GIỚI THIỆU NHỮNG BÀI THƠ HAY
Em ơi đợi anh về
Đợi anh hoài em nhé
Mưa có rơi dầm dề
Ngày có buồn lê thê
Em ơi em cứ đợi...
ĐỢI ANH VỀ
Dù tuyết rơi gió thổi
Dù nắng cháy em ơi
Bạn cũ có quên rồi
Đợi anh về em nhé!
Tin anh dù vắng vẻ
Lòng ai dù tái tê
Chẳng mong chi ngày về
Thì em ơi cứ đợi!
Em ơi em cứ đợi
Vì sao anh chẳng chết?
Nào bao giờ ai biết
Có gì đâu em ơi
Chỉ vì không ai người.
Biết như em chờ đợi.
K. Simonov & Tố Hữu dịch
Em ơi đợi anh về
Đợi anh hoài em nhé
Mưa có rơi dầm dề
Ngày có buồn lê thê
Em ơi em cứ đợi...
Những câu thơ quá quen thuộc trong bài thơ nổi tiếng Đợi Anh Về của K.Simonov. Cả bài thơ là những câu thơ 5 chữ nhẹ nhàng, nhẩn nha, vương nhớ…như những lời thủ thỉ ân tình nhưng cũng đầy da diết thiết tha của người yêu lính với người lính đang sống chết ở chiến trường xa. Một bài thơ của nước ngoài, của Liên Xô cũ nhưng cùng hoàn cảnh chiến tranh chết chóc, cùng nỗi đau chờ đợi, nỗi nhớ thắt ruột không nói nên lời…nên bài thơ này đã đi vào lòng mọi người Việt Nam trong những năm chiến tranh điêu linh dài thăm thẳm với hàng triệu cuộc đợi chờ của hàng triệu người lính và người yêu lính.
Và trở thành bài thơ không mấy ai không biết, không mấy ai không thuộc một vài câu trong những năm hào hùng và bi thương đó của đất nước Việt Nam chúng ta. Đọc bài thơ ta tưởng những lời thơ đó là của người lính đối với người yêu ở quê nhà, nhưng nó lại có cả mong ước của người yêu, người vợ ở quê nhà gửi đến cho người lính ở chiến trường.
Mong ước thật giản dị, thật bình thường nhưng cũng thật khó khăn, gian nan…trong thời chiến tranh chết chóc đó. Mong người lính trở về, và chờ đợi điều ấy sẽ đến. Ước mong đó trở nên mãnh liệt, cháy bỏng ngay cả khi người lính đó không còn trở về được nữa…Vẫn chờ, vẫn đợi…và đợi chờ đã trở thành mong ước của cả người ở lại, lẫn người ra đã ra đi…
Bài thơ cảm động đến rưng rưng nước mắt cho những ai đang đọc nó, và muốn khóc cho những ai đang chờ đợi ai đó...
Bài thơ nổi tiếng này của K.Simonov, được nhà thơ Tố Hữu dịch ra tiếng Việt rất hay nên đã trở thành bài thơ nước ngoài hay nhất trong lịch sử thi ca Việt Nam.
MTA
Và trở thành bài thơ không mấy ai không biết, không mấy ai không thuộc một vài câu trong những năm hào hùng và bi thương đó của đất nước Việt Nam chúng ta. Đọc bài thơ ta tưởng những lời thơ đó là của người lính đối với người yêu ở quê nhà, nhưng nó lại có cả mong ước của người yêu, người vợ ở quê nhà gửi đến cho người lính ở chiến trường.
Mong ước thật giản dị, thật bình thường nhưng cũng thật khó khăn, gian nan…trong thời chiến tranh chết chóc đó. Mong người lính trở về, và chờ đợi điều ấy sẽ đến. Ước mong đó trở nên mãnh liệt, cháy bỏng ngay cả khi người lính đó không còn trở về được nữa…Vẫn chờ, vẫn đợi…và đợi chờ đã trở thành mong ước của cả người ở lại, lẫn người ra đã ra đi…
Bài thơ cảm động đến rưng rưng nước mắt cho những ai đang đọc nó, và muốn khóc cho những ai đang chờ đợi ai đó...
Bài thơ nổi tiếng này của K.Simonov, được nhà thơ Tố Hữu dịch ra tiếng Việt rất hay nên đã trở thành bài thơ nước ngoài hay nhất trong lịch sử thi ca Việt Nam.
MTA
ĐỢI ANH VỀ
Em ơi đợi anh về
Đợi anh hoài em nhé
Mưa có rơi dầm dề
Ngày có buồn lê thê
Em ơi em cứ đợi.
Đợi anh hoài em nhé
Mưa có rơi dầm dề
Ngày có buồn lê thê
Em ơi em cứ đợi.
Dù tuyết rơi gió thổi
Dù nắng cháy em ơi
Bạn cũ có quên rồi
Đợi anh về em nhé!
Tin anh dù vắng vẻ
Lòng ai dù tái tê
Chẳng mong chi ngày về
Thì em ơi cứ đợi!
Em ơi em cứ đợi
Dù ai thương nhớ ai
Chẳng mong có ngày mai
Dù mẹ già con dại
Hết mong anh trở lại
Dù bạn viếng hồn anh
Yên nghỉ nấm mồ xanh
Nâng chén tình dốc cạn
Thì em ơi mặc bạn
Đợi anh hoài em nghe
Tin rằng anh sắp về!
Chẳng mong có ngày mai
Dù mẹ già con dại
Hết mong anh trở lại
Dù bạn viếng hồn anh
Yên nghỉ nấm mồ xanh
Nâng chén tình dốc cạn
Thì em ơi mặc bạn
Đợi anh hoài em nghe
Tin rằng anh sắp về!
Đợi anh anh lại về.
Trông chết cười ngạo nghễ.
Ai ngày xưa rơi lệ
Hẳn cho sự tình cờ
Nào có biết bao giờ
Trông chết cười ngạo nghễ.
Ai ngày xưa rơi lệ
Hẳn cho sự tình cờ
Nào có biết bao giờ
Bởi vì em ước vọng
Bời vì em trông ngóng
Tan giặc bước đường quê
Anh của em lại về.
Bời vì em trông ngóng
Tan giặc bước đường quê
Anh của em lại về.
Vì sao anh chẳng chết?
Nào bao giờ ai biết
Có gì đâu em ơi
Chỉ vì không ai người.
Biết như em chờ đợi.
K. Simonov & Tố Hữu dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét