29/9/16

Cuộc đấu tranh của giáo dân miền Trung nhất định sẽ chiến thắng...


"Không đền bù cho chúng tôi thì không có một cọng thép nào được ra lò ở Formosa"

Ngày 25/9/2016 đã đánh dấu một sự kiện chưa từng có đã xảy ra ở miền Trung Việt Nam. Linh mục Anton Đặng Hữu Nam đã dẫn đầu 500 giáo dân của mình bình tĩnh, ôn hòa nhưng cương quyết kéo lên thị xã Hà Tĩnh để nộp đơn kiện công ty Formosa về trách nhiệm làm chết biển miền Trung, cũng như phải bồi thường về trách nhiệm ấy. Có thể nói từ thời lập quốc của những người CS đến giờ, hơn 70 năm nay thì mới có sự kiện hy hữu đáng mừng này.



Linh mục Đặng Hữu Nam, cha xứ can đảm của Giáo xứ Phú Yên mà chúng ta đều biết đã không thể khoanh tay đứng nhìn các giáo dân của mình đang khốn cùng trong cơn thảm họa Formosa. Và ông đã cùng với họ khởi kiện, bước vào cuộc đấu pháp lý với những kẻ gây tội ác Formosa.

Đang giữa mùa khốn khổ nhất , biển chết, cá tôm chết và người dân cùng gia đình họ cũng như muốn chết khi kế sính nhai chẳng còn. Những lời hứa hẹn của chính quyền thì vẫn chỉ là những lời hứa hẹn gió bay, khi ngay cả đến những đồng tiền mà Formosa đã đền bù, chính quyền đã nhận đủ nhưng chưa có một đồng xu nào đến tay của người dân miền Trung đang đói khác cả. Vì luật pháp Việt Nam không có điều khoản kiện tập thể nên cha Đặng Hữu Nam, với sự tư vấn của công ty luật Hà Huy Sơn, Hà Nội đã hướng dẫn thủ tục cho bất cứ người dân nào muốn khởi kiện và tất cả sẽ cùng nhau lên đường đi nộp đơn ở thị xã Hà Tĩnh.

Thật khôi hài khi chính quyền, thay vì giúp cho người dân khốn khổ của mình thì lại bố trí công an, an ninh hùng hậu như muốn ăn tươi nuốt sống người dân của mình. Nhưng tất cả đã phải bất lực trước khí phách hơn người, lẫn quyết tâm không gì lay chuyển nổi của bà con. Họ đã nhất quyết xuống đường để đem những lá đơn được viết ra trong nước mắt, trong sự khốn cùng và tuyệt vòng đến được nơi cần đến. Dưới sự dẫn dắt của cha Đặng Hữu Nam, và tư vấn của văn phòng luật sư Hà Huy Sơn, họ tiến thẳng lên thị trấn Hà Tĩnh để nộp đơn kiện công ty Formosa trong trật tự hòa bình. Mặc dù chính quyền dùng đủ mọi cách, kể cả dùng những chiêu thức quen thuộc để hù dọa từ người đi kiện cho đến các chủ phương tiện chuyên chở, nhưng những giáo dân quyết tâm cùng cha xứ can đảm của họ đã bước đầu thực hiện cho bằng được. Đó là lấy lại những quyền lợi sát sườn và không thể bị đánh cắp của họ.

Họ đã bước vào một cuộc đấu tranh cam go, lâu dài và và không thể biết trước kết quả. Những lá đơn kiện của 500 bà con giáo dân đầu tiên này chỉ nhằm vào tập đoàn tội ác Formosa, chỉ Formosa mà thôi. Nhưng oái ăm thay lại có kẻ một kẻ tự nguyện đứng hẳn về phía Formosa để chống lại những người dân lành đi kiện. Đó là chính quyền Việt Nam . Thay vì đứng về phía người dân miền Trung thiệt thòi của mình thì chính quyền ấy lại đứng ở nơi nào không biết được để phá rối các nỗ lực của người dân trong việc tự cứu mình. Thay vì vận động tổ chức cho người dân viết đơn kiện Formosa thì chính quyền địa phương lại cư xử khó hiểu khi vận động ngược lại. Thay vì kiểm tra, kiểm soát Formosa thì chính quyền lại tổ chức phá rối đoàn xe của những người đi kiện. Những hành động của chính quyền đã cho thấy trước rằng, lá đơn kiện của bà con giáo dân, cũng như của bà con miền Trung sau đó sẽ rất khó khăn trắc trở với hy vọng thoát khỏi đói nghèo cứ giảm dần. Bởi không chỉ có cuộc đấu tranh pháp lý với kẻ thủ ác Formosa, mà họ còn có cuộc đấu tranh với chính quyền Việt Nam, giờ đã ở vào phía Formosa rồi, một có cuộc đấu tranh lớn hơn, đòi những quyền làm người mà họ xứng đáng được hưởng hơn ai hết. Và họ sẽ chiến thắng.

Sau bao gian nan, vất vả với tinh thần trật tự, cùng sự quyết tâm thì cha Anton Đặng Hữu Nam cùng đoàn giáo dân đi kiện của mình đã hoàn thành bước đầu công việc đầy vinh quanh, đánh dấu một sự kiện lịch sử mà người ta sẽ còn nhắc đến với lòng kính trọng trong nhiều năm nữa. Rồi người ta sẽ hát những bài tụng ca để vinh danh Chúa khi nói về một đoàn người lam lũ, khốn cùng đã cương quyết ra đi vào một ngày cuối thu buồn tẻ, để tìm đường sinh trong cửa tử.

Xin Chúa hãy che chở cho những con người ấy...

MTA

28/9/16

Đinh Ngọc Thu và trang mạng Anh Ba Sàm hiện nay


Thạch Đạt Lang
Tôi biết đến trang Anh Ba Sàm, cơ quan ngôn luận của Thông Tấn Xã Vỉa Hè chỉ trong thời gian gần đây, chưa quá một năm. Trước đó, tôi có nghe đến tên ông Nguyễn Hữu Vinh, một cựu sĩ quan công an của chế độ CSVN, người sáng lập ra trang ABS bị bắt cùng với cộng sự viên, bà Minh Thúy, nhưng quả thật không quan tâm tới sự kiện này. Tôi chỉ đơn giản nghĩ rằng ông Nguyễn Hữu Vinh bị bắt thì cũng giống như Tạ Phong Tần, Điếu Cầy Nguyễn Văn Hải, Cù Huy Hà Vũ…, công an sẽ giam giữ, điều tra, kết án… rồi lại trao đổi với Mỹ, trang Anh Ba Sàm sẽ phải đóng cửa khi ông Vinh, bà Thúy bị bắt cách đây khoảng hai năm rưỡi.

Cho đến một ngày đầu tháng 11.2015, một người bạn, cũng là một người đàn anh qua email, khuyên tôi nên gửi bài cho ABS, có nhiều độc giả trong nước đọc hơn, trong khi trang Đàn Chim Việt (danchimviet.info) thường đăng bài chậm, dân trong nước ít người đọc vì khó vào. Anh bạn cũng cho tôi cái địa chỉ liên lạc, gửi bài.
Bán tín, bán nghi vì nghĩ rằng ABS đã bị dẹp tiệm, tôi gửi ngay một bài theo địa chỉ anh bạn đưa cho. Chỉ 2 tiếng đồng hồ sau, bài được “lên mạng” cùng một email thông báo của Ngọc Thu là bài đã đăng với đường link dẫn. Trong email, Ngọc Thu gọi tôi bằng bác, xưng cháu (cũng may tôi không phải họ Hồ).
Thật tình lúc đó, tôi nghĩ Ngọc Thu là tên hoặc bút hiệu một người trẻ tuổi nào đó trong ban biên tập có nhiều người của trang ABS, khoảng 30 tuổi hoặc trẻ hơn nên không đính chính chuyện xưng hô. Tuy nhiên sau đó, khi tò mò “lướt mạng”, đồng thời tìm đọc lại những bài đã đăng trên ABS, tôi mới biết mình lầm. Tôi không ngờ sau khi Nguyễn Hữu Vinh bị bắt, trang ABS chỉ có một mình Ngọc Thu phụ trách toàn bộ các công việc biên tập với số lượng bài vở đa dạng đến chóng mặt.
Nhìn vào bài vở trong từng ngày được đánh số rõ ràng, tôi thấy trung bình mỗi ngày có khoảng 15 bài mới. Có lần Ngọc Thu cho biết, những ngày đặc biệt, cô phải làm việc đến lúc ngủ gục trước máy tính với 30 bài, thuộc nhiều thể loại, từ tin tức đến bình luận chính trị, xã hội… các đề tài nóng, gây xôn xao, ồn ào, “bức xúc” trên cả nước, chỉ thiếu phần văn nghệ, thi hoa hậu và tin xe cán chó…
Số lượng bài vở phong phú kích thích tôi tìm hiểu thêm về Ngọc Thu. Dùng Google search, tôi tìm được tấm ảnh một phụ nữ mặc áo màu cam tên Đinh Ngọc Thu, hỏi lại Ngọc Thu, cô xác nhận chính là mình, tôi giật mình khi biết Thu không kém mình nhiều tuổi để gọi bằng bằng bác, xưng cháu, nhưng tôi và Thu không nhắc đến chuyện xưng hô này cho đến thời gian gần đây, khi Ngọc Thu giới thiệu con trai mình hành trình tập luyện trong lực lượng Thủy quân Lục chiến Mỹ (US Marine) ở Quantico, tiểu bang Virginia, trên facebook, tôi mới biết Ngọc Thu ở Mỹ và con gái tôi còn kém con trai Ngọc Thu đến 5-6 tuổi. Nếu “rủi ro” một ngày nào đó, con trai Ngọc Thu gặp con gái tôi, mà “lỡ” có duyên nợ với nhau, Ngọc Thu và tôi trở thành anh chị sui gia thì chuyện xưng hô này sẽ lộn tùng phèo hết.
Trở lại trang Anh Ba Sàm. Nếu chỉ có một người làm việc, việc biên tập, đăng bài với số lượng trung bình từ 15 bài/ngày ở 3 nơi: anhbasam.wordpress, basamnews.info, facebook, đồng thời trả lời email sẽ mất bao nhiêu thời gian? Độc giả hãy thử đọc cho kỹ một bài, so sánh với tin tức nhận được qua các tờ báo trong nước, tìm kiếm hình ảnh liên hệ tới đề tài, bài viết, sửa lại lỗi chính tả, câu văn khi quyết định đăng, trao đổi với tác giả bài viết, sau đó đưa lên 2 địa chỉ của Ba Sàm, rồi vào facebook đăng tiếp, xong gửi email trả lời, cám ơn. Tôi tin rằng không dưới 60 phút/ một bài, nhanh lắm thì cũng phải 50 phút/bài.
Tìm hiểu thêm, tôi mới biết là Ngọc Thu đã bắt đầu cộng tác, làm việc với Nguyễn Hữu Vinh ở trang ABS, trước khi ông bị bắt rất lâu. Lúc đó trang ABS còn mở phần đóng góp ý kiến cho độc giả, phần dịch thuật các bài báo bằng tiếng Anh liên quan đến tình hình Việt Nam và duyệt xóa ý kiến của độc giả hay DLV vào nhục mạ, vu khống, xả rác… do Ngọc Thu phụ trách nhưng gần như ẩn danh, ít người biết đến. Cho đến lúc ông Nguyễn Hữu Vinh đi tù, mọi người mới biết đến Ngọc Thu chính thức đảm nhiệm toàn bộ trang blog ABS. Phần đóng góp ý kiến của độc giả không thể duy trì vì Ngọc Thu không thể cáng đáng nổi. Cách đây vài tháng Ngọc Thu có mở thử lại phần này trong mấy ngày nhưng sau đó đóng lại vì không thể kiểm soát nổi.
Ai có khả năng làm việc trên 12 tiếng đồng hồ trong ngày, không nghỉ ngơi trước màn hình, một tuần lễ 7 ngày, một tháng 30-31 ngày, một năm 365 ngày không nghỉ hè, không du lịch, không một đồng lương, bỏ cả thời gian chăm sóc gia đình, chồng con, hơn thế nữa còn phải trả chi phí cho domain, thuê mướn máy chủ, bảo trì trang mạng và các dịch vụ chống tin tặc? Nơi tôi làm việc trước đây, hãng quy định, để giữ gìn sức khỏe cho nhân viên, những người làm việc với computer không được ngồi quá 6 giờ đồng hồ/ một ngày trước máy tính, kể cả programmer, chuyên viên IT… Chen giữa những giờ làm việc trước màn hình là những buổi thảo luận, tập thể dục, giải trí, cà phê, bánh ngọt… Liệu những người vào trang ABS đọc tin hàng ngày, có mấy ai quan tâm đến những gì mà cô Ngọc Thu đã phải trải qua trong suốt bao nhiêu năm qua?
Giả sử có người đưa ra nghi ngờ: Ngọc Thu nhận tiền, làm việc cho ai đó, được trả lương thì sao? Đồng ý! Nhưng phải hỏi thêm, nếu trả lương cho Ngọc Thu thì ai có thể trả và trả mức lương nào cho tương xứng với một sức làm việc như thế trên nước Mỹ, ở California? Chế độ CSVN thì chắc chắn là không rồi. Chính phủ Mỹ, CIA…? Chính phủ Mỹ giầu thật, nhưng họ có hàng ngàn thứ để lo, liệu họ có cần phải bỏ tiền ra trả cho một blogger nào đó, làm những việc phục vụ dân chúng ở xứ xa lắc, xa lơ nào đó, chẳng liên quan đến họ? Cộng đồng Người Việt Hải Ngoại? Lại càng không thể vì chẳng ai dư giả đến độ bỏ tiền ra đóng góp cho một trang báo online để đọc những tin tức, những bài bình luận không liên quan nhiều nhặn gì đến mình… Đi làm hộc sì dầu, 2-3 job quần quật, suốt ngày lo nghĩ, tối nằm mơ màng chỉ thấy bill sa tối tăm mặt mũi, tiền đâu mà chi cho những viêc không ăn nhậu tới mình?
Hãy tưởng tượng như thế để thấy sức làm việc âm thầm, công lao duy trì trang ABS là một cố gắng tuyệt vời, một sự hy sinh lớn lao, đáng kính nể của một phụ nữ nhỏ nhắn không cao quá 1.60m, không nặng trên 45kg, đã dồn hết tâm trí, khả năng vào một công việc không hề đem lại cho mình một chút lợi lộc, danh tiếng nào trong suốt mấy năm qua, chỉ với một mục đích duy nhất, duy trì mạng thông tin chính trực, đúng đắn, kịp thời cùng những bài tham luận chính trị, nâng cao trình độ dân trí cho người Việt Nam.
Bên cạnh sự hy sinh to lớn đó cũng phải kể đến sức chịu đựng của người bạn đời của Ngọc Thu. Không có tình yêu thương vô hạn, sự thông cảm của người bạn đời, Ngọc Thu không thể giữ được trang ABS tồn tại, đứng vững đến ngày hôm nay sau nhiều lần bị hacker đánh phá, hư hại nặng nề.
Tôi không quen biết nhiều về Ngọc Thu, tất cả chỉ là những liên lạc qua email với những nhận định, phê bình của Ngọc Thu về các bài viết của tôi, cùng những đề nghị cho các bài sắp tới. Nhiều bài của tôi khi gửi tới trang ABS, Ngọc Thu thẳng thắn từ chối, không đăng với những lý do như: không thích hợp với người dân trong nước, thiếu hoặc lý luận không đúng, không dẫn chứng cụ thể, có tính công kích cá nhân…
Trong loạt 15 bài vừa qua của Người Buôn Gió viết về Trịnh Xuân Thanh, chỉ cần một chút suy nghĩ, độc giả dễ dàng nhận thấy cái phóng đại, tưởng tượng, pha trộn thật giả sự việc cho hấp dẫn trong văn phong của Gió. Điều đó không ai cấm cản hoặc chê bai, chỉ trích, tuy nhiên nó sẽ làm cho bài viết mất đi tính phóng sự. Do đó khi viết bài về những sự việc Gió kể, tôi cũng dùng đúng thể văn như vậy, nhưng không hề xúc phạm, nhục mạ cá nhân Người Buôn Gió hay bất cứ người nào được đề cập trong bài, trừ hai nhân vật Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Tấn Dũng, dưới mắt tôi là 2 tội đồ của dân tộc Việt Nam, còn ai muốn bênh vực họ là quyền của người đó.
Độc giả dễ dàng nhận thấy tất cả các bài viết của Gió về Trịnh Xuân Thanh đều được đăng tải trên trang ABS, tuy nhiên trong bài Tản Mạn Ba Sàm mà Buôn Gió mới viết đăng cách đây ít ngày, đăng trên Anh Ba Sàm, nói về Nguyễn Hữu Vinh, Buôn Gió chỉ ca ngợi ông Nguyễn Hữu Vinh lên tận trời xanh, không hề có một dòng hay một chữ nào nói đến Ngọc Thu. Tệ hơn nữa là Buôn Gió đã chỉ trích gián tiếp Ngọc Thu như sau:
Trích: “Ba Sàm không có chuyện đó, anh là một người làm báo lớn, một nhân cách lớn và hướng đến một mục đích lớn. Cái khoảng trống mà anh để lại trong nền thông tin lề dân bây giờ vẫn là một khoảng trống mà chưa có trang tin, người làm tin nào có thể thay thế được. Thậm chí có thể còn là nhiều năm nữa cũng không có cá nhân nào, nhóm nào có thể thay thế được. Bởi không nhiều người hội tụ được những điểm ưu việt như anh.
Những năm trước khi Ba Sàm còn chưa bị bắt, lượng thông tin ngồn ngộn, phong phú, hấp dẫn của trang Ba Sàm khiến cho bất cứ người nào muốn tìm hiểu, đều sáng dậy mở trang Ba Sàm đầu tiên để theo dõi. Những tin nóng hổi đều được cập nhật ở đây, và có những tin rất quan trọng cho những người tìm hiểu về chuyên môn hay vụ việc nào đó. Tôi thích nhất ở Ba Sàm không phải là những tin nóng hổi, nhanh nhất…mà là những mẩu tin tưởng chừng như vun vặt vì dụ ông này thăm chỗ kia, đơn vị này ký kết cái nọ, cuộc gặp mặt của hội đoàn của đảng ở đâu đó…. đấy chính là những tư liệu bổ sung quý báu cho những bài viết của tôi.
Bây giờ thì mỗi lần viết, tôi phải tự lần mò đi tìm, đi tra mất rất nhiều thời gian hơn”.
Một facebooker, ông Mai Tú Ân đã thẳng thắn phê bình Người Buôn Gió, tôi không lặp lại trong bài viết này làm gì.
Một facebooker khác và là một nhà báo trong nước, ông Mạnh Kim cũng có một bình luận trên Facebook như sau“Trang Basam đã đăng trọn hồ sơ Trịnh Xuân Thanh của Bùi Thanh Hiếu, tạm gác lại tôn chỉ thông tin sự thật của mình. Ấy là hành động “mua vui”. Người điều hành basam đã bỏ hết công ăn việc làm để ôm trang basam. Ấy cũng là hành động “mua vui” cho thiên hạ mà còn bị tai tiếng nghi ngờ. Thế giới này thật lắm trò vui”.
Tôi không muốn phê bình, chỉ trích Người Buôn Gió vì hoàn toàn không quen biết ông. Tất cả những gì tôi biết, nhận định về Buôn Gió, chỉ qua những lời tự bạch cùng các bài viết của chính ông, do đó tôi chỉ có thêm một câu hỏi: Một dân giang hồ, từng trải, lúc nào cũng tự hào là tôn trọng nghĩa khí, giữa đường thấy chuyện bất bình chẳng tha, lại có thể hành xử như vậy được ư?
Thạch Đạt Lang

Việc dẫn độ ông Trịnh Xuân Thanh về nước là có thể, nhưng...



Ông Trịnh Xuân Thanh đã trốn ra nước ngoài và nhà nước Việt Nam đã phát lệnh truy nã ông cựu phó chủ tịch tỉnh Hậu Giang này ra khắp thế giới. Vậy thì liệu cuối cùng ông Trịnh Xuân Thanh có bị bắt và áp giải về Việt Nam hay không ?



Câu trả lời là có thể, nhưng phải dựa vào một vài điều kiện tiên quyết sau đây :

- Đây là một vụ án kinh tế, tham nhũng chứ không phải là một vụ án hình sự nguy hiểm nên không thể có chuyện chính quyền quốc gia sở tại mà ông Thanh đang cư trú sẽ bắt giữ ông được. Nếu ông Trịnh Xuân Thanh quyết định cư trú ở Đức hay bất cứ nước nào khác thì đây là lúc ông viết đơn xin tỵ nạn ở quốc giá đó. 

- Dĩ nhiên là ông Trịnh Xuân Thanh sẽ viết đơn xin tị nạn chính trị nhưng đây là một khả năng khó bởi thành tích "chống chính quyền CS" của ông chỉ là một con số Không to tướng

- Phải có bản án cụ thể của tòa án ở Việt Nam kết tội ông Trịnh Xuân Thanh (vắng mặt) cụ thể bằng án tù ở thì nếu có đơn của chính quyền Việt Nam yêu cầu bắt giữ ông Thanh thì chính quyền nước sở tại mới cứu xét. 

.Xin nói thêm là nếu ông Trịnh Xuân Thanh có mang theo được những hồ sơ tuyệt mật có thể làm rúng động Ba Đình khi trưng ra, hoặc phanh phui chính quyền kiểu như trường hợp Snowden (Mỹ) thì lại khác. Nếu có được các tài liêu quan trọng như trên thì không còn việc gì để bàn nữa vì ông ta đương nhiên sẽ được cấp qui chế tỵ nạn ngay lập tức ở quốc gia nào đó, và ông Thanh sẽ ung dung :"Sáng đi chơi cu, chiều đi chơi cù" ở nước đó cho đến khi răng long đầu bạc, mà chính quyền Việt Nam cũng chỉ có nước bó tay mà thôi. 

Ở những bài viết trước tôi đã khẳng định ông Trịnh Xuân Thanh chắc chắn không có được những tài liệu tuyệt mật đúng nghĩa nào cả. Tức là không có những tài liệu hồ sơ gây chấn động dư luận thế giới . Vì nếu có thì ta đã thấy Người Buôn Gió tung lên mạng và làm chấn động cả thế giới rồi, chứ không phải chỉ là những tin làm sướng lòng người dân Việt Nam nhưng lại chẳng có ai kiểm chứng xem có đúng sư thực hay không. Qua đó ta mới thấy được lý do vì sao Trịnh Xuân Thanh lại chọn blogger Người Buôn Gió là nơi phát tán các "tài liệu tuyệt mật" cùng các lời đe dọa đầu lĩnh CS Nguyễn Phú Trọng của mình, mà không chọn các đài VOA, BBC, RFA... Với các đài truyền thông uy tín trên thì họ sẽ kiểm tra chặt chẽ các "tài liệu tuyệt mật" đó trước khi tung ra công luận, còn với Người Buôn Gió thì không. Tuy rằng công hiệu mà NBG tung ra qua Trang nhà của anh cũng là một quả bom rồi, tuy là theo cái cách của anh..

Thêm nữa thì với một kẻ khôn ngoan đi trước thời cuộc như Trịnh Xuân Thanh thì ông ta cũng chẳng dại phun hết những điều tuyệt mật, nếu có ra cho Người Buôn Gió. Ông ta sẽ để dành các tài liệu mật ấy cho mình như một thứ bửu bối để để sau này có thể đàm phán với nhà cầm quyền Việt Nam để dành lợi thế nhiều nhất. Vậy thì câu hỏi là liệu ông ta có các tài liệu có thể làm "rung chuyển thế giới" về chính quyền Việt Nam và làm hả dạ sung sướng cho những người dân Việt Nam như ông ta nói (qua Người Buôn Gió) hay không ? Câu trả lời là Không. Vì mấy lẽ sau đây :

Thứ Nhất với tầm mức của một quan chức bậc trung, không UVTW, quá khứ cũng không ở một Ban Đặc Biệt Quan Trọng nào để có thể tiếp cận thông tin đặc biệt, mà cũng không phải là người có liên hệ ruột thịt, họ hàng gì với lãnh tụ Đảng thì ông ta không thể nào có được các thông tin mật ấy. 

Thứ Hai là chính quyền Việt Nam đã phát lệnh truy nã quốc tế đối với Trịnh Xuân Thanh. Điều đó chứng tỏ những đầu lãnh ở Ba Đình biết tỏng ông Thanh đào thoát này chẳng có cái gì đem theo, chẳng có thông tin nào như :"quả bom sẵn sàng cho nổ tung" cả. Và Hà Nội cũng chẳng cần phải suy nghĩ lâu để phát lệnh truy nã ông ở khắp thế giới mà chả cần phải suy nghĩ đến hậu quả. Vì ví dụ như ông Trịnh Xuân Thanh có quả bom đó thì các anh ở Ba Đình sẽ lạnh giế, chắc chắn sẽ vờ đi, im như thóc ngay...

Ta trở lại vụ dẫn độ "tưởng tượng" nhé. Nếu ông Thanh, vì lý do nào đó mà được tỵ nạn chính trị (điều này khó xảy ra) thì coi như mọi việc đã coi như xong. Nhưng nếu không phải thì sẽ trải qua một loạt các lộ trình sau :

- Không thể dẫn giải ông Trịnh Xuân Thanh về nước bởi lẽ. Việc dẫn giải đối tượng này về nước sẽ dẫn đến ông bị kết án tử hình, bởi xét theo những gì đã biết, với số thất thoát lên hàng ngàn tỷ đồng và nhất là những lời lẽ chống chính quyền của ông (quan Người Buôn Gió). Thì án tử hình theo luật định là cái đang chờ ông Thanh ở Việt Nam. Trong khi đó thì ở các nước văn minh người ta không chấp nhận bất cứ việc nào, dù lý do gì mà phải mang chuột đến miệng của mèo. 

Phải sau khi :"vụ án" Trịnh Xuân Thanh kết thúc, cũng phải từ 1 đến 2 năm nữa cho công việc điều tra và xét xử ở VN, và ông Thanh đã có án (vắng mặt) mà phải không có án tử hình rồi thì đơn xin dẫn độ Trịnh Xuân Thanh đó của VN mới được nước sở tại cứu xét. Và thời hạn thì kéo dài đến vô tận với đủ thứ yếu tố pháp lý liên quan đến Pháp Luật, đến luật dẫn độ của cả nước sở tại lẫn của cả nước Việt Nam. Và công việc này lâu mau thì tùy theo luật pháp của từng nước nhưng tất thảy đều vô cùng mất thời gian, chi ly và tiểu tiết vô cùng. Chắc chắn vợ con của ông Trinh Xuân Thanh cũng xin tỵ nạn cùng ông nên vấn đề dẫn độ ông Thanh sẽ luôn bị yếu tố gia đình vợ con này của ông tác động với vô số các tổ chức phi chính phủ, tôn giáo, nhân quyền, phục nữ, trẻ em....phản đối. Nếu ông Thanh và gia đình tham gia một số tổ chức mạnh và không làm chính trị như Tôn Giáo,Hiệp Hội nào đó... thì thời hạn cứu xét đơn sẽ là vô tận. 

Vì chính quyền Việt Nam không có các hiệp định dẫn độ với rất nhiều nước dân chủ, bởi các nước ấy không muốn, nên chính quyền VN hy vọng sẽ dẫn độ được ông Trịnh Xuân Thanh theo hình thức quan hệ riêng với từng nước, hoặc với Cộng Đồng EU chẳng hạn, nhưng đây là một việc nằm mơ giữa ban ngày. Với một quan chức như ông Thanh thì chẳng có mấy nước nào lại chấp nhận dẫn độ ông ta về cho một chế độ CS, độc tài để trừng trị cả.

Do vậy chúng ta hãy tin rằng ông Trịnh Xuân Thanh chắc chắn bị dẫn độ về Việt Nam nhưng chỉ không bao giờ mà thôi. 5 năm, 10 năm, 20 năm hoặc lâu hơn nữa cũng chẳng biết được. Có hỏi ông Trời thì ổng cũng ú ớ không biết bao mô. Thôi thì ta cũng nên rộng lòng cám ơn ông Trịnh Xuân Thanh trong vai trò một tên CS hết thời rồi nhưng cũng vẫn còn lập lòe 1nhảy múa, vẫn diễn được những màn thật hoành tráng, dưới bàn tay phù thủy của Người Buôn Gió nên dân ta mới có được màn thật hay để coi chùa. 

Nhưng nghiêm túc hơn thì chúng ta nên cảm ơn Người Buôn Gió về những nỗ lực không mệt mỏi cho công việc vừa báo chí sự thật, vừa văn chương bay bổng này, một công việc không phải ai cũng hài lòng, nhưng không phải ai cũng làm được như anh ta ...

MTA 

27/9/16

Vì sao Sài Gòn lại bị ngập lụt nặng như vậy...



Hầu như toàn bộ thành phố đã bị thất thủ sau cơn mưa chiều ngày 26/9/2016. Các đường phố biến thành những con sông, còn các con hẻm thì thành suối. Xe cộ bị kẹt, chết máy dài dài trên các con phố. Các quan chức chính quyền thông báo rằng, cũng như mọi khi là do mưa lớn kết hợp với triều cường đã gây ra trận ngập lụt lớn trên diện rộng ở thành phố Sài Gòn. Được sự chỉ đạo cương quyết của lãnh đạo, toàn thể cán bộ công nhân viên thành phố đã vào cuộc triệt để xóa các điểm bị ngập lụt. Và từ hàng trăm điểm ngập lụt bị xóa dần cho đến tối thì chỉ còn duy nhất một điểm bị ngập lụt. Đó là toàn bộ thành phố...



Đặc biêt các đội quân đi xóa ngập về đều gặp một triệu chứng như đau đầu, say say như say bía. Các chuyên gia hàng đầu của LHQ đã nhập cuộc và mau chóng tìm ra nguyên nhân ngập lụt cũng như chứng đau đầu của nhân viên. Đó là nước tiểu, tức là nước đái của chính người dân thành phố này thải ra đã tạo nên cơn ngập lụt tới tận cổ cho cái thành phố đã từng được gọi là Hòn Ngọc của Viễn Đông này.

Các chuyên gia nước ngoài đã lấy mẫu nước ở nhiều khu vực trong thành phố để đem về phân tích, cả bằng máy móc hiện đại lẫn thủ công, tức là nếm bằng miệng. Cuối cùng thì bọn họ đều kết luận giống nhau rằng thứ nước màu xám xám hoặc vàng vàng đang gây nạn ngập lụt thành phố chính là nước đái người.

Trưởng đoàn chuyên gia đã nói với số dân trên 10 triệu người cộng khách vãng lai, khách kẹt tàu xe, máy bay... nên thành phố lúc nào cũng có trên 20 triệu dân. Hãy thử tưởng tượng xem 20 triệu con người đó cùng đái ra một ngày thì có gây ngập lụt thành phố hay không. Và cũng chẳng cần phải tưởng tượng cảnh hai chục triệu người đái làm gì, vì đó đã là sự thật hàng ngày rồi. Có ai mà lại không đái hàng ngày cơ chứ, và không phải chỉ có đái có một ngày một lần.

Theo các chuyên gia thì mỗi người dân thành phố đi tiểu tiện như sau : Đàn ông trung bình thì 5 lần/ngày. Còn phụ nữ thì không rõ nguyên nhân nhưng cứ phải là gấp đôi cánh đàn ông. Tức là 10 lần/ngày. Đặc biệt góp phần vào thiên tai ngập lụt là số lượng nước tiểu được nam phụ lão ấu của thành phố thải ra sau những chầu nhậu, cũng chính. là nguyên nhân làm cho thành phố bị ngập lụt, làm giọt nước tràn ly và biến thành phố thành một Venize Phương Đông.

Với số lượng quán nhậu mở ra nhan nhản và lượng người chen chúc ở trong đó tiêu thụ một lượng bia khổng lồ gồm bia chai, bia lon, bia tươi...."Cói vào thì ắt có ra", sau khi uống bia vào cơ thể thì sau đó sẽ là...nước tiểu, và nhiều người uống bia thì sẽ thải ra nhiều nước tiểu qua đường niệu đạo, chớ có đường thoát nào khác đâu. Cho nên số lượng nước thải ra sau khi vào bia sẽ vô cùng lớn. Cụ thể như sau : Người đàn ông sau một chầu nhậu ngắc ngư thì cứ "sáng ba tối bảy" lần đi vào toa lét để kéo fermotuy xuất hàng. Còn người phụ nữ, sau một chầu nhậu tới bến thì cũng chưa rõ nguyên nhân, bao giờ cũng đi nhiều gấp đôi cánh đàn ông.Tức "Sáng 10, tối 13" lần, các chị vào toa lét kéo váy lên và ngồi xuống. Và rồi một số lượng khủng khiếp nước tiểu sau bia đã được các chị sè sè tuôn ra và bao giờ cũng nhiều gấp đôi cánh đàn ông mới la chứ. Chính những đối tượng ăn nhậu này, nhất là các chị em phụ nữ là nguyên nhân chính gây nên thảm họa ngập lụt cho thành phố của chúng ta. Bao giờ cũng thế, tiếng đái sè sè đặc trưng của phái nữ luôn là hồi chuông báo động cho người dân thành phố biết là lũ lớn đang về, để kịp thời di tản.

Và với tình hình ăn nhậu như thế này, các quán nhậu mở ra như điên như thế này thì thành phố sẽ còn ngập lụt nặng hơn, năm sau cao hơn năm trước. Đặc biệt các báo cáo từ các cơ quan chuyên ngành từ dưới địa phương đưa lên đều mô tả nước gây ngập lụt thành phố đều có mùi như nguyên tử hạt nhân, hoặc mùi amoniac khai thấu trời xanh, giống như mùi nước đái quỉ. Đường phố biến thành sông, và thành phố của ta trông giống như thành phố Venize bên Ý với các con kênh vàng khè uốn lượn. Một nhà thơ đã có ngay những câu thơ tuyệt hay :

Anh đứng hiên ngang, súng trên tay anh vung vẩy vẽ rồng, vẽ rắn,
Em ngồi e thẹn, nón lá nghiêng che đái xè xè không qua ngọn cỏ...

Hãy tưởng tượng xem khi thành phố có hàng triệu vòi nước của cả giai lẫn gái, sau những chầu bia tới bến rồi thì cứ thi nhau sè sè phun nước ra phố, biến phố thành sông, rồi sông nước tiểu đổ ra biển lớn. Nước tiểu dâng, thuyền dâng nhưng người dân thì không dâng được nên lãnh đủ khi nước tiểu dâng quá đầu. Bà con vừa bị ngập trong chất thải lỏng, lại vừa bị nạn say sóng vì khí amôniắc nguyên chất bốc lên ngùn ngụt.

Nhưng riết rồi cũng quen, và người dân thành phố đã mau chóng học được cách sống chung với lũ nước tiểu. Trên các con phố dòng sông là nhưng con thuyền cai ắc khua nhịp chèo để chở các cặp tình nhân dạo trên các dòng sông ngạt ngào mùi khai của nước tiểu, bên những căn nhà nổi lung linh soi bóng. Các cuộc đánh bắt cá xa bờ của ngư dân, rồi các lễ hội đua thuyền, đua ghe Ngo diễn ra tưng bừng...Các con thuyền chở các cô gái đứng đường, giống như các con đò trên sông Hương (Huế) để phục vụ khách làng chơi, trong điệu hò mái đẩy, giữa cảnh non nước hữu tình, trong biển nước tiểu mênh mông, bát ngát..
.
Đêm nằm mơ tưởng phố thành sông,
Giật mình lại tưởng tiếng ai gọi đò...

MTA

26/9/16

10 điều phương Tây đã dạy tôi


Ku Búa @ Café Ku Búa

Là một người may mắn được ăn học ở Phương Tây, tôi cũng đã ít nhiều học được nhiều thứ mà tôi nghĩ ở Việt Nam sẽ chẳng bao giờ dạy. Trước đây có một bài báo mang tên “2 tỷ đồng du học có mua được một người văn minh không?” Theo tôi, văn minh không phải là một cái gì đó có thể mua được, vì tôi thấy có nhiều bạn du học mà vẫn xấu tính như thường. Văn minh là một thứ gì đó chúng ta phải tiếp thu và truyền lại cho người khác. Chúng ta không cần phải bỏ ra 2 tỷ để mua một con người văn minh. Sau đây là 10 điều mà tôi đã Phương Tây đã dạy tôi. 1- Nụ cười. Người Phương Tây rất thích cười. Thậm chí, đó là điều bạn sẽ trông thấy đầu tiên từ người quen cho đến người ngoài đường. Khi bạn đi bộ và thấy một người lạ nào đi đối diện, họ sẽ nhìn bạn và nở một nụ cười, và thậm chí hỏi “bạn khỏe không?” 2- Cảm ơn và xin lỗi. Đây là 2 câu cửa miệng của người Phương Tây mà tôi nghĩ còn xa lạ đối với đại đa số người Việt. Không phải vì chúng ta kém văn minh hơn mà chúng ta có cái suy nghĩ khác về việc sử dụng 2 từ này. Nếu bạn vô tình va chạm một ai đó cho dù lỗi là bạn, nhưng họ cũng sẽ nói “I’m sorry.” Và khi bạn làm gì đó cho họ, họ sẽ đáp lại với câu “thank you.” Nhiều bạn sống lâu năm ở Phương Tây khi trở về Việt Nam sinh sống và làm việc cảm thấy rất khó chịu vì môi trường Việt Nam thiếu đi điều này. 3 - Tư duy cá nhân. Trường lớp Phương Tây khuyến khích tư duy cá nhân, khác với tư duy tập thể của văn hóa Đông Á. Thậm chí, tư duy cá nhân là nền tảng của giáo dục Phương Tây. Mỗi cá nhân là một cái gì đó đặc biệt và không thể gom chung được. 4 - Văn hóa đọc sách. Trung bình, một người Tây sẽ đọc tầm 4-7 cuốn sách trong một năm. Còn ở Việt Nam thì con số là 0.7. Bạn sẽ hỏi “rồi sao? Đọc sách thì liên quan gì?” Sách là kho tàng kiến thức, là nơi một người tìm đến để mở mang tầm nhìn của mình. Ngành xuất bản ở Phương Tây rất phát triển, khác hoàn toàn đối với ở Việt Nam. Một đất nước mà trung bình một người dân chỉ đọc 0.7 cuốn sách thì bạn nghĩ đất nước đó có đủ kiến thức để phát triển không? Tôi nghĩ là không. 5 - Không soi mói đời tư cá nhân. Người Phương Tây chỉ tập trung vào chuyên môn của bạn, họ không quan tâm bạn là ai, từ đâu đến. Điều quan trọng nhất vẫn là năng lực của bạn. Ngược lại, người Việt Nam thường hay soi mói cá nhân và những thứ chẳng liên quan gì. 6 - Tư duy chỉ trích những lãnh đạo chính trị. Cái này mình xin không nói nhiều nhé…..Nói tóm lại là người Phương Tây coi lãnh đạo của họ là những viên chức ăn lương bình thường như bao người khác, không hơn không kém. Họ đã nhận lương thì họ phải làm tốt công việc của mình. Còn ở Việt Nam thì sao? 7 - Tầm nhìn dài hạn. Người Phương Tây khi đã lên kế hoạch và xây dựng cái gì thì họ sẽ có tầm nhìn dài hạn, ít nhất là 20 năm trở lên. Các doanh nghiệp Tây không bao giờ làm ăn chụp giật để kiếm lời trong ngắn hạn như Đông Á. Họ luôn có cái nhìn lâu dài và bền vững. 8 - Tôn trọng và nâng niu phụ nữ. Ở Phương Tây, quy luật tất yếu là “phụ nữ là nhất.” Phụ nữ luôn được đàn ông tôn trọng. Ở Việt Nam thì khi đàn ông nhìn phụ nữ tôi cá rằng họ chỉ muốn “chịch.” Cách tán gái của đàn ông Việt vì vậy mà thô tục không kém. Chẳng có văn hóa và đẳng cấp chút nào. 9-Tôn trọng sự khác biệt của người khác, đừng bao giờ ép người khác phải theo mình. Đây cũng là một phần của “chủ nghĩa cá nhân.” Mỗi cá nhân là một món quá đặc biệt của Thượng Đế. Nên đừng bao giờ ép người khác phải làm theo ý mình, trừ khi họ tự nguyện. 10 - Và cuối cùng, tôi nghĩ cái này là quan trọng nhất, đó là “tư duy thắc mắc” hoặc cái mà tôi gọi là “văn hóa tại sao?” Người Phương Tây luôn luôn hỏi, luôn tìm hiểu và luôn hỏi tại sao. Họ không bao giờ ngừng suy nghĩ hay tự cao về bản thân. Cũng ít khi nào lấy bằng cấp mình đi khoe và coi đó là sự thể hiện rằng mình hơn người khác. Họ không bao giờ ngừng học hỏi. Ở đây không phải tôi so sánh, mà hình như người Việt Nam không có cái tư duy này. Trong mắt người Việt luôn có cái nhìn “kệ nó” hay “tại vì xứ mình nó thế.” Đó là 10 điều trong vô số điều mà tôi đã học được từ Phương Tây. Người Việt Nam là một dân tộc rất đẹp, nhưng tôi nghĩ chúng ta cần phải học hỏi nhiều từ Phương Tây. Không phải vì chúng ta thấp hơn hay họ cao hơn, mà vì những thứ trên là những yếu tốt giúp họ trở thành những nước phát triển. Hy vọng các bạn đọc và hiểu.

MTA (st)


25/9/16

CHÚC MỪNG SINH NHẬT MAI PHƯƠNG

Mai Uyên, MTA, Mai Phương và Mai Trâm
(MTA được ké cửa với ba em chân dài)
Sài Gòn ngày 15/9/2016
MTA

20 NHẮC NHỞ NGẮN CHO MỖI NGÀY

1 - Uống nhiều nước

2 - Ăn sáng như Vua, ăn trưa như Ông hoàng và ăn tối như Kẻ ăn xin.

3 - Ăn nhiều thức ăn mọc trên cây và ăn ít thức ăn được chế tạo trong nhà máy.

4 - Sống với 3 chữ N: Năng lực – Nhiệt thành - Nhân ái

5 - Tìm ra thời gian để cầu nguyện

6 - Đọc sách nhiều hơn so với năm trước

7 - Mỗi ngày dành 10 phút ngồi yên lặng

8 - Ngủ tối thiểu 7 giờ

9 - Đừng so sánh cuộc đời của mình với cuộc đời của những người khác

10 - Đừng có những suy nghĩ tiêu cực hoặc nghĩ những điều mà mình không thể làm chủ. Thay vào đó, hãy đầu tư năng lực của mình vào ngay thời điểm hiện tại.

11 - Đừng làm gì quá sức. Phải giữ một giới hạn cho bản thân.

12 - Đừng coi mình quá nghiêm trọng, coi như không ai sánh nổi.

13 - Đừng phí năng lực quý báu vào những chuyện ngồi lê đôi mách.

14 - Hãy biết mơ nhiều hơn ngay khi còn đang thức

15 - Ghen tỵ là phí thì giờ. Mình đã có tất cả những gì mình cần rồi.

16 - Hãy quên đi những chuyện đã qua. Đừng nhắc người thân nhớ lại những lỗi lầm trong quá khứ. Điều đó sẽ làm tan vỡ hạnh phúc đang có.

17 - Cuộc sống quá ngắn để tốn thời gian căm ghét bất cứ ai. Chớ ghét bỏ ai!

18 - Hãy dàn hòa với quá khứ của mình để tránh làm hỏng cái hiện có

19 - Không ai nuôi dưỡng hạnh phúc của mình, ngoài chính mình

20 - Hãy coi cuộc đời là một trường học và bạn đang ở đó để học. Những điều khó hiểu chỉ là một phần của chương trình học, chúng xuất hiện rồi biến dần giống như môn Đại số. Nhưng những bài học mình thu nhận được sẽ kéo dài suốt đời.

- TGM tổng hợp -

24/9/16

Tàu sân bay CVN-21, sức mạnh hải quân Mỹ trong tương lai


Để tiếp tục giữ vị trí cường quốc hải quân số 1 thế giới, Mỹ đã đề ra kế hoạch phát triển thế hệ tàu sân bay chạy bằng năng lượng hạt nhân cho thế kỷ 21 (CVN-21) để thay thế các tàu sân bay thế hệ cũ lớp Nimitz.

Thực tế các cuộc chiến tranh và xung đột cục bộ gần đây ngày càng khẳng định vai trò của hải quân, nhất là các tàu sân bay trong việc thực hiện các đòn tiến công sâu vào trong lãnh thổ đối phương từ cự ly hàng trăm km.

Tàu sân bay là phương tiện có khả năng cơ động cao và là các căn cứ nổi an toàn, có thể cơ động đến các khu vực xảy ra khủng hoảng từ hải phận quốc tế và đóng vai trò như một đòn bẩy chính trị trong bối cảnh xảy ra xung đột vũ trang đồng thời có thể trở thành tiêu điểm của các hoạt động cứu trợ quốc tế.
Hải quân Mỹ đang tiến hành các chương trình đóng tàu sân bay sử dụng các vật liệu có độ bền cao và thay đổi các cấu trúc bên trong, trang bị lớp giáp mới, nâng cao khả năng phòng vệ nên tàu có sức chống đỡ các cuộc tiến công của tàu mặt nước và tàu ngầm của đối phương rất cao.
Hình vẽ tàu sân bay CVN-21 (Defence Industry Daily)
Theo kế hoạch, đến năm 2058, Hải quân Mỹ đóng 10 tàu sân bay chạy bằng năng lượng hạt nhân lớp Gerald R. Ford CVN-21 [CVN(X)] để thay thế các tàu lớp Nimitz.
Từ tháng 7./2003, Mỹ đã xúc tiến đóng 2 chiếc đầu tiên CVN-78 và CVN-79. Đến nay, Tập đoàn Northrop Grumman cơ bản hoàn thành phần vỏ tàu CVN-78 và dự kiến sẽ thay thế tàu USS Enterprise (CVN-65) vào năm 2015, chiếc thứ hai (CVN-79) sẽ bắt đầu được đóng vào năm 2012 và đưa vào hoạt động năm 2019. Tổng trị giá của 2 tàu sân bay này có thể lên tới 11,7 tỷ USD
Thiết kế kỹ thuật
Các tàu sân bay lớp Gerald R. Ford có lượng giãn nước thiết kế 100.000 tấn, có thiết kế giống như tàu sân bay USS George H.W. Bush (CVN-77) lớp Nimitz trước đó, nhưng chỉ cần từ 500-900 nhân viên phục vụ. Các tàu sân bay này có ứng dụng các công nghệ hiện đại, tự động hóa cao, có thể cắt giảm được khoảng 30% nhân công phục vụ trên tàu so với lớp Nimitz.
Một điều khác biệt và khá quan trọng so với các tàu thuộc lớp trước nó là, tàu có thể bảo đảm cho lực lượng không quân trên tàu thực hiện được khoảng 160 phi vụ xuất kích/ngày, nhiều hơn lớp Nimitz 20 lần. Tàu có độ ổn định cao và có tuổi thọ phục vụ trên 50 năm, được trang bị các hệ thống có tính tự động hóa cao và có khả năng phối hợp và tổ chức các hoạt động tác chiến khá linh hoạt.
Mặt boong bay được thiết kế khác hẳn so với phiên bản của lớp Nimitz, trong đó có nhiều phần được thay đổi như hệ thống chuyển giao máy bay, khoang chứa và khu vực chờ cất cánh của máy bay sẽ được đưa về phía sườn tàu. Tàu được trang bị một hệ thống phóng máy bay hiện đại.
 

Sơ đồ kết cấu tàu sân bay lớp CVN-21 Gerald R. Ford (trên) và CVN-71 Theodor Roosevelt lớp Nimitz (Defence Industry Daily)

Hệ thống vũ khí
Tàu sẽ được trang bị hệ thống tên lửa phòng không RIM-7 Sea Sparrow của Raytheon làm nhiệm vụ phòng không và phòng thủ tên lửa, chủ yếu là tên lửa chống hạm. Đây là tên lửa hạm-đối-không tầm trung điều khiển bằng radar bán chủ động, được phát triển từ tên lửa không-đối-không AIM-7 Sparrow.
Ngoài ra, trên tàu bố trí một kho vũ khí rất hiện đại để cất trữ tên lửa, đạn pháo hàng không, bom và tên lửa không-đối-đất cho máy bay tiêm kích, ngư lôi cho các máy bay tác chiến chống ngầm.

Hệ thống lắp ráp vũ khí lên máy bay hoàn toàn tự động, có chức năng đưa vũ khí từ kho và tự lắp đặt lên máy bay. Quá trình lắp vũ khí này chỉ mất vài phút, trong khi việc lắp vũ khí cho máy bay trên các tàu lớp Nimitz mất hàng giờ.
Hệ thống tác chiến điện tử
Tàu được trang bị một hệ thống tác chiến điện tử hiện đại dùng để chế áp điện tử, trinh sát điện tử và bảo vệ điện tử, vô hiệu hoá hệ thống C3I (chỉ huy, kiểm soát, thông tin liên lạc và tình báo), hệ thống C4IRS (chỉ huy, kiểm soát, truyền tin, máy tính, tình báo, cảnh giới và trinh sát điện tử) của đối phương, bảo vệ hoạt động của hệ thống C3I, C4I của lực lượng mình.
Ngoài ra, tàu còn được trang bị hệ thống radar sục sạo và giám sát tích hợp. Đây là radar băng tần kép tích hợp radar đa năng AN/SPY-3 băng X và radar sục sạo băng S được chế tạo cho các tàu khu trục lớp DDG-1000 Zumwalt, hệ thống anten có tiết diện nhỏ hơn so với những loại thông thường và có thể thay thế cho 6-8 anten đơn. Tàu được trang bị một hệ thống thông tin liên lạc số và các kỹ thuật truyền tải xung, các hệ thống mã hóa và giải mã.
Lực lượng máy bay trên tàu
Hình vẽ tàu sân bay CVN-21 (Strategy Page)
Các tàu sân bay lớp CVN-21 được thiết kế để triển khai khoảng 70-90 máy bay chiến đấu, gồm tiêm kích JSF F-35 Lightining II, F/A-18E/F Super Hornet, máy bay trinh sát E-2D Advanced Hawkeye, máy bay tác chiến điện tử EA-18G, trực thăng MH-60R/S và các máy bay không người lái.
Theo kế hoạch, đến năm 2015, tàu sân bay CVN-78 sẽ thay thế cho tàu USS Enterprise (CVN-65) đã cũ. Nhiệm vụ tác chiến trong tương lai đòi hỏi thế hệ tàu sân bay mới như CVN-78. Với khả năng kết cấu mặt boong bay, hệ thống phóng và hạ cánh cho các máy bay hiện đại, nên tàu có thể đảm bảo cho 220 lần xuất kích/ngày cho các máy bay khi có tình huống xảy ra.
Trên boong tàu được trang bị một hệ thống tiếp dầu cho máy bay khá hiện đại, với 18 cửa tiếp dầucó tốc độ bơm nhiên liệu nhanh, đảm bảo thời gian khẩn cấp theo yêu cầu của tình hình tác chiến

Nguồn: Naval Technology; VIT, 12.9.2009.

23/9/16

Người Buôn Gió đừng cạnh khóe chỉ trích Trang mạng Anh Ba Sam nữa...



Với những gì mà các Admin đã làm được thì quả thực hiện nay Trang mạng Anh Ba Sàm đang đứng đầu bảng về tất cả các phương diện, từ số truy cập, tính thời sự, thông tin... Có thể kể thêm trang Dân Làm Báo nữa thì có thể nói đây là hai trang mạng báo lề dân đứng đầu. Ta có thể thêm vào đó tên tuổi của những cây bút cộng tác và thấy được sự đa dạng phong phú đến vô tận của đề tài...



Ấy thế mà Người Buôn Gió, trong một bài viết nhân dịp xử phúc thẩm anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh đã viết một bài có tên :'Tản mạn Ba Sàm". Bài viết tốt, không có gì ngoài những đoạn than thân, trách phận, so bì và cạnh khóe Admin của Trang Anh Ba Sàm. Bằng hình thức quen thuộc, lấy xưa cạnh khóe nay, ôn cố chửi tân... Người Buôn Gió đã ca anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh lên đỉnh, rồi quay qua chê bai Trang Anh Ba Sàm hiện nay. Ta xem Gió chê bai Trang Anh Ba Sàm hiện nay như thế nào nhé.

"Ở một vị trí độc lập, anh Ba Sàm luôn giữ cho trang của mình được sự độc lập có chọn lựa. Không phải sự độc lập tào lao bất kể cái gì cũng đưa tuốt tuồn tuột lên để câu khách đọc. Hầu như lúc Ba Sàm quản trị trang web của mình, người đọc hiếm thấy những bài của nhà đấu tranh này phê phán nhà dân chủ kia".

Tôi không hiểu Gió nói "Không phải sự độc lập tào lao bất kể cái gì cũng đưa tuốt tuồn tuột lên để câu khách đọc". Có lẽ Gió đang nói đến trang nào chớ không phải nói Trang Anh Ba Sàm hiện nay đâu. Vì nói thật lòng đăng bài trên Trang ABS khó bỏ mẹ. Xin lỗi Đinh Ngọc Thu chớ phải có nhiều người gọi cô là "bà già khó tính", vì săm soi, xét nét chán đến rách cả bản thảo. 

Còn việc Gió nói thời Anh Ba Sàm quản trị trang web thì hiếm thấy những bài của nhà đấu tranh này phê phán nhà đấu tranh kia. Thì thật ngạc nhiên đâý. Sự phê phán, phản biện đấu tranh qua lại (trong tầm lịch sự văn minh) lại chính là vũ khí sắc bén để hiểu ra vấn đề của những người viết. Nếu không có phê phán thì là báo CS rồi còn gì. Và việc Trang web Anh Ba Sàm đăng chính bài viết này của Gió cũng trên tinh thần đó.

Tiếp đó Gió viết :

"Khó có người quản trị trang web nào có thể giữ được lòng mình một cách khách quan như vậy. Đa số những người làm tin, điểm tin nào, cũng có cảm tình với phe nhóm nào đó, vì thế trong đống hàng hà đa số tin tức đưa, họ chọn những tin có lợi cho nhóm của mình hoặc bất lợi cho nhóm khác mà họ không ưa"

Nhận xét này của Gió trẻ con quá. Việc người quản trị trang web phải có quan niệm, bài bản, phương pháp để hoạt động là bình thường, Nhưng phóng lên rằng họ chọn tin có lợi cho nhóm mình hoặc bất lợi cho nhóm họ không ưa thì quả là không nên nói vậy. Nếu Đinh Ngọc Thu mà quản lý cái kiểu như Gió nói thì liệu Trang web Anh Ba Sàm có đứng ở vị trí cao như bây giờ và được nhiều người đọc như bây giờ không ?

Gió viết tiếp :

"Ba Sàm không có chuyện đó, anh là một người làm báo lớn, một nhân cách lớn và hướng đến một mục đích lớn. Cái khoảng trống mà anh để lại trong nền thông tin lề dân bây giờ vẫn là một khoảng trống mà chưa có trang tin, người làm tin nào có thể thay thế được. Thậm chí có thể còn là nhiều năm nữa cũng không có cá nhân nào, nhóm nào có thể thay thế được. Bởi không nhiều người hội tụ được những điểm ưu việt như anh"

Những điều Gió viết ở trên hoàn toàn đúng. Ba Sàm là một nhà báo lớn, một nhân cách lớn và hướng đến một mục đích lớn. Nhưng có cần phải viết những đoạn sau, so sánh, dự đoán vô duyên như thế không ? Nên nhớ Anh Ba Sàm đã tin tưởng người nào thì anh ủy quyền cho người đó, và người đó cụ thể là Đinh Ngọc Thu đang làm quá tốt vai trò của một người quản trị, và có thể nói là không thua Ba Sàm theo nhận xét của tôi. Vậy có nên vì buồn, vì bực mà đem trút mọi sự lên đầu cái người mà Ba Sàm đã tin tưởng không ?

Tất nhiên là Trang Ba Sàm có đăng bài của tôi, của Kami, của Thạch Đạt Lang... tùy bài, và cũng tùy người phê phán hoặc không đồng ý lắm với loạt bài của Gió. Nhưng tất cả đều nhẹ nhàng phê phán, góp ý trên cơ sở tôn trọng và vui mừng trước sự thành công vượt bậc của Gió trong loạt bài TXT. Và Gió đã phản ứng thiếu chuyên nghiệp của một người cầm bút. Lắng nghe, tiếp thu hoặc không, cám ơn người góp ý hoặc không cám ơn. Chứ không nên thù ghét người đã cho ta ý kiến trái chiều. Nhất là Trang mạng Anh Ba Sàm thì hoàn toàn không có lỗi vì đưa bài phản biện để rộng đường dư luận. Vậy Gió mong gì trong loạt bài TXT, mong tất cả tung hô mà không có phản biện ư ? Nếu vậy thì Gió về Tuyên Giáo nắm đi. Ở đó nói không có ai chống cả...

Cũng chỉ vài lời với Gió, nghe hay không thì tùy. Nhưng Trang web Anh Ba Sam là một trang đấu tranh dân chủ hàng đầu hiện nay. Nó chỉ bị đám DLV nặc danh tấn công thôi chứ không có nhà đấu tranh dân chủ nào tấn công nó cả. Đừng tấn công nó bằng bất cứ điều gì, kể cả bằng một cành hoa. 

Tuy còn bất đồng một vài quan điểm nhưng một cách chân thành, anh MTA chúc mừng Gió về loạt bài mà Gió đã và đang thành công vang dội. 

MTA

Phải chi Tổng Thống Mỹ và Tổng Thống Pháp lưu manh một chút...



Nhân chuyến thăm Việt Nam của TT Mỹ Obama trước rồi tiếp sau là chuyến thăm của TT Pháp Francois Hollande thì cả hai Tổng Thống Mỹ, Pháp đều lên tiếng yêu cầu nhà cầm quyền Hà Nội trả tự do cho một số tù nhân lương tâm như Ba Sàm, Cấn Thị Thêu, Bùi Hằng, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Công Chính....Nhưng hai ông đã về nước từ lâu rồi mà chẳng thấy người tù lương tâm nào được thả ra cả...



Nghĩ mà tiếc quá. Phải chi các ông TT Mỹ và TT Pháp lươn lẹo một chút, điếm đàng một chút thậm chí lưu manh một chút khi đối đầu với nhà cầm quyền Việt Nam trong vấn đề tù nhân trên thì giờ này các anh chị đó đã ở nhà rồi, chớ đâu có dài cổ ra đợi như bây giờ...

Vậy 2 TT Mỹ, Pháp phải lươn lẹo lưu manh ra sao để buộc Hà Nội phải thả tù nhân lương tâm. Rất dễ. Thứ nhất là trông các ông lãnh đạo của ta mặt lạnh như tiền như thế khi tiếp khách quốc tế là vì có biết cái chi mô mà nói đâu. Nên giả vờ bí hiểm, không lên tiếng đó thôi, nên quốc tế hiểu nhầm. Chớ các anh lãnh đạo Việt Nam hiền khô hà, lại ngu nữa.

Bắt đầu là TT Mỹ trước. Ông Obama giả vờ khệnh khạng cho các anh chị Ba Đình, VN hay là Hiệp định TPP sẽ không được thông qua nếu không thấy đám tù nhân nói ở trên đi ra phố ăn nhậu. Không những thế chính phủ Mỹ sẽ lập hồ sơ nhân quyền của tất cả các quan chức Việt Nam giai đoạn 2011 - 2016 để đưa ra tòa. Rồi sau đó đến TT Pháp Hollande cũng khệnh khạng yêu cầu Việt Nam rút khỏi WTO, nếu không tự rút thì Pháp sẽ bấm nút cho VN biến. Nhưng nếu VN năn nỉ, xin phóng thích ngay lập tức các tù nhân lương tâm thì Pháp có thể nghĩ lại. Đây là hàng nhá, chơi chiêu chút xíu của 2 TT Mỹ, Pháp cho các anh Ba Đình teo dế và thả người thôi. Đảm bảo chắc ăn như bắp. Vì các lãnh đạo VN có biết TPP, với lại WTO là cái gì đâu.

Nếu cần thì TT Obama đi thêm một đường lả lướt nữa, nói hạm đội 7 của Mỹ sẽ đi vào các vùng 12 hải lý của...Việt Nam để kiểm tra. Cái này thì thành công nữa vì lãnh đạo Việt Nam có biết 12 hải lý là gì đâu, mà lại nghe đến Hạm đội 7 thì hồn siêu phách lạc rồi. Vội làm quà bằng cách thả hết gần 100 em tù chính trị và lương tâm ngay lập tức và vô điều kiện. Lúc đó mà anh Ba Sàm, chị Cấn Thị Thêu giở quẻ, nói bắt người trái phép nên không chịu về thì bỏ mẹ. Anh Bộ CA Tô Lâm chỉ còn nước quì xuống lạy như tế sao :"Con lạy bố Sàm, con lạy mẹ Thêu, con xin bố mẹ làm ơn ra về cho con nhờ"... 

Đảm bảo chắc ăn như bắp nhưng than ôi. Kịch bản như thế 2 ông TT hai siêu cường là Mỹ Pháp lại không diễn, ngược lại đi năn nỉ mấy thằng oắt con ở Ba Đình để chúng lờn mặt, đến tận giờ này mà cũng chẳng hề có ai được ra...

MTA

Tôi chấp nhận tất cả, kể cả cái chết - Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh



Tại tòa án xét xử của chính quyền CSVN, anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh đã dõng dạc tuyên bố :" Tôi vô tôi. Tôi tự hào vì những gì mình đã làm từ 9 năm qua- 7 năm làm báo và 2 năm đi tù"

Thêm chú thích

Câu nói của anh giống như câu di ngôn nổi tiếng của nhà văn Nhất Linh Nguyễn Tường Tam khi ông uống thuốc độc tự sát vào năm 1963 : "Đời tôi để lịch sử xử". Có thể có sự khiên cưỡng trong hai lời nói, có sự sống chết giữa hai người nhưng tinh thần thì chỉ có một với sự bất khuất của những con người dám sống chết vì lý tưởng. 

Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh đã ung dung tuyên bố trước tòa án của bạo quyền rằng, anh tự hào về 7 năm làm báo và 2 đi tù. Những năm làm báo lề dân như của anh thì cũng có thể có nhiều người có thể tự hào, nhưng những năm tháng tù đầy gian nan, trong gông xiềng bạo ngược, trong địa ngục trần gian....mà tuyên bố tự hào thì không có mấy ai đã làm được. Anh mạnh mẽ tuyên bố rằng, anh tự hào về 2 năm ở trong tù đó. Và tuyên bố điều tự hào đó trước tòa án, trong khi thân vẫn đang phải trong cảnh tội tù, khi đường về nhà với gia đình, với vợ, con còn xa lắm...

Và cũng trước phiên tòa bất công đó, anh đã dõng dạc tuyên bố, như một kết luận hiển nhiên rằng : "Tất cả những gì đang diễn ra ngày hôm nay trên đất nước chúng ta đã chứng minh rằng, những việc tôi đã làm và những người đi trước đã làm là đúng đắn"

Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh đã kết luận một điều chắc nịch đó như một điểm tựa cuộc đời không bao giờ sai rằng, con đường anh và những người đi trước đã đi là con đường đúng đắn cho dân tộc. Con đường vừa gập ghềnh, diệu vợi vừa gian nan, mịt mù đó là con đường duy nhất mở ra cho những người dấn thân, người đấu tranh cho dân chủ, tự do, cho công bằng xã hội, cho hạnh phúc của người dân. Đó là con đường mà những kẻ sĩ thế kỷ 21 như các tiền nhân, như anh phải mò mẫn đi tiên phong, lại chính là con đường duy nhất đưa dân tộc ta đến với ánh sáng mặt trời. Đó là điều mà có lẽ anh đã ngộ ra từ lâu, từ cái ngày bất đầu bước vào làng báo lề dân 7 năm về trước đó rồi, và hôm nay trước toà án của lũ đê hèn, anh đã xác quyết lại cho mình con đường đi ấy. Con đường mà dòng máu sôi sục của tổ tiên, của dân tộc và các bậc tiền nhân sáng chói khác đang cuộn chảy trong huyết quản anh và nó réo gọi anh lên đường, réo gọi anh dấn thân để đáp lời sông núi....

Và khúc ca bi tráng mang tên Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh đã tạm đóng lại với tiếng hùng ca dữ dội nhất nhưng cũng chân thành giản dị nhất : "Tôi chấp nhận tất cả, kể cả cái chết cũng không làm tôi phải ân hận"

Một lời tuyên ngôn hùng mạnh, hay một lời giã biệt gửi đến người vợ hiền, đứa con dại, cùng với sự lỳ lợm bản năng của một Kẻ Sĩ Bắc Hà luôn được vùng đất Ngàn Năm Văn Vật hun đúc... Có tất cả trong câu nói đó, câu nói mà tôi tin từ hôm nay sẽ là một câu nói nổi tiếng ghi danh đời đời của một con người ở trên cả sự can trường, mạnh mẽ nhất. Một câu nói không khoa trương hay lên gân nhưng lại là một câu về sự sống chết được nói ra, giản dị nhẹ nhàng như một câu nói vu vơ về những tía nắng sớm đầu đông, hay về cách chim nhạn lạc cuối trời thu. Của một người con trai chưa báo hiếu được cho cha mẹ, chưa trả nợ tình nghĩa vợ chồng mà đã vội đem thân trai vào nơi gió bụi, và sẵn sàng những điều đang làm đó mà đánh đổi tất cả, kể cả cái chết. Mà cái chết thì nhẹ như lông hồng trước gió...

Chỉ có anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh và những con người quả cảm mà giờ đây không còn vô cảm trước cơ đồ dân tộc, trước vận hội của quốc gia, đã chấp nhận dấn thân, chấp nhận trả giá tất cả, kể cả phải nằm xuống bình thản như : 

Anh nông dân buông cày nằm giữa ruộng,
Và thiếp đi trong giấc ngủ trưa hè...

Phải, đó là một tuyên ngôn giản dị, đó là một lẽ sống chân thành của anh. Một người cầm bút chân chính nhưng cũng là một chiến sĩ chấp nhận phơi thây nơi chiến hào. Chỉ để chứng tỏ một điều rằng, đời người cũng chỉ có một lần chết. Hãy sống sao cho xứng đáng với tổ tiên, với dân tộc và với bao tiền nhân sáng chói khác. Hãy sống làm sao để cho dân tộc Việt Nam yêu quí của chúng ta thấy rằng, nước Nam không thiếu những người Nam sẵn sàng đền nợ cho non sông, xứ sở...

Nếu là Người, tôi xin chết cho quê hương !

MTA

Cuộc đảo chánh Nhật - Pháp ngày 9/3/1945. Phần 2



Tại sao?

Tại sao lại xảy ra cuộc chính biến đẫm máu đêm 9 tháng 3 năm 1945, đêm cáo chung của chủ quyền Pháp trên toàn cõi Đông Dương, chấm dứt gần một thế kỷ đô hộ? Đó là một câu hỏi nhức nhối đặt ra cho nhiều nhà sử học Pháp sau này muốn tìm hiểu lại sự thật phũ phàng này trong quá khứ. Với khoảng lui về thời gian, bây giờ người ta đã có nhiều tư liệu để nhìn rõ hơn thời cuộc lúc đó, để có những nhận định vừa khách quan vừa chủ quan, mà độ chính xác còn chưa được khẳng định.


Có một điều chắc chắn là trong suốt bốn năm sống dưới sự chiếm đóng của Nhật, chính quyền thuộc địa đã làm tất cả mọi điều có thể làm được - có khi, có lúc còn làm quá cả yêu sách của quân địch - cốt để tránh không tạo cho Nhật cái cớ để dùng võ lực, đập nát sự cộng tác bất đắc dĩ, phá tan sự ổn định mong manh và tạm thời này.

Nhưng rồi cái cớ ấy, khách quan và cả chủ quan, cứ được hình thành. Và rồi việc gì phải xảy ra đã xảy ra...

Một trong những cái cớ quan trọng nhất là sự kháng cự ngấm ngầm của Pháp. Mặc dù là một sự kháng cự yếu ớt, gần như vô tổ chức, manh động hơn là có kế hoạch, nhưng dù sao vẫn là một sự kháng cự làm cho hậu phương của Nhật không được ổn định, cần phải dẹp yên đi.

22/9/16

Những con người đã nên thánh thần...


Thánh thần ở đây không phải thánh thần cao siêu của các tôn giáo mà ở chỗ thật giản dị là người được nhiều người dân tôn sùng, kính trọng, yêu mến vì những đóng góp không thể phủ nhận cho cộng đồng. Điều giống nhau duy nhất giữa các thánh thần tôn giáo và các thánh nhân giữa đời thường là họ thường can đảm chống lạị các sự truy bức bất công của bạo quyền cho những công việc cho cộng đồng, cho tiến bộ xã hội....


Việc nhà cầm quyền bắt giữ trái phép và xét xử bất công những người đấu tranh dân chủ, những người đấu tranh cho dân oan như chị Cấn Thị Thêu, anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh như những ngày vừa qua sẽ chỉ là những tội ác mới chống lại người dân của mình, và sẽ đưa đến một kết quả trái ngược với tính toán của họ. Những người bị đưa ra xét xử đã mau chóng trở nên nổi tiếng, được hàng triệu người dân yêu mến, thần tượng và trở nên thánh thần trong lòng dân.
Vỗ về dân, chăm dân và lắng nghe tiếng nói của người dân mới là chính sách cầm quyền đúng. Loại trừ bọn cường hào ác bá mới, những kẻ tác oai tác quái ở địa phương là trách nhiệm của nhà cầm quyền khôn ngoan để giữ lòng tin của dân. Còn việc chỉ lùng bắt những người đại diện nổi bật nhất của lòng dân rồi dựng nên những phiên tòa trá hình để kết tội và bỏ tù họ chỉ khiến cho lòng căm thù dâng cao và biến những người bị bắt sáng đẹp hơn lên trong người dân mà thôi. Bắt một người sẽ có trăm người khác đứng lên thay thế. Rồi lại bắt tiếp người nổi bật nhất thì lại có hàng ngàn vạn người nữa đứng lên thay thế. Cứ cái vòng luẩn quẩn như vậy thì muôn đời cũng không giải quyết được gì hết. Vì vấn đề dân oan vẫn còn đó, người dân oan vẫn còn đó, và các cuộc đấu tranh của dân oan vẫn còn đó. Cũng như bắt blogger này sẽ có hàng trăm hàng ngàn blogger khác đứng lên tiếp nối ngọn cờ, đem những thông tin thật sự về cho người dân.
Hôm qua nhà cầm quyền Hà Nội đã phong thánh cho dân oan Cấn Thị Thêu khi kết tội người phụ nữ can đảm này 20 tháng tù, và hôm nay lại tiếp tục gắn vòng sáng hiển linh của thánh thần cho anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh khi y bản án 5 năm tù cho người chiến sĩ can trường của tự do thông tin này...
Cùng với Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Văn Đài, Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, Cấn Thị Thêu và bao tù nhân lương tâm khác... các bạn là những ngọn đuốc chiếu sáng, là những lá cờ phấp phới trong đêm của người dân chúng tôi. Và chúng tôi yêu các bạn...
MTA

25 bài học làm thay đổi cuộc đời từ đạo Phật




Có rất nhiều những bài học tươi đẹp, chấn động và những bài học làm thay đổi cả cuộc đời, những câu nói được đọc mà tôi đã tiếp thu từ đạo Phật. Ngày hôm nay, tôi muốn chia sẻ 25 bài học tươi đẹp đó đến các bạn.
  


1. Tình yêu có thể hàn gắn mọi vết thương
“Hận thù diệt hận thù, là điều không thể có. Tình yêu diệt hận thù, là định luật ngàn thu”.
2. Bạn biết nói điều hay không có nghĩa bạn là người tốt
“Không thể khen một người là có trí tuệ nếu như người ấy chỉ biết nói và nói. Nhưng nếu ở người đó xuất hiện trạng thái bình an, lòng nhân ái và sự không sợ hãi thì đấy chính là người có trí tuệ thực sự”.
“Một con chó khôn không có nghĩa là nó chỉ biết sủa to. Cũng vậy, người tốt không có nghĩa là người chỉ biết nói những lời hay ý đẹp”.
3. Bí quyết để có sức khỏe tốt là sống trọn vẹn trong hiện tại
“Quá khứ thôi truy tầm; tương lai ngừng ước vọng; tập trung vào hiện tại”.
“Bí quyết của một đời sống vui khỏe là không nuối tiếc về quá khứ, dừng lo lắng về tương lai, hãy thông minh mà sống hết mình cho giây phút hiện tại”.
4. Sự đánh thức từ bên trong
“Con đường không nằm ở trên bầu trời, mà ở ngay đây, trong chính trái tim…”
5. Nói lên sự thật bằng tình thương
“Lời nói phá tan những sai lầm và hàn gắn mọi nỗi đau khi được xuất phát từ sự thật và tình thương. Sức mạnh của lời nói ấy có thể khiến cho cả thế giới của chúng ta thay đổi”.
6. Khi từ bỏ là khi có mãi mãi
“Bạn sẽ chỉ mất những gì mà bạn cứ bám chặt lấy”.
7. Không ai có thể đi hộ đường cho nhau
“Không ai có thể cứu mình ngoài bản thân mình. Không một ai có thể làm thay. Chúng ta phải tự bước trên con đường của chính mình”.
8. Hạnh phúc sẽ không bao giờ vơi đi khi chúng ta cùng nhau chia sẻ
“Một ngọn nến có thể thắp sáng cho hàng ngàn ngọn nên khác mà vẫn không bị tàn nhanh hơn. Cũng vậy, hạnh phúc không thể nào bị vơi đi khi chúng ta mang ra chia sẻ”.
9. Hãy tử tế và chân thành…
“Dịu dàng với người trẻ, cảm thông với người già, động viên người có chí hướng, bao dung với người mắc sai lầm. Bởi lẽ, đến một lúc nào đó trong cuộc đời, bạn cũng sẽ rơi vào tình cảnh tương tự”.
“Nhân ái với tất cả, người giàu cũng như người nghèo. Bởi vì họ, dù ít dù nhiều, đều đang chịu đựng sự đau khổ”.
“Hãy dạy chân lý Tam bảo này cho tất cả chúng sinh: luôn gìn giữ chánh tâm, chánh ngữ và cả đời tinh tấn làm điều thiện sẽ nuôi dưỡng tâm từ bi trong mỗi chúng ta”.
10. Đừng vội tin bất kì điều gì chỉ bởi vì người khác khuyên bạn phải tin
“Chớ vội tin một điều mà chỉ vừa mới được biết;
Chớ vội tin một điều chỉ vì được nghe nói hay đồn đại bởi nhiều người;
Chớ vội tin một điều chỉ vì nó được viết trong các kinh sách;
Chớ vội tin một điều chỉ vì nó được đảm bảo bởi danh tiếng của các bậc tiền bối;
Chớ vội tin một điều chỉ vì nó thuộc về truyền thống, bởi vì “truyền thống” đã bị “tam sao thất bản” qua nhiều thế hệ.”.
Mà sau khi nghe, suy ngẫm và kinh nghiệm thấy rằng điều đó là đúng, không những thế còn lợi lạc cho nhiều người thì hãy hoàn toàn tin tưởng và sống hết mình cho lẽ ấy”.
11. Gieo hành động, gặt số phận
Tất cả những gì chúng ta có ngày hôm nay là kết quả tích tập của vô số những suy nghĩ: Số phận được xây dựng trên nền tảng tư duy của chúng ta. Nếu một người hành xử với một tư tưởng đầy tội lỗi, thì đau khổ sẽ theo người đó như chiếc bánh xe lăn theo từng bước chân của con thú kéo. Cũng vậy, nếu một người hành xử với một tâm ý thiện lành, thì hạnh phúc cũng sẽ cùng họ như hình với bóng.
12. Giải phóng mình khỏi nỗi sợ hãi
“Bí quyết sống thọ tuyệt hảo nhất chính là không sợ hãi. Không lo sợ điều gì sẽ xảy ra, không cần phụ thuộc vào bất kì ai. Khi bạn từ chối mọi sự ràng buộc, khi ấy, bạn hoàn toàn tự do”.
13. Chân lý luôn hiển lộ
“Trên đời có 3 thứ có thể bị che mờ nhưng không bao giờ tắt, đó là: Mặt trăng, mặt trời và Chân lý”.
14. Hoặc là biết tận dụng suy nghĩ, hoặc là bị nó điều khiển
“Muốn có một cuộc sống hạnh phúc, mang lại niềm vui đích thực cho gia đình, mang lại bình an cho tất thảy mọi người thì ta phải biết dùng tâm trí một cách thiện xảo. Nếu một người biết khéo léo tận dụng tâm trí, người đó sẽ tìm thấy con đường dẫn đến giác ngộ, trí tuệ và lòng bi mẫn sẽ xuất hiện một cách tự nhiên mà không phải mong cầu”.
“Chính tâm trí người đó chứ không ai khác, sẽ dẫn dụ người đó đến con đường tội lỗi”.
15. Nghi ngờ gây chia rẽ, tin tưởng xây hòa hợp
“Một trong những thứ đáng sợ nhất trên đời này là sự nghi ngờ. Sự nghi ngờ gây chia rẽ mối hòa hợp giữa mọi người. Nó như một liều thuốc độc, như một thanh kiếm sắc, hay như một cái gai nhức nhối làm hư hoại tình bằng hữu, phá tan những mối quan hệ đầm ấm”.
16. Yêu mọi khía cạnh của bản thân
“Bạn hãy tìm xem trên khắp thế gian này có ai xứng đáng có được tình yêu tuyệt vời của bạn hơn chính bạn?”
17. Biết người mới chỉ là khôn ngoan, hiểu mình mới là trí tuệ
“Chiến thắng bản thân mình thì còn đáng quý hơn chiến thắng cả ngàn trận đấu. Chiến thắng ấy sẽ thuộc về bạn, sẽ không bao giờ bị các thiên thần hay các tinh linh xấu ác chiếm mất, cũng không bao giờ bị ánh sáng của thiên đàng hay bóng đêm của địa ngục làm lu mờ”.
18. Tâm linh là điều tất yếu của cuộc sống
“Như một ngọn nến không thể cháy mà thiếu mồi lửa. Cũng vậy, con người ta không thể sống mà thiếu vắng tâm linh”.
19. Hãy để sự ganh tị nhường chỗ cho lòng ngưỡng mộ
“Chớ nên ganh tị với những phẩm chất tốt đẹp của người khác, mà hơn thế nên học tập và làm theo họ”.
20. Tìm sự bình an bên trong tâm bạn
“Chẳng phải tìm nơi đâu xa xôi, sự bình an đã có sẵn ở bên trong mỗi người”.
21. Từ bỏ những bám chấp
“Muốn sống một cuộc đời không toan tính vụ lợi, hãy xem như mình đang ở trên đỉnh cao của sự giàu có”.
22. Chọn bạn một cách thông minh
“Một người bạn xấu còn đáng sợ hơn cả một con thú dữ. Thú dữ có thể làm đau thể xác, nhưng bạn xấu thì còn làm tổn thương cả tâm hồn”.
23. Hạnh phúc nằm ở đâu?
“Không có con đường dẫn đến hạnh phúc, hạnh phúc chính là con đường”.
24. Thôi không phán xét
“Trên nền trời xanh thẳm, chẳng có sự phân biệt đông – tây. Chỉ có tâm trí nhầm lẫn của của con người tạo ra sự phân biệt rồi lại tin rằng đó là thật”.
25. Yêu, sống và buông xả…
Sau tất cả, điều quan trọng hơn là : Ta đã yêu nhiều đến mức nào? Sống trọn vẹn ra sao? Và, Buông xả- đã đủ sâu sắc chưa?
Theo TẦM NHÌN​
Posted by Việt Anh