23/12/18

Lời đại tướng Võ Nguyên Giáp từ ngàn xưa vọng về với con cháu...



Thằng cháu nội Võ Trung cùng bạn bè của nó đứng yên tại chỗ để cho tao chửi. Cả cái đám chuyên nâng bi ăn theo tướng Giáp bằng hai tay cũng đứng yên không nhúc nhích để Võ Nguyên Giáp tao, không chửi mà quì lạy chúng mày mỗi đứa một cái. 



Tiên sư chúng mày. Cho thằng Võ Trung đi ăn học nước ngoài làu thông kinh sử, kiếm tiền tài giỏi như vậy mà về nước lại ngu tới mức lấy hết cái ngu của thiên hạ đem về cất giấu trong dòng họ Võ Nguyên để làm cái ngu cho riêng mình.Thời này là thời nào mà mày đem cái vụ thằng thầy giáo người Mỹ tên là Dan đó ra đấu tố nó cái lỗi lãng xẹt của nó, để rồi bọn dân Việt Nam xúm lại, đem tao ra đấu tố những tội tày trời hơn nhiều. Nó nó tao làm đại tướng mà không tham gia trận đánh nào là nó nói đúng rồi. Mày hay cả nước có bao giờ thấy tao ra trận đánh trận nào không ? Oánh trận như thế thì mới oánh trăm trận....

Đã vậy mày còn kết hợp với cái con người mẫu dở hơi, con mẫu hậu Hà Anh mặt ngựa nhưng không phải ngựa thông thường mà chỉ là thứ ngựa cỏ, ngựa phạch ở miền núi nước ta. Tao ở trên miền đó nên cưỡi cái giống ngựa lùn, ngựa phạch đó nhiều nên biết. Giống ngựa này phạch rất khỏe, oánh từ sáng đến tối với cả chục con ngựa đực mà vẫn hý tung tăng, mông hảy lên trời tìm giai. Thứ ngựa phạch này ăn lắm mà lại lười, bụng ỏng, chả được việc gì mà chỉ để cưỡi và phạch. Rừng núi Tây Bắc nước ta âm u, tiếng thú rừng tru lên truy hoan cùng tiếng phạch, tiếng xoạc...thình thịch hay chành chạch vang lên sôi động cả núi rừng mỗi khi chiều tắt nắng, bóng tối lững lờ thả màn đêm, khi đàn ngựa dựa vào nhau...

Bớ thằng Võ Trung. Ngay khi ta thấy cái con mẫu hậu ngựa Hà Anh ấy vô nhóm bênh vực tao thì ta biết ngay con này đích thị là tình báo Hoa Nam, gián điệp của bọn Tàu Cộng vào phá hoại tình đoàn kết quân dân ta. Bằng cách nào ? Bằng cách nằm ngửa ra...

Cái chuyện thằng Tây ấy nó nói đùa là xăm hình tao lên cu nó thì kệ nó. Mà nó có nói thật thì nó đau cu nó chớ tao có chi mô. 

Chúng mày có biết là cả cuộc đời dài lâu trăm năm có lẻ và chạy suốt chiều dài lịch sử đầy máu lửa của đất nước có hàng triệu chiến sĩ bên này hay bên kia trận tuyến ngã xuống khi đầu còn xanh, mà tao lại sống được bình yên trăm năm có lẻ và ra đi trong nệm ấm chăn êm khi vợ con và muôn dân than khóc là vì sao không ? Là vì tao núp lùm, tao hèn nhát, tao có cái vai yếu đuối và chịu nhục ấy. Tao hợp vai đó lắm vì ta vốn sinh ra ở trên đời tuổi Âm Nam, Âm thịnh hơn Dương, đái sè sè không qua ngọn cỏ...

Phúc phần dòng họ là khi mới nứt mắt tao may mắn được gặp Bác Hồ, bác nhìn thấy tao có cái tư chất "Kép Nhì" không thay đổi là: "Kép nhất không xong, kép nhì chẳng tới" nên được Bác cho đi theo điếu đóm hầu hạ. Rồi từ đó ta mới hiểu rằng, số phận của một con người hoặc lão tỷ phúc dày đặc phúc phần thì không phải do sanh ở cái lỗ nào mà là đi chết ở cái lỗ nào. Và Bác Hồ đã dạy cho ta một điều mà chỉ có những người vĩ đại như Người mới dậy. Đó là đừng có họ hàng hang hốc gì hết. Có thì vờ đi như chẳng có.

Than ôi, đến bây giờ ta mới biết Bác Hồ là người hạnh phúc nhất vì khi Người ra đi theo Ông Mác, ông Lê nin thì chẳng thấy thằng mô nào là họ hàng đưa tiễn.

Triệu người quen có mấy người thân,
Khi lìa trần có mấy người đưa...


Năm xưa Người nói với ta về nguyên tắc sống của những người Cách Mạng rằng :


"Chú Giáp nè. Những người ra giang hồ kiếm cơm như tôi với chú thì không cần nói thì ai cũng biết rằng, cướp của gia đình, vợ con tôi hay dân tộc tôi thì được chớ cướp của cá nhân tôi thì đừng hòng. Mất một miếng cũng đổi mạng".


Đi theo Bác và đã được Bác đã dạy cho ta những bài học cách mạng thật sâu sắc. Đó là nếu không có mống nào nối dõi nên thiên hạ có nói xấu Bác thì có con cháu nào của Bác nghe và lên tiếng đâu.Thế là chúng nói chán thì chúng mỏi miệng rồi thì chúng thôi. Chỉ vì tao có đông con nhiều cháu quá nên giờ chúng bay báo hiếu tao bằng cách dẫn đường cho thiên hạ chửi tao hả ?


Nói chung thì thiên hạ người ta chửi Võ Nguyên Giáp tao mọi điều đều đúng, chỉ duy nhất có một điều sai. Đó là cái vụ ta đi làm trưởng ban Sinh Đẻ Phụ Nữ thì đừng có nói xấu các đồng chí lãnh đạo Đảng hồi đó đày ải ta. Chính ta đã xin vào nhiệm vụ cao cả đó vì làm trưởng ban đó có tiêu chuẩn mua một cái chăn bông Tàu. Hơn nữa chân mạng tử vi của ta thì vào chốn nữ nhi là tung hoành như "Hoa lạc giữa rừng gươm"


Năn nỉ mãi ta mới được đồng chí Lê Duẩn cho giữ chức quản lý Chị Em Sinh Đẻ Có Kế Hoạch. Có thể nói đây là một sự nể nang ta hết sức vì công việc với các CESĐCKH này là một Job Thơm để dành riêng cho đồng chí Lê Đức Thọ, một cán bộ đã học lớp kế thừa. Trong cuộc đời chinh chiến dài lâu của ta thì đây là một thời hoạt động và cống hiến cho tổ quốc và nhân dân nhiều nhất. Ta nhớ lại thời hăng say đó trên con đường Cách Mạng ung dung và thư thái lắm. Ta có làm đôi câu thơ để nhớ về một thời máu lửa và tự hào đó :


Ngày xưa đại tướng cầm quân,
Ngày nay đại tướng cầm quần chị em...


Mày biết ta là người dút dát sợ làm tướng lắm. Cả đời ta chỉ ao ước làm một nhà thơ thôi. Trong thơ ta mới chứng tỏ tài năng của mình, những bài thơ bất hủ của ta để cho hồn thơ của ta bay cao bay xa. Như hai câu thơ tuyệt cú mèo trong bài thơ truyền dịch nổi tiếng của ta có tên là Củ Chuối, bài thơ mà Bác đọc thì Bác khen tấm tắc mà rằng, :"Truyền dịch, tức là truyền tinh trùng từ người đàn ông sang người đàn bà để xào xáo, pha trộn hay đì giai thêm một thằng Đực hay một con Cái để duy trì nòi giống".


Mày hãy nghe hai câu thơ của ông mày đây để thấy rằng, ông mày đã chọn sai nghề, chọn Võ thay vì Văn : 


Củ chuối là giống anh hùng, 
Đã sanh ra củ chuối rồi lại sanh ra cu chuồi (củ chuối)...


Ở đời "phi tiểu nhân bất thành quân tử", "trâu chậm uống nước đục"...Ôi, giời con trâu nó uống nước đục nước trong thì có khác chi đâu. Ngày ông mày đi Tây Phương Cực Lạc là ông mày đã nhắm tới Vũng Chuồn làm chỗ đóng đô mới rồi. Ông mày cũng về Quảng Bình quê hương nhưng né bọn cùng quê đói khổ nó ám.

Thằng cháu Võ Trung nhớ từ nay mày mà cứ muốn đưa tao lên làm thánh thần cho thiên hạ chửi là mày giết tao thêm một lần nữa đấy. Còn bây giờ mày nói với cái đám nâng bi tao rằng, ông Võ Nguyên Giáp của tôi nói cám ơn các bạn rất nhiều, nhưng xin đủ rồi. Vì hai hòn giái của ông tôi đau lắm rồi...


Mai Tú Ân

Những kẻ phá Chùa Liên Trì cứ khóc...



Ông Nguyễn Hoài Nam, bí thư quận 2, kẻ cương quyết triệt phá Chùa Liên Trì đã bị truy tố và cuộc đời ông coi như xong hẳn với những án tù do những người đồng chí của ông trao tặng. Nhưng là kẻ cùng băng đảng phá Chùa Liên Trì với ông Đinh La Thăng, nay số phận lại gọi tên ông Nguyễn Hoài Nam đứng vào vành móng ngựa của luật nhân quả để trả nợ trần gian cho cái tội muôn đời dành cho những kẻ phá Chùa, giẫm lên Phật Pháp...



Phước bất trùng lai, họa vô đơn chí. Tai họa dồn đến tai họa, nỗi đau chen lẫn nỗi đau...

Chợt tôi nhớ đến ngôi chùa Liên Trì nhỏ bé ngày xưa giờ đã không còn nữa với vị sư trụ trì Thích Không Tánh đang ngồi khóc trên đám gạch vụn của chùa xưa. Chùa Liên Trì đã khóc. Nhà thờ Thủ Thiêm và Dòng Nữ Tu Mến Thánh Giá đang than khóc, người dân oan Thủ Thiêm cũng đang than khóc...

Không phải ai tụng kinh niệm Phật cũng được lên Niết Bàn nhưng những kẻ phá Chùa dẫm lên Phật pháp thì chắc chắn sẽ gặp nghiệp chướng tai ương. Chùa Liên Trì không còn nữa nhưng những linh ứng cùng quả báo nhãn tiền thì càng lúc càng nghiêm minh sáng tỏ. Ông Đinh La Thăng giờ đây trong ngục tối chỉ còn biết khóc than vì lỗi lầm với ngôi chùa Liên Trì nhỏ bé đã không còn nữa, thì nay kẻ đồng thủ ác Nguyễn Hoài Nam cũng được gọi về để khóc cùng. Chỉ còn biết khóc chứ còn biết làm gì nữa. Phật Pháp Vô Biên, luật Nhân Quả không nhìn, không nghe, không tiếng nhưng không bao giờ bỏ lọt tội, không bao giờ gia giảm tội...

Cuộc đời vô thường, sắc sắc không không, ân ai nấy hưởng, họa ai nấy chia, xin đừng mang nghiệp chướng vào thân khi báng bổ Thánh Thần, hay không Tôn Sư trọng Đạo...

Khóc đi những kẻ phá Chùa cứ khóc,
Khóc để mai sông cạn khóc đá mòn...

Mai Tú Ân

22/11/18

Tin sét đánh - Cường đô la sắp bị bắt...


Cùng chung vụ của nhóm lợi ích với ông cựu Phó bí TP. HCM Tất Thành Cang là những ông chuột cống cỡ bự như cựu Phó bí Nguyễn Văn Đua, cựu Bí thư TP. HCM Lê Thanh Hải đang sắp hàng chờ Ban Kiểm Tra TW vào điều tra và đem cả đám ra làm củi để đốt lò. Nhưng trong nhóm lại có lạc vào một em chuột nhắt bé tý tẹo tên Nguyễn Quốc Cường, tục gọi là Cường đô la. Vì công ty Quốc Cường Gia Lai của em có dính chung một mảnh đất ở TP. HCM, khu dân cư Phước Kiểng mà nhờ gian xảo của đôi bên mà có được nên em Cường đô la mới có vinh dự được đứng chung hàng ngũ với các ông thầy tên tuổi trên trước vành móng ngựa. 



Giám đốc công ty Quốc Cường Gia Lai là bà Nguyễn Như Loan và cũng là bà bô của Cường đô la đã mau chóng ký quyết định sa thải phó giám đốc công ty và cũng là con trai Quốc Cường một ngày sau ngày Phó bí Tất Thành Cang bị chiếu tướng (16/11/2018) để tránh tiếng xấu cho một công ty có tên trong TTCK. Nên cứ đàn anh Phó bí Cang vô tù ngày nào thì ngày sau đàn em Cường đô la nối gót theo sau.

Tội nghiệp cho chàng dân chơi nổi tiếng một thời Cường đô la, và là chồng cũ của ca sĩ Hồ Ngọc Hà hiện đang phải lo bán giàn xe khủng gồm những chiếc Lamboghini, Posch yêu dấu của mình để tích trữ mì gói, hột vịt muối...chờ ngày lên đường vào tù hội ngộ với các quan tham nhũng bự như Cang, Đua, Hải..v..v..

Quả là tin sét đánh nhưng vì đánh trúng em chuột nhắt Cường đô la nên sét bị xịt không nổ váng trời. Thôi, thì chờ bọn chuột cống bự kia nhập kho đã...

Mai Tú Ân

31/10/18

Chúng tôi yêu mến nhà văn Nguyên Ngọc...



Hành động mạnh mẽ tuyên bố rời bỏ Đảng CSVN của nhà văn lão thành Nguyên Ngọc rất có thể gây nên một cơn bão của dư luận chánh hay tà, kể cả cơn bão trong một cái cốc nước của cả lề phải hay trái thì giờ đây đối với anh cũng không còn quan trọng nữa. Vì anh đã quyết định rồi. Mặc dù chính thức thì đây là một hành động phản kháng thiêng liêng của những người trí thức đấu tranh cho một tình bạn còn thiêng liêng hơn nữa, để cho đất nước này được tốt đẹp hơn với nắng chiếu lung linh, hoa thơm khoe sắc với ong bướm rộn ràng trong bình minh của ngày mới. 



Đó là những điều thanh cao của những con người trí thức mà những kẻ cầm quyền tay chân dùi đục chấm mắm cáy và nách sặc mùi phèn nơi đồng chiêm trũng đâu có thể chấp nhận được. Mặc dù giấu đi những móng vuốt hung dữ của loài hổ báo để đóng vai những chú mèo khờ thì những người CS VN, với lòng dạ hẹp hòi đem tiểu nhân đo lòng quân tử, để luôn nhìn thấy những người trí thức ở thượng tầng kiến trúc như giáo sư Chu Hảo, nhà văn Nguyên Ngọc... là những tiềm tàng của sự chống đối. Họ luôn nghe thấy những lời góp ý chân thành của những bậc cao nhân như là những lời chửi rủa hay kích động bạo lực. Họ luôn nhìn thấy dao găm, súng lục ở nơi những người trí thức chỉ muốn tiếng nói ôn hòa của mình được tôn trọng bởi hơn ai hết, người trí thức đó xứng đáng được hưởng. Thêm nữa là nỗi sợ hãi vô cớ và kinh niên của nhà cầm quyền đối với tầng lớp ưu tú đó đã khiến cho họ giống như một thứ tội phạm và xử lý họ như một bọn tội phạm tầm thường nhất. 

Giáo sư Chu Hảo bị phạt vạ vô cớ đã kích hoạt một loạt những hoạt động chống đối lại chính quyền của những người trí thức cầm bút. Giáo sư Mạc Trang Văn đáp lời, và nhà văn Nguyên Ngọc cũng vậy để ủng hộ giáo sư Chu Hảo nhưng cái chính là họ đã lên tiếng. Họ đã hành động sau nhiều năm bị đè bẹp và giờ thì họ đã đứng lên. Và giống như một tác phẩm của Nguyên Ngọc "Đất Nước Đứng Lên" thì sẽ còn nhiều trí thức hay người dân nữa sẽ đứng lên. Nhiều đảng viên CS VN nữa sẽ tuyên bố rời bỏ Đảng CS và vứt lại tấm thẻ Đảng đã mang không còn được tin yêu hay tôn trọng nữa. Ngạn ngữ nước ngoài có câu :

"Người cầm bút không thể giết chết được ai nhưng họ có thể lật đổ cả một vương triều"

Các anh đã khẳng khái tuyên bố công khai từ bỏ thẻ Đảng CSVN của mình. Những cuộc từ bỏ hẳn đã được suy nghĩ qua bao đêm thức trắng, được trăn trở đau đớn và có thể có cả những giọt nước mắt hiếm hoi của những người đàn ông trưởng thành đã trải qua mọi sóng gió cuộc đời hay những điều tốt đẹp nhất trong một sự nghiệp lẫy lừng của mình. Nhưng cuối cùng thì các anh đã quyết định thoát khỏi nó như thoát khỏi một cục thịt thừa bám vào trên người. Cắt cục thịt ấy ra khỏi cơ thể mình. Có đau đớn nhưng nó sẽ không làm ta bệnh hoạn nữa. Đó là sự hành động không hề nhẹ, không hề đơn giản với một tổ chức mà các anh đã từng cống hiến hết mình vì một thời lầm tưởng...

Và khi nhận chân ra sự giả dối của bè lũ cường quyền ở trong đó thì các anh đã mạnh mẽ ra đi mà không hề hối tiếc những năm tháng dài lâu đã bị đánh cắp, bị dối trá lọc lừa ở đó. Đây là lần đầu tiên mà giới trí thức cùng nhau xúm lại để cho một cái tát thẳng tay vào mặt những kẻ cầm giữ thẻ Đảng của họ như cầm giữ linh hồn của họ. Thẻ đảng viên một thời là ước mơ, là sự thành đạt của nhiều người và của cả các anh nữa thì giờ chỉ là những mảnh giấy vô nghĩa mà người ta không muốn giây vào người.

Thật là một hình tượng đẹp vô cùng khi chúng tôi như nhìn thấy các anh, trong đó có cả nhà văn Nguyên Ngọc đáng kính của chúng tôi đang chầm chậm bước ra từ một cái ổ đen tối xấu xa để ung dung tiến về phía có ánh nắng mặt trời chói chang nhất. Nhà văn cười mỉm, nụ cười hiền lành ấm áp giống như nụ cười của nàng Mona Lisa quá...

Mặc dù từ hôm nay trên con đường thênh thang đi tìm lại chính mình, đi tìm lại những giá trị nhân văn bất biến, hay tìm lại những yêu thương đích thực mà nhà văn đã bỏ sót lại đâu đó trên đường đời. Và giờ thì nhà văn đã tìm thấy cái điều quí giá mà ông cần cần nhất

Bởi vì đã từ lâu rồi thì Nguyên Ngọc, cha đẻ của những tác phẩm văn học nổi tiếng được dạy trong hệ thống học đường như "Đất Nước Đứng Lên" biết được chỗ đứng của mình. Anh biết là anh đang ở đâu trong một xã hội kim tiền mà nhà văn, như một động vật thân mềm chỉ có thể quì gối uốn mình theo thời cuộc để vinh thân phì gia. 

Việc làm đáng được ngưỡng mộ của nhà văn Nguyên Ngọc cũng như các đồng chí trong Hội "Trả thẻ Đảng" của ông đã đi vào lịch sử như những nhân chứng lịch sử. Như một lời khẳng định dứt khoát rằng, nhà văn đã không còn là một cơn người của họ, không còn giống hệt như họ và cũng không còn làm theo những gì họ bảo nữa. Nhà văn Nguyên Ngọc đã từng nói :

"Nhà văn không phải là người để bất cứ ai, bất cứ thế lực nào có thể sai khiến được"

Giữa một thế giới đảo điên và lòng người ngơ ngác giữa ngã ba đường thì tôi thật tự hào khi nghe lời nói đó của anh. Và tự hào hơn nữa khi được cùng đứng chung một chiến hào, được cùng là một nhà văn đấu tranh giống như anh. 

Chúng tôi yêu anh lắm, nhà văn Nguyên Ngọc trẻ mãi không già...

Mai Tú Ân

26/10/18

Sự thật về câu chuyện ông Ngô Đình Diệm kéo lê máy chém theo luật 10/59...



Lâu nay ta hay nghe nói đến một điệp khúc :"Chính quyền Ngô Đình Diệm kéo lê máy chém theo bộ luật 10/59 đi khắp nơi để chặt đầu những người yêu nước". Đến bây giờ thì điệu hát quen thuộc trên vẫn còn veo véo cất lên mỗi khi nhắc đến cái tên Ngô Đình Diệm hay Đệ Nhất VNCH. 


Vậy chừ nó là cái chi mô, và làm răng mà nên tiếng tăm như rứa ?

Bộ luật 10/59 (Quốc Hội Đệ Nhất VNCH gọi là điều 91) là bộ lụật ANQG của Đệ Nhất VNCH được ban hành năm 1959. Đây không phải bộ luật, hay phần luật riêng đặc biệt nào thay thế cho bộ luật hiện hành của Đệ 1 VNCH, mà luật 10/59 chỉ là :

Đứng trước sự tăng cường của những kẻ phạm trọng tội hay khủng bố vũ trang thì điều luật (bổ sung) 10/59 này nhằm:

- Sự cho phép tăng quyền hạn xử án của các Tòa Án Quân Sự Đặc Biệt, để biến các Tòa Án QSĐB đó thành các ngọn giáo trừng phạt những kẻ phạm trong tội, những kẻ khủng bố vũ trang.

- Cho phép Tòa Án Quân Sự Đặc Biệt được xét xử các thường dân phạm trọng tội như khủng bố, phá hoại (Vì điều luật này cũng nhắm vào những người CS vũ trang ) Đây là một bộ luật đặc biệt dành cho thời chiến cho phép các tòa án QSĐB được phép xét xử các tội xâm phạm, phá hoại ANQG, đại loại là những tội tương tự như bọn khủng bố IS ngày nay hay làm. Vì là TA QS xét xử theo thời chiến nên cũng như ở mọi quốc gia trong hoàn cảnh tương tự. Các bản án sẽ là xử án và thi hành án ngay. Không có phúc thẩm..v..v..

Không có gì nghi ngờ về sự cương quyết và thẳng tay của chính quyền ông Ngô Đình Diệm trong bộ luật này để ngăn chặn phong trào CS đang lớn mạnh lúc đó, nhưng thực sư thì đối tượng của bộ luật này chưa hề có. Tình hình an ninh miền Nam tốt dần lên dưới sự lãnh đạo của chính quyền Ngô Đình Diệm, mọi chống đối bị đè bẹp nên không cần ban bố tình trạng khẩn cấp. Cũng như cuộc nội chiến giữa miền Nam và miền Bắc là cuộc chiến không tuyên chiến, tình hình quân sự cũng không bi đát như dưới thời Đệ Nhị VNCH, nên các phiên tòa Quân Sự Đặc Biệt này chưa bao giờ diễn ra. Không có các sự kiện nghiêm trọng kể trên thì không thể kích hoạt được các hoạt động của các tòa án quân sự đặc biệt, cũng như không có các nghị định, hay văn bản dưới Luật được các người có trách ký ban hành thì các tòa án đặc biệt không thể hoạt động được mà chỉ có các tòa án quân sự thông thường và không nằm trong diện đặc biệt của luật 10/59.

Không hề có văn bản nào ghi chép về việc các TAQSĐB này hoạt động và kết án dựa trên luật 10/59 được lưu trữ vì chẳng có gì để lưu trữ. Chẳng có đồng bào, chiến sĩ nào của cả Quốc, cả Cộng bị điều luật trên kết tội, không ai bị án chết và cũng chưa từng có người nào bị chém đầu vì luật này cả bởi đơn giản là không có luật đó cũng như không có cái máy chém nào hoạt động trong thời Đệ Nhất VNCH. 

Chính thức thì chưa bao giờ có người nào bị truy tố theo luật 10/59, chưa có phiên tòa nào, và dĩ nhiên là chưa ai bị kết án theo luật này, cũng như không ai bị chém đầu cả. Còn chuyện bị chém đầu theo luật 10/59 là cả một sự bịa đặt trắng trợn mà thôi. 

Hãy nhớ là Đệ 1 VNCH thời ông Diệm, cũng như thời Đệ 2 VNCH đều không dùng phương pháp thi hành án tử hình nào khác ngoài việc xử bắn. Chỉ duy nhất là xử bắn và được qui định trong luật rõ ràng. Dùng máy chém, hay bất cứ phương pháp thi hành án tử hình chính thức nào khác ngoài việc xử bắn là phạm luật nghiêm trọng. 

Vụ chặt đầu tướng Hòa Hảo Ba Cụt (Lê Quang Vinh) năm 1957 ở CầnThơ có rất nhiều điều không đáng tin. Vì cũng có tin là tướng Ba Cụt bị xử bắn ở Cần Thơ 1957. Tuy nhiên vụ chặt đầu tướng Hòa Hảo Ba Cụt, nếu có thì cũng không liên quan quan đến luật 10/59, vì vụ án tướng Ba Cụt xảy ra trước đó 2 năm rồi. 

Còn thông tin ông Hoàng Lệ Kha, tỉnh ủy Tây Ninh bị chặt đầu năm 1960 thì thông tin của chính quyền như sau :

“Theo nhà nước CHXHCN Việt Nam, thì chỉ mới nêu được tên một người duy nhất bị chém bởi luật 10/59 đó là ông Hoàng Lệ Kha, ủy viên thường vụ tỉnh ủy Tây Ninh. Ông bị bắt vào tháng 3/1959 khi chuẩn bị đi công tác thì bị chính quyền Việt Nam Cộng Hòa bắt tại nhà ông Hai Thương, sau đó bị đưa về giam ở khám Chí Hòa, Sài Gòn.

Ngày 2/10/1959. Hoàng Lệ Kha bị kết án tử hình tại tòa án quân sự đặc biệt. Vào lúc 5 giờ sáng ngày 12/3/1960, Hoàng Lệ Kha bị hành quyết bằng máy chém tại Tam Hạp (Trảng Lớn, Châu Thành, Tây Ninh). Khi ấy ông vừa 43 tuổi”.

(Theo Blog Lamtamnhu.blogspot.com.au)

Theo những gì đã trình bày ở trên thì mọi sự sẽ thay đổi khi câu chữ được đổi từ "xử bắn" sang thành "xử chém" thì sẽ thay đổi hoàn toàn. Nhưng cũng trong ngữ nghĩa của đoạn văn trên thì việc bắt, xét xử và chém đầu thì không nhắc gì đến luật 10/59, chủ thể của việc hành quyết bằng chém đầu ông Hoàng Lệ Kha. Cũng xin nói ngay là phía miền Bắc đã "thống kê" rằng luật 10/59 đã chặt đầu 10.000 người yêu nước nhưng cũng chẳng hề có hồ sơ về những người đã bị chặt đó, ngoại trừ hồ sơ ngắn gọn của ông Hoàng Lệ Kha ở trên.

Ta có thể kết luận chẳng có ai bị xử chém cả. Chính quyền Ngô Đình Diệm có đủ sức mạnh, đủ cơ cấu để kết án tử hình và xử bắn công khai những kẻ phạm tội, chứ không phải lén lút xử chém sai luật bất cứ ai cả.

Thêm một chi tiết nhỏ nữa. Theo truyền thông thì ông Hoàng Lệ Kha bị bắt vào tháng 3/1959 có nghĩa là ông bị bắt trước khi bộ luật 10/59 được đưa ra và được Quốc Hội Đệ Nhất VNCH phê chuẩn và có hiệu lực (6/5/1959). Như vậy theo luật Bất Hồi Tố mà tất cả các tòa án cả Quốc, cả Cộng đều tuân theo, thì ông Hoàng Lệ Kha không thể nào được xử án, nhất là án tử hình theo một bộ luật ra đời sau khi ông bị bắt. Điều đó cho thấy những chuyên viên chuyên mông má lịch sử của Đảng có bịa mà cũng bịa không xong, vì chẳng hiểu chi về pháp luật cả. 

Nhưng thôi, hãy nên tìm kiếm xem có ông mô tên rứa bị chém như ni không. Chắc chắn là không. Chớ cứ nghe lời Tuyên Ráo về ông Hoàng Lệ Kha bị chặt đầu thì bằng bán thóc giống ra mà ăn.

Thực tình thì MTA cũng không hiểu sao lại gán điều luật 10/59 vô cái máy chém một cách lãng xẹt như rứa. Cứ nói đến luật 10/59 thì lại nói đến cái máy chém. Mà cứ nói đến máy chém thì lại nói đến luật 10/59 mặc dù nếu có hoạt động thì luật 10/59 có cả án tử lẫn án chung thân, có nghĩa là có cả án tù thì đưa cái máy chém chết người vô làm chi. Không tìm thấy văn bản, tài liệu, hình ảnh chi mô đề cập đến máy chém hay vụ chém nào cả. Việc này chắc hẳn do các đồng chí của ta, "oánh bùn sang ao" để chế biến ra bài hát "Ngô Đình Diệm lê máy chém 10/59 đi chém đầu những người kháng chiến cũ" khi nhìn thấy mấy cái máy chém cũ và hư hỏng có từ thời Pháp thuộc đang được trưng bày trước công đường tòa án nên các chuyên viên mông má sử Đảng vội chế ngay thành chính sử. Thế là có ngay bài ca với điệp khúc :"Ngô Đình Diệm kéo lê máy chém theo luật 10/54 đi chặt đầu những người yêu nước". 

Bài ca xảo trá này đã cất tiếng hơn 50 năm rồi, cũ xì, bịa đặt và trâng tráo tấn công vào một lãnh tụ quốc gia chống CS nhất nhưng cũng quá nhân từ nhất.

Nhưng bài hát trên vẫn được cất lên một cách không thấy ngượng, không thấy xấu hổ mà cũng chẳng biết mắc cỡ...

Mai Tú Ân

13/10/18

Luật An Ninh Mạng, vòi bạch tuộc đang xiết chặt mạng internet...



Mặc dù phải đến đầu năm tới thì luật An Ninh Mạng (Bộ luật mà Quốc Hội Việt Nam đã thông qua ngày 17/6/2018) mới chính thức áp dụng nhưng những "làn sóng xung kích" của bộ luật này đã lai rai tàn phá cộng đồng mạng, trong đó có việc đóng cửa khóa nick facebook của một số người viết phản biện đông khách của Việt Nam.



Ấy thế nhưng tất cả những điều trên sẽ không là gì cả nếu so sánh với ngày 1/1/2019 tới các dự thảo, thông tư, văn bản hướng dẫn dưới luật mà Bộ CA vừa đưa ra trình chính phủ ký kết và đem áp dụng vào cuộc sống.

Quả thực đây là một mớ văn bản lộn xộn dưới Luật đã được Bộ CA soạn thảo tỉ mỉ nhằm chống lại những kẻ thù của chính quyền trên mạng và sẽ để trình chính phủ và có Trời sập cũng không cản được văn bản này sẽ được ký kết và đưa ra thi hành vào đầu năm tới. Có những kẻ chịu trách nhiệm cho sự thoái trào của internet Việt Nam. Đó là Bộ CA với Bộ Trưởng Tô Lâm. Đó là Bộ 4 T với cựu Bộ Trưởng Trương Minh Tuấn. Nhưng Trương Bộ Trưởng dính vào một vụ tham nhũng ngàn tỷ nên bị cắt chức và đưa sang làm Phó của Tuyên Giáo TƯ. Và 2 ông này, cùng với bác Cả Trọng đầu bạc sẽ là những kẻ thủ ác chính trong việc khóa mõm internet Việt Nam. 

Đúng như sự lo ngại của những người sử dụng mạng xã hội hay internet, dự luật mà Bộ CA mới đưa ra là một bước lùi thảm hại của truyền thông mạng Việt Nam. Chưa cần nói sự diễn giải mênh mông mà người cầm trịch của mạng internet Việt Nam là Cục Phòng Chống Công Nghệ Cao, Bộ CA có thể tự tung tự tác mà chỉ cần nói đến những điều đã có trong Dự Luật : 

Tất cả những trang kinh doanh mới mở hay đã mở lâu rồi đều phải xin phép cơ quan quản lý nhà nước và mọi dữ liệu đều phải lưu trong ở các trang chủ ở trong nước. Như vậy chỉ cần thêm vài sự bổ sung nho nhỏ vào các văn bản, thông tư hướng dẫn thì dần dần tất cả những trang web có kinh doanh hay không, các trang web phản biện có đông người theo dõi sẽ phải xin phép nếu muốn tiếp tục hoạt động. Có nghĩa rằng sẽ phải co vòi lại nếu muốn hoạt động được.

Tôi sẽ không nói đến sự phiền phức, bất lực của các doanh nghiệp hoạt động trên internet bởi chính họ cũng là thành phần đã bị trói chặt kg cựa quậy như những con vật chờ lên bàn mổ và với những dữ liệu phải lưu (nếu có) ở VN thì việc họ bị đưa vào tầm ngắm của những viên chức chính quyền mặt sắt đen sì sẽ là chuyện đương nhiên. Và cho dù những trang mạng này không dính đến chính trị thì họ cũng ko yên than đâu vì những người quản lý họ sẽ cho họ "Tồn tại hay ko tồn tại" dựa theo một tiêu chí cũ xì nhưng lại quan trọng nhất. Tiền.

Những người đấu tranh dân chủ VN có nhiều người tham gia, theo dõi cũng sẽ không thở được và với những hồ sơ đã được Bộ CA nắm chắc vì những điều đã nêu thì họ chỉ có nước bán xới khỏi Facebook để đến các mạng xã hội khác và đó cũng là mục đích tối hậu của cái gọi là An Ninh Mạng VN. Tống đi càng nhiều càng tốt những kẻ phản động, đối nghịch bất bạo động với chính quyền và gây khó khăn để họ không thể trở lại được. Bằng thủ đoạn tinh tế, có chọn lọc và đầy đểu giả thì những kẻ cầm chịch trong Cục Phòng Chống Tội Phạm Công Nghệ Cao sẽ biến mình thành một thứ Siêu quyền lực và sẽ từ từ triệt hạ tất cả....

Mạng xã hội Việt Nam đang lâm nguy. Việc tự do thể hiện hòa bình các quyền của người dân đang bị những cái vòi bạch tuộc đen tối trong chính quyền Việt Nam đưa ra và xiết chặt dần, xiết chặt dần...

Rồi đất nước này sẽ khóc than tiếc nuối khi nhớ về một thời vàng son cách không xa lắm, mặc dù bị kiềm chế thì cũng có đến 65 triệu người dân ra nhập Facebook, nhớ về một thời từ đại gia sang trọng cho đến chú trẻ trâu đen nhẻm hay bà già trầu gần đất xa trời đều thản nhiên vào mạng mở Fay mới, dễ dàng như như mở nồi lấy cơm ăn sẽ không còn được như trước nữa, không còn như trước nữa...

Khóc đi em, dù mắt không còn lệ
Hãy khóc cho anh đang câm nín dưới đáy mồ.
Cho tỏ quốc chỉ còn những kẻ chỉ khóc trong đọa đầy
Em hãy khóc vì chỉ em còn can đảm khóc cho quê hương.

Mai Tú Ân

11/10/18

Vụ hiếp dâm sẽ đi vào lịch sử...



Không thể tưởng tượng được lại có một vụ hiếp dâm tập thể như thế xảy ra ở trên đời. Một ông quan chức to, phó phòng cảnh sát kinh tế tỉnh Thái Bình, thượng tá Trần Văn Lam là đầu vụ và 3 doanh nghiệp đáng kính nữa. Là ông Phạm Như Hiển là doanh nghiệp có tiếng về bất động sản ở địa phương, ông Phạm Đức Việt kinh doanh ô tô và ông Từ Minh Tuyên là cai thầu xây dựng. Đây đều là các doanh nghiệp tên tuổi của tỉnh và tất cả cùng tham gia vào trò đè một con bé học sinh 14 tuổi (sinh năm 2004) ra để thay nhau hiếp dâm. 



Thật khó có một vụ hiếp dâm nào mà lại có đông ngành nghề như thế cùng tham gia. Chưa hết sự lạ vì còn có một doanh nghiệp, ông Phạm Như Hiển đang là đương kim bố nuôi của nạn nhân cũng tham gia vào vụ cưỡng hiếp con gái nuôi của mình. Cũng lập kỷ lục trong vụ hiếp dâm này là khi vụ việc đổ bể, bên quan chức và doanh nhân đã đến thương lượng với gia đình em nhi kia với giá 10 tỷ đồng bồi thường nhưng bất thành.

Thực lòng mà nói thì đây là một vụ hiếp dâm rất khó xảy ra nhưng đã xảy ra. Vì các tay thủ ác đều sồn sồn ở tuổi cha chú của nạn nhân, còn nạn nhân thì còn nhỏ lắm khi chỉ là một cô bé học sinh, bằng tuổi con cháu của những kẻ thủ ác. Nếu các ông này là một đám trẻ trâu, hay là một đám thanh niên càn quấy phá làng phá xóm thì không có gì để nói. Nhưng từ ông thượng tá, phó phòng CAKT cho đến 4 ông doanh nghiệp đều là những người đứng tuổi, có vị trí xã hội và có gia đình vợ con thì không hề có lời nói can ngăn nào cả mà lại cùng đâm đầu vào một vụ hiếp dâm tệ hại như thế để rồi phải trả giá tất cả. Chỉ một vụ hiếp dâm thôi mà các ông đã lấy hết cái ngu của thiên hạ về làm cái ngu của riêng mình.

Các ông đã làm nên lịch sử khi tạo ra một vụ hiếp dâm nổi tiếng nhất vì có nhiều thằng quan chức và doanh nhân to nhất chui đầu vào chết trong cái lỗ bé nhất...

Mai Tú Ân

9/10/18

Ca sĩ dao kéo Thủy Tiên cũng bưng bô...



Ca sĩ hạng 3, đang cố lên hạng 2 nhưng bất thành tên là Thủy Tiên đã nhảy sang làm quả con buôn chính trị khi ca ngợi việc bác Tổng Nguyễn Phú Trọng nhất thể hóa chức TBT với chức Chủ Tịch Nước...


Dĩ nhiên là chúng ta nên mừng khi có nhiều thành phần tham gia vào diễn đàn chính trị nhưng thật lòng thì cũng lo lắng lắm khi mấy nàng ca sĩ này phán chuyện chính trị chính em.

Do ít học hành, trình độ thấp, hiểu biết về thế giới chung quanh hạn hẹp nên việc các ca sĩ nói mà chẳng hiểu biết gì về chuyện mình đang nói và có vẻ như đang bưng bô quá đà...

Ai đời khi ca ngợi bác TBT Nguyễn Phú Trọng kiêm thêm chức Chủ Tịch Nước thì em Thủy Tiên hót véo von :

"Em muốn bác Nguyễn Phú Trọng càng giữ nhiều chức vụ càng tốt vì như thế người dân càng hạnh phúc".

Ôi, thế thì các bác Hitler, bác Stalin, bác Mao Trạch Đông... cũng giữ nhiều chức vụ lắm và dân của các bác ấy chắc cũng được hạnh phúc lắm phải không ?

Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột chứ cứ nhảy đổng lên để bưng bô tầm bậy như thế thì biết em là hạng người gì rồi. 

Nhưng người ta cũng không chấp em ca sĩ Thủy Tiên này làm gì. Quá lắm thì người ta cũng chỉ kéo quần em xuống để phết vào cái mông trắng nõn của em vài roi (nghĩa bóng) rồi đuổi em ca sĩ nặc nô này về cho anh chồng Công Vinh của em dạy dỗ thêm.

Đúng là "Dở hơi mà cũng đi bơi" hay "Vú to mà óc như quả nho" khi nói đến ca sĩ dao kéo có tên là Thủy Tiên...

Mai Tú Ân

18/9/18

Làm thế nào để bắt giữ Tô Lâm ?


UVBCT, Thượng tướng và là đương kim Bộ trưởng Bộ CA Tô Lâm hiện đang đứng trước một tương lai rõ ràng hơn bao giờ hết. Đó là sẽ có tên trong danh sách truy nã tội phạm quốc tế đặc biệt của CHLB Đức về tội đã tổ chức bắt cóc Trịnh Xuân Thanh và tội trực tiếp tham gia vào việc tẩu tán tài sản bất minh do bắt cóc mà có (Trịnh Xuân Thanh).


Nhưng bao giờ thì có lệnh truy nã Tô Lâm của nước Đức và bao giờ người dân Việt Nam được rộn ràng đánh trống gõ nồi xoong đi lùng bắt kẻ đáng ghét nhất đang bị truy nã có tên Tô Lâm. Không nói ra thì ai cũng biết việc đi săn lùng đối tượng này sẽ khiến cho các dân đen Việt Nam sung sướng hả hê lắm. Nhất là những người biểu tình đã bị ăn đòn dưới phố bởi các lực lượng an ninh "hèn với giặc, ác với dân" của Tô Lâm. Ý kiến chung của người dân Việt là Tô Lâm tội nặng như núi, không thể cải tà qui chánh được nữa nên phải ra đi. Nước Đức truy bắt hay Địa Ngục truy bắt thì cũng như rứa mà thôi.

Nhưng trước khi đi vào chi tiết vụ truy nã Tô Lâm thì cũng phải có đôi lời phi lộ với người dân Việt Nam. Khi có lệnh truy nã Tô Lâm thì đừng vì lòng căm thù sôi sục lên mà người dân lại ra tay bắt giữ đối tượng này bởi sự nguy hiểm đặc trưng của vụ việc. Nguy hiểm không phải vì đối tượng đang là đương kim Bộ trưởng Bộ CA thì sẽ có nhiều đàn em là CA sẽ manh động để đánh tháo cho đối tượng. Không phải lo lắng về việc cứu chủ này vì trong ngành CA thì chỉ có đối với nhau như con thú chớ làm gì có những chuyện tình cảm tốt đẹp đó. Tô Lâm chưa đổ thì các đàn em cùng chung màu sắc phục cũng sẽ đạp cho chết luôn. Cái nguy hiểm cho người dân khi vây bắt Tô Lâm là sự cụt đường chạy như chó dại cùng đường hay cắn cản. Nên người dân được khuyến cáo chỉ nên hóng chuyện thôi chứ không được trực tiếp truy bắt Tô Lâm, cũng không làm việc này ở nhà mà hãy để cho các cơ quan thực thi pháp luật xử lý. 

Nhưng khả năng để người dân Việt Nam được đeo còng vào tay Tô Lâm sẽ rất khó khăn. Bởi nếu người Đức có lệnh truy nã ông ta thì tính mạng ông ta sẽ bị định đoạt bởi chính những đồng chí thân thiết nhất của ông để bảo vệ Đảng. Nên cho dù đã có đủ bằng chứng để kết tội nhưng người Đức vẫn chưa phát lệnh truy nã Tô Lâm. Dù gì thì đối tượng vẫn là một quan chức đương nhiệm cao cấp và thực ra cũng chỉ là một kẻ thừa hành mà thôi. Mặc dù là thượng tướng, và là bộ trưởng CA nhưng bố bảo Tô Lâm cũng chả dám tổ chức việc bắt cóc Trịnh Xuân Thanh này. Bộ trưởng Tô Lâm cũng là một kẻ bảo đâu đánh đấy, trên bảo dưới nghe răm rắp. Người Đức biết rõ điều đó và để tránh tình trạng giết người diệt khẩu, họ không vội truy nã bất cứ quan chức Việt Nam nào mặc dù có đủ chứng cứ. Nhất là với bộ trưởng Tô Lâm vì Tô Lâm là một tội phạm quí giá như vàng. Nếu nắm được ông ta và khiến ông ta mở máy thì sẽ tóm được kẻ chủ mưu to đầu nhất. Nhưng nếu nắm được ông ta và khiến cho ông ta tắt đài không mở máy được thì cũng có giá trị tương đương tùy theo người nhận định.

Người Đức biết được điều đó thì người Việt Nam cũng biết được điều đó. Tô Lâm rất giá trị với người Đức nếu còn sống nhưng Tô Lâm cũng rất có giá trị với BLĐ Việt Nam nếu không còn sống. Vì Tô Lâm đang sống ở "sân nhà" nên phía Việt Nam có lợi thế hơn hẳn phía Đức. Thế là bộ trưởng Tô Lâm bỗng trở nên sáng lung linh diệu vợi hơn bao giờ hết với một vầng hào quang trên đầu. Nhưng sống hay chết thì bộ trưởng bộ CA Việt Nam Tô Lâm cũng xứng đáng được nhắc đến như một vị anh hùng xuất chúng nhưng lại đi lạc vào động hoa vàng để rồi ngã xuống vì chứng thượng mã phong danh bất hư truyền nơi phố đèn đỏ...

Không thể bắt giữ Tô Lâm mà chỉ có thể R.I.P Tô Lâm

Mai Tú Ân

11/9/18

Đội đặc nhiệm bắt cóc Trịnh Xuân Thanh - Những anh gà mờ nơi xứ người...



Vụ An Ninh Việt Nam tổ chức bắt cóc Trịnh Xuân Thanh ở CHLB Đức rồi đem về Việt Nam "đầu thú", qua sự điều tra của phía Đức thì càng lúc càng thấy sự non kém, ngớ ngẩn của nhóm đặc vụ Việt Nam được cử đi làm nhiệm vụ bất hợp pháp này. Bắt bớ bừa bãi ở Việt Nam thì dễ chớ bắt cóc người ở nước ngoài thì không dễ chút nào. Sau đây là những sai lầm chết người của Đội ĐNBC trong vụ Trịnh Xuân Thanh 



Điều hớ hênh đầu tiên của nhóm đặc nhiệm bắt cóc (ĐNBC) Việt Nam để phía Đức phát hiện sự dính líu là trước khi họ hành động thì họ ở trong một khách sạn ở Berlin. Nhóm ĐNBC này do trung tướng Đường Minh Hưng, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục An Ninh, Bộ CA cầm đầu. Sau khi thực hiện xong vụ bắt cóc thì nhóm này trả phòng và một nhân viên trong nhóm đã rút tiền mặt ra thanh toán tiền khách sạn. Nhưng trời xui đất khiến sao đó khi khách sạn vẫn yêu cầu nhóm phải trả tiền khách sạn. Không biết là nhân viên của mình đã trả tiền mặt cho khách sạn rồi thì trưởng nhóm ĐNBC Đường Minh Hưng đã thanh toán tiền cho khách sạn bằng thẻ tín dụng mang tên ông. Nhưng ngay sau đó, khi về Việt Nam rồi và biết nhân viên của mình đã trả tiền khách sạn thì ông Trung tướng chỉ huy nhóm ĐNBC đã tức tối vì phải trả tiền khách sạn hai lần. Ông liền viết thư mắng vốn cái khách sạn kia và yêu cầu trả lại tiền mà khách sạn đã lấy dư. Ông cũng cho biết tài khoản và tên tuổi một cấp dưới của ông đang sống tại Đức để khách sạn hoàn tiền. Thế là chỉ vì tiếc rẻ vài trăm đôla mà trung tướng Đường Minh Hưng đã hành động như một tên gà mờ, dẫn dắt cuộc điều tra của phía Đức phát hiện ra mình và nhóm ĐNBC của mình. Sự kiện này khi được trình bầy ở tòa án Đức đã gây ra nhiều những tiếng cười ngạc nhiên về sự không chuyên nghiệp hay sự ngớ ngẩn của những anh gà mờ trong đội ĐNBC VN.

Điều ngớ ngẩn tiếp theo là khi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh xong thì thay vì đem của bắt cóc đó giấu diếm vào đâu đó thì đội ĐNBC lại ngang nhiên đem Trịnh Xuân Thanh về Đại sứ quán Việt Nam ở Berlin để cất giấu. Thế là khi vụ án được phanh phui thì tòa đại sứ Việt Nam ở Đức bỗng nâng tầm thành sào huyệt chứa chấp tội phạm bắt cóc cũng như sự liên quan một cách không thể chối cãi của việc chính quyền Việt Nam với vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh. 

Điều ngớ ngẩn tiếp theo là ông trùm vụ bắt cóc đã tự lộ diện khi Bộ trưởng CA Tô Lâm đã thân hành sang Slovakia để đưa Trịnh Xuân Thanh về nước. Những cuộc điều tra sau đó của Đức đã phát hiện sự liên quan của chuyến đi Slovakia của Tô Lâm với việc bắt cóc Trịnh Xuân Thanh. Có lẽ tính toán của những anh gà mờ Việt Nam rằng Tô Lâm không đến nước Đức thì không liên quan chăng. Thế là kẻ to đầu nhất liên quan đến vụ bắt cóc đã tự hiện hình và rơi thẳng vào tầm ngắm của phía Đức.

"Cọp chết để da, người ta chết để tiếng nhưng đội ĐNBC thì để lại danh sách"

Cuối cùng thì tai hại nhất là nước Đức đã nắm được danh sách của cả nhóm ĐNBC khi họ chuồn qua Slovakia. Trên chuyến máy bay mượn của Slovakia thì có đầy đủ danh sách của cả nhóm ĐNBC trong danh sách hành khách của chuyến bay. Trừ một số tên nằm vùng ở Đức còn thì toàn bộ nhóm ĐNBC đã có tên sau đây và nước Đức sẽ sờ đến khi tới lúc :

1.Thượng tướng Tô Lâm, Bộ trưởng Bộ Công an.
2.Trung tướng Đường Minh Hưng, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục An ninh, Bộ Công an.
3.Trung tướng Lê Mạnh Cường hiện giữ chức vụ Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Tình báo (Tổng cục V)
4.Phạm Văn Hiếu
5.Lưu Trung Việt
6.Vũ Quang Dũng
7.Vũ Hồng Minh
8.Phạm Minh Tiến
9.Đào Công Duy
10.Vũ Trung Kiên
11.Đặng Tuấn Anh
12.Nguyễn Thế Đôn
(thoibao.de)

Chưa có vụ bắt cóc nào mà cả bọn phạm tội được lên tên tuổi, chức vụ đầy đủ như những anh gà mờ nhất trong vụ Việt Nam bắt cóc Trịnh Xuân Thanh này. Nhưng nếu nói rằng chỉ có nhóm ĐNBC và Tô Lâm là những kẻ gà mờ duy nhất thì cũng không đúng. Chính những kẻ bày ra vụ việc bắt cóc trời ơi đất hỡi này, đánh đổi một kẻ tham nhũng tầm thường như Trịnh Xuân Thanh lấy bao điều tốt đẹp trong mối hữu nghị lâu đời với nước Đức mới là những kẻ ngu xuẩn nhất. Và cũng chính họ, qua cách xử lý vụ việc "tự thú" của Trịnh Xuân Thanh này thì càng lúc càng đưa vụ việc đi đến chỗ bế tắc trong cái mớ bòng bong rối bời mà tự họ đã gây ra.

Đã yếu thì đừng ra gió...

Mai Tú Ân

10/9/18

Chọn lựa nào cho Trần Huỳnh Duy Thức...


Tù nhân lương tâm nổi tiếng nhất Trần Huỳnh Duy Thức đang tuyệt thực để phản đối việc trại giam đang giam giữ anh đã cố tình o ép anh để anh phải viết giấy nhận tội và hưởng đặc xá. Rõ ràng là đây là một cuộc đấu tranh không khoan nhượng giữa người tù lương tâm số 1 Việt Nam Trần Huỳnh Duy Thức với cả hệ thống giam giữ của chính quyền Việt Nam.


Ở trong ngục tù đen tối đã gần 10 năm dài đằng đẵng, Trần Huỳnh Duy Thức đã vài lần từ chối đi ra nước ngoài. Và bây giờ thì anh cũng từ chối nhận lệnh đặc xá nếu phải viết ra giấy để nhận những tội mà anh không làm. Đó là những phẩm chất không có gì phải bàn cãi về tính cương quyết, sự không khoan nhượng và phẩm chất chịu đựng hơn người, thậm chí là sự chấp nhận hy sinh cả mạng sống của anh. Dĩ nhiên là chúng tôi ủng hộ vô điều kiện cuộc đấu tranh một mất một còn đó của anh.

Nhưng là những người yêu mến Trần Huỳnh Duy Thức, chúng tôi cũng cần phải nói với anh rằng, anh tuyệt thực đã gần 30 ngày là đủ rồi vì nó đã đến điểm sống chết của một đời người. Tuyệt thực nữa sẽ trở nên vô ích và có thể đưa anh đến cái nơi bất tử của một người đã chết, và cũng là nơi vô ích với chúng tôi nữa. Chúng tôi ủng hộ mọi chọn lựa đấu tranh của anh nhưng chúng tôi ủng hộ hơn nữa nếu anh khỏe mạnh và bước chân ra khỏi nơi đang giam cầm đày ải anh. Cha mẹ, vợ con anh và những người thân thiết với anh cần anh, chúng tôi cần anh và đất nước này cũng cần anh hơn bao giờ hết. Tất cả đều cần anh như một con người đang sống và hoạt động vì những lý tưởng cao cả mà anh đã vì nó mà dấn thân chứ không phải như một cái tượng đài đã chết. Chúng tôi cần anh như một con người đấu tranh hết mình với cường quyền nhưng cũng là một con bình thường với các bổn phận với gia đình và xã hội. Chúng tôi cần anh như cần một chiến sĩ đấu tranh dân chủ đã hết lòng cho sự nghiệp thiêng liêng, và cần anh phải sống để nhìn thấy cái sự nghiệp mà anh đã góp công vào đã đơm hoa kết trái.

Anh đã tuyệt thực nhiều ngày đủ để cho cường quyền khiếp sợ và để cho chúng tôi khâm phục. Hãy dừng lại ngay khi nó còn ở trong tầm kiểm soát của anh. Chúng tôi ủng hộ công cuộc tuyệt thực của anh nhưng nó không được làm ảnh hưởng đến sức khỏe hay tính mạng và tự do của anh. Chúng tôi ủng hộ những ngày đấu tranh kiên cường từ trong ngục tù cộng sản của anh 9 năm qua nhưng chúng tôi không muốn anh phải ở tù thêm 6 năm nữa. Bởi anh là một con người quí giá và không thể phung phí cuộc đời hay sức chiến đấu của mình cho những lần tuyệt thực hay cho những năm tháng tù đầy thêm nữa. Công cuộc đấu tranh dân chủ cũng cần anh như một thủ lĩnh thực sự ở bên ngoài chứ không phải chỉ là một tấm gương chói sáng nhưng lại không giúp ích gì nhiều khi cứ phải mòn mỏi ở mãi trong ngục tù tối tăm. 

Trong khi những người đấu tranh ở bên ngoài như anh đang hiếm hoi như một giọt nước nơi sa mạc thì chúng tôi mong sự trở về của với chúng tôi như mong một dòng nước mát tràn về nơi nắng cháy khô hạn. Chúng tôi không cần một ông Thánh đấu tranh đến chết hay ở tù mãi mãi mà chỉ muốn có một con người giản dị như anh, cùng với những trách nhiệm to lớn với người dân của mình. Hãy làm những điều tốt nhất cho anh nhưng cũng phải là những điều tốt đẹp nhất cho công cuộc đấu tranh ở bên ngoài. Và chỉ có thể làm những điều đó khi anh đã ở bên ngoài ngục tù đen tối kia. Người anh hùng đôi khi phải có những bước dừng để thấy được biển rộng trời cao, thấy được con đường đang đi để tiến bước tiếp mạnh mẽ gấp trăm lần.

Đã có những con người đấu tranh dân chủ ở trong tù chấp nhận ra đi để có thể tiếp tục đấu tranh ở nước ngoài. Những Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, Tạ Phong Tần và cả luật sư Nguyễn Văn Đài mới đây đã ra đi, và cho dù họ có phải ký những giấy tờ nào đó để ra đi thì chúng tôi cũng vẫn yêu quí và trân trọng họ như những người đấu tranh dân chủ hàng đầu của đất nước chúng ta. Chúng tôi tin rằng chỉ vài ngày sắp tới thì Trần Huỳnh Duy Thức sẽ chọn lựa đúng con đường đi kế tiếp của mình.

Chúng tôi mong mỏi rằng những suy nghĩ vụng dại nhưng đầy yêu thương này của chúng tôi sẽ đến được với anh để anh hiểu rằng, cho dù ai nói ngả nói nghiêng thì với chúng tôi, những mảnh giấy vụn hay những lời cam kết mà những người như anh đã viết ở trong ngục tù CS (nếu có) sẽ không bao giờ có thể thay đổi được những phẩm chất anh hùng hay thay đổi được những người anh hùng như anh. Không bao giờ...

Than ôi !
Người chiến binh bước về phía sông Dịch,
Mà đầu chưa một lần ngoái cố hương.
Gươm đàn qua sông bao lần gãy gánh,
Nhưng lòng trung vẫn dành trọn cho quê hương...

Mai Tú Ân

7/9/18

Đồng hồ đếm ngược mang tên Tô Lâm đã điểm...


Vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh đã thêm một bước tiến mới khi Tòa Án Berlin chuyển giao vụ án cho Tổng Tòa Liên Bang Đức thụ lý từ ngày 10/8/2018. Đây là một việc làm đương nhiên thôi vì tầm cỡ vụ bắt cóc đã lớn hơn trước nhiều cũng như có nhiều quốc gia liên quan đến như Slovakia, Pháp, Nga...Ngoài ra nước Đức cũng khuyến mãi thêm bằng cách trục xuất một nhân viên sứ quán Việt Nam tại Đức. Danh tính người bị trục xuất này không được tiết lộ bởi nước Đức vẫn chừa một cửa hẹp cho Việt Nam còn có đường thoát hiểm trong danh dự chứ không truy cùng đuổi tận. Nhưng việc trục xuất mới nhất này liên quan đến một nhân viên sứ quán Việt Nam tại Đức đã đưa đến một hệ quả nghiêm trọng. Đó là nước Đức đã khẳng định một cách rõ ràng và không thể chối cãi rằng, sứ quán Việt Nam tại Đức có tham gia vào vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh trong vai trò chứa chấp hàng gian, hàng bắt cóc được...



Bằng những cuộc điều tra mở rộng ra các nước nêu trên thì người Đức đã nắm một cách chi tiết về diễn tiến vụ bắt cóc như sau :

Một đội đặc nhiệm bắt cóc của Việt Nam đã sang Đức ém sẵn ở một khách sạn ở Berlin. Rồi ngay sau đó họ thực hiện vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh, đánh độc anh ta và đưa về cất giấu ở đại sứ Việt Nam tại Đức ở Berlin. Một vài cơ sở của CAVN ở Séc đã thuê xe ở Séc và chạy sang Đức đưa Trịnh Xuân Thanh về Slovakia. Tiếp đó là phái đoàn Bộ CAVN gồm 11 quan chức do Bộ trưởng Tô Lâm đã sang thăm hữu nghị Slovakia. Phái đoàn đi bằng máy bay thương mại nhưng khi về thì lại nhờ máy bay riêng của quan chức Slovakia và cùng với món hàng Trịnh Xuân Thanh họ bay đến nước Nga. Rồi từ Nga họ đưa Trịnh Xuân Thanh về nước để "đầu thú"...

Ở đây thì chẳng cần tài giỏi gì ta cũng có thể thấy được sự non nớt, sự quá yếu tay nghề bắt cóc của các đặc vụ Việt Nam trong vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh ở Đức.

Thứ nhất là khi sang Đức thì đội đặc nhiệm bắt cóc (ĐNBC) của Việt Nam đã phân tán vào lòng dân để ở, tức là chui vào khách sạn ở để có động tĩnh gì thì dễ bề hô biến. Nhưng ma xui, quỉ xúi sao đó khi bắt được Trịnh Xuân Thanh rồi thì cả đám ĐNBC cùng con mồi Trịnh Xuân Thanh lại rầm rộ kéo về sứ quán Việt Nam để cất hàng. Cứ như đại sứ quán của Việt Nam có đóng ba tăng để công khai treo biển bắt cóc vậy. Thế là khi vụ án đổ bể ra thì sứ quán ngoại giao của CHXHCN Việt Nam ở Đức lòi ra như một sào huyệt của băng nhóm tội phạm quốc tế. Đến khi đội ĐNBC chuồn chuồn về nước thì sứ quán Việt Nam ở Đức không chuồn được phải ở lại chịu trận. Vì cái tội chứa chấp hàng gian, hàng phạm tội mà có (Trịnh Xuân Thanh) thì trước sau sứ quán Việt Nam cũng có đến 4 - 5 nhân viên sứ quán bị trục xuất về nước một cách từ từ và không có vé khứ hồi. Mất gần hết người đại sứ quán Việt Nam tại Đức chỉ còn biết trơ mắt ếch ra vì đã thất thủ hoàn toàn.

Điều ngớ ngẩn thứ 2 mà ĐNBC Việt Nam phạm phải là đích thân ông trùm Tô Lâm đã sang đến thực địa để đưa Trịnh Xuân Thanh về nước. Những tưởng rằng phái đoàn của Tô Lâm sang Slovakia sau khi vụ bắt cóc đã xảy ra trước đó 3 ngày thì không ai nghi ngờ gì nhưng đáng tiếc rằng Tòa Án Đức vẫn buộc tội Tô Lâm vào vụ bắt cóc. Tô Lâm không bị cáo giác phạm tội bắt cóc nhưng bị kết tội chuyên chở, tẩu tán hàng gian (Trịnh Xuân Thanh). Tội này cũng ngang với tội bắt cóc. Thế là ta thấy sự yếu kém của Đội ĐNBC Việt Nam khi hành sự cũng như sự non tay ấn của Bộ Trưởng Tô Lâm khi bỗng nhiên mò sang thực địa để rồi bị lộ hàng, bị chiếu tướng nơi chiến trường và giờ thì chỉ còn chờ ngày bị tó để trả nợ trần gian...

Chưa kể phái đoàn Tô Lâm đã mượn được máy bay riêng của Slovakia thì bay cha nó về nước đi thì đằng này lại còn trình diễn bay đến nước Nga. Rồi trả phi cơ cho Slovakia để đón máy bay thương mại của Nga đem Trịnh Xuân Thanh về nước. Thế là ngoài Slovakia lại có thêm anh Nga ngố được đưa vào tầm ngắm của cuộc điều tra. Tất cả đều do lỗi nghiệp vụ yếu khi ra gió của Bộ trưởng Tô Lâm.

Ấy thế thì ta mới nói rằng đồng hồ đếm ngược tự do của Tô Lâm đã điểm. Nó kêu kính coong, kính coong nghe cũng vui tai ra phết...

Mai Tú Ân

16/8/18

Cuộc hôn nhân HAGL - THACO và sự tham dự vô duyên của ông chủ hôn Nguyễn Xuân Phúc...



Ngày 8/8/2018 doanh nghiệp Hoàng Anh Gia Lai (HAGL) của ông Đoàn Nguyên Đức và doanh nghiệp ôtô cổ phần Trường Hải (THACO) của ông Đỗ Bá Dương đã tưng bừng làm lễ Kết Hợp Chiến Lược với nhau. Điều ngạc nhiên là trong buổi lễ này có mặt sự tham dự nhiệt tình của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Ngạc nhiên hơn cả là ông thủ tướng Việt Nam đã gọi đây là một cuộc :"Hôn Nhân Môn Đăng Hộ Đối", hay là "Cuộc đảo chiều lịch sử"và hết lời ca ngợi sự kết hợp này. 



Rõ rành việc kết hợp trị giá gần 1 tỷ đola mà THACO sẽ đổ vào HAGL lúc này khiến cho HAGR đang ngáp ngáp chờ chết bỗng nhiên như sống dậy. Với 7.800 tỷ đã được THACO đầu tư vào và 12.000 tỷ hứa hẹn sẽ đầu tư tiếp cũng như sẽ chi 7.200 tỷ cho dự án BĐS đang đắp chiếu ở bên Myama thì quả là HAGL đã sống dậy, cho dù cũng chỉ sống được một thời gian mà thôi.

Với một con bệnh quá nặng và đang chết lâm sàng như HAGL của bầu Đức thì số tiền trên không đủ. Cũng không thể giúp ích nhiều cho ông chủ HAGL, vốn mắc bệnh vĩ cuồng nặng, làm gì cũng muốn làm lớn, làm hoành tráng, làm cha thiên hạ, ít ra thì cũng qua những kế hoạch trên giấy. Toàn những kế hoạch viển vông xa vời như bất động sản, nuôi bò, trồng cao su..v..v.. đã được ông trùm HAGL vẽ lên tận mây trời. Và rồi tất cả các kế hoạch đẹp tuyệt vời trên đều sụp đổ trong im lìm khi bắt tay vào cuộc khiến HAGL đã nợ lại càng thêm đổ nợ. Đã có lúc HAGL nợ tới gần 1 tỷ dola với khoản lãi phải trả lên tới 5 tỷ đồng một ngày. Các ngân hàng phải xúm lại khoanh nợ cho HAGL chứ nếu không thì HAGL không thể ngồi ngáp ngáp chờ chết hoài như 3 năm qua được.

Trong khi cổ phiếu rớt thê thảm (6.000 đ/cp) và HAGL lại thay đổi ngành nghề đến chóng cả mặt như bỏ hết những ngành như BDS, thủy điện... và chuyển qua đầu tư nông nghiệp là sẽ trồng các loại chuối, thăng long, mít, ớt...và dĩ nhiên là sẽ trồng lớn, trồng hoành tráng theo đúng máu ông trùm HAGL. Đây là lãnh vực khó có thể kiếm được lợi nhuận lớn ở Việt Nam vì những lý do đặc thù riêng là làm nhỏ, bán nhỏ thì mới kiếm được lời nhỏ. Nếu làm lớn sẽ gặp khó khăn ở đầu ra dù là xuất ra nước ngoài. Bởi những khó khăn khi các nhà nhập khẩu nước ngoài sẽ phải ký hợp đồng mua trái cây trước trong khi họ chưa biết mức tiêu thụ ra sao. Trong khi chính điệp khúc buồn " Được mùa rớt giá..." của người nông dân lại là điểm có lợi của thương lái. Đó là khi rớt giá mà hàng quá nhiều thì họ chỉ không mua vào mà thôi. Khi ấy các hộ trồng trái cây vì trồng ít thì họ bán đắt bán rẻ đi và chấp nhận lỗ ít, chứ còn trồng lớn như mộng của bầu Đức thì chỉ có nước đổ đi. Ấy thế mà lại có anh khờ Đỗ Bá Dương vác tiền đến "Kết Hợp"mới lạ chứ. Nhưng THACO không phải là cái phao để cứu được HAGL bởi nó cũng chỉ là một anh nhà giàu mới phất với các dự án đang gặp thời mà thôi. Nói tóm lại thì lại vẫn là cái chết được báo trước của HAGL cùng với "anh chồng" khờ khạo THACO.

Điều cần nói là thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc không nên tham gia tào lao vào chuyện kết hợp đầy nghi ngờ của HAGL và THACO như trên. Quá nhiều câu hỏi nghi vấn và quá nhiều sự vô lý cho một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối của sự kết hợp này. Vì đây là 2 công ty tư nhân thì việc thủ tướng tham gia vào việc kết hợp hay chia tách của họ hay của bất cứ công ty nào đều là điều bất lợi và không đúng với vai trò lãnh đạo quốc gia. Vì điều đó là không công bằng với tất cả mọi doanh nghiệp khác đang cạnh tranh nhau sòng phẳng trên một thị trường mà chính quyền càng ít dính líu vào càng tốt. Trong khi ông thủ tướng với danh nghĩa lãnh đạo quốc gia với cả một hệ thống chính trị hùng hậu, có cả hệ thống NHNN...sẽ đem lại sức mạnh ghê gớm trong một môi trường kinh doanh phi dân chủ như ở Việt Nam khi lên tiếng ủng hộ ai đó. Nhất bên trọng nhất bên khinh. Tại sao ông thủ tướng lại tham gia ủng hộ công ty này mà không phải công ty kia. Nếu không thì người ta có quyền nghi ngờ : hay là có lợi ích nhóm chi đây thì ông thủ tướng mới ca lên dữ vậy.

Nhưng cũng phải nói ông trùm Đoàn Nguyên Đức của HAGL tài tình ghê. Mặc dù làm ăn thì đụng đâu thua đó nhưng ông lại rất giỏi kêu gọi người khác đóng góp tiền vào rồi cùng chết chung với mình. Nào là một loạt các ngân hàng ôm một cục nợ, nào là ông chủ của ôtô Trường Hải Đỗ Bá Dương (THACO) với khoản tiền đầu tư cả tỷ đôla, và giờ thì có cả ông thủ tướng Việt Nam Nguyễn Xuân Phúc, tuy rằng ông chỉ đóng góp mồm mà thôi...

Mai Tú Ân

12/8/18

Vĩnh biệt người anh lớn, nhà báo Bùi Tín...



Biết nhau chỉ dăm bảy năm, quen thân lắm là dăm lần anh Bùi Tín commenrs hay ibox cho vài cái để gọi là động viên tinh thần, cùng là Hội viên Hội NBĐL VN nhưng do tính chất công việc lỏng lẻo nên cũng chẳng mấy khi liên lạc. Đó là tất cả những gì mà Mai Tú Ân có được với anh Bùi Tín. Nhưng đó không phải những điều đáng nói với một con người vừa vĩ đại vừa bình thường mới nhắm mắt xuôi tay nơi xứ người. Nhà báo Bùi Tín..



Với anh Bùi Tín thì trên hết tất cả là tấm lòng đồng đạo của người cầm bút trân trọng nâng đỡ nhau. Với Mai Tú Ân thì đó là tấm lòng của kẻ hậu bối dành cho tiền nhân. Cuộc đời lẫy lừng, có một không hai trong lịch sử báo chí Việt Nam của anh Bùi Tín, từ đại tá, Phó tổng biên tập báo Nhân Dân rồi trở thành một cây viết hải ngoại đối lập hàng đầu với chính quyền CSVN cùng một kho tư liệu lịch sử vô giá mà anh liên tục cho ra đời suốt mấy chục năm nay. Mấy ai đã làm được những điều như anh Bùi Tín đã làm. Mấy ai đã trụ vững nơi ngã ba đường, cũng như thanh thản sống giữa hai luồng dư luận trái ngược nhau trút xối xả lên đầu như anh. Anh vẫn vững vàng để trở thành lịch sử và cũng bởi chính anh là lịch sử.

Chẳng có một lời nói nhưng anh Bùi Tín, qua cuộc sống thăng trầm nghiệt ngã, qua khoảng khắc tối sáng của cuộc đời và cuối cùng là như nước chảy chỗ trũng, anh về bên lẽ phải với sự uy nghi vững chắc của một cây bút thượng thừa, đã lăn lộn đầu bảng của cả hai chiến tuyến. Khó có một cây bút nào có một cuộc sống như anh cũng như khó có một ông thầy nào đáng để chúng tôi học hỏi như anh.

Điều đáng khâm phục anh Bùi Tín là mặc dù bị nhiều áp lực nhưng những điều anh viết về chế độ và con người CSVN đều chắc, chuẩn và sự thật chứ không hề phóng đại hay bôi bác rẻ tiền. Chính vì thế mà những điều anh Bùi Tín để lại là những tài liệu đáng tin cẩn cũng như để cho những người cầm bút bài học về việc đừng uốn cong ngòi bút của mình.

Qua những bài phỏng vấn hay những bài viết gần đây, anh hay nhắc đến các sự kiện lịch sử cùng với nỗi âu lo về việc thế hệ sau phải hiểu đúng sự kiện lịch sử ấy. Dường như anh hiểu được thời khắc của mình đã điểm nên mong những điều anh viết ra được những hậu bối hiểu và đánh giá cho đúng mọi sự kiện như nó diễn ra cùng các bối cảnh chung quanh. Không nói ra nhưng có lẽ anh vẫn còn đau đáu nỗi đau khi thiên hạ nhiều người vẫn đánh giá anh là kẻ phản bội, trá hàng. Chắc hẳn anh đã mang sang thế giới bên kia một nỗi niềm câm nín không thể nói thành lời...

Anh Bùi Tín hỡi. Giờ này linh hồn của anh đã phiêu bạt nơi nước Chúa xa xôi, đâu còn nghe được những lời đẫm lệ của trần gian, rằng chúng tôi đều yêu anh lắm. Tất cả như nghiêm trang tiễn anh ra đi trong danh dự như của một người lính ngã xuống vì Tổ Quốc. Người lính ấy thì không thể đớn hèn phản trắc. Những người cầm bút chúng tôi kính cẩn tiễn đưa anh như tiễn đưa bậc niên trưởng đồng đạo, như một cây đại thụ cuối cùng mà chỉ có một thời oan nghiệt máu lửa nhất của dân tộc mới sản sinh ra. Và với một cây đa cây đề như anh thì đừng nói đến những chuyện phản trắc đớn hèn. Bởi anh đã vượt lên tất cả...

Như một câu chuyện thần tiên nước ngoài thì năm tháng sẽ trôi đi, vật đổi sao rời, những điều tốt đẹp cùng những con người tốt đẹp rồi sẽ chẳng còn thêu hoa dệt gấm trên hành tinh này nữa và sẽ để lại cái vẻ nhàn nhạt buồn tẻ khi họ không còn nữa. Nhưng rồi cũng năm tháng trôi đi, bao nước chảy qua cầu thì những điều tốt đẹp cùng những con người tốt đẹp sẽ xóa mây mù để trở lại và lại làm đẹp với trái đất này. Như nơi ma quỉ vắng bóng sẽ có thần linh xuất hiện. Mặc cho thiên hạ nói ngả nói nghiêng thì chúng tôi cũng đều muốn anh Bùi Tín sẽ trở về trái đất này cùng với những con người tốt đẹp nhất và họ đang cầm tay nhau nhảy vũ điệu Thần Tiên với các cháu nhi đồng. 

Chắc chắn anh Bùi Tín sẽ trở về...

Mai Tú Ân

1/8/18

"Cuộc chiến" giữa Donald Trump và Tập Cận Bình...



Chủ tịch Tập Cận Bình đi thăm Mỹ và được tổng thống Donald Trump dắt đi siêu thị. Hai ông đi vòng vòng qua các dãy kệ, lấy hàng rồi ra quầy thanh toán và hồn ai nấy trả.



Khi hai ông mang hàng mình đã mua ra xe thì Tập Cận Bình cười khà nói :

- Người Trung Quốc chúng tôi có thói quen khi đi mua hàng nhiều thì thường chôm thêm một hai món đồ nhỏ để bù cho chi. Hôm nay tôi lấy được thứ này. Tập lấy từ trong túi mình ra ba thanh sô cô la và nói tiếp : "Đây là một nghệ thuật đặc trưng của người Trung Quốc và tôi cá là người Mỹ sang chảnh các ngài không thể làm được vì đây là nghệ thuật có tính chất lưu manh đường phố của chúng tôi.

- Được. Tôi chấp nhận cá cược với ông. Ông Trump nói.

Hai ông quay lại siêu thị trước đó đã mua hàng. Ông Trump gọi người bán quầy bánh kẹo tới. Ông nói :

- Cho tôi 3 thanh kẹo socola.

Người bán hàng đưa 3 thanh kẹo ra. Ông Trump và ông Tập đứng bên nhau trò chuyện vui vẻ và cùng nhau xơi socola. Lát nữa khi ăn xong, người bán hàng kêu tính tiền thì ông Trump thản nhiên nói là ông không hề lấy socola nào hết.

- Rõ ràng là tôi có đưa 3 cây kẹo cho ngài. Người bán hàng giận dữ nói.

- Không hề có. Ông Trump trả lời chắc nịch,

Chuyện trở thành ầm ĩ và cảnh sát liền có mặt. Ông Trump bị cảnh sát đưa vào góc khuất để khám nhưng không có gì cả. Nhưng lúc ấy ông Trum ghé vào tai viên cảnh sát nói nhỏ :

- Ngài có thấy thằng Chệt già mặt lợn bận bộ đồ lớn đang đứng kia không. Tôi thấy chính nó đã lấy 3 cây kẹo...

Chuyện đến lúc này thì mọi người đều hiểu cả. Cảnh sát đến chỗ ông Tập, sau đó khám xét người ông ta và tìm thấy 3 cái kẹo socola ở trong áo vét của ông.

Từ góc của mình ông Trump nhìn theo ông Tập bị khóa tay và dẫn giải lên đồn CS, ông cười khẩy nói :

- Mày tưởng tao ngu lắm hả thằng Tàu Tập. Người Mỹ chúng tao làm người tốt thì tốt nhất thế giới. Nhưng nếu cần phải làm điều xấu thì chúng tao sẽ làm xấu đến mức mày không có cửa theo làm đệ tử đâu...

Mai Tú Ân

27/7/18

Chúng tôi muốn cảm ơn Will Nguyen...


Chàng trai người Mỹ gốc Việt Will Nguyen đã lên đường trở về Mỹ ngay sau phiên tòa Việt Nam kết tội trục xuất anh. Chàng Will đẹp trai ấy đã bỏ lại 40 ngày phiêu lưu ồn ào nơi quê cha đất tổ, bỏ lại bao người Việt Nam yêu mến chàng để trở về với gia đình thân thương của mình.



Có nhiều ý kiến ở khắp nơi về vấn đề của Will, cũng như những quan điểm hay đánh giá về hành động tham gia biểu tình ở Việt Nam của chàng ta. Có một ông luật sư người Việt ở Mỹ ở trong một livetream đã dè bỉu Will là chơi dại. Bị bắt và bị ra tòa như Will thì tương lai sẽ mờ tối, đi xin việc làm sẽ không ai dám nhận vì sợ một kẻ đã đi tù, một kẻ giống như IS..v..v.. Thật thì Will đã lớn và có quyền chọn lựa con đường đi của mình. Phải chăng Will tham gia biểu tình hòa bình bất bạo động với người dân Việt Nam là sai ư ? 

Khi ta nặng nợ tính toán với những tình yêu không thể tính toán như tình yêu quê hương, hay tình yêu quê cha đất tổ thì ta đã trở thành kẻ không còn quê hương nữa và chỉ biết bơ vơ nơi xứ người. 

Hành động tự nguyện tham gia biểu tình của Will Nguyen ở Sài Gòn như một lời nhắc nhở đến chính những người Việt xa quê hương về nỗi nhớ quê hương xứ xở ấy như một trách nhiệm tự nhiên không bao giờ thoái thác. Cuộc xuống đường ngắn ngủi nhưng đẹp tuyệt vời ấy của Will cũng là lời nhắc nhở thầm lặng nhắn gửi đến những người con dân Việt đang sống trên đất Việt rằng, đừng vô cảm với quê hương đang đau khổ của mình. Hành động của Will không phải là to tát gì nhưng nó là tiếng chuông thức tỉnh bao kẻ thờ ơ vô cảm trong nước biết rằng, có một người ở bên ngoài chẳng liên quan gì đến Việt Nam nhưng cũng biết trở về để dấn thân vào bụi trần.

Chỉ vài tiếng đồng hồ hòa cuộn vào dòng chảy quê hương thì cũng đủ để cho Will Nguyen đã chói sáng như một ngôi sao sáng chói nhất. Là công dân Mỹ, Will có được những sức mạnh hiển nhiên để nâng tầm cao mới của cuộc chơi mà anh đã tham gia. Việc Will bị chặn, bị đánh và bị bẳt đã lan tỏa nhanh chóng ra khắp nơi và đã đưa cuộc đấu tranh nhỏ bé nhưng kiên cường của chúng tôi đến với thế giới bên ngoài.

Thời gian sẽ dần trôi qua, vật sẽ đổi sao sẽ rời nên có thể Will sẽ chẳng còn nhớ đến cuộc biểu tình rộn ràng ở Sài Gòn ngày 10/6/2018 cùng với chúng tôi. Có thể anh sẽ trở lại Việt Nam như một thủ lĩnh dẫn dắt đương nhiên, mà cũng có thể là không bởi những bận rộn riêng tư của cuộc sống nơi xứ người nhưng chúng tôi thì mãi mãi không quên Will và hành động anh hùng làm rạng danh cho lớp người những người con dân Việt sống xa tổ quốc. Như những dòng nước cùng chảy về và gặp nhau ở chỗ trũng mát rượi có tên là quê hương Việt Nam. 

Có thể sau này Will sẽ không còn tham gia cuộc chơi nguy hiểm này với chúng tôi nữa. Có thể Will cũng không còn nhớ đến những người bạn Việt Nam mới quen khi cùng nhau sóng bước trên con đường đòi tự do cho xứ xở. Có thể Will cũng không trở về Việt Nam nữa bởi những khó khăn do lệnh trục xuất của anh. Nhưng không hề gì. Anh chàng Việt Kiều sống ở Houton, Texat này đã để lại trong những trái tim của chúng tôi cái tình yêu quê hương cùng với sự hy sinh nếu cần cho quê hương ấy. Cái quê hương mà những người con xa xứ chỉ có thể thấy được trong những giấc mơ hoang đường, trong những chiều một mình say khướt, hay những đêm giật mình thảng thốt khi nỗi nhớ nhung chợt ùa về mênh mông khiến ta nghẹn ngào...

Muốn nhờ gió, nhờ mây hay những vì sao long lanh kia đem những lời cám ơn vụng dại nhưng chân thành của chúng tôi đi khắp nơi nơi và đến được với Will Nguyen để nhắn với anh rằng, tất cả chúng tôi đều yêu anh lắm...

Quê hương mỗi người chỉ một,
Như là chỉ một mẹ thôi.
Quê hương nếu ai không nhớ,
Sẽ không lớn nổi thành người...(ĐTQ)

Mai Tú Ân

26/7/18

Bí thư Triệu Tài Vinh - Người bắt đầu của dân oan nhà giàu mới..


Giới dân oan chính cống ở Hà Nội đang xôn xao bởi những tin tức không hay rằng, chẳng bao lâu nữa thì cái thế giới nghèo khổ và bé nhỏ của họ sẽ chẳng còn bình yên nữa. Sẽ có những lớp dân oan mới, giàu có và sang trọng trên những chiếc xe hơi đắt tiền sẽ ào ạt đổ quân tới để tiến chiếm lấy vỉa hè trước cơ quan công quyền lớn nhất để đánh trống kêu oan. 



Mặc dù sang trọng bề thế khác hẳn với đám dân oan nghèo khổ đang rụt rè nhường chỗ thì đám dân oan mới này cũng hành động giống như dân oan cũ. Họ cũng giả nghèo giả khổ hay giả bị áp bức và đội lên đầu những lá đơn kêu oan. Rồi theo nhịp của thủ lĩnh cả đám kể lể kêu khóc như ri. Họ đấm ngực, hoặc dày vò những mái tóc rất đẹp của họ. Họ đứng lên hay ngồi xuống để kêu tên các vị Thánh của sự công bằng. Đây là nơi linh thiêng lắm cho cả cõi dương trần trụi lẫn cõi âm mịt mù xa tít. Cõi dương mà họ vừa kêu oan inh ỏi vừa lén lút nhìn là nhà của một người quen cũ, bác Cả Nguyễn Phú Trọng. Còn cõi âm là trời đất, thánh thần, ma quỉ hay những thứ tào lao nào khác mà đám dân oan nhà giàu chẳng mấy quan tâm. Ấy nhưng đó mới là nơi mà đám dân rảnh rỗi thủ đô tề tựu lại mỗi ngày để coi trước đám dân oan nhà giàu nào sẽ đến kêu khóc đêm nay.

Có thế mới biết cái đám người lòe loẹt màu sắc đang hì hục lên đồng kia là đám người đến từ Hà Giang, Sơn La... nơi có vụ "Nâng Điểm Qua Mùa Thi" đang gây sóng gió dư luận cả nước. Ta sẽ dễ dàng nhìn thấy cái dáng người loắt choắt của Bí thư Hà Giang Triệu Tài Vinh đang quì với lá đơn kêu oan đóng đinh lên trán, cùng cô con gái và 2 đứa cháu là nạn nhân của vụ nâng điểm đình đám trên...

Lá đơn của bí thư Triệu thì chúng ta biết rồi. Cũng chỉ ra sự oan uổng, oan khốc, oan khiên của ông trong việc nâng điểm. "Tôi buồn lắm và có biết gì đâu". Bí thư Triệu vừa nói vừa rơm rớm nước mắt khi nhìn mãi vào nhà bác Cả Trọng vừa sáng đèn. Cô con gái của bí thư Triệu thì hung hăng vừa khóc, lại vừa lóc mà rằng, tại vì ông bô Triệu vì muốn làm sang, muốn cho thiên hạ biết về cô con rượu có tài kinh bang tế thế, lên kinh ứng thí là ra tay đoạt khôi nguyên khiến thiên hạ rụng rời. Nếu thi không đoạt giải thì bỏ tiền ra mua giải. Bố cô là quan đầu tỉnh oai danh khét lèn lẹt như một ông vua một cõi nhưng ông lại là một người nhỏ bé, loắt choắt, má hóp đít tóp như một anh nghiện thiếu thuốc. Ông lại là người dân tộc, mà người dân tộc vốn ngu bỏ mẹ. Bọn công chức người Kinh dưới quyền ông thì kín đáo cười đểu ông theo kiểu :"Vâng dạ trước mặt, trật c. sau lưng". Ông tức lắm và muốn làm gì đó để chứng tỏ..
.
Chính bố cô đã liên hệ vụ mua điểm này nhưng như thế cũng được đi vì tình cha con vốn như núi Thái Sơn nhưng có điều sau đó khi bị đổ bể ra thì bố cô lại cà cuống để chơi tình vờ khiến cô bị đổ vỏ. Thiên hạ chiếu tướng cô vì việc học là việc của cô chớ đâu phải của ổng. Cũng chính ông đã phù phép nâng điểm thi của cô lên chớ cô dốt đặc biết mẹ gì. Nhà cô đã nhiều tiền lại giàu có, thi không vào được trường đại học thì về nhà lấy chồng chơi cho sướng, chớ mắc mớ gì phải làm lậu chi tiền mua điểm cho thằng bán tơ.

Rồi bên Sơn La và các tỉnh có tên trong sổ địa tào vụ này cũng vào cuộc inh ỏi khiến cho những người dân đang rảnh rỗi đứng coi đều phải công nhận nỗi oan gia của họ. Nhưng chưa kịp an ủi thì cả cái đám to béo ấy đã ầm ầm kéo đi nhanh như khi xuất hiện. Các quan tỉnh thì rủ nhau đi nhậu nhưng trước đó phải đi chơi cù ở điểm X. Y với hy vọng gặp được vợ con bác Cả. Bọn leo lên xe và biến mất không vé khứ hồi vì họ cũng kêu khóc một vài ngày cho lọt tai ai đó và họ cũng lặn sâu mất hút để giữ uy tín cho Đảng.

Nhưng những người dân oan chính cống dòm qua lỗ cống lạnh ngắt của cõi âm để biết rằng sắp tới sẽ thấy trước được Bộ Trưởng Bộ 4T Trương Minh Tuấn sẽ xuất hiện trước cổng chùa, để vừa khóc kêu oan, vừa kể lể rằng năm kia khi xảy ra thảm họa Formosa thì ông đã lấy điểm bằng cách thí mạng mình để xơi một đống cá được ướp với chất độc. Rồi ông lại còn đóng góp cho Đảng một tác phẩm vĩ đại "Tự diễn biến, tự chuyển hướng" mà chẳng ai đọc mà hiểu kể cả ông. Ấy vậy mà mới có 2 năm thôi mà nỡ lột ông sạch sẽ rồi còn chuyển nhượng tự do đến với đội banh áo sọc Juventus. Nói rồi ônh khóc ti tỉ. 

Nhìn qua bên ta thấy Bộ trưởng CA Tô Lâm, mặc dù vẫn ung dung trên ngựa nhưng đến ở đây thì sụp đổ tan tành với việc sẽ bị dẫn độ ra Tòa Án Quốc Tế La Hay để xét xử ông về tội đàn áp biểu tình. Họ truy xét ông tội chống lại loài người và xét xử không tha. Là một quân nhân thì Bộ trưởng Tô Lâm đã chấp nhận sự thật, không khóc mà cũng chẳng lóc. Bộ trưởng Tô Lâm hiểu rằng ông và bọn Son, Tuấn đang ngồi khóc ti tỉ kia đã lọt vào tầm ngắm của bác Cả rồi. Cũng giống như bọn Đinh La Thăng trước đó, thì bọn Trần Đại Quang cũng như Tô Lâm và nhiều người khác nữa đã phạm phải một sai lầm chết người đối với bác Cả. Không phải là tạo phản chống lại bác Cả vì bọn ông làm gì có gan đó. Chỉ vì tất cả bọn ông đều là người Bắc và đều có lý luận nên đều phải chết theo cương lĩnh của bác Cả. Tất cả những kẻ người Bắc và có lý luận đều là kẻ thù không đội trời chung với Đảng và phải bị thanh trừng không thuơng tiếc. 

Tô Lâm ngậm ngùi chấp nhận số phận nhưng ông cũng buồn trách bác Cả là sao trước khi đem ông ra để hạ đòn độc thủ thì sao bác Cả không vì tình thương mến thương mà gắn thêm cho ông một ngôi sao nữa để cho đủ 4 sao của cấp bậc đại tướng và tương xứng với hàm bộ trưởng công an của ông.

Đám dân oan cũ còn kể sẽ có cả đống dân oan nhà giàu khủng nữa sẽ ầm ầm kéo tới để đánh trống kêu oan ở nơi này. Tất cả đều tùy theo việc đốt lò lên hay xuống, thật hay giả của thợ đốt lò Nguyễn Phú Trọng. Như trước đó là bọn Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh. Giờ thì là bọn Trương Minh Tuấn, Nguyễn Bắc Son, Lê Nam Trà...Rồi tiếp theo có thể là bọn Trần Đại Quang, Tô Lâm, Phùng Xuân Nhạ, Tiến Y Tế...v..v.. 

Thế là củi trong lò cháy càng lúc càng lớn với những cây củi càng lúc càng to hơn. Đấy cũng là cái sung cái sướng của người dân Việt Nam khi được nhìn thấy ngọn lửa ấy thăng hoa...

Mai Tú Ân

21/7/18

Vũ Quang Thuận - Người anh hùng cô đơn...



Chẳng có gì ngạc nhiên cả khi Vũ Quang Thuận, Nguyễn Văn Điển và Trần Hoàng Phúc hôm nay phải bước ra trước tòa án của chính quyền Việt Nam để trả giá cho những điều cao đẹp mà các anh đã dâng tặng cho đất nước Việt Nam khốn khổ này. Và điều tồi tệ hơn là những kẻ ngồi ghế chủ tọa phiên tòa cùng những kẻ nấp sau rèm lại là những kẻ tính sổ và chất lên đầu những con người yêu nước trên những năm tháng, những khoản nợ núi sông để họ phải trả.



Ba con người trên, cũng như bao con người đấu tranh cho những điều tốt đẹp hơn cho đất nước đều lầm lũi hay thản nhiên chấp nhận cái giá của sự hy sinh. Họ không hề khóc lóc hay cầu xin hèn hạ như những ông quan to CS mới đây phải ra tòa. Họ thanh thản, ung dung như những người trước họ đã ra tòa, và là tấm gương cho những người sẽ ra tòa sau họ. Đó là những con người có cái tên chung là Đấu Tranh Dân Chủ, và sự bất tận tên tuổi của họ trước sóng gió là một minh chứng rằng, người trước ngã xuống thì còn nhiều người sau nữa đứng vào hàng ngũ đấu tranh...

Cái giá mà hôm nay họ phải trả nợ cho quê hương, ác nghiệt thay lại do những người đang dẫn dắt đất nước này tròng vào họ một cách bất công. Đó là hành động tội lỗi của Đảng CSVN đối với những người trí thức không quì gối mà vẫn đấu tranh không khoan nhượng với họ. Cầm quyền bằng bạo lực, chính quyền sẽ đàn áp bất cứ ai, bất cứ cái gì không theo đường lối chính sách của họ. Nên việc hôm nay họ kết án ba người yêu nước trên tổng cộng hơn 20 năm là điều không có gì ngạc nhiên cả.

Nhắc lại chuyện cũ của Vũ Quang Thuận như một bài học hay một kinh nghiệm không quên mà chúng ta ghi nhớ. Đó là thật buồn cho các anh là trong những ngày còn hoạt động sôi nổi chưa bị bắt thì mặc dù các clip của họ gây chấn động dư luận mạng với hàng ngàn view truy cập thì đại bộ phận những người đấu tranh dân chủ đã đóng vai tảng lờ các anh. Đã vậy còn nhiều người còn làm những việc lạ lùng là tấn công chửi bới Vũ Quang Thuận mặc dù anh không hề gây chiến với họ. Các cung cách tấn công thì quanh đi quẩn lại vẫn là "Hoang tưởng, thần kinh". "Điên khùng, làm hại phong trào chung"... thậm chí trong lễ tưởng niệm "Hoàng Sa" khi Thuận đem cây Thánh Giá ra để vác đi quanh hồ Hoàn Kiếm thì họ lồng lên nói Thuận cướp diễn đàn của họ. Hay Thuận đã đem nguy hiểm đế lễ tưởng niệm của họ. Rồi vấn đề Thuận vác cây Thánh Giá xuống đường thì có đúng không nữa. Mặc dù phải thẳng thắn thừa nhận rằng Vũ Quang Thuận cũng có nhiều câu nói hay nhiều ý tưởng lạ lùng và buồn cười thật nhưng đó chỉ là những tai nạn nhỏ của người liên tục có quá nhiều clip trong một thời gian ngắn và chúng nhỏ bé so với những gì anh đóng góp. Thuận là một người thông minh, sáng suốt trong những vấn đề anh nói ra và anh thu hút được đông đảo người truy cập qua những livetreams, có thể nói là đông nhất từ xưa tới giờ thì tẩt cả cũng đều là nỗ lực tự thân của chính anh mà thôi.

Chúng ta hiểu quyền yêu nước không phải là đặc quyền của ai, không thuộc nhóm người nào hay địa phương nào cả. Bất cứ ai hay nhóm người nào có những vũ khí đấu tranh nào mới lạ, sắc bén tham gia vào cuộc đấu tranh chống độc tài và đem lại công bằng xã hội hay hạnh phúc của người dân thì ta phải ủng hộ và cổ vũ họ. Khi mà cuộc đấu tranh không còn hiệu quả nữa thì ta phải kiếm cái mới hay chấp nhận những cái mới hữu hiệu hơn, cho dù những cái mới đó không phải do người phe mình đưa ra. Đó mới là điều tối quan trọng với người đấu tranh dân chủ bởi tính bao dung cùng với sự chấp nhân dị biệt trong đoàn kết để đi lên. Có một câu nói của nước ngoài rằng :

Đừng nhìn nhau mà hãy nhìn ra cùng một hướng để tiến lên...

Điều đó là một sự khích lệ, động viên lớn đến cho những người đang tranh đấu để họ phấn khởi tiếp tục cuộc tranh đấu. Nhất là được sự động viên của những người có tên tuổi của phong trào. Và Thuận rất cần điều đó khi các bạn cũ rời xa, khi gia đình từ chối thì hẳn là anh cần lắm hơi ấm của những đồng chí hướng. Nhưng đáng tiếc là gần như tất cả đã làm ngơ. Các giang hồ tên tuổi đình đám bao lâu nay ở Hà Nội đã quăng một cục lơ to tướng vào mặt Thuận. Không thể nói rằng họ không biết vì hàng tháng trời hiện tượng Vũ Quang Thuận với mỗi ngày 2, 3 cái livetreams nổi bật, nhưng không hề có một động tĩnh nào mà vẫn là sự im lặng đáng sợ từ những người đấu tranh có số má lúc đó. Tôi sẽ không nêu tên ai hết để giữ tình đoàn kết, mặc dù đáng ra là phải nêu tên lên trong cái ngày Thuận và các đồng sự phải trả nợ trần gian này. 

Là một người cô đơn thì giờ đây anh lại phải gặm nhấm cái nỗi buồn nhân gian ấy ở trong ngục tối. Tôi biết là Thuận quyết hy sinh và dám hy sinh. Nhưng không thể không nói rằng chính sự "cô độc với giữa bày sói" đã dần đưa anh thành ngày một cực đoan, ngày một xả láng hơn. Cả về những livetreams lẫn những hành động cụ thể. Mặc dù càng lúc Thuận càng nổi bật với hàng triệu người ở bên ngoài nhưng anh càng lúc càng cô đơn trên chính nơi anh đang lao vào những trận đánh cuối cùng của cuộc đời mình. Hà Nội nơi lắm thầy nhiều ma, lắm anh hùng mà cũng nhiều ngụy anh hùng đã không công nhận anh, dù chỉ bằng lời nói gió bay. Và sau khi anh bị bắt thì cũng chẳng có yêu cầu nhà cầm quyền trả tự do cho anh với lời kêu gọi chữ ký của mọi người, mà thực tình những yêu cầu ấy nhà cầm quyền cũng cho vào sọt rác. Một người như Vũ Quang Thuận là một của quí giá giữa lúc người đấu tranh dân chủ chất lượng ngày càng ít và hiếm như lá mùa thu hiện nay. Thật đáng tiếc khi giờ đây coi những clip của anh và đồng sự đã làm mà CHTV phát lại...

Lúc đó chỉ có vài người mà tôi biết là ủng hộ Thuận như Phạm Thành, Người Buôn Gió, Phạm Thanh Sơn và vài người nữa mà tôi không nhớ tên. Và dĩ nhiên là cả người viết bài này, Mai Tú Ân nữa. Có thể nói tôi và nhà văn Phạm Thành là một cặp, một ở Hà Nội và một ở Sài Gòn viết nhiều nhất và liên tục nhất để ủng hộ tuyệt đối Vũ Quang Thuận. Kể cả lúc anh bắt đầu ra livetreams, lúc anh vác Thánh Giá xuống đường, lúc anh bị bắt. Và chúng tôi sẽ còn viết để ủng hộ anh cho đến khi chúng tôi bị bắt, hay là cho đến khi trái đất này nổ tung vì đến Ngày Phán Xét Cuối Cùng. Bởi anh xứng đáng được chúng tôi ngưỡng mộ và ca tụng như một người anh hùng, cho dù là một người anh hùng cô đơn nhất...

Than Ôi !
Người chiến binh mau bước về sông Dịch,
Mà đầu chưa một lần ngoái cố hương.
Gươm đàn qua sông bao lần gãy gánh,
Nhưng lòng trung vẫn dành trọn cho quê hương...

Mai Tú Ân