Tôi không thể hiểu tại sao một người như Huỳnh Ngọc Chênh lại cũng hòa giọng trước đó của Nguyễn Lân Thắng để phản bác biểu tình của cha Lý, và bằng những luận điệu hết sức khó hiểu và sai lầm. Tôi không kêu gọi biểu tình nhưng tôi phản đối việc anh Chênh lập luận cái kiểu như thế trong bài viết trên. Với sự tôh trọng cá nhân anh, tôi xin nói lý do để bác bỏ hoàn toàn những điều anh đã viết.
Tôi quả là bất ngờ khi anh đưa một ví dụ về năm Mậu Thân 1968 với việc ảo tưởng đã đến thời điểm nên CS tấn công và thất bại. Quân chủ lực bị thất bại và quân địa phương bị lộ mặt bị tiêu diệt hết. Anh đã nói đúng về chiến dịch năm đó, nhưng anh đã lầm lẫn vô cùng tai hại. Đó là một chiến dịch quân sự qui mô lớn nên không bao giờ có thể so sánh, không bao giờ nên so sánh với các cuộc xuống đường ôn hòa, bất bạo động do linh mục Nguyễn Văn Lý đã kêu gọi. Hoàn toàn là một cuộc xuống đường ôn hòa của người dân, của các mẹ, các chị, các em. Chính quyền cũng biết điều đó nên cũng chẳng có súng ống hay xe tăng đại bác đâu. Anh đừng có suy diễn và so sánh kiểu đó, cũng như làm ơn đừng có gắn chữ Tổng vào chữ biểu tình hòng làm cho ai đó liên tưởng cuộc biểu tình này giống với cuộc Tổng tấn công năm 1968.
Anh viết tiếp :”Hiện nay có nhiều lực lượng kêu gọi tổng biểu tình để tiến tới giành chính quyền. Làm cách mạng sao mà dễ thế”.
Thưa anh Chênh. Nếu đã viết thì phải viết cho chính xác, nhất là một người làm báo như anh. Nhiều lực lượng kêu gọi tổng biểu tình để tiến tới giành chính quyền ? Vậy nhiều lực lượng đó là ai ? Ở đâu, ai lãnh đạo, và giành chính quyền nơi nào ? Anh không thể nói khơi khơi, và một cách vô trách nhiệm như thế được. Đấy là lối nói của CS chứ không phải của những những người dân chủ ôn hòa. Và câu kết của anh :”Làm cách mạng sao mà dễ thế”. thì tôi không thể gọi tên nào khác ngoài dùng từ lưu manh. Anh đã dùng từ một cách lưu manh khi nói về những người sẽ xuống đường ngày mai. Bởi vì chỉ có anh và những kẻ theo anh, vì một lý do đen tối nào đó mà gọi những mẹ, những chị, những em ngày mai xuống đường là Làm Cách Mạng, lật đổ chính quyền.... Trong khi lần nào xuống đường họ cũng bị đánh đập tàn nhẫn.
Bằng lối nói vô trách nhiệm của một người có vị trí nhất định trong phong trào, anh đã vô tình hay cố ý đẩy những người biểu tình hiền lành vào chốn nguy hiểm của đàn áp bắt bớ, ở phe này hay phe kia.
Anh đâu phải thuộc ban tổ chức, hay lãnh tụ gì mà yêu cầu người tổ chức xem để ngưng lại, trong khi cha Lý đã kêu gọi lần thứ 3 rồi. Nếu có ý thì anh chỉ có thể gặp riêng cha Lý và vận động cha Lý được hay không được mà thôi. Chớ không ai lại khuyến cáo ngưng công khai như thế. Rồi một mặt anh kêu gọi ngừng biểu tình, một mặt anh lại kêu đồng bào miền Trung cứ đi biểu tình tiếp. Anh chia rẽ, làm yếu sức đi rồi lại bảo người ta đi biểu tình tiếp là sao ?
Chợt tôi nhận ra những luận điệu của anh rất giống với luận điệu của Nguyễn Lân Thắng khi anh ta cũng cả vú lấp mồm em để phá ngày biểu tình đầu tiên (5/3) rằng, "làm như dễ cướp chính quyền lắm", "rằng đi biểu tình thì mình phải xem mình là ai, mình đang đứng ở đâu, phải xem có cơ hội thành công hay không"...
Chính Nguyễn Lân Thắng với mục đích gì thì cũng đã gây hại tai hại cho phong trào đấu tranh dân chủ, và phản lại bao nhiêu người đã tin tưởng anh ta. Chống lại các lời kêu gọi của cha xứ, và làm tan nát hết cả các dự định xuống đường của người dân. Với chúng tôi thì giờ đây Nguyễn Lân Thắng có phải là CS hay không thì cũng chẳng thay đổi được gì nữa, vì tên khốn đó đã làm hại chúng tôi còn hơn cả CS rồi...
Rõ ràng là Huỳnh Ngọc Chênh, Nguyễn Lân Thắng và một vài kẻ dân chủ khác, vì một động cơ đen tối nào đó mà phá biểu tình bằng được, phá bằng mọi giá và bằng mọi cách. Kể cả những cách ngây ngô không ngờ như hôm nay. Với chúng tôi thì Nguyễn Lân Thắng đã chết rồi, và hắn nên đi đâu đó để chết bờ chết bụi thêm một lần nữa để đáng với tội hắn đã gây ra. Còn anh Huỳnh Ngọc Chênh thì chúng tôi để cho người dân và ông Trời quyết định...
Bởi chúng tôi chỉ đơn giản rằng, hoặc là biểu tình, hoặc là câm miệng lại. Không có cửa thứ ba, không có cửa chống lại biểu tình của bất cứ ai thực sự đấu tranh dân chủ...
Mai Tú Ân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét