Trong cao trào toàn dân đứng lên đấu tranh trên mọi mặt trận đòi Tàu Cộng phải trả lại đất đai và biển đảo mà ông bà tổ tiên đã trao lại thì không hiểu vì lý do gì mà ông Phó thủ tướng Vũ Đức Đam luôn là người to mồm nhất, hăng hái nhất và cũng vô tích sự nhất.. Phó thủ Đam đầu đinh, với vai trò lâu lâu phát ngôn viên "phát" một tiếng đến giật cả mình người nghe như :
Như đòi hỏi mỗi gia đình Việt Nam cần phải có một bác sĩ riêng mà không biết có lộn địa chỉ, hay lộn cả địa cầu, lộn cả vũ trụ không chớ làm gì có nước Việt Nam nào mà chảnh dữ vậy. Đến việc cả một gia đình xúm lại phục vụ một ông bác sĩ còn không có làm gì mà "chanh + hỏi" (chảnh) dữ vậy em.
Phó thủ tướng Vũ Đức Đam |
Rồi chào cờ mà không đặt bàn tay lên ngực chỗ trái tim thì chưa cảm thấy được lòng yêu nước. Ngộ hôm đó giờ phút quốc kỳ quốc ca xôm tụ có tên nào đó xúi quẩy lại không đặt tay lên quả tim ở bên trái mà lại đặt ở quả tim bên phải (Vì sao có quả tim ở bên trái rồi lại có thêm quả tim ở bên phải để làm gì nữa thì đi hỏi bác Phó Vũ Đức Đam thì rõ), hay bác lộn xộn rờ tim bên phải, bên trái, bên lung tung cả phải, cả trái, bóp lung tung kiểu "trái tim bên lề" thì bỏ mẹ. Nguoi Việt ta không biết nên cười hay khóc, hay cả khóc lẫn cười.
Trong khi ở trong và ngoài nước thì đồng bào ta, không phân biệt chính kiến, quốc tịch hay thành phần chi hết, mà cứ là người Việt Nam thì mỗi khi nhắc đến mấy chữ Hoàng Sa, Trường Sa thì cứ như máu chảy về tim, và tay chân ngứa ngáy lắm rồi và vô phúc cho thằng Tàu Cộng nào muốn đụng chạm với mình lúc này.
Trong khi ở trong và ngoài nước thì đồng bào ta, không phân biệt chính kiến, quốc tịch hay thành phần chi hết, mà cứ là người Việt Nam thì mỗi khi nhắc đến mấy chữ Hoàng Sa, Trường Sa thì cứ như máu chảy về tim, và tay chân ngứa ngáy lắm rồi và vô phúc cho thằng Tàu Cộng nào muốn đụng chạm với mình lúc này.
Kìa, bóng ai đang mài đao dưới nguyệt,
Phải chăng hận giang san cháy đỏ rực rồi...
Thế nên Phó Đam nhảy ra nói lung tung cái gì khiến cho lòng người phân tán. Chỗ cần đun nhiều lửa thì Phó Đam rút củi, chỗ không cần thì Phó thủ lại tháo lửa khiến cơm không chín. Nhảy chỗ này một chút, chỗ kia một chút mà lại toàn nhảy bậy, nhẩy nhầm cả để rồi cứ vài hôm người ta lại lôi tên ngài ra chửi. Không phải chửi vì cái tội nhảy bậy, nhảy nhầm mà chúng chửi ngài vì cái tội làm một thằng ngu đi lấy hết cái ngu chung của thiên hạ về làm cái ngu riêng cho mình.
Tiếp sau vụ kêu gọi nước Việt Nam trong tương lai gần thì mỗi gia đình sẽ có một bác sĩ riêng. Ôi, dân đen sung sướng làm sao khi nước ta lại dư đến một ông phó thủ tướng đặc cách dân tuý, chuyên đi thổi lỗ tai thiên hạ. Mà các bạn biết rồi đấy. Tai bọn dân đen thì cũng như tai trâu, nói với chúng cũng bằng nhưu đàn khảy tai trâu. Kết quả là ông Phó bị bọn dân ngu khu đen chửi văng tý mạng lên nên Đam Phó Thủ lại lặn mất không một bóng chim tăm cá.
Mặc dù hận ngút trời nhưng những người dân đen của chúng tôi đâu có ngu hay chuẩn bị ngu. Cuộc đấu tranh vô cùng cao thượng, đẹp đẽ mà người dân trong nước và đồng bào hải ngoại yểm trợ vẫn diễn ra, còn diễn ra cho đến ngày thắng lợi cuối cùng. Cuộc chiến ấy không bao giờ ngơi nghỉ, không bao giờ nhường bước hay đầu hàng. Không bao giờ !
Nên ông đừng đem những lý thuyết suông vào giữa cuộc chơi mà hãy nhớ rằng chính các ông là những kẻ tội đồ gây nên tất cả những thảm hoạ đó. Những thảm hoạ mà nếu không có nhóm người các ông thì sẽ không có những thảm hoạ đó. Biển đảo bị mất, ngư dân bị cấm đánh bắt cá và thảm hoạ môi trường tàn khốc đổ xuống đầu người dân chúng tôi. Và tất cả những điều kinh khủng ấy sẽ giống như những con bạch tuộc màu đen bám mãi vào đầu vào cổ người dân chúng tôi và sẵn sàng phun nọc độc đen ngòm, không chỉ vào thế hệ này mà còn các thế hệ tiếp theo, tiếp theo nữa...
Nếu các ông tự nhận mình là những người của dân, do dân và vì dân thì hãy đứng nép vào vỉa hè như những kẻ thất bại thì sẽ có rất nhiều người bước tới và làm nốt cái việc các ông đã bày ra như mèo mửa. Và mặc dù họ không có những cái danh xưng kêu quang quác đó nhưng người dân chúng tôi tin rằng họ sẽ làm được cái điều mà các ông không làm được đó trên sự cảm thông của tấm lòng với tấm lòng, chứ không phải là sự đối nghịch đối đầu của tấm lòng với tấm lòng...
Hãy để bàn tay lên trái tim mình và nghe nhịp đập yêu thương của nó...
Mai Tú Ân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét