Nhân ngày mất của Chủ Tịch Hồ Chí Minh xin có vài lời...Dù đây là một nhân vật có nhiều ý kiến trái ngược nhau nhất trong lịch sử Việt Nam, nhưng phải thừa nhận ông là một người Việt Nam tên tuổi nhất trên thế giới, là người khai sinh ra nước Việt Nam hiện nay và là một Con Người Việt Nam Vĩ Đại Nhất trong lịch sử Việt Nam của mọi thời đại...
Và với những danh xưng như thế, thì có gì mà lớp hậu thế, của ông cứ phải giấu giấu diếm diếm những chi tiết về sự nghiệp của ông khi ông đã qua đời nhiều chục năm rồi. Cũng chính vì cứ giấu diếm như thế mà cuộc đời và sự nghiệp của ông cứ bị ngả nghiêng, bị phóng đại hoặc bị bôi bác tùy theo vị trí của người phóng đại hay bôi bác...
Vì sao tên tuổi lừng lẫy cùng sự nghiệp bôn ba khắp thế giới làm cách mạng như ông cứ bị đem ra soi xét, đả phá...khi ông đã xuôi tay an phận ở một cõi Tây Phương Cực Lạc nào đó từ lâu rồi. Không hẳn là chỉ do những kẻ đả phá soi xét ông, mà còn do những người kế thừa của ông, vì những động cơ riêng đã cố gắng phủ vàng lên hình tượng của ông, tạo dựng huyền thoại đầy chất linh thiêng thần thánh lên tên tuổi của ông...và bất thành.
Vì ông không phải là thần thánh. Vì thần thánh thì không làm những việc như ông đã làm, và cũng không làm được những việc như ông đã làm...Cuộc đời bôn ba khắp thế giới để làm cách mạng rồi đem cách mạng về xứ sở, giành độc lập và làm chủ tuyệt đối đất nước cho đến khi nhắm mắt thì ông không thể là một con người Cứu Nhân Độ Thế như Thánh Thần được. Và một sự nghiệp lẫy lừng ngự trị trên một khúc quanh lịch sử tang thương, một thời kỳ chia cắt, chém giết đẫm máu của dân tộc...và cuối cùng thì là người giành thắng lợi cuối cùng thì ông không thể là người hiền, đức, tâm tánh như Phật được.
Phải là người có chí lớn, cương quyết, mạnh mẽ, sắt đá hơn người và thậm chí thủ đoạn, quyền biến hơn người thì ông mới trở thành con người như thế giới đã biết, đã kính phục như bây giờ...
Và ông đã thành công khi tay không lấy nghiệp lớn, trở thành người khai sinh ra nước VN này...với tư cách của một nhà lãnh tụ CM kiệt xuất, nhưng cũng là một con người, với ý nghĩa con người thì cũng có những lỗi lầm như mọi con người bình thường khác. Và khi không còn một chút giấu diếm về cuộc đời và sự nghiệp của ông, cũng như không còn những ý muốn thần thánh cá nhân ông của những người kế nghiệp ông nữa thì với tư cách là một con người, với những thành tựu hơn người mà ông đã đạt được thì ông xứng đáng trở thành một Cha Già Dân Tộc trong lòng của số đông người VN chúng ta rồi...
Mai Tú Ân
Và với những danh xưng như thế, thì có gì mà lớp hậu thế, của ông cứ phải giấu giấu diếm diếm những chi tiết về sự nghiệp của ông khi ông đã qua đời nhiều chục năm rồi. Cũng chính vì cứ giấu diếm như thế mà cuộc đời và sự nghiệp của ông cứ bị ngả nghiêng, bị phóng đại hoặc bị bôi bác tùy theo vị trí của người phóng đại hay bôi bác...
Vì sao tên tuổi lừng lẫy cùng sự nghiệp bôn ba khắp thế giới làm cách mạng như ông cứ bị đem ra soi xét, đả phá...khi ông đã xuôi tay an phận ở một cõi Tây Phương Cực Lạc nào đó từ lâu rồi. Không hẳn là chỉ do những kẻ đả phá soi xét ông, mà còn do những người kế thừa của ông, vì những động cơ riêng đã cố gắng phủ vàng lên hình tượng của ông, tạo dựng huyền thoại đầy chất linh thiêng thần thánh lên tên tuổi của ông...và bất thành.
Vì ông không phải là thần thánh. Vì thần thánh thì không làm những việc như ông đã làm, và cũng không làm được những việc như ông đã làm...Cuộc đời bôn ba khắp thế giới để làm cách mạng rồi đem cách mạng về xứ sở, giành độc lập và làm chủ tuyệt đối đất nước cho đến khi nhắm mắt thì ông không thể là một con người Cứu Nhân Độ Thế như Thánh Thần được. Và một sự nghiệp lẫy lừng ngự trị trên một khúc quanh lịch sử tang thương, một thời kỳ chia cắt, chém giết đẫm máu của dân tộc...và cuối cùng thì là người giành thắng lợi cuối cùng thì ông không thể là người hiền, đức, tâm tánh như Phật được.
Phải là người có chí lớn, cương quyết, mạnh mẽ, sắt đá hơn người và thậm chí thủ đoạn, quyền biến hơn người thì ông mới trở thành con người như thế giới đã biết, đã kính phục như bây giờ...
Và ông đã thành công khi tay không lấy nghiệp lớn, trở thành người khai sinh ra nước VN này...với tư cách của một nhà lãnh tụ CM kiệt xuất, nhưng cũng là một con người, với ý nghĩa con người thì cũng có những lỗi lầm như mọi con người bình thường khác. Và khi không còn một chút giấu diếm về cuộc đời và sự nghiệp của ông, cũng như không còn những ý muốn thần thánh cá nhân ông của những người kế nghiệp ông nữa thì với tư cách là một con người, với những thành tựu hơn người mà ông đã đạt được thì ông xứng đáng trở thành một Cha Già Dân Tộc trong lòng của số đông người VN chúng ta rồi...
Mai Tú Ân
facebook.com/maituansg
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét