Qua cuốn sách mới ra mắt độc giả “Hitler’s Last Day: Minute by Minute” (Ngày cuối cùng của Hitler: Từng phút một), tác giả Johnathan Mayo và Emma Craigie đã tái hiện từng giờ phút ngày cuối cùng còn sống của ông trùm phát xít Đức Adolf Hitler cùng người tình Eva Braun trong boongke ở Berlin cách đây 70 năm.
A. Hitler và Eva Braun |
CHUẨN BỊ HẬU SỰ
0 giờ 01 phút chủ nhật ngày 29/4/1945: Ở căn hầm cách mặt đất hơn 9 mét, Eva Braun đang chuẩn bị cho lễ cưới. Cô đang ở trên chiếc giường trong boongke để người hầu làm tóc. Tóc mái dài của cô đã được vén sang bên phải. Chiều theo ý muốn của vị hôn phu Adolf Hitler vốn ghét trang điểm, Eva trang điểm nhẹ nhàng sao cho trông tự nhiên nhất. Cô đã chọn một chiếc váy lụa bóng màu đen dài, đôi giày da lộn đen Ferragamo, vòng tay vàng đính đá quý màu hồng, chuỗi vòng cổ hoàng ngọc và chiếc đồng hồ kim cương yêu thích. Đêm nay, 14 năm sau khi bắt đầu cuộc tình bí mật với Hitler, cuối cùng cô cũng sẽ lấy người đàn ông mình yêu.
Tất nhiên, cô chưa bao giờ hình dung đám cưới của mình sẽ diễn ra ở dưới lòng đất. Bởi vì trong bối cảnh xe tăng của Nga đang rầm rầm tiến vào trung tâm Berlin, trên mặt đất không còn an toàn nữa. Còn chiếc boongke này có mái bê tông dày tới 3 mét, có cầu thang nối lên một boongke cũ bên trên, có hành lang nối với tầng hầm văn phòng thủ tướng, nơi có một bệnh viện, một gara và một mạng lưới các phòng dành cho bộ trưởng và quan chức. Eva đã ở đây từ tháng 1 và được ở căn phòng thoải mái nhất, đẹp nhất. Mọi đồ đạc cũng như quần áo, đồ trang sức đều có hai chữ cái viết tắt tên là E và B.
Trong khi đó, bên trên mặt đất, phu đào huyệt đang nâng xác Hermann Fegelein, em rể Eva, để hạ xuống một cái huyệt nông choèn. Fegelein bị hành quyết cách đó nửa tiếng theo lệnh của Hitler. Thương cô em gái Gretl đang mang bầu đứa con của Fegelein, Eva đã cầu xin Hitler tha mạng cho em rể nhưng Hitler nổi giận vì Eva can thiệp. Fegelein là lính kỵ binh phục vụ trong boongke bị phát hiện định mang tiền và trang sức chạy trốn cùng một người đàn bà không phải là vợ mình. Cuối cùng, xin không được, Eva đành bất lực chấp nhận.
Lúc Eva đang chuẩn bị điểm trang cho lễ cưới, ở phòng tổng đài trong boongke, nhân viên trực điện thoại Rochus Misch đang nghe Bộ trưởng Cơ quan An ninh Đức Hans Hofbeck mô tả vụ hành quyết Fegelein.
0 giờ 10 phút, Adolf Hitler đang đứng trong phòng họp ở boongke, dựa người vào chiếc bàn bản đồ. Ông ta đang đọc di chúc chính trị để thư ký Traudl Junge chép lại. Lúc đầu, cô thư ký Junge rất hào hứng vì nghĩ rằng mình sẽ là người đầu tiên được nghe lý do tại sao quân Đức thua trận. Nhưng khi nghe giọng Hitler đều đều, cô ngày càng thất vọng. Hitler không tiết lộ điều gì, không giải thích hay bày tỏ tội lỗi, chỉ là những lời cáo buộc cũ rích với người Do Thái mà cô đã nghe quá nhiều lần trước đó.
Sau đó, Hitler đưa ra một danh sách dài các vị trí mới của Đức quốc xã. Ngay cả cô thư ký cũng nhận ra điều này là vô nghĩa. Sau khi ngừng lại một lát, Hitler bắt đầu đọc di chúc. Khi tới đoạn nói về việc kết hôn với Eva, Junge sốc vì Hitler luôn khẳng định ông ta sẽ không bao giờ kết hôn vì phụ nữ có sức mạnh hủy diệt với đàn ông. Ông ta nói tiếp: “Tôi và vợ chọn cái chết để thoát khỏi nỗi nhục bị phế truất và đầu hàng. Chúng tôi có ý nguyện được thiêu xác ngay lập tức”. Hitler ra lệnh cho Junge đánh máy những gì ông ta vừa đọc và in thành ba bản rồi mang cho ông ta.
Phòng họp trong boongke đang được chuẩn bị cho lễ cưới. Năm cái ghế được kê tại bàn bản đồ. Walther Wagner, viên thẩm phán, đã vào boongke, tay mang theo một vài giấy tờ cần thiết. Ông hồi hộp cứ như thể mình là cô dâu.
0 giờ 15 phút, tư lệnh không quân Đức Robert Ritter von Greim vừa gặp Hitler. Ông ta đang chật vật dò từng bước ra ngoài boongke với đôi nạng không quen dùng. Cách đó vài tiếng, chiếc máy bay chở Greim vào Berlin đã bị Nga bắn và ông ta bị thương nặng. Dù sao, Von Greim cũng được an ủi khi Hitler phong ông làm chỉ huy mới của không quân Đức. Hitler mới quyết định thăng chức cho Von Griem cách đó bốn ngày sau khi biết rằng tư lệnh không quân Đức không làm gì để ngăn chặn người Nga vào khu vực ngoại ô Berlin. Trong suốt nửa giờ, Hitler quát mắng, gào thét về sự thất bại, sự dối trá, tham nhũng và phản bội của cấp dưới. Sau đó ông gục xuống ghế bành mệt mỏi, sa thải chỉ huy không quân và tuyên bố thất bại trong cuộc chiến. Đó là lần đầu tiên, khi cái chết đang tới gần thì Quốc Trưởng mới thực sự thừa nhận thất bại.
Sau khi bổ nhiệm tân chỉ huy không quân, Hitler đã ra lệnh cho Von Greim tổ chức phản công. Von Greim cũng được Eva tin cậy nhờ chuyển bức thư cuối cùng cho em gái Gretl. Bức thư không đề cập đến cái chết của chồng Gretl.
Sau khi Von Greim ra khỏi boongke, Hitler vẫn ở trong phòng làm việc với người hầu Heinz Linge. Căn phòng nhỏ, trần thấp, có vài cái bàn dùng để làm việc và ăn uống. Hitler quay sang người hầu nói: “Tôi sẽ để anh về với gia đình”. Linge đáp: “Thưa ngài, tôi đã ở với ngài trong lúc thuận lợi và tôi muốn có mặt trong lúc hoạn nạn”. Ngưng một lát thật lâu rồi Hitler mới nói với Linge về mục đích cuối cùng của ông và Eva. Ông đặt hai cái chăn trong phòng ngủ của mình, và yêu cầu phải gom đủ xăng để có thể hỏa táng hai người và nói: “Tôi sẽ tự sát ở đây cùng Eva Braun. Anh sẽ bọc xác chúng tôi vào chăn len, khiêng lên vườn và đốt”. Linge tuân lệnh và run lẩy bẩy rồi rời phòng Hitler.
Sau khi nghe Hitler hướng dẫn, lúc 0 giờ 45 phút, Linge nối máy nói chuyện với lái xe của Hitler là Erich Kempla ở bãi đỗ xe ngầm để nhờ anh ta tìm giúp 200 lít xăng. Kempka đang rất sợ, anh ta kinh hãi: “200 lít xăng à? Anh đùa à? Anh sẽ làm gì với 200 lít xăng”. Linge thuyết phục Erich và dặn: “Hãy làm mọi cách để có đủ số xăng đó”. Nói rồi Kempla ra lệnh cho người trợ lý rút hết xăng trong các ô đô còn đậu trong gara.
Sau khi lo xong di chúc và việc hậu sự cho mình cùng người tình, Hitler đã tỏ ra sẵn sàng cho chuyến đi cuối cùng của mình và Eva..
Lúc 1 giờ sáng ngày 29/4/1945, Eva Braun và Adolf Hitler xuất hiện, tay Eva quàng qua tay Hitler. Eva mặc bộ đầm màu đen mới thay còn Hitler vẫn mặc chiếc quần đen hàng ngày và chiếc áo khoác quân đội màu xám. Viên quan tòa Walther Wagner đang chờ sắn, hồi hộp chào họ khi họ ngồi xuống cạnh chiếc bàn bản đồ.
ĐÁM CƯỚI TRONG LÒNG ĐẤT
Hitler và Eva chênh nhau 23 tuổi. Họ gặp nhau tháng 10/1929 khi Eva mới là cô trợ lý 17 tuổi trong một hiệu ảnh ở Munich. Hôm đó, Hitler vào hiệu ảnh đúng lúc Eva đang trèo lên thang để lấy mấy tài liệu ở tầng giá trên cùng. Eva ngượng nghịu vì biết người đàn ông có bộ ria mép buồn cười đang nhìn chân cô.
Trong vòng hai năm, Hitler bắt đầu mời Eva đi uống cà phê, nghe opera và sống chung. Bốn năm đầu mối quan hệ rất khó khăn với Eva vì Hitler hiếm khi gọi điện cho cô và thường xuyên khiến cô thất vọng. Đã hai lần Eva định tự tử. Sau lần Eva hôn mê vì tự tử không thành hồi tháng 5/1935, Hitler quyết định chấp nhận coi Eva là người tình chính thức của ông.
Hitler trò chuyện cùng Goebbel trong bữa tối ở boongke.
Mặc dù quan hệ của họ không được công khai nhưng Hitler vẫn mua cho Eva một căn nhà ở Munich, dành riêng một căn phòng cho cô trong căn nhà Berghof trên núi ở Obersalzberg. Eva luôn biết nhiệm vụ của mình là giúp Hitler thư giãn và làm tốt điều đó. Dù Eva luôn khiến Hitler quên những thứ hắn không muốn nghĩ tới nhưng hắn lại dành cho người tình cái biệt danh không mấy hay ho “Tschapperl” (gái quê, bí ngô, đồ ngốc), còn Eva luôn gọi người tình là Quốc trưởng.
Ngoài việc trở thành bà Hitler, Eva còn ước mơ trở thành nữ diễn viên Hollywood. Cô từng mơ màng: “Khi Quốc trưởng chiến thắng, tôi có thể đóng vai mình trong bộ phim về cuộc đời chúng tôi”. Ước mơ thứ hai không bao giờ thành hiện thực nhưng ít nhất Eva cũng chuẩn bị lấy Hitler. Vị quan tòa đề nghị cô dâu, chú rể xác nhận rằng họ là người Aryan thuần chủng và không mắc các bệnh di truyền bị cấm kết hôn.
Hitler và Eva ở boong ke
Rồi họ trao nhẫn cho nhau. Cả hai cái nhẫn đều là nhẫn lấy từ xác các tù nhân bị mật vụ Đức sát hại. Không may, hai cái nhẫn quá rộng so với ngón tay họ. Sau đó, ông Wagner tuyên bố: “Cuộc hôn nhân này hợp pháp”. Nhân chứng là một vài người còn cố thủ trong boongke: Goebbels - thư ký riêng - và người gác cổng Martin Bormann. Phần thưởng cuối cùng của họ là chứng kiến lễ cưới của Hitler và chết cùng hắn.
1 giờ 25 phút, Robert Ritter von Greim - trên cương vị chỉ huy không quân Đức - mặt tái nhợt vì đau đã đáp xuống an toàn tại sân bay Rechlin cách Berlin 160 km về phía bắc. Hắn chỉ huy một nhóm cấp dưới ở sân bay, ra lệnh cho mọi máy bay hướng tới Berlin. Tuy nhiên, lời của hắn vô nghĩa. Sân bay bị các đợt dội bom của quân Đồng minh tàn phá. Chỉ còn vài máy bay và sẽ chẳng thể tạo ra được sự thay đổi thế trận trên bầu trời Berlin. Von Greim tự tử hai tuần sau khi bị người Mỹ bắt ngày 9/5 khi biết mình sẽ bị giao nộp cho người Nga.
Lối vào boongker của Hitler tại khu vườn trong văn phòng thủ tướng ở Berlin.
Sau lễ cưới, lúc 1 giờ 30 phút, cặp vợ chồng mới cưới trở lại phòng riêng để uống sâm panh, trà và ăn bánh sandwich với nhân viên cấp cao. Điều lạ nhất là vốn không uống rượu, hôm đó Hitler lại nhấp môi một ly rượu vang Hungary pha đường. Eva uống sâm panh còn các vị tướng khác uống cognac. Còn viên quan tòa, sau khi dùng một ly sâm panh và khoanh xúc xích gan, đã trở về vị trí làm việc. Hai ngày sau, ông này bị bắn chết khi lạc giữa hai làn đạn trên phố.
Người hầu của Hitler rất ấn tượng trước sự điềm tĩnh của Eva. Anh ta chúc mừng Eva và gọi cô là bà Hitler khiến mắt cô sáng lên. Trong khi đó, tâm trí Hitler vẫn chưa yên. Quốc Trưởng ra lệnh cho Bormann và Goebbels rời bữa tiệc để bổ sung thêm danh sách các vị trí mới để cô thư ký Junge đánh máy. Cô này ngày càng cáu giận vì Hitler liên tục thay đổi.
4 giờ 15 phút, đột nhiên Joseph Goebbels ào vào phòng khi Junge đang chỉnh sửa lần cuối di chúc của Hitler. ông run rẩy nói : “Quốc trưởng muốn tôi rời Berlin. Ông ra lệnh cho tôi làm người đứng đầu chính phủ mới. Nhưng tôi không thể. Tôi không thể rời Berlin. Tôi không thể rời Quốc trưởng. Tôi không thấy sống có ý nghĩa gì nếu Quốc trưởng chết”.
Rồi Goebbels nhắn nhờ Junge gõ di chúc của mình theo lời đọc: “Lần đầu tiên trong đời, tôi phải từ chối tuân lệnh của Quốc trưởng. Vợ và con tôi cũng sẽ từ chối rời Berlin và tất cả chúng tôi sẽ theo Quốc Trưởng”.
5 giờ sáng, Hitler và Eva đã về phòng riêng của mỗi người để nghỉ ngơi. Trước đây, Eva từng phàn nàn rằng Hitler chỉ yêu cô khi họ ở chung giường. Khi ấy, Hitler thường chuẩn bị tiêm thuốc tăng cường sinh lực, còn Eva uống thuốc để tạm ngừng kinh nguyệt. Nhưng những ngày đó đã qua.
Sau lễ cưới, Hitler ở lại một mình, chuẩn bị đi ngủ. Ông rửa ráy sạch sẽ, thay bộ đồ ngủ màu trắng, treo quần áo cẩn thận lên giá. Còn Eva được cô hầu giúp thay bộ đồ ngủ lụa Ý màu xanh.
Giấc ngủ chập chờn. Lúc trời tảng sáng, quân Nga tăng cường dội bom Berlin. Nhiều tòa nhà bốc cháy. Thông tin bên ngoài đưa vào cho biết người Nga chỉ cách boongke vài trăm mét.
Tuy nhiên, sáng hôm đó, Hitler nằm trên giường mà vẫn đóng nguyên bộ. Ông chỉ tháo chiếc cà vạt ra khỏi cổ. Hitler luôn có một nghi lễ đặc biệt dành cho cà vạt. Ông đứng trước gương, mắt nhắm nghiền, đếm từng giây khi Linge giúp thắt cà vạt. Sau đó ông mở mắt và kiểm tra cà vạt trong gương. Rồi mạnh mẽ bước ra ngoài.
BỮA ĂN TRƯA CUỐI CÙNG
7 giờ sáng ngày 29/4/1945, người dân Berlin bắt đầu ra khỏi các hầm trú ẩn để tìm thức ăn. Armin Lehmann, 16 tuổi, người đưa thư trong Đoàn Thanh niên Hitler, kinh hãi trước cảnh tuyệt vọng của người dân Đức đang chết dần chết mòn vì đói. Cậu nhìn thấy hai người đàn ông đang dùng dao chặt một con ngựa bị thương do mảnh bom găm vào nhưng vẫn còn sống.
10 giờ sáng, một người đưa tin khác của Hitler xuất hiện tại boongke tầng trên để báo cáo rằng xe tăng Nga hiện cách văn phòng thủ tướng khoảng 500 mét. Cả boongke trên và dưới đều nằm bên dưới văn phòng này.
10 giờ 30 phút, trong văn phòng ở boongke tầng trên, Thống chế Krebs đang nói chuyện điện thoại với trụ sở quân đội ở Berlin. Ông ta được thông báo rằng vòng phòng ngự của Đức đang sụp đổ trên mọi mặt trận. Đột nhiên, đường dây bị ngắt. Quả khí cầu hỗ trợ liên lạc điện thoại vô tuyến đã bị bắn vỡ. Mọi liên lạc điện thoại giữa Berlin và thế giới ban ngày vừa bị chấm dứt. Từ bây giờ, các thành viên Đoàn Thanh niên Hitler sẽ phải mạo hiểm tính mạng vài lần mỗi ngày ra ngoài để thăm dò và chuyển tin tức ra vào trong Boong Ke Quốc Trưởng.
11 giờ, sĩ quan hầu Heinz Linge của Hitler gõ cửa phòng ngủ nhỏ của Quốc Trưởng. Trong suốt 6 năm qua, một phần trong công việc của anh là giúp ông chủ mặc đồ. Ngày nào cũng như ngày nào. Linge đeo một chiếc đồng hồ bấm giờ để tính giờ thời gian chuẩn bị đồ cho Hitler. Nếu Quốc Trưởng thay đồ càng nhanh, tâm trạng của ông càng tốt.
Vài giây sau, thợ cạo của Hitler là August Wollenhapt bước vào phòng ngủ để chăm sóc tóc và ria cho ông chủ. Ria Hitler được tỉa tót rất khéo. Kiểu ria này có nguồn gốc từ Mỹ. Lúc này, Linge đang chuẩn bị giọt cocaine để nhỏ vào mắt trái của Hitler vốn bị đau trong mấy ngày qua. Anh đưa cho ông chủ của mình hắn một gói thuốc để ngậm trong cả ngày. Đây là các viên thuốc chống đầy hơi.
Lần đầu tiên trong 9 năm, Hitler không có bác sĩ riêng. Một tuần trước đó, ông đã cho sa thải bác sĩ Theodor Morell sau khi cáo buộc bác sĩ này tìm cách cho ông uống thuốc an thần để ý định đưa ông rời khỏi Berlin. Morell đã để lại một tủ đầy thuốc. Có lúc, Hitler dùng tới 28 loại thuốc uống và thuốc tiêm mỗi ngày. Hitler từ lâu đã bị chứng Parkinson, bệnh tim cùng các triệu chứng liên quan tới căng thẳng.
Trước khi cho Linge rời phòng, Hitler nhờ anh dắt Wulf, một trong số mấy con chó con vừa đẻ của Blondi - con chó mà Hitler đặc biệt gắn bó. Có lúc, Quốc Trưởng dành cả buổi tối xem Blondi làm trò tiêu khiển. Blondi sẽ sủa theo mệnh lệnh và trú lên khi Hitler ra lệnh cho nó hát. Quốc Trưởng tự hào nhất là khi bảo Blondi “hát như Zarah Leander” - một ca sĩ Thụy Điển nổi tiếng với chất giọng trầm, lập tức con chó hú lên.
11 giờ 5 phút, tướng Burgdorf, một viên chỉ huy trong quân đội, ghé qua để xem tướng Krebs có muốn uống chút rượu. Đi theo tướng Burgdorf là thư ký riêng Martin Bormann của Hitler đang chờ sẵn để khui chai rượu.
Cùng với hai viên tướng, Bormann dành phần lớn thời gian ngồi ở hành lang boongke uống rượu schnapp. Hết lần này đến lần khác, cả ba lại leo lên văn phòng thủ tướng trên mặt đất để lấy rượu trong hầm.
Lúc 11 giờ 45 phút, 6 đứa con của Joseph và Magda Goebbels đang chơi ở hành làng boongke trên. Phần lớn bọn trẻ đều thích ở đây. Chúng gọi boongke là cái hang và đã quen với vài người trong boongke. Rochus Misch, người quản lý phòng tổng đài là người bạn yêu thích của bọn trẻ. Bọn trẻ hát một câu vè trêu Misch mà cô bé Heide 4 tuổi mỗi khi gặp người bạn lớn là lại hát to: “Misch, Misch, chú là một con cá”.
Bọn trẻ rất dễ thương và được nuôi dậy tử tế. Chúng không hay biết số phận nào đang chờ chúng. Chỉ có bé Helga lớn tuổi nhất là có vẻ cảm nhận được tình hình. Đôi mắt buồn của cô bé đã nói lên điều đó.
14 giờ, Hitler đang ăn trưa với Eva - người vợ hắn mới cưới cách đấy vài tiếng, cùng với hai thư ký còn ở lại dưới boongke. Hitler có thói quen ăn cùng các thư ký từ mùa thu năm 1942. Trước đó, Hitler luôn dùng bữa cùng các sĩ quan quân đội nhưng sau đó chấm dứt vì trong bữa ăn, các sĩ quan luôn nói về những trận chiến máu me khiến ông ăn không ngon miệng. Vì Hitler vốn là người ăn chay trường.
Các thư ký của Hitler luôn phân công nhau để đảm bảo có người ngồi cùng Hitler trong mọi bữa ăn, kể cả lúc uống trà vào đầu giờ sáng. Họ luôn ghi nhớ không nói đến các vấn đề khó nghe trong bữa ăn.
Thế nhưng, hôm nay lại khác. Chính Hitler lại gợi ra một chủ đề kiểu đó. Quốc Trưởng bảo với các thư ký: “Tôi sẽ không bao giờ rơi vào tay kẻ thù, dù chết hay sống. Tôi sẽ để lại lệnh để thiêu xác sao cho không ai có thể tìm thấy”. Junge ăn như một cái máy khi cuộc nói chuyện chuyển sang chủ đề cách tự tử hiệu quả nhất.
Hitler nói: “Cách tốt nhất là bắn vào mồm. Sọ anh sẽ bị vỡ nát và anh không biết gì cả. Chết ngay lập tức”. Eva hoảng hồn nói : “Nhưng em muốn làm một xác chết xinh đẹp... Em sẽ uống thuốc độc”. Cô chỉ cho các thư ký một hộp đồng nhỏ đựng một ống thuốc xyanua mà cô bỏ trong túi váy. Cô thắc mắc: “Em không biết có đau lắm không nữa. Em sợ phải đau đớn lâu. Em sẵn sàng chết một cách anh hùng nhưng ít nhất em muốn cái chết không đau đớn”. Hitler trấn an vợ : “Hệ hô hấp và thần kinh sẽ tê liệt trong vòng vài giây thôi”.
Hai cô thư ký Junge và Gerda Christian liếc nhìn nhau rồi quay sang nhìn Quốc trưởng hỏi: “Ngài có ống nào mà chúng tôi có thể dùng không?”. Không cô nào muốn tự tử nhưng thuốc độc có thể tốt hơn là bị người Nga bắt. Hitler nói ông sẽ tìm cho mỗi người t ống: “Tôi rất tiếc vì tôi không thể tặng các cô một món quà vĩnh biệt tốt hơn”.
16 giờ, trong căn phòng màu xanh lá cây của văn phòng thủ tướng, Bộ trưởng Tuyên truyền Joseph Goebbels và gia đình đang tổ chức tiệc chia tay một số thành viên lãnh đạo Đoàn Thanh niên Hitler. Khoảng 40 người có mặt trong bữa tiệc, gồm cả nhân viên và bệnh nhân trong bệnh viện thuộc văn phòng thủ tướng.
CƠN SAY TÚY LÚY
Không chỉ lo thuốc độc cho những người trong boongke, Hilter còn lo cả cho mấy con chó cưng. Lúc 15 giờ ngày 29/4/1945, trong nhà vệ sinh đối diện phòng tổng đài, con chó bécgiê Blondi đang run rẩy khi trung sĩ Fritz Tornow giữ mũi và buộc nó há mồm ra. Ông Werner Haase, một bác sĩ trong văn phòng thủ tướng, nhét ống xyanua vào mồm nó. Blondi ngã vật ra như thể vừa bị sét đánh.
Hitler muốn chết cùng lúc với Eva.
Hitler tới gần để kiểm tra xác con chó cưng. Quốc Trưởng muốn tự mình xem liệu ống xyanua có thực sự có tác dụng không. Mùi quả hạnh đắng từ xyanua xộc vào mũi sĩ quan Misch đang ở phòng tổng đài khiến anh ta phải lao ra khỏi phòng để thở.
Sĩ quan SS Tornow khiêng xác con Blondi lên vườn trên mặt đất và chôn nó. Sau đó, anh ta trở lại để tiếp tục công việc tiếp theo với con chó Wulf và 4 con chó con khác. Anh ta dắt chúng tới vườn, bắn lần lượt từng con và chôn cùng với mẹ chúng.
16 giờ, trong căn phòng màu xanh lá cây của văn phòng thủ tướng, Bộ trưởng Tuyên truyền Joseph Goebbels và gia đình đang tổ chức tiệc chia tay một số thành viên Đoàn Thanh niên Hitler. Khoảng 40 người có mặt trong bữa tiệc, gồm cả nhân viên và bệnh nhân trong bệnh viện thuộc văn phòng thủ tướng.
Các con nhỏ của Goebbels được chuyền từ lòng người này sang người kia khiến chúng cười thích trí. Sau bữa ăn với súp đậu, Goebbles đề nghị Đoàn Thanh niên Hitler hát một vài bài hát chiến đấu cũ của Đức quốc xã. Goebbels nghe hát mà lệ nhỏ ướt má. Mấy đứa con của Goebbels sau đó vây quanh bàn và bắt đầu hát mấy bài hát dân ca Đức trước sự cổ vũ của các sĩ quan đang chơi accordion.
22 giờ, Hitler đang ngồi ở bàn trong phòng hội nghị ở boongke, đọc bản tin về cái chết của độc tài Italy Benito Mussolini - người bị bắn chết và bị treo ngược. Heinz Linge đang đứng sau Hitler. Một phần nhiệm vụ của anh ta là đảm bảo Quốc trưởng có thể lấy bút chì, kính, kính lúp, át lát và com pa bất kỳ lúc nào Quốc Trưởng cần.
Lúc này, Hitler không cần kính đeo cũng chẳng cần kính lúp vì bản tin được đánh máy bằng phông chữ rất to. Tuy nhiên, ông cần bút chì đề gạch chân mấy từ “bị treo ngược”. Ngay cả lúc này, Quốc Trưởng cũng chưa từ bỏ hi vọng rằng Berlin có thể được giải vây. Ông ra lệnh gửi thông điệp qua sóng vô tuyến cho lực lượng Đức, hỏi thời gian và địa điểm diễn ra cuộc tấn công. Nhất là vị trí của Tập Đoàn Quân 12 đang về giải cứu Berlin. Câu hỏi của Hitler cho thấy dường như ông hoàn toàn không biết gì về tình hình thực tế quân sự trên mặt đất. Không một tướng lĩnh Đức nào còn tin vào khả năng cứu Berlin.
Rạng sáng ngày 30/4, trong phòng tổng đài, Rochus Misch bị một loạt bức điện của Hitler đánh thức dậy. Ông muốn biết có cuộc phản công nào từ quân Đức không. Nhưng không có.
2 giờ, bác sĩ Ernst Schenck chưa bao giờ tiếp xúc gần với Hitler đến thế. Nhìn vào mắt Quốc trưởng, ông ta thấy chúng không còn biểu cảm gì nữa và vằn máu. Bọng mắt thâm quầng bên dưới. Bác sĩ Schenck trước đây từng thí nghiệm trên tù nhân ở trại tập trung Dachau, là một trong bốn bác sĩ bị đánh thức dậy giữa đêm để làm nhiệm vụ. Sau khi làm việc trong bệnh viện cả tuần với các ca phẫu thuật cho vô số người bị thương, ông ta đã kiệt sức.
Khi các bác sĩ và nhân viên bệnh viện trong văn phòng thủ tướng xếp thành hàng, Hitler chầm chậm bắt tay họ và ông khẻ ngỏ lời cảm ơn từng người. Sau đó nửa tiếng, các bác sĩ và y tá tiệc tùng và uống rượu say khướt ở hành lang boongke trên. Hai thư ký của Hilter giờ đang ở với bà Eva Hitler. Cô ngồi ở bàn, say túy lúy và liên tục kể chuyện tiếu lâm. Bác sĩ Schenck không biết liệu Eva run giọng là do tật nói ngọng hay do rượu.
3 giờ, Hitler vừa được thông báo là TĐQ 12 quân Đức bị bao vây, bị tấn công và không thể tiến vào Berlin. Trong cơn giận, ông ra lệnh gửi điện cho đô đốc Donitz, chỉ huy hải quân Đức: “Hành động không thương tiếc ngay lập tức với mọi kẻ phản bội”.
Bác sĩ Schenck cần vào nhà vệ sinh gấp. Ông ta rời bữa tiệc rượu và lao vội xuống boongke dưới. Khu vực này thường được hai người mang vũ khí đứng gác nhưng giờ ông ta không thấy họ đâu. Boongke của Hitler im ắng một cách ma quái. Tiếng động duy nhất là từ chiếc máy phát diesel và âm thanh văng vẳng từ bữa tiệc rượu huyên náo bên trên.
Qua một ô cửa mở, ông ta nhìn thấy Quốc trưởng đứng cạnh bàn, nói chuyện tập trung với một bác sĩ khác là ông Haase. Hitler bảo ông Haase rằng ông ta muốn chết cùng lúc với Eva. Họ thống nhất rằng Hitler sẽ cần hai khẩu súng đề phòng một khẩu bị kẹt và hai ống xyanua đề phòng một ống bị hỏng. Nếu cần, thì tôi sẽ vừa tự bắn mình, vừa cắn thuốc độc. Quốc Trưởng nói.
Sau đó bác sĩ Haase nói chuyện với Eva. Cô nói với ông rằng cô sẽ mất quyết tâm nếu Hitler chết trước. Bác sĩ bảo cô cắn viên xyanua ngay lúc nghe thấy tiếng nổ. Khi bác sĩ bảo với Eva rằng, cũng giống như Hitler, cô sẽ có một khẩu súng, nhưng Eva nói mình không muốn dùng.
Trên mặt đất, tại Bộ Nội vụ cách văn phòng thủ tướng vài trăm mét, người ta đã dựng một khu bếp kiểu Liên Xô ở tầng hầm. Một nồi cháo to đang được nấu vội vàng để binh sĩ kịp ăn sáng trước khi tấn công lúc bình minh vào tòa nhà quốc hội Đức. Stalin đã ra lệnh cắm lá cờ đỏ trên nóc tòa nhà để kịp cho ngày lễ Quốc tế Lao động của Nga vào ngày hôm sau.
4 giờ 30 phút. Trong boongke dưới, Hitler đã lên giường. Bác sĩ Schenck quay trở lại văn phòng thủ tướng nơi bữa tiệc vẫn rất xôm. Sau cánh cửa phòng nha khoa, một phụ nữ đang bị cột vào ghế nha khoa. Ban ngày, phòng này là nơi để nhổ răng. Ban đêm, đó là nơi “mây mưa”.
6 giờ. Hitler đang ngồi trên ghế cạnh giường, đi đôi dép da mềm và mặc áo choàng xa tanh đen bên ngoài đồ ngủ. Ông vừa gọi tướng SS Mohnke, tư lệnh đơn vị SS bảo vệ Quốc Trưởng tới để hỏi: “Chúng ta cầm cự được bao lâu?” Tướng Mohnke đáp: “Nhiều nhất là 20 đến 24 giờ, thưa Quốc trưởng”.
Lúc đó, toán lính Nga đầu tiên đã tới tòa nhà quốc hội. Cách vài trăm mét, họ vấp phải cơn mưa đạn từ quân Đức đang chống trả điên cuồng. Trong khi đó, thông điệp chiến thắng được chuẩn bị từ trước đã được truyền tới Moskva, nói với Stalin rằng tòa nhà quốc hội đã bị chiếm.
6 giờ 30 phút. Ngày thứ hai liên tiếp, người hầu của Hitler thấy Quốc Trưởng đi ngủ mà không thay đồ. Hitler dậy và đi dọc hành lang. Martin Bormann và tướng Krebs cùng tướng Burgdorf ngủ trên ghế dài ngoài phòng ông. Cạnh họ, các vỏ chai rượu và khẩu súng nạp sẵn đạn, chốt an toàn đã bị tháo. Hai cô thư ký thì đang ngủ trên giường trong phòng hội thảo. Trong phòng tổng đài, Hitler đánh điện cho sĩ quan chỉ huy Berlin đề nghị cập nhật tình hình. Câu trả lời: Người Nga đang sát nách.
7 giờ, Eva đã tỉnh. Cô nhanh chóng bước lên vườn trên mặt đất. Cô đột nhiên muốn nhìn thấy mặt trời một lần nữa. Khu vực bị bom đạn cày nát. Bầu trời đen kịt khói sau trận chiến giành tòa nhà quốc hội. Cô chần chừ một lúc trước khi trở lại phòng ngủ.
Nửa tiếng sau, Hitler cũng ló mặt ra khỏi boongke. Khi ông lên tới mặt đất, tiếng pháo dồn dập hơn. Thay vì mở cửa lên, ông quay lại và lần xuống boongke. Đó là lần cuối cùng ông bước ra bên ngoài. Có một tấm ảnh chụp giây phút Quốc Trưởng, có tướng SS Mohnke đi cùng bước ra ngoài boonbg ke ngập nắng cùng tiếng đạn đại bác của Hồng Quân Liên Xô. Không lâu sau, Quốc Trưởng sẽ kết liễu đời mình trong boongke đó.
8 giờ 30 phút thứ hai, ngày 30/4/1945, khi Liên Xô tiếp tục dội bom xuống Berlin, 6 đứa con của Bộ trưởng Thông tin và Tuyên truyền Đức Joseph Goebbels và vợ Magda đang ngồi quanh bàn trong boongke ăn sáng với bánh mỳ, bơ và mứt.
TRƯỚC GIỜ TỰ VẪN
Có một điều mà lũ trẻ rất khoái là chúng được phép ăn no nê. Nhiều ngày ở boongke khiến quần áo của chúng bẩn thỉu. Khi đến boongke cách đây một tuần, bố mẹ không mang theo quần áo để thay vì không nghĩ sẽ ở boongke lâu đến thế. Trong lúc con ăn sáng, bà Magda nằm trên giường. Bà có thể nghe rõ tiếng cười nói của bọn trẻ từ phòng mình nhưng không thể đối mặt với việc gặp các con và bà cũng không còn tâm trí nào mà ăn sáng.
11 giờ 30 phút, Eva Braun vừa trang điểm xong. Cô gọi thư ký Junge của Hitler vào phòng mình và nói: “Tôi không thể chịu được cảnh ở một mình”. Hai người phụ nữ ngồi trò chuyện cùng cô và cố gắng nhớ lại quãng thời gian vui vẻ trước đây. Eva đột nhiên bật dây, mở tủ quần áo và lôi ra một chiếc áo choàng lông cáo màu bạc, một trong những cái áo mà cô yêu thích. Eva nói: “Junge, tôi muốn tặng cô cái áo này làm quà tạm biệt. Tôi lúc nào cũng thích nhìn phụ nữ chưng diện. Tôi thích cô mặc chiếc áo này ngay bây giờ và ngắm nghía nó”. Junge rất cảm động dù chưa thể hình dung sẽ mặc áo lúc nào và ở đâu.
Hitler cùng vợ chồng con cái Goebbels.
11 giờ 45 phút, Hitler đi đi lại lại từ hàng lang đến phòng tổng đài. Khi Quốc Trưởng dừng lại ở cửa. Sĩ quan trực tổng đài Rochus Misch đứng dậy, chờ mệnh lệnh. Nhưng Hitler không nói gì mà quay đi rồi lại bước về phòng.
Đến giữa trưa, Hitler triệu tập tướng lĩnh cho cuộc họp hàng ngày. Tướng Weidling, chỉ huy quân đội ở Berlin, rất bi quan. Ông ta báo cáo: “Đạn dược đang cạn dần. Tiếp tế bằng đường không là điều bất khả thi. Tinh thần anh em xuống rất thấp. Họ chỉ còn chiến đấu trong trung tâm thành phố. Trận chiến Berlin sẽ sớm thất bại vào tối nay”. Nghe báo cáo, Hitler im lặng một hồi lâu. Rồi bằng giọng mệt mỏi, hắn hỏi xem tướng SS Mohnke nghĩ gì. Khi người này gật đầu đồng ý với nhận định của tướng Weidling, Hitler chậm rãi đứng lên khỏi ghế.
12 giờ 30 phút, Eva đang ở phòng tắm cùng cô hầu gái Liesl để chọn bộ đồ cuối cùng. Bọn trẻ nhà Goebbels vẫn đang chơi trong phòng ngủ. Bà Magda vẫn nằm trên giường. Trong phòng đọc, Hitler cho gọi thư ký riêng Martin Bormann và nói: “Đã đến lúc rồi. Eva Braun và tôi sẽ kết thúc cuộc đời trong chiều hôm nay”.
12 giờ 45 phút, Hitler cho gọi sĩ quan Otto Gunsche và nói: “Đã đến lúc đi lấy xăng rồi. Chúng tôi cần xăng ngay bây giờ. Tôi không muốn kết thúc cuộc đời trong nhà trưng bày tượng sáp ở Moskva nào đó”. Trong bếp ở boongke trên, Constanze Manziarly đang xem nhân viên nấu bữa ăn cuối cho Hitler. Trên bếp là một chiếc chảo nước lớn sắp sôi dùng để nhúng mỳ ống.
13 giờ. Eva không muốn ăn trưa nên cô ở lại trong phòng cùng người hầu gái Liesl. Cô đã chọn được bộ váy cuối cùng để mặc: một chiếc váy dài đen có hoa hồng trắng quanh cổ, một trong những bộ váy mà Hitler thích nhất. Liesl đã là phẳng bộ váy và đang chải tóc cho Eva. Trong khi đó, Hitler ngồi ăn với hai thư ký Christian và Junge. Trong lúc họ ăn, ai cũng cố giữ vẻ điềm tĩnh. Không ai nói gì trừ Hitler. Quốc Trưởng cố làm vui mọi người bằng cách làm một bài độc thoại về tương lai của nước Đức và khó khăn phía trước. Khi ông cất giọng đều đều giọng nói, hai cô thư ký không còn muốn nghe nữa. Những người xung quanh cảm thấy sợ những Quốc Trưởng đọc bài độc thoại đó.
Quốc Trưởng tiếp tục và đổi đề tài nhưng mọi người lặng lẽ rút lui. Một vài viên tướng thì uống rượu để có thể tiếp tục nghe những bài diễn văn lê thê của Hitler về nghệ thuật hiện đại, triết học, chủng tộc, công nghệ… Trong boongke, những chủ đề yêu thích của Quốc Trưởng luôn là về huấn luyện chó, ăn uống và sự ngu ngốc của thế giới.
13 giờ 30 phút, sĩ quan tổng đài viên Misch đang rất sợ hãi. Anh ta vừa nhìn thấy giám đốc Sở Mật thám Heinrich Muller ở hành lang cùng hai nhân viên mật vụ cấp cao và tự hỏi họ làm gì ở đây. Misch chỉ có thể nghĩ tới hai khả năng: ông ta đến để bắn chết tất cả những ai chứng kiến cái chết của Hitler hoặc ông ta sẽ cho nổ tung boongke bằng một quả bom hẹn giờ.
14 giờ 45 phút, trong hành lang ở boongke trên, Junge đang ngồi trong ghế bành hút thuốc thì có người gọi xuống vào bảo: “Nhanh lên, Quốc trưởng muốn nói lời vĩnh biệt với tất cả chúng ta”. Junge nhanh chóng dập điếu thuốc và xua mùi khói. Hitler ghét thuốc lá và luôn lúc nào cũng cảnh báo cấp dưới rằng hút thuốc gây ung thư. Bước xuống boongke của Hitler, cô thấy đầu bếp, cô thư ký Christian và vài nhân viên khác đã đứng ở đó cùng với vợ chồng Goebbels. Sau một lúc, Hitler cùng vợ ra khỏi phòng làm việc. Ông cùng Eva đi rất chậm dọc theo hành lang có nhiều người đứng chờ sẵn với nước mắt lưng trong ở những người phụ nữ. Hitler đi rất chậm. Dáng đi lom khom. Ông mỉm cười khi run run bắt tay từng người một.
Eva lại chỗ anh hầu Heinz Linge của Hitler và dặn: “Nếu anh có gặp em gái Gretl của tôi, làm ơn đừng kể với nó về nguyên nhân chồng nó chết”. Eva không muốn em gái biết rằng chồng cô đã bị SS xử tử vì tội đào tẩu. Nói rồi Eva tới chỗ Junge và ôm cô gái: “Cố hết sức để ra khỏi đây. Vẫn còn có thể đấy”.
Còn Joseph Goebbles đột nhiên cảm thấy tuyệt vọng. Ông đã thề trung thành cho tới chết và chứng minh bằng cách đưa vợ con vào boongke để được chết cùng Quốc trưởng. Nhưng giờ cảnh tượng đó giờ dường như không thể chịu đựng nổi. Goebbeles cầu khẩn: “Quốc trưởng, vẫn còn có thể trốn thoát. Ngài có thể giám sát cuộc chiến từ Obersalzberg… Thưa Quốc trưởng, tôi cầu xin ngài cân nhắc”. Hitler đáp: “Anh biết quyết định của tôi rồi đấy. Tôi sẽ không thay đổi. Anh và gia đình tất nhiên có thể rời Berlin sau khi tôi chết”.
Goebbles nhìn vào mắt Hitler nói khẽ: “Không. Chúng tôi sẽ ở cạnh ngài và làm theo ngài, thưa Quốc trưởng”. Hai người đàn ông bắt tay nhau. Eva và Mactha vợ Goebbeles ôm nhau khóc. Rồi dựa vào Linge, Hitler chậm rãi bước vào phòng làm việc. Ông nói với Linge ở cửa phòng: “Tôi sẽ đi bây giờ. Anh biết phải làm gì rồi đấy. Nhớ thiêu cháy xác tôi và hủy mọi đồ đạc cá nhân còn lại của tôi”. Ông trôngg kiệt quệ, xám xịt. Trước khi quay vào phòng, Hitler giơ tay phải lên chào lần cuối tới tất cả mọi người. Tất cả cứng người chào lại...
Lúc đó, Junge đột nhiên muốn tránh càng xa nơi này càng tốt. Cô lao lên boongke trên. Đến nửa đường, cô thấy 6 đứa con nhà Goebbels. Không ai nhớ cho chúng ăn trưa. Junge nói: “Nhanh lên, cô sẽ lấy đồ ăn cho các cháu”.
15 giờ 15 phút. Anh người hầu Linge đóng cửa phòng cho Eva và Hitler. Một lúc sau, hành lang chợt ồn ào. Đó là tiếng bà Magda Goebbels, đang khóc và van nài được gặp Quốc trưởng lần cuối. Giống như chồng, bà kinh hãi khi nghĩ đến việc phải giết các con. Bà van xin Hitler rời Berlin vì nếu Quốc Trưởng đi thì chồng bà mới đi và bà cùng các con có thể rời đi. Nhưng Hitler đã từ chối. Bà Magda rời phòng trong nước mắt. Linge đóng cánh cửa an ninh bằng sắt nặng nề của phòng làm việc để Eva và Hitler ở lại với nhau trong giờ phút cuối cùng. Tất cả đều ở bên ngoài hành lang chờ đợi
Rất lâu sau đó, các cận vệ SS đẩy cửa phòng bước vào, Họ thấy vợ chồng Hitler chết trên sofa, với hai khẩu súng rơi cạnh chân. Hitler đã bắn vào thái dương mình, còn Eva thù dùng thuốc độc..
CÁI CHẾT CỦA NHÀ ĐỘC TÀI
Sau khi đóng cánh cửa phòng để Hilter và vợ mới cưới ở bên trong, viên sĩ quan Otto Gunsche đứng gác bên ngoài phòng làm việc. Goebbles, Bormann và một vài nhân viên đứng quanh quẩn ở bên ngoài, chờ nghe tiếng súng. Không gian im lặng. Âm thanh duy nhất phát ra là từ chiếc máy phát diesel.
Tại chiếc bàn ở hành lang boongke trên, lũ trẻ nhà Goebbels đang ăn ngấu nghiến bữa trưa muộn. Cậu bé Helmut đặc biệt vui vẻ. Cậu thích nghe tiếng nổ: “Tiếng nổ không thể làm chúng ta bị thương ở boongke”. Rồi đột nhiên một tiếng súng vang lên. Lũ trẻ im lặng trong giây lát. Helmut hét lên: “Trúng tâm rồi”.
Cô thư ký Traudl Junge đoán là Quốc trưởng vừa tự vẫn nhưng không nói gì cả. Sau khi quết bơ lên một lát bánh mỳ nữa, cô hỏi xem lũ trẻ định chơi trò gì sau bữa trưa.
15 giờ 40 phút ngày 1/5/1945. Anh phục vụ của Hitler, Heinz Linge, cho rằng họ đã chờ đủ lâu. Anh ta mở cửa và bước vào phòng làm việc của Hitler. Martin Bormann theo sát sau Linge. Họ thấy Hitler và vợ ngồi cạnh nhau trên ghế sofa. Hai khẩu súng để cạnh chân Hitler, một khẩu ông dùng để bắn và một khẩu dự phòng. Quốc Trưởng đã bắn vào mình qua thái dương bên phải. Đầu ông ngả vào tường. Máu vương trên thảm trải sàn, trên chiếc ghế sofa màu trắng và xanh da trời.
Còn Eva ngồi phía bên phải Hitler. Chân co lên trên ghế sofa, giày để trên sàn. Trên chiếc bàn trước mặt họ là một chiếc hộp đồng nhỏ mà Eva đựng ống xyanua. Thuốc độc đã làm khuôn mặt Eva méo mó.
15 giờ 45 phút. Lũ trẻ nhà Goebbels trở lại phòng ngủ đọc sách và chơi. Traudl Junge uống một ly Steinhager. Cô biết rằng tất cả đã hết.
15 giờ 50 phút. Với sự hỗ trợ của ba lính cận vệ SS, Linge khiêng xác Hitler lên bậc thang để mang ra khu vườn trong văn phòng thủ tướng trên mặt đất. Đầu Hilter được phủ chăn nhưng chân ông thò ra ngoài. Otto Gunsche đặt xác Eva cạnh xác Hitler cách cửa boongke khoảng ba mét.
Pháo của Liên Xô rơi liên tục xung quanh khi Gunsche và Linge tưới xăng khắp hai cái xác. Goebbles đã mang theo diêm để Linge đốt giấy. Sau đó, anh ta ném tờ giấy đang cháy về phía xác Hitler và Eva rồi chạy nhanh tới lối vào boongke. Một ngọn lửa lớn trùm kín hai cái xác khi Linge đóng cánh cửa boongke lại. Những người ở dưới giơ tay lên chào nghiêm kiểu Quốc Xã và hô tên Hitler từ cầu thang dưới boongke.
16 giờ 15 phút. Otto Gunsche ngồi xuống chiếc ghế cạnh Junge ở boongke trên. Anh ta cầm chai rượu schnapp của cô và nhấp môi uống. Đôi bàn tay anh ta vẫn còn run và người bốc mùi xăng. Anh ta nói nhỏ: “Tôi đã thực hiện mệnh lệnh cuối cùng của Quốc trưởng. Xác Quốc trưởng đã được thiêu”. Junge không trả lời. Gunsche rời đi để lệnh cho hai cận vệ chôn phần còn lại của hai thi thể.
Bên dưới, anh phục vụ Linge đang ở trong phòng làm việc của Hitler, hủy tấm thảm vấy máu, thuốc thang, tài liệu và quần áo.
Bức ảnh cuối cùng của Hitler trong boongke trước khi chết.
18 giờ. Binh sĩ Liên Xô đã chiếm được mặt trước tòa nhà quốc hội và lao vào qua cửa. Sĩ quan cận vệ Ewald Lindloff leo từ boongke Quốc trưởng lên khu vườn bên trên, tay cầm theo một chiếc thuổng. Xác của Hitler và Eva không chỉ bị thiêu mà còn bị pháo rơi trúng và xé tan. Anh ta chôn phần thi thể còn lại trong một cái hố đạn pháo mới hình thành.
18 giờ 30 phút. Nhóm lính Nga đầu tiên tìm cách vào tòa nhà quốc hội đã vấp phải cơn mưa lựu đạn và súng. Khi quân viện trợ ào vào tòa nhà, người Nga dần dần tiến lên cầu thang và đáp trả.
19 giờ 30 phút. Ở boongke trên, bà Magda Goebbles đang cho lũ trẻ đi ngủ. Bé Heide nhỏ nhất đang bị đau họng. Bà Magda tìm cho con một cái khăn quàng màu đỏ. Đây là giấc ngủ cuối cùng của chúng. Sáng hôm sau, bà sẽ phải nói với các con rằng chúng phải tiêm vaccine mà binh sĩ nào cũng phải tiêm để phòng bệnh. Thực ra, đó sẽ là morphine. Khi lũ trẻ thiếp đi, bác sĩ Ludwig Stumpfegger sẽ nghiền viên nang xyanua vào răng từng đứa. Ngay sau đó, bà Magda và chồng Goebbles sẽ lên khu vườn trên để cùng nhau tự tử. Họ cũng sẽ định dùng xyanua.
20 giờ. Cái chết của Hilter vẫn được giữ bí mật. Nhân viên trong văn phòng thủ tướng không ai biết. Trong bếp, người ta vẫn chuẩn bị món trứng rán và khoai tây nghiền cho Quốc trưởng.
22 giờ. Cô thư ký Traudl Junge đang ngồi cùng với đồng nghiệp Christian trong hành lang boongke dưới cùng vài người nữa. Họ uống rượu schnapp và cà phê. Cô đầu bếp Constanze Manziarly đang ngồi trong góc. Mắt đỏ mọng vì khóc. Otto Gunsche và tướng Mohnke bàn đến chuyện thoát khỏi boongke. Tai Junge dỏng lên nghe. Cô và Christian đồng thanh nói: “Hãy đưa cả chúng tôi đi nữa”. Hai người đàn ông gật đầu.
Junge không nghĩ rằng cô sẽ sống sót nhưng dường như nên chủ động làm điều gì đó còn hơn chờ người Nga đến và tìm thấy xác của mình. Sáng hôm sau, Junge trốn trốn khỏi boongke thành công trong bộ trang phục lính, tay cầm một khẩu súng.
Đầu tháng 7, Junge bị người Nga bắt. Sau khi thẩm vấn kỹ, họ giao cô cho người Anh. Cô được thả năm 1946 và tiếp tục làm thư ký sau chiến tranh và qua đời năm 2002.
Cái chết của Hitler được thông báo trên đài phát thanh Hamburg lúc 22 giờ 30 phút ngày 1/5. Thính giả được biết Quốc trưởng đã “ngã xuống ở vị trí chỉ huy, chiến đấu tới hơi thở cuối cùng chống những người Bolshevich và vì nước Đức”.
Cuốn sách về ngày cuối cùng của Hitler và hai tác giả Johnathan Mayo và Emma Craigie
Thùy Dương
MTA (st)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét