Nhân chuyến đi sang xứ "Rợ Nam" (VN) chúng ta để thúc việc triều cống của quan thái thú Thiên Triều Tập Cận Bình, xin điểm qua các láng giềng bất hảo và là kẻ thù của nước Mẹ TH này. Với biên giới dài hàng chục ngàn km, giáp ranh với 14 quốc gia lớn nhỏ thì CHND Trung Hoa đã trở thành kẻ khó ưa của hầu hết láng giềng chung quanh, biến biên giới của mình thành những đường biên giới "không bình yên", hoặc tiềm năng "không bình yên".
Do các chính sách Đại Hán ngông cuồng, chỉ biết có lợi cho mình nên 14 quốc gia có chung biên giới thì chỉ còn lại có Pakistan là còn giữ lai quan hệ hữu hảo thân thiết với Trung Cộng, và cũng chỉ vì tiền khi TC đầu tư tiền bạc, đường xá để mở một hải cảng ra biển Ấn Độ Dương. Nhưng với sự bất mãn chung của các quốc gia Hồi Giáo về việc Trung Cộng đàn áp Hồi Giáo ở Tân Cương, Ngô Duy Nhĩ chẳng sớm thì muộn, quốc gia tối đầu sáng đánh này cũng quay lại chống Trung Cộng. Ngay cả CHDCND Triều Tiên (Bắc Hàn) từ ngày chú Ủn thay cha thì giữa hai đồng minh CS này cũng diễn ra cảnh cơm không lành, canh không ngọt. Thậm chí dàn quân ra suýt oánh nhau,
Biên giới còn lại thì có các xứ Hồi thuộc Liên Xô cũ như Kazakhstan, Kyrgyzstan, Tajikistan...đang công khai hoặc bi mật ủng hộ cho phong trào đấu tranh bạo lực đòi độc lập cho xứ Hồi Tân Cương, Duy Ngô Nhĩ với các cuộc bạo động, tấn công liều chết đẫm máu. Một vòng tròn các quốc gia không thân thiện, thù nghịch bao quanh. Trong đó các quốc gia Hồi Giáo là đáng sợ nhất cho tình trạng bất ổn hoặc ly khai của Nhà Nước TC. Với biên giới mênh mông, toàn rừng núi cũng như dân cư hai bên biên giới đều theo Đạo Hồi thì các cuộc xâm nhập và nổi loạn của các thế lực Hồi Giáo luôn là vấn đề đáng sợ nhất của chế độ Bắc Kinh.
Và để hoàn hảo cho một vòng tròn thù nghịch bao quanh TQ là biên giới biển cũng thù nghịch không thua trên đất liền. Biển Hoa Đông có vụ Điếu Ngư Đài tranh chấp với Nhật Bản khiến Nhật Bản tái vũ trang và trở lại là ông Kẹ ám biển Hoa Đông. Tranh chấp ở Biển Đông với Việt Nam và Philippin đã khiến cho ông Kẹ của ông Kẹ là Hoa Kỳ với hạm đội hùng hậu có mặt ở khu vực này để canh chừng.
Các kẻ thù tiếp theo ở trong nước là Phong Trào Đòi Độc Lập cho xứ Tây Tạng kéo dài đã hơn nửa thế kỷ với Lãnh tụ sáng chói Đức Đạt Lạt Lai Lạt Ma.
Tiếp theo là Pháp Luân Công càng bị đàn áo càng phát triển và hiện có hơn 100 triệu tín đồ, luôn căm hận chính quyền bởi sự bức hại tàn bao.
Rồi 30 triệu Hoa Kiều sống ở hơn 100 nước trên thế giới, tuyệt đại đa số đều chống lại chế độ hiện nay ở Bắc Kinh.
Cuối cùng là quốc gia nhỏ bé và giàu có Đài Loan, nơi thể chế đó đã thề rằng sẽ chỉ thống nhất với Lục Địa Trung Quốc bằng bạo lực, sau khi tiêu diệt xong chế độ CS cầm quyền.
Quả là một quốc gia duy nhất chỉ có thù, không có bạn. Quốc gia có nhiều kẻ thù nhất và đáng ghét nhất trên hành tinh này. Vậy thì Việt Nam ta trông mong gì mà lại đi mời bọn kẻ cướp ấy sang thăm, rồi lại tốn kém để đãi đằng chúng như thượng khách. Người dân Việt Nam không phải là bạn bè với Trung Cộng, không bao giờ là bạn với TC. Đối với tuyệt đại đa số người dân Việt Nam thì hạnh phúc cho họ lắm nếu một buổi sáng nào đấy thức dậy, thấy CHND TH đã tắt thở, không còn sống dưới ánh sáng mặt trời...
MTA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét