22/6/16

Bài thơ Ướt Sũng Đêm của Hoàn Nguyễn có phải là một bài thơ dâm không ?



Em gái, và là nhà thơ Hoàn Nguyễn than phiền với MTA rằng, với bài thơ Ướt Sũng Đêm của cô đã bị nhiều người ném đá vì cho là thơ dâm. Một câu hỏi khó cho anh MTA, nhưng anh MTA sẽ giải thích cắt nghĩa cho em và những người bạn ném đá em về bài thơ được cho là thơ Dâm này.

Nhà thơ Hoàn Nguyễn


Trước hết ta phải biết thế nào là một bài thơ dâm và bài thơ không dâm. Có lẽ ở trong các hình thức biểu đạt thì thơ ca là thứ khó hiểu tận tường, khó phân chia chính xác nhất và cũng khó kết luận nhất. Trong thơ người ta có thể lấy ngày chỉ đêm, hay ngược lại, lấy không thành có, lấy trước làm sau. Cũng như hay đại ngôn, phóng đại quá trời.

Tiền bối Hàn Mặc Tử thì : 
- Ai mua trăng tôi bán trăng cho…
Còn hậu bối, nhà thơ lắm râu nhiều tóc Đỗ Trung Quân thì :
- Em chở mùa hè của tôi đi đâu..

Kể vài ví dụ để cho thấy, trong thi ca ta có rất nhiều cách để thể hiện . Cùng một vấn đề ta có thể đứng bên ni thành, ngó bên tê thành hay đứng bên tê ngó bên ni, để cùng nói về một vấn đề. Ai hiểu sao cũng được. Bởi điều quyết đinh chính là bài thơ phải hay. Khi bài thơ hay rồi thì mọi chuyện đúng sai, phải trái đều nhỏ như con thỏ ăn cỏ. Như em gái Vi Thùy Linh có câu thơ bóng dâm nổi tiếng :"Thế giới xoay quanh những cái giường"

Trở lại với bài thơ bị phán là thơ dâm của tác giả Hoàn Nguyễn thì ta hãy đọc bài thơ vài lần, để thấm đẫm cảm quan, nhận thức rồi mới kết luận. Trong bài thơ này, mà rõ ràng tác giả Hoàn Nguyễn đã cố tình đưa những câu chơi chữ, bí hiểm vào khoảng tối của dục vọng lúc đêm khuya trằn trọc nhớ người yêu. Một không gian tốt cho những âm mưu đen tối nảy nở và khiến người đọc choáng với những tính dục từ rất rõ ràng :

Ướt sũng đêm buồn phơi nước mắt
Cô đơn ơi ! một mình khuya khoắt chùng chình giọt nhớ giọt thương …

Ướt sũng đêm, một thành ngữ không mới chỉ một biểu đạt tâm trang sinh lý của người phụ nữ nằm nhớ chồng, nhớ người yêu nên sinh ra trạng thái đó. Ướt sũng đêm dường như là một thành ngữ đầy đủ nhất cho một trạng thái mà ta có thể đọc đâu đó từ xưa ở nước ngoài. Trong cả Kim Bình Mai, và cả trong bộ sử thi Ấn Độ đều có mô tả tình trạng này của các bà vợ khi quân vương đi chinh chiến lâu ngày. 

Ấy thế nhưng không phải chỉ có tình trạng vừa nêu làm ướt sũng đêm, mà ngay cả những giọt nước mắt tràn trề chảy ra trong cảnh phòng không gối chiếc cũng mang lại kết quả là “Ướt sũng đêm”. Và đó cũng là ý của câu mở đầu của bài thơ :

Ướt sũng đêm buồn phơi nước mắt...

Người phụ nữ khóc vào ban đêm, nhất là khi thương nhớ người thương là một hình ảnh rất thơ ca. Tiếng khóc như muốn nghẹn lại, như muốn vỡ òa ra, thút thít, nức nở, ti tỉ, rên rỉ…v…v…và nó lấy rất nhiều nước mắt của người phụ nữ lắm. Đêm thanh gió mát, không ai can nên người phụ nữ khóc dài và dai lắm, nước mắt chan hòa làm ướt sũng đêm…

Một bài thơ dâm phải là nhiều câu, nhiều thành tố dâm cấu kết lại ,có thể công khai, có thể nửa công khai nhưng rõ ràng ai đọc cũng hiểu đó là bài thơ dâm. Như thơ xưa ta có bà Huyện Thanh Quan với những bài như Đánh Đu, Qua Hang Cắc Cớ…những bài thơ dâm rõ ràng, dâm rộn ràng, dâm ngổn ngang.

Công tử có yêu em thì đóng cọc,
Xin đừng mân mó, nhựa ra tay…

Chỉ ví dụ vài câu thơ dâm của các nữ tiền bối thôi. Đưa nhiều câu quá chúng ta sẽ mắc tội nói xấu tiền nhân. 

Trở lại với bài thơ Ướt Sũng Đêm của tác giả Hoàn Nguyễn thì với lối viết giàn trải, lên xuống dòng như thế không thể là một kết cấu dâm cho các câu thơ, cũng như các câu chữ bóng bẩy thì không thể nói là câu thơ dâm được. Bởi tự thân nó không nói lên điều đó, mà chỉ do suy luận của từng người đọc. Còn theo MTA thì tất cả những điều đó hoàn toàn không có yếu tố để làm nên một bài thơ Dâm, cùng các sự kích dục, lạm dụng tình dục đáng bị phê phán. Các bạn không thể tìm ra những điều đó nếu các ban đọc lại bài thơ trên một quan điểm mới, cởi mở..

Đây chỉ là khát vọng lớn lao , cháy bỏng về người tình, người đàn ông vắng mặt. Một cơ mơ hoang đường nửa tỉnh nửa mê của người phụ nữ trong một bài thơ có cả Thánh Thần lẫn Ma Quỉ, cả tốt lẫn xấu nhưng đều được kiểm soát.

Tôi có thể đảm bảo rằng, đây là một bài thơ không phải thơ dâm như ai đó đã nói. Có thể họ chưa hiểu một điều rằng, người viết ra bài thơ là một người nghệ sĩ hay có tính nghệ sĩ, nên sản phẩm của họ viết ra phải trên cơ sở nghệ sĩ, chứ không thể trên thước thợ được. Chỉ nói đến thơ dâm hay không dâm đã hết giờ, xin trở lại bài thơ vào dịp khác để bàn về cái hay dở của bài thơ có nhiều cá tính này...

Em gái Hoàn Nguyễn có thể tự hào về điều đó…

MTA


ƯỚT SŨNG ĐÊM 

Ướt sũng đêm
buồn phơi nước mắt

Cô đơn ơi !
một mình khuya khoắt
chùng chình giọt nhớ giọt thương 

Yêu dấu ơi ! 
“tưới hạn chìm tường”

Bùa say ơi ! 
tràn trề con nước 
chảy khôn cùng vào em

Bùa yêu ơi ! 
hãy hóa ánh trăng mềm 

Bùa thương ơi ! 
đừng bỏ em khô khát
gió ơi về đây cỏ cây cả một vùng bát ngát...
Hờn đêm giấu giấc tàn canh 
yếu mềm vòi vọi mơ xanh 
sàng sảy chữ tìm miền ước sáng 

Bùa mơ ơi ! 
tuổi xuân thì quên lãng
phút qua cầu trót lỡ đánh rơi 
triền đắng triền chơi vơi con chữ
người đợi người đêm sũng ướt người ơi !

Hoàn Nguyễn

1 nhận xét:

Mai Tú Ân nói...

CHIỀU TRỄ NẢI…
Một bài thơ dâm của Vũ Đan Thành

Chiều trễ nải
Áo mỏng kéo nắng tàn cúi mắt xanh
Trĩu ngực
Đùi
Vén
Em lèm lẹm thẹn dương tình nguyệt vọng
Nõn ễnh ương xộc xệnh lệch múi giờ
Hơ hớ tình ngày và đêm hổn hển
Chiều trễ nải xoãi mình đêm chân trăng trắng chầm chậm khép hờ
Hoàng hôn nhật nguyệt nhấp nhô
Mùi cỏ non ngái thức
Núi tròn trịa trắng trăng rằm lằng lẵng lặng nức mùi đêm
Nụ hồng hồng chúm chím
Trăng rên đêm rên màn đêm buông rèm
Đùi dốc
Gió hồng hộc thèm giật ngoài thềm thông thốc
Tốc ngược tấm lợp mái phi rô xi măng
Mành râm hậm hực mắt
Ngực êm
Đêm phụt
Tắt
Con ếch hình hài chồm bóng trăng lồng lộng
Nồng nồng nhại nhễ đê mê
Thiêm thiếp
Lịm
Chiều tụt hút vào hun hút bóng ngả đêm…