Đó là nhà nước ta tung ra điệp khúc :"Chính quyền Ngô Đình Diệm đã kéo lê máy chém theo bộ luật 10/59 đi khắp nơi để chặt đầu những người yêu nước”. Đến bây giờ điệu hát quen thuộc trên vẫn còn veo véo cất lên mỗi khi nhắc đến cái tên Ngô Đình Diệm và Đệ Nhất VNCH.
Vậy chừ nó là cái chi mô, và làm răng mà nên tiếng tăm như rứa ?
Bộ luật 10/59 (Quốc Hội VNCH Đệ Nhất gọi là điều 91) là bộ lụật ANQG của Đệ Nhất VNCH được ban hành năm 1959. Đây không phải bộ luật, hay phần luật riêng đặc biệt nào thay thế cho bộ luật hiện hành của Đệ 1 VNCH, mà luật 10/59 chỉ là :
- Sự cho phép tăng quyền hạn xử án của các Tòa Án Quân Sự Đặc Biệt, biến các Tòa Án Binh thành các ngọn giáo trừng phạt những kẻ phạm trong tội, những kẻ khủng bố vũ trang.
- Cho phép TA Quân Sự được xét xử các thường dân phạm trọng tội như khủng bố, phá hoại (Vì điều luật này cũng nhắm vào những người CS vũ trang ) Đây là một bộ luật đặc biệt dành cho thời chiến. Cho phép các tòa án QSĐB được phép xét xử các tội xâm phạm, phá hoại ANQG, đại loại là những tội tương tự như bọn khủng bố IS ngày nay hay làm. Vì là TA QS xét xử theo thời chiến nên cũng như ở mọi quốc gia trong hoàn cảnh tương tự. Các bản án sẽ là xử án và thi hành án ngay. Không có phúc thẩm..v..v..
Không có gì nghi ngờ về sự cương quyết và thẳng tay của chính quyền ông Ngô Đình Diệm trong bộ luật này để ngăn chặn phong trào CS lúc đó, nhưng thực sư thì đối tượng của bộ luật này chưa hề có. Tình hình an ninh miền Nam tốt dần lên dưới sự lãnh đạo của chính quyền Ngô Đình Diệm, mọi chống đối bị đè bẹp nên không cần ban bố tình trạng khẩn cấp. Cũng như cuộc nội chiến giữa miền Nam và miền Bắc là cuộc chiến không tuyên chiến, tình hình quân sự cũng không bi đát như dưới thời Đệ Nhị VNCH, nên các phiên tòa Quân Sự Đặc Biệt này chưa bao giờ diễn ra. Không có các sự kiện nghiêm trọng kể trên thì không thể kích hoạt các hoạt động của các tòa án quân sự đặc biệt, cũng như không có các nghị định, hay văn bản dưới Luật được các người có trách ký ban hành thì các tòa án đặc biệt không thể hoạt động được mà chỉ có các tòa án quân sự thông thường và không nằm trong diện đặc biệt của luật 10/59.
Không hề có văn bản nào ghi chép về việc các TAQSĐB này hoạt động và kết án dựa trên luật 10/59 đượclưu trữ vì chẳng có gì để lưu trữ. Chẳng có đồng bào, chiến sĩ nào của cả Quốc, cả Cộng bị điều luật trên kết tội, không ai bị án chết và cũng chưa từng có người nào bị chém đầu vì luật này cả bởi đơn giản là không có luật đó cũng như không có cái máy chém nào hoạt động trong thời Đệ Nhất VNCH.
Chính thức thì chưa bao giờ có người nào bị truy tố theo luật 10/59, chưa có phiên tòa nào, và dĩ nhiên là chưa ai bị kết án theo luật này, cũng như không ai bị chém đầu cả. Còn chuyện bị chém đầu theo luật 10/59 là cả một sự bịa đặt trắng trợn mà thôi.
Đệ 1 VNCH thời ông Diệm, cũng như thời Đệ 2 VNCH đều không dùng phương pháp thi hành án tử hình nào ngoài xử bắn. Chỉ duy nhất là xử bắn và được qui định trong luật rõ ràng. Dùng máy chém, hay bất cứ phương pháp thi hành án tử hình nào khác ngoài xử bắn là phạm luật nghiêm trọng.
Vụ chặt đầu tướng Hòa Hảo Ba Cụt (Lê Quang Vinh) năm 1957 ở CầnThơ có rất nhiều điều không đáng tin. Vì cũng có tin là tướng Ba Cụt bị xử bắn ở Cần Thơ 1957. Tuy nhiên vụ chặt đầu tướng Hòa Hảo Ba Cụt, nếu có thì cũng không liên quan quan đến luật 10/59, vì vụ án tướng Ba Cụt xảy ra trước đó 2 năm rồi.
Còn thông tin ông Hoàng Lệ Kha, tỉnh ủy Tây Ninh bị chặt đầu năm 1960 thì thông tin của chính quyền như sau :
“Theo nhà nước CHXHCN Việt Nam, thì chỉ mới nêu được tên một người duy nhất bị chém bởi luật 10/59 đó là ông Hoàng Lệ Kha, ủy viên thường vụ tỉnh ủy Tây Ninh. Ông bị bắt vào tháng 3/1959 khi chuẩn bị đi công tác thì bị chính quyền Việt Nam Cộng Hòa bắt tại nhà ông Hai Thương, sau đó bị đưa về giam ở khám Chí Hòa, Sài Gòn.
Ngày 2/10/1959. Hoàng Lệ Kha bị kết án tử hình tại tòa án quân sự đặc biệt. Vào lúc 5 giờ sáng ngày 12/3/1960, Hoàng Lệ Kha bị hành quyết bằng máy chém tại Tam Hạp (Trảng Lớn, Châu Thành, Tây Ninh). Khi ấy ông vừa 43 tuổi”.
(Theo Blog Lamtamnhu.blogspot.com.au)
Theo những gì đã trình bày ở trên thì hoàn toàn không thể có chuyện ông Hoàng Lệ Kha nào đó bị xử chém đầu cả. Chính quyền Ngô Đình Diệm có đủ sức mạnh, cơ cấu để kết án tử hình và xử bắn công khai những kẻ phạm tội, chứ không phải lén lút xử chém sai luật ai cả.
Thêm một chi tiết nhỏ nữa. Theo truyền thông thì ông Hoàng Lệ Kha bị bắt vào tháng 3/1959 có nghĩa là ông bị bắt trước khi bộ luật 10/59 được đưa ra và được Quốc Hội Đệ Nhất VNCH phê chuẩn và có hiệu lực (6/5/1959). Như vậy theo luật Bất Hồi Tố mà tất cả các tòa án cả Quốc, cả Cộng đều tuân theo, thì ông Hoàng Lệ Kha không thể nào được xử án, nhất là án tử theo một bộ luật ra đời sau khi ông bị bắt. Điều đó cho thấy những chuyên viên chuyên mông má lịch sử của Đảng có bịa mà cũng bịa không xong, vì chẳng hiểu chi về pháp luật cả.
Nhưng thôi, hãy nên tìm kiếm xem có ông mô tên rứa bị chém như ni không. Chắc chắn là không. Chớ cứ nghe lời Tuyên Ráo về ông Hoàng Lệ Kha bị chặt đầu thì bằng bán thóc giống ra mà ăn.
Thực tình thì MTA cũng không hiểu sao lại gán điều luật 10/59 vô cái máy chém một cách lãng xẹt như rứa. Điều luật 10/59 nếu hoạt động thì có cả án tử lẫn án chung thân thì đưa cái may chém chết người vô làm chi. Không tìm thấy văn bản, tài liệu, hình ảnh chi mô đề cập đến máy chém hay vụ chém nào cả. Việc này chắc hẳn do các đồng chí của ta, “ném sỏi ao bèo” hoặc "oánh bùn sang ao" để chế biến ra bài hát "Ngô Đình Diệm lê máy chém 10/59 đi chém đầu những người kháng chiến cũ", và cất tiếng ca điệp khúc này mãi hơn 50 năm rồi cũ xì mà vẫn hát mà không thấy ngượng, không thấy xấu hổ mà cũng chẳng thấy mắc cỡ...
MTA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét