So sánh giữa ông tổng thống Mỹ Trump với cái người đang làm dậy sóng mạng Việt Nam là Vũ Quang Thuận e rằng khiên cưỡng và quá vội vàng bởi sự khác biệt về thể chế, sự đối đầu giữa hai thế lực. Và quan trọng hơn là ông Trump đang thượng ở Nhà Trắng, Mỹ trong khi Vũ Quang Thuận đang ở nhà chờ không biết bị bắt lúc nào.
Ấy thế nhưng vẫn có cái để so sánh giữa hai con người này. Thứ nhất họ đều có chút đồng bóng, dở dở, ương ương cùng những phát ngôn giật mình và gây sốc thiên hạ. Tiếp nữa họ đều là những con người thông minh, với trí óc hơn người cùng tài lãnh đạo thiên hạ. Họ đều tay trắng làm nên nghiệp. Ông Trump thì làm nên tổng thống Mỹ, còn ông Thuận thì làm nên nợ nần chứ chưa thành cơm cháo gì, ngoài việc sản xuất cho bạn đọc hàng trăm video clip để coi chùa.
Nhưng cả hai người đều sử dụng mạng internet để đưa đẩy các ý định của mình, và đều thành công. Vũ Quang Thuận hoạt động khá lâu trong giới dân chủ, nhưng từ khi chuyển qua live trym thì anh mới nổi bật lên hẳn cùng với việc hình thức này đang lên ngôi.
Và khi bạn đã sản xuất hàng trăm clip với vài cuốn một ngày thì không có gì lạ khi ta thấy những hạt sạn từ nhỏ bé đến to tướng như đá tảng. Ông Trump cũng gặp phải những vấn đề tương tự khi làm truyền hình thực tế. Nhưng đó quả là những chuyện bé tí so với thành quả lớn lao mà họ đã đưa ra cho người xem. Người dân sẽ hiểu hơn về cái nơi họ đang sống, về những kẻ đang đè đầu cưỡi cổ họ. Họ đã không còn sợ hãi, và đang dần lấy lại quyền của mình...v..v... qua những chương trình clip của Vũ Quang Thuận. Tất nhiên còn có nhiều người khác cũng làm công việc giống như Thuận, ví dụ như Tam Cô Nương Hải Ngoại là Trang Lê, Mã Tiểu Linh và Lisa Phạm. Đó là ba thánh chửi nổi tiếng cũng góp phần quan trọng vào việc "Khai dân trí" ở Việt Nam, nhưng đều đặn và bài bản hơn thì không ai qua được Thánh Phù Đổng Vũ Quang Thuận. Kể ra mấy tay này mà kết hợp lại tấn công chính quyền thì đảm bảo Ba Đình không thất thủ thì cũng rung rinh.
Lâu lắm rồi nước Mỹ mới có một vị tổng thống dân túy khiến người Mỹ sướng tê với khẩu hiệu :"Làm cho nước Mỹ hùng mạnh trở lại" thì cũng lâu lắm rồi nước Việt mới xuất hiện một Thánh chửi làm bà con sướng tê vì cứ nhè đầu các anh đầu sỏ CS to đầu nhất mà vừa kèm tài liệu chính xác, vừa chửi văng miểng để "Chấn Hưng Nước Việt".
Nhưng Vũ Quang Thuận là Vũ Quang Thuận. Donatd Trump là Donald Trump. Không thể có hai người giống họ được và họ cũng chẳng giống nhau. Sự khác nhau còn ở chỗ khả năng kết hợp của Vũ Quang Thuận với thế giới còn lại của giới đấu tranh dân chủ hàng đầu thì thật khó khăn. Đa phần đã lên tiếng chửi bới hoặc chê trách anh rồi, giờ khó quay mặt lại như những người đàn ông trưởng thành như Thuận mong muốn. Không có gì lạ khi các chương trình của Vũ Quang Thuận không có khách là giới đấu tranh dân chủ. Phải nói là gần như tuyệt đại đa số những anh to đầu của phong trào không hề thấy xuất hiện ở chỗ Vũ Quang Thuận để ủng hộ chiến hữu. Các anh ấy cứ lờ tịt đi, và có lẽ thầm hy vọng CA tóm cổ sớm tên ba toác này cho nhẹ nợ. Nhưng Trời chẳng chiều lòng người, Vũ Quang Thuận ngày một nổi bật hơn, và đến hôm nay thì hắn ta đã chễm chệ ngồi trên ngôi cao ngất, không thua thằng nào cả.
Không phải bằng ăn may, không phải nhờ nâng đỡ, cũng lại chẳng phải là người của Cục, của Bộ nào cả, anh ta đi lên từ chính tài năng của mình. Tấn công thẳng thừng, tấn công phủ đầu chính quyền bằng lập luận, lý lẽ xác đáng. Hàng trăm video clip, với cơ man đề tài đã được Vũ Quang Thuận sản xuất với tốc độ ngày vài cuốn. Đề tài hấp dẫn, không lập lại và không kiêng dè cái gì, không kiêng dè ai. Tất cả đều được đặt trước đầu ruôi của VQT và anh nổ súng không hề có điểm dừng. Hay né tránh. Nhưng anh em dân chủ tấn công Thuận cũng bị đưa lên đĩa với mức trả đũa không hề nhỏ. Điển hình là Nguyễn Lân Thắng. Không hiểu vì chuyện gì mà Thắng nói xấu Thuận và lãnh đủ cơn chì chiết của bà Tám Thuận lúc lên cơn. Rồi anh còn phê phán một vài người nữa nhưng đả kích cá nhân không phải là điều quan trọng của Thuận. Và có những điểm anh ta rất tôn trọng. Đó là nói về VNCH, bà con hải ngoại và sĩ quan binh lính cả hai phía chiến trường xưa.
Nhưng không phải tất cả của Thuận đều là của quí. Việc anh ăn mặc như một tên dở người với quân phục sĩ quan lại choàng quanh cổ một chuỗi tràng hạt to tổ bố giống các đạo sĩ phái Mật Tông Tây Tạng rồi giơ tay chào thì quả là không giống ai. Các lời nói đôi khi bốc lên, bay cao, bay xa khỏi anh như hồn lìa khỏi xác, khiến Thuận lạc đề nói nhảm.
Tôi rất không đồng ý với Vũ Quang Thuận khi trong một cuốn băng anh công kích một vị linh mục. Và có câu nói dại khờ : "Tôi không bôi bác đạo Thiên Chúa vì đạo đã có quá nhiều…." Rồi tuyên bố sẽ tấn công các cha ở Việt Nam và thế giới. Nhưng tôi không tin anh sẽ làm điều đó. Như anh nói anh đã là một tín đồ Thiên Chúa rồi và chắc hẳn anh sẽ không làm ô danh mình khi nhằm vào đạo. Mỗi việc đều có những giới hạn của nó. Và là người của công chúng thì giờ đây anh biết điều gì cần nói, điều gì không.
Nhưng những điều trên và với một con người đa mưu như Thuận thì có thể đó là những giây phút ngắn ngủi bốc đồng, mà cũng có thể là một chiêu "giả chết bắt quạ giả" thì không ai có thể biết được trừ anh ta.
Bỏ qua đi tất cả những cái tiểu tiết linh tinh đó, ta còn thấy gì. Một người yêu nước, yêu dân tộc đến cháy bỏng con tim khối óc. Anh không nói về cá nhân nhiều, nếu không bị bắt buộc còn thì tẩt cả clip anh làm đều nói về hiện trạng đất nước, lịch sử chính xác các sự kiện và tương lai nào cho đất nước Việt Nam. 99% những nỗ lực kinh hồn của Vũ Quang Thuận là dành cho công cuộc Chấn Hưng Đất Việt. Và nó đã lấy của anh và người em Nguyễn Văn Điển hết cả thời gian công sức rồi.
Nhưng đấy là công việc cần của đất nước khi bước vào những trang sử mới. Cần có những con người mới, phương pháp mới cho bài toán cũ, là đưa đất nước tiến lên trên con đường dân chủ tự do. Chúng ta không thể cứ áp dụng mãi một phương pháp nào nếu nó chỉ thất bại.
Ví dụ như mỗi khi có một các cá nhân dân chủ nào đó bị bắt thì bao giờ chúng ta cũng có những thư thỉnh nguyện, yêu cầu trả tự do cho người đó. Bao nhiêu người tên tuổi, bao nhiêu tấm lòng ở trong và ngoài nước đã ký tên cho bao nhiêu người bị bắt trong suốt bao nhiêu năm nay. Nhưng rốt cuộc thì chẳng có ai may mắn từ những lá đơn bao người ký này. Nhưng chúng ta cũng vẫn theo lệ mà ký, mà gửi khi có người bị bắt. Và tất cả đều biết chẳng có ích gì vì những lá đơn ấy chính quyền sẽ cho vào sọt rác. Nhưng chúng ta sẽ vẫn làm như vậy, dù biết chẳng ích gì. Tôi hoàn toàn không có ý chê bai những lá đơn thỉnh nguyện cùng những tấm lòng mà chỉ đưa ra ví dụ rằng, những phương pháp lỗi thời ấy còn triệt tiêu các khả năng tốt hơn để đòi tự do cho ai đó. Như biểu tình ngồi, nằm, thậm chí sexy chẳng hạn để đòi người.
Mỗi thời đại có một kẻ thù khác nhau, câu loại cá nào có phương pháp và mồi câu riêng để bắt loài cá đó. Và khi phương pháp cũ mãi không thành công thì người ta cần phải thay đổi, hoặc phải bị thay thế cho lớp người mới, phương pháp mới của những con người đấu tranh thế hệ mới. Có thể chúng ta làm không tốt thì hãy để cho lớp người sau đứng lên tiếp lấy ngọn cờ, làm tốt hơn.
Còn với Vũ Quang Thuận thì nếu chúng ta không tìm thấy ở anh ta là một nguời minh chủ, thì cũng tìm ở anh ta là một người đồng chí hướng, nếu không thì cũng là một người bạn chân tình chứ không thể nào coi anh ta là kẻ thù cả. Không bao giờ...
Mai Tú Ân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét