31/12/16

Những kẻ phá chùa Liên Trì có mùa Xuân không ?

Chùa Liên Trì, ngôi chùa nhỏ bé cổ kính nép mình bên tán lá cây ven dòng sông Sài Gòn 4,50 năm qua thì mùa xuân này đã không soi bóng khi sắc xuân rộn ràng. Cũng không còn các tăng ni tất bật sửa soạn cuối năm cho Phật Tử vào chùa nhang khói nữa. Thầy trụ trì Thích Không Tánh cùng vài nhà sư bỗng lang thang bơ vơ như những vong hồn lạc lối ở cái nơi yên lặng suy tư đó.

Chùa Liên Trì vẫn còn cái tên gọi của một đống đổ nát, bị thất thủ và rồi sẽ biến mất. Những con đường mới xây rộng khang trang sẽ thay thế ngôi chùa, cũng như lợi ích rõ ràng đã biện minh cho hành động. Và chính quyền, cùng những kẻ đứng sau quyết định cưỡng chế chùa này có còn chút tâm lay động khi gió xuân về, khi người người vui mừng đón xuân qua đống đổ nát của chùa Liên Trì xưa. Tiếng hờ ai oán của Phật tử nhớ chùa xưa chen trong tiếng mõ xa xa trống vắng.

Chùa đã chết. Thầy Thích Không Tánh cùng các thầy ngơ ngẩn khóc vì số phận nghiệt ngã quá khi gặp cướp giữa cổng chùa. Và câu hỏi đau đáu rằng, đền, chùa, nhà thờ hay bất cứ cơ sở thờ tự nào không phải và không bao giờ là đất lấn chiếm để bị đối xử như thế cả. Đất ấy là xương máu, là mạch nguồn nuôi dưỡng tinh thần của phật tử, của giáo dân và không thể tách rời với cộng đồng đã thờ kính họ. Đất ấy, nếu ở vào một thế không thể thương nhượng thì cũng phải thương nhượng đến tận cùng, và chỉ thương nhượng mà thôi.

Nếu biết trân trọng các di sản của mình thì cũng phải biết trân trọng các di sản của mọi tôn giáo trên lãnh thổ này. Rằng khi ta trân trọng mọi điều đáng trân trọng, xử lý công việc trên tinh thần tôn sư trọng Đạo thì mọi việc sẽ không trở nên dễ dàng hơn nhưng nhân văn hơn, hài hòa mọi lợi ích của cộng đồng hơn. Rằng luôn có một con đường dẫn  đến bình an của những tâm hồn trong sáng, và không có con đường ấy nếu trái tim cứ bị bôi đen bởi hận thù, hay cuồng tín.

Và sẽ không có cảnh chùa Liên Trì khóc tức tưởi vì bị cưỡng ép, và những kẻ phá chùa có được mùa Xuân không ?

Khóc đi em, hãy khóc nữa đi em,
Khóc để quên sông cạn khóc đá mòn...

Mai Tú Ân

30/12/16

Anh Hoàng Kiều muôn năm...

Anh là người Việt Nam đã làm rạng danh đất nước Việt Nam khi là tỷ phú đô la trên nước Mỹ. Mặc dù anh làm, anh ăn chớ chẳng thằng Việt Nam nào ăn cả nhưng anh cũng làm sướng cho cả dân tộc Việt Nam chúng ta tự hào.

Nhớ công ơn anh hùng Hoàng Kiều bôn ba xuống tàu tìm đường cứu nước, và đã thành công khi trở về với cả tỷ đô la. Trong khi người ra đi tìm đường cứu nước vĩ đại nhất Việt Nam là Bác Hồ lại chả đem được gì về. Nhưng tuy Người chẳng đem tiền bạc hay học vị gì về nước thì Người cũng mở mang dân trí, phóng dân sinh cho dân Việt Nam bằng cách dạy cho dân ta kinh nghiệm sưởi ấm đêm đông. Đó là nung một viên gạch rồi tối ôm nó mà ngủ. Còn bao anh hùng chiến sĩ Việt Nam khác ra đi thì khi về chỉ đem toàn may xo với nồi áp suất. Bao tiến sĩ, giáo sư chỉ đem mấy cái chức danh đó về mà vẫn không làm được cái ốc vít.

Ta không thể so sánh mấy tỷ đô la của anh Hoàng Kiều hơn hay kém viên gạch Bác Hồ được vì như vậy là không công bằng. Nhưng có việc này quan trọng thì anh Hoàng Kiều đã làm hơn hẳn ông Cụ khi giúp dân giúp nước. Và xứng đáng là anh hùng dân tộc Việt Nam rồi.

Đó là việc anh Hoàng Kiều đã chấp nhận lấy em Ngọc Trinh làm vợ, và giúp cho đất nước Việt Nam của chúng ta thoát khỏi cảnh điêu linh, tang tóc khi có hàng chục thanh niên trẻ tuổi, đẹp giai và giàu có sẽ không phải phá sản, tù đầy vì tội lấy em Ngọc Trinh nữa. Các thanh niên ưu tú ấy sẽ phải sạt nghiệp và lăn ra chết như rạ vì sẽ mê em  Ngọc Trinh, rồi sẽ lần lượt lấy em Ngọc Trinh, nếu anh Hoàng Kiều không lấy. Nhưng anh Hoàng Kiều đã can đảm lấy em Ngọc Trinh, tức là anh đã ôm tất cả tội nợ của em Ngọc Trinh vào mình, anh chấp nhận hy sinh thân mình để cứu sống bao chàng trai rộn ràng khác. Đấy là ơn phước mà anh Hoàng Kiều đã tạo cho đất nước của chúng ta...

Hoàng Kiều muôn năm ! Hoàng Kiều vĩ đại sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta !

Mai Tú Ân

25/12/16

Một tấm hình thật buồn của bão lũ miền Trung...


Miền Trung với những cơn bão lụt, lũ quét của thiên tai, của nhân tai với sự xả lũ vô tội vạ của các nhà máy thủy điện khiến cho nó như oằn đi với lũ ào theo lũ, bão dồn theo bão cứ thay nhau hành hạ mảnh đất nghèo khốn khổ này.

Tấm hình hai em bé miền Trung này chụp vào lúc nào, trong cơn lũ nào cũng không quan trọng. Chỉ biết đấy là hai em bé miền Trung đã phải trổ nóc nhà chui lên để tránh nước lụt. Hãy để ý đến hai khuôn mặt xinh xắn của hai em hiện ra ra nơi nóc nhà bị trổ ngói. Sự vui mừng nhỏ bé khi thoát nạn lụt lội, và nỗi lo lắng lớn hơn trước cuộc sống vô định này ?

Đó phải là câu hỏi gửi đến cho bạn, cho tôi và cho tất cả chúng ta, rằng hãy làm gì cho nụ cười trở lại trên những khuôn mặt sợ hãi và ngây thơ ấy...

MTA

22/12/16

Em Ngọc Trinh đã chiến thắng trở về...

Tin mừng bay khắp nơi nơi, rằng em Ngọc Trinh đã về. Nhìn nụ cười phơi phới trên môi của em, ta cũng biết là em đã hoàn thành nhiệm vụ mà Đảng và nhân dân đã giao cho em. Đó là sang Mỹ để đem xèng đô la về.

Nhớ năm xưa, nước ta cử nàng Huyền Trân Công Chúa đi chống lầy ở cõi man di, đem Châu Ô, Châu Lý về để mở rộng bờ cõi, thì nay ta nối nghiệp xưa, cử nàng Ngọc Trinh sang Mỹ lấy chồng, đem đô la về để dựng xây đất nước ngày một đàng hoàng hơn.

Quốc khố lâm nguy, sơn hà nguy biến. Toàn bọn người tài bỏ xứ, vác tiền ra đi. Bọn GS, TS, trí thức ăn học xong cũng mất hút con mẹ hàng lươn. Còn bọn osin, girl gọi xuất đi nhiều có mang tiền về nhưng ít, thu không đủ bù chi. Nên phải có những em có hàng độc như Ngọc Trinh ra đi tìm đường cứu nước thì mới có tiền khủng đem về.

Đây là truyền thống lấy lỗ làm lời của chúng ta. Cần phát huy thế mạnh của Hàng Việt Nam chất lượng cao và đậm đà bản sắc Việt này lên hàng triệu lần và xuất khẩu hết sang các nước tư bản để đem xiền về và cho bọn tư bản mau giãy chết. BCH Đảng kêu gọi nhân dân học tập tinh thần Ngọc Trinh, người người noi gương Ngọc Trinh, nhà nhà chỉ đẻ ra Ngọc Trinh.... đấy là con đường duy nhất đi lên CNXH của Việt Nam chúng ta.

Ngọc Trinh sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta !

MTA

21/12/16

Bức ảnh của sự thật...

Một vụ ám sát khủng khiếp và ngoài chuẩn mực ngoại giao quốc tế đã xảy ra đêm 19/12/2016 tại Ancara, Thổ Nhĩ Kỳ. Đại sứ Nga Andrei Karlov đã bị chính một nhân viên an ninh Thổ bắn chết trong một buổi triển lãm tranh. Thông thường thì người ta dù có căm ghét nhau nhưng ít nhằm vào các đại sứ của nhau. Nhưng người này đã bắn chết đại sứ Nga và hô vang Aleppo, Aleppo...

Hãy hiểu cho những người vừa thất thủ ở thành phố Aleppo, Syria vừa qua. Họ không phải là IS, không khủng bố hay chống lại bất cứ ai ngoài chính phủ của tổng thống B. Assad. Vậy mà chính phủ Nga của tổng thống V. Putin đã đem tất cả vũ khí mạnh nhất,  hiện đại nhất bỏ bom lên đầu họ suốt hơn một năm qua để ủng hộ cho chế độ B. Assad  Hàng chục ngàn dân thường đã chết, hàng ngàn chiến binh Thánh Chiến đã chết. Quân đội của họ đã phải rời bỏ Aleppo, và giấc mơ giải thể chế độ độc tài Assad trở nên xa vời.

Người ám sát sau khi bắn chết đại sứ Nga đã không bắn ai nữa trong cảnh hỗn loạn lúc đó. Anh ta cầm súng đứng bên cạnh xác của đại sứ Nga và hô những tiếng Aleppo, Aleppo. Nhưng chúng ta hãy để ý đến ngón tay trỏ của bàn tay cầm súng trong bức ảnh. Nó không luồn vào cò súng nữa mà để áp thẳng ra ngoài. Đó là dấu hiệu an toàn cho tất cả sau khi anh ta đã làm xong nhiêm vụ. Chính vì thế mà người phóng viên mới còn sống và chụp được tấm hình sống động này cho chúng ta.

Đó là tấm ảnh về sự thật của một  phóng viên ảnh Burhan Ozbilici. Một con người can đảm nhất khi vẫn  đứng chụp hình kẻ ám sát chứ không bỏ chạy như mọi người.

MTA

19/12/16

Phạm Thành - Chỉ tại tấm hình giống nhau...

Nhà văn Phạm Thành vừa được chính quyền bao cho một chuyến đi hai tháng ăn chơi mát trời ông Địa. Lý do chỉ là vì một tấm hình chân dung của ông (hình) giống với với cha già dân tộc, giống với danh nhân văn hóa, giống với người là niềm tin tất thắng, giống với mặt trời lên đêm đen chạy trốn.

Phạm Thành Lão Gia trông béo tốt sau chuyến du hí nhất dạ đế vương về cười khơ khớ nói :

- Tất cả là tại tấm hình chân dung này của tớ (hình). Chả biết các đỉnh cao trí tuệ có mắt không tròng sao đó mà để hai tấm hình bên cạnh nhau rồi cứ xúm lại bảo rằng, đích thị hai là một. Cha con giống nhau như đúc, nhất là cái thần thế của bậc quân vương.

Nghe nói là khi đưa cho lãnh đạo cao nhất xem bức hình thì ai cũng bảo là tấm hình tớ đích thị là hàng tinh túy của lãnh tụ vương vãi. TBT Đảng đã rưng rưng nước mắt khi cảm động nói :

Chắc chắn đối tượng Phạm Thành này là hàng không chính thức của lãnh tụ. Có thể là hàng rơi rớt khi người đi tìm đường cứu nước trở về. Chúng ta đều biết là Người đã reo rắc biết bao di sản quí báu của ngừơi trên khắp thế giới nhưng có tìm được đâu. May quá mà tình cờ chúng ta đã tìm được ngay tại quê nhà Việt Nam thứ di sản quí báu mà Người đã để lại với muôn vàn yêu thương cho toàn Đảng toàn dân. Đây là thứ vốn quí ngàn đời mới có một mà Người đã chuyển giao thế hệ cho chúng ta một cách đúng qui trình. Yêu cầu cả hệ thống chính trị phải vào cuộc hết mình để kiểm tra, tìm hiểu rồi báo tin mừng cho đồng bào và chiến sĩ cả nước biết. Nếu lãnh tụ trở về, dù qua hình hài nào đi nữa thì chúng ta đã được cứu sống rồi. Đảng vinh quang của chúng ta từ nay đã có Minh Chủ mới Phạm Thành do Lãnh Tụ cũng tên Thành cử về dẫn dắt. Đây là điềm may lắm để giữ được chế độ của chúng ta.

Đồng chí cố vấn Đỗ Mười còn thắc mắc. Theo như tôi biết thì năm sinh ra tên Phạm Thành này thì Lãnh Tụ của chúng ta chỉ gieo và không gặt ở miền Bắc thì làm sao rơi rớt sản phẩm ở miền Trung được.

Đồng chí Kim Ngân, QH thêm vào : Đêm nào tôi cũng mơ thấy Người về với tôi rồi sáng ra Người mới thăng. Bác cháu còn nhảy múa hát cho nhau nghe nữa. "Em âu yếm hôn lên má bác. Bác mỉm cười bác khen em ngon"

TBT Đảng gật đầu nói tiếp :"Với tinh thần trân trọng, chúng ta cần mau chónh đưa tấm hình quí giá đó cho đồng bào và chiến sĩ cả nước chiêm ngưỡng và thể hiện tình yêu cao cả với người.

Nghe nói tấm hình đã được lồng kiếng, phủ quốc kỳ và nhân dân vào quì rạp xuống chiêm ngưỡng. Ai nấy đều oà lên khóc "Đúng là Người rồi. Người đã về với chúng con qua di sản cao quí của Người,

"ÔI, vẫn khuôn mặt quen thuộc đẹp như một bài thơ ấy. Vẫn vầng trán mênnh mông nhường nào. Và Ối, giời ơi. Lại vẫn là bộ râu dê, râu ông cụ nữa kìa..."

Người về với dáng thanh cao,
Cái chòm râu ấy cũng theo Người về.

Thế là tấm hình này của tớ cứ bị đưa đi cho bọn tốt đen tốt đỏ tung hô. Còn mình thì cứ bị nhốt ở chỗ ăn chơi nhảy múa : Sáng Sầm Sơn, tối Tam Đảo...để chờ kết quả ADN. Cuối cùng có kết quả không phải thì tớ bị ném về nhà mà có lấy lời cám ơn. Phạm Thành Lão Gia bực bội kể tiếp.

Chả cần xét nghiệm tớ cũng biết là không phải. Để hai tấm hình ra nhìn thì thấy khác nhau xa .Một thằng ở Thanh Hoá, một thằng ở Nghệ An.  Một thằng làm nhà văn, còn  thằng kia thì không biết là việc gì mà cứ bảo giống nhau là sao. Đừng có thấy người hiền thì bắt quàng làm họ. Với lại đâu phải cứ thằng cha căng chú kiết nào muốn làm họ hàng với tớ thì tớ nhận đâu. Đúng là toàn bọn nằm mơ giữa ban ngày...

MTA

18/12/16

Ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng - Anh là Thiên Thần hay Ác Quỉ ?



Có lẽ hiếm có một nghệ sĩ hàng đầu tầm cỡ như ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng lại có những điều trái ngược, mâu thuẫn nhiều như anh. Anh cũng nổi tiếng bởi công sức chăm lo từ thiện cho người nghèo, cho các đồng nghiệp yếu kém hơn. Nhưng anh cũng nổi tiếng với nhiều chiêu trò trong giới nghệ thuật. Và bây giờ thì anh laij thản nhiên là các việc giống như đấu tố mẹ của mình. Anh chàng ca sĩ lắm tài nhiều tật Đàm Vĩnh Hưng hôm qua đã cho báo giới biết tin là đã có một số người trong số các fans của anh ta gọi điện đến đề nghị được trả số tiền nợ 20 tỷ mà mẹ anh đã mượn. Rồi tin đồn người học trò cũ muốn góp 11 tỷ đồng. Còn chính nam ca sĩ thì nói rằng đã có 4 gia đình liên hệ để tài trợ nhưng chàng Gien tơ men Anammess Đàm Vĩnh Hưng đã lịch sự cám ơn và từ chối tất cả.



Ôi, trời cao đất dày ơi. Nếu đã bỏ công sức để trình diễn một màn bi hài kịch với cung bậc được đưa lên cao nhất, khi đem cả mẹ ruột ra làm quân xanh để chàng tập bắn thì làm gì có chuyện mèo chê mỡ. Tại sao lại không nhận lấy, cho dù đúng sai thì cũng là một kết thúc hợp lý tương đối cho một thuyết âm mưu con trẻ và khiến cho vụ scandal này kết thúc, để mọi người được thở một chút trước khi scandal khác của chàng lại diễn ra...

Nhớ lại cách đây vài ngày, chàng đã đăng trên mạng một clip khóc lóc và tố khổ và đối tượng được "đưa tới pháp trường, trước đội hành quyết" là chính người mẹ ruột khốn khổ của Đàm ca sĩ. Người mẹ luôn kín đáo đứng sau lưng những thành công vang dội của người con trai, và là bà mẹ được cả triệu bà mẹ trên thế giới này ao ước được làm chỉ một lần.

Trong màn đấu tố một chiều ấy, chàng ca sĩ được mệnh danh là "Ông Hoàng Ca Nhạc Việt Nam" đã lần đầu vào vai sụt sùi, nước mắt ngắn dài và những lời lẽ hỗn xược để nói về bậc sinh thành của mình. Cùng với những lời than thân trách phận không hề giống gì với một ca sĩ đang thành công ở hàng đầu, một tay chơi khét tiếng với lối chơi sang chảnh trên đầu thiên hạ. Song song với thời gian mờ tối khốn khổ mà chàng khai ở trong clip, là vì bị bà bô thụt két, cùng với sự thăng hoa giữa ánh đèn sân khấu rực rỡ là các cuộc chơi cho đến tắt điện của Quí Ông Đàm - Mr. Đàm. Những vụ việc, cả tốt lẫn xấu bùng nổ và khui ra trước mặt thiên hạ toàn những kim cương, hàng đống tiền, quần áo hàng hiệu, xe hơi dát vàng. Cũng như hai căn nhà trăm tỷ và những chuyến bay như đi chợ giữa hai Thủ Đô cũ mới Hà Nội - Sài Gòn để cai quản một chuỗi 30 cửa hàng hải sản của mình. 

Trở lại cuốn phim buồn thì chỉ rặt một bài ca nói về con cá sống không vì nước, những luận điệu thấy quen quen mùi khen khét kể lại cuộc đời với toàn nỗi thống khổ cùng những dòng nước mắt ứ đọng trên mi, hoặc tức tưởi vỡ bờ khi cao trào. Mr. Đàm cho biết rằng 10 năm qua, ngoài việc bị các chủ nợ theo nắm áo đòi tiền, bị kéo tới nhà đập phá thì anh ta đã phải trả cho họ những khoản nợ mà mẹ anh đã vay lên tới 20 tỷ đồng. Rồi than thở là vì bà bô mà anh ta không quen ai được, không lo được cho tương lai khi về già, tiền bạc bị bà già xơi hết giờ chỉ còn mỗi cái xác nhà. Khôi hài hơn cả là chàng ca sĩ đa hệ này còn lên tiếng rằng vì chuyện cờ bạc này của bà khốt mà chàng mới ế vợ...

Tóm lại những gì trong clip nói trên của Mr. Đàm thì đều đưa đến một hình ảnh thiên thần trong sáng bị giữ bởi vòng tay của quỉ dữ. Cùng sự nhẫn nhục của bậc thánh nhân với hơn 30 năm bị bức hại toàn tập. Cho mãi đến một ngày kia trời không đẹp, không gió không trăng sao thì chàng mới chợt tỉnh và đưa ngay bà bô lên trước cổng tòa. Nhưng vở kịch dở không che được âm mưu tồi, vì tất cả trước sau đều qui ra tiền, và chỉ là tiền. Và mặc dù chúng ta chưa nghe người trong cuộc là bà mẹ được hưởng phước bất hiếu của chàng ca sĩ lên tiếng thì cũng có thể kết luận vụ này chỉ là tiền, do tiền và vì tiền.

Ấy thế mà ngay sau khi tung cuốn phim đấu tố mẹ mình ra :"làm rướm máu bao con tim chỉ giành riêng cho Đàm Vĩnh Hưng" như lời một fan cuồng (thằng này bịnh nặng quá rồi) thì chàng gien tơ mân Đàm Vĩnh Hưng lại lịch sự cám ơn và từ chối các món tiền khổng lồ của các fans khùng ẩn danh khác. 

Ơ, lạ nhỉ. Con có khóc thì mẹ mới cho bú chứ. Mr. Đàm đã khóc, chàng khóc như mưa, khóc rưng rức, khóc tức tưởi, khóc như cóc, khóc như chưa từng được khóc...

Khóc đi em, khóc nữa đi
Khóc để mai lấy nước mắt gội đầu..

Bài ca như thế của một nhân vật như thế phát ra thì làm sao mà không bùng nổ cơn ầm ĩ, nhố nhăng như thế trong cộng đồng ủng hộ lẫn đả kích. Và Mr. Dam hiển hiện lên như một con tắc kè hoa đổi màu giữa thánh thần và ma quỉ, như một vị thánh sống trước sự truy bức của bà bô, mà quên mất việc chính chàng mới là người đưa mẹ ra trước phiên tòa của lương tâm. Những người có lòng bằng tiền với nam ca sĩ này thì đông như quân Nguyên. Còn kẻ chống anh thì cũng đông hơn quân Nguyên. Kệ. Vì theo thực tế thì Mr.Dam cứ có scandal, vô tình hay cố ý thì đều ra tiền, và là tiền lớn cả. Chê ít, vòi thêm hay đợi khi có nhiều hơn mới lấy, hay nói từ chối nhưng vẫn lấy, mà cũng có thể sự từ chối đó là sự thực hoàn toàn ? Khả năng nào cũng có thể xảy ra với chàng ca sĩ có giọng hát vỡ toang độc đáo, và giọng nói ngọt như mía lùi khi cần ai đó.

Nên em gái chàng, nữ ca sĩ Mỹ Tâm đã vượt qua mặt đám tụng ca và tuyên bố xanh rờn :"DVH là người con có hiếu nhất thiên hạ". Rồi một đàn em đình đám khác, nữ ca sĩ Hồ Ngọc Hà đã gửi tới chàng lời động viên quí giá, là hãy chiến đấu tới cùng trong cuộc chiến với người đẻ ra mình.

Vậy bây giờ tự nhiên có được sự giúp đỡ của những người có lòng và không có chỗ cất tiền thì chàng ca sĩ khéo lời và khéo lấy lòng lại ca bài ca "Em chả, em chả" một cách ngu ngốc. Số tiền đó sẽ bù đắp cho những thiệt hại của chàng, sẽ bù đắp cho thiệt hại của mẹ chàng, và để bà cụ có vũ khí đi xung trận với các tướng ông, tướng bà thêm 10 năm nữa. Hoặc nếu cả hai mẹ con, cả anh cả ả cùng từ chối thì số tiền ấy cũng tìm đến nơi nó cần đến nhất là những người nghèo. Không biết thực hư câu chuyện này là thế nào, nhưng nếu nó là sự thực như lời chàng đã kể thì Đàm Vĩnh Hưng quả là đáng tội chết. Hắn đã làm cho hắn mất số tiền ấy, làm cho mẹ hắn mất số tiền ấy và cả những người nghèo đâu đó trên đất nước này cũng mất số tiền ấy

Hắn còn phạm tội nặng hơn nữa là đã khiến cho những người từ thiện nấp ở trong đêm của hắn không mất số tiền ấy...

MTA

Cặp tài tử giai nhân Hoàng Kiều - Ngọc Trinh...


Chả biết thực hư như thế nào mà cặp trai tài gái sắc Hoàng Kiều - Ngọc Trinh lại bị thiên hạ chê bai quá trời. Thật bất công với họ quá vì sự chênh lệch tuổi tác có là bao. Nàng Ngọc Trinh 27 tuổi, còn chàng Hoàng Kiều thì cũng ở lứa tuổi 27 giống Ngọc Trinh, nhưng ngược lại là 72 mùa xuân. Chỉ có chênh nhau 45 năm chớ mấy. Đại gia Mỹ Hoàng Kiều nên nhìn về cố quốc anh hùng của chúng ta để thấy có đại gia Việt Nam, trâu già Lê Ân 78 tuổi vưỡn sống hạnh phúc với cỏ non Mai Mai thua ông 55 tuổi.

Theo Ngọc Trinh thì chàng Kiều đáng yêu vì chàng không đi ra ngoài và dành hết thời gian cho nàng. (Chàng còn đi đâu được nữa). Còn chàng thì khen nàng thật thà, hậu đậu. (có quá nửa phụ nữ Việt Nam có những đặc điểm này).

Thôi thì cũng chúc cho cặp đôi này được bách niên giai lão. Có điều nàng cần phải chăm sóc sức khỏe nhiều cho chàng. Vì chàng ngần ấy tuổi, nhiều bệnh mà bệnh nặng nhất có thể ảnh hưởng đến hạnh phúc, là bệnh :"trên bảo dưới không nghe".

Ngọc Trinh ơi, Ngọc Trinh hỡi,
Em xinh em đứng với trâu già vẫn xinh...

MTA

16/12/16

Cấm cờ đỏ sao vàng ở TP Westminster chỉ là bước đi đầu tiên....


Hôm qua Hội Đồng TP Westminster, vùng Nam California, Mỹ đã ra nghị quyết cấm treo và trưng bày cờ đỏ sao vàng dưới mọi hình thức. Việc thông qua quyết định này đã được thị trưởng người Mỹ gốc Việt Ta Duc Tri ký thông qua, và đây là một quyết định chính thức đầu tiên của một thành phố Mỹ về vụ việc này.

Thành phố Westminster, CA là một nơi có cộng đồng người Mỹ gốc Việt đông đảo nhất, lên đến gần 40 % trong dân số ở đây. Những người trong cuộc bao gồm cả ông thị trưởng, ông phó thị trưởng và một vài ủy viên Hội Đồng đều là người Mỹ gốc Việt, và sự phấn đấu không ngừng của các cá nhân này cùng toàn thể người dân Westminster đã tạo ra một thắng lợi ngoạn mục nhất. Hẳn là họ đã phải vượt qua nhiều khó khăn cao như núi để có được một thành tích này. Vấn đề Cờ Đỏ, Cờ Vàng luôn là những thách thức không nhỏ, đặc biệt là khi luôn có những kẻ khiêu khích như tên Hùng Cửu Long gần đây. Nhưng giờ này thì tất cả các vấn đề của hai lá cờ kình địch nhau đã hết khi người dân Westminster đã dứt khoát chọn một. Đây là một quyết định dứt khoát, rõ ràng của những người dân biết mình đang đứng ở đâu và cần làm việc gì. Và những người lạc quan sẽ nghe thấy tiếng điểm ngược của cái đồng hồ "Chuông Nguyện Hồn Ai" đang điểm báo đến ngày tàn của những lá cờ máu trên đất Mỹ.

Thắng lợi này sẽ tỏa sáng vượt tầm khi lan tỏa khắp nơi có người Việt sinh sống, và cũng là mục tiêu cho các thành phố khác, có cộng đồng người Việt đông đảo ở California, và ở khắp nước Mỹ noi theo. Đây cũng là một thắng lợi có tính lịch sử của người Việt hải ngoại khi đề đạt ra luật chơi theo ý muốn của những người chủ nhà có uy thế. Ở một đất nước tự do và nhiều sắc dân cùng chung sống với nhau như Hoa Kỳ thì đây là một đòn, vừa tinh thần vừa pháp lý đánh thẳng vào lá cờ đỏ sao vàng và vào mặt của chế độ CSVN đứng đằng sau nó.

Nói cho ngay thì quyết định cấm lá cờ đỏ sao vàng này của thành phố Westminster, cũng như nếu có của các thành phố hưởng ứng phong trào sẽ không lớn và không có nhiều sự thay đổi lớn lao nào. Thành phố Westminster không phải là thành phố lớn, không có các trụ sở như cơ quan lãnh sự quán của Việt Nam nên không ảnh hưởng nhiều đến các hoạt động của nhà nước CSVN trên đất Mỹ. Lá Cờ Đỏ Sao Vàng được chính phủ Hoa Kỳ công nhận, chỉ trừ ở Westminster thì vẫn ngang ngược tung bay ở khắp nước Mỹ. Còn lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, biểu tượng không thể chia cắt của những giá trị tinh thần ngàn đời cho đất nước Việt Nam, cũng như cho khát vọng tự do của các con dân Việt yêu tự do hướng tới, vẫn chưa có được sự công nhận xứng đáng để được tung bay cùng với các lá cờ các quốc gia khác trong niềm kiêu hãnh vô song của những người vinh danh nó.

Nhưng tất cả các đám cháy dữ dội đều bắt đầu từ một ngọn lửa nhỏ bé, thì thắng lợi nhỏ bé của người dân Westminster vẫn có những ghi nhận thành công không hề nhỏ. Lần đầu tiên ở một thành phố Hoa Kỳ có một sự cấm triệt để lá cờ đỏ sao vàng của nhà nước CSVN trên mọi hình thức, và đặt lá cờ này chung hạng với các lá cờ bị cấm như cờ  Thập Ngoặc của Phát xít Đức, cờ của các Tổ Chức Phân Chủng..v..v..

Quyết định sáng suốt của Hội Đồng TP Westminster, trong đó có một số nhân vật quan trọng là người Mỹ gốc Việt đã khiến cho điều luật cấm cờ đỏ sao vàng này thăng hoa ra khỏi nơi nó xuất hiện. Cũng như sự ghi nhận những nỗ lực không mệt mỏi của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong công cuộc đấu tranh chống lại các thế lực CS đang ngày càng lộng hành trên mảnh đất "Dứt Khoát Nói Không Với Cộng Sản" ở Westminster của họ.

Nhưng như một điều bình thường giản dị sẽ hóa thành một điều vĩ đại nếu tính đến các giá trị tinh thần vượt ra khỏi địa phương Westminster, và mở rộng ra đến vô tận khắp các địa phương khác có người Việt sinh sống. Tiếng reo hò mừng thắng lợi của người dân Westminster hôm nay sẽ là nguồn cảm hứng bay bổng cho người dân gốc Việt trên tất cả các địa phương khác ở trên đất nước Hoa Kỳ noi theo. Như những bông hoa hướng dương hướng về phía mặt trời, như dòng nước mát tuôn vào chỗ trũng..

Thắng lợi của Westminster khiến cho họ thành ngọn lửa nhỏ báo hiệu một đám cháy lớn, và đến gần hơn như vai trò của một ánh sao soi đường cho bất cứ cộng đồng nào muốn đứng lên trong công cuộc tẩy sạch rác rưởi trên sân nhà. Thành công nhỏ bé của Westminster khiến cho ta không thể không gán ghép họ vào câu nói nổi tiếng của phi hành gia Mỹ Neil Armstrong khi ông lần đầu tiên đặt chân đến mặt trăng, và được biến tấu cho hợp với tinh thần của tất cả cộng đồng người Việt Nam ở Hoa Kỳ :

"Đây chỉ là bước đầu tiên trong bước đi vĩ đại của công cuộc chống lại CNCS trên nước Mỹ và toàn thế giới"

Trên tinh thần đó, những người dân sống trong chế độ độc tài CS chúng tôi xin được ngả mũ kính phục và chúc mừng thành phố Westminster, cũng như chúc mừng tất cả người dân Mỹ gốc Việt trên đất nước Hoa Kỳ....

MTA

15/12/16

Thật đáng tiếc quá, Đàm Vĩnh Hưng ơi...

Sự việc như sét nổ giữa trời quang khi ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng đăng đàn khóc lóc về việc nợ nần của mẹ anh. Nhiều năm rồi anh phải nhẫn nhục chịu đựng cảnh những người đòi nợ và phải trả một số tiền lớn thay cho mẹ mình. Giờ này chịu không nổi anh mới phải tung hê lên sự thật...

Trước tiên tôi hoàn toàn thông cảm với sự tức tưởi của anh. Chắc chắn anh đã phải chịu nhiều sự nhục nhã của một người con tên tuổi trước sự quá đáng của người mẹ. Và hôm nay nó bộc phát như một sự kềm nén không nổi của một người mang cái tiếng xấu mà mình không làm. Đó là một sự thật.

Nhưng chúng ta hãy trở về với một con người của công chúng như Đàm Vĩnh Hưng. Anh là một nam ca sĩ đầu bảng ở Việt Nam nhiều năm nay. Tên tuổi của anh có sức hút công chúng rất lớn và anh cũng có số lượng fans khổng lồ ở khắp nơi nên việc anh quay video clip tố cáo mẹ mình vay nợ không trả là một điều không nhỏ. Nó gây choáng với người biết anh, gây buồn cho người yêu anh và hả hê cho người ghét anh.

Bởi lẽ với một người bình thường mà làm việc tương tự như anh vừa làm thì không có gì để nói. Nhưng một ngôi sao ca nhạc, một người nổi danh như anh mà làm vậy thì đương nhiên bùng nổ thành một sự kiện lớn. Kẻ nói vô người nói ra và rốt cuộc tiếng xấu qua vụ việc này lại thêm vào các danh sách các việc không hay, cả giả lẫn thật của con người anh. Đàm Vĩnh Hưng là một ca sĩ có tài, nổi tiếng nhưng cũng là ca sĩ có nhiều tai tiếng trong cuộc sống. Và vụ việc tố cáo người mẹ vay nợ tiền lần này sẽ là vụ việc lớn nhất, sẽ theo đuổi anh lâu dài nhất. Bởi vụ việc này liên quan đến một đạo lý hàng đầu của người dân Việt Nam. Đó là đại bất hiếu khi cư xử như vậy với cha mẹ của mình. Và việc này sẽ bám vào sự nghiệp ca hát nổi tiếng của anh như một vết đen không bao giờ phai nhạt.

Thật đáng tiếc quá, Đàm Vĩnh Hưng. Lẽ ra trong vai trò của một ngôi sao hàng đầu thì anh không bao giờ để điều đó xảy ra. Bởi xúc phạm đến mẹ của mình theo cái cách anh làm thì dù đúng anh cũng sẽ mang tiếng đời đời. Có nhiều cách để giải quyết vấn đề cực kỳ nhạy cảm này chứ đâu nhất thiết phải đăng đàn tố cáo mẹ như thế. Anh có thể cảnh báo những người cho vay tiền. Anh có thể cương quyết không trả tiền cho mẹ anh. Anh có thể báo chính quyền để không chịu trách nhiệm về các khoản nợ đó. Hoặc cuối cùng kiếm chỗ ở khác cho mẹ.... Đó là những biện pháp đau lòng nhưng nó còn nhẹ hơn việc anh đột ngột xuất hiện trên mạng để tố giác mẹ ruột của mình. Dù nói theo hình thức nào thì nó cũng giống như lời kết tội của quan tòa với bị can,  và giống như của một đứa con bất hiếu đối với cha mẹ mình.

Cha mẹ là một điều thiêng liêng bất khả xâm đối với người Việt Nam. Rất hiếm có những bậc cha mẹ không tốt với con cái của mình, và càng hiếm hoi hơn khi có những người con đối xử với bậc sinh thành như anh đã làm. Và với một ngôi sao hàng đầu như anh thì cũng là điều chưa bao giờ xảy ra. Chưa bao giờ...

Đáng tiếc quá, nhưng không phải là đã mất tất cả. Anh hãy trở về gặp lại người mẹ của mình, và quì xuống dưới chân mẹ với những giọt nước mắt chân thành và ân hận nhất...

MTA

14/12/16

Chiến trường Syria : Giải phóng Aleppo bằng một chiến thuật tàn bạo...



Thông báo của chính quyền Syria về việc các lực lượng của họ đã giải phóng hoàn toàn thành phố Aleppo. Quân đội Syria và các đặc nhiệm Nga cùng các lực lượng của quân tình nguyện Iran, Hecbola đã vào tới tận trung tâm thành phố Aleppo. Vẫn còn các ổ đề kháng cuối cùng của Quân Thánh Chiến Hồi Giáo đang kháng cự, nhưng kết cuộc cuối cùng của họ đã được định đoạt. Thành phố Aleppo đã được giải phóng. 

Thành phố Aleppo, Syria được giải phóng trong hoang tàn đổ nát


Câu hỏi là song song với cuộc tấn công Aleppo của Syria và Nga thì cũng có một cuộc tấn công vào thành phố Mossul, Iraq của quân đội chính phủ Iraq và Mỹ thì cuộc tấn công Aleppo đã thành công trước và đầy bất ngờ. Trong khi cuộc tấn công của Iraq và Mỹ, được mở ra một cách hoành tráng vào ngày 17/10/2016 lại gặp bế tắc khi vẫn chưa được giải phóng. Tại sao vậy ?

Có những điều khác biệt lớn lao giữa hai cuộc tấn công vào hai thành phố lớn ở Syria và Iraq này. Thứ nhất quân chính phủ Syria của tổng thống B. Assad và Nga đứng đằng sau yểm trợ hoả lực đã tấn công vào Aleppo, Syria do quân Thánh Chiến Hồi Giáo phòng thủ thì không có lực lượng của Nhà Nước Hồi Giáo cực đoan (IS), trong khi quân đội chính phủ Iraq và Mỹ tấn công vào thành phố Mossul, Iraq lại hoàn toàn do IS phòng thủ. Chúng ta cũng biết là IS chiến đấu cực đoan như thế nào.

Các nhóm phiến quân Hồi Giáo bảo vệ Aleppo dưới sự bảo trợ của Mỹ gồm có các đội quân của Quân Đội Syria Tự Do, hay các nhóm đã đào thoát khỏi IS như nhóm quân thánh chiến Jaysh Al-Fatah...đã không thể dùng chiến thuật tàn bạo là đưa người dân lành ra làm lá chắn sống, trong khi IS ở Mossul lại triệt để dùng chiến thuật tàn bạo này để gây khó dễ cho hoả lực của không quân Mỹ.

Người Nga cùng chính phủ Syria đã đóng một vai rất đạt của một người mong muốn hoà bình ở Syria. Các cuộc thương lượng hoà bình, ngừng bắn, rồi lại phá hoại ngừng bắn diễn ra liên tục ở Aleppo khiến quân Thánh Chiến bị sao nhãng khả năng tử thủ của họ. Chiến thuật này khiến ta nhớ lại các cuộc :"Vừa đánh, vừa đàm" của CS trong chiến tranh Việt Nam trước đây. Rồi luôn có đường thoát mở ra cho phiến quân trong suốt cuộc chiến ở Aleppo cũng nhằm mục đích lung lạc tinh thần của phiến quân. 

Nhưng trên tất cả là sự thay đổi chiến thuật của người Nga và Syria trong cuộc công thành Aleppo này. Lợi dụng tình hình nước Mỹ đang có cuộc bầu cử, rồi tiếp đó là chuyển giao quyền lực ở Nhà Trắng, người Nga đã cùng Syria của tổng thống B. Assad hoạch định một chiến thuật tấn công mới, tàn baọ và khốc liệt hơn để giải quyết dứt điểm thành phố Aleppo. Chiến thuật Ô Vuông nổi tiếng mà chính người Nga đã sáng kiến ra trong CTTG 2 trong các trận đánh chiếm khốc liệt các thành phố Stalingrad năm 1943, Berlin 1945. Rồi gần đây nhất là trận tấn công thành phố Grotnui trong trận chiến Tresnia lần thứ 2 năm 2000 do chính tổng thống V. Putin lúc đó chỉ huy. 

Chiến thuật Ô Vuông này không mới và cũng nổi tiếng bởi mức độ tàn bạo mà nó gây ra cho người dân lành vô tội ở thành phố bị tấn công. Đó là việc sau khi bao vây chặt thành phố bị tấn công, thì người Nga sẽ chia thành phố ra thành nhưng ô vuông lớn nhỏ tuỳ theo sự bố phòng của đối phương. Có thể ô vuông đó là một toà nhà, hay một khu phố được bố phòng chặt chẽ được khoanh vùng trên bản đồ chiến trận. Các cuộc oanh kích của không quân cùng sự tấn công của đặc nhiệm sẽ ngăn chặn mọi sự liên lạc, tiếp tế giữa các ô vuông tiền tuyến của đối phương. Sau đó thì người Nga sẽ dùng hoả lực cực mạnh của không quân, tên lửa, pháo binh cùng lúc trút xuống một cách khủng khiếp và vô tội vạ vào ô vuông phòng ngự tiền tuyến đó. Không cần biết sự thiệt hại của dân thường, cũng như không có sự tha thứ mà chỉ có mục đích tối hậu là đánh tan tành tuyến phòng thủ cùng các chiến binh ở tuyến đầu đó. Các cuộc oanh kích tàn bạo đó không cần vội vàng gấp gáp mà đánh cho đến khi nát vụn tuyến phòng ngự và triệt tiêu hoàn toàn sức kháng cự của đối phương. Rồi quân đội sẽ tiến lên dọn dẹp sạch sẽ mọi sự chống trả cuối cùng. Sau khi thanh toán xong ô vuông này, thì quân Nga lại dốc toàn lực để tiêu diệt ô vuông tiếp theo. Cứ như thế cho đến ô vuông cuối cùng....

Như đã nói thì trong lúc nước Mỹ đang bận rộn trong cuộc bầu cử và chuyển giao quyền lực thì chiến thuật tàn khốc này được người Nga và Syria áp dụng ở Aleppo với quyết tâm giải phóng bằng được thành phố này, bất chấp mọi hậu quả. Nhưng người Nga cũng đã khôn ngoan tránh mang tiếng xấu bằng các cuộc đàm phán hoà bình, cứu trợ lương thực cho dân chúng, mở đường thoát tự do cho các thành phần phiến quân..v..v.. Thậm chí họ còn diễn một màn tự chấm dứt không kích hoàn toàn hai tháng trước ở Aleppo. Một chiến thuật vừa đánh, vừa đàm kinh điển sau khi đã trao cho quân đội Syria các vũ khí không kích mạnh nhất. Và kết quả là thành phố Aleppo và các chiến binh Hồi Giáo đã phải gánh chịu các cuộc tấn công hoả lực kinh hồn của quân đội Syria, và cả của các lực lượng không quân vũ trụ Nga được bí mật đưa vào cuộc chiến trong suốt thời gian qua. Và cuối cùng thì thành phố Aleppo đã thất thủ một cách không thể cứu vãn...

Trong khi cuộc tấn công song song với Aleppo, là cuộc tấn công của quân dội Iraq và Mỹ vào Mossul thì không thể áp dụng kiểu cách tấn công ô vuông như thế. Quân IS không hề có sự thương lượng, không có sự đầu hàng nên họ tử thủ đến cùng. Sau khi mở màn tấn công một cách hoành tráng vào ngày 17/10/2016 với cả trăm ngàn quân thì giờ đây quân đội Iraq đang chậm chân dần trước sự kháng cự của IS, khi họ đưa cả dân chúng ra làm lá chắn sống để cản đường hoả lực Mỹ. Cuộc tấn công Mossul gặp khó khăn nhưng nó cũng sẽ thành công trong những tháng đầu của năm 2017 theo đúng tuyên bố của ngoại trưởng Mỹ G. Kerry đã tuyên bố chắc chắn. Cũng cần nói thêm là người Iraq cũng tự làm khó mình khi trước cuộc tấn công Mossul, để tránh rắc rối về sau họ đã tuyên bố chỉ có một mình quân đội Iraq được vào thành phố Mossul. Các lực lượng tinh nhuệ cùng tham gia chiến dịch với họ như lực lượng người Kurd, dân quân người Si ai đều phải ngừng bước trước thành phố Mossul. Hiện nay chỉ có duy nhất lực lượng quân chính phủ Iraq tham chiến trong nội ô thành phố Mossul cùng hoả lực của Mỹ mà thôi. 

Bằng sự khôn ngoan và tàn bạo, người Nga và quân đội Syria đã chiếm được thành phố Aleppo một cách bất ngờ nhưng hoàn toàn dễ hiểu.... 

MTA

13/12/16

Thảo nào ông Lê Phước Vũ thánh tướng thế...

Thật là lạ khi giờ này chỉ có đại gia Lê Phước Vũ lại bàn chuyện làm thép, khi chỉ mới chỉ động đến chữ sắt thép là thiên hạ sợ lắm rồi. Bây giờ mà nói đến thép thì thiên hạ cũng chỉ nói đến việc tống cổ bọn làm thép Formosa đi.

Ấy thế mà ông Lê Phước Vũ của Tôn Hoa Sen lại tuyên bố xanh rờn, rằng ngu sao không làm thép. Không chỉ nói mà đã có dự định khai trương, xây dựng nhà máy thép Cà Ná, lớn hơn cả Formosa đã được triển khai. Được đưa lên chính phủ và yêu  cầu vay tiền được chính phủ bảo lãnh. Người ủng hộ ông Lê Phước Vũ làm thép mạnh mẽ nhẩt lại là một người trong chính quyền, Bộ Trưởng Công Thương Trần Tuấn Anh. Ông Bộ Trưởng này cũng không xa lạ gì với Lê Phước Vũ vì cả hai là anh em cọc chèo với nhau. Ông Bộ Trưởng Trần Tuấn Anh rước bà chị thì ông Lê Phước Vũ rước cô em gái. Hai cặp đôi hoàn hảo này là Bộ Trưởng Công Thương Trần Tuấn Anh và vợ là Thuỷ Hương- ông đại gia Lê Phước Vũ và vợ là cựu người mẫu Mỹ Hạnh, em ruột bà Thuỷ Hương.Thảo nào dự án thép vay cỡ 10 tỷ đô la của Vũ Béo mau mắn được chính phủ thông qua.

Nên dù muốn dù không thì ông Bộ Trưởng cũng phải nghe lệnh vợ vào năn nỉ thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc để thông qua dự án cho em vợ và rể. Nếu anh Phúc ngắc ngớ gì thì sẽ có tiếng nói của tiền bối CM đứng trong hậu đài thúc bách ra. Đó là của ông cựu chủ tịch Trần Đức Lương. Nên dự án thép Cà Ná của đại gia Lê Phước Vũ, mặc dù đưa ra không đúng thời điểm nhưng lại đúng thời cơ nên rất nhiều khả năng được thông qua.

Thế cho nên người ta nói có tiền nhưng cũng phải có quyền nữa mới làm cha thiên hạ được. Đại gia Lê Phước Vũ trông ngu ngu vậy chớ khôn bỏ mẹ. Tuy xấu giai nhất trong hàng đại gia nhưng chắc nhờ hàng họ bọc vàng nên Vũ Béo đã cắp được cô vợ đẹp, là em của đương kim bộ trưởng phu nhân và là người nhà của cựu chủ tịch nước. Ngu mà làm được như rứa thì có vạn thằng muốn ngu...

MTA

Hãy làm người tử tế trước khi làm người đấu tranh dân chủ...



Tại sao phong trào đấu tranh chung không có được sự thăng tiến dù đã trải qua thời gian. Thậm chí phong trào ở đỉnh cao còn đi xuống trong khi những đấu đá lẫn nhau trong nội bộ cứ diễn ra như cơm bữa, đều đều và đến hẹn lại lên. Các nhà dân chủ, kể cả to đầu lâu lâu lại tự khuấy nước ao bèo, tạo nên một cơn bão trong cốc nước bằng cái cách quen thuộc nơi xóm chợ Đó là tố giác, bới móc lẫn nhau thậm tệ. Bao nhiêu cái xấu xa, thật giả của nạn nhân đều được tung lên mạng một cách vô tội vạ, bất cần đúng sai, chỉ mục đích để phá chứ không phải để xây. Phần lớn trong những người đấu tố không cần biết về sự tổn thương tinh thần đến với người bị đấu lẫn người thân của họ như thế nào mà cứ thẳng tay chém của một ông quan toà lẫn đao phủ. Sự tấn công như vậy, bắt đầu từ một vài người quan trọng sẽ lan rộng, không kiểm soát được và biến thành một chiến dịch vừa lâu dài vừa nhỏ mọn và ít nhiều mang động cơ không trong sáng.




Người tham gia đấu tố, đa phần là tốt nhưng vì mối quan hệ bạn bè, vì hiểu vấn đề nông cạn hoặc thiếu sự bao dung nên đã tham gia. Một số khác thì vì sự hợm hĩnh hay sự tự ti, và dĩ nhiên trong đó không thiếu thành phần cơ hội, tiểu nhân, đu mây đu gió... Tất cả biến thành một cuộc tấn công đấu tố bừa bãi và vô trách nhiệm vào những nạn nhân. Tất cả đều đưa hết mọi thủ đoạn, mánh lới vụn vặt, thật giả lẫn lộn vào cuộc đấu tố mini này với những mỹ từ cao quí và đẹp đẽ nhất. "Trong sạch đội ngũ", "minh bạch hóa"..v..v... Nhưng đòn phép tung ra thì có cả dao đâm sau lưng lẫn màn cấu véo nhau dưới gầm bàn.

Vậy thì các cuộc đấu tố ấy có thành công như mong muốn không ? Không. Vì cái cách tấn công vừa tầm thường vừa công khai như thế, thì dù có đúng thì cũng không thành công. Về mặt con người thì các nạn nhân đều căm hận những người đấu tố bởi phương cách đấu tố quá bỉ ổi, vụn vặt, sợi tóc chẻ làm tư và để thỏa mãn ai đó chứ chẳng hề đạt được mục đích chung tốt đẹp. Các cuộc đấu đá ấy càng kéo dài thì càng giống với các cuộc cãi vã giữa các chị hàng xén tranh chỗ ngồi. Nếu ai có lòng tham gia hòa giải liền bị tấn công lại liền. Cuối cùng thì cuộc đấu tố ấy đã để lại bãi chiến trường là những mảnh giáp đoàn kết tan hoang, sự chia rẽ nội bộ ngự trị lâu dài.

Đương nhiên hậu quả là sự thiệt hại không hề nhỏ cho phong trào chung. Sự chia rẽ giữa những người ở trong đó và sự đoàn kết bị sứt mẻ nghiêm trọng. Những người đấu tranh nổi bật hàng đầu, có uy tín nhất thì đáng tiếc lại thường im lặng không tham gia vào sự hàn gắn như nhiệm vụ tinh thần cần phải có của họ.

Không hề có ý định phân biệt vùng miền nhưng tệ nạn này ở miền Bắc trầm trọng hơn ở miền Nam, và đâu đó ta thấy bóng dáng của phe nhóm và mùi vị của tiền bạc. Tất cả hai bên đều thiệt hại và vô hình trung đều là những người tiếp tay phá hoại cho sự đoàn kết mong manh của cộng đồng. Đội ngũ sẽ chia rẽ, ngờ vực lẫn nhau và không thể hoà giải. Người có lòng nhìn vào sẽ chán nản, thất vọng...Tôi không nói ra tên người và vụ việc vì không muốn đào sâu vào vết mưng mủ gây thêm mất đoàn kết chung, mặc dù đáng ra phải làm như thế.

Có những con người tự nguyện tham gia công tác từ thiện, giống như các cha xứ, các nhà sư đang làm, hay tham gia dạy học cho trẻ mù chữ, cứu giúp đồng bào bị lũ lụt... thì tất cả họ đều xứng đáng là những người phụng sự cho công bằng xã hội mà ai ai cũng phải kính trọng, dù họ có đấu tranh dân chủ hay không. Tấn công vào họ chưa biết đúng sai thế nào thì những đồng bào khó khăn của chúng ta là người thiệt hại nhiều nhất.

Vẫn biết rằng trong đội ngũ đấu tranh dân chủ và phản biện có đủ mọi thành phần, đủ mọi động cơ và đủ các tính tốt xấu, sự cao thượng chen lẫn nhỏ nhen. Sự yêu thương của tình người lẫn với lòng đố kỵ, ghen ghét. Vẫn biết rằng trong những người đấu tố lẫn nhau, cả người đấu tố lẫn người bị đấu tố không phải không có dăm ba kẻ bất tài trà trộn với những người toàn tâm toàn ý phục vụ. Cũng giống như một xã hội đa dạng và phức tạp, những người giương cao ngọn cờ dân chủ cũng phải chấp nhận những điều đó như một cái giá của dân chủ, hay công bằng xã hội.

Bởi trước khi là người đấu tranh dân chủ thì ta cần phải học cho được bài học làm người trước đã. Làm một người bình thường tử tế với đạo làm người mà ông bà tổ tiên đã răn dạy. Rằng phải bênh vực những kẻ yếu, người bị thất thế, bị áp bức. Phải bênh vực phụ nữ, trẻ em, người già hay những người đang chịu bất công. Rằng phải đứng về phía mong manh yếu đuối để bênh vực, và phải đứng hiên ngang về phía ngược lại phía bạo quyền. Rằng đừng xúm lại tấn công một kẻ yếu, người ngã ngựa về bất cứ lỗi gì, khi họ không buông lá cờ chung. Rằng khi tấn công người đồng hội đồng thuyền thì người ta thường tấn công bằng sống dao chứ không phải bằng lưỡi dao. Rằng trong đội ngũ đấu tranh dân chủ nhỏ bé mong manh lắm thì việc đấu đá nhau sẽ gây hại nhiều lần hơn một đội ngũ đông đảo. Rằng những người đấu tố, dù không sai nhưng lại nhầm về thời điểm, khi không đặt mục tiêu mới là quan trọng nhất. Rằng tiền nhân đã truyền tính bao dung, lòng nhân hậu cho ta để reo rắc muôn phương cho muôn người. Rằng trong công cuộc cao cả là phấn đấu cho cuộc sống người dân được công bằng hơn, tốt đẹp hơn thì không có ai có quyền nói ai là đấu tranh, ai là không ? Mỗi người có vị trí riêng tùy do hoàn cảnh, do nhận thức mà đứng chung vào đội ngũ những người đang cống hiến cho người dân của mình.

Hãy làm người tử tế trước khi làm bất cứ việc gì...

MTA

12/12/16

Lại thêm Phó thủ tướng Vũ Đức Đam nằm mơ giữa ban ngày...



Theo báo Dân Trí, Phó thủ tướng Vũ Đức Đam nói : “Trong thời gian tới, chúng ta phải phấn đấu để người dân nào cũng có trong tay cuốn sổ theo dõi sức khỏe và được bác sĩ chăm sóc cho từng người dân như là bác sĩ riêng"


"Phấn đấu người dân có bác sĩ riêng". Chả biết có phải Phó thủ tướng Vũ Đức Đam cũng nằm mơ giữa ban ngày không mà nói khơi khơi như người trên cung trăng hạ cánh xuống Việt Nam vậy.

Ai cũng biết nền y tế của chúng ta luôn tắc nghẹn và quá tải phục vụ, chất lượng phục vụ kém, và ngành y tế đang cầu trời để được phục vụ người dân mà không bị chửi là may lắm rồi thì ở đâu ra mà từng người dân đều có bác sĩ riêng. Còn người dân có bệnh thì cũng chỉ mong muốn được phục vụ đúng bệnh đúng thuốc, không phải xếp hàng chờ, không phải 2,3,4 người nằm một giường bệnh là tốt lắm rồi, làm gì có chuyện đòi có bác sĩ riêng như Phó thủ Vũ Đức Đam đã bay bổng không có dù. Chuyện nước Việt Nam ta có bác sĩ riêng cho từng người thì cũng giống như nước ta đã lên tới thiên đường XHCN rồi vậy. Lúc này người dân chả cần có bác sĩ riêng, mà có cần cũng chẳng được, mà họ chỉ cần được chữa bệnh công bằng mà thôi.

Vì có một phần dân số, là các đảng viên cao cấp và bộ máy lãnh đạo luôn có một đội bác sĩ riêng cho từng người. Đau bệnh thì được các loại bác sĩ, không phải một người một bác sĩ như PTT Đam nói, mà một người thì có vài bác sĩ chen chân nhau để xin chữa bệnh. Các quan chức cao cấp trong bộ máy Đảng và Chính Quyền thì khi bị bệnh thì có quyền đi nước ngoài chữa trị. Chưa kể họ có quyền chọn lựạ nơi chữa bệnh tốt nhất ở Sinhgapor, Mỹ hay châu Âu. Các chi phí từ đi lại, chữa bệnh, thuốc men, nằm viện...đều từ các khoản tiền nhà nước, tức là tiền đóng thuế của người dân. Trong khi người dân thường Việt Nam khi bị bệnh nặng thì lo bỏ tiền túi ra, nếu có hoặc chỉ có nước cầu cứu ông Trời.

Sau thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nằm mơ giữa ban ngày khi mong chờ Việt Nam sẽ xuất hiện những Bill Gates, Thomas Edison... thì giờ này lại đến lượt phó thủ tướng Vũ Đức Đam, giữa ban ngày lại nằm mơ chuyện người dân Việt Nam có bác sĩ riêng...

Giữa ban ngày lại lăn ra ngủ,
Để mơ toàn những chuyện viển vông...

MTA

Chủ Nghĩa Quốc Xã


Tình trạng nước Đức sau trận Đại Chiến 1914 – 1918

Sau trận chiến-tranh 1914-1918, nước Đức cũng gặp những nỗi khó khăn như nước Ý. Sự thất trận làm cho đồng “mác” (Đức-kim) hạ giá một cách hãi-hùng. Thêm vào đó, sự sản-xuất kinh-tế bị ngưng-trệ và nước Đức bị lâm vào một cuộc khủng-hoảng lớn lao. Một số đông người trung-lưu bị sạt nghiệp, trong khi một thiểu-số kỹ-nghệ gia thạnh-vượng lên, và tổ-chức những xí-nghiệp tập-trung có thế-lực rất mạnh về mặt kinh-tế.


Trong khi đó, những đảng-viên xã-hội lợi dụng tình-thế để bành-trướng thế-lực và mưu toan cướp chánh-quyền. Họ tổ-chức những cuộc hội-họp, những cuộc biểu-tình, những cuộc bạo-động để phô-trương lực-lượng và lôi cuốn những kẻ lưng chừng.

Chánh-phủ Cộng-hòa Weimar lúc ấy phải dựa vào quân-đội Đức để giữ gìn trật-tự. Nhưng giữa chánh-phủ và quân-đội không có một sự hợp-tác chặt chẽ, vì chánh-phủ Đức nghiêng về phía lý-tưởng tự-do, còn quân-đội Đức đào-luyện theo tinh-thần cũ lại có xu-hướng độc-tài.

Về phần dân-chúng, họ không thích các chánh-khách và những tổ-chức tả-phái. Người Đức vốn có một tinh-thần kỷ-luật mạnh, lại luôn luôn nuôi ước-vọng thấy tổ-quốc họ trở thành bá-chủ hoàn-cầu. Sự thất trận làm cho mộng đế-quốc của họ tan vỡ.

Thái-độ của các nước đồng-minh đối với họ lại càng làm cho họ thất-vọng hơn. Khi ký-kết văn-kiện đình-chiến năm 1918, người Đức chưa phải thật-sự đã bại-trận. Họ đã hết hy-vọng thắng Pháp, nhưng hãy còn giữ vững được biên-giới nước mình. Chánh-phủ Weimar đã lật đổ Đúc-hoàng mong rằng, với một chế-độ Cộng-hòa, các nước đồng-minh – vốn tuyên bố tranh-đấu cho lý-tưởng tự-do – tỏ ra khoan-hồng hơn. Nhưng các nước đồng-minh đã đối đãi với Đức một cách khắc-nghiệt, gây ra một sự công-phẫn lớn lao trong quần-chúng Đức.

Sự rối loạn tiếp theo đó lại càng làm cho dân Đức oán ghét chánh-phủ Weimar. Một mặt khác, vai tuồng của quân-đội Đức trong sự gìn giữ trật-tự đã tăng thêm uy-tín nó rất nhiều. Do đó, phát sanh ra ý-tưởng cho rằng quân-đội Đức không hề thất-trận, chỉ vì bọn chánh-khách Đức phản-bội, phá rối hậu-phương, mà các tướng lãnh Đức phải buộc lòng xin đình-chiến với các nước đồng-minh.
Cuộc đầu-phiếu của dân-chúng Đức đã loại ra khỏi chánh-phủ những phần-tử thiên tả, và đưa lên ghế Tổng-thống Đức : Thống-chế Hindenburg, một quân-nhơn có nhiều uy-tín. Lẽ cố-nhiên là những nhóm xã-hội và cộng-sản phải cố phản-ứng lại, mặc dầu họ đã yếu sức nhiều vì những cuộc đàn-áp đẫm máu. Chính trong bầu không-khí hậu-chiến căng thẳng vì sự cạnh-tranh giữa xu-hướng xã-hội và ý-thức quốc-gia mà đảng Quốc-xã Đức ra đời và phát-triển.

Nhà lãnh-tụ Quốc-xã Đức tên Adolf Hiler. Ông sanh năm 1889 tại Braunau, một châu-thành ở biên-thùy Áo – Đức. Ông là con một công-chức, nhưng không thích làm công-chức như cha, lại muốn trở thành một nhà họa-sĩ. Thuở ông còn bé, một vị giáo-sư lịch-sử đã gây cho ông lòng yêu dân-tộc Đức và sự oán-hận dòng vua Áo Habsbourg.


Mồ côi cha và mẹ vào tuổi thiếu-niên, Hitler rời quê-hương đến Áo-đô là Vienne. Ông thi vào trường mỹ-nghệ không đỗ phải làm thợ để mưu-sanh, sống một cuộc đời rất vất vả. Trong thời-kỳ này, ông tiếp xúc với những thợ thuyền và hết sức ngạc-nhiên khi thấy họ bị ảnh-hưởng của lý-thuyết xã-hội Karl Marx chống tổ-quốc, chống tôn-giáo, chống luân-lý cổ-truyền, những ý-niệm rất được ông tôn-trọng. Đồng-thời, ông dự-kiến những cuộc hội-họp của Nghị-viện Áo và rất nhờm gớm chế-độ đại-nghị. Ông cho rằng mọi họa-hại, từ thái-độ vô tổ-quốc của thợ thuyền đến chế-độ đại-nghị, đều do người Do-thái mà ra. Dân Đức đã bị người Do-thái gạt gẫm và tự gây ra rối loạn trong quốc-gia để cho người Do-thái hưởng.

Năm 1912, Hitler bỏ Vienne đến Munich. Ông hãy còn nghèo, nhưng đã có một mực sống khá hơn. Lúc chiến-tranh bùng nổ, ông xin gia-nhập quân-đội Đức, và sau một thời-kỳ tranh-đấu, ông được lên cấp Hạ-sĩ, lại được thưởng “Thiết bội-tinh “.


Khi nước Đức thất trận, Hitler được bổ làm sĩ-quan tác-động tinh-thần, và nhơn đó, có dịp nhận-thức tài hùng-biện của mình. Ông tiếp-xúc với đảng thợ-thuyền Đức lúc nó vừa thành-lập, xin gia-nhập nó rồi tổ-chức nó lại, đặt tên nó là đảng “Quốc-gia Xã-hội”, lấy cờ chữ vạn làm biểu-hiệu. Nhờ những đề-tài tuyên-truyền của ông phù-hợp với tâm-trạng và nguyện-vọng của dân Đức lúc bấy giờ, đảng ông bành-trướng rất mau. Ông bèn tổ-chức những đội xung-phong, dùng võ-lực chống lại những nhóm cộng-sản.

Đội xung phong này là Đoàn Thanh Niên Áo Nâu, tiếng Đức là Sturmabteilung, nghĩa là Đội Quân Vũ Bão. Đoàn Thanh Niên Áo Nâu hoạt động mạnh vào thời kỳ từ 1921 đến 1933, lúc đảng Đức Quốc Xã đang phát triển. Đoàn thanh niên này bảo vệ các buổi mít tinh, họp hành của đảng Đức Quốc Xã khi bị các đảng dùng vũ lực tấn công và họ dùng vũ lực tấn công phá cuộc họp của các đảng khác. Hình trên là bích chương với đoàn viên Thanh Niên Áo Nâu với sự ủng hộ của giới trí thức và giới công nhân.

Đội xung phong này là Đoàn Thanh Niên Áo Nâu, tiếng Đức là Sturmabteilung, nghĩa là Đội Quân Vũ Bão. Đoàn Thanh Niên Áo Nâu hoạt động mạnh vào thời kỳ từ 1921 đến 1933, lúc đảng Đức Quốc Xã đang phát triển. Đoàn thanh niên này bảo vệ các buổi mít tinh, họp hành của đảng Đức Quốc Xã khi bị các đảng dùng vũ lực tấn công và họ dùng vũ lực tấn công phá cuộc họp của các đảng khác. Hình trên là bích chương với đoàn viên Thanh Niên Áo Nâu với sự ủng hộ của giới trí thức và giới công nhân.



Ngày 09 tháng 11 năm 1923, Hitler mưu cuộc đảo-chánh ở Munich, nhưng thất-bại, đảng Quốc-Xã bị giải tán và ông bị bắt và bị phạt 5 năm tù. Trong khám, ông viết quyển “Cuộc chiến-đấu của tôi “, thuật lại tiểu-sử mình và trình bày chủ-nghĩa mình. Về sau, án ông được rút xuống còn 13 tháng.

Khi ra tù, Hitler hoạt-động chánh-trị trở lại trong vòng hợp-pháp. Đảng ông đưa ra một số khá lớn nghị-sĩ vào Quốc-hội. Trong một cuộc tranh-cử chức Tổng-thống với Hindenburg, ông đã được số phiếu rất cao, tuy không bằng Hindenburg. Bởi đó, năm 1933, khi nước Đức lọt vào những cuộc khủng-hoảng nội-các liên-miên vì không ai giải-quyết được nạn khủng-hoảng kinh-tế và vấn-đề thất nghiệp của thợ thuyền, Tổng-thống Hindenburg phải mời ông ra làm Thủ-tướng.


Năm 1934, khi Tổng-thống Hindenburg chết, Hitler kiêm luôn cả chức Quốc-trưởng và trở thành nhà độc-tài của nước Đức. Ông dựa vào đảng Quốc-Xã mà kiến-thiết nước Đức thành một nước hùng-cường, nhưng ý muốn mở rộng cương-giới đưa ông đến chỗ phải khai-chiến với các nước khối dân-chủ. Năm 1945, khi nước Đức thất-trận và thủ-đô Berlin sắp bị chiếm, ông tự-tử với những người thân-tín để khỏi chứng-kiến cái nhục mất nước.

Những nguyên tắc căn bản của chủ nghĩa Quốc Xã: Thuyết Siêu Nhơn và Siêu Tộc

Những tác giả đã ảnh hưởng đến Hitler

Trong sự xây dựng chủ-nghĩa mình, Hitler đã chịu ảnh-hưởng nhiều triết-gia và học-giả như Nietszche, Gobineau, Vacher de Lapouge và Houston Stewart Chamberlain.

Nietszche và thuyết Siêu Nhơn

Nietszche (1844-1900) là một triết-gia Đức có nghiên-cứu về nền tư-tưởng Ấn-độ chú-trọng đến sức mạnh của tinh-thần người, và đặt bực đạt-đạo lên trên ý-niệm Thiện-Ác. Ông đã dựa vào đó mà nêu ra một nền luận-lý đặt nền tảng trên sự rèn luyện nghị-lực và phát-triển ý-chí cường-lực, đưa người lên địa-vị siêu-nhơn. Quyển ” Những lời day của Zarathoustra ” ông viết ra có ảnh-hưởng rất nhiều đến những lý-thuyết-gia chủng-tộc của Đức về sau.
Một buổi mít tinh dưới chế độ Đức Quốc Xã. Những người làm công tác tuyên truyền Đức Quốc Xã giỏi tổ chức các buổi mít tinh với cờ xí rợp trời, nhạc và loa phóng thanh vang dội
Một buổi mít tinh dưới chế độ Đức Quốc Xã. Những người làm công tác tuyên truyền Đức Quốc Xã giỏi tổ chức các buổi mít tinh với cờ xí rợp trời, nhạc và loa phóng thanh vang dội

Quang cảnh một buổi mít tinh với cờ xí và âm nhạc. Đây là đại đội Đoàn Thanh Niên Quốc Xã với 65 ngàn đoàn viên từ khắp nước kéo về. Ban tổ chức giới thiệu Adolf Hitler sẽ ra nói chuyện một cách trịnh trọng để kích động lòng tôn sùng lãnh tụ nơi các đoàn viên lên đến cực độ
Bá tước Gobineau và quyển “Tiểu Luận về Sự Bất Bình Đẳng Giữa Các Chủng Tộc”
Trong một quyển sách tựa là “Tiểu-luận về sự bất-bình-đẳng giữa các chủng-tộc “, Gobineau (1816-1882), một nhà ngoại-giao Pháp, cho rằng vấn-đề chủng-tộc là chìa khóa của cả lịch-sử loài người.
Theo ông, sự bất-bình-đẳng về chủng-tộc có tánh-cách thiên-nhiên và thường-trực. Trong tất cả các chủng-tộc, chủng-tộc da trắng là trên hết ; trong các chủng-tộc da trắng, dân Aryen là hơn cả, và trong dân Aryen, ngành Nhựt-nhĩ-man (Germain) giữ địa-vị cao nhứt, vì những ngành Xen (Celte) và Tư-lạp- phu (Slave) đã lai các giống da vàng nhiều rồi.
Người Nhựt-nhĩ-man, chủng-tộc cao quí nhứt của nhơn-loại đã chinh-phục được đế-quốc La-mã. Nhưng họ cũng bị sự trộn giống mà lần lần suy-đồi. Dân Đức hiện-tại đã mất tánh-cách Nhựt-nhĩ-man nhiều. Do đó, phần máu Arian thuần-túy bớt đi, và nhơn-loại nhứt-định phải đi đến sự thoái-hóa.
Bộ Trưởng Tuyên Truyền Đức Quốc Xã Paul Joseph Goebbels, người giỏi dùng các ngôn từ và luận điệu cay độc, tàn nhẫn để bôi xấu kẻ thù chính trị, chủ trương là cứ nói dối mãi rồi thì quần chúng cũng tin
Bộ Trưởng Tuyên Truyền Đức Quốc Xã Paul Joseph Goebbels, người giỏi dùng các ngôn từ và luận điệu cay độc, tàn nhẫn để bôi xấu kẻ thù chính trị, chủ trương là cứ nói dối mãi rồi thì quần chúng cũng tin
Vacher de Lapouge và quyển “Người Aryen và Vai Tuồng Xã Hội Cho Họ”

Sau đó, một học-giả Pháp khác, Vacher de Lapouge xuất-bản năm 1899 quyển ” Người Aryen và vai tuồng xã-hội của họ ” trong đó ông tiếp-tục thuyết của Gobineau, nhưng đánh đổ sự bi-quan của ông này.
Vacher de Lapouge cho rằng với những phương-pháp tuyển-trạch khoa-học tương-tự những phương-pháp áp-dụng cho loài thực-vật và thú-vật, người ta có thể cải-tạo lại loài người với những người Aryen thuần-túy còn sót lại.
Houston Stewart Chamberlain và quyển “Cơ Sở Của Thế Kỷ Thứ 19”
Cũng trong năm 1899, một học-giả Anh, Houston Stewart Chamberlain cho ra quyển “Cơ-sở của thế-kỷ thứ 19 “. Trong sách này, Chamberlain chủ-trương rằng những tánh-cách thể-chất của người Aryen : tóc vàng, mắt xanh, sọ dài…, chưa phải là tất cả. Điều cốt-yếu cho người Aryen là một ý-thức về chủng-tộc mình.
Với tư-cách là một kiến-trúc chánh-trị, quốc-gia có một vai tuồng quyết-định, vì nó tạo ra những điều-kiện cần-thiết cho sự sinh-tồn của các chủng-tộc. Do đó, Chamberlain phản-đối hẳn Gobineau, và công-nhận rằng dân Đức hiện-thời đáng làm những kẻ kế-thừa của người Aryen Nhựt-nhĩ-man.
Thuyết Chủng Tộc của Hitler
1. Thuyết Siêu Nhơn
Theo thuyết siêu-nhơn của Hitler, những công việc vĩ đại, những hành-vi anh-dõng đã xảy ra từ trước đến giờ đều là công-trạng của những cá-nhơn chứ không phải của quần-chúng. Từ sự tìm ra tia lửa đầu tiên giúp cho người luyện những khí-giới kim-loại trong thời-kỳ tiền-sử cho đến những phát-minh khoa-học sau này biến-cải hẳn mặt địa-cầu, từ sự tổ-chức xã-hội cho đến sự tạo-lập những nền luân-lý, đạo-đức đã làm cho người càng ngày càng tiến-hóa về mặt tinh-thần, cái nào cũng do sáng-kiến của một khối óc mà ra.
Tất cả những công-nghiệp vĩ-đại, những biến cố quan-trọng trong lịch-sử đều dính dáng vào tên một vĩ-nhơn. Quần-chúng chỉ là một khối thụ-động, nhắm mắt tuân theo lịnh vĩ-nhơn hay chỉ ngồi không thụ-hưởng kết-quả công việc làm của vĩ-nhơn.
Những bậc vĩ-nhơn cố-nhiên phải có một tài-năng xuất-chúng, một trí thông-minh phi-phàm, một nghị-lực khác thường : tóm lại, họ là những siêu-nhơn. Họ có nhiệm-vụ hướng dẫn nhơn-loại đi trên đường tiến-bộ. Nhưng muốn cho họ thành-công được, những người tầm-thường phải phụng-sự họ và tuân theo lịnh họ.
Bên trên, góc trái là bộ trưởng tuyên truyền Đức Quốc Xã Joseph Goebbels. Ba hình còn lại là cảnh thiếu nhi khăn quàng đen của đảng Đức Quốc Xã đang các đốt sách không phù hợp luận điệu tuyên truyền của đảng 
Bên trên, góc trái là bộ trưởng tuyên truyền Đức Quốc Xã Joseph Goebbels. Ba hình còn lại là cảnh thiếu nhi khăn quàng đen của đảng Đức Quốc Xã đang các đốt sách không phù hợp luận điệu tuyên truyền của đảng
2. Sự phân biệt những chủng tộc ra làm ba loại: Tạo Lập, Duy Trì và Phá Hoại Văn Minh

Sự bất-bình-đẳng không những chỉ phát-hiện giữa những cá-nhơn mà thôi ; nó còn hiện ra giữa chủng-tộc nữa.
Trong nhơn-loại, có chủng-tộc rất thông-minh tài-trí, có óc sáng-kiến, lại nhiều nghị-lực, mỗi khi gặp cơ-hội thuận-tiện thì phát-triển được hết năng-lực của mình, tạo ra những yếu-tố mà toàn-thể hợp lại làm nền văn-minh. Đó là những chủng-tộc tạo-lập văn-minh.
Nhiều chủng-tộc khác không có trí thông-minh xuất-chúng, không đủ sức phát-huy hay sáng-tạo điều gì, chỉ có thể học hỏi, bắt chước những việc làm của chủng-tộc trên. Nhưng họ thường bắt chước những siêu-tộc một cách ngu-muội, chỉ noi theo người ta một cách mù quáng, nô-lệ, không biết tùy theo hoàn-cảnh mà sửa đổi thêm bớt vào nền văn-minh, không biết đem sự kinh-tân hoán-cải theo thời-gian mà gây cho nền văn-minh một sanh-khí dồi-dào là động-lực của tiến-hóa. Những chủng-tộc này chỉ có thể gọi là những chủng-tộc duy-trì văn-minh.
Sau cùng có một loại chủng-tộc, đã không tạo-lập nền văn-minh mà cũng không thể và không muốn duy-trì nó, họ luôn tìm cách tàn-phá, hủy-hoại những biểu-hiệu của văn-minh. Đó là những chủng-tộc phá-hoại văn-minh.
3. Dân Aryen là chủng tộc độc nhứt tạo lập văn minh
Sau khi phân chia các chủng-tộc làm 3 loại : tạo-lập văn-minh, duy-trì văn-minh và phá-hoại văn-minh, Hitler bảo rằng sự nghiên-cứu lịch-sử văn-minh thế-giới đã chứng-nhận rằng tất cả những công-trình biểu-hiệu cho những nền văn-minh đã xuất-hiện đều do nơi chủng-tộc Aryen mà ra. Những chủng-tộc khác chỉ bắt chước chủng-tộc Aryen, và chỉ là hạng duy-trì văn-minh mà thôi.
Chủng-tộc Aryen quả xứng đáng là một chủng-tộc siêu-đẳng, một siêu-tộc làm thầy cả thế-giới. Nó có cái sứ-mạng thống-nhứt hoàn-cầu, dìu dắt những chủng-tộc khác trên đường văn-minh, tạo-lập nền hòa-bình và hạnh-phúc cho nhơn-loại.
Hòa-bình và hạnh-phúc này không thể thâu-hoạch được bằng những nhánh ô-liu mà người ta vừa phe phẩy, vừa khóc sụt sùi ở các hội-nghị quốc-tế. Nó chỉ có thể thâu-hoạch được bằng một lưỡi kiếm đặt tất cả mọi người dưới một trật-tự nghiêm-khắc, trong ấy một chủng-tộc đặc-biệt tài giỏi chỉ dẫn cho những chủng-tộc khác phụng-sự một nền văn-minh cao cả. Cái sứ-mạng thống-nhứt thế-giới này, chủng-tộc Aryen có thể thi-hành được và phải đứng ra thi-hành.
Lãnh tụ Adolf Hitler với đoàn thiếu nhi quàng khăn đen của đảng Đức Quốc Xã
Lãnh tụ Adolf Hitler với đoàn thiếu nhi quàng khăn đen của đảng Đức Quốc Xã
4. Điều kiện quyết thắng cho siêu tộc: một dòng máu thuần túy

Nhưng muốn thi-hành được cái sứ-mạng thiêng liêng của mình, chủng-tộc Aryen phải giữ cho dòng máu của mình hoàn-toàn trong sạch, không được pha trộn với chủng-tộc nào khác. Hitler cho rằng Tạo-hóa sanh ra những chủng-tộc khác nhau không phải để cho nó trộn lộn vào nhau.
Những giống vật bao giờ cũng giao-hợp giữa đồng-loại với nhau : không bao giờ một con thú giao-hợp với một con thú khác loài với nó. Con gà bao giờ cũng đạp mái một con gà, không đạp mái một con vịt. Nếu vì sự tù hãm hay vì một lẽ gì khác mà một sanh-vật không tìm được con đực hay cái cùng loài với nó và phải giao-hợp với một sanh-vật dị-loại thì Tạo-hóa trừng-phạt nó ngay. Hai sanh-vật khác loài nhau mà giao-hợp nhau thì không sanh con được, mà có sanh con được đi nữa thì sanh-vật con ấy cũng thường tuyệt sự sanh-dục, hay ít nữa cũng sanh-dục rất ít và luôn luôn kém sức tranh-đấu để sinh-tồn. Con lừa và con ngựa giao-hợp nhau thì sanh ra con la, một con vật ngu-si mà không có con được.
Xem thế, ý muốn Tạo-hóa là giữ cho các chủng-loại phân-biệt nhau để nó cạnh-tranh lẫn nhau mà tiến-hóa, vì sự tiến-hóa không thể đạt được bằng cách trộn lộn các chủng-loại, nó chỉ thâu-hoạch được bằng sự hoàn-toàn thắng-lợi của chủng-loại có giá-trị nhứt. Nhiệm-vụ kẻ mạnh là thống-trị chớ không phải là hy-sinh sự cao quí của mình để trôn lộn với đám đông bạc-nhược.
Kết-quả của cái xu-hướng thiên-nhiên muốn duy-trì sự thuần-túy của chủng-loại là sự sai-dị rõ rệt giữa hình-thể các chủng-loại khác nhau và sự tương-tự lớn lao giữa những tánh-cách đặc-biệt của mỗi chủng-loại. Con chồn vẫn luôn luôn là con chồn, con ngỗng vẫn luôn luôn là con ngỗng, và những sự sai-biệt giữa những sanh-vật cùng loài chỉ do nơi số nghị-lực, thông-minh, khôn khéo nhiều ít khác nhau mà thôi. Ta không thể nào tìm được một con chồn có bẩm-tánh làm cho nó lấy lòng bác-ái mà ở với con ngỗng, cũng không thể kiếm được con mèo nào tự-nhiên mến loài chuột.
Một chủng-tộc cao-cấp mà trộn lộn với một chủng-tộc hạ-cấp thì sanh ra một giống lai-căn không giỏi bằng chủng-tộc cao-cấp và sẽ bị đào-thải trong cuộc cạnh-tranh để sinh-tồn. Đã vậy, sự trộn giống ấy lại làm cho nhơn-loại thoái-hóa nữa.
Lịch-sử đã chứng tỏ rằng chủng-tộc Ayren là chủng-tộc cao-cấp duy-nhứt đã xây đắp tất cả những nền văn-minh trên thế-giới. Nhưng vì ít dân số quá, nên muốn làm xong công-nghiệp tạo-lập văn-minh ấy, người Ayren phải dùng nhơn-công thuộc chủng-tộc khác. Ban đầu, giữa họ và những chủng-tộc hạ-cấp kia có một sự cách-biệt rõ ràng nên nền văn-minh xây đắp được có một sanh-khí mạnh mẽ. Nhưng lần lần, người Ayren trộn lộn với những chủng-tộc hạ-cấp, thành ra dòng máu của họ phai đi không còn tinh-túy nữa. Vì đó, nền văn-minh của người Ayren chánh-tông dựng lên mất cả vượng-khí, trở nên khô khan, và sau cùng phải đổ nát.
Vậy, muốn giữ cho nèn văn-minh mình xây đắp khỏi tan rã, chủng-tộc Ayren phải giữ cho máu mình thuần-túy, không pha trộn với chủng-tộc nào khác. Một điều đáng tiếc là sự lầm lạc từ trước đến nay đã làm cho chủng-tộc Ayren tạo-lập văn-minh lai mất nhiều rồi.
Hiện giờ, trong chủng-tộc Ayren xây đắp văn-minh, chỉ còn có nhóm dân Đức là chưa trộn lẫn với chủng-tộc nào khác. Giọt máu họ còn thuần-túy, và chỉ có họ là đủ sức hướng dẫn nhơn-loại trên đường tiến-bộ. Sứ-mạng người Đức là thống-nhứt hoàn-cầu, đem hạnh-phúc lại cho thế-giới. Nhưng vết xe đổ của người xưa, họ phải biết xem vào mà tránh : muốn cho sứ-mạng họ hoàn-thành, họ không được chung chạ trộn lẫn với chủng-tộc nào khác.
5. Phong trào bài Do Thái và qui tập người thuộc máu Đức về một khối
Một điều nguy-hiểm cho sự tinh-túy của dòng máu Đức là những người Do-thái tràn lan trên đất Đức. Đó là một chủng-tộc từ xưa đến nay luôn luôn phá-hoại văn-minh. Họ không kiến-thiết được cái gì vĩ-đại để lại cho loài người. Họ chỉ chú-trọng vào sự an-hưởng vật-chất, và không có một lý-tưởng gì khác hơn là sự kiếm tiền. Họ lại chuyên-môn gây sự thù hiềm chia rẽ bên trong các dân-tộc, cố gieo rắc mầm nộI-loạn ở khắp nơi để mưu-đồ tư-lợi. Phần lớn những nhà tư-bản bóc lột nhơn-công là người Do-thái, mà những lãnh-tụ chủ-trương giai-cấp tranh-đấu, từ Karl Marx đến Lénine, cũng là người Do-thái.
Đoàn viên Đoàn Thanh Niên Áo Nâu đứng trước một cửa tiệm bán đồ chơi của người Do Thái để làm cho khách hàng sợ không dám vào
Đoàn viên Đoàn Thanh Niên Áo Nâu đứng trước một cửa tiệm bán đồ chơi của người Do Thái để làm cho khách hàng sợ không dám vào
Thây người Do Thái bị giết trong một trại tập trung của Đức Quốc Xã
Thây người Do Thái bị giết trong một trại tập trung của Đức Quốc Xã
Để cho dân Do-thái tự-do sống trong nước Đức thì thế nào họ cũng làm cho nước Đức suy-vi tan nát. Họ lại trộn lẫn với dân Đức, làm cho người Đức kém hèn đi, không xứng đáng làm bá-chủ thế-giới nữa. Lấy cớ này, Hitler ra lịnh bài-trừ Do-thái.

Bích chương nói xấu người Do Thái của chế độ Đức Quốc Xã
Bích chương nói xấu người Do Thái của chế độ Đức Quốc Xã
Những người Đức đã lầm lỡ lai giống với người Do-thái tất-nhiên phải bị gạt qua một bên. Những phần-tử không lai giống, nhưng đã bạc-nhược, cũng bị chánh-phủ dùng những phương-pháp khoa-học mà làm cho tuyệt sự sanh-dục đi, để cho quốc-gia Đức sau này tránh cái nạn phải nuôi những công-dân ươn hèn yếu đuối. Một mặt khác, tất cả những người mang dòng máu Đức phải được đặt dưới sự quản-trị của chánh-phủ Đức. Như thế, những đất đai có người Đức ở, phải sáp-nhập vào lãnh-thổ Đức.

Chế Độ Đức Quốc Xã
Sau khi nắm được chánh-quyền ở Đức, Hitler thi-hành một chế-độ hết sức gắt gao. Ông sửa đổi cách tuyển chọn nhơn-viên Nghị-viện để có một Quốc-hội dễ bảo, sẵn sàng chấp-nhận hết những mạng-lịnh của mình. Ông khuếch-trương những tổ-chức xung-phong của đảng Quốc-xã, và tổ-chức thêm các cơ-quan trinh-sát, để dò xét đàn-áp tất cả những người có xu-hướng đối-lập với ông.
Cũng như Mussolini, Hitler tìm cách huy-động lực-lượng toàn-dân, bằng cách tạo ra những tổ-chức phụ-thuộc ở khắp nơi, bắt đầu từ những đoàn thiếu-sinh và thanh-niên Quốc-xã, đào-luyện những thiếu-niên theo tinh-thần thờ phụng và tuân lịnh Hitler. Đi xa hơn Mussolini trong sự đàn-áp đối-lập, ông bày ra những trại tập-trung, giam giữ những kẻ thù của chế-độ ông.
Nhưng có lẽ hành-động tàn-bạo nhứt của ông là sự bài-trừ Do-thái. Những công-dân gốc Do-thái bị truy ra, đều bị bắt bớ, đày ải, giết hại hàng vạn ; số người sót lại phải bỏ nước Đức trốn đi. Cách cư-xử của các nhơn-viên Quốc-xã đối với những người chỉ có mỗi một cái tội là sanh ra trong một gia-đình Do-thái ở các trại giam và lò sát-sanh, đã làm sôi lòng công-phẫn của cả thế-giới.
Nhưng đối với quốc-gia Đức, Hitler đã thi-hành một chương-trình kiến-thiết vĩ-đại. Chỉ trong một thời-gian ngắn, nền kinh-tế Đức đã phát-triển một cách vô cùng mạnh mẽ, nạn thất-nghiệp được giải-quyết, nền kỹ-nghệ hết sức mở mang và được hướng về sự sản-xuất chiến-tranh.
Germany_Nazi_Autobahn_01_reichsautobahn1jh5
Để gia tăng hiệu quả của nền kinh tế, Hitler đã tiến hành việc xây các đường cao tốc, hay xa lộ, để việc di chuyển và vận chuyển hàng hóa nhanh chóng hơn. Hình trên là ảnh lãnh tụ Hitler khánh thành đường cao tốc, tiếng Đức gọi là Autobahn. Đây là các đường cao tốc đầu tiên trên thế giới.
Một mặt khác, Hitler chặt đứt những xiềng xích của Hòa-ước Versailles rèn ra để trói buộc dân Đức. Ông tuyên-bố không nhìn nhận sự hạn-chế quân-lực Đức, và thi-hành lịnh cưỡng-bách tòng-quân, tạo ra cho nước Đức một đạo quân hùng mạnh. Nhờ một nền kinh-tế vững chắc, trù-phú, một kỹ-nghệ rất cao, một chánh-sách hướng mọi sự hoạt-động về sự chuẩn-bị chiến-tranh, đạo quân này đã được võ-trang một cách đầy đủ.

Chánh-sách dự-chiến này làm cho Hitler không thể thi-hành trọn vẹn chương-trình nâng cao mức sanh-hoạt của lao-động. Tuy thế, đời sống hạng cần-lao cũng được cải-thiện nhiều, nhờ sự thạnh-vượng mà chế-độ mới mang đến cho quốc-gia Đức.
Những nhược điểm của chủ nghĩa và chế độ Quốc Xã
Thuyết siêu-tộc làm nền tảng cho chủ-nghĩa Quốc-xã của Hitler kể ra cũng có những lý-luận chặt chẽ, nhưng nó không hợp với khoa-học. Thật-sự, không có điều gì chứng-nhận rằng những nền văn-minh đều do nơi chủng-tộc Ayren tạo-lập ra.
Những dân-tộc da vàng mà Hitler cho là rất kém hèn so với người da trắng từng tạo ra những nền văn-minh rực rỡ. Hơn nữa, đến ngày nay, người ta cũng vẫn chưa biêt rõ phần tham-dự của những chủng-tộc xưa kia vào nền văn-minh hiện tại là bao nhiêu, vì sự tiếp-xúc chặt chẽ giữa các chủng-tộc trong mấy ngàn năm đã hỗn-hợp những nền văn-minh lại và gán cho nó một tánh-cách đại-đồng. Bởi đó, ngoạI-trừ một số đặc-điểm làm màu sắc địa-phương, người ta rất khó đoán chắc điều gì là do dân-tộc nào phát-minh trước nhứt.
Về thuyết cho rằng máu Đức là một thứ máu Aryen thuần-túy, ta không thể tin được, vì sau mấy mươi thế-kỷ chung lộn nhau, chen chúc nhau trên mặt địa-cầu, không một dân-tộc nào có thể tự-hào rằng dòng máu mình còn nguyên vẹn, không trộn lẫn với giống khác, càng không thể nữa là dân Đức, một giống dân sống ở giữa Âu-châu, trên con đường qua lại của những dân-tộc đông tây.
Vả lại, sự trộn lộn nhau giữa các chủng-tộc cũng chưa hẳn là một điều có hại cho sự tiến-hóa của nhơn-loại. Sự giao-hợp giữa dị-loại đã đành là không đưa đến kết-quả tốt. Nhưng sự thuần-túy của chủng-tộc chưa chắc đã là một việc hay.
Người trong thân-quyến thông-hôn nhau thường sanh ra những đứa con ngu-độn, bịnh-tật. Những nhà mục-súc đã nhận thấy rằng một chủng-loại giữ thuần-túy mãi mãi thì lần lần suy kém đi. Họ đã dùng phương-pháp trộn giống, để mang một nguồn sanh-khí mới đến cho những thú chăn nuôi. Có phải chăng vì nhận thấy những điều này mà những vị thủy-tổ của lễ-giáo phương đông cấm tuyệt hôn-nhơn giữa người đồng tánh, cốt để cho các dòng họ do nơi các bộ-lạc mà ra, lần lần trộn lẫn với nhau ?
Gần ta hơn nữa, óc kinh-dinh, chí mạo-hiểm, trí sáng-kiến và sự phồn-thịnh của dân-tộc Mỹ là một dân-tộc do nhiều người thuộc nhiều dân-tộc khác nhau hỗn-hợp lại mà thành cũng là một luận-cứ vững chắc để chứng-nhận rằng thuyết siêu-tộc là sai.
Sau cùng, ta nhận thấy rằng dân Do-thái không đến nỗi tệ như Hitler đã bảo. Bị mất nước hơn hai ngàn năm, tứ tán ở bốn phương trời, lang thang khắp các nước trên thế-giới, người Do-thái đã không đồng-hóa với những dân-tộc chứa chấp họ, đã duy-trì được những bản-sắc của nòi giống, mà lại còn giữ vững được tinh-thần ái-quốc, không bao giờ quên lãng Tổ-quốc. Măc dầu luôn luôn bị đàn-áp, họ không lúc nào chán nản, và cần-cù nhẫn-nại, họ lần lần chiếm lấy những nguồn lợi lớn lao trong nước họ ngụ-cư.
Những vĩ-nhơn, danh sĩ người Do-thái cũng không phải ít. Tuy đúng như lời tố-cáo của Hitler, họ chuyên-môn gieo rắc mầm chia rẽ ở các nơi, nhưng đó cũng là một lợI-khí họ có quyền dùng để mưu-đồ sự sinh-tồn cho họ. Cứ công-bình mà nói, dân Do-thái cũng là một dân-tộc đáng được sống còn và chẳng kém dân-tộc nào trên thế-giới.
Thuyết siêu-tộc của Hitler tuy chẳng đúng với khoa-học nhưng lại hợp với óc thần-bí của người Đức và tánh tự-tôn tự-đại của họ. Nó đánh vào cái ước-vọng âm thầm mà họ mơn trớn từ bấy lâu nay, là mộng xâm-chiếm hoàn-cầu. Vì đó, nó được dân-tộc Đức ồ ạt hưởng-ứng. Với tánh-cách quá-khích của nó, nó nung nấu tinh-thần người Đức, làm cho họ phấn-khởi lên, và xây dựng nước Đức thành một nước hùng-cường.
Nhưng nó không kìm nổi cái đà xô đẩy dân Đức. Nó đưa họ đến nhiều tham-vọng quá cao, lại làm cho họ có một óc kỳ-thị sai lầm đối với những dân-tộc hùng-cường khác, nhứt là dân Mỹ, một giống dân lai, và do đó bị xem là hèn kém, đáng khinh. Những điều này đã đưa dân-tộc Đức vào một cuộc phiêu-lưu khủng-khiếp.
Một mặt khác, chủ-trương độc-tài từ thuyết siêu-tộc thoát- thai ra chẳng những làm khổ cho dân Đức, mà còn đưa họ đến những hành-động vô-nhơn-đạo đối với người Do-thái, làm cho cả hoàn-cầu đều có ác-cảm với nước Đức. Đó là những mầm mống làm cho chế-độ quốc-xã phải thất-bại sau này. Vậy chỗ mạnh của thuyết siêu-tộc cũng lại là chỗ yếu của nó vậy.
Kết luận về chủ nghĩa Phát Xít và Quốc Xã
Trong những xã-hội đang lăn lộn trong sự hỗn-loạn do sự xung-đột giữa những lý-thuyết dân-chủ và xã-hội gây nên, phong-trào Phát-xít và Quốc-xã tượng trưng cho sự phản-động của ý-thức quốc-gia nguy-khốn. Đối với cái văn-minh vật-chất dựa vào số đông vô-ý-thức, dựa vào phần lượng, nó đem một nền văn-minh tinh-thần dựa vào phần phẩm để chống lại. Đối với nguyên-tắc phóng-túng, nó đem nguyên-tắc quyền-lực để chống lại, đối với chủ-trương cá-nhơn vị-kỷ, nó đem chủ-trương quốc-gia chủng-tộc để chống lại.
Nó đã thành-công được ở những nước chưa có một truyền-thống dân-chủ vững chắc và gặp nhiều khó khăn trong sự giải-quyết những vấn-đề nộI-bộ. Trong những nước này, nó gây ra một xúc-động tâm-lý mạnh mẽ, ghép người vào một kỷ-luật gắt gao, và nhờ đó mà xây dựng được sự hùng-cường cho quốc-gia.
Thành-thật mà nói, những phong-trào Phát-xít và Quốc-xã cũng có nêu ra vài nguyên-tắc tốt đẹp. Nhưng sự phủ-nhận nhơn-cách con người, hủy-diệt sự tự-do cá-nhơn, bắt con người lệ-thuộc quốc-gia một cách chặt chẽ, đã đưa chủ-trương Phát-xít và Quốc-xã đến những sự tàn-bạo phũ phàng. Xét về phương-diện hành-động, những đảng Phát-xít và Quốc-xã không hơn gì đảng Cộng-sản Đệ Tam Quốc-tế, xét về phương-diện lý-thuyết, những chủ-nghĩa Phát-xít và Quốc-xã còn kém chủ-nghĩa Cộng-sản rất xa. Do đó, tư-tưởng phát-xít và quốc-xã không sao thoát khỏi sự thất-bại, và những người khởi-xướng những phong-trào phát-xít và quốc-xã cũng không tránh khỏi sự nguyền rủa của nhơn-loại sau khi phong-trào ấy bị đổ vỡ và tiêu-diệt.

Trích tác phẩm Chủ Nghĩa Dân Tộc Sinh Tồn (1964)
Tác giả: giáo sư Nguyễn Ngọc Huy