27/7/18

Chúng tôi muốn cảm ơn Will Nguyen...


Chàng trai người Mỹ gốc Việt Will Nguyen đã lên đường trở về Mỹ ngay sau phiên tòa Việt Nam kết tội trục xuất anh. Chàng Will đẹp trai ấy đã bỏ lại 40 ngày phiêu lưu ồn ào nơi quê cha đất tổ, bỏ lại bao người Việt Nam yêu mến chàng để trở về với gia đình thân thương của mình.



Có nhiều ý kiến ở khắp nơi về vấn đề của Will, cũng như những quan điểm hay đánh giá về hành động tham gia biểu tình ở Việt Nam của chàng ta. Có một ông luật sư người Việt ở Mỹ ở trong một livetream đã dè bỉu Will là chơi dại. Bị bắt và bị ra tòa như Will thì tương lai sẽ mờ tối, đi xin việc làm sẽ không ai dám nhận vì sợ một kẻ đã đi tù, một kẻ giống như IS..v..v.. Thật thì Will đã lớn và có quyền chọn lựa con đường đi của mình. Phải chăng Will tham gia biểu tình hòa bình bất bạo động với người dân Việt Nam là sai ư ? 

Khi ta nặng nợ tính toán với những tình yêu không thể tính toán như tình yêu quê hương, hay tình yêu quê cha đất tổ thì ta đã trở thành kẻ không còn quê hương nữa và chỉ biết bơ vơ nơi xứ người. 

Hành động tự nguyện tham gia biểu tình của Will Nguyen ở Sài Gòn như một lời nhắc nhở đến chính những người Việt xa quê hương về nỗi nhớ quê hương xứ xở ấy như một trách nhiệm tự nhiên không bao giờ thoái thác. Cuộc xuống đường ngắn ngủi nhưng đẹp tuyệt vời ấy của Will cũng là lời nhắc nhở thầm lặng nhắn gửi đến những người con dân Việt đang sống trên đất Việt rằng, đừng vô cảm với quê hương đang đau khổ của mình. Hành động của Will không phải là to tát gì nhưng nó là tiếng chuông thức tỉnh bao kẻ thờ ơ vô cảm trong nước biết rằng, có một người ở bên ngoài chẳng liên quan gì đến Việt Nam nhưng cũng biết trở về để dấn thân vào bụi trần.

Chỉ vài tiếng đồng hồ hòa cuộn vào dòng chảy quê hương thì cũng đủ để cho Will Nguyen đã chói sáng như một ngôi sao sáng chói nhất. Là công dân Mỹ, Will có được những sức mạnh hiển nhiên để nâng tầm cao mới của cuộc chơi mà anh đã tham gia. Việc Will bị chặn, bị đánh và bị bẳt đã lan tỏa nhanh chóng ra khắp nơi và đã đưa cuộc đấu tranh nhỏ bé nhưng kiên cường của chúng tôi đến với thế giới bên ngoài.

Thời gian sẽ dần trôi qua, vật sẽ đổi sao sẽ rời nên có thể Will sẽ chẳng còn nhớ đến cuộc biểu tình rộn ràng ở Sài Gòn ngày 10/6/2018 cùng với chúng tôi. Có thể anh sẽ trở lại Việt Nam như một thủ lĩnh dẫn dắt đương nhiên, mà cũng có thể là không bởi những bận rộn riêng tư của cuộc sống nơi xứ người nhưng chúng tôi thì mãi mãi không quên Will và hành động anh hùng làm rạng danh cho lớp người những người con dân Việt sống xa tổ quốc. Như những dòng nước cùng chảy về và gặp nhau ở chỗ trũng mát rượi có tên là quê hương Việt Nam. 

Có thể sau này Will sẽ không còn tham gia cuộc chơi nguy hiểm này với chúng tôi nữa. Có thể Will cũng không còn nhớ đến những người bạn Việt Nam mới quen khi cùng nhau sóng bước trên con đường đòi tự do cho xứ xở. Có thể Will cũng không trở về Việt Nam nữa bởi những khó khăn do lệnh trục xuất của anh. Nhưng không hề gì. Anh chàng Việt Kiều sống ở Houton, Texat này đã để lại trong những trái tim của chúng tôi cái tình yêu quê hương cùng với sự hy sinh nếu cần cho quê hương ấy. Cái quê hương mà những người con xa xứ chỉ có thể thấy được trong những giấc mơ hoang đường, trong những chiều một mình say khướt, hay những đêm giật mình thảng thốt khi nỗi nhớ nhung chợt ùa về mênh mông khiến ta nghẹn ngào...

Muốn nhờ gió, nhờ mây hay những vì sao long lanh kia đem những lời cám ơn vụng dại nhưng chân thành của chúng tôi đi khắp nơi nơi và đến được với Will Nguyen để nhắn với anh rằng, tất cả chúng tôi đều yêu anh lắm...

Quê hương mỗi người chỉ một,
Như là chỉ một mẹ thôi.
Quê hương nếu ai không nhớ,
Sẽ không lớn nổi thành người...(ĐTQ)

Mai Tú Ân

26/7/18

Bí thư Triệu Tài Vinh - Người bắt đầu của dân oan nhà giàu mới..


Giới dân oan chính cống ở Hà Nội đang xôn xao bởi những tin tức không hay rằng, chẳng bao lâu nữa thì cái thế giới nghèo khổ và bé nhỏ của họ sẽ chẳng còn bình yên nữa. Sẽ có những lớp dân oan mới, giàu có và sang trọng trên những chiếc xe hơi đắt tiền sẽ ào ạt đổ quân tới để tiến chiếm lấy vỉa hè trước cơ quan công quyền lớn nhất để đánh trống kêu oan. 



Mặc dù sang trọng bề thế khác hẳn với đám dân oan nghèo khổ đang rụt rè nhường chỗ thì đám dân oan mới này cũng hành động giống như dân oan cũ. Họ cũng giả nghèo giả khổ hay giả bị áp bức và đội lên đầu những lá đơn kêu oan. Rồi theo nhịp của thủ lĩnh cả đám kể lể kêu khóc như ri. Họ đấm ngực, hoặc dày vò những mái tóc rất đẹp của họ. Họ đứng lên hay ngồi xuống để kêu tên các vị Thánh của sự công bằng. Đây là nơi linh thiêng lắm cho cả cõi dương trần trụi lẫn cõi âm mịt mù xa tít. Cõi dương mà họ vừa kêu oan inh ỏi vừa lén lút nhìn là nhà của một người quen cũ, bác Cả Nguyễn Phú Trọng. Còn cõi âm là trời đất, thánh thần, ma quỉ hay những thứ tào lao nào khác mà đám dân oan nhà giàu chẳng mấy quan tâm. Ấy nhưng đó mới là nơi mà đám dân rảnh rỗi thủ đô tề tựu lại mỗi ngày để coi trước đám dân oan nhà giàu nào sẽ đến kêu khóc đêm nay.

Có thế mới biết cái đám người lòe loẹt màu sắc đang hì hục lên đồng kia là đám người đến từ Hà Giang, Sơn La... nơi có vụ "Nâng Điểm Qua Mùa Thi" đang gây sóng gió dư luận cả nước. Ta sẽ dễ dàng nhìn thấy cái dáng người loắt choắt của Bí thư Hà Giang Triệu Tài Vinh đang quì với lá đơn kêu oan đóng đinh lên trán, cùng cô con gái và 2 đứa cháu là nạn nhân của vụ nâng điểm đình đám trên...

Lá đơn của bí thư Triệu thì chúng ta biết rồi. Cũng chỉ ra sự oan uổng, oan khốc, oan khiên của ông trong việc nâng điểm. "Tôi buồn lắm và có biết gì đâu". Bí thư Triệu vừa nói vừa rơm rớm nước mắt khi nhìn mãi vào nhà bác Cả Trọng vừa sáng đèn. Cô con gái của bí thư Triệu thì hung hăng vừa khóc, lại vừa lóc mà rằng, tại vì ông bô Triệu vì muốn làm sang, muốn cho thiên hạ biết về cô con rượu có tài kinh bang tế thế, lên kinh ứng thí là ra tay đoạt khôi nguyên khiến thiên hạ rụng rời. Nếu thi không đoạt giải thì bỏ tiền ra mua giải. Bố cô là quan đầu tỉnh oai danh khét lèn lẹt như một ông vua một cõi nhưng ông lại là một người nhỏ bé, loắt choắt, má hóp đít tóp như một anh nghiện thiếu thuốc. Ông lại là người dân tộc, mà người dân tộc vốn ngu bỏ mẹ. Bọn công chức người Kinh dưới quyền ông thì kín đáo cười đểu ông theo kiểu :"Vâng dạ trước mặt, trật c. sau lưng". Ông tức lắm và muốn làm gì đó để chứng tỏ..
.
Chính bố cô đã liên hệ vụ mua điểm này nhưng như thế cũng được đi vì tình cha con vốn như núi Thái Sơn nhưng có điều sau đó khi bị đổ bể ra thì bố cô lại cà cuống để chơi tình vờ khiến cô bị đổ vỏ. Thiên hạ chiếu tướng cô vì việc học là việc của cô chớ đâu phải của ổng. Cũng chính ông đã phù phép nâng điểm thi của cô lên chớ cô dốt đặc biết mẹ gì. Nhà cô đã nhiều tiền lại giàu có, thi không vào được trường đại học thì về nhà lấy chồng chơi cho sướng, chớ mắc mớ gì phải làm lậu chi tiền mua điểm cho thằng bán tơ.

Rồi bên Sơn La và các tỉnh có tên trong sổ địa tào vụ này cũng vào cuộc inh ỏi khiến cho những người dân đang rảnh rỗi đứng coi đều phải công nhận nỗi oan gia của họ. Nhưng chưa kịp an ủi thì cả cái đám to béo ấy đã ầm ầm kéo đi nhanh như khi xuất hiện. Các quan tỉnh thì rủ nhau đi nhậu nhưng trước đó phải đi chơi cù ở điểm X. Y với hy vọng gặp được vợ con bác Cả. Bọn leo lên xe và biến mất không vé khứ hồi vì họ cũng kêu khóc một vài ngày cho lọt tai ai đó và họ cũng lặn sâu mất hút để giữ uy tín cho Đảng.

Nhưng những người dân oan chính cống dòm qua lỗ cống lạnh ngắt của cõi âm để biết rằng sắp tới sẽ thấy trước được Bộ Trưởng Bộ 4T Trương Minh Tuấn sẽ xuất hiện trước cổng chùa, để vừa khóc kêu oan, vừa kể lể rằng năm kia khi xảy ra thảm họa Formosa thì ông đã lấy điểm bằng cách thí mạng mình để xơi một đống cá được ướp với chất độc. Rồi ông lại còn đóng góp cho Đảng một tác phẩm vĩ đại "Tự diễn biến, tự chuyển hướng" mà chẳng ai đọc mà hiểu kể cả ông. Ấy vậy mà mới có 2 năm thôi mà nỡ lột ông sạch sẽ rồi còn chuyển nhượng tự do đến với đội banh áo sọc Juventus. Nói rồi ônh khóc ti tỉ. 

Nhìn qua bên ta thấy Bộ trưởng CA Tô Lâm, mặc dù vẫn ung dung trên ngựa nhưng đến ở đây thì sụp đổ tan tành với việc sẽ bị dẫn độ ra Tòa Án Quốc Tế La Hay để xét xử ông về tội đàn áp biểu tình. Họ truy xét ông tội chống lại loài người và xét xử không tha. Là một quân nhân thì Bộ trưởng Tô Lâm đã chấp nhận sự thật, không khóc mà cũng chẳng lóc. Bộ trưởng Tô Lâm hiểu rằng ông và bọn Son, Tuấn đang ngồi khóc ti tỉ kia đã lọt vào tầm ngắm của bác Cả rồi. Cũng giống như bọn Đinh La Thăng trước đó, thì bọn Trần Đại Quang cũng như Tô Lâm và nhiều người khác nữa đã phạm phải một sai lầm chết người đối với bác Cả. Không phải là tạo phản chống lại bác Cả vì bọn ông làm gì có gan đó. Chỉ vì tất cả bọn ông đều là người Bắc và đều có lý luận nên đều phải chết theo cương lĩnh của bác Cả. Tất cả những kẻ người Bắc và có lý luận đều là kẻ thù không đội trời chung với Đảng và phải bị thanh trừng không thuơng tiếc. 

Tô Lâm ngậm ngùi chấp nhận số phận nhưng ông cũng buồn trách bác Cả là sao trước khi đem ông ra để hạ đòn độc thủ thì sao bác Cả không vì tình thương mến thương mà gắn thêm cho ông một ngôi sao nữa để cho đủ 4 sao của cấp bậc đại tướng và tương xứng với hàm bộ trưởng công an của ông.

Đám dân oan cũ còn kể sẽ có cả đống dân oan nhà giàu khủng nữa sẽ ầm ầm kéo tới để đánh trống kêu oan ở nơi này. Tất cả đều tùy theo việc đốt lò lên hay xuống, thật hay giả của thợ đốt lò Nguyễn Phú Trọng. Như trước đó là bọn Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh. Giờ thì là bọn Trương Minh Tuấn, Nguyễn Bắc Son, Lê Nam Trà...Rồi tiếp theo có thể là bọn Trần Đại Quang, Tô Lâm, Phùng Xuân Nhạ, Tiến Y Tế...v..v.. 

Thế là củi trong lò cháy càng lúc càng lớn với những cây củi càng lúc càng to hơn. Đấy cũng là cái sung cái sướng của người dân Việt Nam khi được nhìn thấy ngọn lửa ấy thăng hoa...

Mai Tú Ân

21/7/18

Vũ Quang Thuận - Người anh hùng cô đơn...



Chẳng có gì ngạc nhiên cả khi Vũ Quang Thuận, Nguyễn Văn Điển và Trần Hoàng Phúc hôm nay phải bước ra trước tòa án của chính quyền Việt Nam để trả giá cho những điều cao đẹp mà các anh đã dâng tặng cho đất nước Việt Nam khốn khổ này. Và điều tồi tệ hơn là những kẻ ngồi ghế chủ tọa phiên tòa cùng những kẻ nấp sau rèm lại là những kẻ tính sổ và chất lên đầu những con người yêu nước trên những năm tháng, những khoản nợ núi sông để họ phải trả.



Ba con người trên, cũng như bao con người đấu tranh cho những điều tốt đẹp hơn cho đất nước đều lầm lũi hay thản nhiên chấp nhận cái giá của sự hy sinh. Họ không hề khóc lóc hay cầu xin hèn hạ như những ông quan to CS mới đây phải ra tòa. Họ thanh thản, ung dung như những người trước họ đã ra tòa, và là tấm gương cho những người sẽ ra tòa sau họ. Đó là những con người có cái tên chung là Đấu Tranh Dân Chủ, và sự bất tận tên tuổi của họ trước sóng gió là một minh chứng rằng, người trước ngã xuống thì còn nhiều người sau nữa đứng vào hàng ngũ đấu tranh...

Cái giá mà hôm nay họ phải trả nợ cho quê hương, ác nghiệt thay lại do những người đang dẫn dắt đất nước này tròng vào họ một cách bất công. Đó là hành động tội lỗi của Đảng CSVN đối với những người trí thức không quì gối mà vẫn đấu tranh không khoan nhượng với họ. Cầm quyền bằng bạo lực, chính quyền sẽ đàn áp bất cứ ai, bất cứ cái gì không theo đường lối chính sách của họ. Nên việc hôm nay họ kết án ba người yêu nước trên tổng cộng hơn 20 năm là điều không có gì ngạc nhiên cả.

Nhắc lại chuyện cũ của Vũ Quang Thuận như một bài học hay một kinh nghiệm không quên mà chúng ta ghi nhớ. Đó là thật buồn cho các anh là trong những ngày còn hoạt động sôi nổi chưa bị bắt thì mặc dù các clip của họ gây chấn động dư luận mạng với hàng ngàn view truy cập thì đại bộ phận những người đấu tranh dân chủ đã đóng vai tảng lờ các anh. Đã vậy còn nhiều người còn làm những việc lạ lùng là tấn công chửi bới Vũ Quang Thuận mặc dù anh không hề gây chiến với họ. Các cung cách tấn công thì quanh đi quẩn lại vẫn là "Hoang tưởng, thần kinh". "Điên khùng, làm hại phong trào chung"... thậm chí trong lễ tưởng niệm "Hoàng Sa" khi Thuận đem cây Thánh Giá ra để vác đi quanh hồ Hoàn Kiếm thì họ lồng lên nói Thuận cướp diễn đàn của họ. Hay Thuận đã đem nguy hiểm đế lễ tưởng niệm của họ. Rồi vấn đề Thuận vác cây Thánh Giá xuống đường thì có đúng không nữa. Mặc dù phải thẳng thắn thừa nhận rằng Vũ Quang Thuận cũng có nhiều câu nói hay nhiều ý tưởng lạ lùng và buồn cười thật nhưng đó chỉ là những tai nạn nhỏ của người liên tục có quá nhiều clip trong một thời gian ngắn và chúng nhỏ bé so với những gì anh đóng góp. Thuận là một người thông minh, sáng suốt trong những vấn đề anh nói ra và anh thu hút được đông đảo người truy cập qua những livetreams, có thể nói là đông nhất từ xưa tới giờ thì tẩt cả cũng đều là nỗ lực tự thân của chính anh mà thôi.

Chúng ta hiểu quyền yêu nước không phải là đặc quyền của ai, không thuộc nhóm người nào hay địa phương nào cả. Bất cứ ai hay nhóm người nào có những vũ khí đấu tranh nào mới lạ, sắc bén tham gia vào cuộc đấu tranh chống độc tài và đem lại công bằng xã hội hay hạnh phúc của người dân thì ta phải ủng hộ và cổ vũ họ. Khi mà cuộc đấu tranh không còn hiệu quả nữa thì ta phải kiếm cái mới hay chấp nhận những cái mới hữu hiệu hơn, cho dù những cái mới đó không phải do người phe mình đưa ra. Đó mới là điều tối quan trọng với người đấu tranh dân chủ bởi tính bao dung cùng với sự chấp nhân dị biệt trong đoàn kết để đi lên. Có một câu nói của nước ngoài rằng :

Đừng nhìn nhau mà hãy nhìn ra cùng một hướng để tiến lên...

Điều đó là một sự khích lệ, động viên lớn đến cho những người đang tranh đấu để họ phấn khởi tiếp tục cuộc tranh đấu. Nhất là được sự động viên của những người có tên tuổi của phong trào. Và Thuận rất cần điều đó khi các bạn cũ rời xa, khi gia đình từ chối thì hẳn là anh cần lắm hơi ấm của những đồng chí hướng. Nhưng đáng tiếc là gần như tất cả đã làm ngơ. Các giang hồ tên tuổi đình đám bao lâu nay ở Hà Nội đã quăng một cục lơ to tướng vào mặt Thuận. Không thể nói rằng họ không biết vì hàng tháng trời hiện tượng Vũ Quang Thuận với mỗi ngày 2, 3 cái livetreams nổi bật, nhưng không hề có một động tĩnh nào mà vẫn là sự im lặng đáng sợ từ những người đấu tranh có số má lúc đó. Tôi sẽ không nêu tên ai hết để giữ tình đoàn kết, mặc dù đáng ra là phải nêu tên lên trong cái ngày Thuận và các đồng sự phải trả nợ trần gian này. 

Là một người cô đơn thì giờ đây anh lại phải gặm nhấm cái nỗi buồn nhân gian ấy ở trong ngục tối. Tôi biết là Thuận quyết hy sinh và dám hy sinh. Nhưng không thể không nói rằng chính sự "cô độc với giữa bày sói" đã dần đưa anh thành ngày một cực đoan, ngày một xả láng hơn. Cả về những livetreams lẫn những hành động cụ thể. Mặc dù càng lúc Thuận càng nổi bật với hàng triệu người ở bên ngoài nhưng anh càng lúc càng cô đơn trên chính nơi anh đang lao vào những trận đánh cuối cùng của cuộc đời mình. Hà Nội nơi lắm thầy nhiều ma, lắm anh hùng mà cũng nhiều ngụy anh hùng đã không công nhận anh, dù chỉ bằng lời nói gió bay. Và sau khi anh bị bắt thì cũng chẳng có yêu cầu nhà cầm quyền trả tự do cho anh với lời kêu gọi chữ ký của mọi người, mà thực tình những yêu cầu ấy nhà cầm quyền cũng cho vào sọt rác. Một người như Vũ Quang Thuận là một của quí giá giữa lúc người đấu tranh dân chủ chất lượng ngày càng ít và hiếm như lá mùa thu hiện nay. Thật đáng tiếc khi giờ đây coi những clip của anh và đồng sự đã làm mà CHTV phát lại...

Lúc đó chỉ có vài người mà tôi biết là ủng hộ Thuận như Phạm Thành, Người Buôn Gió, Phạm Thanh Sơn và vài người nữa mà tôi không nhớ tên. Và dĩ nhiên là cả người viết bài này, Mai Tú Ân nữa. Có thể nói tôi và nhà văn Phạm Thành là một cặp, một ở Hà Nội và một ở Sài Gòn viết nhiều nhất và liên tục nhất để ủng hộ tuyệt đối Vũ Quang Thuận. Kể cả lúc anh bắt đầu ra livetreams, lúc anh vác Thánh Giá xuống đường, lúc anh bị bắt. Và chúng tôi sẽ còn viết để ủng hộ anh cho đến khi chúng tôi bị bắt, hay là cho đến khi trái đất này nổ tung vì đến Ngày Phán Xét Cuối Cùng. Bởi anh xứng đáng được chúng tôi ngưỡng mộ và ca tụng như một người anh hùng, cho dù là một người anh hùng cô đơn nhất...

Than Ôi !
Người chiến binh mau bước về sông Dịch,
Mà đầu chưa một lần ngoái cố hương.
Gươm đàn qua sông bao lần gãy gánh,
Nhưng lòng trung vẫn dành trọn cho quê hương...

Mai Tú Ân

16/7/18

Hoan hô bác Cả Trọng đã hạ thủ được Trương Minh Tuấn...



Thật là sung sướng khi vào ngày này thì một trong hai kẻ ác nhất trong chính quyền Việt Nam hiện nay là Bộ Trưởng Bộ 4T Trương Minh Tuấn đã bị đền tội trước cổng chùa. Vì ông ta là kẻ thù của các nhà báo lề phải. Còn kẻ ác còn lại là kẻ thù của những người biểu tình lề trái, Bộ Trưởng Bộ CA, Thượng tướng Tô Lâm đang dúm người lại như chờ lưỡi tầm sét của báo thù giáng tới. 



Đấy là công lao của Người Đốt Lò Vĩ Đại, TBT Nguyễn Phú Trọng khi đã ra tay loại trừ được những tên sâu dân mọt nước như BT Trương Minh Tuấn, BT Tô Lâm.

Cũng trong chiến dịch đốt lò này, bác Cả đã vớ được toàn gỗ tốt và hy vọng sẽ đốt cháy đùng đùng. Nhưng gỗ nào và cháy tới đâu thì MTA không biết.Nhưng làm sao mà biết được ý đồ của bậc cao thủ thượng thừa như bác Cả Trọng. Với phong thái ung dung của một tay chơi phố huyện, với mái tóc trắng như cước để lơi xuề xòa như mái tóc của một tiên ông đang đi tìm động hoa vàng cùng với nụ cười hiền hậu tươi rói, bác Cả đã lầm lỳ xúc được một mẻ lớn chưa từng có

Ngoài bọn Son, Tuấn, Lâm kể trên thì còn bọn Đinh La Thăng, UVBCT và Bí thư TP.HCM cũng bị bác lột quần phết cho cháy máy... Cả thằng Trịnh Xuân Thanh láu cá trốn nợ ra nước ngoài rồi song kiếm hợp bích với thằng Người Buôn Gió chửi bác te tua. Thế là bác Cả cho người đi sang tận Đức để bắt nó về chịu án, giờ đang khóc như ri trong tù. 

Bây giờ thì trong cả bọn quan chức còn lại nằm im không dám thở khi bác đi tới. Chúng nó phủ phục xuống để tung hô bác lên. Bác đi đến đâu thì chúng nó reo mừng lên rằng :

Bác đi đâu cũng chẳng thấy gì,
Chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ...

Rồi chúng uốn éo nhảy múa để tôn vinh muôn đời bác Cả Trọng. Các nghệ sĩ thì giăng đèn múa hát dưới trăng để chúc mừng. Các nhà văn, nhà thơ thì sáng tác ra những câu văn trác tuyệt nhất, hay những vần thơ lung linh nhất chỉ để ca ngợi một mình bác.

Ấy thế mà người dân lúc nào cũng coi bác Cả như một cục cứt...

Mai Tú Ân

2/7/18

Cuộc hôn nhân Mỹ Triều - Thành công sẽ vang dội của chú rể Donald Trump



Mặc cho phe Dân Chủ ở Capiton chì chiết, không tin tưởng về cuộc gặp gỡ Trump và Ủn, và mặc cho họ gọi cuộc gặp gỡ trên là một cuộc hôn nhân đầy tính toán của hai kẻ không đáng tin thì sự kiện ấy đang đi dần đến việc khiến cho người ta chỉ có thể nín thở khi thấy nó thành công. Và Lạy Chúa nó đang thành công. Từ từ, chậm chạp nhưng chắc chắn thì cuộc gặp gỡ bất ngờ trên đang đi đến thành công. 


Với đầu óc bén nhạy của một nhà buôn lão luyện thì ông Trump cũng nhận ra được ý muốn cuối cùng của Triều Tiên chỉ là tiền. Cần rất nhiều tiền từ các đối tác quá nhiều tiền mới là mục đích tối hậu của Triều Tiên chớ không phải là sự đảm bảo an ninh, hay tập trận Mỹ - Hàn như họ vẫn nêu ra. Với số lượng quân nhân chuyên nghiệp sắt đá lên tới hơn một triệu người thì Triều Tiên không giống với vai trò yếu đuối để cần ai đảm bảo an ninh. Nhưng may mắn cho chú rể Trump là ông luôn có vài anh phù rể quá giàu có và luôn sẵn sàng móc bóp chi đẹp khi an ninh của họ được đảm bảo.

Nhưng ông Trump không khờ khạo và có trí nhớ dai. Ông nhớ đến cựu TT Hàn Quốc Kim Đa với chiến lược Ánh Dương đầy thơ ngây những năm 1990. Những năm đó Hàn Quốc đã chi rất nhiều tiền cho Triều Tiên, trong đó có khoản tiền hơn 4 tỷ đola mua kỹ thuật nước nhẹ để sản xuất điện thay thế cho nước nặng có thểđể sản xuất vũ khí nguyên tử. Không có gì ràng buộc nên lúc đó ông bố của chú Ủn hứng tiền đô như hứng hoa. Rồi sau vài năm lằng nhằng với Nguyên Tử Quốc Tế họ xù luôn. Chưa kể hợp tác với Hàn Quốc xây dựng liên hiệp nhà máy 1, 2 tỷ đô trên đất Triều rồi cũng vỗ mặt xù luôn. 

Nên với chú rể Trump thì cô dâu Ủn dù có õng ẹo đưa đẩy, hảy cái vòng một, lắc cái vòng hai, sàng sê cái vòng ba thì chỉ mỏi rốn thôi, cũng sẽ không sơ múi được chút gì nếu không làm gì. Chẳng cần phải giấy tờ sổ sách để chứng thực phiền toái mà chỉ cần dựa vào những hành động thực tế đáp lại, rồi cứ hành động và đáp lại như thế trên một nền tảng :"Phi hạt nhân hóa..." Chả cần phải giấy tờ ký kết nhiêu khê mà ta cứ nôm na gọi là bánh ít đi, bánh qui lại...Và cũng trên một nền tảng vững chắc là :"Rõ ràng và không thể đảo ngược". Có thể trên con đường đi đến thành công, người ta không thể thấy hết được những lợi ích trước mắt hay lâu dài mà thỏa thuận ngày 12/6 giữa ông Donand Trump và Kim jun un đã đạt được. Có quá nhiều lợi ích nếu thành công và chẳng có gì để mất nếu thất bại

Mặc cho phe Dân Chủ hằn học với thỏa thuận đó và gọi cuộc gặp gỡ Mỹ Triều là một cuộc hôn nhân đầy tính toán giữa hai kẻ cơ hội. Ông Trump tỉnh bơ và tươi tỉnh trong vai trò dẫn dắt và còn hài hước khi cho rằng, mọi cuộc hôn nhân trên đời đều có tính toán và nếu ta thật tình thì mọi việc sẽ chỉ tốt hơn mà thôi. Ở Sinhgapor thậm chí ông còn nghẹn ngào với đôi mắt long lanh khi tiễn ông Kim về nước. Chả có vấn đề gì vì ông Trump vốn là một tay Playboy khét tiếng và là một tay MC dẫn đầu truyền hình thực tế ở Mỹ nên có bị gán cho vai trò màu mè của một chú rể lẳng lơ thì cũng khôn hề gì.

Bởi vì nói gì thì nói việc thành công của ông Trump trong việc hạ nhiệt này đã là một thắng lợi không nhỏ của ông rồi. Với người Mỹ và các đồng minh thì cứ hạ nhiệt, giảm căng thẳng ở khu vực bán đảo Triều Tiên này đã là thành công rồi. Đất nước Triều Tiên bí hiểm cùng các lãnh tụ CS bất định của họ luôn là một bài toán mâu thuẫn không thể giải được giữa một sức mạnh quân sự khổng lồ với một nền kinh tế quặt quẹo. Những hành động phát triển vũ khí hạt nhân, phát triển tên lửa liên lục địa bất chấp mọi cam kết với quốc tế mà chính họ đã cam kết. Kèm theo đó là những lời lẽ đe dọa khủng khiếp được tung vô tội vạ vào mặt của cả Nhật, Hàn và Mỹ. Lời đe dọa của kẻ có vũ khí nguyên tử, chả biết có thật hay không nhưng nó luôn làm cho các nước liên quan thấy phát sốt phát rét. Chính vì thế mà bao năm nay, để đối phó với sự quá quắt của Triều Tiên thì các nước đồng minh Mỹ, Nhật, Hàn chỉ có dùng mỗi một cách là cấm vận. Mặc dù cấm vận với một nước tự sản tự tiêu và đóng cửa với thế giới bên ngoài như Bắc Hàn thì hiệu quả hẳn là không bao nhiêu và thực tế đã chứng tỏ.

Khi một phương pháp đã sử dụng hơn nửa thế kỷ với 8 đời tổng thống Mỹ mà không có hiệu quả thì ta nên thay đổi. Và ông Trump đã thay đổi phương pháp. Ông ta và ông Kim ju un đã đến với nhau một cách bất ngờ, đến thẳng với nhau. Có thể họ không yêu nhau, mà làm sao yêu em Ủn mặt lợn được nhưng ông Trump đã vì dân vì nước, hy sinh đời giai để có được đám cưới trước cổng chùa. Ông Trump chẳng cần hỏi ý kiến mất thời giờ của Trung Quốc, cũng như các đồng minh thân cận nhất, vì đôi khi những ý kiến của đồng minh lại cản địa mất thời gian nhất. 

Giống như một chàng rể sốt ruột chỉ muốn đưa cô dâu lên giường mà chẳng cần hỏi ý kiến của bố vợ hay của dòng họ nhà vợ thì lại hóa hay. Giờ này tân lang Trump đã đưa tân giai nhân Ủn vào chốn động phòng hoa chúc mất rồi...

Bằng nhãn quan hơn người ông Trump đã đơn giản hóa một việc tưởng như không thể. Thật tình thân thiết với chế độ Bình Nhưỡng với điều kiện phi hạt nhân hóa bán đảo Triều Tiên tức là dẹp được mối lo tiềm ẩn hạt nhân cho thế giới bên ngoài, mà qua đó đương nhiên là sự hòa bình hoá bán đảo Triều Tiên. Nước Mỹ sẽ chính thức chấm dứt cuộc chiến khó chịu và kéo dài hơn nửa thế kỷ. Hiệp định hòa bình sẽ được ký kết và họ có thể ngẩng cao đầu rút quân về nước. Hòa bình ở bán đảo Triều Tiên sẽ là cơ hội đầu tư và phát triển của những anh nhà giàu nhất thế giới. Bán đảo Triều Tiên sẽ là nơi mà các nền kinh tế hàng đầu đổ tiền vào đến ngập mặt. Hôn nhân với Triều Tiên sẽ đưa những người dân khốn khổ của xứ sở này đến với thế giới bên ngoài và bước đầu tiên để họ xác lập các giá trị dân chủ của chính họ.

Và có lẽ lợi ích to lớn mà kế họach này của tổng thống Trump sẽ chỉ đứng sau CTTG lần thứ 2 mà nước Mỹ đã đem lại cho thế giới ngày nay. Tất cả chỉ từ một "đám cưới" giữa anh Trump với em Ủn...

Chúc mừng anh ả trăm năm hạnh phúc... 

Mai Tú Ân