Sắp sửa đến phiên tòa phúc thẩm xét xử Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh và Lê Thị Minh Thúy. Có thể có khả năng những tù nhân lương tâm này sẽ được trả tự do trong một thời gian gần. Bởi xét xử và giam cầm một người nổi tiếng như Ba Sàm, với những lời kết tội không căn cứ, và khó đỡ trước những áp lực quốc tế, như việc chính phủ Mỹ đã nêu đích danh anh Ba Sàm trong chuyến đi thăm Việt Nam vừa rồi của Tổng Thống Mỹ Obama…
Nhưng cũng có thể anh sẽ bị giữ ở án cũ, hoặc gần như cũ . Bởi đây vẫn là một phiên tòa không độc lập của một nền tư pháp bị chi phối. Sẽ lại là một phiên tòa giả dối như mọi khi mà những người bảo thủ, phản động trong chính quyền dựng lên nhằm chống lại một chiến sĩ đấu tranh dân chủ nổi bật nhất.
Chúng ta cầu mong cho anh Ba Sàm và cộng sự được tự do sớm, nhưng chúng ta cũng không tin rằng sẽ có điều tốt đẹp ở những nơi không tốt đẹp. Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh đang phải đối diện với một chính quyền độc tài, thất nhân tâm, và một Tòa Án không công tâm lẫn không công bằng . Do đó chúng ta phải chấp nhận mọi sự bất công, nếu nó bất nhẫn rơi xuống đầu Ba sàm Nguyễn Hữu Vinh và cộng sự. Chúng ta phải dành trước cả con tim, khối óc để chấp nhận điều xấu nhất đó có thể xảy ra, cũng như đã chấp nhận số phận đau buồn và tức tưởi của những con người dấn thân đang đấu tranh cho tự do dân chủ nước nhà.
Thương thay ! Án tù đầy có thể kéo dài hơn, đường về nhà có thể còn xa hơn, và nỗi nhớ cha mẹ già còn mất, nhớ vợ hiền, con dại cứ đau đáu trong lòng, lại kéo dài hơn trong ngục tối âm u…
Không hề chi !
Chí tang bồng chưa thỏa sức bình sinh,
Gánh gươm đàn không bao giờ gẫy gục…
Người chiến binh mau bước lên sông Dịch,
Không một lần quay đầu ngó cố hương…
Cùng với Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Văn Đài….thì Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh đang là những cái tên nổi bật nhất trong phong trào đấu tranh dân chủ hiện nay, mang tính hiệu triệu cao và sự lôi cuốn giản dị. Bằng sự dấn thân không bờ bến vào thời cuộc, các anh đã trở thành những biểu tượng mạnh mẽ cho công việc chấn hưng dân trí, dân sinh, dân quyền. Các anh đứng ở đâu, trong lao tù đen tối của nhà tù nhỏ, hay trong mớ hỗn độn nhân gian của nhà tù lớn, ở trong hay ở ngoài song sắt thì các anh luôn giúp được gì đó cho vận mệnh đất nước của mình.
Cũng như những con người có phẩm chất cao cả, thì trong các ngục tối cô độc các anh vẫn luôn tỏa sáng . Một nguồn sáng lung linh, một tia lửa nhỏ phát sáng giữa bóng đêm diệu vợi, hoang dã để báo hiệu một ngày mai thu hút những đóa hoa hướng dương. Nén chặt nỗi nhớ vào lòng và nuốt hết vào dạ những giọt nước mắt đàn ông hiếm hoi , các anh đã cho thấy người Nam khôn g thiếu những người con luôn sẵn sàng trả nợ quốc gia và đáp đền cho quê hương . Cũng như còn bao nhiêu con người Việt Nam can đảm khác đang cắn răng chịu những bản án bất công, những năm tháng tù tội vô lý trên khắp các nhà tù trên mảnh đất này. Như Nguyễn Ngọc Già, Nguyễn Văn Đài, Bùi Hằng, Đinh Nguyên Kha, Cấn Thị Thêu…. Rồi cả những con người can đảm khác đã bị bắt bớ, bị ngồi tù và đã được tự do nhưng giờ đây vẫn không ngừng đấu tranh như Cha Nguyễn Văn Lý, Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, Tạ Phong Tần, Lê Công Định, Lê Quốc Quân, Trương Duy Nhất, Phạm Viết Đào, Phạm Chí Dũng, Nguyễn Quang Lập, Phạm Thanh Nghiên, Nguyễn Đan Quế, Phan Văn Lợi, Thích Không Tánh, Nguyễn Trung Tôn, Lê Quốc Quân, Nguyễn Xuân Nghĩa, Nguyễn Thanh Giang, Phạm Bá Hả, Nguyễn Viết Dũng… và bao nhiêu tù nhân lương tâm khác nữa. Đó là những con người mà số phận đã đưa đẩy họ đến với những thử thách khủng khiếp nhất trên đất nước Việt Nam này.
Các anh không cô độc. Vì còn hàng trăm tù nhân lương tâm khác như các anh cũng đang mòn mỏi ngồi nhìn lá rụng bên thềm để khắc khoải đoán ngày về tự do. Rồi còn hàng ngàn con người khác đã từng là tù nhân lương tâm đang phải vật lộn với khó khăn đời thường cũng như các anh. Họ cũng như các anh, trí thức, nhà báo, nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ, doanh nhân, công nhân..v..v…Họ có thể là nam hay nữ, già hay trẻ, ở các tầng lớp khác nhau nhưng tất thảy đều không chấp nhận mũ ni che tai, không chấp nhận bạo quyền , không chấp nhận giặc phương Bắc xâm lấn biển đảo, họ cũng không chấp nhận hèn hay nhục mà phải can đảm đứng lên dưới ánh sáng mặt trời. Đó là những chiến binh thực thụ với những vũ khí sắc bén như cây bút, bàn phím hay các cuộc xuống đường đấu tranh vì những điều tốt đẹp nhất cho người dân Việt Nam.
Họ đã bước vào cuộc đấu tranh mà thắng lợi cuối cùng không phải cho họ mà cho tất cả chúng ta. Trong gian nan của cuộc đấu tranh ấy, những con người can đảm đó đã và đang phải trả giá cho những hành động cá nhân đầy can đảm nhưng không hề riêng tư của mình. Họ đang phải trả giá trong những nhà tù, địa ngục trần gian với nụ cười khinh khi tỏa sáng.
Chính quyền dù có bắt bớ bao nhiêu những con người dấn thân đó, mở bao nhiêu phiên tòa bất công, hay đày ải họ bằng bao nhiêu năm tháng tù đầy thì cuối cùng, ngược với mong muốn, chính quyền cũng chỉ vinh danh tên tuổi của những con người can đảm đó trong lòng người dân Việt Nam . Như một tấm huân chương giản dị, hay một vết sẹo xù sì ghi nhận lòng son đã được trao cho những con người đó để chứng thực rằng, họ đã trải qua địa ngục trần gian trong các trại tù CS và chiến thắng vẻ vang. Họ đã vượt qua một thử thách không phải ai cũng làm được, và chứng nhận một giá trị không phải ai cũng có được. Đó là sự dấn thân của lòng can đảm, và với vòng kẽm gai lao lý vẫn còn dính trên người trông lung linh như chuỗi ngọc tỏa sáng, họ thật xứng đáng để cho tất cả chúng ta phải ngưỡng mộ và yêu thương...
ỦNG HỘ CÁC TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM VIỆT NAM !
MTA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét