16/8/18

Cuộc hôn nhân HAGL - THACO và sự tham dự vô duyên của ông chủ hôn Nguyễn Xuân Phúc...



Ngày 8/8/2018 doanh nghiệp Hoàng Anh Gia Lai (HAGL) của ông Đoàn Nguyên Đức và doanh nghiệp ôtô cổ phần Trường Hải (THACO) của ông Đỗ Bá Dương đã tưng bừng làm lễ Kết Hợp Chiến Lược với nhau. Điều ngạc nhiên là trong buổi lễ này có mặt sự tham dự nhiệt tình của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Ngạc nhiên hơn cả là ông thủ tướng Việt Nam đã gọi đây là một cuộc :"Hôn Nhân Môn Đăng Hộ Đối", hay là "Cuộc đảo chiều lịch sử"và hết lời ca ngợi sự kết hợp này. 



Rõ rành việc kết hợp trị giá gần 1 tỷ đola mà THACO sẽ đổ vào HAGL lúc này khiến cho HAGR đang ngáp ngáp chờ chết bỗng nhiên như sống dậy. Với 7.800 tỷ đã được THACO đầu tư vào và 12.000 tỷ hứa hẹn sẽ đầu tư tiếp cũng như sẽ chi 7.200 tỷ cho dự án BĐS đang đắp chiếu ở bên Myama thì quả là HAGL đã sống dậy, cho dù cũng chỉ sống được một thời gian mà thôi.

Với một con bệnh quá nặng và đang chết lâm sàng như HAGL của bầu Đức thì số tiền trên không đủ. Cũng không thể giúp ích nhiều cho ông chủ HAGL, vốn mắc bệnh vĩ cuồng nặng, làm gì cũng muốn làm lớn, làm hoành tráng, làm cha thiên hạ, ít ra thì cũng qua những kế hoạch trên giấy. Toàn những kế hoạch viển vông xa vời như bất động sản, nuôi bò, trồng cao su..v..v.. đã được ông trùm HAGL vẽ lên tận mây trời. Và rồi tất cả các kế hoạch đẹp tuyệt vời trên đều sụp đổ trong im lìm khi bắt tay vào cuộc khiến HAGL đã nợ lại càng thêm đổ nợ. Đã có lúc HAGL nợ tới gần 1 tỷ dola với khoản lãi phải trả lên tới 5 tỷ đồng một ngày. Các ngân hàng phải xúm lại khoanh nợ cho HAGL chứ nếu không thì HAGL không thể ngồi ngáp ngáp chờ chết hoài như 3 năm qua được.

Trong khi cổ phiếu rớt thê thảm (6.000 đ/cp) và HAGL lại thay đổi ngành nghề đến chóng cả mặt như bỏ hết những ngành như BDS, thủy điện... và chuyển qua đầu tư nông nghiệp là sẽ trồng các loại chuối, thăng long, mít, ớt...và dĩ nhiên là sẽ trồng lớn, trồng hoành tráng theo đúng máu ông trùm HAGL. Đây là lãnh vực khó có thể kiếm được lợi nhuận lớn ở Việt Nam vì những lý do đặc thù riêng là làm nhỏ, bán nhỏ thì mới kiếm được lời nhỏ. Nếu làm lớn sẽ gặp khó khăn ở đầu ra dù là xuất ra nước ngoài. Bởi những khó khăn khi các nhà nhập khẩu nước ngoài sẽ phải ký hợp đồng mua trái cây trước trong khi họ chưa biết mức tiêu thụ ra sao. Trong khi chính điệp khúc buồn " Được mùa rớt giá..." của người nông dân lại là điểm có lợi của thương lái. Đó là khi rớt giá mà hàng quá nhiều thì họ chỉ không mua vào mà thôi. Khi ấy các hộ trồng trái cây vì trồng ít thì họ bán đắt bán rẻ đi và chấp nhận lỗ ít, chứ còn trồng lớn như mộng của bầu Đức thì chỉ có nước đổ đi. Ấy thế mà lại có anh khờ Đỗ Bá Dương vác tiền đến "Kết Hợp"mới lạ chứ. Nhưng THACO không phải là cái phao để cứu được HAGL bởi nó cũng chỉ là một anh nhà giàu mới phất với các dự án đang gặp thời mà thôi. Nói tóm lại thì lại vẫn là cái chết được báo trước của HAGL cùng với "anh chồng" khờ khạo THACO.

Điều cần nói là thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc không nên tham gia tào lao vào chuyện kết hợp đầy nghi ngờ của HAGL và THACO như trên. Quá nhiều câu hỏi nghi vấn và quá nhiều sự vô lý cho một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối của sự kết hợp này. Vì đây là 2 công ty tư nhân thì việc thủ tướng tham gia vào việc kết hợp hay chia tách của họ hay của bất cứ công ty nào đều là điều bất lợi và không đúng với vai trò lãnh đạo quốc gia. Vì điều đó là không công bằng với tất cả mọi doanh nghiệp khác đang cạnh tranh nhau sòng phẳng trên một thị trường mà chính quyền càng ít dính líu vào càng tốt. Trong khi ông thủ tướng với danh nghĩa lãnh đạo quốc gia với cả một hệ thống chính trị hùng hậu, có cả hệ thống NHNN...sẽ đem lại sức mạnh ghê gớm trong một môi trường kinh doanh phi dân chủ như ở Việt Nam khi lên tiếng ủng hộ ai đó. Nhất bên trọng nhất bên khinh. Tại sao ông thủ tướng lại tham gia ủng hộ công ty này mà không phải công ty kia. Nếu không thì người ta có quyền nghi ngờ : hay là có lợi ích nhóm chi đây thì ông thủ tướng mới ca lên dữ vậy.

Nhưng cũng phải nói ông trùm Đoàn Nguyên Đức của HAGL tài tình ghê. Mặc dù làm ăn thì đụng đâu thua đó nhưng ông lại rất giỏi kêu gọi người khác đóng góp tiền vào rồi cùng chết chung với mình. Nào là một loạt các ngân hàng ôm một cục nợ, nào là ông chủ của ôtô Trường Hải Đỗ Bá Dương (THACO) với khoản tiền đầu tư cả tỷ đôla, và giờ thì có cả ông thủ tướng Việt Nam Nguyễn Xuân Phúc, tuy rằng ông chỉ đóng góp mồm mà thôi...

Mai Tú Ân

12/8/18

Vĩnh biệt người anh lớn, nhà báo Bùi Tín...



Biết nhau chỉ dăm bảy năm, quen thân lắm là dăm lần anh Bùi Tín commenrs hay ibox cho vài cái để gọi là động viên tinh thần, cùng là Hội viên Hội NBĐL VN nhưng do tính chất công việc lỏng lẻo nên cũng chẳng mấy khi liên lạc. Đó là tất cả những gì mà Mai Tú Ân có được với anh Bùi Tín. Nhưng đó không phải những điều đáng nói với một con người vừa vĩ đại vừa bình thường mới nhắm mắt xuôi tay nơi xứ người. Nhà báo Bùi Tín..



Với anh Bùi Tín thì trên hết tất cả là tấm lòng đồng đạo của người cầm bút trân trọng nâng đỡ nhau. Với Mai Tú Ân thì đó là tấm lòng của kẻ hậu bối dành cho tiền nhân. Cuộc đời lẫy lừng, có một không hai trong lịch sử báo chí Việt Nam của anh Bùi Tín, từ đại tá, Phó tổng biên tập báo Nhân Dân rồi trở thành một cây viết hải ngoại đối lập hàng đầu với chính quyền CSVN cùng một kho tư liệu lịch sử vô giá mà anh liên tục cho ra đời suốt mấy chục năm nay. Mấy ai đã làm được những điều như anh Bùi Tín đã làm. Mấy ai đã trụ vững nơi ngã ba đường, cũng như thanh thản sống giữa hai luồng dư luận trái ngược nhau trút xối xả lên đầu như anh. Anh vẫn vững vàng để trở thành lịch sử và cũng bởi chính anh là lịch sử.

Chẳng có một lời nói nhưng anh Bùi Tín, qua cuộc sống thăng trầm nghiệt ngã, qua khoảng khắc tối sáng của cuộc đời và cuối cùng là như nước chảy chỗ trũng, anh về bên lẽ phải với sự uy nghi vững chắc của một cây bút thượng thừa, đã lăn lộn đầu bảng của cả hai chiến tuyến. Khó có một cây bút nào có một cuộc sống như anh cũng như khó có một ông thầy nào đáng để chúng tôi học hỏi như anh.

Điều đáng khâm phục anh Bùi Tín là mặc dù bị nhiều áp lực nhưng những điều anh viết về chế độ và con người CSVN đều chắc, chuẩn và sự thật chứ không hề phóng đại hay bôi bác rẻ tiền. Chính vì thế mà những điều anh Bùi Tín để lại là những tài liệu đáng tin cẩn cũng như để cho những người cầm bút bài học về việc đừng uốn cong ngòi bút của mình.

Qua những bài phỏng vấn hay những bài viết gần đây, anh hay nhắc đến các sự kiện lịch sử cùng với nỗi âu lo về việc thế hệ sau phải hiểu đúng sự kiện lịch sử ấy. Dường như anh hiểu được thời khắc của mình đã điểm nên mong những điều anh viết ra được những hậu bối hiểu và đánh giá cho đúng mọi sự kiện như nó diễn ra cùng các bối cảnh chung quanh. Không nói ra nhưng có lẽ anh vẫn còn đau đáu nỗi đau khi thiên hạ nhiều người vẫn đánh giá anh là kẻ phản bội, trá hàng. Chắc hẳn anh đã mang sang thế giới bên kia một nỗi niềm câm nín không thể nói thành lời...

Anh Bùi Tín hỡi. Giờ này linh hồn của anh đã phiêu bạt nơi nước Chúa xa xôi, đâu còn nghe được những lời đẫm lệ của trần gian, rằng chúng tôi đều yêu anh lắm. Tất cả như nghiêm trang tiễn anh ra đi trong danh dự như của một người lính ngã xuống vì Tổ Quốc. Người lính ấy thì không thể đớn hèn phản trắc. Những người cầm bút chúng tôi kính cẩn tiễn đưa anh như tiễn đưa bậc niên trưởng đồng đạo, như một cây đại thụ cuối cùng mà chỉ có một thời oan nghiệt máu lửa nhất của dân tộc mới sản sinh ra. Và với một cây đa cây đề như anh thì đừng nói đến những chuyện phản trắc đớn hèn. Bởi anh đã vượt lên tất cả...

Như một câu chuyện thần tiên nước ngoài thì năm tháng sẽ trôi đi, vật đổi sao rời, những điều tốt đẹp cùng những con người tốt đẹp rồi sẽ chẳng còn thêu hoa dệt gấm trên hành tinh này nữa và sẽ để lại cái vẻ nhàn nhạt buồn tẻ khi họ không còn nữa. Nhưng rồi cũng năm tháng trôi đi, bao nước chảy qua cầu thì những điều tốt đẹp cùng những con người tốt đẹp sẽ xóa mây mù để trở lại và lại làm đẹp với trái đất này. Như nơi ma quỉ vắng bóng sẽ có thần linh xuất hiện. Mặc cho thiên hạ nói ngả nói nghiêng thì chúng tôi cũng đều muốn anh Bùi Tín sẽ trở về trái đất này cùng với những con người tốt đẹp nhất và họ đang cầm tay nhau nhảy vũ điệu Thần Tiên với các cháu nhi đồng. 

Chắc chắn anh Bùi Tín sẽ trở về...

Mai Tú Ân

1/8/18

"Cuộc chiến" giữa Donald Trump và Tập Cận Bình...



Chủ tịch Tập Cận Bình đi thăm Mỹ và được tổng thống Donald Trump dắt đi siêu thị. Hai ông đi vòng vòng qua các dãy kệ, lấy hàng rồi ra quầy thanh toán và hồn ai nấy trả.



Khi hai ông mang hàng mình đã mua ra xe thì Tập Cận Bình cười khà nói :

- Người Trung Quốc chúng tôi có thói quen khi đi mua hàng nhiều thì thường chôm thêm một hai món đồ nhỏ để bù cho chi. Hôm nay tôi lấy được thứ này. Tập lấy từ trong túi mình ra ba thanh sô cô la và nói tiếp : "Đây là một nghệ thuật đặc trưng của người Trung Quốc và tôi cá là người Mỹ sang chảnh các ngài không thể làm được vì đây là nghệ thuật có tính chất lưu manh đường phố của chúng tôi.

- Được. Tôi chấp nhận cá cược với ông. Ông Trump nói.

Hai ông quay lại siêu thị trước đó đã mua hàng. Ông Trump gọi người bán quầy bánh kẹo tới. Ông nói :

- Cho tôi 3 thanh kẹo socola.

Người bán hàng đưa 3 thanh kẹo ra. Ông Trump và ông Tập đứng bên nhau trò chuyện vui vẻ và cùng nhau xơi socola. Lát nữa khi ăn xong, người bán hàng kêu tính tiền thì ông Trump thản nhiên nói là ông không hề lấy socola nào hết.

- Rõ ràng là tôi có đưa 3 cây kẹo cho ngài. Người bán hàng giận dữ nói.

- Không hề có. Ông Trump trả lời chắc nịch,

Chuyện trở thành ầm ĩ và cảnh sát liền có mặt. Ông Trump bị cảnh sát đưa vào góc khuất để khám nhưng không có gì cả. Nhưng lúc ấy ông Trum ghé vào tai viên cảnh sát nói nhỏ :

- Ngài có thấy thằng Chệt già mặt lợn bận bộ đồ lớn đang đứng kia không. Tôi thấy chính nó đã lấy 3 cây kẹo...

Chuyện đến lúc này thì mọi người đều hiểu cả. Cảnh sát đến chỗ ông Tập, sau đó khám xét người ông ta và tìm thấy 3 cái kẹo socola ở trong áo vét của ông.

Từ góc của mình ông Trump nhìn theo ông Tập bị khóa tay và dẫn giải lên đồn CS, ông cười khẩy nói :

- Mày tưởng tao ngu lắm hả thằng Tàu Tập. Người Mỹ chúng tao làm người tốt thì tốt nhất thế giới. Nhưng nếu cần phải làm điều xấu thì chúng tao sẽ làm xấu đến mức mày không có cửa theo làm đệ tử đâu...

Mai Tú Ân