23/5/17

Kính phục những con người đang trả giá cho quê hương...



Nhìn danh sách vào bất cứ những Hội, Nhóm yêu nước nào, mà chính quyền coi như phản động thì  ta đều thấy tên tuổi của họ hiện lên rõ ràng và không thể nào quên được. Và đều khiến chúng ta  bàng hoàng ngẩn ngơ...

Đó cũng là những người kỳ tài cho đất nước, những trí thức, tiến sĩ, thạc sĩ, kỹ sư, nhà văn, nhà thơ, nhà báo, doanh nhân, bloggerr.... Có tất cả mọi thành phần ưu tú trong xã hội này, và có thể đại diện cho tất cả mọi thành phần ưu tú nhất trong xã hội chúng ta hôm nay đều có mặt trong danh sách những cựu TNLT, TNLT..... Họ bao gồm cả nam lẫn nữ, già hay trẻ, được đào tạo lối khoa bảng XHCN hay thị trường theo Tây phương, hoặc học theo tân học hay cổ học. Họ khác nhau đủ thứ, khác nhau đủ kiểu nhưng có một điểm chung duy nhất. Đó là đều đã bị chế độ này bắt bớ hành hạ bất công...


Đó là những nhà Đông Tây Kim Cổ, hay những nhà triết học thuốc lào. Những vị học thuật cao siêu tóc dài mớ ba, mớ bẩy lấyt cuốn :"Chống Duyring" của F. Enghels, hay lý thuyết vĩ đại nhất trên đời chỉ là "Đốt" (Dottoiskyf). "Chỉ có hai thành phần trong xã hội hiện đại này. Đó là người theo Đốt, và phần còn lại".

Những trí thức của một thời "tờ rát svui chè" (đồng chí) này, mà giờ ở trong nhà vẫn có những món kỷ vật nho nhỏ thời Liên Xô cũ như cái quạt "Tai Voi", cái tivi hiệu "Bêring"... Những trí thức khoa bảng, thời đó được gọi là bọn "Nga Ngố" nhưng lại trong sạch đến từng dấu phẩy, đã kết hợp một cách khiên cưỡng và hoàn toàn bất hợp lý của lãnh đạo rằng, từ đây sẽ xuất tinh qua ống nghiệm những thành phần ưu tú nhất cho chế độ, mà đường dẫn chính là ống tinh : "Made in CNCS". 

Mặc dù hỏng toe hỏng toét với kiểu xuất khẩu trí tuệ này nhưng vì không thể cắt đứt được đầu ra, tức là triệt sản hết đối tượng là các qúi bà đỏ nên cuối cùng người ta vẫn phải dùng phương pháp cũ thảm hại này và mỗi năm lại cho ra lò vài trăm ngàn những kẻ liệt dương về tinh thần mang danh tiến sĩ, giáo sư này và chính những kẻ đó lại báo hại xã hội trầm trọng như hiện n

Không thể nói là kế hoạch triệt sản nửa vời này, với một chút của thuyết ưu sinh Đức Quốc Xã, một chút thyết triệt sinh của Thuyết Đác uyn... này là đã không thành công. Nó đã thành công ở việc hơn 40 năm qua đất nước đã tạo ra một tầng lớp các vị khoa bảng chỉ biết chuyên sâu mà không biết gì khác ngoài sự chuyên sâu. Và chuyên sâu ở vị trí nào, lãnh vực nào hay ngành nghề nào thì chính các vị tiến sĩ, giáo sư của ngành nghề đó cũng không biết. Tất cả đều ngơ ngơ bay là là mặt đất, chạm vào mội nơi, mỗi thứ một chút đủ để phá hoại nó rồi lại tà tà bay đi tìm nạn nhân mới. Một thảm hoạ cho công cuộc 40 năm trồng người khi gjeo xuống đất tốt là những mầm non trong sáng và 40 năm sau thì gặt hái những mầm non già cỗi. Già cỗi nhưng vẫn là những mầm non không bao giờ chịu lớn.

Nhưng...Than ội ! Mọi sự ở trên đời vẫn còn có một chữ Nhưng ấy. Chính cái phần sản phẩm phụ, phế thải hoặc bị loại trừ còn lại đó đã mang đến một điều dường như chỉ có ở phía lẽ phải, ta nhìn thấy những cái tên chỉ có ở phía bên lẽ phải. Và ta chỉ nhìn thấy họ, nghe tên của họ ở nơi mà lẽ ra không bao giờ giành cho họ. Đó là nhà tù của chế độ hiện hành. Và ác nghiệt thay đó cũng là nơi tốt nhất để đào tạo ra những con người tốt nhất.

Như nhà văn Vũ Thư Hiên, nhà báo Bùi Tín, nhà báo Người Buôn Gió. Nhà văn Thanh Thuỷ (không bị đi tù nhưng bị trục xuất khỏi quê hương). Nhà báo Cù Huy Hà Vũ, nhà báo ĐiếuCày Nguyễn Văn Hải, nhà báo Tạ Phong Tần. Ở trong nước thì không đi tù nhưng cũng trải qua trăm đắng nghìn cay như : ts Nguyễn Quang A, nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh, ls Nguyễn Văn Đài, ls Lê Quốc Quân, ls Lê Công Định, ls Lê Thị Công Nhân, nhà báo Trương Duy Nhất, nhà văn Quechoa Nguyễn Quang Lập, doanh nhân Trần Huỳnh Duy Thức, bloger AnhBaSam Nguyễn Hữu Vinh, nhà văn Phạm Thành, Nguyễn Thuý Nga, nhà văn Phạm Viết Đào, nhà văn Phạm Đình Trọng, Nguyễn Viện, Nguyễn Xuân Nghĩa, Lê Anh Hùng, ts Phạm Chí Dũng, nhà báo Osin Huy Đức, nhà thơ Bùi Minh Quốc, nhà văn Nguyễn Đình Bổn, nhà thơ Đỗ Trung Quân, Nguyễn Trung Lĩnh, Bùi Hằng, vợ chồng Thanh Nghiên..v..v..

Còn nhiều, nhiều nữa những cái tên, cái tuổi của những con người mà chỉ khi đất nước cần thì những cái tên đó mới xuất hiện để :"Đáp Lời Sông Núi". Nhưng than ôi, những cái tên đó giờ đây xuất hiện thì chỉ để lập danh sách nhập kho đi tù, để nhận xuất thăm nuôi và để sỉ vả bôi bác như là những tên tội phạm tầm thường nhất....

Tôi xếp những tấm hình của những kẻ dấn thân ấy lại gần nhau trong một buổi sáng mà sắc Xuân đua tràn xứ sở mà một cảm giác buồn mênh mông, man mác và một chút tủi hờn sâu lắng. Không phải buồn tủi chỉ cho tôi, mà cho cả các anh chị đã chấp nhận cho tôi được đồng hành trong cuộc chơi này. Buồn cho cả dân tộc này khi những cái tên tuổi tốt nhất của những người tốt nhất thì chỉ xuất hiện đằng sau song sắt, dưới sự chửi bới, nhục mạ thì đất nước đi về đâu ? Chính quyền đưa những con người tốt nhất để đi tù hay đi đày ải như thế này thì đất nước này đi về đâu ?

Buồn cho các anh chị đã trải qua ngục tù CS, đã dấn thân và hôm nay lại phải dấn thân thêm nữa. Các anh đã ở tù rồi, giờ lại tiếp tục cái công việc để có thể ở tù nữa. Các anh đã trải qua địa ngục trần gian, bị hành hạ, bị giày xéo, bị coi như những con vật bẩn thỉu, và giờ đây khi các anh đã thoát ra được tất cả thì các anh lại cùng chúng tôi lao vào cái nơi tệ hại mà các anh chị đã bị đầy ải đó.

Thời thế thay đổi, và con người cũng thay đổi theo hướng tích cực. Bởi trên đất nước này có những điều sai lầm vẫn dẫn đến những sai lầm. Nhưng lại vẫn là những sai lầm tiếp nối sai lầm, những con đường sai dẫn đến những ngõ rẽ không đúng. Và những con người như các anh chị vẫn luôn đứng trong cuộc chơi không hề riêng tư, không hề cá nhân. Chúng ta chỉ biết bình phẩm chê bai chứ chúng ta không biết trân trọng những thứ giá trị đáng được trân trọng, giá trị của những ngọn cờ. Và một cách nào đấy thì tôi mong mỏi các anh chị hãy nghĩ rằng, công cuộc dấn thân của các anh chị em không bao giờ bị quên lãng. Nó sẽ sống như một bông hoa đẹp đẽ nhất của vườn hoa dân chủ khi nó khoe sắc.

Tôi như nhìn thấy những ánh mắt thảng thốt nhưng không hề bất ngờ, những tia mắt tưởng vô hồn nhưng sắc bén như gươm. Khuôn mặt lạnh lùng nhưng kềm chế đừng phát tác cơn giận dữ của những năm bị oan ức trong ngục tối, bị đầy ải trên sóng gió cuộc đời và nụ cười khinh bỉ cường quyền khi họ treo lủng lẳng trên đầu các anh chị lưỡi gươm cùn của sự hèn hạ...

Chỉ biết tỏ lòng kính phục với những người đã trả giá và đã dấn thân...

Mai Tú Ân

Không có nhận xét nào: