27/5/14

"CHIẾN THUẬT" CHỐNG TÀU CỘNG CỦA CQ : "ĐẦU LỘN XUỐNG ĐÍT, ĐÍT LỘN LÊN ĐẦU"

Lại được chùa bữa nhậu cóc ổi với đại ca Thành Đạt. MTA ngâm nga :

- Dạ thưa sư phụ, bài thơ Áo cưới trước cổng chùa của sư phụ...
- Thôi dẹp mày. Giờ này mà thơ thẩn gì nữa. Cứ động đến thơ văn là y như tao thấy mấy Nàng thơ của mình ngâm bằng tiếng Tàu...hết cả hứng. Nhưng hay lém mày ạ. giờ tao ngâm cứu về các chiến thuật chiến lược của thiên hạ...giờ tao bỏ Văn sang Võ...

- Để làm gì hả đại ca.
- Thì để lấy thiên hạ, để đè đầu cưỡi cổ thiên hạ chớ còn làm gì nữa. Tao đã nghiên cứu, vận dụng, phát huy, sáng tạo và cuối cùng đã tìm ra phương pháo đấu tranh với bọn Trung cộng, chước 37 trong 36 chước, gọi là chiến thuật, nghe chẳng thơ chút nào là :"Đưa Đầu xuống Đít, đưa Đít lên Đầu"...Tao đang tính hiến kế để chống giặc Tàu thì ai dè các bố nhà ta đã thực hiện kế sách tuyệt chiêu của tao rồi. Kế đó là gì?
Thế chú có thấy trong "bát trận đồ" ta bày ra để chiến với bọn Tàu lúc này không ? Chỉ có đám Đít, tức đám "dân ngu khu không trắng" là hăng hái xung trận, ỏm tỏi ỳ xèo, còn Đầu ta, tướng sĩ đại quân ta thì vưỡn rung đùi trong bóng tối, chưa thèm lên tiếng, chưa thèm xuất quân...Ngu sao. Cứ để cho đám Đít đó xung trận trước. Đầu ta ngồi sau để nhận định.Sau đó tùy theo tình hình sẽ liệu...Xem nên Hàng hay Huề chứ.
Này nhé. Có phải trong mọi khủng hoảng, chiến trận lớn nhỏ thì ta phải đưa Đầu ra để...đương đầu. vì sao, vì ở đầu tập trung mọi trí tuệ, tinh lực cũng như tài lực của mọi lực lượng để đi đầu. Còn cái Đít thì dù to như cái giành đựng gạo nhưng vẫn chỉ là cái để đựng...cơm. Cũng như trong giáp chiến ta đưa đầu mũi tên, hòn đạn, mũi gươm, đầu ngọn giáo ra để chiến, chớ đâu ai đưa cái cán, cái vỏ đạn ra chiến bao giờ. Ấy thế mà khi có một cuộc chiến sinh tử, hoặc gặp một đối phương quá mạnh, hoặc ta quá khiếp hãi thì sẽ lộn đầu tôm, đưa phần yếu ra để đi đầu, phần mạnh đi sau. Gọi là đưa Đít lên hàng Đầu...hay Đầu lộn xuống Đít. Để làm mô ? Để Đít nó bị gì thì nó...hưởng. Đầu ta vô Can, bảo toàn "cửu trùng", lại không suy suyển đội ngũ kế thừa, đội quân tiên phuông...Mà lại dễ ăn dễ nói với kẻ thù khi hạ màn chứ.
Tạm thời đưa Đầu xuống Đít để ẩn nấp, bảo toàn lực lượng. Bảo vệ sự sắc bén, sự tài tình cùgn sự tiên phong của đạo quân tiên phong cũng như bảo vệ remember bộ nhớ, bằng cách nhét Đầu xuống Đít. Đầu tuy nhỏ nhưng tinh, thông, có đủ mọi khôn ngoan thông thái, mọi tinh túy, mọi điều mọi nhẽ trên đời ở trong gáo dừa của ta nên cần phải được bảo vệ bằng mọi giá....Và ta phải đưa Đít lên tuyến đầu để đỡ đạn, nếu có ai...bắn, cũng như che chắn. Cũng như đẩy đàn bà con nít ra chiến vậy mà. Đít thì to nhưng ngu, có chết bớt cũng không sao, mà còn đỡ cơm. Để thực hiện cái gọi là chiến thuật : "Ai chết chứ ta thì không", mờ mờ ảo ảo ảo, sương sương khói khói theo Tôn Tử Binh Pháp. Chiến thuật ni cần cái mặt dày, cái mày dạn, và thêm cái mũ ni che tai. Gọi là chiêu "Giả điếc qua ải..." Rồi khi kẻ thù đã rút, thiên hạ thái bình ta lại đưa Đầu lên Đầu, và đưa Đít trở về chỗ xuất phát, là về Đít. Đầu vưỡn lãnh đạo, Đít thì vưỡn nghe theo..Y sì như cũ, nguyên vẹn hình hài...
- Ôi giời...Đại ca nói một hồi em chả hiểu gì cả. Đầu Đít lộn tùng phèo như rứa thì còn chi thể thống...
- Cần gì thể thống hả mày. Chỉ cần Gáo Dừa không bị "chấn thương sọ não" là thắng lợi rồi. Để khi không còn thằng Tàu đe dọa, ta lại tiếp tục lãnh đạo, tiếp tục đi...đầu chứ. Còn thì cái Đít có bị gì thì cũng mo phú, vì suy cho cùng thì nó vưỡn chỉ là cái...Mông Đít, được sinh ra chỉ là để cho ông bô, bà bô, ông anh hay chính ta cho ăn....đũa cả là gì...
27/5/2014
Mai Tú Ân
ma-tu-an.blogspot.com

Không có nhận xét nào: