Nghe thơ thì biết thằng nào làm thơ...
Đó là câu thơ lan truyền trong giới văn nghệ bao năm nay, một câu thơ chế riễu vì sư nâng bi quá đáng của các thợ nâng bi nước ta. Chủ Tịch Hồ Chí Minh có thể là một nhà CM, Lãnh tụ lập quốc, hay cũng có thể là DNVH TG trong nhiều lãnh vực, nhưng không nhất thiết phải là một nhà thơ, và lại càng không phải là nhà thơ số 1 của Việt Nam. Vậy mà các thợ nâng bi đã nâng thơ Bác lên hàng TOP số 1 qua việc xếp những bài thơ của Bác, lại được viết bằng chữ Tàu lên hàng số 1 trong số 100 bài thơ Việt Nam hay nhất thế kỷ 20, trên cả những bậc thơ tiền bối như Xuân Diệu, Hàn Mặc Tử, Nguyễn Bính...
Nâng bi chi mà nâng tới cổ,
Nâng bi kiểu đó bằng mười hại nhau....
Và nói chung thì đã là lãnh tụ, nhất là lãnh tụ CM thì không nên là một nhà thơ. Chúng ta đã có thời kỳ có các nhà thơ làm lãnh tụ chính trị CM như thời gian đó với các nhà thơ như Sóng Hồng (Trường Chinh), Tố Hữu, Nguyễn Đình Thi...Và đó là thời gian có nhiều sai lầm như thế nào, các vụ Nhân Văn Giai Phẩm và trấn áp các nhà văn thơ tàn baọ ra sao. Tốt nhất đã làm văn chương thơ ca thì thôi, miễn cho trách nhiệm làm chính trị đi. Còn đã làm chính trị thì thôi, đừng thơ thẩn nữa. Như vậy đỡ khổ cho dân cho nước, mà nhà thơ cũng như thơ ca nói chung cũng không bị mang tiếng oan...
MTA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét