31/10/18

Chúng tôi yêu mến nhà văn Nguyên Ngọc...



Hành động mạnh mẽ tuyên bố rời bỏ Đảng CSVN của nhà văn lão thành Nguyên Ngọc rất có thể gây nên một cơn bão của dư luận chánh hay tà, kể cả cơn bão trong một cái cốc nước của cả lề phải hay trái thì giờ đây đối với anh cũng không còn quan trọng nữa. Vì anh đã quyết định rồi. Mặc dù chính thức thì đây là một hành động phản kháng thiêng liêng của những người trí thức đấu tranh cho một tình bạn còn thiêng liêng hơn nữa, để cho đất nước này được tốt đẹp hơn với nắng chiếu lung linh, hoa thơm khoe sắc với ong bướm rộn ràng trong bình minh của ngày mới. 



Đó là những điều thanh cao của những con người trí thức mà những kẻ cầm quyền tay chân dùi đục chấm mắm cáy và nách sặc mùi phèn nơi đồng chiêm trũng đâu có thể chấp nhận được. Mặc dù giấu đi những móng vuốt hung dữ của loài hổ báo để đóng vai những chú mèo khờ thì những người CS VN, với lòng dạ hẹp hòi đem tiểu nhân đo lòng quân tử, để luôn nhìn thấy những người trí thức ở thượng tầng kiến trúc như giáo sư Chu Hảo, nhà văn Nguyên Ngọc... là những tiềm tàng của sự chống đối. Họ luôn nghe thấy những lời góp ý chân thành của những bậc cao nhân như là những lời chửi rủa hay kích động bạo lực. Họ luôn nhìn thấy dao găm, súng lục ở nơi những người trí thức chỉ muốn tiếng nói ôn hòa của mình được tôn trọng bởi hơn ai hết, người trí thức đó xứng đáng được hưởng. Thêm nữa là nỗi sợ hãi vô cớ và kinh niên của nhà cầm quyền đối với tầng lớp ưu tú đó đã khiến cho họ giống như một thứ tội phạm và xử lý họ như một bọn tội phạm tầm thường nhất. 

Giáo sư Chu Hảo bị phạt vạ vô cớ đã kích hoạt một loạt những hoạt động chống đối lại chính quyền của những người trí thức cầm bút. Giáo sư Mạc Trang Văn đáp lời, và nhà văn Nguyên Ngọc cũng vậy để ủng hộ giáo sư Chu Hảo nhưng cái chính là họ đã lên tiếng. Họ đã hành động sau nhiều năm bị đè bẹp và giờ thì họ đã đứng lên. Và giống như một tác phẩm của Nguyên Ngọc "Đất Nước Đứng Lên" thì sẽ còn nhiều trí thức hay người dân nữa sẽ đứng lên. Nhiều đảng viên CS VN nữa sẽ tuyên bố rời bỏ Đảng CS và vứt lại tấm thẻ Đảng đã mang không còn được tin yêu hay tôn trọng nữa. Ngạn ngữ nước ngoài có câu :

"Người cầm bút không thể giết chết được ai nhưng họ có thể lật đổ cả một vương triều"

Các anh đã khẳng khái tuyên bố công khai từ bỏ thẻ Đảng CSVN của mình. Những cuộc từ bỏ hẳn đã được suy nghĩ qua bao đêm thức trắng, được trăn trở đau đớn và có thể có cả những giọt nước mắt hiếm hoi của những người đàn ông trưởng thành đã trải qua mọi sóng gió cuộc đời hay những điều tốt đẹp nhất trong một sự nghiệp lẫy lừng của mình. Nhưng cuối cùng thì các anh đã quyết định thoát khỏi nó như thoát khỏi một cục thịt thừa bám vào trên người. Cắt cục thịt ấy ra khỏi cơ thể mình. Có đau đớn nhưng nó sẽ không làm ta bệnh hoạn nữa. Đó là sự hành động không hề nhẹ, không hề đơn giản với một tổ chức mà các anh đã từng cống hiến hết mình vì một thời lầm tưởng...

Và khi nhận chân ra sự giả dối của bè lũ cường quyền ở trong đó thì các anh đã mạnh mẽ ra đi mà không hề hối tiếc những năm tháng dài lâu đã bị đánh cắp, bị dối trá lọc lừa ở đó. Đây là lần đầu tiên mà giới trí thức cùng nhau xúm lại để cho một cái tát thẳng tay vào mặt những kẻ cầm giữ thẻ Đảng của họ như cầm giữ linh hồn của họ. Thẻ đảng viên một thời là ước mơ, là sự thành đạt của nhiều người và của cả các anh nữa thì giờ chỉ là những mảnh giấy vô nghĩa mà người ta không muốn giây vào người.

Thật là một hình tượng đẹp vô cùng khi chúng tôi như nhìn thấy các anh, trong đó có cả nhà văn Nguyên Ngọc đáng kính của chúng tôi đang chầm chậm bước ra từ một cái ổ đen tối xấu xa để ung dung tiến về phía có ánh nắng mặt trời chói chang nhất. Nhà văn cười mỉm, nụ cười hiền lành ấm áp giống như nụ cười của nàng Mona Lisa quá...

Mặc dù từ hôm nay trên con đường thênh thang đi tìm lại chính mình, đi tìm lại những giá trị nhân văn bất biến, hay tìm lại những yêu thương đích thực mà nhà văn đã bỏ sót lại đâu đó trên đường đời. Và giờ thì nhà văn đã tìm thấy cái điều quí giá mà ông cần cần nhất

Bởi vì đã từ lâu rồi thì Nguyên Ngọc, cha đẻ của những tác phẩm văn học nổi tiếng được dạy trong hệ thống học đường như "Đất Nước Đứng Lên" biết được chỗ đứng của mình. Anh biết là anh đang ở đâu trong một xã hội kim tiền mà nhà văn, như một động vật thân mềm chỉ có thể quì gối uốn mình theo thời cuộc để vinh thân phì gia. 

Việc làm đáng được ngưỡng mộ của nhà văn Nguyên Ngọc cũng như các đồng chí trong Hội "Trả thẻ Đảng" của ông đã đi vào lịch sử như những nhân chứng lịch sử. Như một lời khẳng định dứt khoát rằng, nhà văn đã không còn là một cơn người của họ, không còn giống hệt như họ và cũng không còn làm theo những gì họ bảo nữa. Nhà văn Nguyên Ngọc đã từng nói :

"Nhà văn không phải là người để bất cứ ai, bất cứ thế lực nào có thể sai khiến được"

Giữa một thế giới đảo điên và lòng người ngơ ngác giữa ngã ba đường thì tôi thật tự hào khi nghe lời nói đó của anh. Và tự hào hơn nữa khi được cùng đứng chung một chiến hào, được cùng là một nhà văn đấu tranh giống như anh. 

Chúng tôi yêu anh lắm, nhà văn Nguyên Ngọc trẻ mãi không già...

Mai Tú Ân

26/10/18

Sự thật về câu chuyện ông Ngô Đình Diệm kéo lê máy chém theo luật 10/59...



Lâu nay ta hay nghe nói đến một điệp khúc :"Chính quyền Ngô Đình Diệm kéo lê máy chém theo bộ luật 10/59 đi khắp nơi để chặt đầu những người yêu nước". Đến bây giờ thì điệu hát quen thuộc trên vẫn còn veo véo cất lên mỗi khi nhắc đến cái tên Ngô Đình Diệm hay Đệ Nhất VNCH. 


Vậy chừ nó là cái chi mô, và làm răng mà nên tiếng tăm như rứa ?

Bộ luật 10/59 (Quốc Hội Đệ Nhất VNCH gọi là điều 91) là bộ lụật ANQG của Đệ Nhất VNCH được ban hành năm 1959. Đây không phải bộ luật, hay phần luật riêng đặc biệt nào thay thế cho bộ luật hiện hành của Đệ 1 VNCH, mà luật 10/59 chỉ là :

Đứng trước sự tăng cường của những kẻ phạm trọng tội hay khủng bố vũ trang thì điều luật (bổ sung) 10/59 này nhằm:

- Sự cho phép tăng quyền hạn xử án của các Tòa Án Quân Sự Đặc Biệt, để biến các Tòa Án QSĐB đó thành các ngọn giáo trừng phạt những kẻ phạm trong tội, những kẻ khủng bố vũ trang.

- Cho phép Tòa Án Quân Sự Đặc Biệt được xét xử các thường dân phạm trọng tội như khủng bố, phá hoại (Vì điều luật này cũng nhắm vào những người CS vũ trang ) Đây là một bộ luật đặc biệt dành cho thời chiến cho phép các tòa án QSĐB được phép xét xử các tội xâm phạm, phá hoại ANQG, đại loại là những tội tương tự như bọn khủng bố IS ngày nay hay làm. Vì là TA QS xét xử theo thời chiến nên cũng như ở mọi quốc gia trong hoàn cảnh tương tự. Các bản án sẽ là xử án và thi hành án ngay. Không có phúc thẩm..v..v..

Không có gì nghi ngờ về sự cương quyết và thẳng tay của chính quyền ông Ngô Đình Diệm trong bộ luật này để ngăn chặn phong trào CS đang lớn mạnh lúc đó, nhưng thực sư thì đối tượng của bộ luật này chưa hề có. Tình hình an ninh miền Nam tốt dần lên dưới sự lãnh đạo của chính quyền Ngô Đình Diệm, mọi chống đối bị đè bẹp nên không cần ban bố tình trạng khẩn cấp. Cũng như cuộc nội chiến giữa miền Nam và miền Bắc là cuộc chiến không tuyên chiến, tình hình quân sự cũng không bi đát như dưới thời Đệ Nhị VNCH, nên các phiên tòa Quân Sự Đặc Biệt này chưa bao giờ diễn ra. Không có các sự kiện nghiêm trọng kể trên thì không thể kích hoạt được các hoạt động của các tòa án quân sự đặc biệt, cũng như không có các nghị định, hay văn bản dưới Luật được các người có trách ký ban hành thì các tòa án đặc biệt không thể hoạt động được mà chỉ có các tòa án quân sự thông thường và không nằm trong diện đặc biệt của luật 10/59.

Không hề có văn bản nào ghi chép về việc các TAQSĐB này hoạt động và kết án dựa trên luật 10/59 được lưu trữ vì chẳng có gì để lưu trữ. Chẳng có đồng bào, chiến sĩ nào của cả Quốc, cả Cộng bị điều luật trên kết tội, không ai bị án chết và cũng chưa từng có người nào bị chém đầu vì luật này cả bởi đơn giản là không có luật đó cũng như không có cái máy chém nào hoạt động trong thời Đệ Nhất VNCH. 

Chính thức thì chưa bao giờ có người nào bị truy tố theo luật 10/59, chưa có phiên tòa nào, và dĩ nhiên là chưa ai bị kết án theo luật này, cũng như không ai bị chém đầu cả. Còn chuyện bị chém đầu theo luật 10/59 là cả một sự bịa đặt trắng trợn mà thôi. 

Hãy nhớ là Đệ 1 VNCH thời ông Diệm, cũng như thời Đệ 2 VNCH đều không dùng phương pháp thi hành án tử hình nào khác ngoài việc xử bắn. Chỉ duy nhất là xử bắn và được qui định trong luật rõ ràng. Dùng máy chém, hay bất cứ phương pháp thi hành án tử hình chính thức nào khác ngoài việc xử bắn là phạm luật nghiêm trọng. 

Vụ chặt đầu tướng Hòa Hảo Ba Cụt (Lê Quang Vinh) năm 1957 ở CầnThơ có rất nhiều điều không đáng tin. Vì cũng có tin là tướng Ba Cụt bị xử bắn ở Cần Thơ 1957. Tuy nhiên vụ chặt đầu tướng Hòa Hảo Ba Cụt, nếu có thì cũng không liên quan quan đến luật 10/59, vì vụ án tướng Ba Cụt xảy ra trước đó 2 năm rồi. 

Còn thông tin ông Hoàng Lệ Kha, tỉnh ủy Tây Ninh bị chặt đầu năm 1960 thì thông tin của chính quyền như sau :

“Theo nhà nước CHXHCN Việt Nam, thì chỉ mới nêu được tên một người duy nhất bị chém bởi luật 10/59 đó là ông Hoàng Lệ Kha, ủy viên thường vụ tỉnh ủy Tây Ninh. Ông bị bắt vào tháng 3/1959 khi chuẩn bị đi công tác thì bị chính quyền Việt Nam Cộng Hòa bắt tại nhà ông Hai Thương, sau đó bị đưa về giam ở khám Chí Hòa, Sài Gòn.

Ngày 2/10/1959. Hoàng Lệ Kha bị kết án tử hình tại tòa án quân sự đặc biệt. Vào lúc 5 giờ sáng ngày 12/3/1960, Hoàng Lệ Kha bị hành quyết bằng máy chém tại Tam Hạp (Trảng Lớn, Châu Thành, Tây Ninh). Khi ấy ông vừa 43 tuổi”.

(Theo Blog Lamtamnhu.blogspot.com.au)

Theo những gì đã trình bày ở trên thì mọi sự sẽ thay đổi khi câu chữ được đổi từ "xử bắn" sang thành "xử chém" thì sẽ thay đổi hoàn toàn. Nhưng cũng trong ngữ nghĩa của đoạn văn trên thì việc bắt, xét xử và chém đầu thì không nhắc gì đến luật 10/59, chủ thể của việc hành quyết bằng chém đầu ông Hoàng Lệ Kha. Cũng xin nói ngay là phía miền Bắc đã "thống kê" rằng luật 10/59 đã chặt đầu 10.000 người yêu nước nhưng cũng chẳng hề có hồ sơ về những người đã bị chặt đó, ngoại trừ hồ sơ ngắn gọn của ông Hoàng Lệ Kha ở trên.

Ta có thể kết luận chẳng có ai bị xử chém cả. Chính quyền Ngô Đình Diệm có đủ sức mạnh, đủ cơ cấu để kết án tử hình và xử bắn công khai những kẻ phạm tội, chứ không phải lén lút xử chém sai luật bất cứ ai cả.

Thêm một chi tiết nhỏ nữa. Theo truyền thông thì ông Hoàng Lệ Kha bị bắt vào tháng 3/1959 có nghĩa là ông bị bắt trước khi bộ luật 10/59 được đưa ra và được Quốc Hội Đệ Nhất VNCH phê chuẩn và có hiệu lực (6/5/1959). Như vậy theo luật Bất Hồi Tố mà tất cả các tòa án cả Quốc, cả Cộng đều tuân theo, thì ông Hoàng Lệ Kha không thể nào được xử án, nhất là án tử hình theo một bộ luật ra đời sau khi ông bị bắt. Điều đó cho thấy những chuyên viên chuyên mông má lịch sử của Đảng có bịa mà cũng bịa không xong, vì chẳng hiểu chi về pháp luật cả. 

Nhưng thôi, hãy nên tìm kiếm xem có ông mô tên rứa bị chém như ni không. Chắc chắn là không. Chớ cứ nghe lời Tuyên Ráo về ông Hoàng Lệ Kha bị chặt đầu thì bằng bán thóc giống ra mà ăn.

Thực tình thì MTA cũng không hiểu sao lại gán điều luật 10/59 vô cái máy chém một cách lãng xẹt như rứa. Cứ nói đến luật 10/59 thì lại nói đến cái máy chém. Mà cứ nói đến máy chém thì lại nói đến luật 10/59 mặc dù nếu có hoạt động thì luật 10/59 có cả án tử lẫn án chung thân, có nghĩa là có cả án tù thì đưa cái máy chém chết người vô làm chi. Không tìm thấy văn bản, tài liệu, hình ảnh chi mô đề cập đến máy chém hay vụ chém nào cả. Việc này chắc hẳn do các đồng chí của ta, "oánh bùn sang ao" để chế biến ra bài hát "Ngô Đình Diệm lê máy chém 10/59 đi chém đầu những người kháng chiến cũ" khi nhìn thấy mấy cái máy chém cũ và hư hỏng có từ thời Pháp thuộc đang được trưng bày trước công đường tòa án nên các chuyên viên mông má sử Đảng vội chế ngay thành chính sử. Thế là có ngay bài ca với điệp khúc :"Ngô Đình Diệm kéo lê máy chém theo luật 10/54 đi chặt đầu những người yêu nước". 

Bài ca xảo trá này đã cất tiếng hơn 50 năm rồi, cũ xì, bịa đặt và trâng tráo tấn công vào một lãnh tụ quốc gia chống CS nhất nhưng cũng quá nhân từ nhất.

Nhưng bài hát trên vẫn được cất lên một cách không thấy ngượng, không thấy xấu hổ mà cũng chẳng biết mắc cỡ...

Mai Tú Ân

13/10/18

Luật An Ninh Mạng, vòi bạch tuộc đang xiết chặt mạng internet...



Mặc dù phải đến đầu năm tới thì luật An Ninh Mạng (Bộ luật mà Quốc Hội Việt Nam đã thông qua ngày 17/6/2018) mới chính thức áp dụng nhưng những "làn sóng xung kích" của bộ luật này đã lai rai tàn phá cộng đồng mạng, trong đó có việc đóng cửa khóa nick facebook của một số người viết phản biện đông khách của Việt Nam.



Ấy thế nhưng tất cả những điều trên sẽ không là gì cả nếu so sánh với ngày 1/1/2019 tới các dự thảo, thông tư, văn bản hướng dẫn dưới luật mà Bộ CA vừa đưa ra trình chính phủ ký kết và đem áp dụng vào cuộc sống.

Quả thực đây là một mớ văn bản lộn xộn dưới Luật đã được Bộ CA soạn thảo tỉ mỉ nhằm chống lại những kẻ thù của chính quyền trên mạng và sẽ để trình chính phủ và có Trời sập cũng không cản được văn bản này sẽ được ký kết và đưa ra thi hành vào đầu năm tới. Có những kẻ chịu trách nhiệm cho sự thoái trào của internet Việt Nam. Đó là Bộ CA với Bộ Trưởng Tô Lâm. Đó là Bộ 4 T với cựu Bộ Trưởng Trương Minh Tuấn. Nhưng Trương Bộ Trưởng dính vào một vụ tham nhũng ngàn tỷ nên bị cắt chức và đưa sang làm Phó của Tuyên Giáo TƯ. Và 2 ông này, cùng với bác Cả Trọng đầu bạc sẽ là những kẻ thủ ác chính trong việc khóa mõm internet Việt Nam. 

Đúng như sự lo ngại của những người sử dụng mạng xã hội hay internet, dự luật mà Bộ CA mới đưa ra là một bước lùi thảm hại của truyền thông mạng Việt Nam. Chưa cần nói sự diễn giải mênh mông mà người cầm trịch của mạng internet Việt Nam là Cục Phòng Chống Công Nghệ Cao, Bộ CA có thể tự tung tự tác mà chỉ cần nói đến những điều đã có trong Dự Luật : 

Tất cả những trang kinh doanh mới mở hay đã mở lâu rồi đều phải xin phép cơ quan quản lý nhà nước và mọi dữ liệu đều phải lưu trong ở các trang chủ ở trong nước. Như vậy chỉ cần thêm vài sự bổ sung nho nhỏ vào các văn bản, thông tư hướng dẫn thì dần dần tất cả những trang web có kinh doanh hay không, các trang web phản biện có đông người theo dõi sẽ phải xin phép nếu muốn tiếp tục hoạt động. Có nghĩa rằng sẽ phải co vòi lại nếu muốn hoạt động được.

Tôi sẽ không nói đến sự phiền phức, bất lực của các doanh nghiệp hoạt động trên internet bởi chính họ cũng là thành phần đã bị trói chặt kg cựa quậy như những con vật chờ lên bàn mổ và với những dữ liệu phải lưu (nếu có) ở VN thì việc họ bị đưa vào tầm ngắm của những viên chức chính quyền mặt sắt đen sì sẽ là chuyện đương nhiên. Và cho dù những trang mạng này không dính đến chính trị thì họ cũng ko yên than đâu vì những người quản lý họ sẽ cho họ "Tồn tại hay ko tồn tại" dựa theo một tiêu chí cũ xì nhưng lại quan trọng nhất. Tiền.

Những người đấu tranh dân chủ VN có nhiều người tham gia, theo dõi cũng sẽ không thở được và với những hồ sơ đã được Bộ CA nắm chắc vì những điều đã nêu thì họ chỉ có nước bán xới khỏi Facebook để đến các mạng xã hội khác và đó cũng là mục đích tối hậu của cái gọi là An Ninh Mạng VN. Tống đi càng nhiều càng tốt những kẻ phản động, đối nghịch bất bạo động với chính quyền và gây khó khăn để họ không thể trở lại được. Bằng thủ đoạn tinh tế, có chọn lọc và đầy đểu giả thì những kẻ cầm chịch trong Cục Phòng Chống Tội Phạm Công Nghệ Cao sẽ biến mình thành một thứ Siêu quyền lực và sẽ từ từ triệt hạ tất cả....

Mạng xã hội Việt Nam đang lâm nguy. Việc tự do thể hiện hòa bình các quyền của người dân đang bị những cái vòi bạch tuộc đen tối trong chính quyền Việt Nam đưa ra và xiết chặt dần, xiết chặt dần...

Rồi đất nước này sẽ khóc than tiếc nuối khi nhớ về một thời vàng son cách không xa lắm, mặc dù bị kiềm chế thì cũng có đến 65 triệu người dân ra nhập Facebook, nhớ về một thời từ đại gia sang trọng cho đến chú trẻ trâu đen nhẻm hay bà già trầu gần đất xa trời đều thản nhiên vào mạng mở Fay mới, dễ dàng như như mở nồi lấy cơm ăn sẽ không còn được như trước nữa, không còn như trước nữa...

Khóc đi em, dù mắt không còn lệ
Hãy khóc cho anh đang câm nín dưới đáy mồ.
Cho tỏ quốc chỉ còn những kẻ chỉ khóc trong đọa đầy
Em hãy khóc vì chỉ em còn can đảm khóc cho quê hương.

Mai Tú Ân

11/10/18

Vụ hiếp dâm sẽ đi vào lịch sử...



Không thể tưởng tượng được lại có một vụ hiếp dâm tập thể như thế xảy ra ở trên đời. Một ông quan chức to, phó phòng cảnh sát kinh tế tỉnh Thái Bình, thượng tá Trần Văn Lam là đầu vụ và 3 doanh nghiệp đáng kính nữa. Là ông Phạm Như Hiển là doanh nghiệp có tiếng về bất động sản ở địa phương, ông Phạm Đức Việt kinh doanh ô tô và ông Từ Minh Tuyên là cai thầu xây dựng. Đây đều là các doanh nghiệp tên tuổi của tỉnh và tất cả cùng tham gia vào trò đè một con bé học sinh 14 tuổi (sinh năm 2004) ra để thay nhau hiếp dâm. 



Thật khó có một vụ hiếp dâm nào mà lại có đông ngành nghề như thế cùng tham gia. Chưa hết sự lạ vì còn có một doanh nghiệp, ông Phạm Như Hiển đang là đương kim bố nuôi của nạn nhân cũng tham gia vào vụ cưỡng hiếp con gái nuôi của mình. Cũng lập kỷ lục trong vụ hiếp dâm này là khi vụ việc đổ bể, bên quan chức và doanh nhân đã đến thương lượng với gia đình em nhi kia với giá 10 tỷ đồng bồi thường nhưng bất thành.

Thực lòng mà nói thì đây là một vụ hiếp dâm rất khó xảy ra nhưng đã xảy ra. Vì các tay thủ ác đều sồn sồn ở tuổi cha chú của nạn nhân, còn nạn nhân thì còn nhỏ lắm khi chỉ là một cô bé học sinh, bằng tuổi con cháu của những kẻ thủ ác. Nếu các ông này là một đám trẻ trâu, hay là một đám thanh niên càn quấy phá làng phá xóm thì không có gì để nói. Nhưng từ ông thượng tá, phó phòng CAKT cho đến 4 ông doanh nghiệp đều là những người đứng tuổi, có vị trí xã hội và có gia đình vợ con thì không hề có lời nói can ngăn nào cả mà lại cùng đâm đầu vào một vụ hiếp dâm tệ hại như thế để rồi phải trả giá tất cả. Chỉ một vụ hiếp dâm thôi mà các ông đã lấy hết cái ngu của thiên hạ về làm cái ngu của riêng mình.

Các ông đã làm nên lịch sử khi tạo ra một vụ hiếp dâm nổi tiếng nhất vì có nhiều thằng quan chức và doanh nhân to nhất chui đầu vào chết trong cái lỗ bé nhất...

Mai Tú Ân

9/10/18

Ca sĩ dao kéo Thủy Tiên cũng bưng bô...



Ca sĩ hạng 3, đang cố lên hạng 2 nhưng bất thành tên là Thủy Tiên đã nhảy sang làm quả con buôn chính trị khi ca ngợi việc bác Tổng Nguyễn Phú Trọng nhất thể hóa chức TBT với chức Chủ Tịch Nước...


Dĩ nhiên là chúng ta nên mừng khi có nhiều thành phần tham gia vào diễn đàn chính trị nhưng thật lòng thì cũng lo lắng lắm khi mấy nàng ca sĩ này phán chuyện chính trị chính em.

Do ít học hành, trình độ thấp, hiểu biết về thế giới chung quanh hạn hẹp nên việc các ca sĩ nói mà chẳng hiểu biết gì về chuyện mình đang nói và có vẻ như đang bưng bô quá đà...

Ai đời khi ca ngợi bác TBT Nguyễn Phú Trọng kiêm thêm chức Chủ Tịch Nước thì em Thủy Tiên hót véo von :

"Em muốn bác Nguyễn Phú Trọng càng giữ nhiều chức vụ càng tốt vì như thế người dân càng hạnh phúc".

Ôi, thế thì các bác Hitler, bác Stalin, bác Mao Trạch Đông... cũng giữ nhiều chức vụ lắm và dân của các bác ấy chắc cũng được hạnh phúc lắm phải không ?

Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột chứ cứ nhảy đổng lên để bưng bô tầm bậy như thế thì biết em là hạng người gì rồi. 

Nhưng người ta cũng không chấp em ca sĩ Thủy Tiên này làm gì. Quá lắm thì người ta cũng chỉ kéo quần em xuống để phết vào cái mông trắng nõn của em vài roi (nghĩa bóng) rồi đuổi em ca sĩ nặc nô này về cho anh chồng Công Vinh của em dạy dỗ thêm.

Đúng là "Dở hơi mà cũng đi bơi" hay "Vú to mà óc như quả nho" khi nói đến ca sĩ dao kéo có tên là Thủy Tiên...

Mai Tú Ân