30/8/14

Nơi Ấy Bình Yên - Thơ Thương An

Rất vui khi được giới thiệu một bài thơ của nữ tác giả đã quen thuộc của làng thơ FB cũng như của Trang thơ văn cộng đồng MTA web, bạn Thương An và bài thơ Nơi Ấy Bình Yên...
Vâng, một nơi chốn bình yên để cho mỗi chúng ta sống, yêu thương gia đình và người thân, chứ không bao giờ là nơi cho hận thù chém giết...Và thật là hạnh phúc khi tất cả sóng gió qua đi để ta lại được trở về "Nơi Ấy Bình Yên"...
Con chim lại về xây tổ ở cành cao
Cất tiếng hót bình yên trong nắng sớm ...
Rất cám ơn bạn Thương An và trân trọng giới thiệu bài thơ này, 
Trân trọng
MTA
(facebook.com/maituanweb)



NƠI ẤY BÌNH YÊN !


Con chim xanh khóc thương cho cành Việt
Con ngậm ngùi đau xót lắm trời Nam !
Đất mẹ nghèo nhưng lòng người can đảm
Quyết một lòng ra sức giữ non sông !

Bởi chiến tranh thảm cảnh quá đau lòng
Gieo tan tóc cho cuộc đời mất mát
Nhìn quê hương hoang tàn trong đổ nát
Tim quặn đau mà chẳng thốt nên lời !

Hỡi những anh hùng quả cảm của tôi ơi !
Xin đừng gây cảnh nồi da xáo thịt
Đừng để hận thù trí tâm mờ mịt
Xin một lần đừng giẫm nát quê hương !

Hãy cùng nhau ra sức ở biên cương
Ngăn chống giặc cho bình yên tổ quốc
Cho quê mẹ luôn cao cờ bất khuất !
Cho biển muôn đời con sóng vẫn lao xao...

Con chim lại về xây tổ ở cành cao
Cất tiếng hót bình yên trong nắng sớm ...

Thương An

"Mưa" nhỏ, ướt chút xíu thôi mừ...


Chúng tôi muốn biết đồng chí Mặt Sắt Đen Sì của chúng ta sang Tàu để làm gì...


Chúng tôi là những rân đen VN, và là những ông bà chủ của Đội quân tiên phong...Điều này chính các đồng chí trong đôi quân anh dũng ấy công nhận, có giấy tờ hợp đồng dấu đỏ ghi rõ ràng trong điều lệ. Và như vậy chúng tôi có 3 triệu đầy tớ, dĩ nhiên kể cả 16 anh chị ở ngôi cao Cửu Trùng cũng đều là osin huy đức của chúng tôi...(hehe...sướng. Anh lau nhà, anh rửa bát, chị bồng em....)
Vậy thì chúng tôi muốn hỏi, đồng chí MSĐS sang gặp Đại Hán gian Tập Cận Bình để làm gì ? Phải cho các Boss dân đen VN biết lý do chứ... Dù đồng chí có là phái viên của đại ca Tổng Trọng thì khi về cũng phải bẩm báo cho người chủ biết chứ, có biết luật lao động không. Vì Tổng Trọng cũng là đầy tớ của nhân dân. Có khác một chút là trùm đầy tớ thôi chứ gì. Không cần báo cáo chuyện ăn nhậu, chơi bời với Tập Chủ Tịch, mà chỉ cần những chuyện QG đại sự thôi. Hẳn là Đảng sáng suốt đã cử đồng chí đi với nhiệm vụ quan trọng nhất. Đó là buộc Tàu Cộng phải chấp nhận một trong ba phương án sau :
Thứ nhất là để cho Ta hàng giặc Tàu. Thứ hai là để cho Ta đầu hàng giặc Tàu, và thứ ba là cả hai phương án trên. Đồng chí phải giương cao ngọn cờ độc lập, để buộc Tàu cộng phải chấp nhận một trong ba thái độ. Đó là chúng ta năn nỉ Tàu cộng, hoặc buộc Tàu cộng phải để chúng ta năn nỉ , hoặc cả hai thái độ trên. Phải rõ ràng chứ...
Nhưng nhân dân chúng tôi tin Đảng, tin đồng chí...sẽ không có chuyện đầu hàng Tàu Cộng đâu. Không bao giờ có. Mà có thì cũng từ từ rồi có. Không trước thi sau đi đâu mà vội...
Nhưng chúng tôi vẫn tin ở Đảng, khi chọn mặt gửi vàng cử đồng chí đi vì biết đồng chí là người khẳng khái, không đi luôn cùng vàng đâu. Đảng đã không biết chọn ai sang Tàu vì trong 16 anh chị trùm Osin không có ai có được uy vũ đằng đằng sát khí như đồng chí...Các đồng chí kia thì hoặc là mặt như gà mái hoặc là mặt như gà không phải trống. Hoặc là tròn quay như bé bi thừa sữa, hoặc là bé bi dư sữa...Chỉ có đồng chí tướng mao oai dữ như Trương Phi dưới gầm cầu Trường Bản sẽ khiến cho kẻ địch thất kinh, run sợ và thế là ta không chiến tự nhiên thua...
Đồng chí đã không hổ danh với câu nói bất hủ của tiền nhân rằng : 
Thà làm Quỉ nước Nam còn hơn làm Vương đất Bắc...
Chúng tôi không thể không khâm phục đường lối chiến tranh của Đảng. Sáng tạo, linh hoạt và vận dụng khôn khéo nghệ thuật tiểu nhân của chiến tranh nhân dân...Giương cao ngọn cờ AQ học của Tàu để đánh Tàu...Như vụ giàn khoan HD 981 đấy...Vừa thí chốt như xí bùm bum mấy em CS biển với lại mấy em ngư rân anh dũng bảo vệ biển đảo quê hương, lại dưỡng binh tinh, như giữ trinh tiết của đội quân tiên phong...Rồi ỳ ra đó khi Tàu Cộng xâm lấn với khẩu hiệu :
Rồi Trời sẽ đuổi chúng thay ta...
Quả nhiên đúng vậy, giặc Tàu rút vội, nhưng phải do Trời mà do QH của bọn đế quốc Mỹ...Kinh thật...Đảng tính bằng mười Trời tính...Hay ! Tiên sư bố anh Đảng. Ấy câu này không phải câu chửi, mà là câu khen kiểu văn chương của Nam Cao. 
Nên phen này đám Chủ cả đói khổ chúng tôi sung sướng lắm khi Đảng cử đồng chí Hắc Toàn Phong Lý Quì VN ra trận. Phen này ông Ác VN sẽ cho giặc Tàu một phen sợ teo dế, không chết thì cũng hy sinh để chúng không động đến nước Nam ta nữa. Tất cả là nhờ uy dũng vô song của đồng chí, do đồng chí và vì đồng chí...
Mai Tú Ân

Một chút chạnh lòng và buồn tủi...

Bức hình này là Bìa trang của FB Nguyễn Quang Duy, là một người bạn mà MTA rất lấy làm vinh dự làm bạn....Đặc biệt là một người Việt ở nước ngoài (Úc Châu) nhưng rất nhiệt tình, rất mạnh mẽ trong công cuộc tham gia đấu tranh dân chủ ở trong nước...Và có lẽ tấm hình bìa của anh đã nói cho chúng ta biết tất cả về anh...
Tin một nhóm 31 dân biểu Úc đồng lòng ký tên gửi TTg VN Nguyễn Tấn Dũng, yêu cầu trả tự do cho hai người bất đồng chính kiến, ông Đoàn Huy Chương và Hoàng Quốc Hùng đang thụ án tù là một tin tốt lành cho ...đa phần người dân chúng ta, cũng giống như trước đây không lâu Thượng viện Hoa Kỳ cũng đã ra nghị quyết về biển Đông, yêu cầu Trung Cộng rút giàn khoan Hải Dương 981. Và người dân Việt Nam cũng nức lòng đón nhận...Và có lẽ chẳng bao lâu nữa ta sẽ thấy một màn vui duy nhất chỉ có ở xứ VN ta. Đó là QH Pháp, Anh, Đức...cho đến QH những xứ mà đa phần dân Việt ta không nó nằm ở mô như Aixlen, Mauritus hay quần Faroe... sẽ lên tiếng yêu cầu tự do cho chị Bùi Hằng, anh Điếu Cày, Ba Sàm...Lúc đó ta sẽ vui lắm khi cả TG xúm lại lo cho dân, cho nước VN..
Nhưng cũng có những suy tư trăn trở của những người trăn trở suy tư...Tại sao có những vấn đề QG đại sự như vụ giàn khoan 981 cho đến những vấn đề quyền công dân của người dân Việt thì lại chỉ có những ông Nghị Hoa Kỳ, và giờ thì đến những ông Nghị Úc..lên tiếng, tham gia nhiệt tình và còn chi ly đến từng chi tiết nhỏ...Cứ như các ông nghị hai xứ ấy như ma xó, cái gì ở VN các ông ấy đều biết tường tận...
Vậy thì các ông Nghị của ta đâu, Quốc Hội của ta đâu ? Và những việc Quốc Gia đại sự cho đến việc vi phạm quyền công dân của các dân đen, dân oan...của chúng ta đều không phải là công việc của các ông ấy. Vẫn biết các ông Nghị của chúng ta không phải là được bầu lên theo thông lệ dân chủ mà được dựng lên cho có tụ, có hình...trong một cái QH cũng được dựng lên cho có hình, có tụ...Nhưng còn quyền cá nhân của các ông bà Nghị xứ ta thì cũng không thấy nốt.
Qua vụ các ông Nghị xứ Cờ Hoa, và giờ là các ông Nghị xứ Chuột Túi lên tiếng về các vấn đề trên ở VN, thì các ông Nghị ở xứ VN thời đại Hồ Chí Minh có cảm thấy chạnh lòng và buồn tủi không ? Vì chức danh Nghị sĩ VN, và QH VN có thể là giả, nhưng gần 500 con người ngồi trong đó là người thật chứ không lẽ cũng là người giả luôn để không biết chạnh lòng và buồn tủi gì như người dân VN...
29/8/2014
Mai Tú Ân

28/8/14

Tranh cãi quanh việc tổ chức sinh nhật Hai Bà Trưng...

"Tổ chức sinh nhật Hai Bà Trưng theo cấp tỉnh, cấp nhà nước thì rất nực cười bởi không có cơ sở nào để khẳng định Hai Bà Trưng sinh vào ngày đó cả", giáo sư Nguyễn Quang Ngọc nói.

Vua Bà : Tranh cãi quanh việc tổ chức sinh nhật Hai Bà Trưn...:

Chiến tụng Ngọc Hồi, Đống Đa - Nhà văn Nguyễn Khắc Phục



Nhà văn  Nguyễn Khắc Phục      
 
    1.
Lớn thay vận nước
     Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
     Hùng thay hào khí
     Thăng Long muôn thủa bóng rồng thiêng
     Hai trăm hai mươi năm, một mùa xuân hùng vĩ
     Lời tuyên cáo của đại đế Quang Trung bốn thế kỉ âm vang

Đánh cho biết nước Nam anh hùng, có chủ!

Cả đất nước bên nhau kiêu hãnh ngước nhìn lên
     Ngọn cờ đào bách thắng
     Xuân Kỉ Dậu một nghìn bẩy trăm tám chín (1789)
     Ngọc Hồi - Đống Đa thành hùng ca bất tử Việt Nam!
    
2.
     Lịch sử như dòng sông có khúc chảy bình yên
     Có quãng bão giông phải băng qua ghềnh thác
     Nhưng tình yêu Việt Nam muôn đời không đổi khác
     Khi Tổ Quốc lâm nguy, trăm họ lại đứng lên
     Tất cả hiến dâng cho hồn nước thiêng liêng
     Dàn thế trận Diên Hồng đánh tan quân xâm lược
     Những Càn Long ngông cuồng không bao giờ hiểu được
     Sức mạnh của dân ta yêu hòa bình và đại nghĩa nhân văn
     Chỉ nhăm nhe đợi lũ Việt gian
     Cõng rắn cắn gà nhà, rước voi giày mả tổ
     Xua 28 vạn quân hùng hổ tiến ngay sang
     Mưu nuốt chửng nước Nam trong chớp mắt
     Những Tôn Sĩ Nghị, Hứa Thế Hanh vênh váo giữa Thăng Long
     Bầy Chiêu Thống bôi mày vẽ mặt 
     Cũng áo mão nhênh nhang, cũng ấn tín quốc vương
     Bán nước cầu vinh, vết ô nhục mãi ghi trong sử sách
     Thầy lẫn tớ mắt trợn trừng trợn trạc
     Tâng bốc nhau tướng hổ quân hùm
     Nào thiên mệnh, nào "phù Lê", nào khai hóa đất Nam man
     Mồm nốc rượu say, tay vơ đồ ăn cướp
     Cười sằng sặc thi nhau chém giết lương dân
     Mà không hay trời đang nổi phong vân
     Đất đang chuyển, mấy nghìn năm nổi giận
     Những Bạch Đằng, Vạn Kiếp, Chi Lăng gọi dậy bão Diên Hồng
     
     3.
     Đại tư mã Ngô Văn Sở lui về Tam Điệp - Biện Sơn
     Đợi chiến lệnh của hoàng đế Quang Trung
     Cả dân tộc kết thành đội hùng binh mùa mai vàng rực nắng
     Đất phương nam vang dội chiếu xuất quân
     
     Đánh cho để dài tóc
     Đánh cho để đen răng
     Đánh cho nó chích luân bất phản
     Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn
     Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ
     
Lời chủ tướng hẹn trước ngày đại thắng
     Gửi cánh đào báo tiệp về Phú Xuân
     Đoàn voi chiến băng đại ngàn ra trận
     Những chàng trai Thanh Nghệ bỏ cầy cuốc tòng quân
     Mắt nhìn thẳng hướng Thăng Long giục bước
     Năm đạo binh dàn thế trận Diên Hồng
     Đô đốc Bảo tiến đánh phía Nam
     Đô đốc Tuyết, đô đốc Lộc dẫn thủy quân ra Bắc
     Án ngữ Nhĩ Hà, chặn đường lui của giặc
     Hoàng đế Quang Trung thống lĩnh đạo trung quân
     Đập nát vụn tuyến bố phòng Nguyệt Quyết, Hạ Hồi, Nhật Tảo
     Trong tiếng voi gầm, lửa cháy, nộ khí xung thiên
     Đô đốc Long đánh thẳng vào Khương Thượng
     Run như cầy sấy, Sầm Nghi Đống phải treo cổ lên cây
     Tôn Sĩ Nghị nửa đêm hồn bay phách mượn 
     Giục lũ tàn quân chặt gẫy cầu phao bắc qua song
     Giặc Mãn Thanh hiện nguyên hình bầy kiến
     Giữa cuồng phong vỡ tổ chạy tháo than
     
4.
     Vinh quang thay ngày đất nước khải hoàn
     Tự hào thay những vần thơ bốn thế kỉ âm vang
     Thăng Long - Hà Nội bước vào mùa xuân hai nghìn linh chin
     Trên gò Đống Đa nghe sang sảng tiếng cha ông
    
Giặc đâu tàn bạo sang điên cuồng
           Quân vua một giận oai bốn phương
           Thần tốc ruỗi dài xông thẳng tới,
           Như trên trời xuống dám ai đương
           Một trận rồng lửa giặc tan tành,
           Bỏ thành cướp đó trốn cho nhanh
           Ba quân đội ngũ chỉnh tề tiến,
           Trăm họ chật đường vui tiếp nghênh
           Mây tạnh mù tan trời lại sáng
           Đầy thành già trẻ mặt như hoa,
           Chen vai khoác cánh cùng nhau nói:
          "Kinh đô vẫn thuộc núi sông ta"

Con Rồng cháu Tiên
     Yêu giang sơn tận máu thịt, tim gan
     Cháy bỏng thiết tha hòa bình - độc lập - tự do và cơm áo
     Trải mấy nghìn năm bao thế hệ Việt Nam  
     Dâng tâm huyết, tình yêu lên bàn thờ Tổ Quốc
     Trải qua bao thử thách hưng vong
     Từ hải đảo thân thương đến châu thổ Cửu Long
     Từ núi rừng Tây Nguyên đến đồng bằng Bắc Bộ
     Từ Biển Đông đến Trường Sơn hùng vỹ
     Từ Cao - Bắc - Lạng - Hà - Tuyên - Thái dải biên cương
     Đến mảnh đất Thăng Long nghìn năm hùng khí
     Sáng xuân nay mừng chiến thắng Đống Đa
     Trăm triệu con tim xum vầy, một khát vọng thiết tha
     Đón Tết hoa đào hồng tươi, hoa mai vàng nở rực
     Dân Việt ở quê hương hay kiều bào xa nước

Chỉ một hướng nhìn tương lai trong thế trận Diên Hồng
     Một tâm nguyện vì giang sơn gấm vóc
     Giữ cho muôn đời bất diệt:
     Việt Nam!

Hoàn thành đêm 04 rạng sáng 05 tháng 01 năm 2009
 
Nhà văn Nguyễn Khắc Phục

Một Thoáng Tình Cờ - Truyện ngắn của Phan Trang Hy.

 Mời các bạn thưởng thức một truyện ngắn của nhà văn Phan Trang Hy, một người bạn cũ của Trang thơ văn cộng đồng MTA web. Nhưng theo MTA thì, giống như nhiều truyện ngắn khác của anh mà ch...úng ta đã có dịp đọc trên Trang của chúng ta, cũng như trong tập truyện Người Thầy Dạy Búp Bê của anh có truyện ngắn này, thì bài viết trên giống như một đoản văn thì đúng hơn. Bài văn gồm những câu chữ đặc sắc, cô đọng, tinh tế, đầy chất thơ...trong một đoạn văn chương ngắn như một bài thơ giàu cảm xúc...Viết về, và viết cho PTH khi nhớ lại những kỷ niệm của anh, nhưng dường như người đọc chúng ta đều cảm thấy như anh viết về và viết cho cả mỗi người chúng ta với những kỷ niệm không thể nào quên...
Thật tuyệt diệu cho chúng ta mỗi khi nhớ về những khoảng khắc đầy yêu thương, những nỗi niềm thăng hoa, những chớp lóe tỏa sáng khi con tim rung động...khiến chúng ta mãi mãi không bao giờ quên...
Cám ơn bạn Phan Trang Hy và trân trọng giới thiệu.
Mai Tú Ân


MỘT THOÁNG TÌNH CỜ
Truyện ngắn của Phan Trang Hy

Rộn ràng ngày hội. Ánh sáng thiên diệu trải khắp mọi nơi. Thiện nam tín nữ dập dìu du xuân. Từng đôi nam thanh nữ tú hòa vào cảnh trời xuân. Từng gương mặt sáng , từng tiếng chào, từng nụ cười tươi. Lòng người hớn hở. Tất cả trải lòng chào đón cảnh sắc thiên nhiên. Và tôi cũng hòa vào trong không gian - thời gian của lễ hội.
Lòng tôi có tiếng reo vui. Tôi như thấy mọi người ai cũng làm ra vẻ quan trọng, làm như chỉ có mình mới làm cho lễ hội thêm phần rộn rịp. Chung quanh tôi đủ âm thanh. Nào là âm của đôi trai gái rủ rỉ nói tiếng yêu ; nào là âm của những người bán hàng đang chèo kéo khách; nào là tiếng nhạc điện thoại, tiếng gọi điện thoại lấn át cả tiếng mõ, tiếng chuông, tiếng khánh ; nào là tiếng kêu cứu của ai đó đang bị trộm cướp…Tôi tiếp nhận những âm thanh đó như thể rằng mình đang bị tra tấn. Bỗng bên tai tôi có tiếng gọi ngọt ngào. Tôi quay lại nhìn. Ồ thì ra là nàng…
Nàng là bạn học cũ của tôi từ thời trung học. Một thời nàng là đối tượng để các cậu học trò như tôi thành thi sĩ. Lại hiện về trong tôi những lời lẽ ngây ngô, những cử chỉ vụng dại của thời traỉ trẻ…Tôi như đang thẫn thờ ngồi trên bàn học nhìn nàng. Mái tóc nè ! Cổ nè ! Cả tà áo dài trắng của nàng nữa ! Và lời hát của những bản tình ca thời tiền chiến. Ôi, quả là dịu ngọt !
Mới như hôm qua ! Nàng và tôi xa nhau không biết là cái cớ gì ? Mới thôi, mới như tôi vừa ngủ dậy mở mắt nhìn mặt trời lên, mở mắt nhìn trăng hiển hiện ; mới như tôi vừa nghe xong một giai điệu giao hưởng, vừa nghe tiếng kinh cầu. Sao thời gian nhanh thế ? Quá nhanh như những dự tính của con người chẳng thể làm xong khi tóc bắt đầu điểm bạc.
Nàng nhìn tôi cười, tôi cũng nhìn nàng và cười. Chúng tôi không biết nói gì. Nói lại chuyện xưa ư ? Cả hai đều biết cả rồi mà ! Nói chuyện nay ư ? Cả hai đều có chuyện riêng của đời mình, nhưng không gian này, thời gian này làm sao chúng tôi nói cho hết được.
Một sự ngẫu nhiên và định mệnh nào đó cho chúng tôi gặp nhau ? Cuối cùng, tôi chỉ khẽ hỏi : “Bây giờ, bạn thế nào ?” Nàng cười: “Còn anh ?”…Và rồi cả hai chúng tôi như trẻ nhỏ cười vô tư giữa ngày hội : “Chúng ta còn độc thân !”
Chúng tôi vào lễ Phật. Tôi quỳ chắp tay nguyện cầu cho quốc thái dân an. Tôi khấn cho tôi có vợ. Nàng cũng đang quỳ bên tôi. Tôi không biết nàng thầm khấn những gì. Tất cả mùi hương âm sắc ở đây đều toát lên sự trầm mặc, uy nghiêm…Tôi vẫn cứ quỳ và chắp tay trước ngực. Mắt tôi nhắm…Tôi mường tượng Đức Phật trên đài sen. Người trầm mặc, tĩnh lự trước lời khẩn cầu của tôi.
Đức Phật trên đài sen như đang biến hóa trong tâm tưởng tôi. Lúc là tôi. Lúc là nàng. Lúc là này. Lúc là nọ…Và cuối cùng tôi như thấy chính tôi…Tôi mở mắt.
Đức Phật trên đài sen vẫn tĩnh lự. Nàng không còn bên tôi. Chỉ còn tôi !


Phan Trang Hy
Trích từ tập truyện Người Thầy Dạy Búp Bê, Nxb Văn nghệ.

Thế là tiêu tan mọi hy vọng thay đổi...

Chính quyền đã lại làm thêm một việc thất nhân tâm và hoàn toàn mất lòng dân, qua việc kết án tù đối với chị Bùi Hằng, chị Thúy Quỳnh và anh Văn Minh, ba nhà đấu tranh dân chủ trong một phiên tòa ...độc diễn, hình thức... giống như bao phiên tòa ở xứ sở này. 
 
Bùi Thị Minh Hằng, Thúy Quỳnh và Văn Minh trong phiên tòa. Ảnh Nguyễn Quang Duy
 Chắc chắn Chính Quyền, những người ra quyết định bất công với chị Bùi Hằng, cùng với hệ thống "Tư Pháp" và những cơ quan như CA, VKS, Tòa Án... cùng hệ thống thực thi pháp luật đều biết rằng chị Bùi Hằng và hai người bạn không phạm tội gì hết. nhưng tất cả đều mau mắn thi hành những công việc để kết án những người vô tội trên bằng một phiên tòa hình thức, giả tạo như đã diễn ra hôm qua (26/6/2014) ở TX Cao Lãnh, Đồng Tháp...Một phiên tòa diễn ra như một vở tuồng nhạt, giả dối và chắc chắn là bất công với mọi dân đen, dân oan Việt Nam...
Cũng có một chút hy vọng của những người lạc quan trước khi vụ án này diễn ra, khi họ mong rang vụ án của chị Bùi Minh Hằng và hai người bạn, sẽ là một thứ thuốc thử cần biết, một bước đi của một bước ngoặt nào đấy cho thiên hướng dân chủ, thoát Trung...của chính quyền.
Cao hơn cả là những người dân mong muốn có sự thay đổi, qua vụ án này muốn thấy được sự đổi mới của chính quyền trong việc đối phó với những vụ việc "Đòi dân chủ"...của một thế lực đang lớn mạnh từng ngày với một sức mạnh không thể kiểm soát , không thể khuất phục...
Tiếp theo những động thái được cho là tích cực của chính quyền trong việc trả tự do cho những nhà đấu tranh dân chủ như Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Tiến Trung....thì đa phần những người dân thường Việt Nam chúng ta có quyền hy vọng, có quyền đòi hỏi chính quyền một mặt phải trả tự do cho những nhà đấu tranh dân chủ đang phải chịu cảnh tù đầy một cách bất công như Điếu cày, Tạ Phong Tần, Lê Quốc Quân, Trương Duy Nhất, Basam..v..v..Mặt khác họ không được làm xấu thêm, không được dày thêm hồ sơ nhân quyền Việt Nam vốn đã dày, đã xấu lắm rồi, qua việc tiếp tục bắt giữ và kết án tù những người đấu tranh dân chủ khác...Trọng một chiều hướng tích cực hoặc tưởng như tích cực về dân chủ, nhân quyền đang diễn ra rộng khắp trên đất nước ta, thì người dân VN chúng ta có quyền trông mong, có quyền đòi hỏi chính quyền không được phép bắt giam và kết án vô lý những nhà đấu tranh dân chủ, khôngđược phép làm dày thêm danh sách những Tù nhân lương tâm như trước nữa...
Nhưng phiên tòa đã diễn ra hoàn toàn khác. Bất chấp mọi nỗ lực của rất nhiều người, chị Bùi Hằng, Thúy Quỳnh và anh Văn Minh đã bị kết án một cách vô lý như đã diễn ra. Chính quyền đã hành động ngược lại với lòng dân khi vẫn tiếp tục đưa các nhà đấu tranh dân chủ vào vòng tù tội vô lý bằng những biện pháp phản dân chủ, và họ vẫn tiếp tục dày thêm danh sách các Tù Nhân Lương Tâm bằng các biện pháp vô lương tâm...
Và những hy vọng cuối cùng dường như tan biến....
27/8/2014
Mai Tú Ân

27/8/14

Bài Học thứ 4 của Cuộc Sống - Sự Nhu Hòa...

Răng người ta rất cứng, lưỡi người ta rất mềm, đi hết cuộc đời răng người ta lại rụng hết, nhưng lưỡi thì vẫn còn nguyên. Cho nên cần phải học mềm mỏng, nhu hòa thì đời con người ta mới có thể tồn t...ại lâu dài được. Đường đi thuận chiều thì sẽ thông, dòng sông chảy thuận thì mau ra biển lớn..
Hãy làm như cây liễu mùa đông khi bị tuyết phủ suốt nhiều tháng trời và bám dầy trên những cành liễu mỏng manh, yếu đuối...Nhưng những cành liễu mỏng manh đó đã uốn mình xuống để trút bỏ lớp tuyết băng dày đặc đó và rồi chúng lại vươn lên mạnnh mẽ để đón những tia nắng mặt trời.
Còn những cây tùng cây bách to lớn và mạnh mẽ thì sụp gẫy đổ vì những khối tuyết bám trên thân cành đè nặng xuống. Trong khi chúng không thể uốn mình xuống để trút bỏ đi lớp tuyết phủ đang giết dần giết mòn chính chúng. Thật ngược đời khi chính những cây cao bóng cả như cây Tùng cây Bách thì lại chết vì chính vì sự cứng rắn, không nhu hòa của chúng.
Bài học này cho ta thấy những kẻ yếu thế nhỏ bé có thể tồn tại nếu biết uyển chuyển, biết cúi đầu trước những đối thủ nghịch cảnh ..để được tồn tại....
Mai Tú Ân

 

THỜI 2 Đ - blog NHẬT TUẤN: CHUYỆN XƯA - NAY MỚI NÓI - KỲ 65 - ĐẤU TỐ TRỞ LẠI - KỲ 9

 "Nhìn vào danh sách hơn 1000 hội viên Hội Nhà văn Việt Nam người ta đều thấy đa số đều chỉ là những người già nua không có khả năng sáng tạo và hầu hết đều… “vô học”, tự phát mà thành danh…”
“Trong số này có tới hơn 80% là nhà thơ tức là những người chỉ dựa vào “cảm hứng” để tuỳ tiện viết ra những lời lẽ du dương phù phiếm vô nghĩa, nhìn chung là lăng nhăng, trừ có dăm ba thi sĩ tài năng thực sự (số này đếm trên đầu ngón tay) là còn ghi được dấu ấn ở trong trí nhớ người đời còn toàn bộ có thể nói là vứt đi cả” (NGUYỄN HUY THIỆP)

THỜI 2 Đ - blog NHẬT TUẤN: CHUYỆN XƯA - NAY MỚI NÓI - KỲ 65 - ĐẤU TỐ TRỞ LẠI - KỲ 9

26/8/14

Đôi lời với nhà thơ, đạo diễn Đỗ Minh Tuấn - Bài viết của Mai Tú Ân

Mời các bạn đọc bài mà Mai Tú Ân đã gửi cho nhà thơ, đạo diễn Đỗ Minh Tuấn nhân vụ việc lùm xùm của anh với Ban vận động thành lập Văn Đoàn Độc Lập. Chỉ là những lời lẽ chân tình thiết tha của MTA gửi cho đạo diễn ĐMT như của một người em gửi cho một người anh đáng kính vậy...
MTA
phó nhòm tây bắc: 3019. Đôi lời với nhà thơ Đỗ Minh Tuấn

Đạo diễn Đỗ Minh Tuấn (trái) trong cuộc biểu tình chống Trung Cộng

25/8/14

Bia và Bụng...

 
Chỉ có Bia mới hiểu,
Bụng mênh mông nhường nào.
Chỉ có Bụng mới biết
Bia đi đâu về đâu...
...
Chỉ có Vợ mới quyết..
Bia Bụng vào nhà thì khi nào Chồng phải đi ra...

MTA

23/8/14

Vụ tàu ngầm Kilo....Không phải chúng ta đã mất tất cả...

Nhân dịp chiếc tàu ngầm Kilo thứ 3 của VN sắp về...Đã có lúc tin tức về tàu ngầm VN mang lại niềm vui, sự hãnh diện và niềm tin cho người Việt Nam chúng ta. Vẫn biết rằng có vũ khí hiện đại không phải để chiến tranh, mà để ngăn đe với hiểm họa xâm lấn từ kẻ thù phương Bắc luôn rình rập, cũng như sẵn sàng bảo vệ Tổ Quốc nếu chúng làm càn...



Nhưng qua những tháng ngày bi hài của sự kiện giàn khoan Hải Dương 981, qua những động thái khó hiểu của chính quyền, sự nhũn như chi chi của quân đội qua những lời phát biểu quá thân thiện với kẻ thù của ông BTQP Phùng Quang Thanh, thì giờ đây chúng ta thấy có cần đổ ra hàng tỷ đô la tiền thuế của dân, và vào lúc kinh tế lao đao như bây giờ, chỉ để rước lấy những món đồ đắt tiền mà chẳng đem lại lợi ích như 6 cái tầu ngầm đó không. Việt Nam chúng ta nghèo mà bỏ ra số tiền khổng lồ để mua tàu ngầm, rồi tiền bảo trì, bảo hành, huấn luyện thủy thủ cùng bộ máy kỹ thuật vô cùng tốn kém để làm gì ? 
Vì ngay cả việc dùng nó làm vũ khí ngăn đe, làm thứ vũ khí để "Khè" kẻ thù thì cũng không thể làm được khi người cầm đầu sử dụng thứ đồ chơi đắt tiền đó thực tế đã giương cờ trắng với kẻ thù rồi...Không có mục đích để tồn tại, không mục đích để ngăn đe thì giờ đây hạm tàu hãnh diện của chúng ta chỉ là những đống sắt tốn tiền vô ích, giống như kiểu các "công trình" mà Vinashine đã mua, cũng ở từ nước Nga...
Vậy thì 6 cái tàu ngầm Kilo mà chúng ta có để làm gì, nếu không phải chỉ để trưng cho có, cũng như là lý do hợp lý để hàng tỷ đôla của Quốc Gia đội nón ra đi và mất hút vào nước Nga mênh mông. Nhưng là người VN, chúng ta cũng có một chút an ủi rằng không phải chúng ta đã mất tất cả số tiền đó cho anh Nga ngố. Vì với số tiền hàng tỷ đô như thế, lại "làm ăn" với nước Nga thời Putin là trùm hối lộ như thế, thì các đồng chí của chúng ta cũng được thăn thiến, được lại quả khá nhiều...Không được 30 - 40 %, thì cũng được 10 - 20% của vụ tàu ngầm, và chắc chắn số tiền ấy không mất đi mà vẫn còn ở lại với Việt Nam, và chúng ta cũng nên tự an ủi là không phải đã mất tất cả...
Mai Tú Ân

Bài thơ con cóc...khóc.

Anh MTA bật tay cái chóc
Xuất ngay ra một bài thơ con cóc.
Ai dè có con Cóc dòm qua cửa sổ đòi thơ nhà cóc...
Thơ hay quá, nó đọc nửa chừng thì hóc
Rồi ngửa mặt lên nhìn Trăng mà than khóc.
Cuối cùng thì cả Cóc, cả chị Hằng hai con nhìn nhau khóc lóc...
Thế là hết bài thơ con cóc.

MTA



22/8/14

Câu chuyện của nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín với báo ĐỜI SỐNG & PHÁP LUẬT...

Huỳnh Ngọc Chênh

Đã gần một tháng kể từ khi nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín gởi đơn khiếu nại lên các cơ quan chức năng về bài viết bịa đặt đăng trên báo Đời sống& Pháp Luật mà ông vẫn chưa nhận được phản hồi từ bất cứ cơ quan nào.

Nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín và vợ, nghệ sĩ Bích Trâm

Sau một thời gian rộ lên chuyện lùm xùm, có đúng có sai, chung quanh việc bị ngân hàng tịch biên nhà, nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín đã quá mệt mỏi. Ông cắt điện thoại và tránh xa giới truyền thông vì không muốn bị phiền toái nữa. Từ đó đến tận bây giờ, ông không hề tiếp xúc với bất kỳ phóng viên của báo nào. Ông yên lặng ở nhà, lầm lũi thu xếp mọi việc để kịp đến tháng 9 này bàn giao nhà lại cho ngân hàng.
Không tiếp xúc được với ông nên báo chí cũng không có gì khai thác về chuyện ông để câu view hay bán báo nữa. Nhờ vậy, chuyện thị phi về ông, dư luận cũng quên đi. Tưởng đã yên thân, bỗng đùng một cái, báo Đời Sống & Pháp Luật số ra ngày 23.7.2014 đăng một bài với cái tựa hết sức giật gân và đầy tính câu khách: "Hậu scandal, Nguyễn Chánh Tín: Tôi làm sao nghèo được". Xin đăng lại nội dung toàn bộ bài báo:

Hậu scandal, Nguyễn Chánh Tín: Tôi làm sao nghèo được
(ĐSPL) – Hậu scandal vỡ nợ, diễn viên Nguyễn Chánh Tín lạc quan cho biết cuộc sống của ông đã ổn định và ông cũng trở lại màn ảnh.
Chia sẻ với phóng viên Báo Đời Sống Và Pháp Luật ngày 23/7, nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín cho biết cuộc sống của ông và gia đình đã tạm ổn định sau những ngày sóng gió vì bị ngân hàng xiết nợ căn nhà vào tháng 3 vừa qua.
“Tôi đã xin được nhà nước cho ở nhà, đến tháng 9 tới mới phải dọn đi. Gia đình tôi sẽ dọn đến ở trong một chung cư… Vợ chồng tôi có khó khăn về kinh tế nhưng tôi vẫn cười ha hả, Chánh Tín làm sao nghèo được”, nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín vui vẻ cho biết.
Trước một số thông tin rằng vợ Nguyễn Chánh Tín phải làm trụ cột gia đình, vay nợ đế chữa bệnh cho ông, Nguyễn Chánh Tín phủ nhận "làm gì có chuyện đó" và "tôi còn nuôi cả bà ấy".
= Nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín cũng cho biết thêm ông đã trở lại phim ảnh trong phim Những đứa con biệt động Sài Gòn 2 đang được công chiếu. Tuy nhiên, ông không hài lòng với ekip bộ phim này.“Tôi rất buồn vì những người trong ekip làm phim chỉ dùng tôi, lợi dụng tôi để đánh bóng bộ phim, họ không để tên tôi khi chiếu trên VTV3. Tôi nhận vai để chơi vui thôi nhưng không ngờ người ta không để tên tôi… 
 Đạo diễn Long Vân mời tôi đóng. Tham gia tôi chỉ được 1-2 triệu đồng thù lao. Một “Nguyễn Thành Luân” mà người ta cũng không để tên. Đây là sai! Các bạn chờ xem tôi đóng vai chính phim Đại ca U70 tôi đóng vai chính sẽ chiếu vào tháng 12 tới”, Chánh Tín cho biết.
Được biết, nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín tham gia một vai nhỏ trong phim Những đứa con biệt động Sài Gòn 2, là bố của Yến Lan - người yêu của cảnh sát hình sự Đắc Vy. Ông chỉ xuất hiện chớp nhoáng ở vài tập trong 30 tập của phim.
Nói về sức khỏe của mình, nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín cho biết bệnh tật của ông vẫn còn nhưng ông đã khỏe nhờ vào sự ủng hộ của khán giả, những người yêu mến ông. Ông còn khỏe để tham gia nhiều phim nữa.
HOÀNG ANH

Bài báo ấy đưa lên mạng và sau đó hàng ngàn trang mạng khác sao chép lại. Bao nhiêu tiếng ác lại gieo vào người nghệ sĩ đã thất cơ lỡ vận nầy, muốn yên thân mà cũng không thể nào yên được.
Tác giả Hoàng Oanh đã rất thành công khi biến một Nguyễn Chánh Tín đang bệnh tật và buồn đau thành một Nguyễn Chánh Tín tự cao tự đại qua câu nói: "Tôi vẫn cười ha hả, Chánh Tín làm sao nghèo được". Hoặc qua câu: "Một Nguyễn Thành Luân mà người ta cũng không để tên". Rồi lại vùi dập người nghệ sĩ xuống tận cùng của sự thãm hại qua câu: "Đạo diễn Long Vân mời tôi đóng. Tham gia tôi chỉ được 1-2 triệu đồng thù lao".
Chỉ cần đưa lên một vài chi tiết tưởng như vô thưởng vô phạt như vậy, nhưng tác giả bài báo đã đạt được mục tiêu vô cùng độc ác của mình là tiếp tục lôi người nghệ sĩ đang trong hoàn cảnh hết sức khó khăn nầy ra trước búa rìu dư luận. Hàng trăm cuộc điện thoại lại gọi đến quấy rầy ông và gia đình. Ngay cả bản thân người viết bài nầy, khi đọc bài báo đó cũng không thể nào không khó chịu với ông. Đó là chưa kể tình nghĩa vợ chồng ông bị xúc phạm nặng nề khi nhét vào miệng ông câu nói : "Làm gì có...tôi còn nuôi cả bà ấy"
Nhưng sự thật thì như thế nào? Trong lần tình cờ gặp nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín tại một bửa đi ăn tối, khi được hỏi về bài báo, ông đã giận dữ nói: "Hoàn toàn láo khoét. Tôi không hề gặp gỡ bất kỳ nhà báo nào sau sự cố trước đây. Tôi không hề gặp phóng viên Hoàng Oanh nào đó của báo Đời sống & Pháp Luật thì làm sao lại có chuyện tôi chia sẻ với phóng viên ấy. Họ hoàn toàn bịa ra một bài báo để tiếp tục làm nhục tôi. Tôi đã gởi đơn khiếu nại lên nhiều cơ quan chức năng để yêu cầu tờ báo xin lỗi và rút bài báo xuống".
Đơn từ của nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín gởi đi từ ngày 25.7.2014 mà đến khi tôi viết bài nầy thì bài báo vẫn còn nguyên tại đây: http://www.doisongphapluat.com/giai-tri/ngoi-sao/hau-scandal-nguyen-chanh-tin-toi-lam-sao-ngheo-duoc-a42577.html. Và gõ đầy đủ tựa đề bài báo vào mục tìm kiếm của google thì hiện lên ngay 28.400 kết quả tròng vòng 0,38 giây. Điều đó cho thấy sức phát tán của nó trên mạng thật là ghê gướm, và sự bôi đen lên người nghệ sĩ đang sa cơ nầy, theo quy mô đó lan truyền đến hàng vạn vạn người đọc.
Nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín cho biết cũng chính tờ báo Đời Sống & Pháp Luật nầy trước đây đã biến chuyện bị tịch biên nhà của anh thành một scandal khủng khiếp với bao nhiêu tiếng xấu gieo vào anh khi cắt cúp cái video clip của anh từ 142 phút xuống còn 3 phút để tung lên mạng. "Những điều tôi nói như một tâm sự bộc bạch trong lúc có nhiều buồn bực và bức xúc tại nhà với nhiều bạn bè thân tình thì được phóng viên báo nầy ghi lại trọn vẹn. Nếu để nguyên cả những đoạn dài tôi nói thì sự việc được hiểu khác, nhưng nếu cắt cúp thành từng đoạn ngắn rồi ráp lại theo dụng ý của phóng viên thì sự việc bị hiểu theo nghĩa khác xa, chưa nói là có những chỗ bị hiểu ngược lại" Ông nói.
Điều nầy không khỏi không làm người viết bài nầy liên tưởng đến đoạn clip phát biểu của LM Ngô Quang Kiệt bị cắt cúp để xuyên tạc của truyền hình Hà Nội trước đây, để qua đó các báo đã thi nhau viết bài bôi nhọ người tu sĩ đáng kính này.
Nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín tâm sự, chuyện đó đã gây ra bao nhiêu hiểu lầm nhưng ông đành cam chịu vì không thể nào đủ tỉnh táo để chống đỡ lại hàng chục cơ quan báo đài với những bài viết phần lớn trích dẫn từ video clip đó, không thể chống đỡ được khi biết bao nhiêu phóng viên tràn đến đòi phỏng vấn viết bài...Tuy nhiên khi ông cương quyết không tiếp xúc báo chí nữa thì mọi việc cũng trôi qua, "tôi cũng muốn để nó vào yên lặng, không muốn nói tới nói lui nữa, càng cãi chính thì càng dễ sa vào sai lầm, nhất là trước những phóng viên có dụng tâm không tốt với mình. Qua mấy tháng tưởng yên rồi, nào ngờ bây giờ tờ báo đó lại dựng hẳn lên một bài báo không có thật. Họ có tiếp xúc với tôi đâu mà họ dám viết rằng tôi đã gặp họ vào ngày 23.7 để chia sẻ nầy nọ"
Đơn thư khiếu nại trước một sự việc hoàn toàn sai trái như vậy, đã gởi đi từ ngày 25.7 đến nay vẫn biệt vô âm tín, không thấy cơ quan nào phản hồi, nhất là bản thân tờ báo Đời Sống & Pháp Luật. Một động tác đơn giản nhất là gỡ bài báo bịa đặt đó xuống nhưng báo vẫn không thèm làm. Họ đã xúc phạm cá nhân khi đăng bài sai trái và càng xúc phạm hơn khi không thèm đếm xỉa gì đến khiếu nại của nạn nhân.
Dù có được bảo kê để không bị xử lý khi xúc phạm và gây tổn hại đến cá nhân công dân thì ít ra người cầm bút phải có một chút lương tri nào đó.

HNC

NGUYỄN THỊ TỪ HUY VÀ HẠ ĐÌNH NGUYÊN TIẾP TỤC BÀN VỀ...

HUỲNH NGỌC CHÊNH: NGUYỄN THỊ TỪ HUY VÀ HẠ ĐÌNH NGUYÊN TIẾP TỤC BÀN V...:   Lời nói leo - hạđìnhnguyên Sài gòn 17-8-2014 Tôi tự hòi, trí thức trẻ...

Tôi tự hòi, trí thức trẻ (xin hiểu, không phải là già) của xứ ta ngày nay, như Từ Huy chẳng hạng, là ít hay nhiều ? Theo lẽ, hẳn không thể là ít, nhưng không thấy được là nhiều, hoặc vì hoàn cảnh giống như lời Nguyễn Trãi mà tiến sĩ Từ Huy nhắc lại :“bị khuất ở các hàng quan nhỏ”, đang “náu trong đồng nội”, hay trong “hàng binh lính” không được ai tiến cử ? Ít hay nhiều khó nói được, có lẽ vì thế nó đưa đến cái ray rứt của chủ đề “Cầu Hiền” nầy chăng?

HUỲNH NGỌC CHÊNH: Nhà báo độc lập Chí Dũng có còn độc lập?

HUỲNH NGỌC CHÊNH: Nhà báo độc lập Chí Dũng có còn độc lập?: HNC: Nếu cho rằng nhà báo độc lập Phạm Chí Dũng không còn độc lập vì thể hiện quan điểm qua một số bài viết gần đây đứng về phe bảo thủ, th...

Hình ảnh : có nên thoát Trung hay không...

Em nhái VN ơi, em cố bám làm gì cho thêm khổ, để rồi con sấu TC nó đớp... Mà em cố leo lên thì cũng chui vào cái mõm đầy răng của con sấu Tàu...
Buông tay ra đi, buông tay để thoát khỏi hàm răng gớm ghiếc, buông tay để trở về với đồng loại, với ao sen yên bình em nhé..
Hãy buông tay trước khi quá muộn...
MTA


 

21/8/14

Tây Tiến - Thơ Quang Dũng

GIỚI THIỆU NHỮNG BÀI THƠ HAY

Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa...


Khi nước nhà mới giành được độc lập, đã có những cuộc hành binh theo tiếng gọi của chính phủ VNDCCH. Như Nam tiến xuống với đồng bào miền Nam, còn Tây tiến sang nước bạn Lào. Đây là  cuộc hành binh gian nan, đồi núi chập trùng, rừng thiêng nước độc của một đội quân mới được thành lập vội vã, thiếu thốn trang bị, vũ khí, lương thực...và cuộc hành quân sang Lào đã kết thúc trong thất bại. Các chiến sĩ trong đoàn quân Tây Tiến ấy hầu hết là những thanh niên học sinh của đất Hà Nội tràn đầy lòng nhiệt huyết và sự ngây thơ trong sáng của các chàng trai mới lớn, mộng mơ được đi làm Cách Mạng trên toàn thế giới...Họ hành quân trên con đường mịt mù, diệu vợi ngày càng xa cách quê hương xứ sở, để rồi lần lượt gục ngã và gửi thân trong những nấm mồ hoang nơi rừng sâu núi thẳm, và trở thành những linh hồn bơ vơ nơi xứ lạ quê người...
Có lẽ những chiến binh đã hy sinh đó cùng với cuộc hành binh Tây Tiến hào hùng sẽ đi vào quên lãng, như một sự che dấu thất bại hoặc ai đó đã muốn quên đi, nếu không có một người trở về từ cõi chết của một đoàn quân đã chết...Đó là nhà thơ tài năng Quang Dũng. Ông có mặt trong đoàn quân ấy, và đã may mắn sống sót trở về, và thế là chúng ta mới có được một bài thơ tuyệt vời cùng với sự thật đau lòng về những chiến binh gục ngã khi đời còn rất trẻ, nhiều người đã hy sinh khi chưa đủ tuổi trưởng thành...
Nhưng Quang Dũng không bi thảm hóa cuộc thất trận, mà ngược lại ông hào hùng hóa những cái chết của đồng đội khiến bài thơ mang đầy  xúc bi hùng của thể thơ chiến tranh. Nhưng điều chúng ta biết trong bài thơ trên không chỉ là chết chóc khổ sở mà còn có cả sự hào hùng, ngạo nghễ của những chàng chiến binh - thư sinh chưa đánh trận nào nhưng lại thách thức cả cái chết. Mặc cho gian nan, khốn khổ, và hao hụt vì chết dần chết mòn nhưng đoàn quân trẻ ấy như không hề nao núng vẫn tiếp bước để đi đến đích cuối cùng....Và thật đúng giờ khắc khi đất nước chúng ta đang gặp cơn thử thách do kẻ phương Bắc xâm lấn, thì xem lại những bài thơ hào hùng như bài thơ này để cho dòng máu anh hùng của các chiến binh năm xưa được cuộn chảy trong mỗi người dân Việt ta...
Đọc bài thơ, ta thấy như rung động hết các tầng nấc cảm xúc khi những câu thơ hào sảng, đầy uy lực mạnh mẽ của một bài thơ viết về đề tài chiến tranh, về những anh hùng vô danh cứ vụt sáng rồi lại vụt tắt như những ngội sao băng, cứ tuôn ra cuồn cuộn từ đầu đến cuối...Những câu thơ hùng tráng như những lời tụng ca có cánh viết về một cuộc chiến của những chiến binh đã chết khiến cho chúng ta không thể không đau lòng nhưng cũng khiến cho chúng ta đồng cảm, đồng hành với họ....và cả bài thơ chết chóc đó là những điểm nhấn đối nghịch khi miêu tả các chiến binh đang ngẩng cao đầu để đi vào cõi chết với những niềm vui sướng trẻ con như đêm vẫn mơ về quê hương, về Hà Nội với những nàng Kiều thơm, tức là những nàng Kiều không phải nàng Kiều trong chuyện Kiều, mà là những nàng Kiều trong trắng người yêu của họ, hay các cuộc vụi hội đuốc hoa, với những điệu múa Lâm thôn và điệu khèn e ấp :
Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa
Kìa em xiêm áo tự bao giờ
Khèn lên man điệu nàng e ấp
Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ
Trên con đường hành quân mịt mù giữa cuôc núi rừng hiểm trở, hoang vu khắc nghiệt nước Lào của các chiến binh non trẻ nhưng lại thật già dặn, thật dữ dội với dòng máu Lạc Hồng khi họ chấp nhận cái chết một cách thật nhẹ nhàng, thật giản dị như một cuộc đời :'bị bỏ quên" vậy, khiến người đọc bùi ngùi..
Anh bạn dãi dầu không bước nữa
Gục lên súng mũ bỏ quên đời !
Và hai câu thơ kết của bài thơ thì thật sự là không thể nào dữ dội hơn là một lời thề giản dị của một chiến binh sắp chết, đang chết và đã chết,...những ước vọng lớn lao và cuối cùng của những chàng trai thanh niên lính ấy lại là một ước mơ thật giản dị, thật thanh thản nhẹ nhàng…Một ước mơ mà chỉ có thể là của một con người chấp nhận hiến dâng đời mình cho Tổ Quốc. Đó là dẫu có chết cũng phải đến được đích. Và các chàng trai trẻ ấy, khi đêm ngủ vẫn còn mơ về Hà Nội với những bóng "Kiều thơm", đã để lại những lời quyết tâm cuối cùng giống như lời hờn dỗi của một đứa trẻ , nhưng lại cũng là lời thề sắt son nhất :
Ai lên Tây tiến mùa xuân ấy
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.
Người đọc muốn khóc khi biết được quyết tâm của các chiến binh Tây Tiến ấy. Vâng, phải đi được đến cái đich cuối cùng, cái đích ấy là Sầm Nứa, Nếu có chết, thì "hồn" của họ cũng quyết theo đoàn quân đi tới cái đich cuối cùng, chứ nhất định không chịu trở về xuôi, nơi có quê hương, có cha mẹ và những nàng Kiều thơm đang đợi chờ...
MTA

Tây Tiến

Sông Mã xa rồi Tây tiến ơi !
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi

Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây, súng ngửi trời
Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi

Anh bạn dãi dầu không bước nữa
Gục lên súng mũ bỏ quên đời !
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người

Nhớ ôi Tây tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi

Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa
Kìa em xiêm áo tự bao giờ
Khèn lên man điệu nàng e ấp
Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ

Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa

Tây tiến đoàn binh không mọc tóc
Quân xanh màu lá dữ oai hùm
Mắt trừng gửi mộng qua biên giới
Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm

Rải rác biên cương mồ viễn xứ
Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh
Áo bào thay chiếu, anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành

Tây tiến người đi không hẹn ước
Đường lên thăm thẳm một chia phôi
Ai lên Tây tiến mùa xuân ấy
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.

Phù Lưu Chanh, 1948

QUANG DŨNG

Những Bài Học Của Cuộc Sống : Sự Khôn và Sự Ngu...

Câu chuyện hồi nhỏ của vị Tổng Thống đầu tiên của Hoa Kỳ, George Washington (1732 – 1799)


Hồi đó ông khoảng 13-14 tuổi và là một thằng nhóc tì phục vụ trong quán rượu của cha ông làm chủ, ở vùng quê nhà Westmoreland, Virginia, Hoa Kỳ. Công việc chỉ là bưng bê rượu cho đám khách đủ thành phần như địa chủ trong vùng, thợ săn, thợ đốn gỗ ....Hồi nhỏ ông trông không được nhanh nhẹn với chiều cao gần 1.9m và khuôn mặt trông hơi đần độn, nói năng lắp bắp...Và thế là từ lúc nào không biết, đám khách ngà ngà say thường réo tên ông mỗi khi họ muốn giải trí :
- Này, George...Trong tay phải tao là một đồng dolar, bên tay trái là một đồng 20 xu. Mày chọn bên nào, bên tay cầm đồng 1 đô la hay tay có đồng 20xu thì tao cho mày đồng đó luôn.
Đám khách bu lại nhìn, trong khi chàng Goerge ngơ ngơ không biết chọn bên nào. Cuối cùng thì chú quyết định : "Tôi lấy đồng 20 xe". Cả đám khách nổ ra cười vang chế riễu khi thấy chú nhận đồng 20xu. "Đúng là một thằng ngu"... "Làm gì có ai mà ngu đến mức lại chọn đồng tiền nhỏ, và bỏ đi đồng lớn hơn 5 lần. Để tôi thử xem..."
- Này nhóc. Tao sẽ cho mày một đồng 50 xu hoặc một đồng 20 xu. Mày chọn bất cứ đồng tiền nào thì nó sẽ là của mày...
Tiếng cười của đám say rượu lại nổ bùng ra khi thấy thằng đần to xác kia lại chọn đồng nhỏ hơn...
- Này, George...lại đây. Tao có đồng 1 đô và đồng 50 cent đây..
Cứ thể những tràng cười cứ rộ lên cùng những lời chế riễu của đám khách nhắm vào thằng con khờ của chủ quán. Ông bố George rất tức và buồn khi nhìn thấy thằng con trai đang ngớ ngớ ngẩn ngẩn làm trò cho đám khách say rượu khả ố..
"Không biết lớn lên thằng con của mình có làm được gì để nuôi chính bản thân không" Ông buồn rầu nghĩ bụng. Nhưng buổi tối thì ông không còn buồn nữa khi George đưa cho ông cả một nắm tiền. Có đến hàng chục dolar...
- Chà, ông đột nhiên ngưng đếm tiền để lên tiếng, giọng tiếc rẻ : Nếu mày chọn lựa khôn ngoan hơn thì giờ này đã có một số tiền lớn hơn nhiều. Sao mày lại ngu tới mức chỉ chọn đồng tiền có giá tri nhỏ hơn vậy.
Thằng ngu Goerge ung dung nói :
- Nếu con chọn đồng tiền có giá trị lớn, điều mà ai có đầu óc khôn ngoan cũng đều làm thì liệu sau vài lần thử, có ai còn tiếp tục cuộc chơi như thế với con không ? Cái mà những người đó muốn thấy để giải trí là một kẻ ngu ngốc, ngu đến mức chỉ biết lấy đồng tiền giá trị thấp chứ nhất định không chịiu lấy thứ có giá trị cao hơn...OK. Nếu họ muốn có một kẻ ngu đó thì con sẵn sàng làm kẻ đó, làm đến muôn đời, hay đến lúc những kẻ khôn ngoan đó sạch hết tiền...
Câu chuyện về ông G.Washington đó là một bài học giản đơn nhưng không phải ai cũng học được. Biết bao người xung quanh chúng ta, và ngay cả trong mỗi chúng ta nữa, đang mờ mắt để lao vào kiếm chác những cái nhỏ bé, những điều tầm thường, tham bát bỏ mâm...giống như đám khách say rượu kia mà bỏ lỡ đi mất những thứ giá trị lớn hơn, những điều cao quí hơn...Nhưng rồi cũng có những người mang tiếng ngu, làm điều ngược lại. Và trong câu chuyện trên thì người ngu đó về sau này đã lãnh đạo đội quân dân binh non trẻ của 13 bang thuộc đia chiến đấu chống lại người Anh để giành độc lập, lập nên nước Mỹ mà ta thấy ngày nay. Cũng chính người ngu đó có công đầu trong việc khai quốc ra nước Mỹ và là Tổng Thống đầu tiên của xứ Cờ Hoa đó...Và bài học Khôn - Ngu này, dưới nhiều hình thức thì vẫn còn có giá trị đến muôn đời, và có giá trị đến tất cả chứ không chừa một ai... 
Mai Tú Ân

Hình ảnh đẹp : Đội Vệ Binh Danh Dự của Nữ Hoàng Anh...


Chắc vì tối qua anh đi chơi khuya quá...

20/8/14

Ngày Quốc Khánh 2/9... suy nghĩ về nền Độc Lập đầu tiên bị bị bức tử...

Không phải ngày 19/8 nước ta mới giành độc lập. Sự thật thì đất nước Việt Nam chúng ta đã được độc lập lần đầu tiên sau gần 100 đô hộ của nước ngoài rồi. Ngày 9/3/1945 Quân đội Nhật đã bất ngờ tấn công người Pháp trên toàn cõi Đông Dương, gây một cuộc chém giết kinh hồn với quân Pháp và lật đổ bộ máy cai trị của người Pháp. Và họ đã trao trả độc lập cho Việt Nam...


Dưới sự đứng đầu của vua Bảo Đại và một chính phủ đầu tiên của Việt Nam được thành lập. Quốc hiệu đất nước có tên rất hoành tráng là Đế Quốc Việt Nam. Lá cờ chính thức là cờ Quẻ Ly (xem hình) Đây cũng là lá cờ tiền than cho lá cờ vàng ba sọc đỏ của Đệ Nhất, Đệ Nhị Cộng Hòa (VNCH)...Đây là một nền độc lập với thể chế nghị viện và Hoàng gia chỉ là hình thức kiểu như của nước Nhật, Anh quốc, Thái Lan...Cũng nói thêm đây chính là lúc đất nước được độc lập với tất cả lãnh thổ QG rộng lớn nhất, bao gồm cả Hoàng Sa...điều mà khó có chính quyền nào sau này tự hào hơn được...
Và vị Thủ Tướng đầu tiên là nhà sử học Trần Trọng Kim đứng đầu một chính phủ gồm toàn những trí thức, học giả danh tiếng thời đó như :
Trần Đình Nam (1896-1974) y sĩ Đông Dương, Bộ trưởng Nội vụ.
Trần Văn Chương (1898 – 1986), Tiến sĩ Luật, Bộ trưởng Ngoại giao.
Trịnh Đình Thảo (1901-1986), Tiến sĩ Luật, Bộ trưởng Tư pháp.
Vũ Văn Hiền (1911-1963), Tiến sĩ Luật, Bộ trưởng tài chính.
Hoàng Xuân Hãn (1908-1996), Giáo sư, Thạc sĩ toán học, Bộ trưởng giáo dục và Mỹ thuật.
Vũ Ngọc Ánh (1901-1945), Bác sĩ Y khoa, Bộ trưởng Y tế.
Lưu Văn Lang (1880-1969), Kỹ sư bách nghệ Bộ trưởng Công chính, .
Nguyễn Hữu Thi (1899-?), Y sĩ, đại thương gia, Bộ trưởng tiếp tế.
Phan Anh (1911-1990) Luật sư, Bộ trưởng Thanh niên.
Ngoài các thành viên Nội các, rất nhiều nhà trí thức có tiếng tăm cùng tham gia công việc của chính quyền: [17] Phan Kế Toại (Khâm sai Bắc bộ), Bác sĩ Trần Văn Lai (Thị trưởng Hà Nội), Giáo sư Nguyễn Lân (Thị trưởng Huế), Phó bảng Đặng Văn Hướng (Tỉnh trưởng Nghệ An), Phó bảng Hà Văn Đại (Tỉnh trưởng Hà Tĩnh), Giáo sư Đặng Thai Mai (Tỉnh trưởng Thanh Hóa)… Các ông Hoàng Đạo Thúy, Tạ Quang Bửu, Trần Duy Hưng, Nguyễn Xiển, Vũ Văn Cẩn, Ngụy Như Kontum, được mời ra thành lập Hội đồng Thanh niên. Tạ Quang Bửu được mời làm Cố vấn đặc vụ ủy viên Bộ Thanh niên và Kỹ sư Lê Duy Thước làm Chánh văn phòng Bộ.
(theo wikiperdia)
Và ngày 19/8 Cuộc Tổng khởi nghĩa (không phải hoàn toàn do người CS) đã giành chính quyền từ tay chính quyền gồm toàn những nhân sĩ trí thức trên, chứ không phải từ tay Pháp, Nhật...vì người Pháp cùng bộ máy cai trị đã bị người Nhật xóa sổ trước đó. Còn ngừoi Nhật thì ngày 15/8 trước đó cũng đã đầu hàng Đồng minh. 
Và chính phủ Đế Quốc Việt Nam đã chết yểu chỉ sau vài tháng, cũng như nền độc lập đầu tiên cũng tiêu ma luôn, và đất nước chúng ta rơi vào cảnh chiến tranh Huynh đệ tương tàn, chia cắt và điêu linh sau đó như thế nào thì mọi người đều biết...
19/8/2014
Mai Tú Ân


Người Đàn Bà Thứ Hai - Thơ Phan Thị Vĩnh Hà


GIỚI THIỆU NHỮNG BÀI THƠ HAY 


 Bài thơ Người Đàn Bà Thứ Hai của tác giả Phan Thị Vĩnh Hà quả là một bài thơ hay, hay đến bất ngờ. Những vần thơ rung động, những câu thơ cảm thán vừa thống thiết vừa lãng mạn lại vừa chan chứa tình cảm mà một người con dâu có thể dồn nén lại để gửi đến cho một đối tượng bất ngờ nhất. Bà mẹ chồng. 

Ở Việt Nam chúng ta thì kiểu quan hệ Mẹ Chồng - Nàng Dâu, luôn và mãi là một hình ảnh không đẹp và đôi khi còn nghiệt ngã giữa các thành viên gia đình kiểu như Mẹ Ghẻ - Con Chồng, Bố vợ - Chàng Rể...Môi trường sống, cùng các quan hệ phức tạp, mâu thuẫn và đôi khi đối kháng nhau...đã dẫn đến sự xung khắc thường trực và không hiếm trường hợp đã dẫn đến sự đổ vỡ của cặp vợ chồng, hai kẻ bất hạnh nhất... 

Và bài thơ NĐBTH này, lại là một tiếng nói bất ngờ, hiếm hoi đã vang lên thật thống thiết, cao cả nhưng cũng đầy khôn ngoan bản lãnh của một phía trong quan hệ tay ba phức tạp này là Người con dâu, người mà thoạt nhìn thì có vẻ yếu thế nhất nhưng lại là người quyết định nhất cho việc có hạnh phúc vợ chồng hay không, có thuận thảo với mẹ chồng hay không...

Và như một sự chấp nhận vị thế yếu nhất, một vị thế đã có từ ngàn đời rồi, tác giả bài thơ và cũng đứng ở vị trí người con dâu khôn ngoan này đã "giải quyết" hay mong muốn giải quyết cái vấn đề phức tạp trong một mối quan hệ tay ba phức tạp truyền thống này, một vấn đề mà rất nhiều người trong chúng ta không vượt qua được trong hoàn cảnh tương tự....Cô gái vừa là con dâu vừa là người vợ này đã vinh danh những tình cảm cao đẹp nhất như tình mẫu tử bằng những ngôn từ đẹp nhất, hình tượng đẹp nhất...để ca bà bô chồng lên đỉnh, cùng sự xác lập vì trí thứ hai của mình. Nhưng với một nàng dâu tài năng như rứa thì khi dâng tặng cho mẹ chồng những Danh Hiệu Vĩ Đại thì nàng dâu khôn ngoan này chỉ nhẹ nhàng lấy anh chồng lại mà thôi, theo kiểu : 


Mẹ sinh anh để bây giờ cho em. (Thơ Xuân Quỳnh)


Và bài thơ đầy những câu thơ mang tính ẩn dụ, đôi khi hơi giống với những tính ẩn dụ lãng mạn trong một bài thơ tình đôi lứa, khiến những người cả nghĩ hay tâm tư. Nhưng là một bài thơ, trong một ẩn dụ, ví von thì hoàn toàn chấp nhận được. Thơ không phải là báo chí, không cần cứ phải 2 + 2 là 4, mà có thể là 8 hay 88, không quan trọng lắm, miễn là hay. Cũng không phaỉ  cứ  ngày là có mặt trời, đêm có mặt trăng, mà có thể ngược lại. Cũng không cần sự thật, bịa đặt cũng được nhưng phải hay. Giống như tiền bối Hàn Mặc Tử chơi ngông khi :
Ai mua trăng tôi bán trăng cho|
Không phải câu chữ mà cảm xúc đã chuyên chở ý tưởng, vần điệu, của một bài thơ lãng mạn đi đến chỗ tận cùng của ngôn từ tiếng Việt khiến cho bài thơ tỏa sáng một cách giản dị, nhẹ nhàng..


Bài thơ được viết theo một thể thơ...lung tung, không phải thất ngôn mà cũng chẳng bát ngôn, thơ tự do thì cũng không hẳn. Nhưng ta sẽ dễ dàng nhận thấy vần điệu câu chữ đi theo khổ thơ 8 chữ bay bổng, không Niêm mà cũng chẳng Luật cùng cảm xúc luôn bay bổng từ đầu đến cuối...


Một bài thơ của tay ngang khi ta thấy vần điệu được đặt ngẫu hứng, nên đúng "niêm và luật" một cách không đúng niêm và luật, bài thơ này là một điển hình của một bài thơ phá cách, với những câu chữ phá cách nhưng đắc địa một cách xuất thần không thể đắc địa hơn...Để cho người đọc chúng ta luôn cảm thấy bài thơ hay hơn mỗi lần đọc lại.

Cuối cùng thì không thể không có cảm nghĩ rằng, người ít "có mặt" trong bài thơ nhất cũng là người con trai, người chồng đó sẽ là người hạnh phúc nhất...Cũng như tác giả Phan Thị Vĩnh Hà sẽ là nhà thơ hạnh phúc nhất khi bài thơ cứ bay cao bay xa mãi.


Và với những điều hay không thể chối cãi, MTA cho rằng bài thơ Người Đàn Bà Thứ Hai của tác giả Phan Thị Vĩnh Hà xứng đáng đứng trong TOP 100. Trong 100 bài thơ hay nhất trong lịch sử thi ca nước nhà...
MTA


Người Đàn Bà Thứ Hai

Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con anh ấy là của mẹ
Anh có thể yêu con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời yêu mẹ, mẹ ơi!

Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy
Dù thế nào con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai

Mẹ đừng buồn những hoàng hôn, những sớm mai
Anh có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Con chỉ là một cơn gió nhẹ
Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ của đời anh

Con chỉ là một cơn mưa mong manh
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong trái tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu trọn đời âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ dành riêng cho mẹ mà thôi

Anh ấy có thể đi bên con suốt cả cuộc đời
Nhưng có thể chia tay ngay ngày mai có thể
Vì anh ấy suốt đời yêu mẹ
Dù thế nào con cũng chỉ thứ hai...

PHAN THỊ VĨNH HÀ