Sự việc nhà báo Đỗ Hùng bị báo TNol thu thẻ, và ông Lê Diễn Đức bị RFA cắt hợp đồng thì đã nhiều người nói rồi, và cũng nói nhiều chiều rồi. Ai cũng cho ý của mình là đúng, Nhưng hôm nay đọc bài phát biểu trả lời phỏng vấn VOA của người bạn, Nguyen Lan Thang thì thấy cậu ấy trả lời rất đúng với nhiều suy nghĩ của mình nên tôi quyết định viết hẳn một bài về việc này, coi như để té nước theo mưa với cậu em đi.
Trước hết là với hai nhà báo Đỗ Hùng và Lê Diễn Đức của hai cơ quan thì chẳng có gì để tiếc nuối hay hối hận gì cho họ về các việc đã xảy ra. Họ là những người cầm bút có năng lực, có trách nhiệm về hành vi của mình. Các diễn tiến xảy ra chẳng phải ở trên Trời rơi xuống, hay tai bay vạ gió gì đến họ cả. Tự họ chọn lựa hành động đó mà chắc chắc trước khi làm họ cũng đã nghĩ đến hậu quả rồi. Nhưng họ vẫn tham gia cuộc chơi và bị luật chơi của cuộc chơi ấy tóm được và phải trả giá, vậy thôi.
Ông Lê Diễn Đức thì cũng phải biết rằng nói những điều xúc phạm đến VNCH thì sẽ bị những người yêu mến VNCH phản ứng. Nhưng ông vẫn nói, và cho dù RFA không phải là VNCH thì cũng không thể nào không cho ông nghỉ được. Vì khán giả trung thành của RFA là thành phần nào thì ông Đức hẳn biết và rõ ràng họ không ngu dại gì để đổ vỏ cho cái tội vừa trời ơi đất hỡi, lại vừa không thể tha thứ được của ông. Nên việc RFA cho ông nghỉ là hoàn toàn "đúng người đúng tội" rồi, ông nên lấy đó làm mừng vì RFA đã cư xử công bằng mặc dù chính ông là người đem tất cả rắc rối vào.
Còn về nhà báo Đỗ Hùng thì có khác một chút những tổng thể thì cũng như rứa với ông Lê Diễn Đức mà thôi. Có thể cậu này còn trẻ, hăng hái viết và quá đà chăng ? Tất cả những người viết văn viết báo đều hiểu rằng một sản phẩm hài thì không phải là một sản phẩm chính luận. Nên nó có quyền nói hơn, nói sâu hơn, bởi vì khi viết sẽ bị yếu tố hài áp đảo nên thoát khỏi ý chính là chuyện bình thường, và bài viết toàn dấu sắc sẽ đẩy bài đi tới hướng này hay hướng kia một cách vô ý mà Đỗ Hùng sơ sót chăng ?
Nhưng hãy trở về thực tế. Đỗ Hùng là một nhà báo VN toàn tập nên anh phải hiểu rõ thể chế báo chí VN, tức là nền báo chí CS thì làm gì có cái luật gì để mà xét công bằng cho anh hay không. Chuyện này có thể ông Sếp của cậu quạt cho một vài câu rồi cho qua, mà cũng có thể truy tố cậu với các điều nhảm nhí như 88, 258 của BLHS vì trong quá khứ thì đã có những hành động tương tự, thậm chí nhẹ hơn bị kết án tù rồi. Tất cả đều do kẻ chủ chăn hôm đó là ông thứ trưởng 4T hoặc cấp cao hơn đang buồn hay vui, có đang bị vợ cấm vận hay không nữa. nên cậu cũng mừng là chỉ bị rút thẻ. Cậu ở trong chăn thì cậu phải biết sự mong manh, bất nhất của những cái ổ rận chứ.
Tóm lại là hai nhà báo đều xứng đáng bị đuổi mà chẳng cơ quan báo chí nào sai cả, ngoài chính hai ông. Nhưng tôi cho rằng hai ông cũng chẳng phải là những gã khờ bị nạn, mà sư việc này có thể là chủ ý của hai ông nữa kìa. Và xin phép được văn chương một chút là cũng có thể các ông đã thức tỉnh, khi nghe tiếng gọi nơi hoang dã, tiếng gọi bầy đàn kêu gọi các đứa con lầm lạc trở về chốn cũ. Ông Đỗ Hùng trở về với cộng đồng dân chủ, còn ông Lê Diễn Đức thì lại chui vào bức màn sắt để trở về với CS, như Châu về Hợp Phố, như Mèo Mả về với Gà Đồng. Thế là xong.
Và bây giờ thì tôi mới tham gia với cậu em Nguyễn Lân Thắng để nói với ông Lê Diễn Đức đây. Hoàn toàn không một chút cá nhân nào, không một chút giận dữ nào để nói về vấn đề đạo đức trong sự việc xúc phạm VNCH của ông. Hẳn ông biết ông bà ta có dạy con cái về Đạo làm Người. Chữ Người viết Hoa thì làm Người thì Uy Vũ Bất Năng Khuất thì không sợ kẻ mạnh mà dám chống lại bạo quyền, cường quyền mà không sợ. Nhưng không được đánh vào những người yếu, đã khuất, phụ nữ, trẻ em, dân nghèo, hay tầng lớp bị hại, bị bức bách, bị chà đạp. VNCH, hay quân lực của họ đã không còn, nhưng tình cảm, sự tôn vinh, cùng niềm trân trọng vẫn còn tràn đầy trong lòng bao người dân Việt Nam, Vậy mà giờ ông lại muốn dìm họ thêm nữa một cách bất công, vô lý và không thể tưởng tượng được ở một người như ông. Và không cần phải biết nhiều về ông thì cũng đoan chắc một điều rằng, ông là một kẻ sẵn sàng quì gối, khom lưng dúm dó trước bạo quyền, một phẩm chất chỉ có ở những kẻ thích chà đạp lên tất cả những gì dù thiêng liêng nhưng trông có vẻ mong manh yếu đuối. Nhưng lần này thì ông đã lầm. Nhưng tôi không quan tâm đến chuyện lầm lạc của ông.
Chỉ vì ông đã không có những phẩm chất làm Người đó khi công khai chế nhạo những người lính của một đội quân đã không còn nữa, mà dù ông đúng hay không thì những người lính đó, dù có thất trận thì cũng cần sư tôn trọng, cũng như làm người thì phải tôn trọng những biểu tượng nhân văn của con người, dù ở bên nào đi nữa. Họ cần được sự trân trọng tưởng nhớ không chỉ bởi sự dũng cảm, mà còn bởi chính sự thất trận của họ, cần được sự trân trọng chính vì bị đày ải khốn cùng, bị phân biệt đối xử tàn bạo bao năm rồi mà vẫn đứng vững trobng lòng cộng đồng dân tộc. Vậy mà giờ thì ông lại có thể thản nhiên chế riễu họ. Nói một cách hình ảnh thì ông là thằng đã vào nhà chửi cha người chết khi cả nhà người ta đang làm đám tưởng nhớ trân trọng. Ông đã tấn công một cách tàn nhẫn và vô đạo vào những con người và những tình cảm mà lẽ ra ông phải trân trọng trừ phi ông là kẻ thù của họ. Và ông cũng làm như thế với nhóm người nhỏ bé, nhưng can đảm của ông Hoàng Cơ Minh, những con người đã nhảy vào lửa vì dân tộc Việt Nam và rồi chết quang vinh trong ngọn lửa ấy.
Nên tôi nói với tư cách một người chẳng hề liên quan đến VNCH, hoàn toàn không cá nhân và cũng không liên quan gì đến NLT. Rằng về phương diện làm người thì ông chính là một tên khốn khiếp và vô liêm sỉ...
MTA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét