30/6/14

Máy bay chiến đấu Su-30 (Su-30MKI) và khả năng tác chiến..

10 năm trước, tại cuộc tập trận Cope India 2004, các tiêm kích Su-30 (Su-30MKI) của Không quân Ấn Độ (IAF) đã thực hiện các trận đánh tập kiểm tra chống các tiêm kích F-15C của Không quân Mỹ (USAF) với kết quả kinh hồn 9:1 nghiêng về phía các phi công Ấn Độ.


Máy bay tiêm kích đa năng MiG-35Fulcrum-F

MiG-35 (NATO gọi là Fulcrum-F) là máy bay tiêm kích chiến thuật đa năng thế hệ 4++, 1 và 2 chỗ ngồi do OKB Mikoyan phát triển dựa trên MiG-29.

Xem thêm

Việt Nam sắp nhận thêm 12 máy bay tiêm kích Su-30MK2 trị giá 600 triệu đôla..

Việt Nam và Ấn Độ sẽ nhận được từ Nga 10 tiêm kích trước cuối năm nay, tờ Kommersant, ngày 12/5 đưa tin.
Trong khuôn khổ thực hiện các hợp đồng xuất khẩu, các xí nghiệp thuộc Tổng công ty Chế tạo máy hống nhất (OAK) của Nga trong nửa cuối năm 2014 sẽ bàn giao cho Việt Nam 4 máy bay tiêm kích đa năng hạng nặng Su-30MK2 và 6 tiêm kích trên hạm MiG-29K/KUB cho Ấn Độ.

Trong kế hoạch giao hàng năm nay còn có việc bàn giao lô Su-30K đầu tiên cho Angola. Nhưng các máy bay này cần phải sửa chữa và nâng cấp nên việc giao lô Su-30K đầu tiên đã bị lùi sang năm 2015.

Tiêm kích Su-30MK2 của Không quân Việt Nam (số hiệu 8540, số hiệu sản sản xuất 79810387410), tháng 8/2013 (Andreas Zeitler / airliners.net)

Lịch trình giao máy bay xuất khẩu năm 2014 có việc bàn giao 10 máy bay cho Việt Nam và Ấn Độ, một nguồn tin thân cận với hãng xuất khẩu vũ khí Rosoboronoexport của Nga cho biết.

“Dự kiến vào tháng 11 và 12 sẽ bàn giao cho Không quân Việt Nam mỗi tháng 2 chiếc Su-30MK2 do nhà máy chế tạo máy bay Komsolmolsk trên sông Amur sản xuất. Hải quân Ấn Độ sẽ được bàn giao 6 máy bay MiG-29K/KUB do Tổng công ty MiG sản xuất: tháng 8 và 9, mỗi tháng 1 chiếc; tháng 10 và 11, mỗi tháng 2 chiếc”. Như vậy, với Việt Nam Nga sẽ bắt đầu thực hiện các cam kết theo hợp đồng đã ký trước đó, còn với Ấn Độ là tiếp tục thực hiện hợp đồng. Từ phía Rosoboronoexport, người ta từ chối bình luận thông tin này.

Hợp đồng mới nhất của Việt Nam mua 12 Su-30MK2 tổng trị giá gần 600 triệu USD đã được ký vào tháng 8/2013. Đây là hợp đồng thứ ba, các hợp đồng trước đó mua 8 và 12 chiếc đã được nhà máy Komsolmolsk trên sông Amur hoàn thành tốt đẹp. Năm 2015, Không quân Việt Nam dự kiến sẽ nhận được 8 Su-30MK2 còn lại.

Việc bàn giao cho Ấn Độ 6 MiG-29K/KUB sẽ được thực hiện theo hợp đồng bán 29 máy bay ký tháng 3/2010. Năm 2013, theo ông Sergei Korotkov, Tổng giám đốc RSK MiG, tổng công ty này đã gửi cho khách hàng 7 chiếc.

Hợp đồng trước đó mua bán 16 MiG-29K/KUB được Nga và Ấn Độ ký vào năm 2004 trong hiệp định liên chính phủ cả gói hiện đại hóa tàu sân bay Vikramaditya. Nga bắt đầu bàn giao các máy bay này vào năm 2009 và hoàn thành hợp đồng vào cuối năm 2011.

Lịch trình giao hàng năm 2014 còn có cả nội dung bàn giao Su-30K cho Không quân Angola: tháng 9 và 11, mỗi tháng bàn giao 3 chiếc, nhưng do phải tiến hành sửa chữa và nâng cấp nên thời hạn giao hàng phải lùi lại. Do đó, lô hàng này sẽ được giao cho Angola vào năm 2015. Hợp đồng bán lại cho Angola các máy bay Su-30K từng được Không quân Ấn Độ sử dụng đã được ký trong chuyến thăm Angola của Phó Thủ tướng Nga Dmitri Rogozin vào tháng 10/2013.

Lần đầu tiên, thương vụ này được xác nhận chính thức bởi Tổng giám đốc Rosoboronoexport, ông Anatoly Isaikin trong cuộc phỏng vấn với tờ Kommersant (số 27/1). Sau đó, Chủ tịch hãng Irkut, ông Oleg Demchenko nói rằng, Angola sẽ được cung cấp 12 tiêm kích nâng cấp Su-30K, còn 6 chiếc còn lại hiện ở Nhà máy sửa chữa máy bay 558 tại Baranovichi, Belarus sẽ được chào bán cho nước khác. Trước đó, Belarus và Việt Nam cũng đã xem xét khả năng mua số Su-30K này, nhưng theo ông Isaikin, vấn đề thiếu tiền đã đóng vai trò then chốt: “Kể cả sau khi sửa chữa và nâng cấp, giá của chúng cũng không phải nước nào cũng chịu được”. Angola sẽ mua Su-30K bằng khoản tín dụng 1 tỷ USD do Nga cấp.
Nguồn: Kommersant, bmpd, 12.5.2014

Đôi Dép - Thơ Nguyễn Trung Kiên

GIỚI THIỆU 100 BÀI THƠ VIỆT NAM HAY NHẤT
Bài thơ Đôi Dép của Nguyễn Trung Kiên. Bài thơ có cái tựa, cũng như hình tương không được đẹp cho lắm với những tình yêu bay bổng lãng mạn, nhưng các bạn ơi, khi tình yêu đã nhuốim màu chia ly đổ vỡ, tình đẹp ngày nào đã vỗ cánh bay đi rồi thì còn chi để nói...Chỉ còn mong được quay lại với người xưa, tình xưa dù chẳng còn trọn vẹn niềm vui. Và có lẽ chỉ những ai đã trải qua cảnh này, cảnh đi để rồi trở lại, cảnh vá víu, gương vỡ lại lành...thì cũng chẳng ai than phiền về việc được ví như hai chiếc dép...cũ xì.
Những người tình bỏ nhau xa nhau như những dòng sông nhỏ, không bao giờ có thể quay trở lại được nữa. Những người đã thề rằng sẽ không đội chung bầu trời , thề ra đi sẽ không quay đầu lại...Kiểu như :
Thôi rồi tay nắm tay lần cuối
Chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhau...
Thơ Vũ Hoàng Chương
Vâng. Vậy mà họ đã trở lại. Và dù chỉ như những đôi dép cũ nhưng họ lại thấy không thể thiếu nhau trong cuộc sống này. Họ đã có lúc suýt mất nhau. nhưng rồi tìm lại được nhau khi cả hai cùng đi trên hai con đường khác nhau. Họ đi xa để thấy nhau gần hơn, đi lạ tìm quen...Tha thứ cho nhau để trở về, và trở về để tha thứ cho nhau...như hai chiếc dép cũ không ai coi trọng nữa nhưng nếu lại là cặp đôi với nhau thì đó sẽ là Cặp Đôi Hoàn Hảo nhất, không phải trên pist mà trên con đường sánh bước suốt cuộc đời cùng nhau. Đó là hai con người Trời sinh ra cho nhau, vì nhau và của nhau...

Và bài thơ đã làm cho cái hình ảnh ấy đẹp, nên thơ và lãng mạng không thua kém tình yêu ban đầu. Những câu thơ nhẹ nhàng nhưng tha thiết khiến cho chúng ta, và nhất là những người đã từng đồng cảnh ngộ đổ vỡ chia ly sẽ như động chạm đến hết các tầng cảm xúc thầm kín, sẽ rung động đến gai người bởi sự đồng cảm mà ta muốn chia sẻ đến tận cùng những câu thơ da diết nhưng mạnh mẽ như những lời thề nguyền thủy chung đôi lứa...
Và không thể nói đến bài thơ Đôi Dép mà không nhắc đến tác giả Nguyễn Trung Kiên. Có lẽ vào một thời điểm Vũ Trụ quay cuồng, Đất Trời giao hợp và các nàng Thơ như những Thiên Thần sexy nhảy múa xung quanh thì tác giả NTK đã xuất thần ra bài thơ...Đôi Dép. Một bài thơ hay nhất viết về đề tài tái hợp, tái hôn... Sẽ khó có bài thơ nào qua mặt được bài thơ này trong đề tài khó nói, khó viết này. Bài thơ này được nhiều công dân mạng bình bầu là một trong những bài thơ tình hay nhất, cũng như là bài thơ được yêu thích nhất sau lần đọc đầu tiên, điều không dễ với bất cứ bài thơ nào, đã chứng tỏ rằng không cần số nhiều nếu cái ít là tinh túy, không cần cao sang văn vẻ miễn là Hay...
Dù chìm vào quên lãng nhiều năm nay, nhưng bài thơ Đôi Dép đã lưu tên tác giả Nguyễn Trung Kiên trong làng thơ VN, tuy không so sánh được với Tây Tiến của Quang Dũng, Hai Sắc Hoa Tigôn của T.T.Kh. Màu Tím Hoa Sim của Hữu Loan, nhưng nó cũng đưa tên ông trong vòng của những vì sao đơn độc lóe sáng rồi vụt tắt, nhưng cũng đủ để hòa vào hàng ngàn vạn vì sao sáng trên bầu trời Thi Ca Việt Nam chúng ta.
Mai Tú Ân




ĐÔI DÉP


Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng biến thành thơ

Hai chiếc dép gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia

NGUYỄN TRUNG KIÊN

29/6/14

Tân Cương lạc nhịp trong giấc mơ Trung Hoa

THẾ GIỚI BÊN NGOÀI
Quan hệ quốc tế - An ninh Trung Quốc vừa phát hiện một kho gần 2 tấn thuốc nổ và bắt giữ 5 đối tượng người Duy Ngô Nhĩ tại Tân Cương.
Thêm vũ khí và tội phạm
Chính quyền sở tại thành phố Hòa Điền, phía Nam Tân Cương cho biết trên truyền thông nước này đã “triệt phá 2 cơ sở tạo chất nổ và tịch thu 1,8 tấn nguyên liệu dùng để tạo các thiết bị gây nổ, trong đó đã có một số lượng lớn các thiết bị gây nổ gần hoàn thiện.”
Theo thông tin được chia sẻ trên cổng thông tin của chính quyền thành phố này, những đối tượng trên đã bắt đầu tạo bom với âm mưu “lái xe vào những khu vực đông người và cho bom phát nổ” ở thành phố Hòa Điền.
Giới chức nơi đây cho rằng đây là những hành động theo định hướng khủng bố bởi những đối tượng bị bắt giữ đã xem video cổ xúy cho chủ nghĩa tôn giáo cực đoan.
Trong một tháng vừa qua, tình hình an ninh tại khu vực tự trị này của Trung Quốc đang diễn ra rất phức tạp. An ninh nước này đã bắt giữ hơn 200 nghi phạm và tịch thu hơn 200 thiết bị gây nổ tại Tân Cương chỉ trong một tháng.
Một thực tế cho thấy, nhìn vào các cuộc tấn công tại các thành phố ở vùng tự trị này, và các cuộc tấn công lan rộng khắp Trung Quốc, đều có một điểm chung: đối tượng tấn công mang hình thức nhằm vào chốn đông người, hoạt động độc lập nhưng có sự thống nhất về ý chí và mục đích giữa các cuộc tấn công, nghi phạm các cuộc tấn công đều tử vong do chất nổ của mình.
An ninh Trung Quốc siết chặt tại Tân Cương
An ninh Trung Quốc siết chặt tại Tân Cương
Còn nhớ, những năm trước, tại khu vực này, các cuộc tấn công xuất hiện ít hơn, hình thức là tấn công bằng dao hay vũ khí thô sơ của nhóm đông người vào các cơ sở an ninh. Dù luôn khẳng định, các vụ tấn công ở Tân Cương không phải là "đánh bom tự sát" nhưng rõ ràng, vấn đề này đang khiến giới chức Bắc Kinh hết sức lo ngại. 
Càng bắt bớ, càng chống đối
Một thực tế cho thấy, càng có sự bắt bớ, triệt phá của an ninh Trung Quốc chỉ làm cho tình hình ở khu vực này trở nên tồi tệ. Còn nhớ vụ bạo loạn tại huyện Bachu (tỉnh Kashgar, Tân Cương) khiến 21 người chết. Khi đó, cảnh sát ập tới kiểm tra một ngôi nhà nghi chứa súng và chất nổ, tuy nhiên, sau đã bùng phát thành một cuộc tấn công tập thể bằng dao và vũ khí tự chế.
Trong khi chính phủ Trung Quốc coi đây là vụ tấn công khủng bố, thì Uỷ ban Duy Ngô Nhĩ thế giới lại cho rằng đây là hành động trả thù của nhóm người Duy Ngô Nhĩ đối với việc một nam thanh niên dân tộc này bị lực lượng vũ trang Trung Quốc bắn chết.
Hay như việc Chủ tịch Tập Cận Bình tháng 4 qua tới thị sát tình hình an ninh và kiểm tra khả năng phản ứng của lực lượng quân đội, cảnh sát chống bạo động của nước này tại Tân Cương, ngay lập tức đã có một vụ tấn công bằng dao và thiết bị gây nổ tại nhà ga xe lửa ở Urumqi, khiến 3 người chết và 79 người bị thương.
Sau khi ông Tập Cận Bình rời khỏi nơi đây, ba quan chức của chính quyền Tân Cương đang câu cá cũng bị ám sát.
Những hành động này không phải ngẫu nhiên, mà đã có sự tổ chức và dụng ý đối đầu rất rõ ràng giữa người tổ chức tấn công và chính quyền Trung Quốc.
Tân Cương - Viên ngọc đẹp
Vì sao Tân Cương trở thành điểm nóng của sự bất ổn tại cường quốc châu Á đang trỗi dậy này? Trước hết phải thấy rằng, khu vực này là một viên ngọc quý về địa chính trị, năng lượng, khoáng sản, và không ít người đều nhòm ngó viên ngọc này.
Tân Cương chiếm khoảng 1/6 diện tích Trung Quốc, 1/4 chiều dài đường biên giới quốc gia và là khu tự trị, đồng thời là đơn vị hành chính cấp tỉnh lớn nhất Trung Quốc với diện tích lên tới 1,6 triệu km2, nhưng chỉ có khoảng 4,3% diện tích đất đai ở đây thích hợp cho con người cư trú.
Một số phần tử bạo loạn của người Duy Ngỗ Nhĩ trong vòng vây cảnh sát
Một số phần tử bạo loạn của người Duy Ngỗ Nhĩ trong vòng vây cảnh sát
Tuy chỉ là một khu tự trị, nhưng Tân Cương có đường biên giới tiếp giáp với 8 quốc gia (Mông Cổ, Nga, Kazakhstan, Kyrgyzstan, Tajikistan, Afghanistan, Pakistan và Ấn Độ). Ngoài ra, Tân Cương còn quan hệ “lân bang” với 2 tỉnh và 1 khu tự trị của Trung Quốc là Cam Túc, Thanh Hải và Tây Tạng. Tân Cương là khu vực có nhiều dân tộc thiểu số sinh sống như Duy Ngô Nhĩ, Mông Cổ, Hồi...
Theo thống kê chính thức, Tân Cương có trữ lượng dầu khí (đã được phát hiện) khoảng 2,5 tỉ thùng và 1.400 tỉ m3 khí đốt (chiếm 34% trữ lượng khí đốt của Trung Quốc và Bắc Kinh đã xây dựng tuyến đường ống dài 4.000km để chuyên chở 24 tỉ m3 khí đốt từ đó về Thượng Hải). Tân Cương cũng quản lý tuyến đường quan trọng vận chuyển dầu từ Kazakhstan về Trung Quốc.
Tân Cương hiện có sản lượng khai thác dầu khí lớn thứ 2 Trung Quốc (1,1 triệu thùng/ngày), sản lượng khai thác khí đốt chiếm 14% cả nước. Tân Cương còn có trữ lượng than lên tới 2.190 tỉ tấn, cùng sản lượng khai thác 80 triệu tấn/năm, chiếm 40% tổng sản lượng than của Trung Quốc. Tân Cương cũng sở hữu mỏ vàng, đồng, nickel và số mỏ quặng sắt lên tới 1/4 trữ lượng của toàn quốc. Ngoài ra, Tân Cương còn là nơi cung cấp bông lớn nhất Trung Quốc.
Sự giàu có từ thiên nhiên, với đặc điểm nằm cách xa đặc khu hành chính, quân sự Bắc Kinh khiến bản thân khu vực này chứa nhiều bất ổn. Tuy nhiên, mấu chốt của vấn đề, không phải các thế lực bên ngoài đang tham gia vào Tân Cương như thế nào, mà bản thân chính quyền Trung Quốc đã giải quyết vấn đề ra sao?
Giấc mơ Trung Hoa, không phải giấc mơ Duy Ngô Nhĩ
Trước hết phải thấy rằng, bản thân chính quyền Bắc Kinh đang không hiểu, hoặc giả như hiểu nhưng không giải quyết được triệt để vấn đề tồn tại ở khu vực tự trị này.
Theo nghiên cứu của Raymond Lee, chuyên gia về các vấn đề Trung Quốc đăng trên chuyên trang của hãng thông tấn Al Jazeera thì có 5 nguyên nhân như sau:
Trước hết, Trung Quốc đang phát triển với tốc độ chóng mặt và không hề bền vững. Từ khi Đặng Tiểu Bình áp dụng chính sách cải cách và mở cửa năm 1978, Trung Quốc đã đi theo một quá trình hiện đại hóa quá nhanh. Sự gia tăng đô thị hóa, mức sống, đồng thời là phân biệt giàu nghèo đã khiến Trung Quốc bỏ qua những giá trị cốt lõi cho sự bền vững của xã hội.
Đánh bom ở Thiên An Môn được cho là của những nhóm khủng bố Duy Ngô Nhĩ thực hiện
Đánh bom ở Thiên An Môn được cho là của những nhóm khủng bố Duy Ngô Nhĩ thực hiện
Tân Cương cũng nằm trong xu thế chung của cả Trung Quốc. Sự mất bền vững kết cấu xã hội đã được thể hiện ở xu thế tội phạm gia tăng ở khu vực này. Trong giai đoạn từ 2000 – 2009, những vụ giết người ở Tân Cương có tỉ lệ cao nhất cả nước.
Thứ hai, đó là sự bất mãn với chính quyền địa phương. Người Duy Ngô Nhĩ tại Trung Quốc có khoảng 10 triệu người, 80% dân số này sống tại Nam Tân Cương, dân trí thấp, chủ yếu làm nông dân và ít có cơ hội tiếp xúc với việc làm.
Trong khi các doanh nghiệp Trung Quốc đổ tiền đầu tư vào khu vực này, nhưng công nhân đều được mang từ tỉnh khác đến, càng tạo thêm khoảng cách giữa người bản địa với sự phát triển chung của đất nước.
Chính sách chia để trị của Trung Quốc được áp dụng triệt để khi 60% dân số Tân Cương là người Duy Ngô Nhĩ, 40 % là người Hán, nhưng quan chức lại đại đa số là người Hán. Tình trạng chia rẽ xã hội gắn với việc khai thác đất đai, tình trạng thiếu việc làm ở nông thôn, nạn tham nhũng trong chính quyền địa phương, và cảm giác thất vọng vì bị gạt ra ngoài lề xã hội, định kiến sắc tộc, và không hiểu văn hóa,... tất cả làm gia tăng cảm nhận tiêu cực của người Duy Ngô Nhĩ về chính sách Phát triển miền Tây Trung Quốc.
Thứ ba, điều kiện kinh tế xã hội nội tại ở khu vực Duy Ngô Nhĩ (phía Nam Tân Cương) làm nảy sinh sự bất bình xã hội mạnh mẽ vì bất bình đẳng khu vực. Ở Tân Cương, người ta thường có câu “giàu hơn người giàu nhất, nghèo hơn người nghèo nhất.” Tuy nhiên, người giàu chỉ rơi vào các trường hợp người Hán.
Cảm giác bị tước đoạt về điều kiện sống không chỉ củng cố thêm bản sắc của dân tộc Duy Ngô Nhĩ mà còn làm nảy sinh xu hướng thù địch chống lại sự cai trị của người Hán.
Đời sống nghèo khổ, khắc nghiệt của người Tân Cương
Đời sống nghèo khổ, khắc nghiệt của người Tân Cương
Thứ tư, sự mất tự do về các hoạt động tôn giáo dẫn đến những hình thức tuyên truyền, sinh hoạt tôn giáo “chui”, là mấu chốt để những tư tưởng cực đoan xâm nhập vào ý thức hệ của những người Duy Ngô Nhĩ tại đây, đặc biệt với những người trẻ.
Cuối cùng, sự áp đặt an ninh, những biện pháp mang tính thiết quân luật đã không đủ sức răn đe mà chỉ khiến mâu thuẫn ngày càng gia tăng. Bắc Kinh đã không giải quyết tận gốc khủng hoảng, mà chỉ chạy theo xử lý bề nổi.
Một thực tế cho thấy rằng, Duy Ngô Nhĩ và Tân Cương chất chứa rất nhiều uất ức với chính quyền. Và Bắc Kinh dường như chưa xem xét tâm tư nguyện vọng của những người thiểu số này một cách công bằng.
Chủ tịch Tập Cận Bình hô hào cả quốc gia Trung Quốc theo đuổi một giấc mơ Trung Hoa, với tham vọng vươn biển, nuốt biển. Tuy nhiên, những mâu thuẫn sắc tộc, tôn giáo, những sai lầm chính sách về bình đẳng các dân tộc và giấc mơ về một thiên triều hoàng kim của người Hán sẽ khiến Trung Quốc đổ vỡ từ bên trong. Điều này cũng giống như một người bên ngoài khỏe mạnh, nhưng bên trong mang đầy mầm mống ung thư.
Đỗ Minh Tú

28/6/14

Những sai lầm của người Việt khi đấu tranh chính trị.,

Đấu tranh chính trị luôn là đấu tranh giữa các tổ chức chính trị. Trong tương lai “sân chơi” của các tổ chức chính trị sẽ là nghị trường (quốc hội) chứ không phải trên đường phố với gậy gộc và gạch đá…”


  1. Do ảnh hưởng của văn hóa Khổng Giáo suốt 2000 năm qua nên cứ nói đến “đấu tranh”, kể cả “đấu tranh chính trị” thì ai cũng nghĩ rằng đây là một cuộc đấu tranh dùng bạo lực để lật đổ chính quyền hiện tại và thay thế bằng một chính quyền khác. Đúng là lịch sử của dân tộc Việt Nam đã diễn ra như vậy thật, trừ một cuộc chuyển giao quyền lực trong hòa bình đó là sự nhường ngôi của Thái hậu Dương Vân Nga cho Thập đạo tướng quân Lê Hoàn (vua Lê Đại Hành). Trần Thủ Độ cũng làm một cuộc đảo chính cung đình trong êm thấm khi ép công chúa Lý Chiêu Hoàng (vua Chiêu Hoàng Đế) nhường ngôi cho chồng là Trần Cảnh (vua Trần Thái Tông).
  2. Tuy nhiên sau đó Trần Thủ Độ đã lập mưu giết toàn bộ tôn thất nhà Lý, chỉ có duy nhất hoàng tử Lý Long Tường là trốn thoát sang được Cao Ly (Hàn Quốc), những người họ Lý sau đó đều phải đổi thành họ Nguyễn để tránh sự bắt bớ và truy sát của nhà Trần, vì thế đây cũng là một cuộc lật đổ bằng bạo lực. Hồ Quí Ly cũng làm một cuộc đảo chính cung đình ôn hòa nhưng do văn hóa Khổng Giáo lúc đó đã ăn sâu vào xã hội Việt Nam nên người dân và giới sĩ phu cương quyết không thờ hai vua, thà mất nước cho quân Minh còn hơn thờ vua mới. Hồ Quí Ly thất bại cũng vì văn hóa Khổng Giáo. Mới đây nhất là cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và cuộc “chống Mỹ cứu nước” do đảng cộng sản lãnh đạo thì cũng diễn ra bằng bạo lực, chiến tranh và chết chóc.
  3. Di chứng của các cuộc chiến đó vẫn còn đến tận hôm nay. Chính quyền thì luôn cho rằng những người đấu tranh cho dân chủ là “phản động” và là “thế lực thù địch” này nọ, trong khi một số người dân Việt Nam (thậm chí là đa số) cho rằng chỉ có bạo lực mới lật đổ được cộng sản… Đấu tranh trong hòa bình, bất bạo động với tinh thần Dân chủ đa nguyên, Bao dung và trong sáng là một khái niệm mới mẻ đối với người dân lẫn chính quyền. Chúng ta đang bàn về “thoát Trung”, tức là thoát khỏi văn hóa Khổng Giáo bằng cách thay đổi hoàn toàn tư duy và nhận thức của chúng ta.
  4. Đấu tranh bạo động và lật đổ là sản phẩm của quá khứ vì vậy chúng ta hãy chia tay với nó và thay bằng phương pháp đấu tranh kiểu mới. Giải pháp “Dân Chủ Đa Nguyên” là một phương pháp đấu tranh mới. Giải pháp này không nhằm lật đổ hay tiêu diệt bất cứ một ai. Nó mang lại một cơ hội mới, một sự lựa chọn mới cho người dân Việt Nam. Dân chủ đa nguyên, có nghĩa là tôn trọng mọi sự khác biệt trong sự bao dung và cởi mở. Trên cơ sở tư tưởng đó thì giải pháp này đưa ra là để cạnh tranh lành mạnh với “giải pháp cộng sản”. Hãy để người dân cái quyền lựa chọn cho mình một giải pháp thích hợp. Các đảng chính trị cần hoạt động và cạnh tranh nhau một cách công khai và minh bạch.
  5. “Giải pháp dân chủ đa nguyên” chủ trương thay đổi đường lối phát triển chung của đất nước, hướng tới sự hội nhập với thế giới để Việt Nam có thể phát triển lành mạnh và bền vững. Giải pháp này là vĩ mô, nó không nhằm loại bỏ bất cứ ai ra khỏi công việc họ đang làm. Mọi người sẽ tiếp tục làm công việc của mình với một tinh thần và trách nhiệm cao hơn để nhận được một mức thù lao xứng đáng hơn. Chúng ta hay nghe nói về “lỗi cơ chế” vì vậy dân chủ là thay đổi cơ chế để đặt mỗi người vào đúng vị trí và năng lực của mình. Như vậy, quan điểm cho rằng đấu tranh dân chủ nhằm lật đổ đảng cộng sản là một suy nghĩ sai lầm và phiến diện, nông cạn và hời hợt. Không lẽ đấu tranh dân chủ lại giống kiểu bạo loạn lật đổ như thời phong kiến trước đây hay kiểu cộng sản mới đây hay sao? Nếu ai còn suy nghĩ như vậy thì hãy nhận thức lại vì sự thực không phải như vậy.
  6. 2. Đấu tranh chính trị luôn là đấu tranh giữa các tổ chức chính trị với nhau chứ không phải là đấu tranh giữa các cá nhân.
  7. “Giải pháp dân chủ đa nguyên” là một phương pháp đấu tranh ôn hòa và văn minh nhằm thay đổi hoàn toàn xã hội về hướng dân chủ, nó không nhằm tiêu diệt bất cứ ai hay loại bỏ bất cứ một người nào ra ngoài rìa xã hội, đó là một giải pháp và một dự án tương lai chung mà đa số đều có thể chấp nhận được vì mọi người đều có chổ đứng của mình trong đó. Chính vì vậy nó cần một sự đồng thuận chung trên những vấn đề cốt lõi về thể chế và định hướng chính trị. Muốn tạo được sự đồng thuận chung cho cả dân tộc thì giải pháp chính trị đó phải là một giải pháp chung, xuất phát từ các tổ chức chính trị dân chủ. Nó không thể nào là những giải pháp cá nhân đơn lẻ. Nếu chúng ta đồng ý như vậy thì trước tiên chúng ta phải hiểu để đồng thuận với nhau rằng: Đấu tranh chính trị luôn là đấu tranh giữa các tổ chức chính trị. Trong tương lai “sân chơi” của các tổ chức chính trị sẽ là nghị trường (quốc hội) chứ không phải trên đường phố với gậy gộc và gạch đá.
  8. Một tấm gương của tiền nhân rất đáng để học hỏi đó là từ người Anh hùng dân tộc, Danh nhân văn hóa của Việt Nam và thế giới: Nguyễn Trãi. Ông từng làm quan dưới triều Hồ Quí Ly, sau khi Việt Nam mất nước vào tay nhà Minh, dù là một người tài năng kiệt xuất nhưng ông biết sức mình không làm gì được quân thù. Ông đã lặn lội từ kinh đô Thăng Long vào tận núi rừng Lam Sơn để kết hợp với Lê Lợi, đưa cuộc kháng chiến chống giặc Minh đến thắng lợi hoàn toàn. Ông là khai quốc công thần của nhà Lê nhưng rồi ông vẫn bị hại chết bởi chính văn hóa Khổng Giáo. Vì bảo vệ ngai vàng cho họ Lê nên những người tài giỏi như ông đều bị tiêu diệt. “Vắt chanh bỏ vỏ” là một lối hành xử và nhân sinh quan bệnh hoạn của văn hóa Khổng Giáo. Một cá nhân dù xuất chúng và tài giỏi đến đâu đi nữa nhưng mà đơn thương độc mã thì cũng chẳng làm được gì. Lục Vân Tiên là người hành động giang hồ nghĩa hiệp và là anh hùng cá nhân, ông chỉ cứu được duy nhất người đẹp Kiều Nguyệt Nga chứ ông không thể nào lay chuyển, dù chỉ là một sợi lông chân của chế độ phong kiến dưới thời đại của ông. Vậy chúng ta hãy đoạn tuyệt với hình mẫu Lục Vân Tiên “giữa đường thấy chuyện bất bình chẳng tha” bằng tinh thần kết hợp giữa những người cùng chí hướng như Nguyễn Trãi. (Nên nhớ Nguyễn Trãi đã sống cách đấy gần 600 năm).
  9. 3. Nhiệm vụ của giới trí thức Việt Nam là hướng dẫn và lãnh đạo quần chúng
  10. Có một ngộ nhận rất lớn trong giới đấu tranh cho dân chủ tại Việt Nam (trong đó có nhiều người rất nổi tiếng và quan hệ thân thiết với Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên) cho rằng: Phải có quần chúng. Quần chúng là tất cả. Chỉ cần đi sâu vào quần chúng, động viên họ đứng dậy là cuộc cách mạng dân chủ có thể thành công. Lộ trình để một tổ chức dân chủ đi đến thành công, theo Tập Hợp, phải trải qua 5 giai đoạn:
  11. 1. Xây dựng cơ sở tư tưởng và dự án chính trị;
  12. 2. Xây dựng lực lượng và đội ngũ cán bộ nòng cốt;
  13. 3. Xây dựng và kiểm điểm phương tiện;
  14. 4. Xây dựng cơ sở quần chúng;
  15. 5. Vận động quần chúng tiến công giành thắng lợi.
  16. Giai đoạn năm, có nghĩa là kêu gọi người dân xuống đường biểu tình, gây áp lực lên đảng cộng sản buộc họ chấp nhận dân chủ, ấn định ngày bầu cử quốc hội một cách tự do và dân chủ dưới sự giám sát của quốc tế. Theo Tập Hợp thì đây là giai đoạn cuối cùng, sau khi đã hoàn thành và chuẩn bị xong bốn giai đoạn đầu. Trong đó hai giai đoạn đầu tiên là cực kỳ quan trọng và mất nhiều thời gian: Xây dựng một cơ sở tư tưởng và một dự án chính trị để làm kim chỉ nam dẫn đường cho mọi người, thứ hai là xây dựng lực lượng và một đội ngũ cán bộ cán bộ nòng cốt, là những người có khả năng thu hút quần chúng và có khả năng lãnh đạo quần chúng. Vận động kêu gọi người dân xuống đường là hành động thu hoạch mùa màng sau khi công việc gieo trồng, vun xới và chăm bón đã chuẩn bị tốt trước đó. Chỉ cần kêu gọi một lần và chỉ kêu gọi khi sự tình đã chín muồi, chiến thắng đã nắm chắc trong lòng bàn tay. Không nên kêu gọi người dân xuống đường khi chưa nắm chắc được là có thành công hay không. Đó là sự manh động.
  17. Bất cứ cuộc cách mạng nào, dù ôn hòa như đấu tranh dân chủ thì cũng cần có một đội ngũ tinh hoa và ưu tú đi trước để dẫn đường cho quần chúng. Quần chúng tuy rất quan trọng nhưng quyết định sự thành bại là do một nhóm nhỏ trí thức tinh hoa đi tiên phong.
  18. Cuộc đấu tranh cho dân chủ là cuộc đấu tranh ôn hòa và bất bạo động nên không cần bạo lực mà cần những cái đầu tỉnh táo và những tấm lòng. Trí thức Việt Nam phải đi đầu phong trong cuộc đấu tranh này. Phải hướng dẫn cách đấu tranh đúng đắn cho người dân và sau đó trí thức phải lãnh đạo người dân. Đây là một cuộc đấu tranh “từ trên xuống” chứ không nên là một cuộc đấu tranh “từ dưới lên”. Từ trên xuống có nghĩa là đi từ tầng lớp trí thức xuống đến người dân. Tất nhiên nếu trí thức Việt Nam từ chối trách nhiệm của mình thì sẽ đến lúc người dân nghèo khổ bị áp bức đứng lên làm cách mạng theo hướng “từ dưới lên” (như đảng cộng sản đã làm năm 1945) và đây sẽ là một tai họa thật sự cho đất nước.
  19. 4. Đừng trông chờ vào những phép màu
  20. Có người suy nghĩ đơn giản và hời hợt rằng Mỹ hay một thế lực nào đó có thể đem lại dân chủ cho Việt Nam. Đây là một ảo tưởng rất là viển vông. Đúng là Mỹ cần Việt Nam để ngăn chặn sự bàng trướng của Trung Quốc xuống Đông Nam Á. Vì suy nghĩ này nên Mỹ đã can thiệp quân sự vào Miền Nam Việt Nam và cuối cùng Mỹ đành bỏ rơi Miền Nam như Mỹ đang bỏ rơi Iraq hiện nay vì sự bất tài của lãnh đạo Miền Nam lúc đó. Mỹ cũng đã từng hết mình ủng hộ Cách mạng Cam ở Ukraina để giúp đưa Yushenko, một người thân Mỹ lên làm tổng thống nhưng rồi Mỹ cũng phải buông tay khi Yushenko ngày càng bất lực lực và kém cỏi. Cuối cùng người Mỹ đành chấp nhận sự đăng quang của tổng thống thân Nga, Yanukovich và Mỹ chỉ quay lại Ukraina khi ông này bị lật đổ. Như vậy quyền năng của Mỹ không phải là vô tận. Họ chỉ có thể ủng hộ cho một đối tác có khả năng thực sự. Nếu không có một tổ chức dân chủ đối lập có tầm vóc thì Mỹ vẫn sẽ hợp tác (cầm chừng) với chính quyền cộng sản để bảo vệ và duy trì những ảnh hưởng của mình trên lãnh thổ Việt Nam và khu vực.
  21. Cũng có người cho rằng, chính quyền cộng sản thối nát thế này thì rồi đến lúc nó sẽ sụp đổ và Việt Nam ắt có dân chủ. Đây cũng là một ngộ nhận lớn. Dù thối nát và kém cỏi đến đâu đi chăng nữa thì đảng cộng sản vẫn đứng đó (dù liêu xiêu) nếu trước mặt nó không có một đối thủ nào. Ngay cả khi nó sụp đổ dưới sức nặng của nó thì cũng cần có một tổ chức chính trị dân chủ dọn dẹp đống đổ nát mà nó để lại.
  22. Như vậy thì dù bất cứ trong hoàn cảnh nào, dù thuận lợi hay không thì Việt Nam cũng cần đến một tổ chức chính trị dân chủ thật sự để tiếp nối vai trò dẫn dắt và lãnh đạo đất nước.
  23. Vậy, tham gia và ủng hộ cho một tổ chức dân chủ đối lập nên là ưu tiên và là nhiệm vụ quan trọng nhất của mỗi người Việt Nam yêu nước trong lúc này.Việt Hoàng
     
    (Bài viết thể hiện quan điểm chính trị của tác giả...)

27/6/14

Người dân chúng tôi muốn hỏi Chính Phủ của mình...

Rằng trong những ngày gần đây, thông tin chính thức đưa tin CHND TH không những không rút giàn khoan đặt trái phép HD 981 ra khỏi thềm lục địa của chúng ta mà ngược lại, sẽ còn đưa giàn khoan thứ 2, thứ 3... vào lãnh thổ thiêng liêng của chúng ta...


Là một dân tộc yêu hòa bình, thiết tha với hòa bình, chúng tôi không mong muốn điều tệ hại đó xảy ra, và cầu Trời Phật để điều tệ hại đó không xảy ra...
Nhưng nếu điều tệ hại đó xảy ra, bất chấp Ý Trời, bất chấp lòng dân Việt Nam cũng như dư luận Quốc Tế mà CHND TH vẫn ngang ngược đưa giàn khoan vào thì Chính Phủ Việt Nam có coi đó là một hành động giống như nó đã và đang xảy ra khi TH đưa giàn khoan 981 vào lãnh hải của chúng ta ? Và chúng ta vẫn sẽ đối xử với chúng như chúng ta vẫn đang làm..Tức là hầu như không làm gì cả, ngoài việc để lực lượng của CS biển chơi trò Chuột vờn Mèo, trò bắn súng nước, ném chai lọ qua lại với nhau hay không ?
Hoặc Chính Phủ coi việc CHND TH, bất chấp Ý Trời vẫn tiếp tục đưa những giàn khoan thứ 2, thứ 3 vào lãnh hải của chúng ta là một hành động ngang ngược nhất, nghiêm trọng nhất của một Quốc Gia vào một Quốc Gia có chủ quyền, và có chính thức coi đây là sự giới hạn cuối cùng trước lằn ranh Đỏ của việc xâm lăng đất nước chúng ta hay khộng ? Và lúc đó CP VN sẽ có đối sách như thế nào trước hành động Trời Không Dung Đất Không Tha đó của CHND TH ?
Lúc đó CP VN có còn giữ lại tình hữu nghị anh em, 4 tốt, 16 chữ vàng với chúng nữa hay không ? Quốc Hội của chúng ta có ra Nghị Quyết phản kháng mạnh mẽ hành động ngày càng ngược ngạo và ngày càng không thể chấp nhận, không thể tha thứ của cái kẻ lúc đó rõ ràng là một kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam chúng ta hay không ? Chúng ta có cắt đứt quan hệ ngoại giao, với kẻ xứng đáng bị cắt quan hệ, có khởi kiên cái kẻ đáng bị kiện đó không...
Nếu lòng dân chúng tôi sôi sục lên căm thù khi thấy chúng tiểp tục đưa giàn khoan thứ 2, thứ 3 vào...lãnh hải lãnh thổ của chúng ta, thì người dân chúng tôi có được biểu tình bất bạo động chống lại những kẻ ngang ngược đó hay không? Chúng tôi có được thể hiện lòng yêu nước, lòng căm hận chúng hay không, hay là vẫn lại như trước, như bây giờ là ngồi nhà để nuốt nhục vào lòng..
Cuối cùng thì người dân chúng tôi hỏi rằng, Chính phủ có ra những quyết sách, thể hiên mình là một chính phủ do dân, của dân và vì dân khi cương quyết hành động, cương quyết chống lại kẻ ngang ngược ấy bằng mọi cách, mọi lực lượng, mọi sức mạnh đoàn kết toàn dân lại thành một mặt trận không tiếng súng để mạnh mẽ chống lại cái quân xâm lăng ấy và cho chúng biết rằng, chúng ta không sợ chúng, không bao giờ sợ chúng và muôn đời không bao giờ sợ chúng hay không...
Trân trọng
Mai Tú Ân

24/6/14

Đất Nước chúng ta như đang bị Ma Ám...


Đã gần 2 tháng nay, đất nước chúng ta cứ như bị con ma nào đó ám sới. Toàn những chuyện tưởng như trời ơi thì giờ thành cớ sự. Khủng hoảng biển Đông lúc thì tưởng rằng đã có lối thoát le lói cuối đường hầm, nhưng rồi lại thấy tối thui chẳng có đường ra. 


Tiếp nữa thì vừa có một em ĐBQH, một con người chân chính trong một rọ các em chân chính nhiều, chân chính vừa vừa, và còn lại toàn là hàng son, chân chính không tín nhiệm.. nói đề nghị QH ra nghị quyết về biển Đông,Ấy thế mà hôm sau đã có một em Phó QH tuyên bố xanh rờn là không ra NQ. Nói thế thì rân chơi nói ngay : Bít rồi còn hỏi làm gì hở em..Rồi lại vừa mới nghe nói có thể Sếp ngoại giao Tàu Cộng đến sẽ rút, nhưng sau đó lại có tin một Khoan khác đến để khoan trong vùng thềm lục địa của ta, trong khi có cả chục giàn khoan khác đang chờ được vào khoan...Nó giống kiểu mấy tên phạm tội híp râm ấy mà. Thằng HD 981 đang hành sự, làm điên đảo dân tìnhchúng ta gần hai tháng nay (Ấy nhưng không phải ai cũng khổ vì bị khoan đâu nhé, có nhiều kẻ lại...sướng nữa kìa. nhất là những bác đã từng đi đêm qua lại chơi bời với nhau. Thêm nữa là những anh Mũ Ni Che Tai, không thích bị "khoan", nhưng vì dút dát nên nằm tênh hênh ra chịu trận, thỉnh thoảng còn rên lên như lên đỉnh)
Vậy thì cái giàn khoan đã chờ sẵn Hải Nam gì đó, giống như tên híp giâm vòng gần vùng chiến sự nhất, đã thì cũng bắt đầu cởi quần giương khoan, nhưng chưa khoan...phải đợi thằng 981 xong xuôi rút khoan thì nó mới xông vào cắm tiếp để...khoan. Và gần 20 giàn khoan sẵn sàng ngoài khơi thì coi như em VN chắc ngất lên ngất xuống. Có sống mà về nhà thì Má cũng nhận không ra.
Tiếp theo sẽ trở ngược lại cuốn phim Ma Ám nhé. Ta sẽ cho các em rân đen biết tin tốt trước, để nó sướng tê người, sướng mờ mắt rồi thì ta cho nó hưởng tin không tốt. (Làm gì có chuyện xấu ở nước ta đâu mà cứ nói đến chữ Ấu đó) Thì ta nhớ chuyện anh Thủ Dũng nói ộgì có chữ không đánh đổi chủ quyền lấy hữu nghị viển vồng. Ôi, giời ơi...các em mạng, blog, bléo...bắt đúng đài sướng, ca lên mây mấy câu thần kinh sướng đó. Ngay cả anh MTA đây cũng hy vọng nhấp nhổm, hy vọng đó là bước đi tích cực để đất nước chúng ta được thái bình mãi mãi, để anh MTA lại được dẹp bàn phím mổ cò để trở về với đồng ruộng của mình với con trâu dắt ra ruộng...Nhưng không phải chỉ có anh MTA mắc bệnh ngu đâu. Đàn anh của MTA như bác Chênh Vênh Huỳnh Ngọc, bác Quê Choa Nguyễn Quang Lập còn ngu hơn, tin sái cổ...
Phân tích nhé. Một vị Thủ Tướng cần tuyên bố một điều quan trọng đến đất nước, đến An Ninh QG thì phải tuyên bố ở trong nước cho Quốc Dân đồng bào nghe. Tại sao lại đem vài câu đó sang nước ngoài để nói...Nói xong rồi về VN lại bị cúm gà H5N1111, câm luôn. Hehe...rân chơi gọi là : "Bít rùi cùn hỏi làm jì..." Thì biết chứ, để cho những đồng chí 4 tốt thấy là dù có thế lào thì em cũng không dám phạm thượng, dù chỉ phạm bằng lời...Chưa kể các anh nhà mình lại còn sáng tạo, phát huy tính cách mạng tấn công bằng cách đi sang nói ở nhà cái thằng nó cũng chống Anh Lớn TC của mình. Để chứng minh là nếu em chót phạm thượng thì cũng vì bị thằng Phi nó xúi dại, nó bảo em ăn cứt gà. Chứ em mà có bị đánh, bị cắt (dây cáp), bị đâm thọc bằng mũi tàu, và bị thằng 981 nó xử, và thằng HN đăng quần đùi nhấp nhổm xông vào, và gần 20 chục thằng khoan khác ở xa, tay đặt sẵn trên kéo Fecmơtuy...thì chúng em vẫn kiên định làm thằng em tốt...bảo nằm thì nằm nhanh, và dù không sướng khi bị khoan thì vẫn có điệu nhạc lên đỉnh trào dâng xúc động...
Phân tích tiếp nữa nhé. Các bác nhà ta là kẻ chính làm cho mình bị Tẩu hỏa nhập ma. Việc cần làm thì không làm. Việc không cần làm thì lại làm ngay, làm nhanh...Đang lúc sôi động của lòng dân chống Tàu Cộng thì cấm biểu tình, cấm tụ tập chống TQ...Các bác nhà ta, những bác được gọi là Sinh ra để Nói thì lại ngọng lúc cần nói. Có 4 trụ triều đình thì im hơi mất 3, còn 1 mà 1 này thì nói cho vui...Anh Cả và đội ngũ chiến lượng, tầm nhìn thì lặn không sủi tăm. Còn anh Chiến, ăn bao nhiêu tiền trong lúc thái bình, thì nay lại....không chiến mới tài chứ...Cứ cho các em CS Biển đi tiên phong đánh trận chẳng biết là giả hay là thiệt nữa. Rồi còn có các đội cảm tử vì được cho vay đóng tàu nữa. Đội ngư dân oanh dũng. Còn đội quân tinh binh thì im hơi lặng tiếng và Anh Sếp của đội chiến nói ở Sinh cứ như ta là dân TQ, mà không phải TQ dân đen calathầu, mà phải là ĐVCS kìa. Việc phá án và đưa bọn đầu sỏ ra tòa của các vụ Vũng Áng, BD nhanh như ăn cướp, chỉ vài ngày là OK. Và mau mắn đền những số tiền khổng lồ (bí mật QG) cho các cơ sở TQ thì giống như trầy tay lại được tiền phẩu thuật. Và các em TQ cùng một giống nhưng không phải loài như ĐL, HQ, Sinh...cũng tranh thủ lòng tốt của các bác nhà ta kiếm khá lắm. Làm gì có chuyện rút vốn. Đây mới chính là lúc làm ăn lớn, làm giàu nhanh của các trang nam tử Hán ở xứ này. Mà làm ăn lúc này còn làm ăn sướng hơn cái thời nhà Ân, Minh...nữa kìa..
Bít rùi còn hỏi...
24/6/2014
Mai Tú Ân
facebook.com/maituansg

22/6/14

Kỷ Niệm 73 năm ngày Đức QX tấn công Liên Xô và hệ lụy đến chúng ta...

TRẢ LẠI CHO LỊCH SỬ NHỮNG GÌ CỦA LỊCH SỬ

Rạng sáng ngày 22/6/1941, 5,5 triệu quân Đức, và đồng minh Italia, Rumani... bất ngờ tấn công tổng lực vào LB Xô Viết mà không hề tuyên chiến. Quân đội Đức QX chia làm 3 mũi tấn công suốt một diện rộng gần 3000 km, với hàng ngàn xe tăng, máy bay...trong một chiến dịch lớn lao nhất, vĩ đại nhất trong lịch sử chiến tranh có tên chiến dịch Barbarsosa...trong Thế Chiến thứ 2, và đưa dân tộc Nga vào một cơn chém giết ghê gớm nhất trong lịch sử nước họ với 27 triệu người đã chết sau mấy năm chiến tranh.


Nước Nga thắng trận nhưng tan nát điêu linh. Ngày 8/5/1945, khi những tiếng reo mừng chiến thắng còn chưa thôi thì hàng triệu người Đức ở Đông Phổ, người gốc Đức ở vùng hạ sông Vonga, nơi mà tổ tiên của họ đến để sinh sống làm ăn hàng trăm năm trước bỗng nhiên bị lưỡi lê thúc họ tay trắng rời bỏ nhà cửa, tài sản, quê hương để đến với vùng Đông Đức hoang tàn vì chiến tranh. Chỉ vì họ là những người gốc Đức...

Rồi hàng trăm ngàn những người Ucraina, lúc đó còn ở LB XV, người Bạch Nga (Blorussia), người Nga bị đưa đến Xiberia lạnh giá...Chỉ vì một số thanh niên Ucraina nhập ngũ đội SS Ucraina, còn người Nga chỉ vì tham gia Đội Quân GP Nga Vlasop...Rồi đến các dân tộc Kapkzơ như người Tréctren thì chỉ vì một vài thủ lĩnh của họ liên hệ với người Đức chống Nga mà cả dân tộc phải bị đi đầy ở Xiberi, mà cả trăm ngàn người chết trên con đường đày ải viễn xứ, để rồi họ căm giận mà chiến đấu sống còn với người Nga qua hai cuộc chiến tàn bạo có tên Tréctren...và còn kéo dài đến tận bây giờ.

Gần 30 triệu con người Nga đã chết (bằng 1/3 dân số VN hiện giờ) nhưng một con số khổng lồ chết trong đó không phải do quân xâm lược Đức mà do chính đồng bào của họ giết vì những phát súng bắn vào gáy của những tên sát nhân, những chính ủy bắn vào những chiến binh nào không xông lên để cũng nhận cái chết. Có hàng chục ngàn binh sĩ và sĩ quan đã bị xử bắn ở Stalingrat...

Một chế độ tàn bạo mà Hoa Kỳ và Anh Quốc tuy phải liên minh chống Đức nhưng dứt khoát không chịu mở mặt trận chung, chiến đấu chung chiến hào, và thủ tướng Anh W.Sớcsin đã phải nói : 

"Liên Minh với LX còn tệ hơn liên minh với Ma Quỉ"

Và lũ Ma quỉ ấy đã thắng trận, được nước để lùa cả chục dân tộc khác ở châu Âu tức tưởi đau đớn vào sau bức màn sắt . Rồi chính kẻ ấy, được nước mở đầu cuộc chiến tranh lạnh mấy chục năm với các Đồng Minh Anh Mỹ...Và cũng được nước thì bằng bạo lực, bằng tuyên truyền, bằng thủ đoạn...những con Ma Quỉ ấy đã khiến cho nhiều nước ở châu Á phải cuốn theo, khốn khổ điêu linh theo cho đến tận bây giờ, trong đó có đất nước chúng ta. 

Và giờ đây cái Ma Quỉ Đầu Tiên, CS Liên Xô ấy đã chết hơn 20 năm rồi thì những cái đám ma quỉ ăn theo đó vẫn còn, nguyên vẹn và không ngừng bốc mùi ma quỉ trên đất nước thân yêu của chúng ta...

MTA
facebook.com/maituansg

21/6/14

Nhân ngày Nhà Báo Việt Nam , vài lời cho mọi người cầm bút...

Một người cầm bút, nhà văn, nhà thơ, nhà báo, nhạc sĩ, họa sĩ, nhà nghiên cứu...hay nhà gì gì đi nữa thì điều kiện thứ nhất là điều kiện Cần để cho họ làm việc, sáng tạo và cống hiến, phải là tài năng... Điều kiện thứ hai là điều kiện Đủ để họ trở thành những nghệ sĩ, nhà thơ, nhà văn tài năng... Đó là một bầu trời tự do tư tưởng, với suy nghĩ bay bổng để được viết ra, nói ra được tất cả những điều họ nghĩ, họ muôn, họ mơ ước và nói thay cho người đọc những điều người đọc nghĩ, người đọc muốn và người đọc mơ ước.... Như một cánh chim dũng mãnh cần có một bầu trời tư do bao la bát ngát để tung hoành đôi cánh.




Đó là là một điều hiển nhiên không có gì phải bàn cãi. Thế nhưng sự thực lịch sử của văn học nghệ thuật của Việt Nam cũng đã chỉ ra một điều cũng hiển nhiên không kém. Khi không có điều kiện thứ hai, thì dù là có tài năng, thì những người cầm bút đó cũng sẽ không thể nào vươn lên đạt tới tầm cao mà họ đã nỗ lực hết mình để đạt đến, nỗ lực hết mình để vươn lên một tầm cao mà họ xứng đáng được hưởng. Nó sẽ giống một con chim bị nhốt trong chuồng, hay con chim chỉ bay bằng một cánh. Không có điều kiện thứ hai này, sẽ làm tàn lụi đi điều kiện thứ nhất, và sẽ chẳng còn gì cả...Những con người tài năng của đất nướcchúng ta sẽ mãi chỉ là những bông hoa đẹp, nhưng là những bông hoa đẹp trong hang tối, chỉ biết khoe sắc với nhau trong lúc đang héo hon tàn lụi dần vì không có bầu trời đầy nắng, gió, ong, bướm...tự do bên ngoài.
Vì Sao ? Vì Cái Gì ? Và Vì Ai...
Câu hỏi thì có nhiều những câu trả lời chỉ có một. Có những vòng Kim Cô, hữu hình và vô hình, vòng nọ xen lẫn, chồng chất, kết nối chặt chẽ với nhau như những sợi xích, hay những chùm chìa khóa luôn kêu loảng xoảng trong tay của những tên chúa ngục, những kẻ chủ chăn khôn ngoan và thâm hiểm. 
Bao năm nay, cái vòng Kim Cô này như những bóng ma, hầu như không ai thấy, còn ai thấy rồi thì đều thực sự trở thành...ma, hoặc thành các Tù Nhân Lương Tâm như các Blog Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Basam....hoặc các kẻ viết có Tâm khác thì cũng bị coi như những kẻ thù của QG, ... đã và đang treo lơ lửng trên đầu họ như những thanh gương Dmocralet, sẵn sàng cắm xuống đầu những kẻ dám mở rộng, hay định mở rộng cái bầu trời sáng tạo bao la không bao giờ có giới hạn của một nền Nghệ Thuật Vị Nghệ Thuật.
Không chỉ còn cái vòng Kim Cô Siết Chặt hay Thanh Kiếm Tàn Bạo giáng xuống, hay đe dọa giáng xuống đầu những con người cầm bút tài năng để cấm đoán họ sáng tạo. Giờ đây còn có cả những Miếng Bả Danh Lợi ve vẩy trước những con người tài năng đó để họ không thể viết sự thật, không thể bay bổng sáng tạo. Để họ viết theo chỉ thị, viết theo lệnh, viết theo ý của chủ Cả...Và hình thành một thứ nhà báo Quốc Doanh, nhà văn, nhà thơ Quốc Doanh...
Và đó là ranh giới chọn lựa của tất cả những người cầm bút hôm nay, khi Tổ Quốc đang bị thử thách, khi lòng dân đang sôi sục chống bất công và nhất là khi những ngày kềm kẹp tư tưởng xưa cũ không bao giờ trở lại nữa, khi ngọn cờ của Tự Do đang vẫy gọi không phân biệt bất cứ người cầm bút nào...
Hãy vứt bỏ cái vòng Kim Cô ở trên đầu và trở về vùng vẫy với bầu trời tự do tư tưởng bao la bát ngát ở bên ngoài các bạn nhé...Để mọi người cầm bút sẽ không còn phân biệt trong luồng, ngoài luồng, lề phải lề trái, quốc doanh hay ngoài quốc doanh...mà chỉ còn là những người cầm bút Việt Nam có tài, có tâm....và tôn chỉ phục vụ là Sự Thật. Và để phục vụ cho Tổ Quốc Việt Nam chúng ta.
Chúc các anh chị mạnh khỏe.
21/6/2014
Mai Tú Ân.

19/6/14

Một Con Người Chân Chính...

Cuối cùng thì cũng có tiếng nói của một vị đại biểu QH VN, ông Trương Trọng Nghĩa lên tiếng thúc giục QH ra nghị quyết về tình hình biển Đông. Một việc mà lẽ ra QH của chúng ta nên làm, phải làm và không thể không làm trước cuộc khủng hoảng...


Không thể có sự vô lý nào hơn khi cơ quan quyền lực cao nhất thể hiện ý chí của toàn dân lại cứ lờ đi cái trách nhiệm mà họ được vinh danh để làm, họ được bầu (hay được dựng ) lên để làm. Cái mà toàn dân mong chờ, quốc dân yêu cầu...là họ phải làm điều gì đó xứng tầm với vai trò của họ. Đó là phải ra một hoặc nhiều Nghị Quyết của toàn thể QH, với đa số phiếu thuận lên án mạnh mẽ sự xâm lấn chủ quyền lãnh thổ, thềm lục địa chúng ta khi CHND TH ngang nhiên đem giàn khoan trái phép vào....
Không có sự vô lý nào hơn khi đúng vào lúc sôi động của tình hình, khi quần chúng nhân dân ngùn ngụt lửa căm hận, khi các cuộc biểu tình, rồi thậm chí bạo động lan rộng, khi ngọn lửa tự thiêu lẫm liệt của Phật tử Lê Thị Tuyết Mai bừng bừng cháy trước hội trường TN thì QH của toàn dân lại họp và tranh cãi giá sữa trần với lại chuyện bảo hiểm đâu đâu....Có thêm thì chỉ có một hai cái gọi là thông báo yếu xìu về tình hình biển Đông. Mà thông báo (cáo) chỉ có tính nội bộ, không tầm cỡ QG và lại thường do mấy anh chủ xị (Thường Vụ QH) thảo và phát hành...
Cũng không có gì vô lý hơn khi đến tận giờ này mới có 1/500 đại biểu QH công khai lên tiếng, thúc giục điều mà lẽ ra cả 500 đại biểu phải làm. Vì Trách Nhiệm, vì Lương Tâm và cả vì Liêm Sỉ nữa.
Chính vì những điều trên mà chúng ta cần ngả mũ bái phục một con người chân chính có tên Trương Trọng Nghĩa, một vị Đại Biểu Quốc Hội chân chính trong một Quốc Hội chưa thể gọi là chân chính...
19/6/2014
Mai Tú Ân

Dương Khiết Trì đến Việt Nam làm gì ?

Tất nhiên là với Cây Gậy và Củ Cà Rốt rồi. Vẫn là một tay thò ra nhứ hàng (Củ Cà Rốt) và tay kia sẵn sàng cho ăn roi ( Cây Gậy). Kẻ mạnh và là đàn anh thì bao giờ cũng vậy. 


Nhưng ngộ nhỡ anh Tàu Cộng đuối lý vụ giàn khoan, muốn xuống nước nên phải cử Sếp ngoại giao sang để xuống tấn thì seo ?
Không có đâu, anh Tàu Cộng này là đệ tử của 36 chước Tôn Tử mà. Trong đó có những kế như Thực Thực Hư Hư, Mờ Mờ Ảo Ảo, Sương Sương Khói Khói...Nôm na như dân rang hồ xứ ta hay nói : Trông vậy chứ không phải vậy...Nếu Tàu Cộng xuống tấn, thì chết bỏ cũng không bỏ cái tính ngạo mạn kiểu Trung Nguyên, hay kiểu AQ, tức là :"Ta nhượng nó tức ta là cha nó. Hoặc nó thắng ta tức là nó thắng cha nó..." Nó có thua ta vụ giàn khoan thì nó cũng bắt ta sang bên nước nó, nói nhăng nói cuội rồi mời chịu...thua. Âm thầm rút khoan. Đại loại TC có thua ai thì cũng làm mình làm mẩy một hồi rồi mới...thua. Rồi đổ thừa tại, bị tùm lum. Chớ không bao giờ chịu thua một cách quân tử...
Thôi thì Tàu Cộng có làm mình làm mẩy một chút rồi thua thì cũng không sao. VN thắng là được rồi. Anh MTA cùng đám rân đen VN cũng khoái lắm rùi, sướng tê cả người.
Đang sướng bỗng giật mềnh. Bỏ mẹ. Thì VN ta cũng là học trò xuất sắc của anh TC về chiến lược Thua kiểu AQ đây mừ. Gì chứ các bác nhà mình cũng diễn màn thua không ra thua kiểu AQ này hay lắm đây. Biết đâu các bác ấy chơi màn bắt Tàu Cộng sang tận nơi, rồi liếc mắt căm thù nhìn TC như bác ngoai Minh đã làm(coi hình), rồi hoành tráng tuyên bố này nọ, để vài bữa nữa sau thì xuống tấn cái rẹc lãng xẹt. Còn bác Tàu Khiết Trì thì cứ cười ruồi, đã thân chính đến VN cho đàn em đỡ mất mặt vì bác biết là bác đã thắng rồi. Theo kiểu dân chơi gọi là ủy lạo thằng em sắp thất thế, cho nó tự sướng một chút trước khi cho nó lên đĩa ấy mà...
Ôi, Giời ơi...Không phải thế chứ ? Anh MTA nhức đầu lắm rồi. Đừng diễn nhé các em...
Mai Tú Ân
(P/s : Nhìn bác Ngoại Minh lườm kẻ thù TC, anh MTA khoái quá, tính nhận bác Minh là họ hàng xa lắc xa lơ. Nhưng sợ bác diễn, nên...thôi. Chờ đã)

18/6/14

Về 4 chữ vàng chống Tàu : "ĐM Tàu Cộng"

MTA được triệu về gặp đại ca, nhà thơ MK Thành Đạt. Đại Ca vừa uống vừa nói 
- Anh có vài nhời với những ai yêu thích khẩu hiệu 4 Chữ Vàng Chiến Tàu Cộng. Đây là thoát thoai của những tấm lòng người dân bình thường, của anh xe ôm, anh công nhân, chị bán rau, bán cá....tóm lại là của tuyệt đại đa số người dân bình thường. Họ ấm ức vì thái độ chống giặc nửa vời của CP nên phẫn nộ thốt lên thành lời. Lời tầm thường biến thành Thiêng Liêng, xét theo nghĩa căm giận giặc Tàu. Ngoài giá trị thời cuộc, nó còn có giá trị về văn chương đấy nhé. Nó hiện là vũ khí sắc bén của dân ta lúc này. Nhất là trong lúc các anh văn hay chữ tốt, hàm này chức nọ đang giả điếc, giả câm rồi. Hơn nữa nó cũng là quốc hồn, quốc túy VN, lại đậm đà bản sắc dân tộc VN chúng ta...Thử hỏi có câu chữ nào thuần Việt như câu chữ hoành tráng trên ?

- Vâng thưa đại ca. Tình hình là rất tình hình sau khi đệ đã phổ biến "4 chữ vàng" làm vũ khí chống giặc Tàu. Rất quán triệt các chỉ thị của đại ca. Cũng còn có mấy ý kiến xin được thỉnh đại ca. Thứ Nhất là khẩu hiệu có cần...tục kiểu như giang hồ như thế không ?
- Không hề. Khi danh dự Dân Tộc bị đe dọa, khi Tổ Quốc bị thử thách thì không có biện pháp nào là không tốt, không có tầng lớp nào là không thể lên tiếng, cho dù đó là thành phần giang hồ đi nữa. Mọi con dân xứ Việt, nếu biết yêu giống thương nòi, biết căm hận quân xâm hấn phương Bắc thì đều có thể đứng lên chống lại Tàu Cộng. Yêu nước không là độc quyền của ai cả. Chúng ta phải biết gạt bỏ thù riêng, để chống lại thù chung. Chúng ta phải chấp nhận cả những quân lưu manh giang hồ đứng chung chiến tuyến vì một số tầng lớp không phải lưu manh giang hồ thì lại mũ ni che tai, hay muốn thỏa hiệp với giặc, và không muốn đứng chung chiến tuyến chống giặc với chúng ta... 
- Vâng, đại ca dạy chí phải. Một câu nữa là tại sao phải là một câu tục, câu chửi như thế để làm khẩu hiệu chống Tàu Cộng..
- Đúng. Dân ta là một dân tộc nho nhã thích lời hay ý đẹp, nhưng đâu phải không biết chửi, hay nói tục đâu. Lúc này thế giặc đang mạnh, ta lại bị trói tay trói chân (tự trói) không biết động thủ cách răng để chống lại chúng, nhưng còn cái Môn (cái miệng) đang rảnh, chưa bị trói, chưa bị khóa mõm. Thế thì phải phát huy lên, phải chiến lên chứ. Và đây là lúc cần phát huy thế mạnh, chửi giặc như hát hay...Và hãy nhớ, chúng ta chửi Tàu Cộng chứ chúng ta không chửi dân tộc TH. Còn nữa, chúng ta thà là những người chửi tục (chút đỉnh thế thôi) nhưng là những người tự do, đầu ngẩng cao dưới ánh sáng mặt trời, còn hơn là những người giả vờ không biết chửi tục nhưng lại bị ngoại bang đè đầu cưỡi cổ, và mãi mãi trở thành con chiên của Đại Hán...
- Ừ nhỉ. Vâng còn một ý kiến chót của quần chúng nhân dân. Có đến một nửa người dân phản đối "4 chữ vàng" chống Tàu Cộng. Tại sao lại là : (Xin viết gần nguyên văn) : "Đ. Mẹ Tàu Cộng". Như vậy là bất công. Đồng bào miền Nam muốn là : "Đ. Má Tàu Cộng"
- Đồng bào miền Nam dễ thương quá. Duyệt. Ta nâng ly nào 
- Một, Hai, Ba...ĐM Tàu Cộng.... Vô...
Chăm phần chăm em ơi...
Mai Tú Ân
facebook.com/maituansg

14/6/14

Các ông Nghị Gật đã thề...



- Chúng tôi, là những Đại Biểu QH không được người dân bầu lên, mà do Mặt Chận Tổ Cuốc rới thiệu mai mối...Chúng tôi thấy xấu hổ quá khi trong những ngày sôi động chống TC xâm lấn vừa qua, chúng tôi đã không cùng toàn dân đứng lên mạnh mẽ chống lại kẻ thù...Nay chúng tôi tuyên bố trước quốc dân đồng bào những điều sau đây:

Thứ Nhất chúng tôi sẽ thực hiện những biện pháp tương xứng với tình hình. Chúng tôi sẽ ra Nghị Quyết Biển Đông, trong đó lên án hành động mất dạy của Tàu Cộng, phản đối bất cứ sự nhượng bộ nào, hay đi đêm nào với quân kẻ cướp đó. Nếu CP nhượng bộ hay đầu hàng Tàu Cộng thì chúng tôi, với quyền hạn Hiến Định của mình, sẽ cho cả đám CP về quê chăn vịt hết. Yêu cầu CP tiến hành các biện pháp để đưa CHND TH ra trước vành móng ngựa QT. Để đòi Hoàng Sa bằng được về cho dân tộc ta. Chúng tôi cũng long trọng thề trước cái... còng số 8 là sẽ không bao giờ tuyên chiến để khổ dân., dù đấy cũng là quyền hiến định của QH chúng tôi. Nếu sai nhời thì Còng lôi vào Chí Hòa hay Hỏa Lò, tùy theo đại biểu...
Thứ Hai là chúng tôi sẽ không còn làm cái công việc Gật theo truyền thống nữa. Người ta gọi chúng tôi là nghị Gật, chỉ làm mỗi công việc Gật trong các kỳ họp Cuốc Hội là không đúng, không đủ và không công bằng. Vì ngoài việc Gật, chúng tội còn Ngủ Gật nữa...
Thứ ba là từ nay chúng tôi sẽ chỉ Gật khi nào đồng bào Ừ. Chúng tôi sẽ không gật nếu đồng bào Ứ chịu. Có nghĩa là từ nay, nếu điều gì đi ngược lại với ý chí và nguyện vọng của toàn dân thì chúng tôi sẽ Lắc, dù không quen thì chúng tôi sẽ chơi thuốc lắc để Lắc Đầu cho sung, chứ không Gật hay ngủ gật như trước...
Tóm lại từ nay chúng tôi xin long trọng hứa với Quốc Dân Đồng Bào là : chúng tôi sẽ éo nghe lời thằng nào giật dây nữa. Chúng tôi cũng éo Gật bừa như trước nữa...
Ối, giời...Đại biểu cho dân gì mà xổ nho kinh thế. Anh MTA giật mình. Thế là tỉnh cha nó giấc ngủ rùi. Dạo này thiếu ăn ngủ trừ bữa, toàn mơ thấy chuyện hão, hại não không à...
Thôi, đến giờ vác ruộng ra cày rồi, đi làm thôi.
Mai Tú Ân
facebook.com/maituansg

8/6/14

Những lý do để VN chúng ta không kiện CHND TH...

Những lý do để chúng ta nên khởi kiện TC thì đã nêu lên trong bài trước (To be or not to be, Kiện hay Không Kiện) và bây giờ chúng ta đi tìm lý do khả dĩ để biện minh cho việc Tại sao VN chúng ta Không Kiện CHND TH nhé ?


Tất nhiên là MTA không phải người trong ban lãnh đạo, không nắm được thông tin gì đó, hay bí mật nào đó như các anh ở trong đó, nên không tìm được hay không thể tìm được những lý do mật nào đó để biện minh cho việc không kiện...
Chỉ với tư cách là một công dân thì thật tình MTA tìm hoài, tìm mãi mà cũng chẳng thấy được một lý do xác đáng nào để có thể là lý do không kiện cả...Chỉ có những lý do tào lao sau đây mà cũng rất thật tình, chúng ta đều tin là không có, hoặc mong là không có thật :
Không kiện chỉ bởi chúng ta, hay những người lãnh đạo của chúng ta hèn nhát, sợ hãi, nỗi hèn và sợ thâm căn cố đế của những đàn em nhu nhược luôn có trước ông anh đểu giả và khó chơi như ông anh TQ.
Không kiện bởi vì chúng ta sợ mất đi vĩnh viễn cái cánh gà bốc mùi nuôi dưỡng, che chở mà chúng ta đã ẩn nấp, hoặc tưởng như được ẩn nấp an toàn lâu dài trong đó. Chúng ta sợ hãi khi bước ra thế giới bên ngoài mà không có cái bóng khổng lồ của ông anh đỡ đầu bởi tâm lý nhược tiểu, tự ti của một tên đệ tử tay sai đã phụ thuộc quá lâu, quá sâu rồi...
Không kiện vì chúng ta sợ mất đi cái bóng đen chính trị ngoaó ộp mà chính chúng ta, vì thiếu tư tin, vì bản chất lươn lẹo nên đã mang theo khi gia nhập thế giới bên ngoài, để phùng xòe dựa hơi...Và bây giờ cái thế lực giả dối ấy tan biến qua những hành động cưỡng bức liên tiếp đến chủ quyền thì chúng ta hoảng sợ nghĩ rằng sẽ mất cả chì cả chài...nên muốn có lại nó bằng mọi giá, kể cả van xin nhục nhã...
Và không kiện cũng đồng nghĩa với việc chúng ta, trên tinh thần trên đã có những thỏa thuận, những đi đêm chính thức hay không chính thức...khiến chúng ta bị trói tay, bị điểm huyệt không thể làm gì khác. Trong khi kẻ chúng ta đi đêm, thỏa thuận (nếu có) lại hành xử đúng như một mối quan hệ không bình đẳng, ngoài luật pháp như những quân giang hồ, ăn cướp... Đó là không có đạo lý, không có luật pháp và thượng tôn cái nguyên tắc của giới đó. Kẻ mạnh luôn đúng...
Và một điều nữa, và điều này chỉ đúng với một số lãnh đạo chóp bu, chứ không bao giờ đúng với mọi người dân VN. Đó là một nỗi khiếp sợ thâm căn cố đế mang tính "truyền thống" mà trong lịch sử đã đeo vào lớp "Thượng Tầng Kiến Trúc" như một con đỉa chui trong óc vậy. Luôn khiếp hãi những gì của TH, thuộc về TH...và luôn tâng bốc, ca ngợi mù quáng những gì của TH, thuộc về TH...kể cả những cái tệ nhất của TH mà thế giới còn lại khinh rẻ, coi thường thì vẫn được những ống giác hút ký sinh của loài giun ký sinh mà chúng ta có bám chặt không rời...Và với những cái vòi bám chặt như vậy thì có đánh có chửi (những vụ việc như giàn khoan...) cũng khó mà tháo giác hút chứ đừng nói là dám kiện ngược lại...
Tóm lại là chúng ta vì những toan tính lươn lẹo bản năng, vì sợ trần truồng, không mặc gì, hoặc mặc những bộ cánh rẻ tiền khi gia nhập cuộc chơi nên phải vác theo cái bóng to lớn nhưng đểu giả của một ông anh, nhưng lại luôn hành xử như một ông anh giang hồ...và giờ đây đang phải chịu hệ quả tất yếu của việc liên kết, liên minh đen đó...Và quả thật nếu vậy thì làm sao mà dám kiện, nếu không nói là tự kiện chính mình khi sự thật (nếu có) được phơi bày...
Nếu chúng ta không kiện TC vào lúc này thì chỉ chứng minh là những lý do vô lý đã nêu trên, cùng những lý do vô lý tương tự là điều có thật. Và nó sẽ treo trên đầu chúng ta mãi mãi như những vết đen không thể gột rửa...Và trong niềm tự hào kiêu hùng của mọi người dân VN chúng ta, thì Hoàng Sa và các chủ quyền thiêng liêng của chúng ta bị CHND TH tước đoạt sẽ mãi mãi là vết thương lòng duy nhất không bao giờ khép miệng và luôn không ngừng rỉ máu...
7/6/2014
Mai Tú Ân
facebook.com/maituansg

Nhớ Rừng - Thơ Thế Lữ

GIỚI THIỆU 100 BÀI THƠ VIỆT NAM HAY NHẤT
Nhân dịp những ngày sôi động này, MTA xin được giới thiệu
một bài thơ được gọi là "Bài thơ không  phải thơ tình" hay nhất trong lịch sử thi ca Việt Nam. Bài thơ Nhớ Rừng của Thế Lữ....
Nhưng trước hết xin giới thiệu về một con người mà tác giả bài thơ này dâng tặng : Nguyễn Tường Tam. Đó chính là nhà văn nổi tiếng Nhất Linh (1906 - 1963), tác giả của Đoạn Tuyệt, Gánh Hàng Hoa, Người Quay Tơ...và là người sáng lập, người anh cả của Tự Lực Văn Đoàn, bảo trợ rất nhiều nhà văn nhà thơ trẻ, trong đó có tác giả Thế Lữ...