Nhân cảm hứng đọc được một bài viết ngắn gọn nhưng rất hay của FBker Hung Kieu Pham. Một bài viết nói về những người viết, cách viết, và một chút đạo đức viết khiến cho MTA tôi rất phấn khởi để tiếp nối bài viết cùng đề tài với HKP., gọi là té nước theo mưa với người nổi tiếng ấy mà. Vậy HKP đã viết gi ? Viết gì thì phải hỏi em ấy, còn viết về đề tài người viết trên FB thì xin copy bài viết ngắn sau đây :
"Vốn sống là tri thức đúc kết qua những trải nghiệm làm việc và yêu thương.
Vốn sống không tự nhiên mà có. Khi vốn sống đầy đủ, tự nhiên ai cũng muốn viết, muốn kể.
Nhiều bạn viết trên fb, chỉ kể lại đúng những gì đã trải qua mà đã thấy hay. Họ mới là nghệ sỹ đường phố đích thực.
Dù là nhà văn, nghệ sỹ, vẫn phải có vốn sống và tư cách hơn người. Đừng loanh quanh mấy vị tía tô lá lốt trong vườn mà đòi chữa bệnh cho bá tánh.
Fb là nơi để mà học, để thấy mình còn dốt"
Hung Kieu Pham.
Rất chí lý. Người viết hay giỏi, thành thạo thì phần lớn đều xuất thân từ làng văn hay làng báo nên việc họ viết tốt trên FB là chuyện bình thường. Họ có vốn sống và như HKP đã chỉ rõ ràng khi có vốn sống đầy đủ thì tự nhiên ai cũng muốn viết, muốn kể. Họ kể ra trên tường nhà họ vô số những trải nghiệm, những bại thành của con đường mà họ đã đi và đó mới là những nghệ sĩ đích thực.
Xin bổ sung vào bài viết trên với một câu hỏi duy nhất. Vậy thì những người không xuất thân từ làng văn, làng báo thì làm sao ? Không lẽ cánh cửa FB đóng chặt lại trước mặt họ, hay chỉ mở he hé cho những người viết không giỏi.
Xin thưa là đúng như vậy. Sân chơi FB, hay mạng xã hội nói chung tuy thưa mà hẹp, nên không dành cho những người viết nhăng viết cuội hay không biết viết. Vì mọi trò chơi trên đời đều dành cho người phải biết chơi. Lúc đầu có thể không biết, hay biết ít nhưng dần dần thì phải học để biết. Rằng ở trong đó chỉ có những người biết chữ, biết câu văn, bài thơ hay cùng vô số những thành tựu khoa học, cùng với vô số kiến thức ở trên đời.
Nhưng có người lại tham gia FB chỉ là đăng ký miễn phí một tài khoản, rồi quăng đấy hoặc làm nhưng việc không phải ở trên mạng. Điều đó rất mau chán và họ sẽ bỏ FB khi chẳng kéo bao lâu. Họ tự làm mất đi chỗ chơi tốt nhất và cơ hội học hỏi tốt nhất chính vì họ coi thường mang Xã Hội. Cái nơi mà tinh hoa của nhiều đời người trên thế giới này.
Còn trong FB thì có lắm người bỏ nhà mình trống rỗng rồi đi tìm nơi đông đảo để tham gia chém gió ké ào ào. Những câu văn vẻ của họ đại loại như là :"Ngu mà còn nguy hiểm" "Chuyện không đơn giản mà còn phức tạp lắm"..,.Quanh quẩn chỉ quẩn quanh bi nhiều đó và nhiều người lại còn viết bằng thứ tiếng Việt không có dấu nữa.
Những người đó vì lười, vì định kiến, hay vì cả hai thì rồi cũng mất đi những cơ hội hiểu biết, học hỏi mà mang Internet vĩ đại đã mang đến tận nhà cho họ với chi phí là không đồng. Họ không hiểu rằng đó là những cơ hội gần như duy nhất của họ được kề vai học hỏi với nhiều người tài năng đủ mọi lĩnh vực trên thế giới mà nếu không có họ thì chẳng ai còn ngồi ở đây. Họ không thấy được rằng, chỉ cần họ ngồi nghe những người nổi tiếng hay tài năng viết qua lại thôi thì kiến thức từ bác học cho đến đường phố của họ đều phát đạt, thịnh vượng. Họ không hiểu là họ cần những người tài năng đó biết bao nhiêu.
Nhưng thôi, ta hãy ghé mắt qua Trang FB của những người viết hay nhất trong khuôn khổ FB này để xem họ làm gì. Nhưng cần nhớ một điều rằng, nếu họ bình thường không tên tuổi hay dựa dẫm vào tờ báo nào mà họ thành công vang dội với mỗi bài viết hàng ngàn live thì điều đó có nghĩa là tài năng.
Để dẫn dắt mọi người, tôi xin giới thiệu một trong những người viết mà tôi khâm phục nhất. Đó là ông Manh Kim. Ông có bút pháp già dặn nhưng thanh thoát cùng với một kiến thức quốc tế vô song để ông được tự do múa bút như ở nơi vườn hoang. Các bài viết của ông ngồn ngộn thông tin mà ai cũng muốn biết. Rồi đến Trang của TS Phạm Chí Dũng với lối viết thiên nhiều về đưa tin và dự đoán thời cuộc chính trị nhưng cũng không kém phần văn chương bác học. Tiếp nữa là đến nhạc sĩ Tuấn Khanh với lối viết rồng bay phượng múa đọc hoài không chán. Người thứ 4 là Lang Anh thì thật là tuyệt vời với cách hành văn cuồn cuộn đầy uy lực của thứ văn hừng hực lửa đầy tính hiệu triệu, kêu gọi máu lửa. Rồi Thanh Hieu Bui (Người Buôn Gió) với lối hành văn chính trị, đều đều nhưng liên tục sản phẩm nhiều hơn cả .
Tất nhiên là còn nhiều nữa với những cao thủ thượng thừa trên văn đàn FB mà có viết cả cuốn sách cũng không nói hết được như của nhà văn Nguyễn Đình Bổn, nhà văn Phạm Thành, nhà báo Huynh Ngoc Chenh, Huy Đức, Đỗ Trung Quân, Ngô Nhật Đăng, Nguyễn Tường Thụy, Nguyễn Viện, Phạm Viết Đào, Phạm Đình Trọng, Nguyễn Đình Ấm, Nguyễn Xuân Diện (Chú Tễu), Nguyễn Quang Lập (Bọ Lập), Nguyễn Quang Vinh, Bùi Chí Vinh, Nguyễn Đình Cống, Nguyễn Thị Từ Huy, Chu Mộng Long, đạo diễn Đỗ Minh Tuấn, Nguyễn Trọng Tạo, Bùi Minh Quốc, The Luan Le, Ls Lê Công Định, Lê Thiếu Nhơn, Lưu Trọng Văn, Bs Hồ Hải, Gia Kieng Nguyen, Dũng Mai, nữ nhà báo đầy bản lĩnh Doan Trang Pham, Nguyệt Hữu Ngô, Nguyen Thi Thao, Lọc Chọn Bùi, các ông Bauxit, Dân Làm Báo...v..v...Đó toàn là những tay viết chiến đấu và đang quậy đục cả làng FB này mấy năm nay rồi. Nhưng họ là dân chơi bút và bàn phím chuyên nghiệp nên ta chỉ thể đứng xa xa mà học hỏi kẻo văng miểng tránh không kịp. Chúng ta chỉ cần cầu nguyện cho họ khỏe mạnh và vẫn còn tung tăng trên mạng là ta có xôi oản nhà chùa để đọc chùa rồi. Chỉ tiếc rằng Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, Ls Nguyễn Văn Đài , Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Ngọc Già...và một số những người khác, đã chót mang nợ núi sông mà bỏ cuộc chơi. Tiếc nữa là Tuấn, chàng trai nước Việt, tức là nhà văn Nhật Tuấn đã cưỡi hạc, theo em chân dài lên trời qui tiên mất rồi.
Ta sẽ trở về với những người nghiệp dư thì có các Hung Kieu Pham, Minh Đức Lê, Nguyễn Đức Minh, Thai Vi Lan, Tâm Nhu Lê, Hồ Đinh, Thanh Ton, Tat Son Le, Anh Ba Sài Gòn...và đặc biệt là các nữ nhi viết thì anh MTA chỉ còn biết bái phục như Diệu Lê, Ngoc Vu, Thị Minh Hà Lê (vợ Ba Sàm) Ngoc Nhi Nguyen, Khanh Lam Nguyen....Tóm lại còn nhiều nữa mà anh MTA không nhớ nổi và sắp xếp các tên tuổi cũng lộn xôn không kém. Chỉ có một điều để biết rằng với lực lượng người viết đông gấp đôi quân Nguyên như thế thì chúng ta còn tha hồ được thưởng thứclối viết cùng khả năng rộng khắp của họ, mà lại hoàn toàn miễn phí ở những con người tài năng đó. Người ta nói, một cây viết bằng cả một sư đoàn thì chúng ta đã có hàng chục hàng trăm sư đoàn ra trận để đòi công lý, công bằng cùng các quyền cơ bản của người dân...
Ơ, thế thì cuối cùng anh MTA, tức nhà văn Mai Tú Ân ở đâu trong bảng xếp hạng Phong Thần này. Dĩ nhiên là xếp ở cuối cùng ,dưới tất cả những người đã nêu ở trên. Vì cũng theo lời Hung Kieu Pham thì vào FB để học hỏi và thấy mình thêm dốt...
MTA
(Hình. Sinh nhật con gái, MTA định đưa hình Bác Hồ lên để kỷ niệm ngày bác đi cứu nước nhưng sợ bác không đồng ý, bác giận, bác lại ra đi cứu nước nữa thì bỏ mẹ, nên đành cung kính thỉnh Bác về Lăng. Tốt nhất là đưa hình gia đình nhỏ của mình lên cho nó lành và cũng để chạy tội là vì mải lo vụ cấy lúa ở quê ta nên đã không về dự sinh nhật con gái được. Thế là chàng MTA ngồi yên lặng chính giữa bàn thờ, giống như Lão Phật Gia đang tọa thủ gốc Bồ Đề, miệng cười mỉm chi nhưng trong lòng héo hắt từng cơn. Vì khi tiệc tàn, bọn trẻ rút đi chơi thì Lão Phật Gia sẽ phải đứng lên rời ngai vàng của mình để thực hiện nhiệm vụ thiêng liêng nhất, đó là rửa bát, xay lúa hay bồng em)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét