.Vừa rồi nhân dịp bỏ phiếu ở QH Nhật Bản về dự luật đưa quân đội ra nước ngoài chi đó, thì thấy mấy ông nghị hăng hái tung đòn vào đối thủ. Một ông tung cú đìa réc tuyệt đẹp vào cằm ông kia (hình).Bên kia phang lại nháo nhào trông thật buồn cười không ra thể thống gì.
Nhưng xin thưa chuyện đó không lạ và bình thường với các xứ dân chủ. Quốc Hội các xứ đó là nơi làm ra luật, và các chính sách quốc gia nên nói đến Quốc Hội là nói đến nơi làm việc của từ hai đến nhiều đảng phái khác nhau cùng làm việc. Các đảng khác nhau thường có chính sách khác nhau hay đối nghịch nhau nên tranh cãi nhau kịch liệt trên diễn đàn QH là bình thường. Thỉnh thoảng là những màn chơi bạo, đấm đá nhau như ta thấy ở QH Nhật Bản vừa rồi. Đa phần gây rối là của các thành viên của các đảng nhỏ, biết thất thế khi bỏ phiếu nên vung nắm đấm lên gỡ gạc. Chung quy thì họ, không đẹp mắt lắm nhưng là thể hiện quyền dân chủ cao nhất của họ mà thôi.
Quốc Hội nước ta cũng là cơ quan quyền lực cao nhất nhưng là một bản sao đáng xấu hổ của QH các xứ dân chủ ấy. Không những chả bao giờ oánh nhau, thậm chí nói nặng nhẹ với nhau cũng không có. Mà còn thắm thiết tình đồng chí, nghĩa đồng bào. Như môi hở răng lạnh, như chị ngã em nâng.
Mà có gì phải cãi nhau hay oánh nhau khi là cùng người một Đảng, như con cháu trong một nhà. Mọi vấn đề, chính sách hay Luật thì đã được chỉ đạo, được ý kiến từ bên Đảng, bên Chính Phủ rồi, cứ thế mà trên dưới một lòng, nhất nhất làm theo, không sai một chữ, không sót một lời.
Làm sao mà oánh nhau được khi bộ sậu Đảng 16 vị, với 200 uỷ viên TW, cùng với gần hết thành viên chính phủ, các lãnh đạo địa phương, các lãnh đạo ngành cứng, cộng lại đông hơn quân Nguyên chen nhau ngồi chật hết cha nó cả cái nhà Vòm Mới (nhà Quốc Hội mới). Mà vòng vòng thì cũng từng ấy mạng, từ bên Đảng kéo qua, bên chính phủ kéo lại thành ra Quốc Hội. Cùng band cả chớ có ai xa lạ đâu.
Cũng có người lạ chút chút. Đó là các anh chị xanh xanh đỏ đỏ, sặc sỡ là là đại biểu cho các dân tộc ít người. Rồi cũng vàng vàng đen đen là các đại biểu tôn giáo. . Rồi cũng dăm anh đại biểu cho có mầu kiểu như gs Dương Trung Quốc, Nghị Phước, Thích Thanh Quyết....Các vị này khét tiếng oai danh trong lãnh vực của mình nhưng cóm ra cóm róm, tắt đài nói không nổi khi ngồi gần quá nhiều mặt trời rồi thì làm gì có chuyện oánh nhau...
Nên bao giờ mà các ông nghị Việt Nam oánh nhau tá lả như các ông nghị Nhật Bản, ví dụ như vào một ngày đẹp trời, ta thấy ông nghị râu bạc Trung Quốc bay lên tấp bi chủ tịch Sinh Hùng, còn Nghị Phước thì vốn dút dát nên chỉ canh để thoi phụ nữ là Phó chủ tịch Tòng Phóng một thoi. Còn sư quốc doanh kiêm Nghị Thanh Quyết thì múa chưởng như đại sư Lỗ Trí Thâm, rồi tung hai chưởng vào hai ông Nghị kiêm Bộ Trưởng cứng là Quang Thanh và Đại Quang khiến hai ông Đại tướng ngã lăn ra...
Ô, nếu có màn oánh nhau như rứa thì dân ta quả là có phước.
MTA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét