29/1/18

Bà Nguyễn Thị Phương Thảo, TGĐ Vietjet Air đã nói dối - Yêu cầu CA vào cuộc...



Sự việc có các người mẫu mặc bikini trình diễn trên máy bay của Vietjejet Air chở các cầu thủ U23 về đã gây nên một làn sóng phản đối của người dân, và bà Nguyễn Thị Phương Thảo TGĐ Vietjet Air đã mau chóng gửi thư xin lỗi. Rõ ràng nếu đây chỉ là một hành động tự phát của cá nhân như trong thư xin lỗi thì có thể bỏ qua một việc xảy ra ngoài ý muốn. 


Nhưng đáng tiếc, đáng tiếc lắm khi những lời xin lỗi tưởng như thật lòng của người chịu trách nhiệm cao nhất của hãng máy bay Vietjet Air thì lại là một lời nói dối trắng trợn nhất. Bà ta viết trong lời xin lỗi :

"Trên chuyến bay đón đội tuyển U23 Việt Nam từ Thường Châu về Hà Nội đã có một tiết mục của nhóm diễn viên ngẫu hứng trình diễn. Tiết mục này không nằm trong chương trình của công ty mà tự phát từ ban tổ chức hậu cần chuyến đi. Đặc biệt, một diễn viên đã tự ý xin chữ ký và chụp hình cùng cầu thủ và tự đưa lên mạng xã hội hình ảnh ngoài không gian tiết mục, tạo bức xúc cho cộng đồng mạng"

Có nghĩa là bà Thảo nói rằng công ty không tổ chức người mẫu múa bikini mà do một nhóm ngẫu hứng trình diễn. Vậy thì những hình ảnh các cô người mẫu ăn vận bikini đó là sao ? Họ không thể có sẵn đồ trang bị phụ tùng cho màn múa công phu như thế được. Và không ai có thể ăn mặc và trình diễn như thế, coi sàn máy bay như một sàn trình diễn được, nếu không phải chính hãng Vietjet Air cho phép. Điều đó rõ như ban ngày nếu ta chỉ cần coi các hình ảnh hay clip quay về vụ việc là biết được đây là một show diễn các người mẫu mặc bikini. Ngay cả nhân vật chính mà bà Phương Thảo nhắc tới, là người mẫu Lại Thanh Hương cũng đã khẳng định những điều trong thư Vietjet Ar xin lỗi là hoàn toàn sai. Vietjet Ari đã tổ chức trình diễn người mẫu mặc bikini, và không phải chỉ một lần.

Nhưng bà Nguyễn Thị Phương Thảo đã từ chối trách nhiệm của mình và lại cố tình nói dối trắng trợn trong thư xin lỗi. Chúng tôi cho rằng trước những chứng cứ rõ ràng và không thể chối cãi đó thì Vietjet Air không những đã không nhận lỗi mà còn chối quanh cũng như đổ thừa lung tung.

Vì việc cho người mẫu mặc bikini lên máy bay đang bay để trình diễn không phải chỉ là lỗi phản cảm, bức xúc cho người dân Việt Nam mà còn là một lỗi nghiêm trọng trong việc điều hành các chuyến bay của Hàng Không Quốc Tế. Hơn thế nữa người CEO của Vietjet Air lại nói dối để che dấu tội lỗi nữa thì càng nghiêm trọng hơn. Chính vì thế mà chúng tôi yêu cầu Bộ CA nhập cuộc để điều tra xem xét và tìm ra sự thật. Việc này không khó khi chỉ cần triệu tập các cô người mẫu và lấy lời khai của những người liên quan là biết được sự thật. 

Và nếu CA không vào cuộc thì các cá nhân (các cầu thủ, người đi cùng chuyến), tập thể đi trên chuyến máy bay Thường Xuân (TQ) - Nội Bà (VN) ngày 28/1/2018 hoàn toàn có thể đứng đơn khởi kiện Vietjet Air về tội gây nguy hiểm cho hành khách khi cho phép trình diễn người mẫu mặc bikini trên chuyến bay trên. Đó chỉ nói đến việc cho phép. Còn nếu Vietjet Air tổ chức biểu diễn người mẫu mặc bikini thì còn nặng tội nữa. Các bạn có thể tham khảo các tài liệu, điều luật hàng không trên Google để kiểm tra thông tin như đã nêu.

Mai Tú Ân

Thông tin về việc người mẫu Lai Thanh Hương phủ nhận lời xin lỗi của Vietjet Air :
http://m.phunuonline.com.vn/van-hoa-giai-tri/dai-dien-lai-thanh-huong-phu-nhan-thong-tin-trong-loi-xin-loi-cua-vietjet-air-121620/

28/1/18

Lời đại tướng Võ Nguyên Giáp vọng về với cháu con...



Thằng cháu nội Võ Trung đứng yên tại chỗ. Đám nâng bi đứa nào chỗ nấy không nhúc nhích để Giáp tao quì lạy chúng mày mỗi đứa một cái. Để cho tao yên...



Cho thằng Võ Trung đi ăn học nước ngoài làu thông kinh sử, kiếm tiền tài giỏi như vậy mà ngu lấy hết cái ngu của dòng họ Võ Nguyên. Mày đem thằng thầy giáo Dan đó ra đấu tố cái lỗi lãng xẹt của nó để rồi bọn dân Việt Nam sẽ xúm lại đem tao ra đấu tố những tội tày trời hơn nhiều. Rồi có con người mẫu dở hơi tên Hà Anh nào đó nói quen nhà ta nhảy vào bênh ta để thiên hạ chửi ta. Con này đích thị là gián điệp của bọn Tàu Cộng vào phá hoại tình đoàn kết quân dân.

Cái thằng Tây ấy nó nói đùa là xăm hình tao lên cu nó thì kệ nó. Mà nó có nói thật thì nó đau cu nó chớ tao có chi mô. Mày không biết là cả cuộc đời dài lâu trăm năm có lẻ của tao sở dĩ nó lành là do tao đóng cái vai yếu đuối và chịu nhục. Tao đóng vai đó hợp lắm vì ta vốn sinh ra âm nhiều hơn dương, đái sè sè không qua ngọn cỏ, người nhỏ bé ra đường gặp thằng lớn con hơn thì teo dế vì sợ...

Lớn lên tao may gặp Bác Hồ, bác nhìn thấy tao có tư chất không thay đổi "Kép nhất không xong, kép nhì chẳng tới" nên được Bác cho đi theo điếu đóm hầu hạ Người. 

Than ôi, đến bây giờ ta mới biết Bác Hồ là người hạnh phúc nhất. Năm xưa Người nói với ta rằng :

"Giáp ơi. Hãy nhớ lấy lời ta. Những người ra giang hồ như tôi với chú thì không cần con cháu làm gì vì khi chúng ta qua đời rồi thì thiên hạ nói gì thì họ nghe chứ chúng ta đang phiêu diêu miền Cực Lạc đâu có nghe được. Ấy nhưng nếu có thằng con cháu nào đó của chúng ta uất ức mà lên tiếng là bỏ mẹ đấy. Thiên hạ sẽ xúm lại lột truồng tôi với chú. Cứ như tôi đây là bình yên nhất".

Bác Hồ dạy cho ta một bài học cách mạng thật sâu sắc. Đó là không có mống nào nối dõi nên thiên hạ có nói xấu Bác thì có con cháu nào của Bác lên tiếng đâu.Thế là chúng nói chán thì chúng mỏi miệng rồi thì chúng thôi. Tao có đông con nhiều cháu quá nên giờ chúng bay báo hiếu tao bằng cách dẫn đường cho thiên hạ chửi tao hả ?

Nói chung thì thiên hạ người ta chửi tao mọi điều đều đúng, chỉ có một điều sai thôi. Đó là cái vụ ta đi làm trưởng ban Sinh Đẻ Phụ Nữ thì đừng có nói xấu các đồng chí lãnh đạo Đảng hồi đó đày ải ta. Chính ta xin vào nhiệm vụ cao cả đó. Vì chân mạng tử vi của ta thì vào chốn nữ nhi là tung hoành như "Hoa lạc giữa rừng gươm"

Năn nỉ mãi ta mới xin được chức giữ quản lý Chị Em Sinh Đẻ Có Kế Hoạch. Trong cuộc đời chinh chiến dài lâu của ta thì đây là một thời hoạt động và cống hiến cho tổ quốc và nhân dân nhiều nhất. Ta nhớ lại thời hăng say đó trên con đường Cách Mạng ung dung và thư thái lắm. Ta có đôi câu thơ để kỷ niệm về một thời máu lửa và tự hào đó :

Ngày xưa đại tướng cầm quân,

Ngày nay đại tướng cầm quần chị em..

Mày biết ta là người dút dát sợ làm tướng lắm. Cả đời ta chỉ ao ước làm một nhà thơ thôi. Trong thơ ta mới chứng tỏ tài năng của mình. Bọn con cháu ta hãy đi quảng cáo những bài thơ bất hủ của ta để cho hồn thơ của ta bay cao bay xa. Như hai câu thơ tuyệt diệu trong bài thơ nổi danh của ta có tên là Củ Chuối, bài thơ mà Bác đọc thì Bác khen lắm :

Củ chuối là giống hùng anh...

Mọc ra cây chuối rồi ra cu chuồi (củ chuối)...

Thằng cháu Võ Trung nhớ từ nay mày mà cứ muốn đưa tao lên làm thánh thần là mày giết tao thêm một lần nữa đấy. Mày nói với cái đám nâng bi tao rằng, ông Võ Nguyên Giáp của tôi nói cám ơn các bạn rất nhiều nhưng xin đủ rồi. Vì hai hòn j của ông tôi đau lắm rồi...

Thôi ta thăng à.

Mai Tú Ân

25/1/18

Đội tuyển U23 có nên nhận tiền của bầu Kiên tặng không ?



Theo các trang mạng thì ông Nguyễn Đức Kiên (Bầu Kiên), một đại gia đang thụ án tù 30 năm đã muốn đóng góp cho đội tuyển U23 bằng cách gửi cho vợ là bà Đặng Ngọc Lan 500 triệu đồng để trao tặng cho đội tuyển U23 Việt Nam vì những thành công mới đây. Đó là một hành động đáng quí của một đại gia đang vướng vào vòng lao lý nhưng đội tuyển U23 có nên nhận số tiền đó không ?


Trước hết việc nhận số tiền trên của bầu Kiên là bất hợp pháp. Một tù nhân đang thi hành án trước hết là một người mất quyền công dân để thực hiện các giao dịch có giá trị. Bầu Kiên lại thuộc án kinh tế còn thiếu tiền của nhà nước chưa khắc phục xong thì không thể cho bất kỳ số tiền nào nếu chưa trả được tiền cho nhà nước.

Về mặt danh dự thì việc đội U23 nhận tiền của bầu Kiên sẽ mang tiếng xấu với cả một tập thể các cầu thủ trẻ. Vì họ đã phải liên kết và chịu ơn với một đối tượng đã bị kết án tù. Ngay cả như bầu Kiên qua vợ là bà Lan hay người thân bạn bè trao tặng thì cũng mang tiếng bởi có tên của ông ta liên quan tới. Nếu nhận tiền của bầu Kiên được thì về lý thuyết đội tuyển U23 cũng có thể nhận tiền của Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh 
hay bất cứ tù nhân nào. 500 triệu đồng là một số tiền không nhỏ nhưng không đáng để mang tiếng.

Số tiền đó của bầu Kiên nếu đổi người tặng là nặc danh thì có thể trao tặng cho đội tuyển U23 hoặc bất cứ cơ sở từ thiện nào...

Mai Tú Ân

14/1/18

Tôi coi thường những quan chức như ông Đinh La Thăng...


Ông Đinh La Thăng, một bị cáo đình đám nhất trong vụ án lịch sử đang diễn ra ở Hà Nội đã thoắt chuyển mầu như một con tắc kè hoa. Từ một ông anh can đảm bao trùm trách nhiệm với các bị cáo đàn em thì qua phần tự bào chữa cho mình, ông đã trở lại với chính con người thật của mình. 



Đó không còn là hình ảnh hào hùng của một đàn anh lạnh lùng chấp nhận mọi nghịch cảnh nữa mà đã trở thành một người kể chuyện khổ, hay người ca bài ca con cá sống vì nước. Ông cựu UVBCT và cựu Bí thư thành ủy TP. HCM kể lể chuyện hoàn cảnh có cha già và con dại, mà không biết rằng có hàng triệu gia đình Việt Nam có hoàn cảnh khổ hơn gia đình ông mà lại không có được một ông con làm to như ông. Ông cũng trích dẫn lời ông TBT Đảng Nguyễn Phú Trọng, rồi xin lỗi ông Trọng trong khi đáng ra phải nguyền rủa ông Trọng, người góp phần chính đưa ông xuống hố. Ông Đinh La Thăng còn nói nhiều nữa, trong đó có câu :"Làm ma tự do còn hơn ma tù." một câu nói kêu oang oác nhưng chẳng có ý nghĩa gì nhưng đám bưng bô cho Thăng vẫn xúm vào ôm lấy như Thánh chỉ. Ông còn nói trước tòa về việc ông có nhiều bệnh, tức sức khỏe yếu. Nhưng năm trước khi đến lãnh nhiệm vụ Bí thư thành ủy TP. HCM thì không thấy ông than bệnh.

Màn diễn nhắc đến gia đình của Thăng còn chêm vào những khúc nghẹn ngào cùng tiếng khóc không kiềm chế được đã bật ra trước tòa. Nhân vật thứ hai của phiên tòa là Trịnh Xuân Thanh cũng tham gia màn mưa nước mắt khi nhắc đến gia đình vợ con. Chả biết thật hay diễn nhưng nhiều ngày xử án rồi mà Trịnh Xuân Thanh vẫn không can đảm nói dõng dạc rằng :"Tôi bị bắt cóc". Có lẽ đã có sự trao đổi điều gì đó để đổi lấy sự thật mà trước tòa chỉ thấy Thanh nói rằng mình về đầu thú...

Tiếp theo là những màn kể lể đẫm nước mắt của 2 ông quan chức to nhất nhưng cũng giống như 2 chị hàng xén kể lể khi bị đuổi chợ chiều. Việc ở vào hoàn cảnh đen tối mà nhắc đến gia đình vợ con khiến ai đó rơi nước mắt thì cũng là một điều bình thường nhưng có một nơi người đàn ông đầu đội trời, chân đạp đất (ở giữa có cái quần xa lỏn che ngang) không bao giờ rơi lệ. Đó là tòa án đang xét xử ta. Bởi kể lể khóc lóc ở nơi đó là dấu hiệu yếu đuối và cầu xin. Nhưng ở tòa án này thì ông cựu UVBCT thì khóc, còn ông cựu phó tỉnh Hậu Giang thì lóc...

Tôi bỗng nhớ đến các anh chị em đấu tranh dân chủ của chúng ta trước các phiên tòa của bạo quyền. Họ thản nhiên đón nhận những bản án bất công nhưng không có ai hèn hạ để khóc lóc như 2 ông quan chức đang bị xử cả. Than ôi ! Ta chỉ muốn khóc khi nghe anh Basam Nguyễn Hữu Vinh trả lời trước tòa bằng một câu nói giản dị nhưng đầy khí phách :" Tôi chấp nhận tất cả, kể cả cái chết". Còn Trần Huỳnh Duy Thức thì nói khi cái án 16 năm tù tròng vào đầu :"Tôi sẽ chiến đấu chống lại cái xấu đến cùng, chừng nào tôi còn nhìn thấy nó". Họ là những con người can đảm bởi họ đã đặt gia đình vợ con yêu quí ở phía sau khi dấn thân vào con đường gian nan diệu vợi để đem Tự Do về cho dân tộc. Những con người đó đã khiến cho tôi nhớ về bài thơ Tống Biệt Hành của Thâm Tâm, nói về những người trai gạt gia đình để cất bước ra đi :

Đưa người ta không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng?
Bóng chiều không thắm, không vàng vọt,
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong

Ly khách! Ly khách! Con đường nhỏ,
Chí lớn chưa về bàn tay không,
Thì không bao giờ nói trở lại!
Ba năm mẹ già cũng đừng mong.

Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực!
Mẹ thà coi như chiếc lá bay,
Chị thà coi như là hạt bụi,
Em thà coi như hơi rượu say...

Mai Tú Ân

11/1/18

Phiên tòa lịch sử - Trịnh Xuân Thanh bị bắt cóc hay tự thú ?


Trong phiên tòa nhàm chán và kéo dài đang diễn ra ở Hà Nội thì có một vấn đề mà người dân Việt Nam rất quan tâm, và cũng là vấn đề mà ở nước Đức xa xôi người ta cũng quan tâm không kém. Đó là qua phiên tòa này người ta sẽ biết chắc rằng, Trịnh Xuân Thanh bị bắt cóc hay đầu thú. 


Mặc dù việc này thì có đến 99.99% người dân biết là bắt cóc hay tự thú rồi nhưng người ta vẫn muốn qua phiên tòa này, khi tòa án phải kiểm tra thân phận bị cáo sẽ xác định chắc chắn một lần nữa rằng Trịnh Xuân Thanh bị bắt cóc hay đầu thú. Nhưng tất cả lại lầm lẫn nữa khi chính quyền Việt Nam quyết chơi con bài tình vờ này đến cùng.

Ta hãy nhìn sự sắp xếp đội hình kỳ lạ của 22 bị cáo trong những ngày đầu của phiên tòa nhé. Trịnh Xuân Thanh không phải là cấp lớn hơn Đinh La Thăng nhưng lại được ngồi một mình cao hơn những người khác một khoảng và có 2 công an viên mặt sắt đen xì ngồi ngay sau lưng. Việc sắp xếp vị trí ngồi lạ lùng và không giống ai của Trịnh Xuân Thanh chỉ là một chiêu của chính quyền. Đó là không cho Thanh ngồi gần để thông cung với các chiến hữu cũ, nhất là không cho Thanh thông báo với họ rằng, chàng bị bắt cóc chứ không phải đầu thú đâu. 

Chắc chắn khi làm việc trong kho thì Trịnh Xuân Thanh cũng được cảnh báo là tuyệt đối không được phép nói đến chuyện bắt cóc. Vì sợ lộ tẩy nên dù Thanh có hứa không nói đến chuyện bắt cóc nhưng người ta chưa tin nên mới phải bố trí cho Thanh ngồi một mình cao ngất ngưởng như thế. Nếu Thanh mà manh động tính quay lại nói gì với các bị cáo chiến hữu thì 2 anh CA ngồi sau sẽ xử lý ngay. 

Cũng vì bọn gián điệp Đức đang rình mò nghe thông tin, cũng vì bảo đảm tính mạng Trịnh Xuân Thanh nên nhà nước ta mới phải chơi chiêu "tiểu nhân phòng bị gậy" như thế. Cũng như trong phiên tòa cũng không hề nhắc đến chuyện Thanh ở đâu trước khi đưa về qui án. Thanh có ở quê lên hay ở cung Trăng xuống thì cũng mặc, cứ xử thôi. 

Ấy như ví dụ Trinh Xuân Thanh không bị phong tỏa kín kẽ như thế thì các bị cáo chiến hữu với Thanh sẽ nhao nhao lên hỏi :" Anh Thanh bị bắt cóc hay anh về đầu thú vậy ?"

Vì đã cam kết với CA không được nói tới chữ "Bắt Cóc", nên Trịnh Xuân Thanh chỉ nói : "Đầu thú cái con kẹc anh đây này"....

Mai Tú Ân

7/1/18

Những nghi vấn trong CM CAND của Vũ nhôm ?



Việc Vũ nhôm đến và rời Sinhgapor là một sự gian lận và đã bị nước chủ nhà trục xuất vì xài giấy tờ giả và khai báo không đúng.Và vì tội gian dối ấy nên mặc dù Việt Nam và Sinhgapor không có hiệp định dẫn độ nhưng Vũ nhôm cũng đã bị Sing trục xuất không thương tiếc về Việt Nam để nhập kho, chấm dứt những ngày đào thoát quá ngắn ngủi.


Nhưng không phải sang đến Sing thì Vũ nhôm mới xài giấy tờ giả mà nguyên một thời gian dài tác yêu tác quái ở Đà Nẵng thì Vũ nhôm đã chứng tỏ nước cờ nửa kín nửa hở về thân phận của mình. Thượng tá Vũ nhôm với sự gắn kết chặt chẽ với tổng cục 5, tổng cục 2 đầy uy lực, mà chả mấy ai biết cái tổng cục ấy ở đâu, hay làm gì. Chỉ biết Vũ nhôm ở trong đó và làm tới chức thượng tá to lắm, mặc dù trong tiểu sử của Vũ nhôm không có lấy một ngày học ở các trường chuyên ngành công an, như trường C.500 chẳng hạn thì cấp bậc thượng tá CA của Vũ nhôm ở đâu ra. Vũ nhôm chắc chắn chỉ là một anh buôn bán bất động sản gặp vận mới phất chứ không phải là công chức chính quyền như nhiều người tưởng.

Ngay cả tấm CM CAND của Vũ nhôm bên dưới (hình) cũng là một sự láo lường mà không ai nhận ra. Thứ nhất là con dấu đỏ đã đóng sẵn, đóng trước vào thẻ nên khi có những dòng chữ giới thiệu : Đơn vị B61 - Tổng cục 5 và ngày tháng năm, người ký Tổng Cục Trưởng, trung tướng Trần Việt Tân đều ghi đè lên con dấu đỏ là một sai phạm căn bản trong việc ký tên đóng dấu. Đây rõ ràng là một tấm thẻ trắng có đóng dấu trước và người chủ thẻ đã ghi bất cứ cái gì. Nên tấm thẻ là giả mạo hoàn toàn. Rồi cơ quan nào cấp cho đại gia Trần Văn Anh Vũ một tấm thẻ quân nhân chỉ cấp cho người trong ngành công an. Một người không phải công an, thậm chí không phải là công chức chính quyền thì sao lại được cấp giấy tờ chứng minh một cách vô lý như thế. Nhưng giấy tờ tào lao như thế với con dấu đỏ chót như thế thì hẳn đã giúp cho Vũ nhôm quăng trái tùm lum để làm giàu bất chính. Tấm chứng minh giả nhưng các anh ở tỉnh lẻ mới lên thành ở Đà Nẵng lại tưởng là thật và sợ thật.

Ấy là do cái tài của Vũ nhôm đã biến cái không thành có, cái giả thành thiệt để làm giàu. Đại gia Đà Nẵng biết dựa vào băng nhóm chính quyền để làm giàu, và không chỉ một mình Vũ nhôm giàu...

Mai Tú Ân

Dự đoán phiên tòa ngày 8/1/2018 - Chẳng có ai phải chết cả.


Chỉ một vài ngày nữa là chúng ta sẽ được coi một phiên tòa lịch sử khi lần đầu tiên có một cựu UVBCT và cựu bí thư TP. HCM Đinh La Thăng bị đưa lên vành móng ngựa.



Người ta nói nhiều về phiên tòa này và cái giá mà các ông quan bị truy tố sẽ phải trả. Nhiều người còn chắc chắn sẽ có án tử hình, tức là sẽ có thuốc độc được xài sau vụ đại án này. Củi sẽ được đưa vào lò của anh Cả Trọng và sẽ phải cháy...

Vậy chúng ta thử xem có án tử thực sự được phát cho 2 kẻ đầu vụ là anh Đinh La Thăng và Trịnh Xuân Thanh hay không trước khi phiên tòa khai mở nhé.

Trước hết về ông Đinh La Thăng thì việc VKS đưa cáo trạng thì cũng đã tước đi cơ hội được tiêm thuốc độc của ông Đinh La Thăng mất rồi. Cáo trạng không hề đề cập đến việc tham ô, việc quan trọng bậc nhất trong mọi trường hợp "Đả hổ, diệt hổ", hay "Bỏ củi vào lò" mà anh Cả Trọng đã nhiều lần lên tiếng. Nhưng có lẽ khó khăn quá khi phải thẳng tay nên ông Đinh La Thăng chỉ bị truy tố về những tội vớ vẩn như làm thất thoát và gây hậu quả nghiêm trọng khi đầu tư vào ngân hàng Oeasbank 800 tỷ đồng. Một tội danh không thể kết tội tử hình mà chỉ có khung cao nhất là 20 năm.

Còn trường hợp của ông Trịnh Xuân Thanh thì quả là có thể bị kết án tử hình và được tiêm thuốc độc. Cáo trạng truy tố ông Thanh tham ô 14 tỷ đồng. Theo luật thì tham ô 500 triệu là bị tử hình rồi, và với tội tham ô 14 tỷ thì ông Trịnh Xuân Thanh sẽ bị 28 án tử hình. Cộng với 1 án tử hình nữa vì tội khi đào tẩu ra nước ngoài thì Trịnh Xuân Thanh đã kết hợp với tên Người Buôn Gió chửi bới lãnh đạo và làm lộ bí mật quốc gia. Vậy chi là 29 án tử hình thì Trịnh Xuân Thanh không đủ mạng mà chung nên chết chắc.

Ấy vậy nhưng không phải vậy. Trịnh Xuân Thanh là một sản phẩm sáng tạo của Đảng, nên mặc dù có rắc rối ngoại giao cỡ nào đi nữa thì Việt Nam cũng chấp nhận bắt Thanh về để "đầu thú". Ra tòa, Trịnh Xuân Thanh sẽ bị kết án tử hình nhưng không được hưởng sung sướng là tiêm thuốc độc. Vì chắc chắn phía Đức sẽ nhẩy chổm lên hô hoán rằng không được thi hành án tử với Trịnh Xuân Thanh. Vì nếu thi hành án, Thanh chết thì người chính chủ trong vụ bắt cóc mà phía Đức la lối ầm ĩ bấy lâu nay sẽ biến mất. Không còn Trịnh Xuân Thanh nữa thì cũng tắt đài cái vụ án đang gây sóng "bắt cóc TXT" và gây kẹt cho phía Đức cho các quan hệ với Việt Nam vì nước Đức không còn nhân chứng để tố cáo Việt Nam bắt cóc nữa. Nên phải để Trịnh Xuân Thanh sống.

Thế là sau phiên tòa, trước sự cuống cuồng của nước Đức, Đảng ta cứ việc ung dung cho củi vào lò rồi lại cho củi ra, lúc dọa giết lúc dọa tha Trịnh Xuân Thanh tùy theo tình hình. Thậm chí có thể bán Trịnh Xuân Thanh cho người Đức. Mà cũng có thể Trịnh Xuân Thanh sau đó sẽ bị chết vì tội rửa bát bẩn ở trong tù chẳng hạn, chớ chắc chắn không phải bị pháp luật trừng trị đâu.

Chúng ta hãy chờ xem...

Mai Tú Ân

4/1/18

Vũ nhôm sẽ đi về đâu ?



Theo tin mới nhận được thì chính phủ Sinhgapor đã từ chối đơn xin tỵ nạn của Vũ nhôm khiến cho hy vọng lấy chồng gần của chàng Vũ chấm dứt.


Nhưng vì biết trước những khó khăn của mình nên Vũ đã phòng xa bằng cách xin tỵ nạn ở nhiều nước như Mỹ, Đức...và nghe nói cả một nước châu Phi nào đó nữa, nơi người ta rất mong muốn có những công dân mới đem tiền bạc vào nước họ.Có rất nhiều văn phòng lo dịch vụ này và ta có thể thấy quảng cáo đầy rẫy trên mạng.

Rảnh rỗi ta sẽ xem việc Vũ nhôm trong cơn tuyệt vọng chạy trốn sẽ đi về đâu nhé. Việc rời Việt Nam và nhập quốc tịch nước ngoài nào đó là một việc rất dễ dàng với Vũ nhôm vì chàng ta là người có rất nhiều tiền. Các quốc gia ấy sẵn sàng trải thảm đỏ để chào đón Vũ, nhưng có một khó khăn nhỏ. Đó là mọi công dân Việt Nam muốn nhập tịch bất cứ quốc gia nào thì cũng phải bắt đầu từ việc xin phép, làm thủ tục ở nơi xuất, tức là ở quê nhà Việt Nam. Việc này đã đóng sập cửa với Vũ nhôm rồi.

Thế là chỉ còn cửa đến với các quốc gia như Mỹ, Đức mà thôi. Ở những nước này thì không thể đem tiền ra mà khè được nhưng Vũ đã có cách. Ấy là chàng nửa kín nửa hở tung ra cái chiêu là đang nắm giữ những :"Tài liệu bí mật quốc gia" và sẵn sàng bán để có vé tỵ nạn. Ấy cũng là ăn theo cái lệnh truy nã của CA VN. Chiêu này hay đây nhưng vấn đề là bí mật gì. Bí mật về việc ở trong nước các anh đầu sỏ tham nhũng, đấu đá thanh trừng nhau thì kệ các anh chứ, biết làm chi cho hại não. Cũng xin nói ngay là thế giới bên ngoài người ta rất ghét chuyện mấy anh đại gia Đỏ thất thế xin tỵ nạn. Các anh đều là quan chức đảng viên giàu nứt vách, sống trên đầu trên cổ người dân. Đến khi nào gặp phải nạn đấu đá nhau vì băng nhóm hay ăn chia không đều thì lại chạy ra nước ngoài hô hoán :"cứu em với" là sao. Tội các anh đều đáng bị xử bắn cả chớ làm gì có chuyện tỵ nạn. Cho các anh ty nạn thì không khéo thiên hạ lại tưởng nước Mỹ ham giàu hay là viện dưỡng lão của các anh CS hết thời thì bỏ mẹ.

Thất bại nhưng Vũ nhôm chưa chịu bó giáo qui hàng. Chả biết ma xui quỉ xúi làm sao mà Vũ nhôm to tiếng gáy về vụ sẽ tố cáo người chịu trách nhiệm về vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh, và sẵn sàng sang... Đức để tố cáo. Nhưng người Đức không ngu như Vũ tưởng. Họ biết Trịnh Xuân Thanh là một quan chức to hơn nhiều cái anh chàng nhôm ở tỉnh lẻ kia, và quan trọng hơn là họ cần đếch gì biết ai là người ra lệnh bắt Trịnh Xuân Thanh trong khi họ đã kết án tội này cho anh đảng trưởng Việt Nam Nguyễn Phú Trọng rồi.

Tóm lại là mọi cánh cửa đào thoát đã đóng sập trước mặt Vũ nhôm. Vậy chàng Vũ sẽ về đâu khi nhà đã bán. May mắn là luôn có một nơi chốn không bao giờ từ chối những đứa con trở về như chàng. Ấy là quê hương yêu dấu của ta, nơi có ông bà, tổ tiên, gia đình, vợ con, những người tình và cái còng số 8 đang chờ.

Ta về ta tắm ao ta,

Dù trong dù đục thì ta cũng được ở truồng tắm ao...

Mai Tú Ân

2/1/18

Đảng ta thật là tài tình...



Hết năm tính sổ đoạn trường thì thấy nước ta làm ăn toàn thất bát, cái gì ngon như Sabeco, sữa Vinamil...đều thoái vốn. Cái ăn được thì bọn quan đại tham nhũng chúng nó chen nhau xơi hết rồi, nhưng các quan chức Đảng phụ trách kinh tế vẫn cười như hoa đàm tiếu. Ấy là chúng ta vưỡn có những nguồn thu khẳm qua việc thực hiện kế hoạch "L" (Chống lầy), tức là cho các chị em Việt Nam ta đi lấy chồng với người nước ngoài để đem ngoại tệ về dựng xây đất nước. Kế hoạch này khác với kế hoạch "G", hay "O", cũng của Đảng ta, tức là cho các cô gái đi làm gái (G), và đi làm người ở (O).


Kế hoạch này tuyệt đối bí mật và chỉ có các cô gái trẻ đẹp mới được tham gia. Đối tượng dĩ nhiên là người nước ngoài giàu có nhưng già, và đây là ý kiến chỉ đạo sáng suốt của Đảng rằng, nếu muốn tàu nhanh lấy xiền về nhiều thì các cô gái của chúng ta phải tìm các đối tượng có những ưu điểm như, người càng già càng tốt, bụng to đầu hói mới là những ông chồng vàng có tiềm năng. Sau đó là sự trổ tài của các em thợ đào mỏ quốc tế, hay đào mỏ Xuyên Thái Bình Dương (TPP).

Kế hoạch "L", tức là đưa gái trẻ đẹp của chúng ta xuất dương chinh chiến, lấy lỗ làm lời đã thành công vang dội và tiền chảy vào nước ta như nước sông Đà. Có thể bật mí một điển hình thành công của chiến dịch. Đó là người đẹp Ngọc Trinh, nữ hoàng nội y. Theo các chuyên gia thì Ngọc Trinh đạt tất cả những tiêu chí cần có của một thợ mỏ Việt Nam thế kỷ 21. Nàng cao ráo, vú to và giả nai thì số zách. Nên được cử qua bên kia bờ Thái Bình Dương với nhiệm vụ thiêng liêng là săn tìm những anh già ham gái trẻ. Thực ra việc này cũng không phải lần đầu trên đất nước chúng ta. Xưa kia có nàng công chúa đã gả cho vua Chăm Pha và nước ta đã được đưa dâu hai châu Ô và châu Lý. Mang theo tinh thần ấy, nàng Ngọc Trinh đã lên đường. Lần này con bò để nàng Ngọc Trinh xử là một tay tỷ phú Việt Kiều ăn chơi dối già nổi tiếng ở bên Mỹ có tên là Hoàng Kiều Công Công. Tuổi tác thật ra cũng không là gì khi Ngọc Trinh 27 tuổi, còn Hoàng Kiều cũng 27 tuổi, nhưng là 27 tuổi ngược tức 72 tuổi. Có xá gì đâu tình yêu tuyệt vời này khi họ yêu nhau, tuy là yêu bằng mắt. 

Chàng Hoàng Kiều hào hoa với những bộ đồ bóng cái tuyệt đẹp với chàng công công hai hệ. Chàng kể lại tình yêu tuyệt đẹp của mình với Ngọc Trinh :"Đêm bảy ngày ba, vào ra chưa kể". Khâm phục sự cường tráng của chàng Hoàng Kiều lắm, vì mặc dù tuổi chàng bằng tuổi ông ngoại của Ngọc Trinh, mặc dù súng pháo của chàng tắt điện từ lúc bố mẹ Ngọc Trinh còn ở truồng tắm mưa. Mặc dù nòng súng đại bác của chàng đã rút hàng co quắp và vĩnh viễn chỉ hướng 6 giờ nhưng chàng không thể từ bỏ cái số trâu già thích cỏ non. Không chơi được thì chơi chay, ngắm chay có sao đâu khi họ có tình yêu cao cả. Tình yêu của Ngọc Trinh với Hoàng Kiều thì chỉ cần tiền, càng nhiều càng ít. Còn tình yêu vô bờ bến của Hoàng Kiều với Ngọc Trinh thì chỉ là, yêu cầu Ngọc Trinh khỏa thân rồi uốn éo bước tới chàng, uốn éo mấy cái nữa rồi bước lui. Rồi lại điệu cũ, uốn éo bước tới bước lui như thế bẩy lần. Hoàng Kiều nói rằng đó là : Đêm bảy ngày ba, vào ra chưa kể của chàng. Thật là tuyệt vời khi thân hình tuyệt đẹp của nàng Tây Thi Việt Nam đang rờn rợn khích máy khi nhảy vũ điệu Nghê Thường Độc Ác trước chàng Đường Minh Hoàng nửa Việt nửa Mỹ đang lên đỉnh cho dù súng pháo hư nhưng con lợn lòng vẫn kêu thét. Hàng ngày nàng Ngọc Trinh của chúng ta, vì tổ quốc vì nhân dân nên cứ phải cắn răng lượn lờ bước bảy, bước ba như thế trước khuôn mặt chó hoang của Hoàng Kiều, cùng tia chiếu của đôi mắt mang hình viên đạn của chàng.

Nhưng thôi. Chúng ta hãy để cặp tài tử giai nhân ở lại với niềm hạnh phúc lớn lao của họ và quay về với chính sách kinh tế tuyệt vời của Đảng ta có tên kế hoạch "L". Sự thành công của Ngọc Trinh đã gây nên một cơn sốt thật sự trên đất nước ta. Ai cũng muốn là Ngọc Trinh, giống Ngọc Trinh. Ai cũng muốn đẻ con gái giống Ngọc Trinh để lớn lên hành động vì đất nước giống như Ngọc Trinh đã làm. Thật may mắn quá, đất nước Việt Nam chúng ta mà không có những em Ngọc Trinh ấy thì bỏ mẹ, mất cha nó nước rồi còn gì.

Kế hoạch sáng suốt và đầy tính nhân văn và vì con người của Đảng ta đã thành công vĩ đại. Biết dựa vào nhân dân để thực hiện quyết sách sáng tạo của mình để đem đô la về dựng xây đất nước. Đảng ta tài thật. Tài đến thế là cùng. Tiên sư Đảng ta....

Mai Tú Ân

1/1/18

Những kẻ phá chùa Liên Trì có còn hưởng mùa Xuân không ?



Chùa Liên Trì, một ngôi chùa nhỏ bé cổ kính nép mình bên tán lá cây ven dòng sông Sài Gòn đã 40, 50 năm qua thì mùa xuân này không còn nữa khi sắc xuân rộn ràng kéo tới. Chùa không còn soi bóng nơi bờ sông cảnh tăng ni tất bật sửa soạn cuối năm cho Phật Tử vào nhang khói nữa. Thầy trụ trì Thích Không Tánh cùng vài nhà sư bỗng bơ vơ và lang thang đứng nhìn gạch đá ngổn ngang của ngôi chùa đã bị bức tử, bị giết chết tươi bởi những kẻ vô đạo, vô luân, vô pháp. Họ không thể chết theo nên giờ như những vong hồn lạc lối ở cái nơi vốn là nơi yên lặng suy tư bao đời nay cùng tiếng chuông boong trầm mặc lan xa xa...



Chùa Liên Trì vẫn còn cái tên gọi của một đống đổ nát, bị thất thủ và rồi sẽ biến mất. Những con đường mới xây rộng khang trang sẽ thay thế ngôi chùa, cũng như lợi ích rõ ràng đã biện minh cho hành động thẳng tay. Và chính quyền, cùng những kẻ đứng sau quyết định cưỡng chế chùa này có còn chút tâm lay động khi gió xuân về, khi người người vui mừng đón xuân qua đống đổ nát của chùa Liên Trì xưa. Tiếng hờ ai oán của Phật tử nhớ chùa xưa chen trong tiếng mõ xa xa tiếc nuối... 

Chùa Liên Trì đã chết. Thầy Thích Không Tánh cùng các thầy khác ngơ ngẩn khóc vì số phận nghiệt ngã quá khi gặp cướp núi giữa cổng chùa. Và câu hỏi đau đáu rằng, đền, chùa, nhà thờ hay bất cứ cơ sở thờ tự nào không phải và không bao giờ là đất lấn chiếm để bị đối xử như thế cả. Đất ấy là xương máu, là mạch nguồn nuôi dưỡng tinh thần của phật tử, hay của giáo dân và không thể tách rời với cộng đồng đã thờ kính tôn giáo đó. Đất ấy, nếu ở vào một thế không thể thương nhượng thì cũng phải thương nhượng đến tận cùng, và chỉ thương nhượng mà thôi. 

Nếu biết trân trọng các di sản của mình thì cũng phải biết trân trọng các di sản của mọi tôn giáo khác trên lãnh thổ này. Rằng khi ta trân trọng mọi điều đáng trân trọng, xử lý công việc trên tinh thần tôn sư trọng Đạo thì mọi việc sẽ không trở nên dễ dàng hơn nhưng nhân văn hơn, hài hòa mọi lợi ích của cộng đồng hơn. Rằng luôn có một con đường dẫn đến lối về bình an cho những tâm hồn trong sáng. Và sẽ không có con đường bình an ấy nếu trái tim cứ bị bôi đen bởi hận thù, cuồng tín.

Và lúc đó sẽ không có cảnh chùa Liên Trì khóc tức tưởi vì bị cưỡng ép, và những kẻ phá chùa có được hưởng mùa Xuân không khi báng bổ thần thánh, giẫm đạp lên Phật Pháp và phá hoại chùa Liên Trì. Làm gì có mùa xuân cho những kẻ buôn thần bán thánh, làm gì có hoa nở chim bay, ong bướm dập dờn hút mật trong cảnh thanh bình muôn thuở mà tôn giáo đã đem lại đời sống tâm linh cho người dân, mà lại đến được với những kẻ vô đạo ấy. Chỉ có tai họa đến với họ, không ai cầu khẩn cho họ gặp tai họa mà họ gặp từ khi gieo quả ác rồi. Người ta thờ cúng không biết có được lên Niết Bàn không, nhưng phá hại chùa, giẫm đạp lên Phật Pháp thì gặp nghiệp chướng ngay. Bí thư thành ủy Đinh La Thăng đã gặp ngay nghiệp chướng rồi. Còn những kẻ thừa hành thì sớm sẽ gặp quả báo nhãn tiền. Tất cả những kẻ thủ ác sẽ không bao giờ được hưởng những mùa Xuân yên vui thanh bình nữa. Không bao giờ...

Hô, hô, hô..
.
Khóc đi Thầy ơi, Thầy ơi cứ khóc,

Khóc để mai sông cạn khóc đá mòn...


Mai Tú Ân