26/6/16

Xin đừng giết chúng tôi thêm một lần nữa…


Chúng tôi, đại tá Lê Kiệm Toàn và 8 phi công trẻ đi trên chiếc máy bay bà già CASA trong công việc tìm kiếm các phi công SU 30, nhưng thương thay, bà già CADA của chúng tôi chưa ra chợ đã hết tiền, nổ tung giữa biển khơi không bến, không bờ. Tất cả 9 chúng tôi đều chết tốt, thân xác văng ra khắp vùng biển Đông mênh mông, không bờ không bến...



Than ôi, vầng nguyệt kia lúc mờ lúc tỏ,
Còn ánh dương thì chẳng biết tỏ hay mờ...

Là những quân nhân chuyên nghiệp, chúng tôi đã thề sẽ bảo vệ quê hương bằng tính mạng của mình, Giờ đây thì điều đó đã trở thành hiện thực khi chúng tôi đã hy sinh, thịt xương tan nát và 9 người chúng tôi nằm rải rác dưới đáy biển sâu đen tối chờ các đội tìm kiếm đem về để trên bàn thờ, để chúng tôi lặng ngắm phao câu gà. 

Khi các đội tìm kiếm thấy chúng tôi, đưa chúng tôi về quê hương, gặp lại gia đinh lần cuối cùng trước khi “Áo bào thay chiếu, anh về đất”. Chúng tôi nằm trong 9 chiếc quan tài phủ cờ đào, ra đi đến nơi ở cuối cùng trong một buổi sáng hè rực nắng trong tiếng sên phách ầm ĩ. Điệu nhạc ẻo lả Chiêu Hồn Tử Sĩ sẽ vang lên, hòa ca với tiếng khóc, tiếng hờ ai oán của 9 mẹ đĩ và 27 thằng cu, con hĩm của chúng tôi. Các đồng đội đứng nghiêm chào, và nước mắt rơi…

Chúng tôi ra đi mà không hề tiếc nuối, mà có tiếc nuối thì cũng có được gì đâu. Nhưng chúng tôi không chịu, không chịu để cho bọn Trung Cộng tham gia tìm kiếm chúng tôi. 

Chúng tôi đã hy sinh vì dân, vì nước. Xin đừng giết chúng tôi thêm một lần nữa khi trao thân xác của chúng tôi cho Tàu Cộng. Nếu phải vậy thì chẳng thà chúng tôi nằm lại ở Biển Đông, lấy biển làm nhà, đáy biển làm mồ, chứ nhất định không chịu về quê hương, qua tay giặc Tàu. Nhất định không về qua tay giặc..

Than ôi ! Vầng dương kia chẳng mờ chẳng tỏ,
Ánh nguyệt này cũng chẳng biết tỏ, hay mờ…

MTA

Không có nhận xét nào: