31/5/14

BÌNH LUẬN VỀ CHIẾN TRANH VN - TQ phần 2


Kịch bản cho một cuộc tấn công (giả tưởng) vào đất nước ta thì cũng chỉ có một. Đó là chia thành hai hoặc hơn các mũi tấn công, đột kích hay gọng kìm để mau chóng vượt qua hàng trăm cây số đồi núi hiểm trở cùng các công sự bố phòng mà chúng ta đã xây dựng lên từ năm 1979 và củng cố thêm vào những năm sau. Đấy là nơi tử địa, nơi chúng bỏ xác nhiều nhất. Và đây cũng là những con đường xâm lược bao năm trước của quân Tàu, cũng là những nơi bao năm trước ông cha ta đã cho chúng phơi thây, như Ải Chi Lăng. Đây sẽ là những trận đánh quyết liệt, nhưng chúng ta không nên tử thủ mù quáng, mà chỉ là làm chậm, và gây thiệt hại cho địch quân nhiều nhất, bào mòn sức chiến đấu của chúng mà thôi. Một kế hoạch giống như :"Tiêu thổ kháng chiển" thời chống Pháp được giăng lên như thiên la địa võng...Mìn bẫy khắp nơi. Các toán biệt kích của ta phục kích khắp nơi. Không có một cây cầu nào, một con đường nào còn để nguyên vẹn cho xe kẻ thù bon bon chạy. Chắc chắn chúng sẽ vượt qua, nhưng phải cho chúng đi bộ...


Kẻ thù cho rằng chúng chỉ cần 15 -20 ngày sau ngày N, chúng sẽ vượt qua tuyến cuối cùng, tiến vào vùng đồng bằng, gần như áp sát Hà Nội. Nhưng với lối đánh du kích, không chính qui, bền bỉ dẻo dai thì ta cầm chân địch khoảng 2 -3 tháng, đẩy chúng vào thế bị mùa mưa đe dọa, cũng như cho quân ta có thời gian chuẩn bị các bước tiếp theo.
Cũng có tài liệu nước ngoài, chắc của kẻ địch tung ra để đe dọa, rằng sẽ có một cuộc đổ bộ hoành tráng của 300 ngàn TQLC cùng với lính dù vào một điểm đâu đó thuộc tỉnh Thanh Hóa để nhằm chia cắt đất nước và chặn đường rút lui của ta vào Nam. Kế này tào lao vì TQ làm quái gì có từng đó quân TQLC, và cũng làm quái gì có phương tiện để chở đám đó thực hiện kế hoạch đó.
Về phần chúng ta thì kế hoạch mà đa phần các chuyên gia quân sự đều khẳng định, và anh MTA thấy hài lòng khi "duyệt". Đó là làm rõ nét một cuộc chiến du kích, toàn dân, lâu dài và không mệt mỏi...tuyệt đối tránh những cuộc đối đầu hoành tráng trực diện....chỉ có những trận chắc thắng mới tung quân chủ lực cùng vũ khí mạnh như xe tăng máy bay. Trong giai đoạn đầu , các thứ đồ chơi độc như tàu ngầm Kilo, máy bay Su 29, 30 cũng nên sơ tán che dấu, đợi thời cơ tung ra những đòn quyết đinh..
Hãy nhớ rằng lúc này chúng ta bị oanh tạc khắp nơi, các sân bay, hải cảng quan trọng, đường xá, cầu cống quan trọng đều đã tiêu tùng rồi nên những khí cụ hiện đại phải chuồn chuồn vào vùng Tây Nguyên để bảo toàn lực lượng trước. Bằng mọi giá phải trấn áp đạo quân thứ Năm, gần 5 triệu Hoa kiều trên khắp đất nước.
Cuối cùng khi kẻ thù xuất hiên ở những vùng đồng bằng Bắc Bộ, trước ngõ Thủ Đô HN, thì điều mà giặc Tàu sợ nhất, cũng như các kẻ thù trước đó của chúng ta sợ nhất. Đó là chúng ta bỏ lại Thủ Đô yêu dấu, và rút lui dần vào vùng rừng núii mênh mông của Tây Nguyên, như chúng ta đã làm tương tự vào những ngày cuối năm lạnh giá 1946 để lên chiến khụ Việt bắc...
Chúng muốn chúng ta giao tranh, muốn chúng ta sống mái lắm nhưng đó hoàn toàn là một kế sách sai lầm. Một cuộc giao chiến hoành tráng với tất cả lực lượng, tất cả sức mạnh chỉ khiến chúng ta đi đến một thất bại cầm chắc. Kẻ thù còn mạnh lắm với tất cả sức mạnh, bất chấp mọi tổn thất sẽ không cho chúng ta cơ hội chiến thắng. Quân chủ lực của ta tan nát, Bộ máy lãnh đạo bị tiêu diệt, và có thể đưa đến đầu hàng. Và nếu vậy thì chẳng thà chúng ta đầu hàng ngay từ đầu đi để đỡ khổ dân chết lính.
Nhưng điều kẻ thù sợ nhất là cảnh vườn không nhà trống...Quân đội và chính phủ đã rút lui...Kẻ thù mong một cuộc chiến tranh nhanh gọn, mau đánh mau thắng giờ đây mới thấm thía những bài học của kẻ thù trước vì một kiểu chiến tranh hoàn toàn đặc trưng VN.
Đất nước chúng ta thất lợi với hình chữ S chạy dài và núi non chiếm đa phần ở bên trong. Nhưng giờ đây thì lai là ích lợi hiển nhiên cho một cuộc kháng chiến trường kỳ mà chúng ta khó có thể thua dù trước bất kỳ kẻ thù nào. Lịch sử của chúng ta đã chứng minh hơn một lần rồi cái chân lý ấy rồi. Kẻ thù lần này cũng lại rơi vào cái thế chỉ chiếm đóng những vùng ven biển nhưng đối diện với một phòng tuyến ảo ảo mờ mờ chập chùng đồi núi, với những chiến binh áo đen của chúng ta như những bóng ma của thần chết. Những cuộc đột kích chớp nhoáng nhưng kinh hồn, những cuộc tấn công vào tiếp vận trải dài mênh mông của quân thù, khiến chúng mới chính là kẻ bị bao vây, bị đe dọa...Và kẻ thù của chúng ta hôm nay, nếu gây chiến và rơi vào thế đó thì chúng còn sợ hãi hơn nhữngkẻ thù trước. Đó là rừng núi mênh mông Trường Sơn đang che chở cho đoàn quân chúng ta lại kéo dài mênh mông qua Lào, Miến Điện, Ấn Độ, Pakittan, Apganistsan, Kiếcgitan, và đến vùng Tân Cương..Dù chúng có đánh mạnh đến đâu thì đoàn quân báo thù sẽ chỉ đến gần chúng hơn, để dễ kết liễu chúng hơn...
Không có một kẻ thù nào, dù có bom nguyên tử, dù giàu mạnh bao nhiêu lại có thể chịu đựng được một cuộc chiến cứ kéo dài mãi như thế, bao nhiêu năm đối với chúng ta cũng được. Nhưng kẻ thù của chúng ta thì không...Gánh nặng chiến tránh vô lý, mạng sống của bao nhiêu Nam tử Hán đại trượng phu bị giết như những tên xâm lược, bị QT cô lập, kinh tế điêu tàn, bạo loan ly khai tùm lum ở Tân Cương, Tây Tạng, Vân Nam...Rồi kẻ thù thực sự của chúng là anh nhà giàu hùng mạnh Đài Loan, bao năm mài dao mai phục giờ mới vào cuộc. Và người dân, đa phần đều căm ghét ĐCS sẽ vùng lên cho cái đám Mao ít lên đĩa...
Ôi, thôi...sợ quá. Chưa chiến, chưa bán phát súng nào mà nghe tả thế thì bố thằng Tàu cũng rét rồi chứ đừng nói thằng Tàu. Không chỉ lạnh dế, mà teo cha nó rồi còn chiến cái gì nữa. Thôi, đừng dại chiến với thằng Việt Nam. Dính vào thằngnào chứ thằng đó xúi quẩy lắm. Hỏi anh Pháp, anh Mẽo thì bít liền. Thôi, khôn ngoan nhất là rút giàn khoan 981 về và kêu cái thằng em mất dạy VN ấy đến, rồi hai tay dâng đưa trả nó cái đảo Hoàng Sa và bảo :"Con lạy bố, bố lấy cái Hoàng Sa về đi. Từ nay không có anh em đồng chí chữ vàng chữ đỏ gì hết. Từ nay mày là bố tao"
31/5/2014
Mai Tú Ân
ma-tu-an.blogspot

BÌNH LUẬN VỀ CHIẾN TRANH VN - TQ phần 1

Rảnh rỗi quá, lại nghe mấy thằng cha Gs nước ngoài nói về chiến tranh, anh MTA tức dế quá, bỏ văn nhảy sang võ, nhưng võ mồm thôi để dạy cho mấy cha nước ngoài này hiểu biết thế nào là Triến Chanh nhé. Vì anh MTA cũng là tay viết chuyên về chiến tranh mà. Chuẩn luôn.

Trước hết phải nói ngay rằng chiến tranh giữ VN và TQ là không thể xảy ra trong hoàn cảnh hiện thời. Kể cả toàn diện, lẫn cục bộ và cả căng thẳng như hồi 1979-1989 cũng không xảy ra. Và nếu cần thì anh MTA sẽ có bài riêng nữa để chứng minh luận điểm này, còn bài này thì đặt trong bối cảnh có một cuộc chiến như vậy (giả sử thôi).
Qua việc ngâm cứu tình hình, thì anh MTA, và nhiểu học giả uyên bác của thế giới cũng đã có những nhận định mà anh MTA chôm về để trình bày cho bà con đọc chơi trong những ngày chờ đợi em giàn khoan 981 rút đi nhé. 
Có những vấn đề quan trọng sau đây nếu chiến tranh nổ ra giữa VN và TQ :
Cuộc chiến sẽ không hẳn là toàn diện, một mất một còn (sẽ lặp lại kịch bản mà các anh CS hay xài. Đó là chiếm rồi dựng lên một chế độ bù nhìn ), nhưng cũng khó có thể nói là chiến tranh cục bộ. Vì những lý do là : lãnh đạo hai bên trận tuyến vẫn là những con người sắt đá, giống như những người tiền nhiệm sắt đá của họ, coi mục tiêu của Đảng cao hơn của Dân Tộc...Và cuộc chiến giữa hai chế độ độc tài, toàn trị như vậy, thì khả năng cuộc chiến leo thang , vượt tầm kiểm soát là rất cao so với những quốc gia có chế độ dân chủ phương Tây.
Cuộc chiến sẽ bắt đầu theo một kich bản bất biến. Đó là đòn đánh đầu tiên giữa hai bên, tức là kẻ tấn công đầu tiên thì chỉ có thể là TQ, và phải là TQ chứ không thể là VN. Xét trên mọi góc độ, tư thế, khả năng quân sư...thì TQ sẽ tấn công VN đầu tiên, sau những đụng chạm nhỏ qua lại giữa hai bên và TQ sẽ là bên khơi mào cho một cuộc chiến tranh toàn diện với đòn đầu tiên này...Còn VN, dù muốn cũng không thể và không nên bắt đầu. Có nhiều lý do, nhưng vì ở vị trí nhỏ, yếu hơn rất nhiều cũng như khả năng lực lương hiện tại không thể có một hành động chiến tranh thật sự nào để bất ngờ tấn công sang biên giới TQ được. Và TQ cũng không có một mục tiêu rõ ràng nào thực sự quan trọng đến mức phải liều lĩnh tung ra một cuộc tấn công phủ đầu, bất ngờ triệt tiêu binh lực, thực lực của đối phương cả...Mọi mục tiêu đầu não, quân sự, kinh tế hay các thành phố lớn, trung tâm công nghiệp, khả năng nguyên tử đều nằm quá xa biên giới, ngoài tầm với của VN...
Hơn nữa trong một thế giới liên kết như bây giờ thì hành động tấn công trước như vậy được thế giới coi là kẻ gây chiến, xâm lược và ngay lập tức bị cấm vận...tới mức nào thì còn do xem xét. Nhưng đại loại là tài khoản ngân hàng bị phong tỏa, hàng hóa nguyên liệu nhập cảng sẽ bị kiểm tra và nhữngmặt hàng có thể phục vụ chiến tranh như dầu lửa, sắt thép, kỹ thuật cao...sẽ bị cấm hoặc hạn chế. Quân Giải Phóng (QĐ) TQ, một thực thể quân sự, kinh tế rất hùng mạnh hiện nay của TQ sẽ bị siết chặt hầu bao và không được phép làm ăn với bất cứ QG phương Tây nào. Đây cũng là một lý do để MTA khẳng định là sẽ không có chiến tranh giữa VN và TQ...Nền kinh tế dựa trên xuất khẩu của họ cọi như đi đứt. Số tiền hàng ngàn tỷ đôla tích cóp được và gửi nước ngoài cũng sẽ bị những qui định ngặt nghèo của QT đối với những QG đang có chiến tranh, ép cho sứt mẻ, tiêu ma...Biển Đông sẽ có hàng đoàn tàu chiến của TG tuần tra khám xét (lý do thì khám xét cả của TQ lẫn VN, nhưng TQ vẫn bị chiếu tướng nhiều hơn). Cũng xin nói ngay biển Đông là con đường thông thương duy nhất của TQ ra thế giới bên ngoài. Vi TQ có một đường lối ngoại giao rất tài. Chung quanh biên giới đất liền của họ (chay dài 44.000 cây số qua hàng chục nước) với nhiều chục QG thì CHND TH gây thù oán gần như tất cả. Chỉ còn mỗi Pakitan và Bắc Hàn là còn quan hệ tốt thôi. Nhưng xứ Hồi giáo Pakitan là xứ sớm đầu tối đánh, sẽ trở cờ ngay khi tiếng súng nổ ra trên biên giới VN-TQ, còn quan hệ với Bắc Hàn thì cũng như...không. Chính vì thế TQ luôn nhòm ngó biển Đông của chúngta. Và có chiến hay không thì biển Đông vẫn là cái mạch máu giao thông chính, sống còn với một nền kinh tế hướng ra thế giới của TQ.
Tóm lại là TQ sợ những điều mà QT áp dụng, nếu có chiến tranh sẽ bóp nghẹt họ hơn là sợ sự chống cự của VN trong giai đoạn đầu của cuộc chiến. Có thể nói ví von như thế này. Trong nền kinh tế TG bây giờ, Thế giới cần TQ 1, thì TQ cần Thế giới đến 100 lận. Nhưng như đã nói, chiến tranh (giả định) vẫn xảy ra và TQ vẫn tiến hành chiến tranh bất chấp hậu quả.
Vậy cuộc chiến ấy sẽ diễn ra như thế nào ? CHND TH sẽ tấn công VNDCCH như thế nào và chúng ta sẽ chiến đấu ra răng với quân xâm lược truyền kiếp này, xin để bài sau sẽ tiếp...
31/5/2014
Mai Tú Ân
ma-tu-an.blogspot.com

30/5/14

100.000 CHỮ KÝ KIẾN NGHỊ CHÍNH PHỦ KHỞI KIỆN TRUNG CỘNG, TẠI SAO KHÔNG ?


Vâng, tại sao lại không nhỉ ? Và nếu cần, thì sự căm thù của lòng dân cũng sẽ cho chúng ta đến con số 500.000 cho đến 1.000.000 (1 triệu) chữ ký, hoặc hơn nữa để kiến nghị Chính phủ khởi kiện ngay CHNDTH ra Tòa Án QT. Chỉ cần có người có uy tín trong, hay ngoài nước đứng ra kêu gọi toàn dân, qua mạng thì tôi tin rằng con số chữ ký sẽ luôn vượt yêu cầu. Và chính con số hùng hậu ủngt hộ của toàn dân, và kiều bào nước ngoài sẽ tác động lên CP, và mọi dè dặt, nếu có sẽ tan biến. Bởi CP phải hiểu rằng 1 chữ ký là đại diện cho hàng chục, hàng trăm ý kiến của người dân. Và triệu chữ ký là hàng chục triệu nguyện vọng của toàn dân tộc Việt Nam...
Và đất nước chúng ta lại có thêm một vũ khí vừa mạnh mẽ, hợp pháp để chống giặc trên trường Quốc Tế...Vâng, tại sao không nhỉ ?
29/5/2014
Mai Tú Ân
ma-tu-an.blogspot.com


27/5/14

30 ĐIỀU ĐỪNG LÀM VỚI BẢN THÂN MÌNH...

Những Bài Học Của Cuộc Sống

Không ai có thể quay ngược lại thời gian để bắt đầu lại từ đầu, nhưng bất kỳ ai cũng có thể bắt đầu từ ngày hôm nay và tạo ra một chương mới cho chính bản thân mình, bằng cách không phải làm những điều gì to tát mới mẻ mà chỉ đơn giản là ĐỪNG LÀM VỚI BẢN THÂN MÌNH 30 ĐIỀU SAU ĐÂY :



1. Đừng mất thời gian với những đối tượng sai lầm.

Cuộc sống quá ngắn ngủi, bạn không nên dành thời gian với những người chỉ biết hút cạn nguồn hạnh phúc của mình. Nếu ai đó muốn bạn có mặt trong cuộc sống của họ, họ sẽ tự dành ra chỗ cho bạn. Bạn không phải đấu tranh để giành giật lấy một vị trí nào cả. Đừng bao giờ ép mình vào mối quan hệ với những người coi thường giá trị của bạn. Và hãy nhớ, những người bạn thật sự của bạn không phải là những người ở bên cạnh bạn khi bạn thành công, mà là những người ở bên cạnh bạn khi bạn gặp khó khăn.


2. Đừng chạy trốn các rắc rối của mình.
Hãy đối diện với chúng. Đây không phải là việc dễ dàng. Không ai có khả năng xử lý hoàn hảo mọi vấn đề họ gặp phải. Chúng ta cũngkhông thể ngay lập tức mà giải quyết trọn vẹn một khó khăn. Chúng ta không sinh ra để làm như vậy. Trên thực tế, chúng ta sinh ra để thất vọng, buồn chán, đau khổ, và vấp ngã. Bởi vì đó là toàn bộ mục đích của cuộc sống – đối mặt với vấn đề, học hỏi, thích nghi, và xử lý chúng. Chính điều này đã rèn luyện chúng ta trở thành con người như chúng ta hiện nay.

3. Đừng nói dối bản thân mình.
Bạn có thể nói dối người khác, nhưng bạn không thể nói dối chính bản thân mình. Cuộc sống của chúng ta chỉ tiến bộ khi chúng ta nắm bắt các cơ hội; và cơ hội đầu tiên và cũng là khó khăn nhất mà chúng ta có thể nắm bắt lấy là trung thực với chính mình.

4. Đừng gác lại các nhu cầu của bản thân.
Điều đau đớn nhất là vì yêu người khác quá mà đánh mất bản thân mình, và quên mất rằng mình cũng là người đặc biệt. Vâng, hãy giúp đỡ người khác; nhưng bạn cũng phải giúp đỡ chính mình nữa chứ. Nếu có giây phút nào dành cho bạn để bạn theo đuổi đam mê và làm điều gì đó quan trọng với mình, thì giây phút đó chính là ngay lúc này đây.

5. Đừng cố gắng làm người khác.
Một trong những thách thức lớn nhất trong cuộc sống là làm chính mình trong một thế giới cứ chực biến bạn thành người giống như mọi người khác. Lúc nào cũng sẽ có người xinh đẹp hơn bạn, thông minh hơn bạn, trẻ trung hơn bạn, nhưng họ sẽ không bao giờ là bạn cả. Đừng thay đổi để mong người khác thích mình. Hãy là chính mình, và sẽ có người yêu con người thật của bạn.

6. Đừng bận tâm với quá khứ.
Bạn không thể bắt đầu một chương mới trong cuộc đời nếu cứ đọc đi đọc lại chương cũ. Quá khứ không phải là hiện tại và lại không phải là tương lai. Vậy thì hãy quên nó đi trên con đường vươn tới tương lai.

7. Đừng sợ mắc sai lầm.
Làm việc gì đó rồi mắc sai lầm còn hiệu quả gấp 10 lần so với không làm gì cả. Mỗi thành công đều có một vệt dài những thất bại đằng sau nó, và mỗi thất bại đều dẫn đường tới thành công. Suy cho cùng, bạn sẽ hối hận về những điều mình Không làm nhiều hơn là về những điều mình Đã làm.

8. Đừng trách móc bản thân vì những sai lầm đã qua
Có thể chúng ta yêu nhầm người và đau khổ về những điều không xứng đáng, nhưng dù mọi việc có tồi tệ tới mức nào, thì cũng có một điều chắc chắn: sai lầm giúp chúng ta tìm được đúng người, đúng thứ phù hợp với chúng ta. Chúng ta ai cũng có lúc mắc sai lầm, ai cũng có khó khăn, và thậm chí tiếc nuối về những việc trong quá khứ. Nhưng bạn không phải là sai lầm của mình, bạn không phải là khó khăn của mình, và ngay lúc này đây, bạn có trong tay sức mạnh để xây dựng nên hiện tại và tương lai của chính mình. Mỗi một điều từng xảy ra trong cuộc sống của bạn đều góp phần chuẩn bị cho bạn đón nhận một khoảnh khắc mới chưa đến.

9. Đừng cố công mua hạnh phúc.
Nhiều thứ chúng ta mong mỏi có được có giá đắt. Nhưng sự thật là, những gì thực sự khiến chúng ta hài lòng lại hoàn toàn miễn phí – đó là tình yêu, là tiếng cười, và là những giây phút miệt mài theo đuổi đam mê của mình.

10. Đừng tìm kiếm hạnh phúc ở người khác.
Nếu bạn không cảm thấy hạnh phúc với chính con người bên trong của mình, thì bạn sẽ chẳng thể nào có được hạnh phúc lâu dài với bất kỳ người nào khác. Bạn phải tạo ra sự ổn định trong cuộc sống của mình trước rồi mới nghĩ tới chuyện chia sẻ cuộc sống đó với người khác được.

11. Đừng lười nhác.
Đừng nghĩ ngợi quá nhiều, bởi có thể bạn sẽ tạo ra một rắc rối không đáng có. Hãy đánh giá tình hình và đưa ra hành động dứt khoát. Bạn không thể thay đổi điều mà mình không muốn đối mặt. Tiến bộ bao hàm rủi ro. Chấm hết! Bạn không thể đứng một chỗ mà hy vọng mình sẽ tới được đích.

12. Đừng nghĩ rằng mình chưa sẵn sàng.
Khi một cơ hội xuất hiện, không có ai cảm thấy mình đã sẵn sàng 100% để đón nhận nó. Bởi vì phần lớn những cơ hội lớn lao trong cuộc đời đều đòi hỏi chúng ta phải phát triển vượt quá “vùng thoải mái” của mình – điều này có nghĩa là ban đầu, chúng ta sẽ không cảm thấy hoàn toàn thoải mái.

13. Đừng tham gia vào các mối quan hệ vì những lý do sai lầm.
Cần phải lựa chọn các mối quan hệ một cách khôn ngoan. Ở một mình còn tốt hơn là giao tiếp với người xấu. Bạn không cần phải vội vàng. Điều gì phải đến, sẽ đến – và nó sẽ đến đúng lúc, với đúng người, và vì lý do tốt đẹp nhất. Hãy yêu khi bạn đã sẵn sàng, chứ đừng yêu khi bạn cảm thấy cô đơn.

14. Đừng từ chối những mối quan hệ mới 

Đừng từ chối chỉ bởi vì các mối quan hệ cũ không đem lại kết quả tốt đẹp. Trong cuộc sống, rồi bạn sẽ nhận ra rằng mỗi người bạn gặp đều có ý nghĩa riêng cho bản thân bạn. Một số người sẽ thử thách bạn, một số người sẽ lợi dụng bạn, và một số khác sẽ dạy dỗ bạn. Nhưng điều quan trọng nhất là, một số người sẽ giúp bạn thể hiện được khía cạnh tốt đẹp nhất của mình.

15. Đừng cố cạnh tranh với tất cả mọi người

Đừng lo lắng khi thấy người khác giỏi hơn mình. Hãy tập trung vào việc “phá kỷ lục” của chính mình mỗi ngày. Thành công chỉ là một cuộc chiến giữa BẠN và BẢN THÂN BẠN mà thôi.

16. Đừng ghen tị, hay đố kỵ với người khác.
Vì ghen tị, đố kỵ người khác là bạn đã đặt mình mãi thấp hơn với kẻ đó. Ghen tị là hành động đếm các “điểm cộng” của người khác thay vì đếm các “điểm cộng” của mình. Hãy tự hỏi bản thân mình câu này: “Mình có điểm gì mà ai cũng mong có?”

17. Đừng than vãn và tự thương hại bản thân.
Các khó khăn xuất hiện trong cuộc sốngđều có lý do riêng của chúng – nhằm hướng bạn theo một cung đường phù hợp cho bạn. Có thể khi khó khăn xuất hiện, bạn sẽ không nhận thấy hay không hiểu được điều đó, và có thể đó là một trải nghiệm khó khăn. 
Nhưng bạn hãy thử nghĩ về những khó khăn mình đã trải qua trong quá khứ mà xem. Bạn sẽ thấy rằng, cuối cùng, chúng đã hướng bạn tới một địa điểm tốt hơn, trở thành một con người tốt hơn, có tâm trạng hay hoàn cảnh tích cực hơn. Vì thế, hãy cười lên! Hãy cho mọi người thấy rằng bạn của ngày hômnay mạnh mẽ gấp nhiều lần so với bạn của ngày hôm qua – và bạn sẽ là như thế.

18. Đừng giữ mãi những hằn học
Đừng sống với niềm oán ghét trong tim. Bạn sẽ khiến mình đau khổ hơn so với những gì mà người mà bạn căm ghét có thể làm với bạn. Tha thứ không phải là nói: “Những gì anh đã làm với tôi là chấp nhận được”, mà là: “Tôi sẽ không để hạnh phúc của mình bị hủy hoại vĩnh viễn bởi những gì anh đã làm với tôi”. Tha thứ là câu trả lời… hãy buông ra đi, hãy tìm kiếm sự thanh thản trong tâm hồn, hãy giải phóng bản thân bạn! Và hãy nhớ, tha thứ không chỉ vì người khác, mà còn vì chính bạn nữa đấy. Hãy tha thứ cho bản thân mình, hãy tiếp tục cuộc sống, và cố gắng làm tốt hơn trong tương lai.

19. Đừng để người khác kéo bạn xuống vị trí ngang bằng với họ
Đừng hạ thấp các tiêu chuẩn của mình để thích nghi với những người không chịu nâng cao các tiêu chuẩn của họ. Ta phải là chính ta, kể cả các thành tính đạt được và không hy sinh điều đó vì ai cả.

20. Đừng lãng phí thời gian giải thích bản thân cho người khác.
Bạn bè bạn sẽ không cần bạn phải giải thích gì cả, còn với kẻ thù, thì dù bạn có giải thích bao nhiêu họ cũng chẳng tin đâu. Hãy cứ làm những gì mà bản thân biết là bạn biết làm đúng.

21. Đừng miệt mài làm đi làm lại một việc mà không có “khoảng ngừng”
Thời điểm phù hợp để bạn hít một hơi thật sâu là khi bạn không có thời gian cho việc đó. Nếu bạn tiếp tục làm những gì mình đang làm, thì bạn sẽ tiếp tục nhận được những gì mà bạn đang nhận được. Đôi khi bạn cần phải tạo ra cho mình một khoảng cách để có thể nhìn nhận sự việc một cách rõ ràng.

22. Đừng bỏ qua mà hãy tận hưởng những điều kỳ diệu của những khoảnh khắc nhỏ nhoi
Hãy tận hưởng những điều nhỏ nhặt, bởi vì biết đâu một ngày nào đó, bạn sẽ ngoảnh nhìn lại để rồi nhận ra rằng chúng là những điều lớn lao. Phần tốt đẹp nhất trong cuộc sống của bạn sẽ là những khoảnh khắc nhỏ bé không tên khi bạn dành thời gian mỉm cười với ai đó quan trọng đối với bạn.

23. Đừng cố làm mọi thứ trở nên hoàn hảo
Cuộc sống thực không vinh danh những người hoàn hảo. Nó sẽ trao phần thưởng cho những người hoàn thành công việc. Hãy nhớ rằng trên đời này không có gì hoàn hảo, cũng như không có người hoàn hảo.

24. Đừng đi theo con đường ít bị cản trở nhất
Cuộc sống không dễ dàng, nhất là khi bạn lên kế hoạch đạt được điều gì đó có giá trị. Đừng chọn con đường đi dễ dàng. Hãy làm điều gì đó phi thường.

25. Đừng hành động như thể mọi việc đều tốt đẹp trong khi thực tế không phải như vậy
Suy sụp một lát cũng không sao. Bạn không nhất thiết lúc nào cũng phải tỏ ra mạnh mẽ, và cũng không cần phải liên tục chứng minh rằng mọi việc đều diễn ra tốt đẹp. Bạn cũng không nên lo lắng về chuyện người khác đang nghĩ gì– hãy khóc nếu bạn cần khóc – điều đó cũng tốt cho sức khỏe của bạn mà. Càng khóc sớm, bạn càng sớm có khả năng mỉm cười trở lại.

26. Đừng đổ lỗi cho người khác về các rắc rối của bạn
Khả năng thực hiện được ước mơ của bạn tỉ lệ thuận với khả năng bạn tự nhận trách nhiệm cho cuộc sống của mình. Khi trách cứ người khác vì nhữnggì bạn đang trải qua, nghĩa là bạn đang chối bỏ trách nhiệm – bạn đang trao cho người khác quyền kiểm soát phần cuộc sống đó của mình.

27. Đừng cố gắng làm vừa lòng tất cả mọi người
Đó là điều không thể xảy ra, và nếu bạn cứ cố công làm như vậy, bạn sẽ kiệt sứcmất thôi. Nhưng làm cho một người mỉm cười cũng có thể thay đổi cả thế giới. Có thể không phải là toàn bộ thế giới, mà chỉ là thế giới của riêng người đó thôi. Vì thế, hãy thu hẹp sự tập trung của mình lại.

28. Đừng lo lắng quá nhiều.
Lo lắng sẽ không giúp giải thoát các gánh nặng của ngày mai, nhưng nó sẽ tước bỏ đi niềm vui của ngày hôm nay. Một cách để bạn có thể kiểm tra xem cónên mất công suy nghĩ về điều gì đó hay không là tự đặt ra cho mình câu hỏi này: “Điều này có quan trọng gì nữa không trong một năm tiếp theo? Ba năm tiếp theo? Năm năm tiếp theo?”. Nếu câu trả lời là không, thì nó không đáng để bạn bận tâm đâu.

29. Đừng tập trung vào những gì bạn không mong muốn xảy ra
Hãy tập trung vào những gì bạn thực sự muốn xảy ra. Suy nghĩ tích cực là “tiền đồn” cho mọi thành công vĩ đại. Nếu mỗi sáng bạn thức dậy với tâm niệm rằng ngày hôm nay sẽ có điều tuyệt vời xảy ra trong cuộc sống của mình, và bạn để tâm chú ý, thì rồi thường là bạn sẽ nhận thấy rằng niềm tin của mình là đúng.

30. Đừng là người vô ơn.
Dù bạn đang ở hoàn cảnh tốt đẹp hay tồi tệ, hãy thức dậy mỗi ngày với niềm biết ơn cuộc sống của mình. Ở nơi nào đó, người khác đang đấu tranh trong tuyệt vọng để giành giật lấy cuộc sống của họ. Đừng vô ơn với người khác nhưng quan trọng hơn cả là đừng vô ơn với chính mình.

MTA (st)

"CHIẾN THUẬT" CHỐNG TÀU CỘNG CỦA CQ : "ĐẦU LỘN XUỐNG ĐÍT, ĐÍT LỘN LÊN ĐẦU"

Lại được chùa bữa nhậu cóc ổi với đại ca Thành Đạt. MTA ngâm nga :

- Dạ thưa sư phụ, bài thơ Áo cưới trước cổng chùa của sư phụ...
- Thôi dẹp mày. Giờ này mà thơ thẩn gì nữa. Cứ động đến thơ văn là y như tao thấy mấy Nàng thơ của mình ngâm bằng tiếng Tàu...hết cả hứng. Nhưng hay lém mày ạ. giờ tao ngâm cứu về các chiến thuật chiến lược của thiên hạ...giờ tao bỏ Văn sang Võ...

- Để làm gì hả đại ca.
- Thì để lấy thiên hạ, để đè đầu cưỡi cổ thiên hạ chớ còn làm gì nữa. Tao đã nghiên cứu, vận dụng, phát huy, sáng tạo và cuối cùng đã tìm ra phương pháo đấu tranh với bọn Trung cộng, chước 37 trong 36 chước, gọi là chiến thuật, nghe chẳng thơ chút nào là :"Đưa Đầu xuống Đít, đưa Đít lên Đầu"...Tao đang tính hiến kế để chống giặc Tàu thì ai dè các bố nhà ta đã thực hiện kế sách tuyệt chiêu của tao rồi. Kế đó là gì?
Thế chú có thấy trong "bát trận đồ" ta bày ra để chiến với bọn Tàu lúc này không ? Chỉ có đám Đít, tức đám "dân ngu khu không trắng" là hăng hái xung trận, ỏm tỏi ỳ xèo, còn Đầu ta, tướng sĩ đại quân ta thì vưỡn rung đùi trong bóng tối, chưa thèm lên tiếng, chưa thèm xuất quân...Ngu sao. Cứ để cho đám Đít đó xung trận trước. Đầu ta ngồi sau để nhận định.Sau đó tùy theo tình hình sẽ liệu...Xem nên Hàng hay Huề chứ.
Này nhé. Có phải trong mọi khủng hoảng, chiến trận lớn nhỏ thì ta phải đưa Đầu ra để...đương đầu. vì sao, vì ở đầu tập trung mọi trí tuệ, tinh lực cũng như tài lực của mọi lực lượng để đi đầu. Còn cái Đít thì dù to như cái giành đựng gạo nhưng vẫn chỉ là cái để đựng...cơm. Cũng như trong giáp chiến ta đưa đầu mũi tên, hòn đạn, mũi gươm, đầu ngọn giáo ra để chiến, chớ đâu ai đưa cái cán, cái vỏ đạn ra chiến bao giờ. Ấy thế mà khi có một cuộc chiến sinh tử, hoặc gặp một đối phương quá mạnh, hoặc ta quá khiếp hãi thì sẽ lộn đầu tôm, đưa phần yếu ra để đi đầu, phần mạnh đi sau. Gọi là đưa Đít lên hàng Đầu...hay Đầu lộn xuống Đít. Để làm mô ? Để Đít nó bị gì thì nó...hưởng. Đầu ta vô Can, bảo toàn "cửu trùng", lại không suy suyển đội ngũ kế thừa, đội quân tiên phuông...Mà lại dễ ăn dễ nói với kẻ thù khi hạ màn chứ.
Tạm thời đưa Đầu xuống Đít để ẩn nấp, bảo toàn lực lượng. Bảo vệ sự sắc bén, sự tài tình cùgn sự tiên phong của đạo quân tiên phong cũng như bảo vệ remember bộ nhớ, bằng cách nhét Đầu xuống Đít. Đầu tuy nhỏ nhưng tinh, thông, có đủ mọi khôn ngoan thông thái, mọi tinh túy, mọi điều mọi nhẽ trên đời ở trong gáo dừa của ta nên cần phải được bảo vệ bằng mọi giá....Và ta phải đưa Đít lên tuyến đầu để đỡ đạn, nếu có ai...bắn, cũng như che chắn. Cũng như đẩy đàn bà con nít ra chiến vậy mà. Đít thì to nhưng ngu, có chết bớt cũng không sao, mà còn đỡ cơm. Để thực hiện cái gọi là chiến thuật : "Ai chết chứ ta thì không", mờ mờ ảo ảo ảo, sương sương khói khói theo Tôn Tử Binh Pháp. Chiến thuật ni cần cái mặt dày, cái mày dạn, và thêm cái mũ ni che tai. Gọi là chiêu "Giả điếc qua ải..." Rồi khi kẻ thù đã rút, thiên hạ thái bình ta lại đưa Đầu lên Đầu, và đưa Đít trở về chỗ xuất phát, là về Đít. Đầu vưỡn lãnh đạo, Đít thì vưỡn nghe theo..Y sì như cũ, nguyên vẹn hình hài...
- Ôi giời...Đại ca nói một hồi em chả hiểu gì cả. Đầu Đít lộn tùng phèo như rứa thì còn chi thể thống...
- Cần gì thể thống hả mày. Chỉ cần Gáo Dừa không bị "chấn thương sọ não" là thắng lợi rồi. Để khi không còn thằng Tàu đe dọa, ta lại tiếp tục lãnh đạo, tiếp tục đi...đầu chứ. Còn thì cái Đít có bị gì thì cũng mo phú, vì suy cho cùng thì nó vưỡn chỉ là cái...Mông Đít, được sinh ra chỉ là để cho ông bô, bà bô, ông anh hay chính ta cho ăn....đũa cả là gì...
27/5/2014
Mai Tú Ân
ma-tu-an.blogspot.com

26/5/14

Những cái tát vào mặt Trung Cộng...Tại sao không ?

Tại sao Chính phủ không dứt khoát dẹp quách một cách chính thức cái gọi là "16 chữ vàng", "bốn tốt"...
Tại sao VN không đưa ngay hồ sơ lên Tòa Án Quốc Tế để kiện TC, không những vụ dàn khoan 981, mà cả vụ Hoàng Sa của 40 năm trước.
Tại sao không lấy một ngày trong năm, có thể lấy ngày 19/1, là ngày TQ cưỡng chiếm Hoàng Sa để làm "Ngày Hoàng Sa", hoặc ngày "Hận Hoàng Sa" để dân chúng đời đời ghi nhớ mối hận này, cũng như vinh danh những chiến sĩ VNCH đã tử trận để bảo vệ HS..
Tại sao không mời Đức Đạt Lai Lạt Ma đến thăm VN? Và có lẽ đất nước chúng ta là nơi cuối cùng mà Thủ Lĩnh tôn giáo tối cao xứ Tây Tạng chưa tới...
Tại sao không nâng cấp quan hệ giữa Đảng CS VN với...Quốc Dân Đảng ở Đài Loan lên tầm mức hai Đảng "anh em thân thiết", và chờ đợi cuộc bầu cử TT mới ở ĐL, khi họ nắm quyền lực trở lại thì nâng cấp lên mức "Hợp Tác Toàn Diện". Vì QDĐ là một Đảng hùng mạnh và là Đảng duy nhất trên thế giới công khai muốn loại trừ Đảng CS TQ để thống nhất TQ...
Tại sao không...?
Tại sao không....?
Dù tình hình vụ giàn khoan 981 này diễn biến như thế nào đi nữa thì tại sao chúng ta không thể hiện ngay từ bây giờ những hành động dứt khoát, mạnh mẽ để cắt đứt tuyệt đối đường về với thứ quan hệ tào lao, viển vông...qua đó cũng cắt đứt luôn những trò hăm dọa, nắn gân mà cứ vài năm dân ta lại phải chịu một lần....Phải, Tại sao không ?
26/5/2014
Mai Tú Ân

Fidel Castro: Hoàng đế Cuba đội lốt cách mạng?

Fidel Castro, Người Anh Hùng Cách Mạng Châu Mỹ La Tinh, thì giờ ra sao qua tiết lộ của một hầu cận thân
tín lâu năm. Dường như nhân vật huyền thoại này mỗi ngày lại rơi xuống một bộ mặt giả mới, khi cuộc sống xa hoa như của một vị Hoàng Đế được phơi trần. Xin đọc bài viết dưới đây.
Fidel Castro: Hoàng đế Cuba đội lốt cách mạng? 

                                

25/5/14

MTA CHO ĐIỂM "BỘ TỨ QUYỀN LỰC"...

Gần một tháng khủng hoảng biển Đông, với những gì đọc được thì MTA xin vô phép được vô duyên cho điểm "Bộ Tứ Quyền Lực" của chúng ta.
Anh Thủ Dũng, xét những gì anh đã làm, đã nói, và đã được nhiều người ủng hộ thì MTA xin tặng anh giai 2 điểm Cộng (+2).
Bác Chủ Sang, với những lời mạnh mẽ trong các cuộc gặp cử tri, xin được tặng Bác 1 điểm Cộng (+1)
Bác Chủ Hùng, đã thể hiện rõ ràng nhưng chưa đạt được lòng mong mỏi của toàn dân với cơ quan thể hiện cao nhất ý chí của toàn dân, nên chưa có điểm lần này. Mong lần sau sẽ được tặng Bác dựa trên sự tích cực của QH chúng ta.
Bác Cả Trọng thì mặc dù kính trọng, MTA vẫn phải bùi ngùi cho Bác 1 điểm Trừ (-1). Hy vọng với vai trò lãnh đạo, giai cấp tiên phong của mình thì vai trò của Bác sẽ mạnh mẽ hơn trong thời gian đấu tranh sắp tới chống kẻ thù xâm lấn phương Bắc...
Với tất cả sự trân trọng...
25/5/2014
Mai Tú Ân
ma-tu-an.blogspot.com

"Bế tắc trong cuộc sống" hay phản đối vì sự xâm lấn của giặc Tàu...

Tuyên bố hồ đồ của đại diện chính quyền trong vụ tự thiêu phản đối TQ của một Phật Tử, Bà Lê Thị Tuyết Mai...

Trong cuộc họp báo về vụ việc, Ông Lê Trương Hải Hiếu, Phó Chủ tịch UBND quận 1 đã có những lời lẽ thật lạ đời, không tương xứng với vị trí của mình khi tuyên bố rằng (nguyên văn):
"Qua làm việc với người thân bà Mai cũng như điều tra của cơ quan chức năng xác định, nguyên nhân khiến bà Mai tự thiêu là do bế tắc trong cuộc sống cũng như bức xúc việc Trung Quốc hạ đặt giàn khoan Hải Dương-981 trái phép, xâm phạm chủ quyền Việt Nam."
Câu nói trên đã mâu thuẫn hoàn toàn ý trên dưới, dường như cố tình đánh đồng chuyện lớn chuyện nhỏ, chuyện xã hội riêng tư với chuyện thiêng liêng đang gây xáo động đất nước vậy. Không phải ai cũng đồng ý phương cách chống giặc cực đoan như Bà, nhưng chắc chắn không một người yêu nước thương nòi nào không ngưỡng mộ, kính phục tấm gương Nữ Nhi Oai Dũng của Bà. Và ông có thấy xấu hổ không khi thốt ra những lời như : "Bế tắc trong cuộc sống...", mặc dù những bằng chứng, hình ảnh ngay trong cuộc họp báo đã bác bỏ lời ông rồi..
Giả sử như có như vậy thật thì ông làm sao có thể tuyên bố xanh rờn như vậy khi đã thấy rõ cái chết vì Đại Nghĩa Dân Tộc cao cả như vậy cũng đã được xác mình là như vậy cũng ngay trong câu đó. Và có là xúc phạm đến một người vì nghĩa mà hy sinh cùng biết bao người khác kính phục bà,  khi ông nói những điều đó mà thân xác người ta chưa kịp lạnh không ?
Và giả sử nay mai, Phật tử Lê Thị Tuyết Mai được vinh danh như một vị Thánh Tuẫn Tiết như Đại Thánh Thích Quảng Đức thì những lời tuyên bố chính thức của ông lúc đó sẽ ra răng ?
Chưa kể ông còn đánh đồng những người, những hành động chống TQ đang diễn ra trên cả nước vào một việc mà ông không nên nói và không được phép nói vừa hồ đồ vừa ngớ ngẩn đến như vậy..
25/5/2014
Mai Tú Ân

24/5/14

CÁC VỊ ĐẠI DIỆN CỦA DÂN ĐÂU RỒI...

Theo tin của Blog HNC thì Quốc Hội Hoa Kỳ sẽ ra tuyên bố phản đối hành động của TQ ở biển Đông, tiếp theo lời Ngoại trưởng Mỹ, cùng một số ý kiến phản đối của các dân biểu Mỹ trước đó...tự nhiên MTA thấy giật mình. Ưở, thế mấy anh nhà mình đâu ...
Chỉ thấy TTg tuyên bố vài điều nghe được, còn Quốc Hội ta thì cứ như QH nước nào khác vậy. Các vị đại diện của dân Ta cũng đang họp đấy, nhưng chỉ thấy nói năng bàn cãi những chuyện tào lao, ho lao...Chứ chưa thấy có những lời tuyên bố phản đối mạnh mẽ tương xứng với sự kiện  làm xôn xao, xáo động đồng bào trong nước, cùng kiều bào nước ngoài gần cả tháng nay.
Vậy là sao ? Phải chăng chúng ta đang ở tình trang không có gì quan trọng lắm, hay vận mệnh đất nước vẫn chẳng có gì nguy biến ?
Phải chăng lòng dân đang không sôi sục vì giặc xâm lấn ở biển Đông ?
Phải chăng là không có các cuộc phẫn nộ xuống đường và đã biến thành bạo động ở BD, VA..?
Phải chăng hầu hết mọi người dân VN, bằng hình thức này hay hình thức khác đều đã không chứng tỏ tinh thần yêu nước của mình trong những ngày qua ?
Và cuối cùng là phải chăng đã không có một người phụ nữ Việt Nam, bà Lê  Thị Tuyết Mai, bằng gương hy sinh lẫm liệt cúa mình, đã tự thiêu để phản đối, để thức tỉnh toàn dân đứng lên bảo vệ chủ quyền của đất nước...
Vậy  những người đại diện của dân đâu...
24/5/2014
MTA

Người đầu tiên ngã xuống trong cuộc đấu tranh với giặc Tàu....

Vậy là đã có người đầu tiên, một phụ nữ, bà Lê Thị Tuyết Mai ở TP.HCM đã ngã xuống trong công cuộc đấu tranh chống giặc Tàu. Bà đã tự thiêu trước Hội trường Thống Nhất để phản đối TC xâm lấn ở biển Đông. Còn biết nói gì hơn về người phụ nữ Việt Nam này ngoài một nén tâm nhang để tỏ lòng kính phục. Cầu cho linh hồn bà mau lên với vùng Cực Lạc...
Mai Tú Ân

23/5/14

ĐỂ BẢO VỆ CÁC QUYỀN THIÊNG LIÊNG CỦA MÌNH THÌ CHÚNG TA PHẢI SẴN SÀNG LIÊN KẾT VỚI TẤT CẢ, KỂ CẢ VỚI...QUỈ SỨ.


Tình hình biển Đông có vẻ đang đi vào bế tắc, và rất khó để cho bên nào có được một bước đi thoát khỏi tình trạng này, trong danh dự, trong ngẩng cao đầu...Và kẻ thù của chúng ta, vì biết được thế mạnh của chúng nên chắc càng chơi lâu cái trò nắn gân này. Vì chúng biết càng để lâu thì phần thiệt hại sẽ rơi về phía chúng ta nhiều hơn, nặng nề hơn...Và lúc này thì chúng đang hả hê lắm khi thấy chúng ta cô độc chống trả.
Chưa đầy một tháng, những gì yếu mạnh của nhau đã lộ ra gần như hết cả. Chúng ta không có một chỗ dựa nào vì đã thực hiện một chính sách hòa hoãn "Ba Không", rất hợp lý vào thời điểm đó, với những cái đầu bình thường nhưng lại không hợp lý vào lúc này, trước những cái đầu mang mộng tưởng điên khùng Đại Hán...Và có thể nói chúng ta đã không thành công trên mặt trận ngoại giao rồi...
Có thể nói vào lúc này đây chúng ta là một quốc gia đơn độc nhất thế giới, chống lại một kể thù hung bạo nhất, truyền kiếp nhất. Cũng như trong lịch sử hiện đại của chính chúng ta thì đây cũng lại chính là thời điểm chúng ta đơn độc hơn bao giờ hết để bảo vệ đất nước mình..


Nhưng điều đó không làm cho chúng ta khiếp sợ, nếu biết dựa vào sức mạnh của chính mình, của một khối dân tộc đoàn kết, của đồng bào ta ở khắp năm châu để chống trả. Và cũng còn nhiều mặt trận khác để chúng ta kết hợp, và để cho kẻ địch đừng đắc thắng muốn làm gì thì làm như đi vào chỗ không người...
TQ là một quốc gia hùng mạnh nhưng không phải không có điểm yếu...Và chúng sẽ có nhiều điểm điểm yếu hơn nữa nếu chúng ta cho chúng biết là chúng ta sẽ không từ nan biện pháp nào, hoặc liên kết với bất cứ ai. Mỹ, Nhật, Philippin...thậm chí cả Đài Loan.
Nếu cần chúng ta cũng liên kết với bất cứ tổ chức nào có cùng "chí hướng", như rất nhiều tổ chức và quốc gia Hồi Giáo đang ủng hộ độc lập cho vùng Hồi Tân Cương, hoặc vùng Tạng...hoặc ít nhất thì cũng cho phép họ đặt cơ sở hoạt động trên lãnh thổ chúng ta, kể cả những tổ chức tào lao như Pháp Luân Công...
Hôm qua thủ tướng đã tuyên bố làm nức lòng người rồi, và cũng đã đến lúc chính phủ nên nghĩ đến những biện pháp kiên quyết, thậm chí cực đoan để đối phó với những nghênh ngang, láo xược và cho chúng biết chúng ta có thể làm gì...Hãy nhớ rằng chúng ta là một QG nhỏ, và chúng ta không đi gây hấn, nên khi bị một kẻ lớn o ép như thế này thì chúng ta có toàn quyền, bằng mọi cách để bảo vệ Tổ Quốc, cùng danh dự đất nước...Và để bảo vệ những điều thiêng liêng đó để chống lại kẻ thù luôn muốn đè đầu cưỡi cổ chúng ta thì mọi biện pháp, hành động đều tốt cả. Không có tốt xấu, không có quân tử hay tiểu nhân, không có trắng đen...mà chỉ là có bảo vệ những điều chúng ta đang bảo vệ được hay không mà thôi. Chúng ta không cần đóng vai người quân tử để chống lại kẻ cũng chẳng quân tử hơn chúng ta...
Nếu cần thiết, hãy làm theo lời của một kẻ trong số chúng, Đặng Tiểu Bình: "Mèo trắng hay mèo đen không quan trọng, miễn là bắt được chuột" Hoặc một câu châm ngôn ưa thích của A.Hitler :"Mục đích biện minh cho hành động", hoặc giống như người Paletstin đã chiến đấu như thế nào với người Israen cho đến khi giành được độc lập vậy. 
Vì mục đích bảo vệ những điều thiêng liêng của chúng ta thì chúng ta phải bất chấp mọi hành động, và cũng vì để bảo vệ các quyền thiêng liêng trên, chúng ta sẵn sàng liên kết với tất cả những gì có thể giúp cho chúng ta chiến thắng. Có như vậy kẻ thù truyền kiếp mới không dám động chạm đến chúng ta hôm nay và con cháu chúng ta ngày mai... 
23/5/2014
Mai Tú Ân
ma-tu-an.blogspot.com

22/5/14

MAI TÚ ÂN VÀ GIẤC MƠ LÀM TTG ĐỂ CHỐNG GIẶC TÀU...

Tự nhiên sáng ngủ dậy thấy mình đang ở trong dinh TTg, lại chễm chệ trong bộ wết chứ không còn đánh cái tà lỏn rách như ở nhà nữa...Sướng. Đói bụng tính ăn sáng trước khi họp CP, nhưng trong bao món ăn sáng ở đây lại không có chén cơm nguội, hay cục xôi, hai món quốc hồn quốc túy của mình nên anh MTA đành nhịn. Mình ra đây để làm việc chớ có phải để ăn đâu.
Buổi họp CP bắt đầu với các nhân vật quan trọng mà ai cũng biết mặt. Bác Phó Đam bắt đầu :
- Báo cáo anh MTA...
- Ấy, không được. Anh MTA chỉnh liền. Phải gọi là TTg MTA...(Dù chỉ làm một đêm thôi thì cũng phải...thế mới sướng chứ, mà sướng thật)
Buổi họp diễn ra trong tinh thần nhất trí cao về các phương pháp đối phó với sự lộng quyền ngang ngược của CHND TH...Tất cả mọi biện pháp đều đã được đưa lên bàn của TTg, tức là anh MTA đây duyệt...Sướng.
Sẽ không nói về cuộc họp nữa vì đó là bí mật quốc gia, không được tiết lộ ra ngoài. Nhưng anh MTA cũng lén tiết lộ cho thiên hạ biết đôi điều. Hiện nay chúng ta đang đối phó với một kẻ thù vô cùng xảo quyệt và đểu giả. Chúng chỉ muốn lấn, lấn chúng ta cho đến khi chúng ta phải quì gối mới thôi. Còn chúng ta thì quyết tâm không chấp nhận. Và chính phủ trước đã vận dụng mọi biện pháp có thể để chiến đấu chống lại ý đồ của chúng đến cùng. Nhưng cũng luôn nâng cao tinh thần trách nhiệm với nhân dân, không để xảy ra việc quá khích, vượt tầm kiểm soát, để khổ dân. Nhưng cũng không loại trừ khả năng chúng ta quyết vùng dậy sống mái một phen với kẻ thù nếu chúng o ép chúng ta đến mức không thể chịu được nữa...Duyệt.
MTA hoàn toàn tán thành những biện pháp mà CP trước đã thi hành từ đầu đến giờ, nhất là ở biển Đông. Đó là biện pháp Xông Tới và Né...
Tức là chúng ta đưa tàu ra bao vây quanh khu vực dàn khoan TQ, có mặt 24/7/30, hợp thành một trận địa Thiên La Địa Võng trên vùng biển đó của chúng ta. Khi địch cho tàu tiến tới thì ta...lùi, khi đich lùi thì ta lại...tiến. Dứt khoát không bỏ trống trận địa. Khi bọn chúng dùng tàu chiến chơi màn "Bò Húc" tức là dùng tàu húc tàu ta, thì ta chơi màn "Bò né", tức là..né. Rồi lại quay lại...cứ thế, cù nhẳng cù nhầy thế là hợp lý. Duyệt. Không chơi trò bắn súng nước. Nếu chúng bắn thì ta tranh thủ...tắm nhé. Vệ sinh mà. Còn phía ta thì không bắn, không tắm cho kẻ thù...
Chính phủ tiền nhiệm đã quyết tâm không bao giờ lùi, cho đến khi giặc rút giàn khoan ra khỏi vùng biển thiêng liêng của tổ quốc. Và anh MTA hoàn toàn tán thành. Anh MTA chỉ yêu cầu bổ sung ý kiến là chúng ta sẽ đưa các đội tình nguyện dân sự, gồm mọi thành phần yêu nước sẽ tự nguyện ra đóng chốt ở ngoài đó thay cho các lực lượng quân sự...
Anh cũng yêu cầu là ngoài việc vẫn trấn áp các cuộc tấn công vào người nước ngoài và tài sản của họ thì mở rộng trong nước cho các cuộc tuần hành bất bạo động chống TQ, cho người dân thể hiện chính kiến của mình, bất kể chính kiến nào. Không đánh đồng giữa người yêu nước chân chính với kẻ phá hoại nhân danh yêu nước.
Anh MTA, với vai trò là người đứng đầu CP, sẽ tay trong tay với những người biểu tình mọi tầng lớp, mọi chính kiến đi ít nhất là một vòng quanh hồ Hoàn Kiếm, yếu rồi chỉ đi được có thế thôi. Chớ ngày xưa anh đi tán gái ở HN, anh còn đi được đến 8 vòng lận.À, quên anh MTA còn yêu cầu bên AN thả cái thằng Ba Sàm ra cho hắn về hắn...sàm cho vui. Từ nay đừng động đến cái đám Blog, bléo đi...kệ cha chúng nó..
Còn về việc mấy thằng bạn, thằng anh xỏ lá bỏ rơi chúng ta thì anh MTA chỉ đạo là éo cần. Đây là lúc chúng ta cần tự lực, cần dựa vào trong nước, vào lòng dân VN đang kết thành một khối chớ éo cần thằng anh em bên ngoài nào hết. Mẹ nó chứ, "anh em lắm thì vâng dạ nhiều" chớ được éo gì đâu. 
Anh MTA chỉ thị ban cho giặc Tàu 4 chữ vàng :
Đó là "Vừa éo, vừa run" tức là chúng nó vừa Chiến, nhưng lại vừa run (sợ) chúng ta.
Bên ta cũng có 4 chữ vàng : "Vừa run vừa éo", tức là ta cũng run bỏ mẹ đi, nhưng vẫn éo, tức là vẫn chiến với chúng nó, éo sợ...
Ối, giời ơi...người đứng đầu CP gì mà lại xổ nho kinh thế, anh MTA ngượng quá, tính lủi về quê bỏ nhiệm sở thì may quá, tỉnh cha nó giấc mơ...Toát hết cả mồ hôi hột. Hú vía, số của mình là mần ruộng thôi, chính phủ chính pheo éo gì mà bầy đặt. Mất cả đêm họp hành bàn bạc toàn chuyện QG đại sự mà éo có một miếng gì bỏ bụng...
Thôi, đến giờ trâu dắt ra đồng rồi, đi cày thôi..
22/5/2014
Mai Tú Ân
ma-tu-an.blogspot.com

Chưa bao giờ tôi yêu lá cờ Tổ Quốc bằng lúc này...

Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước, 
Súng ngoài xa chen khúc quân hành ca...
Giờ đây cứ mỗi lần nhìn thấy cặp cờ đỏ sao vàng ni tung bay là ta chỉ còn muốn lao đến ôm trọn lấy cả hai lá cờ Tổ quốc ấy vào trong lòng mình và siết cho thật chặt cả hai em luôn. Giữa chiến trường súng đạn nổ léo nhéo, ta chỉ muốn hôn lên hai ngôi sao vàng rực rỡ ấy cho thật nhiều, hôn cho thật sâu và hôn cho thật lâu luôn...
Xưa ngã xuống với da ngựa bọc thây, thì nay anh lại có cả vải đỏ lẫn vải vàng thay chiếu để đưa anh về với đất Mẹ. Cờ đỏ bọc thây, sao vàng bọc mũi thơm phức mùi sữa còn non non...




21/5/14

"KHỦNG HOẢNG BIỂN ĐÔNG" VÀ CÂU HỎI TẠI SAO ?


Lướt tuần tự qua những gì báo chí nước ngoài viết về cái gọi là : "Khủng hoảng biển Đông" giữa Trung Quốc và Việt Nam thì điều đầu tiên là chẳng có gì đáng quan tâm. Hai anh em nhà này  năm nào chả vùng vằng làm mình làm mẩy, um sùm lên một chút rồi lại im re, đâu lại vào đấy. Năm nay có to hơn, lạ hơn khi anh lớn có dùng tàu chiến, nhưng không để chiến mà lại bàn ủi nhau, húc....còn anh nhỏ kia cũng tàu có súng nhưng lại chơi trò khác, trò bò...né, tức là né tránh... Năm nay "Hội" biển Đông có thêm màn đấu súng...nước. Với các tàu to thì xịt nước to, tàu nhỏ thì xịt nước...không to, nhỏ xíu hà...Chắc để làm ướt áo nhau nhiều..
Đọc thêm thì tiếng kêu gọi thế giới ủng hộ của VN như lọt đâu mất. Ngay cả khối đoàn kết Asian, mà năm tới sẽ kết liền một khối cũng ỡm ờ, năm cũng ừ, mà năm mươi cũng gật. Ông anh quen thuộc Nga ngố thì quăng cục lơ to đùng vào mặt ông em đang cơn bĩ cực. Còn anh Mỹ thì thiên hạ đã dự đoán trước là chỉ vài câu ngoại giao, xã giao, tào lao, mía lao, ho lao...là hết. Việt Nam buồn ca bài buồn :"Đời tôi cô đơn...nên đi đâu cũng cô đơn"
Ở trong nước thì các cuộc tuần hành xuống đường thì, của quốc doanh thì chán...Còn của quần chúng lề trái thì vắng..
Ấy thế mà. Có một sự kiện chẳng ai ngờ đã làm thay đổi cục diện. Như chuyện "Tái ông mất ngựa" vậy. Có một "đám côn đồ" nào đó giật dây...như chính phủ nói...
Thế là thế giới, nhất là thế giới người Hoa bỗng bùng lên kính hoàng khi những hình ảnh tin tức về vụ Bình Dương, rồi liên tiếp hôm sau là Vũng Áng...Và khiến thế giới báo chí nhộn nhịp hẳn lên. Các hình ảnh đám đông, đầu quấn khăn đỏ, cầm cờ đỏ hung hăng, các tòa nhà xưởng cháy đen ngòm, người bị thương máu me nằm la liệt...Rồi những dòng chữ viết vội bằng đủ cách : Không phải của TQ. Ủng hộ VN. Chúng tôi là HQ, không phải TQ - Ủng hộ VN..hiện ra trước các hãng xưởng của nước khác, và đa phần được bình yên nhờ lá bùa này...thì mới làm xôn xao thế giới và rúng động cả một cộng đồng người Hoa ở khắp TG. 
Trong khi ở TQ lúc này dân tình mới bắt đầu chú ý đến biển Đông khi tin tức người TQ bị giết đưa về. Đây là lần đầu tiên sau rất nhiều năm, mới có một cuộc tấn công bố láo vào Đại TQ như thế lày. Họ phát hoảng lên khi thấy chính phủ vội vã cho tàu sang VN "cứu" người...
Ở các nước khác thì các Chinatow vội vã kêu gọi lập các đội quân tự quản, phòng lúc leo thang thì chống lại cộng đồng người Việt tấn công, để rồi bọn Đen, bọn Mễ lợi dụng hôi của ăn theo...
Tóm lại là dân Tàu, hay dân gốc Tàu trên  khắp thế giới xôn xao, lao xao... và hai chữ Bình Dương, Vũng Áng ám ảnh họ trong mấy ngày qua. Và thực tình, ngoài sự phẫn nộ đương nhiên của một số ít thì câu hỏi ám ảnh đa số người dân của họ sau đó vẫn là : Tại sao ? Tại sao người TQ lại bị căm ghét đến thế ? Tại sao ?
Ôi, giời..hỏi ai chứ hỏi anh MTA này thì cũng như...không. Vì anh biết hỏi ai...
21/5/2014
Mai Tú Ân

20/5/14

VỀ BÀI VIẾT :"NGÀY 19/5 NGHĨ VỀ MỘT CON NGƯỜI VN ĐƯỢC THẾ GIỚI VINH DANH" Và cuộc tranh luận trên FB về "Ông Hồ"...

Về cuộc tranh luận đang diễn ra với Thư Sinh Nguyễn trên trang nhà FB của Mai Tú Ân về việc "Ông HỒ" có xứng đáng được vinh danh là một vĩ nhân như bài viết trước đó của Mai Tú Ân không?
Thư sinh Nguyễn : Ca tụng một lãnh tụ là quyền của mọi người nhưng bắt người khác phải nghĩ rằng ông HCM là vĩ đại thì không nên. Hầu hết những người Việt tha hương và ít nhất là một nửa đất nước không nghĩ vậy. Nếu cho rằng những người "không thích" ông HCM là "đả phá xuyên tạc" thì cũng không đúng. Thời buổi thông tin điện toán và các hồ sơ lịch sử đã dể dàng tìm thấy... không phải ai cũng có thể dựng chuyện nói xấu lãnh tụ được. Có người so sánh HCM với Hitler. Tôi thấy như vậy là bất công cho Hitler vì Hitler không giết người Đức. Hitler tàn sát Do Thái và các dân tộc khác chứ không tàn sát chính dân tộc ông ta. Tôi không có ý vào đây để kể tội HCM (vô ích, đã có nhiều người làm rồi) nhưng nói đến ông HCM mà không nói đến cuộc Cài Cách Ruộng Đất (mà ông đã học theo Tàu) đã giết biết bao người dân VN vô tội vào những năm 1953-1956 . Sau đó, lại cũng học từ Tàu, ông ra lệnh "sửa sai"... Xúi dục và cưỡng ép để con tố cha và vợ tố chồng...gây nên cảnh loạn luân thường đạo lý của dân tộc VN và dẫn đến những cái chết uất nghẹn của người dân rồi "sửa sai"...Quá muộn màng! Chỉ một tội đó thôi cũng đủ đời đời bị lên án. Tôi không hy vọng bạn sẽ nghĩ như tôi và cũng không thấy cần thiết để làm điều đó. Chỉ lên tiếng vì không thể im lặng.


Mai Tú Ân : Bạn Thư Sinh Nguyễn thân mến. Cám ơn bạn vì đã vào diễn đàn Mai Tú Ân đọc và comments, mặc dù không đồng ý với ý kiến của bạn nhưng tôi MTA hiểu rằng đây là một sân chơi trên mạng nên phải có sự dân chủ, thoải mái cho tất cả, kể cả những ý kiến trái chiều, miễn là nó không quá dung tục...Và ý kiến của bạn là như vậy, nên tôi rất vui lòng để trả lời vài điểm chính trong bài viết của bạn.
Thứ nhất là tôi không "bắt" người khác phải nghĩ rằng "ông Hồ là người vĩ đại", vì tôi không có cái quyền đó. Thứ hai là cho dù có cái quyền không bao giờ có đó đi nữa, thì tôi cũng không bắt được ai phải tin như vậy bởi lẽ đơn giản là tôi chỉ viết trên DTG của tôi thôi, chứ đâu có "tống đạt" đến nhà ai đâu...Và một ý cuối nữa là, tranh luận "ông Hồ" có phải là vĩ nhânhay không thì lại thật là vô ích giữa tôi với bạn. Cũng vô ích giữa một bên ủng hộ và một bên chống đối. Vì một lẽ đơn giản rằng thực tế "ông Hồ" đã là một vĩ nhân rồi. Dù bạn hay một vài người nào đó có công nhận hay không. Và là một vĩ nhân đúng nghĩa được đa số quốc gia công nhận. Còn ở trong nước VN chúng ta thì tôi tin nếu có một cuộc bỏ phiếu bầu một Vĩ Nhân VN thì chắc trăm phần trăm, "ông Hồ", tức Chủ Tịch Hồ Chí Minh sẽ thắng tuyệt đối, cho dù đó là một cuộc bỏ phiếu dân chủ, minh bạch, công khai và được QT kiểm tra chặt chẽ... bởi có ai sánh được với Con Người đó đâu. Và không chỉ nước VN chúng ta công nhận theo công thức đa số thắng thiểu số, mà còn được QT công nhân trên nhiều mặt, kể cả những mặt như văn hóa, văn nghệ. Và theo cách bạn nói thì tôi cũng không vào đây để ca ngợi "ông Hồ", vô ích vì đã có nhiều người làm (ca ngợi) rồi...
Còn việc so sánh Bác Hồ với Hitler của bạn thì thật là quá đáng, nhưng như đã nói chúng ta sẽ cởi mở thoải mái trong một sân chơi dân chủ nhé. Bạn nói Hitler không giết người cùng dân tộc Đức tức là ngụ ý ngược lại phải không ? Tôi xin trả lời. Bác Hồ có giết hay có ra lệnh giết ai đó thì tôi không dám nói vì có biết mô mà nói răng, nhưng cứ cho là có đi thì cũng chẳng có gì lạ cả vì ông là một nhà Cách Mạng phải bôn ba đi khắp thế giới và trở về với quyết tâm sắt đá là giành độc lập cho dân tộc, thì liệu ông có còn là một vĩ nhân xứng đáng không nếu không mạnh tay tiêu diệt kẻ thù trong một bối cảnh CM sôi sục như thế, và yếu mềm để cho kẻ thù tiêu diệt mình. Chưa nói tới chuyện đúng sai, mà chỉ nói tới chuyện để cho kẻ thù tiêu diệt mình thì làm gì còn mạng mà làm nên chuyện gì nữa, chứ chưa nói tới chuyện có làm vĩ nhân hay không. Nếu cho chọn lựa giữa tiêu diệt kẻ thù hoặc yếu lòng để kẻ thù tiêu diệt mình thì tôi chọn ngay phương pháp thứ hai mà không ngần ngừ gì hết và tôi tin rằng tuyệt đại đa số nếu không muốn nói là trặm phần trăm, trong đó có cả bạn nữa sẽ chọn lựa giống như tôi. Và bác Hồ cũng đã có một chọn lựa bình thường giống như tất cả mọi người, đó là chọn lựa giống chúng ta. Vậy mà giờ đây những hành động đó lại bị mang ra phê phán thì liệu có công bằng hay không ? Hãy nhớ thêm một điều rằng Bác Hồ không phải là con của vua chúa, được dựng lên để thừa kế ngai vàng, mà bác là một người Tay Không Gây Dựng Cơ Đồ hoặc là "Tay không giành được thiên hạ" thì một ngừoi yếu mềm liệu có làm được điều đó không? Và tính quyết đoán, cá tính mạnh mẽ thậm chí là tàn bạo thì phải là một trong những đức tính của một lãnh tụ, một vĩ nhân thời đại...
Trở lại chuyện so sánh Hitler thì tôi cũng sẽ đưa bạn những câu hỏi cho bạn để trả lời nhé. Vậy bác Hồ có đưa dân tộc VN đến chỗ đau thươgn tan nát đến mức suýt mất cả QG, với cả chục triệu người Đức phải bỏ mạng, và đa số đó là những người đàn ông Đức tuyệt vời nhất của đất nước họ, bị dẫn vào cuộc chém giết lớn nhất và khủng khiếp nhất của đệ nhị Thế chiến, làm cho bao nhà tan cửa nát khi ông Hitler của bạn đã đem đến cho người Đức. Ông ta đã tạo cho dân tộc Đức hùng mạnh một cơ hội tốt nhất để bị cả thế giới hùa vào đập tan tành, chiếm đóng lâu dài, phải chia cắt và đau khổ điêu linh bao nhiêu năm ? Bác Hồ của tôi không làm những việc điên khùng như ông nọ của bạn. Và tôi không tranh luận với bạn về việc này, bởi lẽ ông Hồ của tôi đã được cả thế giới vinh danh rồi, còn ông Hitler của bạn thì không.
Ta tiếp nhé. Cải cách ruộng đất theo Tàu, làm chết dân oan ức gì đó. cứ theo tài liệu trôi nổi trên mạng đi thì cũng thấy rõ ràng là "ông Hồ" đã sửa sai và nhận khuyết điểm rồi mà. Và một lãnh tục đứng ra nhận khuyết điểm trong khi đang đứng ở trên đỉnh cao quyền lực tuyệt đối mà phải đứng ra nhận lỗi công khai trước dân thì cũng là một hành động hiếm hoi và xứng đáng làm một vĩ nhân đấy bạn ạ. Tất nhiên sẽ còn nhiều tranh cãi nhưng con người thì ai chẳng có thể phạm sai lầm, nhưng biết sửa chữa sai lầm đó thì mới là một người toàn vẹn ,cho dù tội lỗi có nặng đi nữa. Bác Hồ không phải là một ông Thánh mà là một con người bình thường như mọi người VN khác và cũng chính vì thế mà Bác mới trở thành một Con Người Vĩ Đại được đa số người VN ủng hộ. Cho dù tất cả cái mớ ba lăng nhăng trên mạng có là sự thật đi nữa thì cũng không làm suy suyển cái hình tượng cao đẹp :Bác Hồ trong lòng đa số người dân VN rồi. 
Bạn viết một câu mà tôi không hiểu ý lắm rằng chỉ nội một tội thôi thì bị đời đời lên án. Tôi không nghĩ rằng một Vĩ Nhân, chỉ phạm một lỗi thì bị đời đời lên án, tức là không trở thành vĩ nhân ư ? hãy đọc lại lich sử thế giới đi bạn trẻ ạ. Tổng thống A. Lincol đã gây ra thảm họa lớn cho dân Mỹ thời đó, nhất là các bang miền Nam thì mất hết sạch, từ nô lệ cho tới người thân trong cuộc huynh đệ tương tàn, nội chiến 1861-1865 với hơn 600.000 người tử trận. Kinh tế khủng hoảng...Một cuộc nội chiến có thể tránh được dễ dàng nếu lúc đó có một lãnh tụ mềm dẻo hơn của đảng CH nắm quyền ở Nhà trắng. Bởi vì chỉ cần bãi bỏ chế độ nô lệ trên cơ sở bãi bỏ dần dần, có một lộ trình rõ ràng, và quan trọng hơn là nhà nước, người đứng ra yêu cầu bãi bỏ chế độ nô lệ phải trả tiền cho những nô lệ được chủ nô phóng thích...vì những nô lệ đó là tài sản của họ, và trogn bối cảnh những năm đó thì điều đó hoàn toàn hợp pháp, hợp lẽ... Và đó cũng là yêu cầu chính đáng của các bang miền Nam. Nhưng ông Lincon đó cùng với các đảng viên Cộng Hòa lại đòi bãi bỏ ngay lập tức và không có bồi hoàn chế độ nô lệ, tức là tước đoạt tiền bạc của cải sạch sành sanh của các chủ nông miền Nam vì nô lệ là tài sản hợp pháp của họ, có giấy tờ đang hoàng như ở VN ta hiện giờ có giấy tờ đỏ cho các mảnh đất mình có được ấy. Nay bỗng dưng tước đoạt vô lý như vậy thì bảo sao các bang miền Nam không đứng lên chiến đấu thì cũng chẳng có gì lạ. Cũng như bỗng dưng ở VN bây giờ tự dưng NN đòi tịch thu đất đai tất cả của người dân thì bảo người dân không đứng lên chiến đấu mới lạ...Mình chỉ ví dụ cho bạn một thôi để ban thấy rằng một sự sai lầm không hề ảnh hưởng nhiều đến sự nhận xét của thế hệ sau nếu người đó còn chứng tỏ cho dân tộc nhiều thành công hơn nữa thì họ sẽ lại quên đi hoặc tha thứ cho sai lầm, nếu có, và bài học của ông Lincol cũng vậy và giờ ông là một trong những vĩ nhân không thể chối cãi của nước Mỹ. Và Bác Hồ thì cứ cho những điều bạn nói là có thật đi nữa thì chắc hẳn trong cuộc "bỏ phiếu bầu vĩ nhân VN" mà tôi đã nói trogn bài viết thì Bác Hồ vẫn là người chiến thắng tuyệt đối. Vì nhiều lý do như không có đối thủ xứng đáng trong toàn bộ lịch sử VN nếu chúng ta làm một việc thất đức và vô duyên là so sánh tất cả nhân vật LS của chúng ta để so sánh... những nếu có một cuộc so sánh vô duyên đó, thì bác Hồ vẫn thắng cứ, và nếu có lỗi lầm thì bao nhiều thành tích mà không ngưuời VN nào cùng thời có thể làm được như giành lại độc lập cho tổ quốc VN....chỉ mấy việc trên thì bác Hồ không chỉ là một Vĩ Nhân VN mà còn xứng đáng làm Cha già của dân tộc nước VN XHCN. Và một ý cuối cùng là dù chúng ta tranh luận thế nào, dù có phe này phe nọ ý kía thì Bác Hồ đã là một vĩ nhân trong lòng  người VN rồi...
Vài lời dông dài gửi đến bạn, cũng không nhằm thuyết phục bạn đâu, mặc dù tôi rất muốn điều đó, nhưng hãy để thời gian, và sự thật công khai thuyết phục bạn thì tốt hơn. Và tôi với bạn cũng có nhiều điểm tương đồng về Chủ tich Hồ Chí Minh nhưng chưa thuận tiện để nói ra thôi bạn ạ. Chúc bạn Thư Sinh Nguyễn vui, và cám ơn bạn đã tham gia diễn đàn MTA. Cám ơn tất cả mọi người và chúc vui đến tất cả nhé.
20/5/2014
Mai Tú Â

16/5/14

Blitzkrieg - Chiến thuật "Chiến Tranh Chớp Nhoáng" của Đức Quốc Xã.



Chiến thuật mới này do người Đức Quốc Xã áp dụng ngay khi bắt đầu cuộc chiến và đã phá tan mọi phòng tuyến, mọi nỗ lực phòng thủ và bảo vệ đất nước của một loạt các quốc gia hùng mạnh lúc bấy giờ như Ba Lan, Pháp, Liên Xô (thời ký đầu của chiến tranh...và gây kinh hoàng cho thế giới còn lại. Lúc đó theo các báo chí và quân đội các nước thì quân đội Đức lúc đó bất ngờ xuất hiện cùng với từng đoàn xe tăng hùng hậu như các đoàn ngựa chiến quân Mông Cổ Atila, các đoàn quân giương cao những lá cờ  chữ thập của  như những đoàn chiến binh từ một thế giới khác, cực kỳ thiện chién, đánh đâu thắng đó.Vậy chiến thuật ấy là gì, và tại sao nó lại gây kinh thiên động địa như vậy.



Blitzkrieg (hay được dịch là chiến tranh chớp nhoáng) là một từ tiếng Đức mô tả cách thức tiến hành chiến tranh của Quân đội Đức Quốc xã trong Chiến tranh thế giới thứ 2, nhắm đến mục tiêu nhanh chóng bao vây tiêu diệt chủ lực đối phương bằng các mũi vận động thọc sâu của các đơn vị xe tăng - cơ giới hoá hợp thành tập trung sau khi đã phá vỡ phòng tuyến với sự hỗ trợ của không quân.

Cho đến đầu Thế Chiến 2 thì người Đức mới đủ phương tiện để trang bị cho các chiến dịch Blitzkrieg của họ. Chủ lực của chiến thuật này là xe tăng đã được sản xuất hàng loạt, lấy tử công nghệ sản xuất xe hơi của hãng Ford, Mỹ nên nước Đức Quốc Xã đã sản xuất được rất nhiều xe tăng. Song song đó, họ chọn lựa không quân gồm có các phi cơ bổ nhào Stuka đánh bom dọn chiến trường. Có điện đài riêng cho mỗi xe tăng. Có xe mô tô ba bánh làm nhiệm vụ đi theo xe tăng để chở vũ khí đạn dược, tải thương cho lính xe tăng. Nhưng thất bại là họ không kịp trang bị cơ giới cho toàn bộ lực lượng bộ binh cơ giới (mới trang bị được 50% thì chiến tranh bùng nổ) Mãi cho đến cuối năm 1944 thì mới trang bị đầy đủ cho lực lượng cơ giới hợp thành...

Chiến thuật Blitzkrieg gồm có hai phương án tấn công. Một là một mũi đột kích toàn lực bằng lực lượng xe tăng đánh thẳng vào chính diện đối phương, gạt đối phương ra mà tiến lên, rồi các lực lượng bộ binh cơ giới tiến sát sau lưng xe tăng để tiếp quản. 

Chiến thuật thứ hai thông dụng hơn, Đó là gồm hai mũi gọng kìm tấn công và hợp nhất tại sau lưng đối phương, gây bao vây rồi quân bộ binh cơ giới hoàn thành nốt vòng vây. Đây là các chiến dịch Ba Lan, Hà Lan, Pháp và giai đoạn đầu của cuộc chiến Đức - Xô với những thành công vang dội...
  Xem thêm

MTA

15/5/14

XIN ĐỪNG ĐÁNH ĐỒNG NHỮNG NGƯỜI YÊU NƯỚC VỚI NHỮNG KẺ GIẾT NGƯỜI, CƯỚP PHÁ...NHÂN DANH YÊU NƯỚC.

Những kẻ thủ ác ở Bình Dương hôm qua, những kẻ đã chống và giết người đang thi hành công vụ (BD), thì hôm nay những kẻ tương tự, cùng với những lý do tương tự lại tấn công tàn bạo ở Vũng Áng và lấy đi mạng sống của những người nước ngoài vô tội, những người không hề liên quan đến cái đám giặc cướp đang gầm ghè ở biển Đông. Họ chỉ là những người đi mưu sinh cuộc sống ở xứ sở của chúng ta, như hàng triệu đồng bào của chúng ta đang mưu sinh cho cuộc sống ở trên khắp thế giới này. Họ không hề có một chút lỗi nào khi mang cái tên công dân của đất nước họ, cũng như không có chút lỗi nào khi là đồng hương với với những kẻ chủ mưu đang gầm ghè ở biển Đông kia...

Những kẻ đã, đang và sẽ còn gây rối để phá hoại, để giết ngừoi vô tội vạ để góp phần đưa đất nước chúng ta trở thành, hay trên đường trở thành đất nước rối ren, bạo loạn, tàn bạo với việc tàn sát dân lành, người nước ngoài và tài sản của họ...Để rồi chúng ta phải quì gối trước bọn giặc Tàu, dưới mọi hình thức khác nhau, không phải vì chúng ta thua giặc Tàu, không phải vì chúng ta sợ chúng, lại càng không phải vì dân tộc ta trở nên ươn hèn không thể đứng lên bảo vệ những điều thiêng liêng của dân tộc, mà chỉ vì bị một số ít những kẻ trong chính chúng ta phá hoại sự đoàn kết mà giờ đây cần thiết hơn bao giờ hết. Chính những kẻ đang gây tội ác bằng cách kích động hận thù mù quáng, nhưng hành động không hề mù quáng chút nào khi nhắm vào phá hoại và giết chóc tàn bạo những công dân nước ngoài vô tội của nhiều quốc gia đang đầu tư và làm ăn với chúng ta. (hai địa danh Vũng Áng, Bình Dương phải chăng là hai địa điểm có nhiều đầu tư nước ngoài nhất) của chúng ta lúc này) Chính những kẻ thủ ác đó đang chia rẽ dân tộc, gây rối ren đổ vỡ cho đất nước và kinh sợ cho lê dân bá tánh và cuối cùng thì những kẻ thủ ác này sẽ đưa đất nước này đến chỗ đầu hàng ngoại xâm vì chúng đã phá hoại ở bên trong chúng ta, phá hoại tất cả những gì chúng ta có để chống ngoại xâm. Đó là lòng yêu nước, sức mạnh của sự đoàn kết, sự quả cảm của một chiến binh với tinh thần thượng võ, anh dũng với kẻ thù, không hèn với giặc và không hèn hạ giết những người dân lành vô tội. Chúng sẽ làm cho bạn bè thế giới kinh sợ và quay lưng với chúng ta, chúng sẽ làm cho chính chúng ta kinh sợ và không còn sức chiến đấu chống ngoại xâm, bảo vệ đất nước mà lúc đó chỉ còn là những hình ảnh tối đen ghê rợn của tàn phá và tàn sát của những kẻ tàn bạo...Và chúng đã thành công phần nào rồi qua những vụ như ở Vũng Áng, và khi chúng ta im lặng, tức là khuyến khích những kẻ đó tiếp tục những vụ kiểu như V.A ngày càng lớn hơn, tàn bạo hơn ở khắp đất nước này....
Chỉ có một cách duy nhất để chúng ta không rơi vào những viễn cảnh đen tối trên ,đó là từ chính quyền cho đến từng người dân phải xác định những kẻ đã, đang và sẽ còn gây bạo loạn giết chóc vô tội vạ trên đất nước là ai. Đó có phải là những người yêu nước và đang hành động yêu nước như chúng ta hay không ?
Xin thưa rằng Không! Một ngàn lần Không...Chúng chỉ là những kẻ cơ hội, muốn nước đục để thả câu, cùng đồng hành với những kẻ thích giết chóc, phá hoại...và làm gì có lòng yêu nước khi chúng ra tay tàn sát những người không tấc sắt trong tay...Và nếu không ngăn cản thì chúng sẽ tàn sát đến cả những người dân lành Việt Nam chúng ta, kể cả đàn bà và trẻ con...chỉ để cướp của, hôi của... cùng với thú tính khi được trở nên "mạnh mẽ" vài giây phút trong cảnh máu chảy đầu rơi, nhà tan cửa nát... Chúng khác xa với những người sôi sục căm thù giặc Tàu, nhưng lại biểu tình trong ôn hòa, tôn trọng tuyệt đối đến tài sản, mạng sống của mọi người dân, cũng như luật pháp của đất nước này.
Những hành động vi phạm pháp luật nghiêm trọng đang diễn ra khiến tất cả chúng ta kinh hoàng, nhưng chúng ta không hề sợ mà chỉ rõ ra rằng. Đó là hành động của những quân kẻ cướp, giết người vô nhân tính lại được vờ vịt thủ đoạn với cái nhãn mác yêu nước...Và đối với chúng thì chúng ta sẽ sai lầm khi nhân nhượng, sai lầm khi không mạnh mẽ trấn áp thẳng tay...Chỉ có đưa chúng đến nơi chúng đáng phải đến. Đó là Công Lý, với các bản án hình sự nghiêm khắc nhất...
Còn trong lúc chờ đợi, xin đừng đánh đồng chúng tôi, những người nặng nợ đất nước với những kẻ đó, những kẻ mà giờ đây chúng tôi không muốn gọi tên nào khác ngoại việc gọi đúng tên của chúng cùng những hành động của chúng. Đó là những kẻ khủng bố, những quân giết người vô tội, cùng những kẻ a dua để cướp bóc, hôi của...Và cuối cùng chúng đang là kẻ tiếp tay cho giặc và trong giờ phút thử thách nghiêm trọng này của đất nước chúng ta thì chúng đang trở thành những kẻ còn tệ hơn giặc...
15/5/2014
Mai Tú Ân