26/4/18

Tiếc cho trang mạng Anh Ba Sàm tên tuổi và nhớ về một thời để nhớ.



Mời các bạn đọc một bài viết rất hay của một cây viết rất chiến Thạch Đạt Lang về nữ nhà báo Đinh Ngọc Thu và trang mạng Anh Ba Sàm hiện nay. Cũng như một khái quát của cái điều tốt đẹp đã ra đi và tiếng thở dài tiếc nuối tiếng hát của con chim đa đa. Nhớ Trang mạng Anh BaSàm không còn nữa. Nhớ Đinh Ngọc Thu, nhớ Người Buôn Gió và nhớ cả bao người muôn năm cũ...
(MTA)

ĐINH NGỌC THU VÀ TRANG MẠNG ANH BA SÀM HIỆN NAY

Thạch Đạt Lang.


Tôi biết đến trang Anh Ba Sàm, cơ quan ngôn luận của Thông Tấn Xã Vỉa Hè chỉ trong thời gian gần đây, chưa quá một năm. Trước đó, tôi có nghe đến tên ông Nguyễn Hữu Vinh, một cựu sĩ quan công an của chế độ CSVN, người sáng lập ra trang ABS bị bắt cùng với cộng sự viên, bà Minh Thúy, nhưng quả thật không quan tâm tới sự kiện này. Tôi chỉ đơn giản nghĩ rằng ông Nguyễn Hữu Vinh bị bắt thì cũng giống như Tạ Phong Tần, Điếu Cầy Nguyễn Văn Hải, Cù Huy Hà Vũ…, công an sẽ giam giữ, điều tra, kết án… rồi lại trao đổi với Mỹ, trang Anh Ba Sàm sẽ phải đóng cửa khi ông Vinh, bà Thúy bị bắt cách đây khoảng hai năm rưỡi.
Cho đến một ngày đầu tháng 11.2015, một người bạn, cũng là một người đàn anh qua email, khuyên tôi nên gửi bài cho ABS, có nhiều độc giả trong nước đọc hơn, trong khi trang Đàn Chim Việt (danchimviet.info) thường đăng bài chậm, dân trong nước ít người đọc vì khó vào. Anh bạn cũng cho tôi cái địa chỉ liên lạc, gửi bài.
Bán tín, bán nghi vì nghĩ rằng ABS đã bị dẹp tiệm, tôi gửi ngay một bài theo địa chỉ anh bạn đưa cho. Chỉ 2 tiếng đồng hồ sau, bài được “lên mạng” cùng một email thông báo của Ngọc Thu là bài đã đăng với đường link dẫn. Trong email, Ngọc Thu gọi tôi bằng bác, xưng cháu (cũng may tôi không phải họ Hồ).
Thật tình lúc đó, tôi nghĩ Ngọc Thu là tên hoặc bút hiệu một người trẻ tuổi nào đó trong ban biên tập có nhiều người của trang ABS, khoảng 30 tuổi hoặc trẻ hơn nên không đính chính chuyện xưng hô. Tuy nhiên sau đó, khi tò mò “lướt mạng”, đồng thời tìm đọc lại những bài đã đăng trên ABS, tôi mới biết mình lầm. Tôi không ngờ sau khi Nguyễn Hữu Vinh bị bắt, trang ABS chỉ có một mình Ngọc Thu phụ trách toàn bộ các công việc biên tập với số lượng bài vở đa dạng đến chóng mặt.
Nhìn vào bài vở trong từng ngày được đánh số rõ ràng, tôi thấy trung bình mỗi ngày có khoảng 15 bài mới. Có lần Ngọc Thu cho biết, những ngày đặc biệt, cô phải làm việc đến lúc ngủ gục trước máy tính với 30 bài, thuộc nhiều thể loại, từ tin tức đến bình luận chính trị, xã hội… các đề tài nóng, gây xôn xao, ồn ào, “bức xúc” trên cả nước, chỉ thiếu phần văn nghệ, thi hoa hậu và tin xe cán chó…
Số lượng bài vở phong phú kích thích tôi tìm hiểu thêm về Ngọc Thu. Dùng Google search, tôi tìm được tấm ảnh một phụ nữ mặc áo màu cam tên Đinh Ngọc Thu, hỏi lại Ngọc Thu, cô xác nhận chính là mình, tôi giật mình khi biết Thu không kém mình nhiều tuổi để gọi bằng bằng bác, xưng cháu, nhưng tôi và Thu không nhắc đến chuyện xưng hô này cho đến thời gian gần đây, khi Ngọc Thu giới thiệu con trai mình hành trình tập luyện trong lực lượng Thủy quân Lục chiến Mỹ (US Marine) ở Quantico, tiểu bang Virginia, trên facebook, tôi mới biết Ngọc Thu ở Mỹ và con gái tôi còn kém con trai Ngọc Thu đến 5-6 tuổi. Nếu “rủi ro” một ngày nào đó, con trai Ngọc Thu gặp con gái tôi, mà “lỡ” có duyên nợ với nhau, Ngọc Thu và tôi trở thành anh chị sui gia thì chuyện xưng hô này sẽ lộn tùng phèo hết.
Trở lại trang Anh Ba Sàm. Nếu chỉ có một người làm việc, việc biên tập, đăng bài với số lượng trung bình từ 15 bài/ngày ở 3 nơi: anhbasam.wordpress, basamnews.info, facebook, đồng thời trả lời email sẽ mất bao nhiêu thời gian? Độc giả hãy thử đọc cho kỹ một bài, so sánh với tin tức nhận được qua các tờ báo trong nước, tìm kiếm hình ảnh liên hệ tới đề tài, bài viết, sửa lại lỗi chính tả, câu văn khi quyết định đăng, trao đổi với tác giả bài viết, sau đó đưa lên 2 địa chỉ của Ba Sàm, rồi vào facebook đăng tiếp, xong gửi email trả lời, cám ơn. Tôi tin rằng không dưới 60 phút/ một bài, nhanh lắm thì cũng phải 50 phút/bài.
Tìm hiểu thêm, tôi mới biết là Ngọc Thu đã bắt đầu cộng tác, làm việc với Nguyễn Hữu Vinh ở trang ABS, trước khi ông bị bắt rất lâu. Lúc đó trang ABS còn mở phần đóng góp ý kiến cho độc giả, phần dịch thuật các bài báo bằng tiếng Anh liên quan đến tình hình Việt Nam và duyệt xóa ý kiến của độc giả hay DLV vào nhục mạ, vu khống, xả rác… do Ngọc Thu phụ trách nhưng gần như ẩn danh, ít người biết đến. Cho đến lúc ông Nguyễn Hữu Vinh đi tù, mọi người mới biết đến Ngọc Thu chính thức đảm nhiệm toàn bộ trang blog ABS. Phần đóng góp ý kiến của độc giả không thể duy trì vì Ngọc Thu không thể cáng đáng nổi. Cách đây vài tháng Ngọc Thu có mở thử lại phần này trong mấy ngày nhưng sau đó đóng lại vì không thể kiểm soát nổi.
Ai có khả năng làm việc trên 12 tiếng đồng hồ trong ngày, không nghỉ ngơi trước màn hình, một tuần lễ 7 ngày, một tháng 30-31 ngày, một năm 365 ngày không nghỉ hè, không du lịch, không một đồng lương, bỏ cả thời gian chăm sóc gia đình, chồng con, hơn thế nữa còn phải trả chi phí cho domain, thuê mướn máy chủ, bảo trì trang mạng và các dịch vụ chống tin tặc? Nơi tôi làm việc trước đây, hãng quy định, để giữ gìn sức khỏe cho nhân viên, những người làm việc với computer không được ngồi quá 6 giờ đồng hồ/ một ngày trước máy tính, kể cả programmer, chuyên viên IT… Chen giữa những giờ làm việc trước màn hình là những buổi thảo luận, tập thể dục, giải trí, cà phê, bánh ngọt… Liệu những người vào trang ABS đọc tin hàng ngày, có mấy ai quan tâm đến những gì mà cô Ngọc Thu đã phải trải qua trong suốt bao nhiêu năm qua?
Giả sử có người đưa ra nghi ngờ: Ngọc Thu nhận tiền, làm việc cho ai đó, được trả lương thì sao? Đồng ý! Nhưng phải hỏi thêm, nếu trả lương cho Ngọc Thu thì ai có thể trả và trả mức lương nào cho tương xứng với một sức làm việc như thế trên nước Mỹ, ở California? Chế độ CSVN thì chắc chắn là không rồi. Chính phủ Mỹ, CIA…? Chính phủ Mỹ giầu thật, nhưng họ có hàng ngàn thứ để lo, liệu họ có cần phải bỏ tiền ra trả cho một blogger nào đó, làm những việc phục vụ dân chúng ở xứ xa lắc, xa lơ nào đó, chẳng liên quan đến họ? Cộng đồng Người Việt Hải Ngoại? Lại càng không thể vì chẳng ai dư giả đến độ bỏ tiền ra đóng góp cho một trang báo online để đọc những tin tức, những bài bình luận không liên quan nhiều nhặn gì đến mình… Đi làm hộc sì dầu, 2-3 job quần quật, suốt ngày lo nghĩ, tối nằm mơ màng chỉ thấy bill sa tối tăm mặt mũi, tiền đâu mà chi cho những viêc không ăn nhậu tới mình?
Hãy tưởng tượng như thế để thấy sức làm việc âm thầm, công lao duy trì trang ABS là một cố gắng tuyệt vời, một sự hy sinh lớn lao, đáng kính nể của một phụ nữ nhỏ nhắn không cao quá 1.60m, không nặng trên 45kg, đã dồn hết tâm trí, khả năng vào một công việc không hề đem lại cho mình một chút lợi lộc, danh tiếng nào trong suốt mấy năm qua, chỉ với một mục đích duy nhất, duy trì mạng thông tin chính trực, đúng đắn, kịp thời cùng những bài tham luận chính trị, nâng cao trình độ dân trí cho người Việt Nam.
Bên cạnh sự hy sinh to lớn đó cũng phải kể đến sức chịu đựng của người bạn đời của Ngọc Thu. Không có tình yêu thương vô hạn, sự thông cảm của người bạn đời, Ngọc Thu không thể giữ được trang ABS tồn tại, đứng vững đến ngày hôm nay sau nhiều lần bị hacker đánh phá, hư hại nặng nề.
Tôi không quen biết nhiều về Ngọc Thu, tất cả chỉ là những liên lạc qua email với những nhận định, phê bình của Ngọc Thu về các bài viết của tôi, cùng những đề nghị cho các bài sắp tới. Nhiều bài của tôi khi gửi tới trang ABS, Ngọc Thu thẳng thắn từ chối, không đăng với những lý do như: không thích hợp với người dân trong nước, thiếu hoặc lý luận không đúng, không dẫn chứng cụ thể, có tính công kích cá nhân…
Trong loạt 15 bài vừa qua của Người Buôn Gió viết về Trịnh Xuân Thanh, chỉ cần một chút suy nghĩ, độc giả dễ dàng nhận thấy cái phóng đại, tưởng tượng, pha trộn thật giả sự việc cho hấp dẫn trong văn phong của Gió. Điều đó không ai cấm cản hoặc chê bai, chỉ trích, tuy nhiên nó sẽ làm cho bài viết mất đi tính phóng sự. Do đó khi viết bài về những sự việc Gió kể, tôi cũng dùng đúng thể văn như vậy, nhưng không hề xúc phạm, nhục mạ cá nhân Người Buôn Gió hay bất cứ người nào được đề cập trong bài, trừ hai nhân vật Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Tấn Dũng, dưới mắt tôi là 2 tội đồ của dân tộc Việt Nam, còn ai muốn bênh vực họ là quyền của người đó.
Độc giả dễ dàng nhận thấy tất cả các bài viết của Gió về Trịnh Xuân Thanh đều được đăng tải trên trang ABS, tuy nhiên trong bài Tản Mạn Ba Sàm mà Buôn Gió mới viết đăng cách đây ít ngày, đăng trên Anh Ba Sàm, nói về Nguyễn Hữu Vinh, Buôn Gió chỉ ca ngợi ông Nguyễn Hữu Vinh lên tận trời xanh, không hề có một dòng hay một chữ nào nói đến Ngọc Thu. Tệ hơn nữa là Buôn Gió đã chỉ trích gián tiếp Ngọc Thu như sau:
Trích: “Ba Sàm không có chuyện đó, anh là một người làm báo lớn, một nhân cách lớn và hướng đến một mục đích lớn. Cái khoảng trống mà anh để lại trong nền thông tin lề dân bây giờ vẫn là một khoảng trống mà chưa có trang tin, người làm tin nào có thể thay thế được. Thậm chí có thể còn là nhiều năm nữa cũng không có cá nhân nào, nhóm nào có thể thay thế được. Bởi không nhiều người hội tụ được những điểm ưu việt như anh.
Những năm trước khi Ba Sàm còn chưa bị bắt, lượng thông tin ngồn ngộn, phong phú, hấp dẫn của trang Ba Sàm khiến cho bất cứ người nào muốn tìm hiểu, đều sáng dậy mở trang Ba Sàm đầu tiên để theo dõi. Những tin nóng hổi đều được cập nhật ở đây, và có những tin rất quan trọng cho những người tìm hiểu về chuyên môn hay vụ việc nào đó. Tôi thích nhất ở Ba Sàm không phải là những tin nóng hổi, nhanh nhất…mà là những mẩu tin tưởng chừng như vun vặt vì dụ ông này thăm chỗ kia, đơn vị này ký kết cái nọ, cuộc gặp mặt của hội đoàn của đảng ở đâu đó…. đấy chính là những tư liệu bổ sung quý báu cho những bài viết của tôi.
Bây giờ thì mỗi lần viết, tôi phải tự lần mò đi tìm, đi tra mất rất nhiều thời gian hơn”.
Nhà văn Mai Tú Ân đã thẳng thắn phê bình Người Buôn Gió, tôi không lặp lại trong bài viết này làm gì.
Một nhà báo trong nước, ông Mạnh Kim cũng có một bình luận trên Facebook như sau: “Trang Basam đã đăng trọn hồ sơ Trịnh Xuân Thanh của Bùi Thanh Hiếu, tạm gác lại tôn chỉ thông tin sự thật của mình. Ấy là hành động “mua vui”. Người điều hành basam đã bỏ hết công ăn việc làm để ôm trang basam. Ấy cũng là hành động “mua vui” cho thiên hạ mà còn bị tai tiếng nghi ngờ. Thế giới này thật lắm trò vui”.
Tôi không muốn phê bình, chỉ trích Người Buôn Gió vì hoàn toàn không quen biết ông. Tất cả những gì tôi biết, nhận định về Buôn Gió, chỉ qua những lời tự bạch cùng các bài viết của chính ông, do đó tôi chỉ có thêm một câu hỏi: Một dân giang hồ, từng trải, lúc nào cũng tự hào là tôn trọng nghĩa khí, giữa đường thấy chuyện bất bình chẳng tha, lại có thể hành xử như vậy được ư?


Thạch Đạt Lang

24/4/18

Hồn lỡ sa vào trong háng em...



Than ôi. Nếu cuộc đời này có thể thay đổi được, cuộc đời này có thể trở lại để bắt đầu thì ta sẽ không trở thành một tên nhà văn quèn Mai Tú Ân như ta đang có. Khi đó ta sẽ phấn đấu làm Đảng viên ĐCSVN, và năm 2018 này ta đã trở thành.... Phó Bí Thư Thanh Hoá Đỗ Trọng Hưng.



Ôi, em gái xứ Thanh Nguyễn Thị Trang ơi. Hình ảnh của em trên mạng thì dâm lắm. Dâm dịu dàng, dâm mỡ màng, dâm rộn ràng, dâm lang thang, dâm anh hùng...

Dâm đi, dâm đứng, dâm ngồi, dâm đậm sắc dâm,
Dâm thì thào, dâm hổn hển mà dâm vẫn còn dâm...

Em đưa những hình khích máy kiểu "Ngực tấn công, mông phòng thủ" này của em lên mạng thì coi như em giết chết hết những ông Phó bí thư của 63 tỉnh thành cả nước, kiêm ĐBQH...Bố ông Phó bí nào chịu nổi chớ đừng nói Phó bí Hưng. Nói một cách chân thành thì em Trang này với thân hình mang hình hài tổ quốc (hình chữ S) thì cứ phải là bí thư, tổng bí thư mới đúng tầm, mới ngửi nách em được.

Chịu không nổi nên MTA mới tức khí làm một bài thơ có tên :

Vì Dâm, do Dâm và của Dâm

Kiếp sau xin chớ làm người,
Làm thằng phó bí suốt đời vì Dâm...

Mai Tú Ân

23/4/18

TBT Nguyễn Phú Trọng đã thề là sẽ lấy lại danh dự quốc gia...



Việc TBT Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đi thăm nước CH Pháp đang là một vấn đề đau đầu đối với các đồng chí lãnh đạo ngành ngoại giao của ta, cũng như nhân dân Việt Nam yêu chuộng hòa bình. Mặc dù coi thường phái đoàn cấp cao của ta do TBT dẫn đầu nhưng tổng thống Pháp Emmanuel Macro đã cư xử hoàn toàn không ngoại giao và làm mất hết danh dự quốc gia đối với phái đoàn cao cấp của chúng ta.


Ấy là họ đã đưa lễ đón tiếp TBT và phái đoàn của ta như đến một vùng sâu, vùng xa nào đó, nơi mà ở quảng trường đón tiếp các các cặp vợ chồng già người Pháp vẫn quần sọoc, áo thun vô tư qua lại. Tệ hơn nữa là nước Pháp đã cử một nữ bộ trưởng bộ gì đó, bộ gì không quan trọng nhưng phải là người đẹp, vì người đẹp thì mới xứng đáng để đón tiếp phái đoàn toàn những giai đẹp như phái đoàn cao cấp của ta.

Nhưng than ôi ! Vầng dương kia lúc mờ lúc tỏ. 
Ánh trăng này lúc mờ, lúc tỏ rồi lại tỏ tỏ, mờ mờ...

Có chứng giám không khi nước Pháp đã cử một con mẹ bộ trưởng gì mà trông như một thằng lính lê dương mắc Tào Tháo rượt, đã già lại còn xấu ve kêu làm trưởng ban đón tiếp đồng chí TBT quí mến của chúng ta. Thật đau buồn cho phái đoàn cao cấp của ta và buồn cho nhân dân Việt Nam anh hùng của chúng ta. Nhìn nụ cười tắt điện của đồng chí TBT khi đứng cạnh con mẹ bộ trưởng dã nhân kia ta mới thấy đồng chí TBT đau lòng như thế nào khi bị bọn Pháp sỉ nhục danh dự của thế. Còn thâm nho hơn tụi Tàu.

Nhục. Nhục. Phải báo thù. Báo thù cho danh dự quốc gia. Đã có lệnh rửa nhục rồi khi cuối năm nay lão tổng thống Pháp sẽ thăm Việt Nam thì chúng ta đem mối nhục này ra mà rửa. Nó chơi ta đòn nào thì ta xào nó đòn nớ. Ôi, giời. Gì chứ chơi đòn tiểu nhân, đòn cấu véo dưới gầm bàn thì Việt Nam ta tài nằng hơn người lắm. Ta sẽ đón tiếp lão như lão đã đó tiếp mình. Hừ, Việt Nam đâu có thiếu người xấu xí để đóng vai nhát ma lão tổng thống Pháp. Sẽ giao cho Phó chủ tịch Quốc Hội Tòng Thị Phóng làm trưởng ban đón tiếp tổng thống Pháp. 

Ngày đó ta sẽ phục thù, sẽ lấy lại danh dự quốc gia khi cả nước được nhìn thấy lão tổng thống Pháp E. Macro co dúm lại trước Hà Mã Việt Nam Tòng Thị Phóng, khi chị Phó Béo với nụ cười ngoác ra tới mang tai, và cầm cây trống trường như cây roi Phù Đổng sẵn sàng....

Mai Tú Ân

22/4/18

Cần trân trọng lắm những con người đấu tranh không phải cho riêng mình...



Đã từ lâu tôi để ý nhìn, đã từ lâu tôi để ý tìm và đã từ lâu tôi nhận thấy một điều vô cùng đơn giản nhưng vô cùng chính xác rằng, những kẻ lao vào cuộc chiến không cân sức, bất bình đẳng với cả một hệ thống chính trị, xã hội hùng hậu của chính quyền để không phải cho mình mà cho dân tộc của mình. Qua đó ta cũng biết thêm được ai là đấu tranh hết mình, ai thì không...


Trước hết tôi xin nói là tôi không rảnh rỗi để làm cái việc trời ơi đất hỡi là phân chia "đẳng cấp", thứ hạng hay đánh giá thấp cao, đóng góp nhiều ít của những người đấu tranh dân chủ. Đấy là một công việc vô ích, vô duyên và không ai khiến. Đi sâu vào vấn đề này giống như ta đi sâu vào ngõ cụt tối đen mà trong đó là âm hưởng léo nhéo của một cuộc chiến theo kiểu "Âm thịnh, Dương suy". Thế nhưng ta không có quyền tảng lờ đi như không nhìn thấy những đóng góp vô cùng hữu ích của biết bao con người đã âm thầm lao vào cuộc chiến không cân sức như con bò húc đầu vào đá. Không phải đào bới tìm hiểu gì mà nó ngồn ngộn, nó dày đặc trong từng bài viết của những con người mà đa phần chúng ta đều biết. Đó là nhưng con người khác nhau, có tên tuổi hay không tên tuổi, đấu tranh lâu hay mau nhưng đều có một điểm chung duy nhất. Ấy là họ chỉ nói, chỉ viết về những vấn đề chung của xã hội. Họ viết, họ điều tra hay theo đuổi, họ truyền đạt và đưa tất cả thông tin lan xa. Tất cả mọi đề tài, chỉ trừ một đề tài duy nhất mà họ không viết, hoặc viết rất ít. Đó là đề tài về chính bản thân họ. 

Vu xét xử bất công 06 người đấu tranh dân chủ ngày 5/4/2018 vừa rồi đã là một ví dụ đáng trân trọng về những con người can đảm trên của Hội AEDC. Nhưng câu trả lời thẩm vấn trước tòa, cùng những lời nói sau cùng đã khiến cho họ trở thành những người vô trách nhiệm trước gia đình vợ con với tư cách thiêng liêng của một người con trai, người chồng, người cha. Họ đã dứt áo ra đi để lao vào đêm đen diệu vợi của cuộc đấu tranh bất bạo động nhưng hoàn toàn thua thiệt. Và hôm nay một lần nữa trước tòa, những con người trên lại buông rơi các trách nhiệm cao quí trên một cách bất khả kháng, lặng lẽ quay đi để giấu một giọt nước mắt vào bóng đêm mịt mù của những bản án dài thăm thẳm của những chàng Hiệp Sĩ Don Quichot khờ khạo của thế kỷ 21 với mục tiêu không thay đổi là đòi lại những quyền mà người dân Việt Nam bị tước đoạt đã lâu rồi. 

Năm 2018 đánh dấu những vụ bắt bớ tràn lan và vô tội vạ những người đấu tranh dân chủ trên khắp đất nước Việt Nam nhưng cũng ghi tội danh bao kẻ gàn phải đi tù bởi vì cuộc đấu tranh cho người khác. Bs Hồ Hải, Vũ Quang Thuận, Nguyễn Văn Điển, Trần Hoàng Phúc.. Những hoạt động của họ, những lời tuyên bố đanh thép trước tòa thì mục tiêu vẫn không đổi, đó là đấu tranh đòi hỏi các quyền tự do dân chủ, đấu tranh vì những tù nhân lương tâm, chống Formosa...

Và đâu phải chỉ có những người nhập kho rồi mà vẫn có rất nhiều, rất nhiều những người đang đấu tranh ở bên ngoài, một tay viết bài một tay để sẵn chờ cái còng số 8 của hàng loạt điều luật đầy đe dọa cũng như sự biến tấu ycủa chính quyền trên những điều luật ấy. Có những vị trí thức mũ cao áo dài như Quang A, Tương Lai, Thái Bá Tân cho đến Phạm Thành, Phạm Chí Dũng cho đến cả những em tuổi trẻ như Đoan Trang, Nguyễn Đỗ Mai Khôi, Lê Thị Công Nhân, Hồng Thái Hoàng, Huỳnh Thục Vy... vẫn xuất hiện đều đều trên mạng, và viết đủ mọi thứ trừ viết về mình. 

Lại có chuyện hy hữu mà chỉ ở Việt Nam mới có, là cả một cặp vợ chồng đấu tranh có tên tuổi đã cùng nhau viết, cùng nhau xuống đường. Đó là Nguyễn Thúy Hạnh và phu quân Huỳnh Ngọc Chênh. Cặp trai tài gái sắc này tham gia mọi cuộc biểu tình, mọi phiên tòa cũng như mọi lễ kỷ niệm, đến mọi tuần chay nào cũng có nước mắt, trên từng cây số và chỉ không tham gia kỷ niệm nào có tên mình. Vừa rồi vì vụ kêu gọi 50 ngàn cho TNLT, và vụ nhận sách Chính Trị Bình Dân cho Đoan Trang thì ả Nguyễn Thúy Hạnh bị Công An mời lên. Lập tức anh Huỳnh Ngọc Chênh có mặt từ sáng tới tối trên công an để đòi người, để tiếp tế khiến cho công an phải trả tự do cho nàng gấp. Thế là anh ả tay trong tay, tà tà dắt nhau đi ăn phở để mừng cho chiến thắng không phải cho riêng mình.

Nhưng có một kẻ đã chỉ nói về mình trước tòa. Anh cũng chỉ nói một câu về bản thân mình.:"Tôi chấp nhận cuộc chơi này, và không có gì khiến tôi phải rời bỏ nó. Cho dù có phải chết" Đó là câu nói nổi tiếng mà Basam Nguyễn Hữu Vinh đã nói dõng dạc trước tòa án của bạo quyền trong vụ xét xử anh. Một câu nói chỉ có thể có ở những con người mà sự tận hiến cho dân tộc là điều vinh quang nhất.

Còn nhiều, còn nhiều lắm những kẻ gàn dở, điên khùng đã và đang thanh thản bước vào cuộc đấu tranh với mục đích rõ ràng nhất. Đó là những mục tiêu, những thắng lợi và những cây ngon quả ngọt mà người dân Việt đáng được hưởng, nhưng chưa phải là của họ trong ngày hoan ca đó. Với nụ cười thanh thản, với bước chân cô đơn khi nhẹ nhàng dấn thân, họ đã biến mình thành những giọt nước tưới cho cây đời thêm xanh tươi mãi mãi..


Mai Tú Ân

8/4/18

Nguyễn Văn Đài và bạn bè đã nối nghiệp cha ông để trả nợ cho quê hương...



Thế là xong, và thế là hết với phiên tòa xử bọn phản động Nguyễn Văn Đài và đồng bọn. Một phiên tòa mở ra và đóng lại đúng với bản chất của một phiên tòa giả dối với những con người giả dối. Một phiên tòa "Nhân Danh Công Lý" của chính cái thứ "Công Lý" mà hôm nay nó đại diện để xét xử...Cũng chẳng mấy ai ngạc nhiên lắm khi thấy những bản án khủng cứ chụp lên đầu những văn nhân, trí thức can đảm. Những con người mà giờ đây đứng trước vành móng ngựa của kẻ thù thì lại như những kẻ sĩ đang có mặt trong những ô thuyền trưởng để dẫn dắt...



Những người thuộc Hội Anh Em Dân Chủ bị chính quyền Việt Nam đưa ra xét xử ngày 6/4/2018 đều là những con người nổi bật, không chỉ riêng ở trong Hội AEDC, và cũng không chỉ ở trong nước Việt Nam. Mặc dù các anh có nhiều người không còn trẻ nữa nhưng bao trùm trong một Hội đoàn hoạt động hòa bình là một phong thái trẻ trung, vui nhộn và yêu đời. Hơn nữa các anh chị đều là những con người đã thành đạt trong sự nghiệp riêng của mình, có một mối quan hệ hỗ tương rộng mở với đủ thứ nghề nghiệp giúp ích cho đời. Như luật sư, nhà văn, nhà thơ, mục sư hay là các thiện nguyện viên..v..v.. Ngay cả nghề nghiệp của các ACE là nhà báo thì các nhà báo của Hội ACEDC cũng chỉ là những sợi dây liên kết của tin tức, của sự thật từ nơi Có Sự Thật và đến nơi Cần Sự Thật. Cũng như với các Thiện Nguyện Viên là nơi sọi dây Có và sợi dây Cần mà thôi.

Phiên tòa xét xử Luật sư Nguyễn Văn Đài và những người bạn đã được nước CHXHCN Việt Nam mở ra và kết thúc đúng với ý muốn nhổ đi một cái Gai Hội Đoàn (HAEDC) và với cái Gai Cá Nhân(ls Nguyễn Văn Đài) với bản án 15 năm tù hèn hạ. Và cũng là lần hèn hạ thứ hai khi cố kết án lần thứ 2 một con người đã thề hết lòng bảo vệ cho dân tộc của mình. Một hệ thống pháp luật dựa trên sự dối trá và khép kín với những điều luật khéo léo để biến chuyển bất cứ ai. Ngay cả Đức Chúa GiêSu Crist nếu bị đưa ra tòa cùng thời với luật sư Nguyễn Văn Đài lúc này trong một ví dụ báng bổ và không có thật này thì hẳn Ngài cũng lãnh đủ mọi cáo trạng của nhà cầm quyền Việt Nam.

Phiên tòa xét xử bất công HAEDC ngày hôm nay đã chứng tỏ rằng không thể làm điều gì tốt đẹp ở trên đất nước này và điều đó không chỉ dành riêng HAEDC...

Phiên tòa hôm nay cũng đã chứng tỏ rằng. Không một ai, và không một nhóm nào lạị không bị lôi tuột ra trước Vành Móng Ngựa, dù có tội hay không.

Phiên tòa hôm nay đã chứng tỏ rằng không một ai miễn nhiễm với còng số 8 cả. Cha xứ, nhà văn, nhà báo, đi làm từ thiện..v..v..

Và cuối cùng thì phiên tòa hôm nay đã chứng tỏ rằng, Đảng CSVN không phải chỉ đứng trên Pháp Luật mà sự thực là đã ngồi xổm lên Pháp Luật Việt Nam...

Mai Tú Ân

4/4/18

"Không Có Bồ Nhí'- Phó Bí tỉnh Thanh Đỗ Trọng Hưng tuyên bố...



Ấy là đồng chí Phó Bí ta nói vậy thì dân đen ta cũng chỉ biết nghe vậy thôi chớ biết làm sao được. Đành phải chờ thôi. Cũng còn lâu lắm người ta mới điều tra xem anh Phó bí với chị Trang xứ Thanh kia có ca chung bài ca yêu nhau không ? Rồi cũng còn lâu lắm người ta mới điều tra đến vũ điệu ở truồng, anh trên em dưới không ? Chuyện chui gầm giường điều tra này đâu có dễ đâu. Thôi để cho bên CA, người ta có nghiệp vụ người ta làm...



Thôi thì trong khi chờ đợi, rảnh rỗi quá ta điều tra vụ Phó tỉnh tuyên bố như đinh đóng cột "không có bồ nhí" nhé ? Nói chung thì trong miền Nam, người ta mới dùng từ "bồ nhí" để chỉ cô người yêu bé nhỏ, mũm mĩm dễ thương của mình. Còn ở ngoài miền Bắc và miền Trung thì họ không gọi như vậy. Các đại gia đỏ, hay các quan chức chính quyền cặp với chân dài thì lại càng khác nữa. Trong giây phút lửa tình bốc lên ngùn ngụt lên đầu thì họ thường kéo em vào lòng rồi âu yếm nói :

- Người yêu nhỏ xíu của anh ơi. Còn vịt giời xinh xắn. Con chó phốc lai cún của anh. 

Lạ một cái là các đại gia đỏ này cấm hé mọi nguie chuyện riêng tư với nhau. Ví dụ chuyện anh Phó Chủ Tịch tỉnh Thanh"Nâng đỡ không trong sáng" với chân dài Quỳnh Anh thì Phó bí Hưng không biết và ngược lại. Ấy nhưng họ lại biết tường tận chuyện riêng tư của nhau, biết rõ người yêu bé nhỏ của đồng nghiệp đỏ. Nào là các em chân dài này, của anh nào thì cũng có những nét chung giống nhau. Đó là các chân dài đều trẻ và đẹp. Thứ 2 là các nàng này đều rất giàu. Nhà, xe, tiền vàng ngập mặt nếu biết nghe lời. Mà nếu õng ẹo không biết nghe lời thì vẫn nhà, xe, tiền vàng ngập mặt. Việc các chân dài này giàu có lên thì dĩ nhiên là do các đại gia đỏ tài trợ. 

Lúc giận lên vì thấy chân dài tung tăng ra phố một mình, đại gia đỏ mới giận lên và trở về với chính mình. Mặc dù là tiến sĩ, giáo sư...thì các anh quan chức chính quyền vẫn chửi khiếp lắm. 

- Con đĩ 3 dòng họ kia. Cái con ngựa đ. không có giấy phép kia. Con mặt l. kia...

Dù vui hay giận thì các đại gia đỏ, các quan chức chính quyền đều không bao giờ gọi người tình của mình là "bồ nhí" cả. Nên Phó bí Hưng tuyên bố không có bồ nhí là đúng rồi...

Mai Tú Ân