Hiện ở Việt Nam chúng ta đang có hai phe. Một phe ủng hộ và một phe chống ông Donalp Trump. Nếu chỉ có vậy thì chẳng có gì đáng nói bởi ủng hộ hay không ủng hộ một nhân vật nào đấy là một chuyện bình thường. Thế nhưng điều không bình thường ở đây là có nhiều người lại đi quá xa trong sự việc này. Người ủng hộ thì đòi ai cũng phải ủng hộ tuyệt đối, còn người phản đối thì cũng tương tự, muốn ai phản đối thì cũng phải phản đối tới cùng.
Buồn cười hơn nữa là nếu có người bạn không cufng tới với họ thì sẽ bị chửi, bị unfri và gọi là DLV một cách vô lý. Với những người ủng hộ ông Trump thì họ cứ phóng ông lên trời như một Đấng Toàn Năng. Còn phe phản đối thì dìm hàng, mạt sát rằng ông Trump bị thần kinh. Chẳng bên nào chịu bên nào, và câu chuyện tranh luận này nếu kéo dài thì chắc chắn sẽ trở thành một cuộc chiến. Cuộc chiến của những người cực đoan ủng hộ hay chống ông Donald Trump. Thật chẳng ra làm sao cả.
Chúng ta hãy nhìn lại một chút quá trình tranh cử của Donald Trump từ một nhà kinh doanh sang một nhà chính trị. Ông có những quan điểm mới, đi theo đường hướng mới mà những nhà chính trị trước đó không làm. Ông đã vượt qua một cuộc bỏ phiếu dầy đặc và gian khổ và cuối cùng thắng cử một cách thuyết phục là lên làm tổng thống Hoa Kỳ. Điều này chứng tỏ ông là một con người tài năng, và hãy để ông chứng tỏ tài năng của mình.
Nhưng ông Trump không phải thánh thần mà cũng chỉ là một con người như mọi con người khác. Ông cũng có những câu nói hớ hênh, những hành động không đẹp nhưng đó là chuyện đã qua, từ lúc ông chưa làm tổng thống. Hãy nhớ rằng, ông Trump đã được người dân Mỹ chọn lựa một cách sòng phẳng trong một cuộc bầu cử công khai, đáng tín nhiệm. Giờ đây người dân Mỹ đã chấp nhận ông ta rồi thì sao chúng ta lại không ? Và tại sao chúng ta không chờ thêm một thời gian rồi hãng nhận xét cho chính xác. Chớ còn đến bây giờ mà cứ ca ngợi ông lên như thế thì quá đáng quá, mà chê bai ông ấy thì lại càng quá đáng hơn nữa.
Tổng thống Mỹ, hay nước Mỹ và người dân Mỹ luôn là người bạn chân thành. không thay đổi với chúng ta. Với một truyền thống dân chủ lâu đời và vai trò dẫn dắt thế giới tự do thì một cách tự nhiên, người lãnh đạo của họ phải là, và luôn là bạn tốt của chúng ta, nhẩt là với những người đang đấu tranh dân chủ trong nước. Đó là điều chúng ta hoàn toàn tin tưởng dù ai làm tổng thống nước Mỹ đi nữa.
Nhưng mọi việc đều có giới hạn và ta không mong nước Mỹ, mà có mong cũng không được, là đi đánh chiếm biển Đông, đánh nhau với Tàu Cộng để lấy Hoàng Sa cho chúng ta. Đó là những việc không bao giờ có, và nếu có thì cũng hoàn toàn là vì quyền lợi của nước Mỹ chứ không phải vì Việt Nam.
Một điều chót nữa là khi chúng ta đứng vào hàng ngũ đấu tranh dân chủ thì chúng ta phải là những con người dân chủ. Đó là chúng ta chỉ cùng chung nhau những giá trị dân chủ nổi bật nhất, còn ngoài ra thì mỗi người trong chúng ta đều có quyền tự do yêu hay ghét ai, khâm phục hay không khâm phục ai mà không ai có quyền cấm đoán...
Mai Tú Ân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét