28/11/17

Chào mừng luật sư Võ An Đôn đã về với nhân dân...



Thế là qua quyết định của Đoàn Luật Sư tỉnh Phú Yên thì ls Võ An Đôn đã giải thoát được vòng tội nợ khi không còn là luật sư chính thống nữa. Thứ luật sư tồn tại chỉ để cho chính quyền làm màu làm mè rằng Việt Nam có dân chủ lắm, thứ luật sư tồn tại chỉ để kiếm mánh pháp luật như chính ls Võ An Đôn đã nói. 


Về với nhân dân anh sẽ vẫn hết lòng với những công việc của một luật sư cho người nghèo, cho các nạn nhân bị bạo hành trong các đồn công an. Và anh sẽ không đơn độc khi trên đất nước này còn có bao nhiêu người dân oan, dân nghèo và dân bị áp bức, những người không còn tin vào pháp luật hiện hành đang chỉ còn biết trông mong vào sự công chính ở những người như anh...

Thế là trong danh sách các luật sư chân chính, đấu tranh cho công bằng xã hội và cho hạnh phúc của người dân như Lê Thị Công Nhân, Lê Quốc Quân, Lê Công Định... thì nay ta có thêm cái tên Võ An Đôn. Như một ngôi sao điểm tô cho chòm sao sáng chói nhất trên bầu trời dân chủ tự do...

Chúc mừng luật sư Võ An Đôn.

Mai Tú Ân

27/11/17

Nguời Buôn Gió bị mất nhà...



Sự việc trang FB của tay viết cự phách lề trái Bùi Thanh Hiếu (Người Buôn Gió) bị đánh sập đã là điều cần lưu ý cho tất cả những người viết phản biện trên mạng hiện nay. Nhất là những có đông người theo dõi như Người Buôn Gió. Mặc dù anh sống ở nước ngoài (Đức) và đăng ký bằng tên thật rõ ràng nhưng trang fb của anh vẫn bị đánh sập vô lý.


Để hiểu được vụ việc này chúng ta hãy đọc đôi dòng tự sự của anh :
"Có đến 200 thằng mang tên Bùi Thanh Hiếu được CA lấy vào để lập trang giả mang tên anh. CA còn làm giả hộ khẩu, CMND để chứng minh với FB rằng họ là NBG thật...

Thật nhức đầu với lắm chiêu trò mà ngành CA dùng để đánh những người viết trên mạng. Chính khổ chủ MTA cũng bị đánh tơi bời và mất đến 5 cái ních. Nhưng biết làm sao được mà chỉ còn cách cắm đầu làm lại từ đầu. Người Buôn Gió cũng vậy, nhưng tiếc cho anh quá khi trang vừa bị đánh sập vừa rồi có cả triệu người theo dõi. Tiếc cho cả bao bài viết của anh, những bài viết anh liên tục đưa ra cho độc giả vừa nhanh, vừa đều như gà đẻ trứng và lại vừa chuẩn nữa mới kinh chứ.

Nhưng không sao. Dù mất nhà thì chàng Gió cũng không phải đi bụi đời hay giạt vòm vì chàng đã mau chóng cất lên căn nhà mới với sổ đỏ chính chủ mang tên Bùi Thanh Hiếu. Với khả năng thiên bẩm của một người cầm bút thì tôi tin chắc Người Buôn Gió sẽ trở lại là Người Buôn Gió. Một người viết phản biện lề trái vào loại hay nhất hiện nay. Mặc dù còn có vài tranh cãi về vài vấn đề nho nhỏ thì hiện nay Người Buôn Gió vẫn là một cây viết được bạn đọc chờ đợi nhiều nhất...

Mai Tú Ân

24/11/17

Đêm qua em mơ gặp Bác Hồ...



Chàng MTA đang ngồi gác trong Lăng Bác thì Bác thức dậy hỏi :



- Cái gì ồn ào thế chú MTA ?

- Dạ, kính thưa Bác. Đó là bọn thằng Chung và thằng Hải (Nguyễn Đức Chung chủ tịch và Hoàng Trung Hải bí thư Hà Nội) đang tổ chức chặt cây xanh. Hà Nội thất thủ trước bọn lâm tặc đang kéo lê máy chém, cưa xích...

- Ơ, bác tưởng 2 thằng trước nó về hưu rồi thì thôi chặt cây chứ ?

- Dạ đúng ạ. Hai thằng trước là Nguyễn Thế Thảo và Phạm Quang Nghị về hưu thì hết chặt cây. Nhưng giờ là chặt cây của 2 thằng mới...

- Cái bọn mất dạy. Nhưng chú MTA ơi. Bác đây là người đã chết. Âm dương cách trở, nói có thằng nào nghe đâu. Tứ trụ bây giờ thì ba thằng mất dạy với bác. Chỉ còn con bé Kim Ngân bên Quốc Hội là ngoan thôi. Đêm đêm bác vẫn ghé chơi nhà nó tới sáng mới về. Bác thích cái con bé ấy vừa múa vừa hát :

- Bác mỉm cười bác khen em ngon. Bác mỉm cười bác khen em ngon...

Thôi. Tới giờ linh rồi. Bác thăng về Lăng nghỉ đây. À, thế còn cây vú sữa mà đồng bào miền Nam đã tặng bác thì có bị chặt không ?

- Dạ không ạ.

- Tốt. Bác giao nhiệm vụ cho chú là phải lấy tính mạng ra để đảm bảo an toàn cho cái cây vú sữa mà đồng bào miền Nam đã tặng bác.

Bác uốn éo mấy cái rồi thăng, bỏ lại MTA đứng một mình ngơ ngẩn. 

Bác kính yêu ơi. Bọn thằng Chung với thằng Hải nó có chặt cây thì nó chặt cây lim, cây xà cừ cây khủng thì mới có giá. Chớ cây vú sữa của bác hom hem mọc không nổi thì chúng chặt làm gì. Bác ơi, bọn miền Nam nó đểu lắm. Bọn nó tặng cho Bác cây vú sữa vừa đồng tính lại vừa mắc bệnh giang mai. Chăm sóc bao năm mà nó quặt quẹo lớn không nổi. Tới mùa cho ra quả thì cặp vú sữa trông như cặp chanh héo vậy...

Mai Tú Ân

22/11/17

Tại sao cụ Nguyễn Khắc Thùy đòi đốt thẻ Đảng khi bị xử ấu dâm..



Cụ Nguyễn Khắc Thùy 77 tuổi và 51 năm tuổi Đảng đã chửi liền khi phiên tòa xử cụ tội ấu dâm vừa kết thúc, khi chúng nó kết án cụ 3 năm tù. Cụ tức lắm. Đã không cho cụ ấu dâm rồi lại còn đưa cụ ra tòa thì đừng trách ai đao kiếm vô tình. Cụ đốt luôn cái thẻ Đảng đã bao năm là niềm tin, là sự bảo trợ cho cụ sung sướng...


Ôi, trời cao đất dày ơi. Cụ ấu dâm thì có chết thằng nào con nào không ? Đấy là vùng đất nhà cụ thì cụ ấu cái bọn trẻ ranh thì có đứa nào làm sao đâu mà hoẵng ? Cụ "ấu" chúng nó từ bé, đứa trước tiếp nuối đứa sau. Con mẹ xong thì con con tới và con cháu lên. Nhiều đứa chỉ là con nít danh khi cụ"ấu" thì bây giờ là bà nội bà ngoại rồi, có đứa nào bị sao đâu...

Dứt khoát cụ không chịu đi tù ngồi. Xử án treo cụ thì bao nhiêu năm cũng được, chớ xử tù thì nhất định cụ không chịu. Cụ sợ lắm nếu phải vào tù với tội danh như thế, lại với lứa tuổi già như thế thì bọn tù hình sự nó sẽ làm gỏi cụ để nhậu. Chả cần đánh đập gì mà cứ tối gác hầm bô, sáng cầm can báo cáo thì cụ cũng khó thọ. Hơn nữa Đảng chơi không đẹp. Có kết tù cụ thì kết từ cụ mấy năm trước, khi cụ còn phong độ, còn khuấy động đám trẻ con gái, từ nhi đồng nữ cho đến gái vị thành niên, khi cụ đi đến đâu là ấu dâm đến đấy. Chớ còn bây giờ khi đã ở lứa tuổi mà Bác Hồ kính trọng gọi là :"Người thọ 70, xưa nay hiếm" như cụ, người có nhìn thấy em nhi gái nào thì máu ấu dâm còn nhưng vũ khí để "ấu" dâm đã hết thì lại mang cụ ra thiến thì có hợp lý không. Súng pháo cụ giờ muôn thuở chỉ hướng 6 giờ, có tống cả đống viara vào miệng hay uống bao nhiêu rượu bổ củi đi nữa thì cũng chỉ hướng 6 giờ thôi.

Tiếc lắm chứ, mỡ đến miệng mèo nhưng mèo hết răng chỉ còn nước miếng. Có thấy ấu dâm bây giờ thì cũng như không. Chỉ còn biết nhìn, yêu bằng mắt để nhớ tới thời oanh liệt xưa còn mô...

Nhưng cụ vẫn trách móc ai oán. Cụ trách nhất là Đảng vinh quang của cụ đã chơi không đẹp. Hơn 50 tuổi Đảng chính là hơn 50 năm cụ Thùy tung hoành như một tráng sĩ đang múa quyền trong vườn hoa đào toàn là đào tơ. Như một ông hoàng Hoàng Trung Hoa đang sướng với các em nhí tuổi từ 5 - 14 tuổi ở trong các hậu cung cấm vậy, vì cụ có thẻ Kim Bài. Các tấm thẻ Đảng vốn là Kim Bài Miễn Tử của các đảng viên từ anh to đến anh nhỏ, và có bao người cũng nhờ vào oai danh của nó để làm việc này việc nọ thì cụ Thùy cũng dựa vào nó khi sinh hoạt trong hội :"Bác Thùy với các cháu gái nhi đồng" chớ. Có tấm thẻ đó cụ Thùy như rồng gặp nước, ăn chơi với các em nhí tưng bừng suốt bao năm nay. Ấy vậy mà giờ Đảng mau quên ơn cụ, đưa cụ ra trước móng ngựa thì bằng giết cụ rồi còn gì, sao cụ còn làm ăn nữa..

Nên cụ cay cú, cụ tuyên bố tự thiêu và đốt thẻ Đảng. Tự thiêu thì nóng lắm cụ chả dại gì nhưng để đốt thẻ Đảng thì cụ làm ngay, làm liền...

Thế là Đảng vinh quang đã mất đi một đảng viên khoái đào tơ và vụ việc cũng cho thấy, những người tốt nhất trong Đảng như cụ Thùy đang lần lượt rời khỏi Đảng, như một bày chuột đang rời khỏi con tàu đắm...

Mai Tú Ân

18/11/17

Chúng tôi muốn nhiều thuốc độc hơn nữa cho bọn tham nhũng...


Hôm nay ngày 17/11, tử tù Nguyễn Hải Dương đã nhận những mũi tiêm thuốc độc để đền tội cho việc đã sát hại dã man 6 người trong một gia đình. Đó là cái giá xứng đáng mà anh ta phải trả cho những tội ác không thể tha thứ mà anh ta đã gây ra..


Nhưng qua vụ hành quyết bằng thuốc độc hôm nay chúng tôi mới thấy rằng, đã lâu lắm rồi không hề có thuốc độc dành cho các quan chức đại tham nhũng ở Việt Nam. Mặc dù Việt Nam vẫn là một quốc gia thi hành án tử hình vào loại đứng đầu thế giới nhưng đó là án tử hình sự cho các tội danh như giết người, buôn bán ma túy..v..v..Còn án tử hình các quan chức tham nhũng thì gần như không có, hay ít đến mức chẳng còn mấy ai nhớ đến những vụ hành quyết kẻ tham nhũng gần đây nhất.

Ai cũng biết tham nhũng là một tai họa cho sự phát triển của một quốc gia, và góp phần làm nghèo đi quốc gia và những người dân sống ở đó. Đặc trưng của tham nhũng thì đều là do những quan chức trong bộ máy chính quyền tham gia. Với thể chế chính trị của Việt Nam do một đảng CS lãnh đạo, thì các vụ đại tham nhũng còn liên quan đến các băng nhóm lợi ích khác nhau để tàn phá lũng đoạn đất nước.

Trở lại vụ hành quyết tử tù Nguyễn Hải Dương hôm nay đã chứng tỏ rằng pháp luật không tha thứ cho tội ác của anh ta, thì lại càng không thể tha thứ cho tội ác của những kẻ tham nhũng. Bởi vì nói cho công bằng thì tội tham nhũng còn nặng nề và đáng chết hơn các tội hình sự khác.

Chúng tôi cũng nghe thấy những lời tuyên bố gần đây của ông TBT Nguyễn Phú Trọng về việc quyết tâm chống tham nhũng trong bộ máy Đảng và chính quyền, cũng như đưa 10 vụ đại tham nhũng ra trước vành móng ngựa. Chúng tôi mong rằng đó sẽ là sự thực chứ không phải là những lời nói cho có để xoa dịu người dân. Qua vụ hành quyết hôm nay thì người dân chúng tôi càng muốn rằng chính quyền phải thẳng tay hơn nữa với những kẻ tham nhũng, phải xét xử và tặng cho những kẻ đó thật nhiều thuốc độc mà chúng cần để về với thế giới bên kia. Không có vùng cấm nào hay thế lực nào có thể ngăn cản được sự trừng phạt của Pháp Luật.

Và mặc dù không phải là những người khát máu nhưng người dân chúng tôi cũng sẽ rất hài lòng nếu được nhin thấy càng nhiều càng tốt những kẻ tham nhũng phải nhận những mũi tiêm thuốc độc giống như tử tù Nguyễn Hải Dương đã nhận hôm nay...

Mai Tú Ân

14/11/17

Nhân quyền Việt Nam qua chuyến thăm của TT Mỹ Donald Trump - Chán như con gián...



Thật không biết dùng từ gì hơn để nói về tình trạng nhân quyền ở Việt Nam qua chuyến thăm của Tổng Thống Mỹ Donald Trump. Trắng phau, trong veo không một chút sủi tăm là những gì người ta có thể nói về chuyến đi đến Việt Nam của tổng thống Mỹ. Ngoài những lời ca ngợi tâng bốc nhau qua lại giữa chủ và khách, như ông Trump sau khi rời Việt Nam để đi Philipin thì còn kịp viết trên Tweeter đến 2 lần lời cảm ơn chủ nhà Việt Nam.



Ông Donald Trump, một nhà kinh doanh thành đạt đã đắc cử Tổng Thống Mỹ một cách bất ngờ đã mang lại nhiều hy vọng cho những người bất đồng chính kiến ở Việt Nam bởi những quyết định mạnh mẽ, cứng rắn. Ông được cho là một tổng thống Cộng Hòa mạnh mẽ, hơn hẳn cựu TT tiền nhiệm Obama, người được cho là TT Dân Chủ yếu đuối. Và những người đấu tranh dân chủ ở Việt Nam, kể cả người viết bài này đều là những fans của ông TT Trump tuốt ở bên Mỹ. Nhất là khi tin tức về việc TT Trump sẽ viếng thăm Việt Nam ngay trong năm đầu tiên của nhiệm kỳ đã khiến cho nhiều người Việt Nam ngầm sung sướng. Về phần các TNLT thì con gái của Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã viết một bức thư cảm động gửi cho Đệ Nhất Phu Nhân Melania Trump để cầu mong bà can thiệp trả tự do cho mẹ của bé. Hội Đồng Liên Tôn gồm các tổ chức tôn giáo do Hòa Thượng Thích Không Tách, đang lang thang bụi đời vì chùa Liên Trì của hòa thượng đã thất thủ trước chính quyền đã đứng đơn gửi cho đích danh TT Mỹ Donald Trump để kêu gọi TT Mỹ nhìn vào tình trạng tự do tôn giáo đang bị bóp nghẹt ở Việt Nam. Ông bà Trump đã nhận được các thư trên, và phu nhân Melania đã mau mắn lên tiếng yêu cầu Việt Nam phóng thích Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh vì cô không có tội. Xin Chúa hãy phù hộ cho Đệ Nhất Phu Nhân Melania của nước Mỹ về hành động cao cả này.

Những hành động của TT Mỹ Donald Trump thì không cần phải ở hết thời gian thăm viếng Việt Nam người ta mới thấy ông tạt cho một thùng nước lạnh. Đầu tiên là sự vắng mặt đầy bất ngờ của phu nhân Melania khi đến Việt Nam. Rồi trong bài diễn văn đọc ở Đà Nẵng thì mặc dù huyên thuyên đủ chuyện, kể cả chuyện biến đổi khí hậu thì TT Mỹ không hề nhắc đến lần nào chữ Nhân Quyền. Không có một lần nào chữ đó được thốt ra từ cái miệng nhỏ bé của ông Trump. Cho đến khi rời khỏi Việt Nam thì dòng chữ Nhân Quyền không hề có trong từ điển của ngài Trump. Khôi hài hơn nữa những anh dân chủ nửa mùa của Việt Nam còn tán hươu tán vượn về việc ông Trump đã nhắc đến Hai Bà Trưng đã kéo cờ khởi nghĩa chống quân xâm lược phương Bắc với thâm ý rằng hãy noi gương Hai Bà Trưng khởi nghĩa đi rồi chúng tôi sẽ giúp. Hoặc nhắc đến Hai Bà Trưng để ám chỉ chống Tàu. Thật khôi hài khi suy luận như vậy, và nếu nhắc đến Hai Bà Trưng thì chỉ 3 năm sau khi khởi nghĩa, Triệu Đà đã cho tất cả quân lính ở truồng tấn công khiến cho Hai Bà Trưng đã nhảy xuống sông Hát anh dũng tự tuẫn, kết thúc một chương dã sử oai hùng.

Chợt nhớ đến cựu TT Obama, một tổng thống dân chủ "yếu kém" trong chuyến thăm Việt Nam năm ngoái. Trước khi đi thì một số nhà đấu tranh dân chủ nước nhà đã được mời vào Nhà Trắng. Và ta thấy trong đó có anh Điếu Cày Nguyễn Văn Hải vào Nhà Trắng để đưa trường hợp của gia đình Thánh Nữ Dân Oan Cấn Thị Thêu. Cũng trước chuyến đi của TT Obama là chuyến đi của Trợ Lý BT NG Mỹ đến Việt Nam với yêu cầu rõ ràng về việp phóng thích anh Ba Sàm Nguyễn Hưũ Vinh và 3 tù nhân lương tâm khác. Và khi đi thăm Việt Nam thì TT Obama đã nhiều lần nói đến chữ nhân quyền. Chưa hết, ông còn có một cuộc gặp gỡ với những đại diện của những người đối lập như TS Nguyễn Quang A, nhà báo Phạm Đoan Trang, ca sĩ Mai Khôi, luật gia Nguyễn Đình Hà..v..v...

Tổng thống Mỹ Donald Trump đã phớt lờ cả yêu cầu của 20 nghị sĩ Mỹ yêu cầu phải đưa những đòi hỏi nhân quyền vào trong chuyến thăm, và như một con rắn trơn trượt, ông ta đã thoát khỏi cái chữ Nhân Quyền một cách khéo léo nhất. Ta cũng hiểu rằng một vài lời nói nhân quyền của TT Mỹ sẽ không giúp gì nhiều cho những người đối lập ở Việt Nam, nhưng nếu TT Mỹ lại từ bỏ trách nhiệm thiêng liêng của một đất nước lãnh đạo dân chủ để không nói lời nào đến nhân quyền thì lại là một tai họa khôn lường. Những người đấu tranh dân chủ Việt Nam hy vọng và chờ đợi một điều gì đó ở nơi TT Donald Trump nhưng rồi tất cả là sự thất vọng, buồn mà không biết tỏ cùng ai. Những anh chị em TNLT chỉ còn biết nuốt nỗi cay đắng ở trong ngục tốii. Bức tranh thảm hại của tình trạng nhân quyền của Việt Nam, đã được sự vô cảm của ông Trump thêm vào với những màu tê tái. Nó cũng báo hiệu rằng, những người đấu tranh bị cầm tù sẽ không có cửa tự do, và sẽ còn những người đấu tranh dân chủ khác mất tự do...

Mai Tú Ân

12/11/17

Ủng hộ ca sĩ Mai Khôi...


Việc ca sĩ Mai Khôi xuất hiện trên phố với tấm băng rôn có dòng chữ "đái lên ông Trum" đã gây ngạc nhiên và phản ứng dữ dội của cư dân mạng. Vậy chúng ta hãy nhìn nhận sự kiện này một cách bình tĩnh và thấu hiểu nhé...



Thứ nhất là cô Mai Khôi có quyền chửi tục như thế với một tổng thống Mỹ và là vị khách của Việt Nam hay không ? Xin thưa rằng cô hoàn toàn có cái quyền đó. Trong một xã hội dân chủ mà chúng ta đang phấn đấu để có được thì không một lãnh tụ nào, dù ghê gớm cỡ nào thì cũng không thoát khỏi búa rìu dư luận. Lời chửi có phần hơi lạ tai của Mai Khôi thì cũng chỉ là một thành ngữ tiếng Anh, biểu lộ cho một cảm giác thất vọng, giận dữ của Mai Khôi, chứ không phải theo một nghĩa đen là cô ấy vạch váy để tè lên mái tóc bạc trứ dạnh của ông tổng thống Trump. Ngoài ra thì việc chửi bới ông Trump diễn ra khắp nơi, trong nước Mỹ cho đến khắp thế giới, song song với lời ca ngợi ông ta...

Vậy chúng ta thử xem xét xem ông Donald Trump có xứng đáng bị chửi không ? Hoàn toàn xứng đáng. Bởi là một tổng thống Mỹ lãnh đạo của thế giới dân chủ thì ông phải luôn nhớ rằng mình phải có trách nhiệm thiêng liêng là bảo vệ mọi cuộc đấu tranh dân chủ hòa bình trên khắp thế giới. Mặc dù là người chủ trương "Nước Mỹ trên hết" thì ông cũng phải thấy rằng, nước Mỹ hùng mạnh và vĩ đại bởi nó luôn dẫn dắt và bao dung với mọi nền dân chủ trên khắp thế giới. Bởi nó luôn là ngọn cờ tự do để thế giới noi theo chứ không phải bởi sự biệt lập, tách riêng một mình. Chuyến đi thăm Việt Nam lần này tổng thống Mỹ là một sự dõi theo, chờ đợi của mọi người yêu dân chủ của Việt Nam trông chờ đến một lãnh đạo của thế giới tự do. Và đáng tiếc là tất cả họ hẳn phải buồn, phải tiếc nuối lắm khi không nghe thấy được một lời nào của tổng thống Mỹ về nhân quyền, hay lời phản đối nào của ông về sự bắt bớ đang diễn ra tràn lan ở Viêt Nam. Ông thậm chí không có cả cuộc gặp gỡ nào với bao đại diện của những người đấu tranh dân chủ Việt Nam đang ao ước được gặp ông...

Không có nhiều người phản đối ông nhưng có một nữ nhi Việt Nam, ca sĩ Nguyễn Đỗ Mai Khôi đã lên tiếng về điều đó. Mặc dù hơi bạo miệng nhưng lời phản đối ông của Mai Khôi cũng là những điều mà đa phần những người đấu tranh dân chủ Việt Nam muốn nói. Không phải để chửi rủa ông mà để nhắc nhở ông và những lãnh tụ khác trên thế giới về hiện tình đất nước chúng tôi... 

Ủng hộ nữ ca si can đảm Nguyễn Đỗ Mai Khôi...

Mai Tú Ân

11/11/17

Câu chuyện về người hiến tặng vàng nhiều nhất...


Bà Hoàng Thị Minh Hồ đã từ giã cõi đời với niềm vui hay nỗi đau câm nín của cuộc đời bà và những người thân. Đó là sự kính nể duy nhất mà chúng tôi trân trọng bà với số tuổi trên một trăm và bà mới qua đời. Nhưng tôi không hiểu vì lý do gì mà có nhiều người than khóc tiếc nuối cho bà, cứ y như bà là một nạn nhân của chế độ CS vậy.


Xin thưa là không phải như vậy. Bà Hoàng Thị Minh Hồ và những người thân của bà là CS chính cống. Trong thời gian hơn 70 năm qua thì ngoài chuyện hiến vàng, hiến nhà thì gia đình bà đã một lòng theo Đảng đến cùng. Trong dòng họ của bà ta thì bao nhiêu người là bấy nhiêu đảng viên cùng vô số các huân huy chương của Đảng trao cho. Tiền của bà cống hiến đã làm chế độ mạnh hơn nhưng cũng đưa bao nhiêu người chống đối đến tai họa. Và việc tên bà đang được xét để đặt tên đường đã chứng tỏ điều đó. 

Còn chuyện những căn nhà khủng của ông bà bị những người chủ mới chiếm giữ thì cũng chỉ là tai nạn của đám cướp núi giành ăn mà thôi. Cũng bởi căn nhà 34 Hoàng Diệu lớn quá, đến 3000 mét vuông thì việc tranh giành phải diễn ra. Và cũng vì căn nhà to quá nên gia đình của 2 ông tướng to là đại tướng Võ Nguyên Giáp và đại tướng Hoàng Văn Thái đã giành mất. Chuyện bình thường của xã hội ngày nay...

Có câu chuyện xưa mà ai cũng có thể ôn cố tri tân. Môt vị thiền sư Ấn Độ cùng học trò qua sông. Ông nhìn thấy một con rắn đang bám vào một cây củi mục, giãy giụp sắp chết. Ông liền vớt con rắn lên, cứu nó khỏi bị chết đuối. Qua đến bờ thoát chết, con rắn liền cắn cho vị thiền sư một phát rồi chạy mất. Vị thiền sư vì cảnh giác nên không trúng độc mà chỉ phải rửa vết thương. Người học trò đi cùng thương thầy nói :

- Thầy cứu làm chi cái con vật phản phúc đó..

Vị thiền sư cả cười nói :

- Con ơi. Đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Ta sẽ cứu bất cứ sinh vật nào cần cứu bởi ta sống ở trên đời là để làm việc đó. Kể cả ta găp lại con rắn vừa cắn ta thì ta cũng cứu nó nếu nó cần cứu. Còn chuyện nó cắn ta sau đó thì cũng là chuyện bình thường. Nó là con rắn thì nó phải cắn người dù là người cứu nó đi nữa. Vì nó sinh ra ở đời là phải cắn bất cứ ai. Nó đâu có giấu thân phận của nó mà nó rõ rảng ra mặt là một con vật chuyên lén lút cắn người, dù là ngưởi ơn của nó thì nó cũng cắn không cần suy nghĩ...

Trở lại câu chuyện của bà Minh Hồ thì bà có gì để nói nếu hiểu câu chuyeejun trên. Bà đi với quỉ dữ hơn 70 năm thì bà phải biết thế nào là cú cắn của quỉ dữ chứ. Cũng như con rắn trong câu chuyện của vị thiền sư thì con rắn sẽ cắn bất cứ ai, dù có là ân tình của nó hay không ? Ở dưới suối vàng thì vợ chồng bà nên cám ơn số phận vì cũng đã lấy lại một chút những gì của mình để cho con cháu. Nhưng quan trọng hơn là ông bà nên cám ơn Trời Phật đã không run rủi số phận của mình giống như một người giống mình, bà Cát Hanh Long ?

Mai Tú Ân

6/11/17

Chuyến thăm Việt Nam của vợ chồng TT Trump và 2 nhiệm vụ "mission Impossible"...



Dĩ nhiên đây không phải là nhiệm vụ của vợ chồng tổng thống Mỹ Melani và Donald Trump trong chuyến thăm Việt Nam mà chỉ là 2 "nhiệm vụ" nhân quyền mà những người đấu tranh dân chủ ở Việt Nam đang mong chờ...


Vậy đó là 2 nhiệm vụ gì ? Đó là lá thư của con gái Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh gủi cho phu nhân Melani Trump cầu mong bà Trump can thiệp để mẹ của bé được tự do vì mẹ bé không làm gì sai cả. Việc thứ hai là lá thư của Hội Đồng Liên Tôn do hòa thượng Thích Không Tánh, chủ trì chùa Liên Trì cùng nhiều các chức sắc tôn giáo đứng đơn gửi cho tổng thống Donald Trump để đòi hỏi ông gây áp lực lên nhà cầm quyền Hà Nội đòi tôn trọng các quyền tự do tôn giáo...

Theo tin mới nhận thì ông bà Trump đều đã nhận được các bức thư trên, và bà Melani đã mau mắn yêu cầu chính quyền Hà Nội trả tự do cho Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh trước chuyến thăm Việt Nam của tổng thống Mỹ. Nhưng nói một cách chân tình thì với thực tế bao năm nay, với bản chất lỳ lợm của chính quyền Hà Nội thì việc này, nếu trở thành một nhiệm vụ của vợ chồng tổng thống Mỹ thì sẽ là một nhiệm vụ bất khả thi. Tức là Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh sẽ được tự do, đoàn tụ với con gái. Hay nhà cầm quyền bỗng nhiên tốt với Hội Liển Tôn, hay tự do tôn giáo có ở Việt Nam... 

Và sẽ làm khó vợ chồng tổng thống Mỹ Doald Trump nếu gán cho họ những nhiệm vụ bất khả thi như thế trong một chuyến đi thăm Việt Nam, thế nhưng chúng ta hoàn toàn có thể trông đợi ở vợ chồng tổng thống Mỹ những điều tốt đẹp mà họ phải có khi đến thăm nước này. Mặc dù nhân quyền không phải là điều được đặt ra nhưng với một tư thế đương nhiên của một tổng thống của một quốc gia lãnh đạo của thế giới dân chủ thì tổng thống Mỹ hoàn toàn có thể lên tiếng, hay làm một cái gì dấy cho phong trào nhân quyền đang bị bóp nghẹt ở nước chủ nhà Việt Nam. Có thể không ngay lập tức đưa Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh tự do nhưng những lời nói, hay việc làm của bà Melani Trump về người phụ nữ can đảm này, hay gặp gỡ đại diện của cô đều là những việc tích cực với cô và với mọi người đấu tranh dân chủ Việt Nam khác. Chính bà Melani là người đã trao giải nhân quyền cho Mẹ Nấm khi cô chưa bị bắt và một cuộc gặp gỡ nơi trai giam của bà Melani với cô sẽ là một động lực ấm lòng không nhỏ không chỉ riêng cho cô. Cũng như thế là một sự đáp ứng nào đó của tổng thống Mỹ với lá thư của Hội Đồng Liên Tôn như đưa vụ việc này với sự phản đối cho nhà cầm quyền, hay một cuộc gặp gỡ với những đại diện của Hội Đồng Liên Tôn để nghe họ trình bầy thì quả là những khuyến khích đáng nể của ông Trump cho chuyến đi thăm Việt Nam này.

Đió là những nhiệm vụ khả thi của vợ chồng tổng thống Mỹ Donald Trump ở Việt Nam lần này, và đó cũng là những mong đợi thầm kín của tất cả những người đấu tranh dân chủ ở Việt Nam...

Mai Tú Ân

4/11/17

Giới thiệu bài thơ Đây Mùa Thu Tới của Xuân Diệu...



Hơn một loài hoa đã rụng cành 
Trong vườn sắc đỏ rủa màu xanh; 
Những luồng run rẩy rung rinh lá... 
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh. 


Trước khi bắt đầu giới thiệu bài thơ nổi tiếng này của tiền bối Xuân Diệu thì cho phép hậu bối MTA có được đôi lời phi lộ về việc giới thiệu các bài thơ đi cùng năm tháng của chúng ta. Để nói thật nhanh thì MTA không chấp nhận việc bình thơ theo lối hàn lâm mà các thầy thợ và sĩ tử nước ta đang dày công viết, học và rồi quên hết, cả những bài thơ hay lẫn những lời bình tuyệt vời khi giã từ mái trường.

Dĩ nhiên là MTA không phê phán những bài bình, gọi là bình luận thơ của các vị áo cao mũ dài với những câu văn bóng bẩy, những câu từ bóng loáng để ca ngợi bài thơ thì ít mà ca ngợi tài văn chương của mình thì nhiều. Âu đó cũng là bệnh sính chữ của các quan văn nhà ta và nên được tận tình thông cảm. Nhưng vấn đề thông cảm cho họ sẽ khiến cho bài thơ họ bình sẽ bị làm hại, bị quấy rối không phải là tình dục mà chỉ đơn giản là dài quá không ai kiên nhẫn đọc cho hết được. Các bạn có thể xem các bài bình thơ chuẩn của họ để thấy các nhà bình thơ ưa sính chữ bao giờ cũng viết dài, viết dai gấp mấy lần đến mấy chục lần bài thơ họ bình. Điều đó dẫn đến việc những bài bình của họ, dù có hay nhưng quá dài và mất đi chỗ đứng trong lòng người yêu thơ, vốn không cao siêuhàn lâm như họ...

Với MTA thì đơn giản hơn. MTA không đi theo bài thơ sát sạt như họ mà chỉ tìm trong bài thơ mình muốn giới thiệu đó những câu thơ, câu chữ hay nhất, tinh túy nhất cho độc giả thưởng lãm. Như một nhà thơ nổi tiếng nước ngoài, MTA quên mất tên rồi đã nói. Bình thơ là một cách ta nói được cái đẹp của bài thơ cho độc giả thấy được cái đẹp của bài thơ đó. Chỉ có vậy thôi, Các bạn có thể xem những hơn 100 bài bình thơ của MTA rải rác trên mạng để nhìn thấy sự khác nhau đó, Còn bây giờ thì chúng ta hãy xem được cái gì trong bài thơ Đây Mùa Thu Tới của Xuân Diệu nhé...

Theo báo chí thời đó, những năm 1930 của thế kỷ trước thì bài thơ này là một bài thơ viết về mùa thu hay nhất, nhưng chân tình thì hậu bối MTA cho rằng đây không phải là một bài thơ hay nhất mà là một khúc luân vũ tuyệt vời nhất trong đại giàn nhạc tứ tấu réo lên trong mùa thu bất hủ nhất. Sẽ không có bài thơ nào trước bài thơ này, hay sau bài thơ này viết về mùa thu có thể sánh với nó. Và thực tế đã chứng mình điều đó. 

Mùa thu, mùa của những chia ly, đổ vỡ, mùa của những khúc cuối của đoạn tình yêu đẹp, mùa của những thi sĩ trầm mặc khóc than cho những cuộc tình vỗ cánh bay đi cùng những vần thơ uất nghẹn sầu chia ly. 

Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang, 
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng; 

Khung cảnh mùa thu thật thảm hại, buồn tê tái với hàng liễu đứng chịu tang của mùa thu với hàng tóc, hàng lệ rơi rơi thay cho lá vàng thu rơi. Xin nói ngay là nhà thơ Xuân Diệu là một nhà thơ mới, và ông viết bài thơ này năm 1938 khi thơ mới đã có chỗ đứng trong lòng độc giả nhưng không thể nói ông không bị dòng thơ Pháp ám ảnh đến sự nghiệp sáng tác. Bài thơ Đây Mùa Thu Tới gồm những câu thơ tuyệt hay nhưng có phần lai căng dòng thơ Pháp hơi nhiều. Thêm nữa là chút ít hình bóng thơ Tàu cũ, tức là loại thơ ông bà chúng ta hay xài, một thứ thơ bài bản cùng các điển tích...v...v...

Đây mùa thu tới - mùa thu tới 
Với áo mơ phai dệt lá vàng...

"Với áo mơ phai dệt lá vàng" là một câu thơ sẽ khiến cho người đọc ngẩn ngơ, thấy hay nhưng chẳng hiểu hay thế nào. Đây là một câu thơ tối nghĩa, hiểu sao cũng được và được do một bậc thầy thơ như tiền bối Xuân Diệu chơi phá cách thì hậu bối MTA chỉ có nước bó tay để công nhận tiền bối hay và giỏi.

Nhưng những câu thơ tiếp theo thì chỉ còn nước bái phục tài danh của thi sĩ Xuân Diệu. Một cái nhìn thoáng đạt với nhũng nét cắt lát thời gian, không gian của bậc cao nhân, các ẩn dụ tinh tế, hình tượng thì phiêu tới bến cho bức tranh phong cảnh đặc trưng nhất, vắt kiệt nhất của mùa thu đã được Xuân Diệu đưa vào bài thơ, khiến cho người đọc như bạn và tôi thấy bó tay nếu như muốn đưa thêm gì của mùa thu vào. 

Hơn một loài hoa đã rụng cành 
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh; 
Những luồng run rẩy rung rinh lá... 
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh. 

Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ... 
Non xa khởi sự nhạt sương mờ... 
Đã nghe rét mướt luồn trong gió... 
Đã vắng người sang những chuyến đò...

Những câu thơ rùng mình đưa những hình ảnh rùng mình đến với người đọc như một cơn gió thu đem cái lạnh đầu mùa luồn vào áo mùa hè của ta khiến ta rùng mình ớn lạnh tâm can. Và hẳn sẽ có người đọc bài thơ này trước chúng ta, vì mùa thu ám ảnh đến tận cùng nên đã lên tiếng nguyền rủa mùa thu bởi cái cảnh nghẹn lời giữa thu.

Trong vườn sắc đỏ rủa màu xanh...

Một bài thơ khi ta tìm kiếm những câu thơ hay nhất, đặc trưng nhất thì trong bài thơ này, đa phần đều là những câu thơ hay, tuyệt mỹ. Nếu phải chọn thì câu thơ hay nhất trong những câu thơ về mùa thu này :

Đã nghe rét mướt luồn trong gió, 
Đã vắng người sang những chuyến đò... 

Một cách chơi chữ sang trọng và dẫn dắt, Xuân Diệu đã khiến cho người đọc kinh hãi bởi sự đưa đẩy lớn lao, nhưng giản dị đời thường. Ông đã đưa hình tượng không thể nào đắt hơn khi chơi một thành ngữ, có thể nói là lần đầu tiên trong thi ca văn học. "Rét mướt luồn trong gió". Cái rét mùa thu đậm đặc, quánh lại trong không khí và luồn vào trong gió lạnh để đến với những người đang tái tê bởi những gió lạnh mùa thu. Mùa thu Việt Nam không có những lá phong vàng rơi, hay một rừng lá úa vàng nhưng mùa thu Việt Nam đi lặng lẽ, luồn lách và đến với những khổ chủ đang yêu của Việt Nam với những tai họa nên thơ nhất...

Như những bài thơ mới, bài thơ Đây Mùa Thu Tới của Xuân Diệu lại là những câu thơ tròn, đầy đặn và hoàn toàn đúng điệu của thể thơ 7 chữ Thất Ngôn Bát Cú hoàn hảo. Có sự phá cách đôi chút nếu ta cố tìm trong đó sự hoàn chỉnh của Niêm, Luật hay Đối của thể thơ 7 chữ cũ. Là một nhà thơ mới, ông hoàng của thơ tình thì thi sĩ Xuân Diệu luôn là người phá cách ít nhất. Ông luôn tuân theo những mạch đập ngầm êm ả của thơ cũ, và gây dựng nên những cơn sóng ngầm dữ dội nhưng thật đẹp của thể thơ mới. Bài thơ Đây Mùa Thu Mới là một bài thơ hay nhất và không thể chối cãi về mùa thu. Điều duy nhất làm cho nó không thể nổi bật lên như một bài thơ hay nhất chính là vì nó đã phải xuất hiện cùng với bao bài thơ hay nhất của một tác giả tài danh như thi sĩ Xuân Diệu của chúng ta...

Cũng xin nói thêm là bài thơ nổi tiếng này, Xuân Diệu đã tặng cho nhà văn Nhất Linh, người anh cả của văn chương và thi ca Việt Nam. Cũng như bài thơ nổi tiếng Nhớ Rừng của Thế Lữ cũng đã dành để vinh tặng cho nhà văn Nhất Linh Nguyễn Tường Tam..

Mai Tú Ân


Đây Mùa Thu Tới

(Tặng Nhất Linh) 

Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang, 
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng; 
Đây mùa thu tới - mùa thu tới 
Với áo mơ phai dệt lá vàng. 

Hơn một loài hoa đã rụng cành 
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh; 
Những luồng run rẩy rung rinh lá... 
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh. 

Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ... 
Non xa khởi sự nhạt sương mờ... 
Đã nghe rét mướt luồn trong gió... 
Đã vắng người sang những chuyến đò... 

Mây vẩn từng không, chim bay đi, 
Khí trời u uất hận chia ly. 
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói 
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.

1938

Xuân Diệu

1/11/17

Ngô Đình Diệm - Một người Việt Nam tốt nhất đã trở nên thánh thần…




Ngày 1/11/1963, tổng thống Ngô Đình Diệm, người thiết kế và lãnh đạo nền Cộng Hòa của Đệ Nhất VNCH đã bị lật đổ và bị giết chết một cách bi thảm trong những ngày Cách Mạng này. Ông và người em trai Ngô Đình Nhu đã bị những người thuộc quyền đảo chánh lật đổ và giết chết tàn bạo. Nhưng cái chết của ông, qua thời gian cũng đã đưa ông vào hàng ngũ bất tử của các bậc Thánh Nhân trong lòng người dân Việt Nam. Những vị Thánh chẳng cần ai phong sắc, mà nên Thánh ở lòng dân, do lòng dân ghi tặng.


Ông không phải là một lãnh tụ thành công, khi nghiệp lớn chưa thành, ước mơ còn dở dang. Ông cũng là lãnh tụ lớn duy nhất của mọi chế độ trên đất nước này không phải chết già, chết trên giường ấm nệm êm để cho muôn dân than khóc, mà ông chết ở chiến trường nơi “da ngựa bọc thây”, “áo bào thay chiếu, anh về đất”. Mặc dù không còn trẻ nữa thì ông và người em can trường của ông là ông Ngô Đình Nhu, cả hai đã ngã xuống như những người anh hùng trong trận đánh cuối cùng của cuộc đời họ. Hai ông đã ngã xuống khi những viên đạn thù làm tắc nghẹn tiếng thét xung trận lần cuối cùng...

Nhưng những người đã lật đổ chế độ của ông để xây dựng nên một chế độ mới lại không tốt bằng chế độ của ông, và nó mở đường dẫn dắt cho một chế độ xấu nhất lên ngự trị trên đất nước này.
Ở đất nước Việt Nam mà suốt đời ông đấu tranh vì nó thì tên tuổi, sự nghiệp của ông vẫn chỉ là giặc với cả kẻ thù lẫn đồng chí của ông. Số phận nghiệt ngã đã biến một chiến sĩ đấu tranh suốt đời cho tự do như ông lại trở thành một kẻ độc tài mang tên ông.

Trong một gia đinh Công Giáo toàn tòng, kính Chúa yêu nước nhưng chỉ gặp phải họa tên đạn khiến cho cả một gia đình danh giá như gia đình quan thượng thư triều Nguyễn lại trở thành một gia tộc có số phận bi thương bậc nhất Việt Nam.

Mặc dù có xu hướng thoát tục, và không ai trong gia đình tham gia nghiệp võ nhưng ông và ba người anh em sáng chói của mình, là người anh cả Ngô Đình Khôi, người em Ngô Đình Nhu và người em út Ngô Đình Cẩn đều đã đền nợ nước trước hòn tên mũi đạn như bao trang anh hùng xứ Việt gục ngã nơi trận tiền.

Mặc dù sống thanh bạch, lấy lời Chúa làm danh, lấy giản dị làm gốc nhưng ông cùng dòng họ đáng kính của mình luôn bị những kẻ đắc thế bôi bác, xuyên tạc, vu họa vào những gì tội lỗi nhất.
Mặc dù là người Việt Nam hiếm hoi có thể làm như ông đã làm. Đó là ở cái tuổi 30 còn quá trẻ thì ông đã dám từ quan Thượng Thư đầu triều chỉ vì bất đồng quan điểm. Ông cũng từ chối chức vụ Thủ Tướng đầu tiên trong chính quyền Đế Quốc Việt Nam mà Vua Bảo Đại đã mời ông sau khi được người Nhật trao trả độc lập 11/3/1945. Ông cũng từ chối nhiều lần khi sau này Quốc Trưởng Bảo Đại mời và mãi sau mới đồng ý ra nắm chức vị thủ tướng của Quốc Gia Việt Nam, nhưng thiên hạ vẫ n nói ông là người tham quyền cố vị, độc tài vì thèm khát quyền lực..

Mặc dù sống đạo đức một đời, như tiên ông không nhuốm bụi trần nhưng ông vẫn bị tô vẽ thành một con người xấu xa, tồi tệ nhất không phải vì ông xấu xa mà vì kẻ thù ghen tị trước sự trong sạch của ông. 

Mặc dù bao nhiêu năm qua, ở nơi nước Chúa ông im lặng không thanh minh. Ở nơi cõi trần gian người thanh minh cho ông thì ít, kẻ xúm lại đập bỏ hình tượng của ông thì nhiều. Nhưng cuối cùng thì qua thời gian, qua sự phán xét công bằng của lịch sử thì hình ảnh ông mỗi lúc một hiển hiện hơn, lung linh hơn. Trong khi có những lãnh tụ khác mặc dù quyền bính tội đỉnh, mặc dù Lăng Tẩm Tượng Đài cao sang thì cũng qua thời gian và sự phán xét công bằng của lịch sử, đã dần trở nên tầm thường, không còn lung linh nữa.

Rồi đến lúc tên tuổi ông sẽ được người dân Việt Nam gắn liền tên tuổi của các bậc Thánh Nhân của dân tộc, nơi họ từ người dân bình thường lên ngôi Thánh Thần chỉ bởi sự phụng sự hết lòng cho người dân, nơi mà tình yêu thương nên thánh thần cũng bởi tình yêu thương, nơi bao chiến công uy vũ để trở thành Thánh Thần, như Đức Trần Hưng Đạo, Đức Lê Lợi, Quang Trung…Sẽ đến cái ngày Nên Thánh ấy cho ông, vì ngày 1/11/1963 ông đã Hiển Thánh rồi...

Xin dâng nén tâm nhang của một người lớp hậu thế, để bày tỏ lòng ngưỡng mộ đến một con người đáng ngưỡng mộ như ông.

Xin Chúa luôn mãi ở cùng ông…

Mai Tú Ân