27/8/15

Ghen ăn tức ở - MTA cho phép đăng bài chống đối...

Mai Tú Ân - Nhà văn “Ghen ăn tức ở ” với nhà toán 

Chuyện kể về một người, nhận mình là nhà văn, mặc dù chưa thấy một tác phẩm nào nổi bật, cũng không có một chứng thực nào chứng minh, ông Mai Tú Ân, một nhơn sĩ đang nổi, một người dẻo mép, xem mình là cha tổ của thiên hạ, cái gì cũng biết, cái gì cũng thông nhưng không có cái gì để người ta học tập.

Ảnh: Mai Tú Ân (Nick face:https://www.facebook.com/NhavanMaiTuAn)

Và ngày nọ, ông nhà văn Mai Tú Ân này có một bài báo thể hiện sự ghen ăn tức ở (GATO) với một nhà toán học đã khẳng định được tên tuổi, giáo sư Ngô Bảo Châu (https://badamxoevietnam2.wordpress.com/2015/08/26/gs-ngo-bao-chau-la-mot-ten-tri-thuc-diem-dang/).
Xưa nay, người ta thường nói: quan võ thì ghét quan văn chứ chưa thấy nói về chuyện thầy văn lại ghét thầy toán. Tuy nhiên, đây cũng là một vấn đề có thể đánh giá được tư cách của nhà văn Mai Tú Ân. Nhưng trước hết,  hãy so sánh tương quan hai con người này. Ngô Bảo Châu là một trong những tấm gương cho học sinh,  sinh viên Việt Nam,  cũng là một người đạt thành tích cao trong toán học, làm rạng danh dân tộc Việt Nam. Giải thưởng đó được trao cho ông là một thực tế khách quan với cống hiến của ông. Không hề có một sự can thiệp, cũng không có mục đích cá nhân nào của tổ chức đã trao giải cho giáo sư Ngô Bảo Châu. Còn Mai Tú Ân, ông hiện chẳng là cái gì, như ông nói “được mỗi đẹp trai”, thế thì năng lực của ông đã bị vẻ đẹp trai đó che mờ (xin phép được cười ông cái). Năng lực của ông ai công nhận, và năng lực đó có đủ để đánh giá người khác không???
Ngoài ra, ông Mai Tú Ân này cũng xỉa xói chuyện lập viện toán học. Và việc nhà nước dành một số đặc ân cho Ngô Bảo Châu, trong khi một người đẹp trai như ông lại không được nhận. Trớ trêu thay, nhà nước cũng muốn trọng dụng nhân tài, thu hút người tài. Không những tài năng của họ có thể làm cho ngành toán ở Việt Nam phát triển, mà đó còn là động lực cho người Việt.  Rằng chúng ta cố gắng thì chúng ta thành công,  người Việt cũng làm được những điều lớn lao. Chứ ông Mai Tú Ân, ông có cái gì, ông đừng GATO vì ông không có đặc ân đó, vì bản thân ông có xứng đáng đâu. Ông ngồi đó chém gió,  trong khi người ta làm việc đấy.
“Nhưng dù có khéo léo đến đâu thì chúng tôi cũng không còn tin ở ông nữa, và chúng tôi càng không tin ở ông khi chúng tôi nhìn lại sự nghiệp của ông, sự nghiệp mà chế độ này đã phóng ông lên” Mai Tú Ân viết. Tú Ân còn cho rằng: “chúng tôi thấy ông là một tên trí thức điếm đàng, giống như bao tên  trí thức XHCN điếm đàng đầy rẫy trên đất nước này,  nhưng ông lại là một tên điếm khôn ngoan, biết chọn đường để đứng đường…”
Chỉ từng đó thôi, nhân cách của “nhà văn” Tú Ân này dễ dàng được hiểu rồi đấy. Mặt khác, việc Tú Ân dễ dàng ngã trước những giông bão của xã hội để đi ngược lại với xã hội. Đi theo cái tư tưởng chống đối cực đoan nhà nước cũng phần nào giải thích được nguyên nhân việc GATO của ông với Ngô Bảo Châu. Ngoài ra, ông phản ứng với Ngô Bảo Châu cũng vì Ngô Bảo Châu không có cùng suy nghĩ với ông, không có tư tưởng “phá” đất nước nhiều hơn xây như ông. Một người xem cái tôi cá nhân quá cao, buộc người khác phải nghĩ theo ý kiến của mình như ông sao có thể thành công và được sự trọng vọng của xã hội chứ.
Vây nên, Tú Ân Mai, hay Mai Tú Ân, nó chẳng có quan trọng đâu. Cái đó không nói lên năng lực của một con người. Một thầy văn như ông cũng nên biết biết cố gắng, cũng nên biết tạo ra sản phẩm tâm hồn cho xã hội. Hãy cố gắng cho bằng tên tuổi của Ngô Bảo Châu rồi hẳng nói, đánh giá người khác.
Chúc ông thành công, mong nhận được phản hổi từ ông!!!

Niềm Tin

Không có nhận xét nào: