30/1/15

1001 CÂU CHÂM NGÔN HAY NHẤT - PHẦN 8 - TÀI NĂNG

1. Tiền xu luôn gây ra tiếng động ầm ĩ, nhưng tiền giấy lại luôn im lặng. Vì thế khi giá trị của bạn tăng lên, hãy giữ cho mình luôn khiêm tốn. Vì người tài năng thực sự thường không nói về mình mà để thiên hạ nói.

2. Càng nói ít, càng nghe được nhiều. Tài năng là nghe nhiều chứ không phải nói nhiều.

3. Khiêm tốn là một đức tính của tài năng. Và giống như chỉ có kẻ khôn mới dám ví mình là kẻ ngu, người giàu có mới nhận mình là kẻ nghèo, thì chỉ có người tài năng mới dám nhận là kẻ bất tài.

4. Những người tài năng không bao giờ dán chữ Tài lên trên trán, cũng như không luôn khoe khoang tài năng của họ. Chỉ có kẻ bất tài mới làm điều đó...

5. Thành công lớn nhất là đứng dậy sau mỗi lần bị vấp ngã! Và người tài năng, thành công chính là người vấp ngã và đứng dây nhiều nhất...

6. Tài năng không phải là những chữ tài năng mà thiên hạ nói về bạn, mà là những gì thiên hạ nói về những sản phẩm bạn cống hiến cho đời.

7. Là người khôn ngoan, bạn nên ít quan tâm đến những gì mọi người nói mà hãy xem những gì họ làm.

8. Tài năng của một con người bao gồm 9 phần lao động, khổ luyện và 1 phần tài năng của người ấy. 

9. Cuộc sống giống như một cuốn sách. Một vài chương khá buồn, một số chương hạnh phúc và một số chương rất thú vị. Nhưng nếu bạn chưa bao giờ lật thử một trang bạn sẽ không bao giờ biết được những gì ở chương tiếp theo!

10. Bạn sẽ vô ích khi kết bạn với nhiều người bạn vô ích, nhưng bạn sẽ vô cùng có ích khi chỉ cần kết bạn với 1, 2 người bạn thực sự có ích, đó là những người bạn tài năng..



11. Tài năng bẩt kể thuộc lĩnh vực nào thì cũng luôn đi với tấm lòng cao thượng, thương yêu đồng loại...

12. Người khôn ngoan là  kết bạn và ở cạnhh với những người tài giỏi hơn mình và luôn lắng nghe họ. 

13. Tranh cãi với một kẻ ngốc sẽ chứng minh rằng có hai kẻ ngốc.

14. Những người bạn kết giao, học hỏi và ngưỡng mộ phản ánh chính con người của bạn. Nó cho bạn biết chính kiến muốn vươn lên của bạn.

15. Đừng quá khắt khe với những nỗ lực của chính mình. Thậm chí những sai lầm của bạn cũng có nghĩa là bạn đang cố gắng!

16. Không có hành động tử tế, giúp ích cho xã hội, dù là nhỏ lại bị xem là lãng phí hay không được ghi nhận. 

17. Nếu bạn muốn thắng được đối phương của mình, hãy bắt đầu bằng việc đứng thấp hơn đối thủ. Họ không nhìn thấy bạn nhưng bạn thì thấy rõ đối thủ. Những người tài năng luôn bắt đầu như thế...

18. Cuộc sống vốn không công bằng, có những người tài năng thì cũng có những kẻ ngu đần. Hãy tập quen dần với điều đó.

19. Đừng bao giờ cố giải thích con người bạn với bất cứ ai. Vì những người tin bạn không cần điều đó còn những người không thích bạn sẽ không tin lời bạn đâu.

20. Nhu cầu cơ bản nhất của con người là nhu cầu thấu hiểu và được thấu hiểu. Và càng là người tài giỏi thì lại càng cần những nhu cầu đó.
MTA st

Nhà văn Nguyễn Quang Vinh là một kẻ đáng khinh...

Hoàn toàn không có một chút riêng tư nào, khi tôi phải dành bài viết này cùng cái danh xưng ấy cho nhà văn Nguyễn Quang Vinh và là anh em ruột với nhà văn Nguyễn Quang Lập.



Bởi tôi không thể nào hiểu với tư cách của một con người cùng chung máu mủ rằng, anh đã không hề lên tiếng khi người anh sáng chói của anh, nhà văn Nguyễn Quang Lập bị cường quyền bắt giữ bất công và đang bị ngục tù giam giữ bất nhẫn...
Bởi tôi không thể hiểu nổi với tư cách một nhà văn, một người viết Blog rằng anh đã không hề lên tiếng gì mà vẫn viết, vẫn hô hào những điều tốt đẹp khi một người cũng làm những điều tốt đẹp giống anh, trước anh và nhiều hơn anh vừa bị bắt và bị giam trong tù...
Bởi tôi không hiểu nổi với tư cách một con dân xứ Việt rằng sao anh có thể thản nhiên, vô cảm đến như thế khi một chiến sĩ đấu tranh cho dân chủ, cho hạnh phúc của toàn dân bị kẻ Ác triệt hạ một cách bất công, bất nhẫn và bất nhân tâm như thế. 
Anh đã không lên tiếng khi đa phần người dân lên tiếng, không bày tỏ sự ủng hộ thì cũng bày tỏ lòng thương cảm đến người anh em ruột, người văn nhân tài hoa và đang trả nợ cho nước non, nhà văn Nguyễn Quang Lập...
Và thật là bất nhẫn khi anh lại lên tiếng kêu gọi mọi người hãy cầu nguyện, kêu gọi hiến máu hiến tủy cho ông Nguyễn Bá Thanh, trong khi không kêu gọi những điều tốt đẹp tương tự để cứu giúp cho người anh em ruột thịt cùng chung máu mủ đang phải chịu đựng ngục tối trong cảnh bệnh tật kinh niên...
Và cuối cùng sự im lặng của anh, một nhà văn có được tiếng nói giá trị nhất định với chúng tôi trước tội ác này sẽ khiến nhiều người trong chúng tôi buồn tủi trong khi kẻ gây ra cái ác lại đắc thắng. Anh đã làm cho nhiều người đấu tranh cho dân chủ, những người hướng tới những điều tốt đẹp ấy bỡ ngỡ, khó hiểu và mất phương hướng, không biết đâu là đúng, sai, chính, tà...khi anh không dám công khai đứng bên cạnh ngọn cờ dân chủ ấy, không dám ở bên người anh em vinh quang của anh, nhất là lại trong lúc đen tối này...
Tất cả những điều trên khiến tôi thấy anh chỉ là một kẻ bưng bô, bợ đỡ cho chế độ chứ không phải đấu tranh với chế độ để cho công bằng xã hội, cho hạnh phúc của nhân dân như người anh đáng kính của anh đã làm. Anh cũng đã làm vấy bẩn danh hiệu nhà văn, vấy bẩn danh nghĩa anh em ruột thịt và thậm chí vấy bẩn danh xưng Anh Bọ, danh hiệu mà nhà văn Nguyễn Quang Lập đã vinh danh và khiến cho nó được chúng tôi yêu quí cùng với yêu quí quê hương Quảng Bình của ông..
Chúng tôi yêu mến nhà văn Nguyễn Quang Lập nhưng chúng tôi phải làm duy nhất một điều hẳn khiến ông không vui lúc này. Đó là chúng tôi khinh bỉ người anh em ông có tên Nguyễn Quang Vinh...
Mai Tú Ân

28/1/15

Một phần sự thật sẽ dẫn đến sự thật...

Ta sẽ thấy có nhiều điều để nói, để suy ngẫm về Trang mạng Chân Dung Quyền Lực, kể từ khi nó xuất hiện và lật tung mọi điều phải trái về thông tin mạng. Hàng chục triệu lượt người truy cập vào Trang đó để thấy những điều kinh hoàng về những khuất tất, lem nhem tiền bạc với số tiền cũng lớn kinh hoàng của những thành phần cao cấp trong chính quyền của họ,  để thấy nạn bè phái quyền lực, các cuộc đấu đá phân chia chức tước... diễn ra kinh hoàng như trong xi nê của cái chính quyền ấy.



Vẫn biết rằng những thông tin kiểu như trên không hẳn đã thuyết phục tất cả mọi người dân Việt Nam luôn đau đáu tìm hiểu sự thật về cái nơi chốn mà họ cùng gia đình họ đã, đang và sẽ sống...
Vẫn biết rằng không phải tất cả mọi người dân Việt Nam đều chỉ mong được thấy những điều xấu xa, những điều tồi tệ và đáng căm phẫn ở trong những con người lãnh đạo họ...
Và vẫn biết rằng không phải tất cả người dân Việt Nam đều chỉ mong được thấy sự thối nát, nạn hủ bại, bè phái ở trong chính quyền của họ...
Nhưng tất cả những điều tệ hại đó đã hiển hiện lên một cách rõ ràng, đầy đủ và không thể phủ nhận hoàn toàn, không thể phủ nhận tất cả trong cái Trang mạng không ai biết xuất hiện từ đâu và của ai đấy. Và những điều không thể tin được đó lại xuất hiện hàng ngày, hàng giờ với thông tin ngồn ngộn, thừa mứa đến từng chi tiết, từng con số, từng tư liệu, từng hình ảnh... khiến cho người dân không thể không đau lòng, không thể không phẫn nộ khi đọc nó...
Vẫn biết rằng những thông tin của Trang mạng CDQL, cũng như những thông tin lề trái không hẳn lúc nào cũng là sự thực, nhưng đáng buồn là có một chân lý ngàn đời rằng, một phần sự thực sẽ dẫn đến sự thực, nếu không chứng minh được một phần sự thật ấy không phải là sư thật.
Và cuối cùng thì sự im lặng tai hại của chính quyền cùng tất cả bộ máy thông tin tuyên truyền hùng hậu trước sự kiện ấy, đã khiến cho niềm tin vào chế độ của người người dân Việt Nam ngả nghiêng; xao động như bị một cơn bão tàn phá tâm can..
Chỉ có thể khôi phục niềm tin nơi lòng dân của mình khi giờ đây chính quyền cần tự thay đổi bằng cách đưa ra thông tin thật, đưa ra sự thật về tất cả. Chỉ có thể phục hồi niềm tin khi chính quyền không né tránh, không lẩn trốn những đòi hỏi của người dân về sự thật của mọi vấn đề thuộc quốc kế dân sinh, công bằng xã hội, chống tham nhũng...Chỉ có thể có được niềm tin của người dân vào chính quyền khi chính quyền chấp nhận một cuộc đối đầu sòng phẳng với mọi thông tin trái chiều khi luôn đưa ra cho người dân của mình những thông tin sự thật, không gì ngoài sự thật.
Chỉ có như thế thì mới có lại được niềm tin của người dân Việt Nam vì trong thời đại thông tin mạng tới toàn dân này thì thời đại tăm tối, giả dối và bưng bít thông tin đã qua rồi. Vĩnh viễn qua rồi...
Mai Tú Ân

27/1/15

Chân Dung Quyền Lực - Kính Chiếu Yêu thời đại...

Xứ Vệ, thời Cộng mạt... Một hôm có một tên đầu hói đến trước cửa Thiên Đình đánh trống kêu oan. Ngọc Hoàng cho gặp và tên đầu hói đã quì xuống khóc lóc như ri để kể lể :



- Oan cho em lắm anh Hai Ngọc Hoàng ơi. Từ ngày trên mạng xuất hiện thằng web mang tên Chân Dung Quyền Lực thì nó cứ như ma xó, đem tất cả những chuyện nhạy cảm của em ra phơi cho đám dân đen biết hết biết tường...
- Nhưng làm răng mà nó biết ? Hay là bọn Blogger lề trái, bọn Việt Tân trá hình ? Ngọc Hoàng đại ca nghiêm giọng hỏi. Chắc do mi mất cảnh giác chứ gì..
- Thì nó ở chung một đội hình, cùng làm ăn tất cả cùng có lợi mà cảnh giác cái éo gì nữa. Ấy xin lỗi đại ca em lỡ nhời. Không phải mấy thằng Bloc bleo, Việt Tân Việt téo gì mà toàn đồng chí đồng đội mà nó đâm sau lưng chiến sĩ thì mới bỏ mẹ chứ. Đã cẩn thận cho nhập kho những thằng bloc như thằng Sàm, thằng Bọ... ai dè xuất hiện cái thằng ông nội còn khủng khiếp hơn tên CDQL với cái kính Chiếu Yêu thì có phải quả báo không. Vì nó hơn hẳn bọn bloc kia ở chỗ nó nằm trong gầm giường của nhà em, trong xó bếp của đỉnh cao trí tuệ mà phán thì chạy đâu nữa mà không đúng hở Trời. Rõ ràng đó là thằng xấu chuyên nói xấu những người xấu như em đại ca ơi...
- Chắc tụi mi ăn chia không đều...
- Dạ. Thời hưng vong quốc gia mỗi lúc một khác thì kẻ thất phu chia chác cũng khác nhau. Chia lộc thì Ăn có trông nồi, Chia chức thì Ngồi có trông hướng. Nhất nhất đều có chỉ đạo, thì làm sao em dám ăn chia hỗn, làm sao em dám đớp một mình mong đại ca đèn giời soi xét. Bây giờ thì trên mạng nói về tham những thì toàn thấy hình ảnh về cái đầu hói tóc gió thôi bay của em, trong khi ăn chia thì có đủ cả những thằng có tóc, đầu đen, đầu bạc, đầu mái bay bay... thì có phải là oan nghiệt cho em lắm không. Vì những vụ ăn chia này toàn là triệu đô, trăm triệu đô không hà. Bể ra để dân đen xử tội thì chỉ có lên dựa cột. Xí. Không phải đứng dựa cột lãnh đạn mà là nằm để được chích thuốc độc... Ôi, giời ơi đại ca ơi, cứu em với. Đại ca là Đấng Chí Tôn, ngôi cao vời vợi, đại ca là đỉnh cao của đỉnh cao trí tuệ thì đại ca phải làm sao để cái thằng CDQL ấy thôi chiếu kính Chiếu Yêu vào em, thôi lột truồng em trên mạng đi đại ca ơi...
Ngọc Hoàng vừa nhìn màn hình laptop coi trên mạng xem CDQL có chiếu kính Chiếu Yêu thời đại internet vào mình không vừa buồn rầu trả lời đệ tử Hói rằng :
- Đến tao còn bị nó chiếu huống chi là mày...

Mai Tú Ân

26/1/15

Chân Dung Quyền Lực muôn năm...

Hiện tượng do trang mạng Chân Dung Quyền Lực đang làm cho dân Việt ta, vốn bị bưng bít thông tin về những ông đại quan xứ ta, thấy khoái trí quá. Bất ngờ, kinh ngạc và cuối cùng thì say sưa đọc và hả hê chém gió vù vù...


Cũng là lẽ thường tình, ở đời cái gì cứ bưng bít che dấu mãi thì người ta hay tò mò cố tìm hiểu. Giống như chị nạ dòng che kín thân thể sẽ khiến cho thiên hạ cố dòm nhiều hơn là dòm các em chân dài khoe hàng. Mặc dù biết đâu có gì phải xem trong váy áo nạ dòng, cũng như chuyện tham nhũng, bè phái... của các quan chức chính quyền ta là chuyện biết rồi, khổ lắm...
Nhưng sự xuất hiện của trang CDQL và những điều tiếng mà trang web này đưa ra đã đánh động dư luận như một tiếng sét nổ giữa trời quang. Các bài viết chắc, chuẩn như một tờ báo lớn có sự tài trợ, có nhiều người chuyên nghiệp tham gia chứ không phải chỉ một người như các trang web, blog, facebook bình thường khác. Về tính xác thực hay độ đáng tin cậy của nó thì cần có thời gian, nhưng đến giờ này thì chưa có một điều gì chỉ ra rằng, đây là trang thông tin đáng tin cậy nhưng cũng chẳng có gì nói đây là trang thông tin không đáng tin cậy...
Nhưng qua những gì mà trang mạng này đã đưa ra thì cũng quá đủ để chứng tỏ nhiều điều. Nó đưa ra thông tin bất ngờ nhưng không bất thường về những nhân vật chóp bu không ít thì nhiều có tỳ vết và luôn cùng số liệu, hình ảnh... về công việc làm ăn kinh doanh của các ông quan quyền lực của xứ ta và gia đình vợ con họ. Như chuyện cha con ông Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, cha con ông BTQP Phùng Thanh Quang, cha con ông Viện trưởng VKS Hòa Bình...(Và không biết còn có con nhạn là đà nào trong đỉnh cao trí tuệ lọt vào tầm ngắm của em Lực nữa hay không)  Mà những thông tin đó thì trước nay dân đen làm gì mà biết được. Nếu không phải là người ở chung nhóm, hay đã từng ở chung nhóm với các tên tuổi trên thì không thể có được những thông tin đã đưa ra. Chắc chắn là người đứng sau trang mạng này là người đã cùng ngồi chung một con đò, hoặc cùng bị một con rận đốt chung vì từng đắp chung chăn với mấy quan to đã nêu trên. Và nếu thế thì đây là lần đầu tiên có sự phản kèo chơi qua chơi lai như thế này trong hàng ngũ chóp bu của chính quyền VN. 
Và với truyền thống nói một đằng làm một nẻo, ăn đằng mô nói đằng tê thì giờ đây các anh lớn của chính quyền gặp phải một tay đối thủ đồng hạng chơi chiêu. Mờ mờ ảo ảo, sương sương khói khói, thực thực hư hư.... không biết nó còn ra chiêu gì nữa không, còn khai tên ai ra  nữa không...Đó là Chân Dung Quyển Lực, một đối thủ thông tin lề trái đúng tầm với chính quyền  kiểu như Kẻ Cắp Bà Già..
Còn nhiều điều để nói về Trang mạng CDQL này, và chắc nó sẽ còn gây khốn đốn cho những anh quyền cao chức trọng mà xưa nay vốn không sợ ai và không thèm đếm xỉa gì đến thông tin mạng. Nhưng giờ thì khắc tinh xuất hiện từ trên Giời và có hàng triệu độc giả. Nó tấn công trực diện, quyết liệt không chừa một ai trong thượng tầng kiến trúc lẫn đỉnh cao trí tuệ. Tất cả những anh to đầu đang cùng lúc gặp cơn bĩ cực chưa từng có, chưa từng xảy ra. Tất cả đang bị vạch mặt chỉ tên tới từng người, từng cái thẹo của họ, cùng các công việc lem nhem của gia đình họ. 
Chả biết vụ này tới đâu, chả biết có đưa được  con chuột cống tham nhũng nào lên đĩa được không nhưng dân đen ta vừa ăn cơm với mì gói vừa được xem diễn tiến màn đấu võ miệng cung đình này, giống như xem cảnh lột truồng mẹ nạ dỏng vậy. Còn những kẻ đại tham quan giờ đây phải run sợ trước mọi nguồn thông tin phải, trái, đa chiều  chứ không còn lộng hành như khi họ một mình môt chợ với một hệ thống thông tin quốc doanh chỉ có mỗi một chiều như trước nữa. Mặc dù các quan anh chơi tình vờ,  thấy có mà làm như không thấy bóng ma của CDQL đang lan tỏa nhưng bên trong thì loạn nhịp cu dế, ăn không ngon ngủ không yên và hẳn Tết này Chùa Bà cùng các chùa linh thiêng khác sẽ có lắm anh to đầu đến quì lạy cầu mong cho tai qua nạn khỏi, cầu cho thằng CDQL chết sớm hoặc không chểt thì nó cũng bỏ sót tên mình...
Hoặc ngửa cổ lên Trời mà kêu lên rằng :
- Trời đã sịnh ra Đỉnh Cao Trí Tuệ rồi sao còn sinh ra Chân Dung Quyền Lực nữa...
Trâu bò húc nhau ruồi muỗi hưởng lợi. Câu chân ngôn ngược này lại đúng cho dân ta lúc này. Các bác to đầu cứ chơi nhau đi, chơi thật lực vào, nếu không ích nước lợi nhà, không có  thằng chết thằng bị thương thì ít ra phận dân đen muỗi mòng cũng có cái chùa để xem giải trí...

Mai Tú Ân

24/1/15

Nước Nga đang phải trả giá cho bài học mang tên V. Putin...

Với một nền văn hóa nửa Á, nửa Âu, sự u mê trì trệ quá lâu trong một xã hội toàn trị và nhất là với sự hạn chế nhất định của một thời đầu dân chủ, sự đối lập cân bằng còn yếu, thiếu nên nước Nga mới đã gặp ngay một tai họa có tên Putin...


V. Putin là một con người may mắn, ông đã được tổng thống tiền nhiệm B.Ensin đưa lên làm thủ tướng rồi quyền tổng thống. Dọn đường sẵn cho ông ngồi lên cáo ghế quyền lực nhất của nước Nga. Rồi giá dầu mỏ, nguồn sống của nước Nga tăng giá đến gấp 7, 8 lần suốt hai nhiệm kỳ đầu của ông khiến Putin trở thành một kẻ như bây giờ. 
Tổng thống V.Putin là một tổng thống vừa được lòng dân lại vừa giàu sụ với tài sản hàng tỷ đôla. Vây cánh của ông ta gồm toàn đại gia vũ khí, dầu hỏa. Có tiền rồi dùng tiền để củng cố thế lực chính trị. Bóp nghẹt đối lập, dung dưỡng bè đảng... 
Tất cả các lãnh vực màu mỡ, các thế mạnh của nước Nga như dầu mỏ, khí đốt, vũ khí.... đều có sự dính líu của ông ta hay phe nhóm. Các lãnh đạo độc tài mới của các quốc gia thuộc Liên Xô cũ đều thuộc nhóm thân thiết với V.Putin
Về chính trị thì Đảng của Putin chiếm đa số tuyệt đối trong Quốc Hội (Duma). Báo chí đối lập thì bị triệt, giải thể. Các nhân vật đối lập bị trấn áp dưới nhiều hình thức tinh vi, buộc phải thuận theo chính quyền hoặc lưu vong ra nước ngoài...
Thế là ngay cả một việc như ông ta bỏ vợ già để công khai cặp bồ với một em người mẫu nhỏ hơn mình 30 tuổi, một việc khó được chấp nhận ở lãnh đạo bất cứ quốc gia nào, thì ở nước Nga lại im lặng. Thậm chí nhiều báo chí lại còn bưng bê tung hô và coi đấy là điều tốt cho quốc gia vì tổng thống "còn khỏe"... Rồi cả những việc bi hài như "lấy giống" Putin cũng diễn ra ở một nước như nước Nga.
Putin lãnh đạo nước Nga giống với vị thế của một "Tiểu Sa Hoàng" hơn là TTg của một quốc gia dân chủ. Và người ta còn thấy trong con người Putin có cả những tham vọng ngông cuồng của những lãnh tụ Đỏ thời Xô Viết, cái thời mà Putin đã từng phục vụ như một sĩ quan KGB và cái thời ấy cũng mới mồ yên mả đẹp cách nay không lâu.
Chính quyền Putin luôn sẵn sàng dùng biện pháp phản dân chủ, thậm chí thất nhân tâm để đạt được mục đích. Các vụ tàn sát vô tội vạ dân lành trong cuộc chiến tranh Tresnia ( lần 2), các vụ giải cứu con tin đẫm máu... đã nói lên con người Putin. Cùng một nền độc tài mới có tên Putin. Hình thái độc tài mới, tinh vi hơn độc tài kiểu cũ nhưng cũng giống nhau ở chỗ là kéo dài quyền lực, tham quyền cố vị càng lâu càng tốt để đục khoét, kiếm lợi danh...
Là kẻ tham lam quyền lực, trước đây với tư cách là một tổng thống, ông ta đã dùng chiêu chác, luồn lách để tìm kiếm thêm hai nhiệm kỳ tổng thống nữa sau khi đã hết hai nhiệm kỳ theo luật định, bằng cách dựng chiến hữu bù nhìn Metvedep lên để trao đổi. Coi chức Tổng thống và Thủ tướng Nga như quả banh quyền lực để tung hứng, diễn trò, đổi chác...
Và ta sẽ thấy sự vô liêm sỉ, tham quyền cố vị của ông ta ra sao khi so sánh với các tổng thống trong lịch sử nước Mỹ. Nước Mỹ sau vị Tổng thống đầu tiên là G. Oasinhton chỉ tại vị 2 nhiệm kỳ rồi tự nguyện từ chức. Các TT sau cũng theo gương ông, chỉ cầm quyền 2 nhiệm kỳ rồi không ứng cử nữa, cho dù có cơ hội thắng cử. Mặc dù chẳng có điều luật nào bắt buộc nhưng hàng trăm năm trôi qua với hàng chục tổng thống Mỹ đã chỉ tại vị 2 nhiệm kỳ và đều trên cơ sở tự nguyện. Chỉ đến khi đến đời TT Rudơvel, vì lý do chiến tranh thế giới lần thứ 2, mới ứng cử nhiệm kỳ 3, 4 và thắng cử. Chỉ đến sau đó năm 1953, Quốc hội Hoa Kỳ mới ra Tu Chính Án 22 qui định mỗi tổng thống chỉ có được hai nhiệm kỳ mà thôi. Qua đó ta sẽ thấy một người làm tổng thống họ cần tôn trọng nhân dân họ, tôn trọng đạo làm lãnh tụ, cũng như tôn trọng chính họ chứ không phải cố sống cố chết nắm quyền lực như ông Putin đã và đang làm.
Và khi ngồi trên quyền lực lâu quá thì tất dễ sinh sai lầm. Đây là điều mà thế giới dân chủ đã biết rất rõ và đã qui định giới hạn thời gian cầm quyền của một lãnh tụ thường dưới 10 năm. 
V.Putin đã cầm quyền quá 10 năm, vậy nên ông ngớ ngẩn đến mức dùng vũ lực sát nhập Crimmea vào nước Nga và lén lút gửi quân sang gây rối và ủng hộ ly khai ở miền Đông Ucraina, ỷ sức mạnh để phá rối hoang tàn một quốc gia có chủ quyền như Ucraina. Cái tên V. Putin này đã khiến cho thế giới tự dưng rơi vào một tình thế chiến tranh cục bộ, sự trừng phạt đối đầu qua lại một cách lãng xẹt trong một thời buổi đang thanh bình yên ổn. Ông ta cũng chính là nguyên nhân trực tiếp, gián tiếp cho hai cuộc xung đột quân sự duy nhất còn tồn tại đến lúc này. Đó là Đông Ucraina và Xiry. Chỉ vì có sự giúp đỡ hùng hậu của Putin mà 2 lò lửa chiến tranh này còn nghi ngút cháy giữa lúc thiên hạ thái bình. Không có Putin thì ngọn lửa chiến tranh hai nơi này sẽ tắt ngấm.
Ở trong nước thì lúc này đời sống của hàng triệu người dân Nga rơi vào cảnh khó khăn, và sẽ còn khó khăn hơn nữa trong những tháng ngày tới. Song song với giá dầu rơi tự do là đồng tiền mất giá, vốn liếng chạy ra nước ngoài, niềm tin giảm sút ghê gớm, nền kinh tế Nga giờ đây thì chỉ mong cho đừng phá sản chứ không mơ tới phát triển. Chính Putin, và chỉ một mình Putin là kẻ duy nhất chịu trách nhiệm về thảm họa này của nước Nga. Đưa nước Nga vào thế cô lập về mọi mặt, bị trừng phạt và để người dân Nga phải gánh chịu mọi hậu quả và kéo dài không biết đến bao giờ mới qua được cái thảm họa mang tên ông.. 
Và Putin hiểu rằng thế giới bên ngoài sẽ không bao giờ ngưng cấm vận, không bao giờ có thể "bình thường hóa" quan hệ với nước Nga nếu ông ta còn ngồi trên ghế tổng thống Nga. Nghĩa là sẽ không có cơ hội nào để nước Nga thoát khỏi mớ bòng bong này, nếu Putin không ra đi. Nhưng ông ta vẫn lỳ lợm giữ chặt lấy cái ghế quyền lực, bất chấp việc chính ông ta là kẻ gây tai họa ấy cũng như bất chấp việc nước Nga đang điêu tàn vì tai họa ấy. Nếu ông ta có lòng tự trọng của một lãnh tụ,  nếu ông ta yêu nước Nga như ông ta thường nói thì đây là lúc ông ta phải tự nguyện ra đi, bằng một viên đạn vào đầu hay rời khỏi ghế tổng thống, cách nào cũng tốt cả, để cứu nước Nga. Rất nhiều lãnh tụ của các quốc gia dân chủ khác đã từ chức chỉ vì những lỗi nhỏ hơn nhiều. Nhưng Putin thì vẫn ngồi yên vị để nhìn con tàu nước Nga của ông trôi dạt vô định... Chẳng cần phải tài thánh gì thì cũng biết rằng những ngày tháng " hạnh phúc" Putin và nước Nga sắp chấm dứt. Và từ nay cho đến cuộc bầu cử tổng thống Nga 2 năm nữa, nếu còn tại vị thì Putin chỉ còn như một thây ma chính trị bị căm ghét bởi người dân Nga. Và lúc đó thì ông ta còn không có cửa để ứng cử chứ đừng nói tới chuyện thắng cử TTg lần thứ 4. Và sinh mệnh chính trị của Putin, nếu không gặp điềm xấu quả báo nào thì cũng kịch trần, và chấm dứt vào trước cuộc bầu cử Tổng Thống Nga 2016. Không thể kéo dài hơn, dù ông ta có được Chúa Trời giúp đỡ..
Nước Nga, với nền dân chủ non trẻ của mình sẽ còn phải trả giá cho bài học xấu có tên V. Putin, và họ chỉ có thể tự trách mình khi vội trao duyên nhầm tướng cướp. Hãy nhớ rằng nước Nga không có Putin thì nó vẫn phát triển như đang phát triển. Nhưng nước Nga có Putin thì sẽ gặp những thảm hoạ như đang gặp...
Ông V.Putin rõ ràng là một lãnh đạo tham quyền cố vị, cố bám lấy cái ghế tổng thống là  để phục vụ cho mình và phe nhóm mình chứ không phải cho dân tộc mình. Và như một lẽ thường tình, một lãnh tụ chỉ biết đến có lợi cho mình thì người trả giá chính là dân tộc của mình. Nên giờ đây nước Nga đang phải gồng mình trả giá cho bài học quá đắt mang tên V. Putin...
Mai Tú Ân

21/1/15

Những kẻ cắm đầu vào tường...

Trông hình ảnh của bức tranh này thì có vẻ lạ lùng không hiểu cả về mặt nghệ thuật tranh tượng lẫn về mặt cuộc sống bên ngoài. Nhưng riêng ở xứ Việt Nam thì chẳng có gì lạ cả. Ở đất nước ra ngõ gặp anh hùng của chúng ta thì nhiều vô kể những con người như thế mà chúng ta gặp hàng ngày trên thông tin đại chúng...



Bức tranh tượng Người Cắm Đầu Vào Tường . Một anh mặc vết com lê thì phải là một quan chức cao sang chớ không phải dân đen, dân cày rồi. Anh ta lại xách ca tap thì đích thị là một anh trí thức trí ngủ, học giả học thật rồi. Trong đó dĩ nhiên có các anh nhà báo, nhà văn, nhà thơ, nhà...nhà...đủ thứ nữa...
Người trong bức tranh đang làm gì ? Anh ta cắm đầu vào bức tường. Nhưng anh ta cắm đầu vào tường để làm gì ? Để được an toàn, để được tồn tại, dù chỉ tồn tại như một loài tầm gửi...
Không phải tất cả nhưng phần lớn là để mũ ni che tai, tự bịt mắt, bịt tai và bịt miệng để chẳng nhìn thấy gì, chẳng nghe thấy gì xung quanh. Đất nước có lầm than, dân đen có đói khổ, bất công đầy trong xã hội...thì anh ta cũng chẳng nghe, chẳng nhìn thấy gì hết và dĩ nhiên là sẽ chẳng nói gì hết. Thật ra là giả vờ không nghe, không thấy để không phải nói mà thôi. Vì tự cắm đầu vào thì cũng tự rút đầu ra được. Giống như đầu rùa thụt ra thụt mu rùa vậy. Tài tình lanh lợi lắm. Khi có lợi danh riêng, vinh thân phì gia thì anh ta lại...rút đầu ra, không cắm nữa để tranh đấu chứ, giống như ngày xưa quân ta :"kéo pháo vào rồi lại kéo pháo ra"...Vì đang tự cắm đầu vào tường nên anh ta có thể "chắt lọc" được những cái gì vào,hay không vào được Gáo Dừa của anh ta, và từ đó sẽ chỉ huy tai, mắt, miệng hành động hay không hành động. Đó là những người chỉ hành động theo trí óc chứ không theo trái tim. Đó là những người có thể có Tài, nhưng có ít Tâm và chắc chắn là không có Dũng..
Cắm đầu vào tường thì được lợi gì ? Lợi gì thì phải hỏi những người đang cắm đầu thì mới biết hết, nhưng có thể biết sơ sơ như  được an toàn không lo bị nhập kho, lại giữ được cái nồi cơm, cái ghế ngồi...Quan chức cắm đầu thì được leo cao, leo nhanh trong một bộ máy toàn người cắm đầu. Giới nghệ sĩ, thơ văn.. thì vươn lên cao, vươn nhanh trong một giới toàn những nghệ sĩ, nhà văn nhà thơ cắm đầu. Cấp cao cắm đầu làm gương cho cấp dưới, cấp dưới cắm đầu học tập theo cấp cao... Người người nhà nhà thi đua cắm đầu vào tường trong một nước Việt Nam thời đại mới để tường cắm vào đầu...
Nên chẳng có gì lạ khi hàng ngàn báo đài cùng hàng chục ngàn nhà báo, nhà thơ văn, nhà này nhà nọ im re con cò không ho he khi Tàu Cộng đem giàn khoan HD 981 sang cắm vào lãnh hải của tổ tiên ta. Dân khổ, dân oan, dân nghèo... kêu than thấu Trời xanh nhưng không lọt vào tai của các nhà này nhà nọ kiêm thợ cắm, nên chẳng bác nào lên tiếng bênh vực cả. Các bác còn tự khen ngợi nhau, tự sướng với nhau nữa khi thấy có vài văn nhân can đảm bị bắt vì điều 88, 258...Ấy thế là cắm đầu vào tường lại hóa hay. Và giờ thì nước Việt ta có lắm anh trí thức nom chỉ thấy phần thân của giá áo túi cơm chứ không thấy phần đầu đâu vì gáo dừa để lại trong tường rồi...
Thế là trên dưới, cha con, đồng chí...tranh nhau lấy tường đội lên đầu cho ngập mặt. Nhiều người trong nhiều lãnh vực cũng đành giả hèn để giả vờ...cắm đầu kiểu giả dại qua ải để được yên thân trong một xã hội toàn trị với cái vòng Kim Cô lơ lửng trên đầu. Nhiều người khác nữa thì cũng phải cắm đầu vờ để được phục vụ xã hội, nhiều nhà văn thơ, nhà báo phải giả vờ cắm đầu để được làm việc đàng hoàng, để tác phẩm của họ được in sách báo...
Tất nhiên là trong một xã hội toàn trị cả một thế hệ như xã hội chúng ta thì không nên đánh đồng tất cả. Có những con người tài năng, đáng kính trọng, những nhà văn thơ tên tuổi...thậm chí cả những quan chức tốt (quan chức nhỏ thôi) Những người đáng trọng đó vì lớn tuổi, vì ở trong vòng Kim Cô bao lâu nay nên không thể lên tiếng, không thể nói lên những điều mà trái tim họ muốn nói...Và chúng ta luôn phải trân trọng điều đó cũng như trân trọng tên tuổi họ.
Ngoài số ít những người đáng kính trọng trên thì những người còn lại rõ ràng là những người Cắm Đầu Vào Tường, hoặc là những người lấy Tường Cắm Vào Đầu Mình. Những người giả đui, giả điếc, giả câm thời đại...

Mai Tú Ân

20/1/15

Giới thiệu bài thơ Thơ và Đời - Đông Quỳnh.

Em đâu muốn đời mình biến thành thơ
Nhưng giọt buồn lén nhỏ vào hơi thở
Từng chữ, từng câu đẫm đầy nỗi nhớ
Quyện vào lòng bao lưu luyến ngẩn ngơ...


Bài thơ như một tiếng thở dài trong đêm của một thi nhân miễn cưỡng, một tiếng lòng đau đáu nỗi đau của một hồn bị bắt buộc. Nhưng cũng là một nhân duyên không phải ai cũng may mắn có được giữa Thơ và Đời. Một sự kết hợp tuyệt vời để cả hai cùng thăng hoa, để làm đẹp cho nhau.
Nàng thơ trong bài thơ này của Đông Quỳnh không phải là những tiên nữ xiêm y lộng lẫy trong điệu múa Nghê Thường, cũng chẳng phải chàng nàng, tay gươm tay quạt dạo gót vườn sen đẫm chất điển tích tuồng Tàu. Nàng thơ và hồn thơ của tác giả Đông Quỳnh chỉ như "giọt buồn",  như hòa cuộn và cùng nhau đưa đẩy bài thơ lên tầm và bay bổng trong một khoảng không mênh mông khoáng đạt nhưng cũng đầy trăn trở suy tư của tâm hồn con người vốn không hề bình yên...
Không phải là một bài thơ tình yêu đôi lứa, nhưng những cung bực cảm xúc về nỗi buồn nhớ, lưu luyến ngẩn ngơ, khắc khoải, bồi hồi, nồng nàn, vật vờ....và có cả Sắc Sắc, Không Không của kiếp luân hồi Phật Giáo với đầy đủ ý nghĩa răn dạy như một bài dạy đạo đức nhẹ nhàng giữa chút xao động lòng người nơi trần thế...
Em chỉ muốn một lần, một lần thôi
Thơ đọng lại dù sao dời vật đổi
Để hồn em không vật vờ chới với
Giữa sắc - không của một kiếp luân hồi...
Bài thơ được viết theo thể thơ 8 chữ, hợp với khẩu khí mạnh mẽ của ý chí nhưng cũng vẫn chan hoà được những câu chữ tình cảm rất người...Xét riêng về bố cục vần điệu cùng lợi ích hiển nhiên hơn thể 7 chữ, thì thơ 8 chữ cũng siết câu chữ nhưng không bị bó buộc bởi Niêm, Luật, Đối... của thể thơ thơ 7 chữ, và thơ 8 chữ khiến cho ngưòi viết, nhất là những người viết đã nhuần nhuyễn các thể thơ truyền thống sẽ có nhiều khả năng chọn lựa và thể hiện khác nhau. Nó khiến cho tác giả rộng rãi đường binh để viết với câu từ thoáng đãng, hiện đại.
Ta có thể tham khảo vài câu trong bài thơ Phương Xa của Vũ Hoàng Trương, một bài thơ có thể nói là kinh điển của thể thơ 8 chữ này :
Men đã ngấm, bọn ta chờ nắng tắt
Treo buồm cao cùng với tiếng hò khoan,
Gió đã nổi nhịp trăng chiều hiu hắt,
Thuyền ơi thuyền theo gió hãy cho ngoan...
Trở lại bài thơ của Đông Quỳnh, thì mặc dù là một người con đã xa quê sống ở xứ người đã lâu  thì người  em gái Việt Nam ni vẫn giữ được cái hồn việt, con chữ Việt để từ đó cái ngôn từ, vần điệu, và thậm chí định hướng cảm xúc cho người đọc cũng từ những ngôn từ tiếng Việt của quê cha đất tổ. Một việc mà oái oăm thay, các người viết trong nước lại không thành công khi sính ngoại thái quá..
Em lặng thầm chờ sóng gió trôi qua
Để đời mình được bình yên phẳng lặng
Nhưng thơ là cơn sóng ngầm dai dẳng
Gợn trào dâng bao khắc khoải bồi hồi...
Lối viết chắc tay, xử lý câu chữ nhuần nhuyễn cùng khá nhiều câu chữ đắt và khá đắc địa khiến bài thơ này nổi bật dù đứng trong thơ chuyên hay không chuyên. Và cho dù nữ tác giả xinh đẹp nhưng khiêm tốn này không nhận mình là chuyên nghiệp thì vị trí chắc chắn của cô sẽ là ở đó một cách không thể tranh cãi...
Và khi đọc nhiều hơn những bài thơ hay, đa dạng cùng những vần thơ luôn hướng nội với những trăn trở của Đông Quỳnh thì ta mới cảm nhận nhiều hơn những cảm xúc luôm dằn vặt, luôn hành hạ những con người văn chương chữ nghĩa, vừa được ôngTrời ban tặng cho tài năng viết lách, lại vừa bắt phải chịu gánh nặng cái Tâm nhân bản cho con người, vì con người trên nhân thế bao la này...
Thật hạnh phúc khi luôn được thưởng thức những bài thơ hay đến bất ngờ như bài thơ này của nhà thơ nữ tài năng Đông Quỳnh, cùng rất, rất nhiều bài thơ hay khác của các tác giả tài năng khác. Ngoài ra còn có được giao lưu học hỏi về thơ văn với các anh chị, các người em và các bạn bè  thơ văn trong nhà FB của chúng ta. Thêm một niềm vui rất lớn nữa của riêng MTA là trước sau như một, Trang thơ văn cộng đồng Mai Tú Ân web sẽ luôn đăng thơ FB của các bạn cùng những bài thơ kinh điển của các bậc tiền bối, còn thơ của các em chuyên nghiệp, thơ quốc doanh thì trân trọng mời đi chỗ khác chơi...
Rất cám ơn tác giả  Đông Quỳnh. - Angelina Nguyen.
MTA

Thơ và Đời...

Em đâu muốn đời mình biến thành thơ
Nhưng giọt buồn lén nhỏ vào hơi thở
Từng chữ, từng câu đẫm đầy nỗi nhớ
Quyện vào lòng bao lưu luyến ngẩn ngơ...

Em lặng thầm chờ sóng gió trôi qua
Để đời mình được bình yên phẳng lặng
Nhưng thơ là cơn sóng ngầm dai dẳng
Gợn trào dâng bao khắc khoải bồi hồi...

Em mãi ước cùng ngày tháng rong chơi
Giữa cõi trần ai ba chìm bảy nổi
Thơ vẫn nồng nàn buông lơi tiếng gọi
Viết, viết cho quên nghiệt ngã phận đời...

Em chỉ muốn một lần, một lần thôi
Thơ đọng lại dù sao dời vật đổi
Để hồn em không vật vờ chới với
Giữa sắc - không của một kiếp luân hồi...

Đông Quỳnh

10 LOẠI NGƯỜI MÀ BẠN KHÔNG NÊN GIÚP ĐỠ...

Bài Học Của Cuộc Sống

Trên đời này không phải ai đưa tay ra cầu xin sự giúp đỡ thì mình đều cần phải giúp. Và có những người mà bạn giúp không những vô ích mà còn có hại cho bạn nếu giúp họ. Nên tránh xa họ nếu bạn không muốn gặp phiền toái. Sau đây là 10 loại người điển hình mà bạn không nên giúp đỡ : 



1. Những người vô ơn, quên ơn nhanh chóng hay không bao giờ nhớ ơn của bất cứ ai. Nhất là những kẻ vô ơn với cha mẹ...

2. Những người phản bội các nguyên tắc, các đạo lý cộng đồng của họ bởi vì tiền. Có thể vì tiền mà làm các nghề nhục nhã, hèn hạ... như chăn dắt, ma cô hay trai bao...

3. Những người luôn nhờ vả bạn hết việc này đến việc khác mà không hề thấy xấu hổ, những người luôn thản nhiên mượn đồ của bạn xài, lấy tiền của bạn xài nếu có cơ hội...

4. Những người sẽ làm bất cứ điều gì để đạt mục đích bất chấp đạo đức, bất chấp luân thường đạo lý và bất chấp pháp luật. 

5. Những người luôn tỏ ra đáng thương, yếu đuối, tội nghiệp, kể khổ... khi cần nhờ giúp đỡ nhưng lại trở mặt rất nhanh khi họ không cần. Những kẻ trở mặt như trở bàn tay...

6. Những người không thể hoàn thành nhiệm vụ nhỏ nhưng lại toàn mơ ước hoàn thành các mục tiêu lớn, viển vông, xa vời...

7. Những người thất tín, chỉ biết nói mà không làm được, ba hoa, khoác lác. Những người nói nhiều, thùng rỗng kêu to...

8. Những người không bao giờ hoàn thành công việc của họ, ngay cả những việc nhỏ nhất. Những người không thể chăm sóc ngay cả bản thân họ.

9. Những người có khả năng lao động nhưng ngại khó ngại khổ, họ rất thích sống dựa, sống bám vào người khác và tiêu hoang tiền của người khác vất vả làm được. 

10. Những người dựng chuyện nói xấu người khác,  hoặc nói sai sự thật để nhận sự thương cảm hoặc đồng cảm của mọi người nhằm che dấu khuyết điểm hoặc lỗi lầm của bản thân...

MTA (st)

14/1/15

Lũ chúng ta đầu thai lầm thế kỷ - Tặng Nguyễn Quang Lập

Tặng một đồng nghiệp, và cũng là một người anh đáng quí của MTA, nhà văn Nguyễn Quang Lập. Mong anh luôn mạnh mẽ để vượt qua mọi sóng gió lúc này...



Lũ chúng ta lạc loài dăm bảy đứa
Bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh...
Bể vô tận xá gì phương hướng nữa
Thuyền ơi thuyền theo gió hãy lênh đênh...
Bài thơ Phương Xa của Vũ Hoàng Chương. Những câu thơ khoáng đạt cứ bay cao, bay xa với những nỗi niềm day dứt buồn tủi của những con người không có chỗ đứng trên quê hương mình đi mãi vào chốn vô tận. Những con người sinh lầm thế kỷ, sinh lầm quê hương, sinh lầm thời đại... chỉ có nỗi khát khao tự do như cánh buồm khao khát đón ngọn gió tự do để đưa đẩy ta vào chốn bao la, vô định nhưng ngập tràn tự do....
Thuyền đã nhổ neo rồi, không  còn quay đầu vào bờ được nữa thì kẻ đã dấn thân còn sợ chi biển rộng trời cao, sợ chi giông bão thét gào, sợ chi phương Đông hay phương Đoài, cứ để gió đẩy đưa ta vào  chốn vô cùng cao rộng, thoát khỏi đắng cay, tủi hổ, nhục nhằn…
Nhổ neo rồi thuyền ơi! Xin mặc sóng,
Xuôi về đông hay giạt tới phương đoài,
Xa mặt đất giữa vô cùng cao rộng,
Lòng cô đơn cay đắng họa dần vơi.
Đám người khổ ải chúng ta với những cánh tay rắn chắc đang chờ gió lên với tiếng hò khoan dâng trào ý chí, những con người sắp ra khơi rời bỏ bến bờ như những tha nhân đau khổ đang rời bỏ cõi tạm khổ đau, để cùng gió đưa đẩy ra khơi xa, đến phương trời xa hạnh phúc...
Men đã ngấm bọn ta chờ nắng tắt,
Treo buồm cao cùng cao tiếng hò khoan.
Gió đã nổi nhịp trăng chiều hiu hắt,
Thuyền ơi thuyền theo gió hãy cho ngoan.
Những con người chúng ta nhỏ bé, yếu đuối và sợ hãi trước sóng to gió cả, trước biển rộng trời cao, trước bao la trời đất, nhưng khi đã đối diện với tất cả  thì có ngần ngại chi khi đem thân vào nơi sóng gió va đập, nơi bão tố dập vùi để ngày mai trở về với bến bờ, như hạt cát trở về để lại nép mình trong biển cát mênh mông…
Đời kiêu bạc không dung hồn giản dị,
Thuyền ơi thuyền xin ghé bến hoang sơ...
Mai Tú Ân

Đôi điều cảm nhận về ông Nguyễn Bá Thanh - Vũ Đan Thành

Ông Nguyễn Bá Thanh, ai cũng biết là ông đang điều trị căn bệnh hiểm nghèo tại Mỹ mà trước đó, ông đã từng là người đứng đầu Đà Nẵng với vai trò chủ tịch rồi bí thư thành ủy, sau đó được TW điều lên làm trưởng ban Nội chính TW vừa mới được thành lập lại và kiêm luôn phó ban phòng chống tham nhũng vừa chuyển từ Chính phủ sang Bộ Chính trị. Rồi sau đó, ông được tiến cử vào Bộ Chính trị nhưng không thành. Những việc làm mới của ông trên cương vị mới này mới chỉ là khởi đầu qua một vài vụ án trọng điểm quốc gia và rất được dư luận quan tâm.



Tôi mến mộ ông Nguyễn Bá Thanh là điều đương nhiên. Bởi vì, ông cũng tốt nghiệp Trường Đại học Nông nghiệp I, Gia Lâm, Hà Nội như tôi, chắc trước chừng độ mươi năm. Mà lại là cùng ngành trồng trọt nữa chứ. Hơn nữa, sau khi ra trường, ông đã đảm nhận từ chức chủ nhiệm Hợp tác xã (Một chức danh có dấu nhưng thấp nhất trong ngành nông nghiệp của Việt Nam). Làm sao mà không ngưỡng mộ khi ông đã kinh qua bao nhiêu chức vụ trong ngành nông nghiệp trước khi chuyển sang làm chính trị.
Gần đây, ông đang điều trị bệnh tại Mỹ (cầu mong cho ông tai qua nạn khỏi). Nhưng có một điều là dư luận cả lề trái và lề phải đã quan tâm quá mức đến ông. Cứ như thể ông là nhân vật kiệt xuất mà bao người dân (Đà Nẵng và nhiều nơi khác) đang kỳ vọng ngóng chờ. Giả dụ như ông Nguyễn Bá Thanh vẫn khỏe mạnh và hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ (mới) của Đảng giao cho đi chăng nữa, thì cũng chỉ là giải quyết cái phần ngọn của những vấn đề đang tồn tại trong xã hội ta mà thôi. Cái gốc, cái rễ, cái căn bản, ông Nguyễn Bá Thanh đã làm được gì?
Hãy nhìn các công việc mà ông đã làm tại Đà Nẵng…
Đã có không biết bao nhiêu bài báo, tại cái thành phố trực thuộc TW này, ca ngợi về ông, tôi không nhớ hết. Có những bài ca ngợi về ông, rằng mặc dù là một quan chức to, nhưng vẫn xuống từng cơ sở, gặp gỡ những người dân thường, những anh lái xe ôm, nhưng ông chồng hay đối xử thô bạo với vợ. Đã từng có quá nhiều những nhà lãnh đạo nổi tiếng ở các nước đã từng làm như vậy. Nào là vị lãnh tụ nọ đến thăm nhà trẻ kia, bồng bế các cháu lên hôn hít. Nào là các vị lãnh đạo thường xuyên xuống thăm hỏi động viên và khen ngợi các cơ sở sản xuất công nông nghiệp. Có vị còn không ngần ngại cầm sợi dây gầu tát nước. Có vị còn vấn khăn, xõa tóc tự tay cầm cái cày mà đằng trước là con trâu lực lưỡng và một anh lực điền đang dắt đi để cho đường cày tiến về tương lai được thẳng tắp. Chỉ thiếu có nước các vị này chưa cởi trần đóng khố nữa mà thôi. Rồi bao nhiêu vị lãnh đạo đã bước chân xuống phố gần thời điểm cận giao thừa tết Âm lịch, để chúc tết (cho phong bì) những người lao công tận tụy, đã ngày đêm không quản ngại gió sương làm cho bộ mặt của thành phố, huyện thị được bóng lộn mỗi khi mùa xuân đến. Hay đi thăm, gởi quà động viên các tổ chức từ thiện này khác...
Nhưng trong bối cảnh nền kinh tế thị trường, thì những vấn đề này cũng trở thành quá cũ và lạc hậu rồi. Có điều, nó mang lại niềm quý trọng của những người dân bình thường đối với một quan chức, mà đa phần khi nói đến từ “Quan chức” thì người dân đều nghĩ đến cái thói cửa quyền, hạch sách, nhũng nhiễu, thận chí là tham nhũng nữa. Ở các nước khác thì người ta gọi những cử chỉ thân thiện đó bằng một cái cụm từ thực dụng hơn, đó là “Lấy lòng cử tri”.
Vì những việc làm như vậy, mà ông Nguyễn Bá Thanh đã trở nên rất gần gũi với người dân Đà Nẵng.
Người ta và các báo giới nói nhiều đến những buổi diễn thuyết hàng vài tiếng đồng hồ làm mê ly các thính giả ở các hội trường của Đà Nẵng. Ngoài những vấn đề ông đã diễn thuyết rất gắn với thực trạng và yêu cầu của xã hội đã chiếm được cảm tình người nghe, thì cũng phải nói là ông thực sự có tài hùng biện qua các diễn văn mà ông đã nói chứ không cẩm khư khư tờ giấy để đọc như đa phần các quan chức của nước ta. Làm sao người dân không ngưỡng mộ khi ông mạnh dạn đề cập rất nhiều vấn đề nóng bỏng của xã hội kia chứ? Làm sao mà không ngưỡng mộ khi chủ tọa là một người có gương mắt điển trai, mạnh mẽ và giọng nói trầm hùng hào sảng của một chính trị gia mà trước kia đã từng là ông kỹ sư nông nghiệp cơ chứ?
Nhưng qua những buổi diễn thuyết như vậy, những kẻ sỹ trong thiên hạ cũng chỉ đánh giá: Đó là một người ăn to nói lớn, một nhà hùng biện mà thôi. Nhưng cũng cần biết rằng, một khả năng hùng biện cũng đã góp phần tạo nên một Hugo Sanchez tại Venezuela, Nelson Mandela ở Nam Phi hay Fidel Castro ở Cu Ba đó. Ông nói nhiều về nạn quan liêu và tham nhũng tại địa bàn Đà Nẵng, nhưng giải quyết cũng chỉ được phần nào mà thôi. Việc tạo ra các cơ chế để chống quan liêu, nhũng nhiễu hay tạo ra động lực cho phát triển kinh tế của ông, chưa thể ví được với việc khoán sản trong nông nghiệp của ông Kim Ngọc, bí thư tỉnh ủy Vĩnh Phúc khi xưa.
Điều mà ông Nguyễn Bá Thanh làm được tại Đà Nẵng, như nhiều báo đài ca ngợi là đã làm thay đổi bộ mặt của thành phố. Đó là điều cần phải thừa nhận. Nhưng nhìn vào cách mà ông cùng ban lãnh đạo làm thì thấy rằng. Điều này cần phải phân tích thấu đáo hơn nữa…
Cái bộ mặt nhìn thấy ngay là những cây cầu gắn liền với tên tuổi của ông Nguyễn Bá Thanh. Cây cầu thứ nhất được mang tên ông (ông đáng được thế mà). Xin vui lòng xem thêm tại trang sau đây đăng lúc 7 giờ ngày 4-1-2014, cách đây 15 giờ):
http://vtc.vn/vi-sao-nguoi-da-nang-kinh-yeu-ong-nguyen-ba-t…
Vẫn đề là những cây cầu đó đã làm như thế nào?
Cây cầu thứ nhất (Chắc là nhỏ nhất rồi) được làm khi ông còn đang là giám đốc một nông trường và là phó bí thư huyện ủy. Khi đó ông đã lặn lộ lên trung ương để xin kinh phí ưu tiên cho vùng khó khăn. Chiếc cầu hoàn thành nhờ tài tháo vát, quan hệ của bản thân ông đó. Điều này làm người viết nhớ đến một chuyện có thật tại quê hương mình. Khi đó có một anh bộ đội đã hoàn thành nghĩa vụ trở về quê hương, một thời gian ngắn làm công tác đoàn đã được đưa vào làm phó chủ nhiệm hợp tác xã, phụ trách nông nghiệp. Chức phó kia phụ trách về ngành nghề… Khi đó còn bao cấp rất nặng nề. Mọi thứ vật tư nông nghiệp đều được rót từ trên huyện. Anh phó chủ nhiệm này rất năng động tháo vát và cực kỳ nhiệt tình với phong trào, nên đã nhiều lần trực tiếp lên huyện để xin vật tư phân bón về cho xã viên. Đến lúc căng quá mà chưa được. Các bác xã viên thì ngày đêm mong ngóng phân đạm ure để bón cho cây lúa chiêm đang đói dinh dưỡng mà vàng ệch trên cánh đồng. Anh phó chủ nhiệm đã phải vác chiếu lên huyện để rồi rải chiếu ra ăn chực nằm chờ mấy đêm tại cửa phòng căn hộ tập thể của bà Bí thư Huyện ủy (khi đó đang ở tập thể). Vài đêm gió rét như vậy, bà lãnh đạo không khỏi động lòng đành phải cấp cho vài xe phân đạm mang về. Bà con xã viên đã coi anh phó chủ nhiệm như một người anh hùng. Tiếng tăm trong làng của anh phó chủ nhiệm đã át cả vai trò của anh chủ nhiệm bấy giờ(!)
Tôi thực sự không có dụng ý nói xấu ông Nguyễn Bá Thanh. Nhưng việc đánh giá của người dân cũng cần phải xem xét trong bối cảnh chung.
Những cây cầu sau, thì chủ yếu được đóng góp của các doanh nghiệp, phần nhỏ của người dân và phần chính vẫ là của nhà nước. Chứ không phải những cây cầu này do nền kinh tế Đà Nẵng phát triển và sinh ra trong thời gian đó. Với vị trí chiến lược của Đà Nẵng thì việc tập trung phát triển cho nơi này từ nguồn ngân sách của trung ương là đương nhiên. Thực hiện điều này thì đâu có khó. Các lãnh đạo địa phương ai chả thích xây dựng mới. Thậm chí chưa hỏng đã phá đi để sửa rồi để tiêu hết kinh phí đi chứ. Bộ mặt dược thay đổi. Nguồn kinh phí khổng lồ này sẽ tản dần vào những người sản xuất vật liệu, những người thi công và những người được nhận đền bù giải tỏa. các vị lãnh đạo thì được nhận lời cảm ơn và ca ngợi. Một vị lãnh đao mới được bổ nhiệm làm bí thư tỉnh ủy một tỉnh nọ, do có mối quan hệ tầm cao, đã xin hàng vài ngàn tỷ đồng từ ngân sách về cho tỉnh ấy, thế là bộ mặt đia phương đó thay đổi đến chóng mặt luôn. Các trụ sở chính quyền địa phương cấp xã có khi đã là vài tòa nhà 3 - 4 tầng hiên ngang tọa lạc chỉ để quản lý khoảng hơn ngàn người dân vẫn còn làm nông nghiệp. Vài ngàn người khác đã vào làm việc tại các công ty cả rồi.
Người nước ta luôn biết trước biết sau, thử hỏi có nên ca ngợi vị lãnh đạo nọ hay không chứ. Mới có vài năm thôi mà…
Tôi không nghĩ là ông Nguyễn Bá Thanh đã can thiệp và các thiết kế của các cây cầu tại Đà Nẵng vì ông còn quá nhiều việc phải làm. Nhưng những người thực thi dưới quyền ông đã tạo ra những cây cầu cực kỳ hoành tráng, một nguồn điện lớn để chi phí cho các thiết bị chiếu sáng để thể hiện ý chí vươn lên của thành phố thông qua các hình tượng con rồng đang bay lên trên sông Hàn. Đó cũng không hẳn đã đúng nghĩa là nghệ thuật, mà chỉ là một sự phô trương vẫn thường diễn ra tại các thành phố ở một số nước, nhất là Trung Quốc... Khi chọn nơi để chữa trị căn bệnh hiểm nghèo, ông chỉ hé mở cho chúng ta một diều gì đó mơ hồ và xa xôi lắm mà thôi.
Những việc hô hào, những việc gương mẫu, căm ghét những tệ nạn xã hội, những cách sống trong sạch và yêu thương đùm bọc mọi người cũng chỉ có tác động phần nào đến xã hội mà thôi.
Điều quan trọng nhất của một nền kinh tế của mỗi nước là ĐÂU LÀ ĐỘNG LỰC CHÍNH CỦA SỰ PHÁT TRIỂN. Thì tôi chưa thấy ông Nguyễn Bá Thanh và các cộng sự của ông động chạm thực sự vào. Một sự phát triển tự thân nó một cách ổn định và bền vững mới là vấn đề căn bản (Vấn đề động lực của phát triển, xin có dịp được quay lại sau)
Tôi là một người đang hoạt động trong lĩnh vực nông nghiệp, với lòng ngưỡng mộ một người đồng nghiệp đi trước là ông Nguyễn Bá Thanh, xin có bài viết này với mong muốn rằng tất cả những người đã quan tâm đến ông, cũng đừng nên quá đao to búa lớn, quá kỳ vọng hay bi quan về một cá nhân. Ông ấy là một trong vài trăm nhà lãnh đạo và hiện đang được giao một số nhiệm vụ quan trọng của đất nước mà thôi.
Kính chúc ông những điều tốt đẹp!
Ngày 5 - 1- 2014
Vũ Đan Thành

11/1/15

11 LỜI KHUYÊN GIÚP ĐƠN GIẢN HÓA CUỘC SỐNG...

"Đơn giản là nền tảng của một cuộc sống tốt"

Thực chất của một cuộc sống thành đạt, hạnh phúc lại khác với suy nghĩ của nhiều người. Cuộc sống ai trong chúng ta cũng ước mong và nỗ lực phấn đấu không ngừng để đạt được đó không phải là sự phức tạp rắc rối, mà lại là một cuộc sống đơn giản, một hạnh phúc đơn giản.




1. RÚT KINH NGHIỆM TRONG QUÁ KHỨ ĐỂ SỐNG, CHỨ KHÔNG SỐNG TRONG QUÁ KHỨ...

Những vấp ngã ngày xưa sẽ giúp bạn trưởng thành hơn, giúp bạn xây dựng một tương lai tốt đẹp. Đừng để quá khứ trở thành nỗi sợ hãi ám ảnh. Thay vào đó, hãy đạp lên quá khứ, hãy biến nó thành những nấc thang kinh nghiệm. Đừng hối hận. Nếu quá khứ bạn tốt đẹp, đó là điều tuyệt vời. Nếu quá khứ không tốt đẹp thì cũng chẳng có gì phải xấu hổ vì đó là quá khứ rồi, và ngược lại, nó còn là những trải nghiệm quý  báu. Thành công không phải ở vị trí mà bạn đang đứng, thành công là bạn đã học hỏi được bao nhiêu và bạn đã đi được bao xa ở chính vị trí đó.

 2. TẬP TRUNG VÀO NHỮNG VIỆC QUAN TRỌNG...

Hãy xác định điều gì là thiết yếu nhất đối với bạn. Loại bỏ tất cả những thứ không đáng để quan tâm. Đừng phí thời gian vào những gì vô bổ để rồi phải hối hận. Và những việc quan trọng nhất trên đời của một con người muốn thành công bao giờ cũng phải có việc học tập, học hỏi...

3. LÀM VIỆC THÔNG MINH CHỨ KHÔNG CẦN CHĂM CHỈ..

Hoàn thành xong việc khác với hoàn thành đúng việc. Kết quả luôn luôn quan trọng hơn thời gian bạn bỏ ra để hoàn thành công việc nào đó. Dừng lại và tự hỏi bản thân: công việc mình đang làm liệu có đáng để nỗ lực? Liệu nó có đưa mình đến gần mục tiêu mình muốn hay không? Đừng để bị cuốn vào những công việc lặt vặt, thậm chí là nghe có vẻ khẩn cấp. Hãy làm những việc quan trọng nhất.

 4. HÃY CHO ĐI NHỮNG GÌ BẠN MUỐN NHẬN...

Bạn nhận được những thứ tốt nhất từ mọi người khi bạn cho đi những gì tốt nhất từ bạn, trong mọi tình huống. Hãy tiến hành quy luật vàng này. Nếu bạn muốn ai đó yêu thương bạn, hãy yêu thương họ. Nếu bạn muốn kết bạn, hãy tỏ ra thân thiện. Nếu bạn muốn vật chất, hãy bổ sung giá trị. Bạn có muốn nghe những lời nói xấu, dè bỉu, ghen tị, đố kỵ...của thiên hạ dành cho mình không. Chắc chắn là không, vậy thì đừng đem tặng những điều đó cho ai cả.

5. HÃY THÔI LO LẮNG NHỮNG CHUYỆN BAO ĐỒNG, TÀO LAO.

Đừng cố gắng làm bạn với tất cả mọi người. Bạn không được sinh ra ở trên đời để làm bạn với cả thế giới. Hãy xây dựng mối quan hệ thân tình thật tốt với một vài người, vài nhóm người thôi. Giúp đỡ hay làm hài lòng thiên hạ là chuyện bất khả thi và ngu ngốc. Quan hệ xã hội rộng không phải là quan hệ với số nhiều người mà là chất lượng của số người ấy. Hãy hạn chế tinh gọn các mối quan hệ lại và bạn sẽ thấy mình ngay là mình chỉ có lợi khi bớt đi được những mối quan hệ tào lao, cùng bao hệ lụy liên quan...

6. LÀM THEO NHỮNG GÌ TRÁI TIM BẠN CHO LÀ ĐÚNG

Hãy thôi làm những việc trái với lương tâm chỉ vì bạn có thế làm. Hãy trở nên trung thực với chính bản thân mình và với mọi người. Đừng gian dối. Hãy tử tế. Làm những việc thiện, đúng đắn. Đó là cách đơn giản nhất để sống. Đức tính chính trực là đức tính quan trọng nhất để thành công. Khi bạn đánh mất đi sự liêm chính của mình, vô tình bạn đã mời gọi những rắc rối đáng kể bước vào cuộc sống của bạn. Hãy làm những điều mà trái tim bạn cho là đúng, nhưng phải đúng lẽ phải, đúng pháp luật trước đã...

 7. SỐNG VÀ LÀM VIỆC CÓ TỔ CHỨC

Hãy dọn sạch mọi hỗn độn. Vứt bỏ đi những vật vô ích và sắp xếp những gì còn sót lại. Giữ cho ngôi nhà và nơi làm việc của bạn được gọn gang là việc hoàn toàn cốt yếu. Nếu không gian của bạn bừa bộn, bạn sẽ dễ bị stress và xao nhãng nhiều thứ. Không gian sạch sẽ giống như một bức tranh trắng vậy, bạn có thể vẽ lên đó những nét họa tuyệt vời. Luôn nhớ đến sự đơn giản, hiệu quả..

 8. LÀM VIỆC HIỆU QUẢ 

Hãy thôi làm việc kém hiệu quả chỉ vì lúc nào bạn cũng hoàn thành công việc theo cách cũ. Nếu bạn cứ tiếp tục như vậy, bạn sẽ chỉ nhận được tiếp những gì bạn đang nhận. Nghĩ lại xem, có phải bạn đang sống trong một cuộc sống đầy phức tạp và vô kế hoạch chỉ đơn giản vì bạn lười biếng, không muốn tìm hướng đi mới hay không? Thay vào đó, hãy tổ chức hóa cuộc sống của bạn bằng cách tìm những phương pháp tốt nhất để giải quyết mọi công việc thường lệ. Tập trung hệ thống từng việc tại từng thời điểm theo cách hiệu quả nhất. Bất cứ công việc nào cũng có cách làm việc tốt hơn, tốt hơn nữa...

 9. GIÃ TỪ CHỦ NGHĨA HOÀN HẢO...

Hãy hài lòng với mọi cơ hội mà bạn có, không phải vì cuộc sống này dễ dàng, tuyệt mỹ, hay chính xác với những gì bạn đã đề ra, mà bởi vì bạn đã chọn cách hạnh phúc và biết ơn những điều tốt đẹp bạn đang có. Hãy chấp nhận sự thật rằng cuộc sống này không hề hoàn hảo, con người cũng không hoàn hảo và cả chính bạn cũng vậy, chúng ta đều không hoàn hảo. Chẳng sao cả, vì thực tế cuộc sống chẳng đề cao sự hoàn mỹ. Nó đề cao những người hoàn thành đúng những việc đáng làm. Và cách duy nhất để hoàn thành mục tiêu bạn đề ra là hãy thôi đòi hỏi sự hoàn mỹ. Và khi ta không tìm kiếm những công việc hoàn hảo, thành công hoàn hảo hay con người hoàn hảo thì ta hay gặp những thứ "hoàn hảo" ấy trong cuộc đời...

10. HÃY LÀM LƠ NHỮNG KẺ TIÊU CỰC, THẤT BẠI, BẤT TÀI.

Đừng kết bạn với những người tiêu cực, những kẻ lười biếng, bất tài. Hãy kết bạn với những ai khiến bạn tự hào mỗi khi nhắc đến, những người bạn ngưỡng mộ, những người yêu thương và tôn trọng bạn – những người làm cho mỗi ngày của bạn sáng sủa hơn dù chỉ một ít. Đừng tránh xa những kẻ tiêu cực, mà hãy trốn tránh họ thật xa như trốn tránh những kẻ mắc dịch bệnh. Cuộc sống này quá ngắn ngủi, thật uổng phí khi bạn phải quan tâm đến những người đã lấy đi hết niềm vui của bạn.

 11. BỚT QUAN TÂM ĐẾN NHỮNG GÌ THIÊN HẠ NGHĨ VỀ BẠN

Nếu bạn muốn tự do, đơn giản thôi, hãy đừng để ý đến dư luận. Thỉnh thoảng bạn nên ra ngoài đi đâu đó đi, hít thở chút không khí, và tự nhủ với bạn thân : Tôi là ai và tôi muốn trở thành ai? Tốt nhất, hãy làm theo trái tim mình. Đừng ở mãi trong vùng an toàn với những sự lựa chọn dễ dàng chỉ vì bạn sợ sẽ đối mặt với dư luận, với những hậu quả được họ báo trước. Nếu bạn tiếp tục quan tâm đến những gì thiên hạ nghĩ về bạn, bạn sẽ chẳng thu được thành tích gì. "Đơn giản là nền tảng của sự tinh vi” – Leonardo Da Vinci.

Mr Why – Phạm Ngọc Anh

10/1/15

Không thể ngăn cản người dân Việt Nam căm thù...

Ông BTQP Phùng Quang Thanh lại tâm tư và lại nói nhảm nữa. Làm như ông ở Cung Trăng về hay sao mà không biết rằng, cái đất nước 4 tốt, 16 chữ vàng thân thiết đã trở thành kẻ xâm lấn, kẻ thù bị căm ghét nhất của toàn thể người dân Việt Nam rồi.



Ông là BTQP, đại tướng lãnh đạo quân đội có nhiệm vụ chiến đấu với giặc, nếu cần để bảo vệ Tổ Quốc, bảo vệ nhân dân....Vậy mà trong những ngày toàn dân Việt Nam sôi sục chống lại sự ngông cuồng của giặc trong vụ giàn khoan HD 981, thì ông lại xuất hiện trong một hội nghị quốc tế chỉ để tỏ lòng thân thiện với giặc, nhận giặc làm anh em trong nhà. Hình ảnh tươi cười cùng những lời nói thân thiện với kẻ thù của ông không bao giờ chúng tôi có thể quên được. Vì nhiều người trong chúng tôi đã phải bật khóc với những giọt nước mắt tủi hổ, trong đó có rất nhiều những lính can trường của ông.Vậy mà giờ này ông lại nói những lời lẽ mà chỉ có kẻ thù mới thích nghe.  Những lời nói của ông, ngây ngô như của thằng Mán về Kinh, ngớ ngẩn nói những câu nói ngớ ngẩn để  thiên hạ biết mình ngớ ngẩn.
Là một lãnh đạo cực kỳ quan trọng trong bộ máy lãnh đạo thì ông BT Thanh không thể nói một cách vô cảm rằng ;"tuyên truyền như thế nào mà từ trẻ con đến người già đều căm ghét Trung Quốc".
Thưa ông. Bộ máy tuyên truyền do Đảng lãnh đạo không hề tuyên truyền chống Trung Quốc. Không hề có chuyện đó, nếu không nói còn có những việc bắt bớ những người dân đấu tranh chống TC. Còn việc tại sao người dân lại có tinh thần chống TC mạnh mẽ và lớn mạnh chưa từng có như thời gian gần đây thì ông nên hỏi những người TC. Những hành động bá quyền, những thái độ như đang làm cha thiên hạ, cùng sự tảng lờ không thèm đếm xỉa đến nỗi phẫn uất của người dân VN khi những lãnh thổ, biển đảo thiêng liêng và không thể chia cắt của cha ông chúng ta vẫn còn ở trong tay những kẻ ngạo mạn và ngạo ngược ấy. Không thể có sự tuyên truyền nào có thể khiến cho  toàn dân Việt Nam căm ghét  chế độ cầm quyền Bắc Kinh nếu chế độ ấy không làm những điều đáng căm ghét...
Và ông BTQP cũng nên nói cho đúng, là Tàu cộng chứ không phải dân tộc Trung hoa là kẻ bị người dân VN căm ghét và coi như kẻ thù truyền kiếp và không thể chấp nhận làm bạn được với dân tộc Việt Nam từ lâu rồi. Không thế lực nào có thể ngăn cản được điều đó...
Và với tư cách của một con dân Việt, lẽ ra ông phải thấy vui mừng với điều đó, chứ không phải là ngược lại....
MTA
P/s : Với một vị cầm quân như ông Phùng Quang Thanh thì điều duy nhất mang lai tốt đẹp cho ông, cho đất nước và cho chính những người lính của ông. Đó là hãy từ chức và ra đi ngẩng cao đầu.
Mời các bạn đọc bài viết MTA về vấn đề http://ma-tu-an.blogspot.com/2014/08/btqp-tu-chuco-la-tim-lai-danh-du-bang_30.html

1/1/15

Năm nguyên tắc đơn giản để có được hạnh phúc đầu năm mới 2015 này...

CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2015...



Năm nguyên tắc đơn giản mà bạn có thể thực hiện ngay trong đầu năm mới 2015 này để có được hạnh phúc. Hãy thực hiện ngay đừng chậm trễ bạn...

1 - TẬP THA THỨ. Tha thứ được thì hãy tha thứ, hãy cho qua tất cả những buồn giận, phiền lòng ai đó. Hãy cho tất cả vào sọt rác của năm cũ 2014. Bạn sẽ thấy nhẹ lòng thanh thản hơn trong những ngày đầu năm mới này...

2 - BỚT LO LẮNG. Vứt ngay tất cả những lo lắng vào sọt rác của năm 2014. Cố tìm sự thanh thản vô lo ngay trong ngày đầu năm, giờ đầu năm để làm đà cho cả năm.

3 - SỐNG ĐƠN GIẢN. Bạn hãy sống đơn giản hơn chính mình. Năm mới sống đơn giản hơn năm cũ.

4 - CHO ĐI NHIỀU HƠN. Nhất là cho đi nhiều hơn những nụ cười, lòng hướng thiện, tiếng cám ơn, lời xin lỗi...

5 - ĐỪNG TRÔNG ĐỢI QUÁ NHIỀU. Cuộc sống luôn không hoàn hảo nên bạn đừng trông đợi vào sự hoàn hảo của bất cứ ai và bất cứ công việc nào...

Các bạn còn chờ gì nữa mà không bắt đầu những điều giản dị trên để đem hạnh phúc về cho mình. Và hãy nhớ rằng không cần phải thành công những việc trên mà chỉ cần hành động những việc trên thì cũng là thành công rồi...

Chúc mừng năm mới đến tất cả các bạn của tôi.

Mai Tú Ân