29/10/15

Chuyện Đấu Súng

Thời La Mã đàn ông giận nhau thì kinh lắm, họ giao đấu nhau đến chết. Nhưng đấy là chuyện bình thường. Còn chuyện MTA kể thì mới kinh hãi, đảm bảo là chưa có bất cứ ai trên đời này biết trước MTA.


Cuộc đấu diễn ra tại Sân Vận Động Colieum La Mã và có bán vé đánh cá. Trước đó khách khứa đã được mời vào tận nơi để xem xét trước khi bỏ tiền mua vé đánh cá. Các lady la mã ăn mặc sang trọng trở roi ngựa làm cây chọc chọc đánh tức hàng thức dậy để xem xét. La ăn măc đẹp dùng bàn tay khum lại để làm ống dòm để kiểm tra kỹ từng ông, nhất là soi xét về độ hoành tráng khi xung trận, rồi có thể vào tận nơi quan sát với hàng ông đó. Họ xem xét thật kỹ. Có nhiều vụ các quí bà chạy cả vào sân để xem và kiểm tra bằng tay cho chắc. 

Rồi họ đánh cá vào những người và hàng bằng những cái tên thương hiệu rất kêu kiểu như : "Nhỏ những có Vỏ", "Quí bà La mã đừng lấy tôi, vì sẽ sướng mà chết sớm". "Bé xinh thì bé đứng đường cũng xinh" Hay "Đóng tuồng dở nên dạo đầu phải lâu lâu", hay "Trôn vzậy chứ hổng phải xzậy", hay như chuyện" đạo thơ" gần đây "Nếu tôi chết đừng đem tôi ra biển. Vì tất cả đàn ông dưới Hà Bá sẽ buồn", hay "Đừng nghe những gì con gái nói, mà hãy nhìn vào súng pháo anh đây"....

Giờ xung trận đã tới, từ trong một cái cửa, các pháo thủ oai phong tiến ra sân trong tình trạng nuy tuốt tuồn tuột. Khán đài mênh mông như nổ tung, nhất là tiếng la hét phấn khích của các bà. Ôi, chao Thánh Thần Ma Quỉ ơi. Cơ man là súng pháo. Súng pháo đủ loại, đủ dạng, đủ màu da, đủ tư thế, hình dạng và đủ cả cảm xúc. Các đơn vì pháo thủ đi vòng qua qua sân là các tiểu pháp, sơn pháo hay bích kích pháo nhỏ nhắn, xinh xính luôn nhảy múa tung tăng theo nhịp quân hành vui vẻ .Các trung pháo cỡ 155 ly, rồi cả Vua chiến trường 175 ly lừng lừng diễu qua lễ đài như một đoàn voi chiến với những chiếc vòi giưng cao đầy kiêu hãnh.

Thật không thể tả hết được niềm hãnh diện cùng nỗi tự hào của dân chúng La Mã khi chứng kiến đội hình pháo binh nhân dân của họ diễu qua lễ đài. Tiếng kêu thét của đám quí bà gây rối nãy giờ bỗng nhiêm im băt. Kinh ngạc, thẫn thờ rồi mơ ước. 

Đó là tất cả những từ để cảm xúc của các lady. Khi đội hình súng pháo không một tấc sắt, không một mảnh vải nào kéo qua hết thì tiến kèn khai cuộc bắt đầu. Cứ từng cặp đứng đối diện nhau giữa tiềng hò reo như muốn sập luôn cái vận động trường Colidium, Rome. 

Hai bên luy tuốt tuồn tuột, đứng đối diện khoarng 50 mét. Rồi khi hiệu lệnh vang lên,hai chàng xông vào nhau như hai con hổ lào vào để giết nhau cùng tiếng thét xung trận vang lên dữ dội. Nhưng khi chạy đến gần nhau thì hai chàng bỗng chạy chậm hẳn lại, có chàng như đi bộ, có chàng thì đứng hẳn lại, Nhưng tất cả đều đang mặt nhăn nhó, khổ sở với hai tay cùng nắm lấy súng pháo của mình, vừa nâng niu năn nỉ, vừa quát giận và vả đôm đốp vào súng pháo của mình để cho nó phong độ lên. 

Có chàng chơi ăn gian bằng cách giấu dây chun, hay kim khẩu ở tay. và đó là luc họ lấy dây chun bắn vào pháo cho nó tỉnh, chích vào pháo cho nó đâu nó tỉnh. Cũng có thằng bị đau thì tỉnh để đánh tiếp. có thằng thì tịnh một nửa vừa lên đài thì lúc đấu thì xìu, lúc không đấu thì tỉnh. Có thằng phong độ 100 %, nhưng khi lên đài thấy hàng của thằng đối thủ khủng quá, cứ như vòi con voi vậy, thế là tụt huyết áp xuống số không, nằm im như con giùn giả chết.Cũng có khi của hai anh cùng hạ huyết áp lên giao đấu, mà cứ cầm hàng như hai con giun mà làm như kiếm đấu với nhau vây. cũng có cặp cùng tuốt xích nhưng cùng lên vo đai. rồi mỗi ông cắm đầu vào một góc để tự sướng.Nhưng mãi đến khi hết giờ rồi mà vưõn không sướng. Thế là tiếng gào thét của đám dân coi đòi đuổi vô. Cũng có hai anh xun vòi lại cũng xông vào giao đấu. Và kết qua giao đấu mãi mà không rời khỏi nhau. Té ra là hai cấy kiếm biến thành hai sợi dây quấn chặt lấy nhau mà mà mọi người phải khéo lắm mới gỡ được múi bùi xùi đó ra để ai về nhà nấy.

Đấy là một truyền thống đẹp của ngày xưa mà giờ đây tiếc quá đã thất truyền. Thật tiếc cho giới đàn ông khi cái môn đấu súng đó đã thất truyền để họ không còn kiểm tra được phong độ vốn tự có của mình trong những cuộc chiến công bằng. Nhưng tiếc hơn cả là cho các quí bà  vì đã mất đi cơ hội ngàn năm một thuở được xem một trận đấu thật sự của những binh đoàn pháo kiêu hãnh

Thật đáng tiếc quá...

MTA

Không có nhận xét nào: