28/11/15

Henry Nguyễn Bảo Hoàng đã từng làm đồ đệ của Thầy MTA

Các em học sinh thân mến. Hôm nay thầy Hiệu chưởng MTA rất vinh dự được khai giảng lớp học mới : Làm giàu trên giường con ông cháu cha. Vẫn truyền thống là nơi chuyên đào tạo nghề đào mỏ, cùng các khóa đĩ đực, phi công trẻ  nhưng giờ đây đã được định hướng vào các đối tượng mới. 



Ai giàu có nhất trong xã hội ta ? Các quan chức Đỏ. Ai được cưng chiều nhất trong nhà quan chức Đỏ ? Con gái cưng của họ…

Thầy nói vậy các em hiểu là chúng ta phải làm gì để định hướng chọn nghề, để thực hiện giấc mơ đổi đời của mình. Chúng ta biết cái đích của cuộc đời chúng ta ở đâu. Ở trên giường con gái các quan đỏ. Vô đó thì các em ăn ba đời cũng không hết của. Vừa ăn vừa đập phá thì của cải vẫn không sứt mẻ mà vẫn trơ trơ...

Không chỉ Dũng thủ, mà cả các Phó Phúc (Nguyễn Xuân Phúc), Phó Hải (Hoàng Xuân Hải) đều giàu có nứt đổ đống vách. Chỉ cần chọc vào thì của cải tuôn ra như nước. Vậy phải chọc làm sao vào những nơi ấy cho nước chảy ra. Thầy MTA nói không phải khoe mà để khoang rằng, đó chính là nghề của thầy. Nhưng nói về thành tích của mình thì không khiêm tốn, không phải đạo làm thầy nên thầy chỉ cần giới thiệu một học trò xuất sắc của thầy thì các em mới thấy tài năng của thầy trong việc truyền đạt những kiến thức của mình cho thế  hệ trẻ, tương lai của đất nước chúng ta.

Đó chính là em Henry Nguyễn Bảo Hoàng, một sinh viên xuất sắc và cũng là một tấm gương sáng chói để mọi sinh viên cùng nghề chúng ta noi theo. Thành tích có một không hai của em H.H thì báo chí quốc tế đã viết nhiều rồi, thầy chỉ nói đến gương học tập không mệt mỏi của em khi còn mài đũng quần trên ghế nhà trường để các em học hỏi mà thôi.

Cho phép thầy kể lại một vài kỷ niệm vui về Henry nhé. Ngày đầu gặp mặt thì các thầy đồng nghiệp của thầyt chê H.H nhỏ con, mặt mũi tầm thường giỏi lắm thì cũng chỉ với tới con gái của phó CA xã, hay con gái của bí thư chi bộ phường. Các thầy ấy còn khẳng định mặt em hơi ngu, người nhỏ bé thì súng pháo cũng nhỏ xíu không hợp với nghề đòi hỏi phải to lớn như nghề của chúng ta.

Nhưng thầy MTA nghĩ khác. H.H vốn đã phải trải qua thiếu thời nghèo khổ trên một đất nước nghèo khổ là nước Mỹ xa xôi. Em phải mưu sinh bằng việc đi bán bánh mì Mắc (mắc quá không ai mua), còn chuyện nhỏ lớn thì là chuyện cha sanh mẹ đẻ,  chuyện ông Trời cho ai nấy hưởng. Chớ ai cũng đạt ước nguyện “Mong to lớn được phần lớn to” thì giai cả nước Vệ ta đều đi làm đĩ đực hết à. Rồi anh nào anh nấy đi đứng liêu xiêu vì phải vừa đi vừa kéo theo khẩu pháo qúa cỡ ư.

Đấy là quan niệm sai lầm, không có tinh thần Cách Mạng tiến công, không quán triệt thế ưu việt của chủ nghĩa Mác Lê vĩ đại, không biết vận dụng linh hoạt đường lối đấu tranh giai cấp. Cứ đòi súng lớn, súng to để vào trận mà không hiểu được lời Mao chủ tịch dạy rằng :”Chính quyền được tạo nên bởi nòng súng” chứ có nói súng to súng nhỏ đâu. Hãy nhớ rằng, mèo nhỏ bắt chuột nhỏ, súng nhỏ công thành nhỏ…

Và thầy đã nhận H.H làm đồ đệ của mình, và đó là một quyết đinh sáng suốt mà đến giờ này thầy vẫn dưng dưng muốn khóc với niềm hãnh diện lớn lao mỗi khi nhắc đến H.H và chiến công chói lọi của em. Và em cũng đã không phụ lòng tin yêu của thầy khi miệt mài học tập.

“Giường trường cũng là chiến trường”
H.H hiểu câu khẩu hiệu trứ danh đó của trường ta nên đã chăm chỉ học và hành theo khẩu hiệu cũng ở trường ta.

“Thà đổ mồ hôi nơi thao trường còn hơn đổ máu nơi chiến trường”

Còn các bài học của HH thì cũng giống như các em sẽ học thôi. HH cũng học các kỹ năng mà một chiến sĩ nơi chiến trường ấy cần có, như các thế công, thủ, sàng sê, cưỡi ngựa (gồm cả cưỡi ngựa lẫn để ngựa cưỡi. Các em sẽ học phong thái lúc khoan, lúc nhặt, lúc cung bực ngả nghiêng, lúc điên rồ xác thịt. Lúc cưỡi ngựa uy nghi nơi chiến trường, lúc chó chui vào váy nơi hậu phương…

Không bõ công đèn sách, HH vừa ra trường và lập chiến công đầu xuất sắc. Chớp ngay được cô con gái rượu của đồng chí Dũng thủ ta chỉ sau một đêm cận chiến sinh tử.  Giờ em ấy đang ung dung hưởng số hưởng của Người Chăn Ngựa (Phò Mã), chẳng phải làm gì ngoài việc chăn con ngựa, tức là chỉ chăn con gái Quan Thủ thôi. Không chăn ngựa thì em lại về với phận Chó Nằm Gầm Chạn, nhìn thế giới quay.

Thầy MTA có thể nói ra với niềm hãnh diện rằng, trong chiến công vang dội ấy của tân kỹ sư mỏ H.Hoàng là có sự đóng góp kinh nghiệm vô giá mà thầy MTA đã đúc kết thành những tập tài liệu chuyên đề và tận tình chỉ dạy em trên giảng đường.

Nhân ngày vui khai trường, thầy cũng tiết lộ cho các em biết những gì thầy đã tư vấn cho H. Hoàng trong cuộc chiến sống mái trên giường năm đó.  Ngoài Chương chung là Chương : “Làm Thế Nào Để Phá Kho Thóc Nhật” thì có chương riêng với từng người. Với đối tượng là ái nữ danh tiếng nhà Dũng Thủ thì thầy khuyên H. H nên dùng  kế trong Chương 3, tức là Chương  “Dành cho các đối tượng nữ không đẹp”. Rồi các mục nhỏ trong chương như Không đẹp lại béo, hay đã Không đẹp lại còn vô duyên … để em tuỳ nghi sử dụng lúc vào trận.

Trong Chương 3 đó thì không thể không dùng các bài số 5 - Vác Cày qua núi mà không  làm Cày đau.  Bài số 6 - Khỉ dòm giếng nhưng không phải để soi gương. Và bài số 9 – Diễn dở thì cũng phải sắm tuồng cho lâu lâu.
Em đúng thật là tài năng khi có tầm nhìn của thánh nhân , khi cứ nhất định đòi học chương 5, chương :”Làm thế nào để đối phó với ông bố vợ phải đấm”

Các em học sinh thân mến. Rồi các em sẽ học tất cả các bài học tinh hoa, hồn cốt dân tộc vừa đậm đà bản sắc dân tộc lại vừa định hướng XHCN để mai này ra thi thố công thành, cố gắng học hỏi đàn anh H. H làm rạng ranh cho Tổ quốc như H. H  đã làm. Sau khi em đoạt huân chương”Súng Vàng” và giải “Chuột sa chĩnh nếp”,  cùng đoạt luôn giải “Hĩm Vàng” danh giá năm đó thì em cũng thay đổi số phận mình khi bỏ nghề bán bánh mì  ở bên Mỹ để qua Việt Nam làm nghề chăn ngựa (phò mã) ở Dinh nhà vợ. Henry Hoàng Hoàng cũng đã từ bỏ xứ Mỹ nghèo khổ và giãy chết để được đổi đời qua thiên đường XHCN Việt Nam chúng ta với câu nói nổi tiếng :

“Tôi  thà làm thằng chăn ngựa ở Việt Nam, còn hơn là thằng bán Hăm bơ gơ dạo ở bên Mỹ”

Thầy xúc động quá khi thấy được cái tâm, cái đức của H.H ngoài cái tài của em.  Em xứng đáng được người đời coi như là một doanh nhân thế kỷ của nước Vệ ta khi kinh doanh thành công vang dội bằng vốn tự có của mình.

Thầy MTA

Không có nhận xét nào: