22/3/17

Tại sao ông "biểu tình" Huỳnh Ngọc Chênh lại chống biểu tình ?

Trong một stt mới nhất ông Hùynh Ngọc Chênh đã kể lể về những lần xuống đường biểu tình của vợ chồng ông. Việc này là có và đã được chụp hình lưu sử Đảng. Nhưng việc chống cuộc biểu tình do linh mục đáng kính, cha Nguyễn Văn Lý thì ông vẫn giải thích lúng túng, càng nói càng sai. Ông kể lể biểu tình khiến cho chúng tôi thấy giống như ông Ju Đa kể lể đã theo Chúa Giê Su, hay cũng giống như anh hùng phi công Nguyễn Thành Trung giờ này kể lể trung thành với VNCH vậy. Bởi có trung thành bao nhiêu nhưng phản chủ một lần là mất hết.

Ông ta viết :"Với tôi, biểu tình phải có nguyên cớ và phải nhắm vào mục tiêu cụ thể.." Vậy cuộc biểu tình toàn quốc theo lời kêu gọi của cha Lý thì không có nguyên cớ và không nhắm vào mục tiêu cụ thể nào hay sao mà ông phản đối. Đuổi cổ Formosa, đền bù cho người dân hay chống Tàu Cộng có phải là không đủ nguyên cớ với ông để ông quay sang chống đối ? Rồi những cuộc biểu tình trước đây của ông thì đã nhắm đạt được mục tiêu cụ thể nào như đòi lại Hoàng Sa, Trường Sa đã đạt được chưa ? Biểu tình là một dạng thức tự nhiên cúa con người mà chính quyền này cấm đoán. Người dân có cái quyền đó, dù là 10 người hay 10 vạn người và không ai có quyền đi ngược lại quyền đó. Người đấu tranh dân chủ như ông lại càng không có quyền đó.

Có thể ai đó còn lạ lẫm về các ông chứ chúng tôi thì không ? Các ông là một dạng thức mà ta có thể gọi nôm na là sự :"Kiêu Binh Bắc Kỳ". Đó là một nhóm nhỏ hung hăng bọ xít, nhóm chiến binh đái sè sè không qua ngọn cỏ đó nhưng không thấy trời cao biển rộng mà còn lấn át cả các bậc tiền bối đáng kính khác. Hoạt động sớm, năng nổ vào một thời điểm còn ít người đấu tranh dân chủ, được các tổ chức, báo đài hải ngoại cũng như người dân ủng hộ, các ông đã được vinh danh, cho dù là quá với thực lực nhưng vẫn xứng đáng được tôn vinh. Nhưng đấu tranh dân chủ không tĩnh tại mà nó luôn biến chuyển theo thời cuộc để đạt được mục tiêu lớn nhất, và dĩ nhiên nó bỏ lại những ai không theo kịp phong trào. Bởi đã qua thời điểm đầu, đấu tranh dân chủ không phải cứ chỉ đợi đến ngày 19/1 Ngày mất Hoàng Sa, ngày 17/2 ngày Chiến Tranh Biên Giới với ngày Tàu Cộng chiếm Gạc Ma để tụ họp đốt nhang khói, bái lạy ở Tượng Vua Lý, Hà Nội rồi về vì xong việc. Và lại đợi sang năm để lên Tượng Vua bái lạy nữa, giống như lên Chùa khấn Phật vậy. Đấu tranh dân chủ bây giờ đa dạng, nhiều cách thức, của nhiều con người. Có thể táo bạo như Vũ Quang Thuận, mạnh mẽ của Huỳnh Quốc Huy, soi mói như Le Dung Vova, và thẳng ruột ngựa như Phạm Thành... Nó không có điểm đầu, cuối cũng không có giới hạn và mục tiêu duy nhất là làm lung lay chế độ này, để người cầm quyền biết lòng dân không đi cùng với họ.

Các ông không làm được những điều trên nên các ông đả phá tất cả những gì không đi cùng các ông. Không phải ngẫu nhiên mà Nguyễn Lân Thắng và Huỷnh Ngọc Chênh là hai người đả phá Vũ Quang Thuận nhiều nhất. Và giờ đây khi thấy ở chân trời nổi bật lên một thế lực hùng mạnh có thể lấn át các ông. Đó là các cha xứ can đảm và các giáo dân đoàn kết của họ đang hiện lên vũ đài chính trị với việc đối đầu với chính quyền này vì những vấn đề của toàn dân. Các cha xứ có kiến thức, có kỷ luật và hết lòng với các vấn đề trong cộng đồng giáo dân của họ. Và các ông cũng đui mù khi không nhìn thấy các cha xứ đáng kính đó đứng ra vì thời cuộc và nếu có thành hay bại thì rồi các Ngài cũng lui về áo chùng thâm kính Chúa của mình. Các ông không có được cái Tâm cao cả của những người đấu tranh dân chủ thực sự là chỉ muốn thành công trong đại nghiệp mà không cần phải có tên mình nên các ông đã biến thành những kẻ chống phá cuộc biểu tình của các cha nhiều nhất. Bởi vì cuộc biểu tình này không phải của các ông kêu gọi, cuộc biểu tình lại được dự trù kéo dài cho đến hết năm 2017 thì còn phần nào nữa rơi vào các ông ? Nên phải phá, và phá bằng mọi giá...

Ông Huỳnh Ngojc Chênh nói ông là người biểu tình nhiều nhưng đến cuộc biểu tình lớn nhất, vĩ đại nhất và lâu dài nhất (nếu không bị các ông phá) thì ông lại chống lại thì còn nói gì với trời với đất nữa. Ông nói tất cả những người tấn công ông là dlv, là CS cài cắm đã bôi nhọ ông. Điều đó không biết có đúng không, nhưng chính ông là kẻ đã bôi nhọ lên tất cả những người biểu tình trước ông, cùng ông và sau ông.

Nhưng tôi không nghĩ rằng ông Huỳnh Ngọc Chênh phải làm phản nữa như nhiều người nghĩ. Ông Ju Đa, hay ông Nguyễn Thành Trung nói trên đều chỉ phản chủ có một lần thì thiên hạ đã đào mồ mà chửi rồi, nên ông Huỳnh Ngọc Chênh đã phản hai lần rồi, giờ lại phản lần thứ ba nữa thì tôi không tin. Không dám tin. Ngoài ra thì không thể nói hành động chống biểu tình của Huỳnh Ngọc Chênh và Nguyễn Lân Thắng là hoàn toàn tai hoạ. Bởi qua cái chết lâm sàng của họ ta cũng rút ra được một điều tốt là từ nay phong trào đấu tranh dân chủ sẽ không chết lỳ ở Hà Nội nữa mà lan rộng, lan rộng đến bất cứ nơi nào có người đứng lên.

Thôi. Giờ phút áo thụng chia tay đã điểm. Không biết tại anh, tại ả hay tại ông Trời cao cứ thấy má đào đánh ghen mà đành ngậm ngùi vĩnh biệt các nhà dân chủ nửa mùa đang đi vào bóng tối mà không thể không có tiếng thở dài. Thôi thì vì đại cuộc các ông hãy lùi vào vào quá khứ mà than khóc cho những ngày xanh. Còn cá nhân tôi, thì chỉ biết bùi ngùi cất hình ảnh một thời bóng loáng của Huỳnh Ngọc Chênh vào kho cũ, giống như ta bỏ đôi giày cũ đã bốc mùi vào xó bếp với chút niềm tiếc nuối ngơ ngơ...

Mai Tú Ân

Không có nhận xét nào: