Cần phải khẳng định là mấy ngày nay việc Phan Huyền Thư bị “ăn đòn hội chợ” từ những người quen lẫn không quen với cô ngoài đời do hành vi cầm nhầm thơ của người khác âu cũng là “quả báo nhãn tiền” mà người đời thường hay nói. Tuy vậy, việc có người như thể muốn nhân đây “đánh” chết luôn người phụ nữ này bằng “những ngọn lưỡi rắn độc” như những con chữ trong đoạn văn dưới đây thì cũng rất nên xem lại.
“Đây không phải một bức thư xin lỗi, mà là một trò trí trá của con buôn. Phan Huyền Thư chỉ muốn hoãn binh, nhằm cho chìm xuống hành vi đạo thơ của mình. Tôi cam đoan, Phan Huyền Thư không thể vớt vát tí danh dự nào từ thái độ lươn lẹo và trơ trẽn này. Phan Huyền Thư muốn có thời gian để đi tìm bằng chứng à? Làm gì có bằng chứng mà tìm! Sao chép hoàn toàn bài thơ của Phan Ngọc Thường Đoan rõ rành rành, mà cứ quanh co bịp bợm.
Tôi đề nghị: Từ nay giới truyền thông và các đồng nghiệp, khi điểm danh thế hệ nhà thơ nữ trưởng thành sau năm 1975, làm ơn đừng nhắc tên tôi chung với Phan Huyền Thư, vì tôi không muốn xếp ngang hàng với một kẻ ăn cắp và lật lọng.
Đồng thời, tôi cũng đề nghị Đài truyền hình VN: không nên tiếp tục để Phan Huyền Thư làm chương trình “Giai điệu tự hào”, một chương trình tôn vinh những giá trị tốt đẹp của đất nước chúng ta, vì hình ảnh Phan Huyền Thư là một vết nhơ trong đời sống văn hóa!”
Thời gian qua, hàng loạt sát thủ trẻ tuổi ở Việt Nam ra tay sát hại cùng lúc nhiều mạng người trong một gia đình nhưng khi xét xử pháp luật còn rất nhân đạo không kêu án tử (như trường hợp sát thủ Lê Văn Luyện) vậy mà – nói cho cùng chỉ vì hành vi ăn cắp một bài thơ nhưng Phan Huyền Thư có nguy cơ bị đồng loại của mình dồn vào bước đường cùng như thế muốn người phụ nữ này chết đi thì họ mới hả dạ!? Thật là khủng khiếp!
Nhưng ai mà nhiệt tình và hung hăng “lên gối xuống chỏ” như thể muốn bức tử Phan Huyền Thư như vậy?
Hóa ra cách ra đòn này chỉ có thể là của “nữ thi sĩ” có tên gọi là Vi Thùy Linh – nhân vật vốn cũng được nhiều người trước đây tung hô là “thi sĩ ái quyền”, hay thơ Linh là“biểu tượng giải phóng phụ nữ”…
Sao vậy Linh, được mệnh danh là người làm thơ bênh vực phụ nữ lại cùng phận là đàn bà con gái với nhau mà sao nỡ xuống tay hạ thủ đồng nghiệp của mình như vậy chứ? Lại còn “tự sướng” như thế này nữa mới ghê: “Tôi đề nghị: Từ nay giới truyền thông và các đồng nghiệp, khi điểm danh thế hệ nhà thơ nữ trưởng thành sau năm 1975, làm ơn đừng nhắc tên tôi chung với Phan Huyền Thư, vì tôi không muốn xếp ngang hàng với một kẻ ăn cắp và lật lọng.
Vậy nên, vừa vừa thôi Linh nhé…! Không thể cố “tranh nhau làm người tử tế” bằng cách này đâu Linh à! Hay là Linh thử xin lỗi Phan Huyền Thư và bạn đọc về sự hung hăng này của Linh đi! Bởi mình thiển nghĩ, Phan Huyền Thư tuy rất đáng bị “đánh” nhưng không phải ai cũng có quyền đánh và nhất là đánh cho đến chết mới mới thôi sao!
Tác giả: Nguyễn Trọng Binh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét