Các cuộc biểu tình chống Formosa, đòi bồi thường, đòi minh bạch theo lời kêu gọi của linh mục Nguyễn Văn Lý vẫn diễn ra khắp nơi, nhỏ bé, lẻ tẻ, phân tán nhưng vẫn là các cuộc biểu tình đúng nghĩa, đúng tính chất và đáng được ngưỡng mộ.
Các :"phân tích, phản biện, ý kiến" của các vị thì CS là kẻ được lợi hơn cả. Và dĩ nhiên là người biểu tình chân chính cùng những giá trị tinh thần đúng đắn của các khẩu hiệu biểu tình là phải chịu thiệt thòi hơn cả. Các bài viết, nói của các nhà dân chủ hàng đầu ấy than ôi, đã lấy đi tinh thần xuống đường và lấy đi cả những con người xuống đường nữa khiến cho cuộc biểu tình cứ teo tóp, tan rã dần.
Ngạn ngữ nước ngoài có câu là :”Nếu muốn thành công thì các cá nhân phải nhìn về một hướng chứ không phải là nhìn nhau”
Các vị đã nhìn nhau, nhìn vào lời kêu gọi của cha Nguyễn Văn Lý, của nhóm Quốc Dân Việt, của nhóm Đào Minh Quân..v..v.. để bới bèo tìm bọ, gán ghép, suy diễn để cuối cùng là kêu gọi nói không với biểu tình. Đây hoàn toàn không phải là sự lên tiếng phản đối cá nhân của một người mà là của cả một nhóm người cụ thể trong một tổ chức cụ thể như nhóm No U. Còn tại sao một nhóm tốt như No U lại bất ngờ trở cờ như thế thì tôi không biết hoặc biết mà không nói. Nếu có lời cá nhân về nhóm này thì tôi chỉ sẽ nói rằng đây là một nhóm tốt và đáng khâm phục. Nhưng vai trò lịch sử của họ đã hết. Cần cải tổ, hoặc thay đổi triệt để, nhất là loại trừ thẳng tay và không thương tiếc những kẻ như Nguyễn Lân Thắng ra khỏi đội ngũ. Và hoàn toàn không cá nhân thì nhận xét của tôi là Nguyễn Lân Thắng sẽ chỉ làm hại thêm mà thôi. Cái mà anh ta đem vào không bằng cái anh ta đã phá hoại tan tành.
Trở lại các cuộc biểu tình thì các bài viết, phân tích, ý kiến cá nhân của các vị về việc kêu gọi không biểu tình thì kẻ có lợi nhất là chính quyền và Formosa, còn người bị thiệt là những người xuống đường và phong trào đấu tranh chung, với một ví dụ thật đơn giản sau :
Có mười người có thể tham gia cuộc chơi nào đó nhưng ví dụ có 2 người không muốn tham gia nên im lặng rút lui. Vậy là chỉ còn lại 8 người tham gia. Nhưng nếu 2 người rút lui kia lại lên tiếng phân tích hoặc nói lấy được về việc không tham gia thì tùy theo lượng fants của họ, sẽ có 4 - 6 người nữa dao động không tham gia. Và cuối cùng chỉ còn 1 -2 người tham gia cuộc chơi.
Tất cả những điều :”Chúng ta là ai, chúng ta đang đứng ở đâu và chúng ta phải nhắm trước mục tiêu thành công hay thất bại” của các vị chỉ là những luận điệu trẻ con nguy hiểm. Chúng ta là ai ư ? Chúng ta là người dân bình thường, chúng ta đang ở trong một môi trường dơ bẩn, trong sự thiếu minh bạch của chính quyền và chúng ta không cần biết thành hay bại bởi chúng ta không phải con buôn để tính toán thiệt hơn cho một cuộc xuống đường. Chúng ta xuống đường cho chúng ta, con cháu và đồng bào chúng ta. Còn thành hay bại của các quí vị thì ở đâu sau bao năm các vị đấu tranh ?
Còn những người ra rả kêu gọi chống lại biểu tình thì giờ đây có hạnh phúc không khi nhìn thấy biểu tình vắng vẻ, có sung sướng không khi thấy người biểu tình đã ít rồi mà vẫn bị đánh, bị bắt. Các vị có thấy đau buồn không khi thấy các em trai gái, các người đứng tuổi tham gia biểu tình phải vội vã lén lút tụ họp giương khẩu hiệu “Formosa cút xéo”, rồi lại vội vã giải tán để tránh bị đàn áp ? Các vị có rưng rưng thương cảm khi nhìn thấy một nhóm người biểu tình nhỏ bé và trơ vơ trước dòng đời qua lại ? Các vị có bất ngờ không kềm nén để rơi một giọt nước mắt đàn ông hiếm hoi của các vị khi nghe những người ngư dân miền Trung lam lũ hát nghẹn ngào những bài hát “Dậy mà đi”, “ Trả lại cho dân tôi” giữa sự thờ ơ của dòng người qua lại không ?
Biểu tình không bao giờ chết. Chúng tôi sẽ tiếp tục đi biểu tình, hoặc không. Nhưng còn những ai chống đối biểu tình thì hãy im lặng giây lát và tự vấn lương tâm của mình, nếu các vị còn thấy nó...
Mai Tú Ân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét