3/8/14

BTQP Phùng Quang Thanh hãy từ chức...

Thật buồn là trong cao trào chống Trung Cộng đang trào dâng lên như núi lửa của toàn dân Việt Nam, trong cũng như ngoài nước và vào thời ...điểm mà Chính phủ VN tuy im lặng một cách khó hiểu nhưng ít ra thì cũng không có những lời nói đi ngược lại với tinh thần yêu nước, chống TC của gần 90 triệu con dân Việt thì có một vài người đã làm điều đó. Và người nổi bật nhất chính là ông Phùng Quang Thanh, BTQP đáng kính của QĐND Việt Nam.




Những lời hòa hoãn, hòa dịu, hòa bình ... cùng với khuôn mặt hiền lành, tươi roi rói của vị Đại Tướng cầm quân của Việt Nam trước kẻ thù truyền kiếp, trước bạn bè QT ở Sinhgaport đã khiến long dân VN tan nát. Ông Chiến nhất của VN mà nói going yếu xìu, nói giọng Hòa như vậy khác nào nói Hàng với giặc...
Rõ ràng đây là một sự phân công nào đó, của ai đó và do cấp nào đó cho vị BTQP, nhưng bất kể của ai thì cũng rõ ràng đây là một động thái Dở nhất trong những cái Dở mà CP đã làm trong cuộc khủng hoảng vừa qua...Đưa vị đại tướng, TTL QĐ, BTQP, UVBCT..đến một hội nghị thế giới có đông đủ cả mặt lẫn thù mà chỉ để nói những điều mà ông PQT đã nói thì cũng như một gáo nước lạnh tạt ngọn lửa chống TC của toàn dân VN, cũng như tạt vào mặt bạn bè QT nào muốn đứng về phía chúng ta (tinh thần) và cuối cùng là như một tín hiệu hèn yếu gửi đến cho kẻ thù, khiến cho chúng đang ngang ngược lại càng ngang ngược hơn...Và tiếc thay vị Tướng đáng kính trọng của chúng ta lại là người trực tiếp gửi tất cả các tín hiệu đó...
Nếu có điều gì gây thương tổn đến lòng dân yêu nước của toàn dân VN, hay một đòn giáng mạnh vào phong trào chống TC của lòng dân, cũng như gửi một tín hiệu khiếp nhược cùng với lá cờ trắng cầm sẵn đến với kẻ thù...thì chính là những lời nói thản nhiên cùng khuôn mặt tươi cười than thiện của ông BTQP tại hội nghị đó..
Ô,hô...Ông là Tướng cầm quân, chỉ huy đạo quân kiêu dũng nhất mà toàn dân chúng tôi trông cậy cũng như khiến cho kẻ thù khiếp sợ không dám làm càn...Ông im lăng suốt từ đầu cho đến cuối khủng hoảng khiến dân chúng tôi tin tưởng rằng đại quân của chúng ta đang mài dao rèn kiếm, Ngọa hổ tàng long để sẵn sàng Nhiệm vụ nào cùng hoàn thành,.Khó khăn nào cũng vượt qua...Kẻ thù nào cũng đánh thắng...Ấy vậy mà ông lại xuất hiện ở một nơi mà một vị Tướng không nên xuất hiện, nói những lời mà một vị Tướng không nên nói..Chẳng thà ông không đi, hoặc có đi nhưng không nói, hoặc nói nhưng không nói những điều ông đã nói...
Than ôi...Ông là người cầm quân chưa thua trận nào, nhưng với chúng tôi, dường như ông đã thua cả cuộc chiến rồi. Giờ đây việc ông vẫn còn ở vị trí như cũ thì kẻ thù truyền kiếp của chúng ta lại vẫn tưởng rằng chúng ta vẫn yếu ớt như cũ, và chúng lại tiếp tục đè nén chúng ta như cũ...
Việc đã qua rồi không thể thay đổi được gì nữa. Nhưng còn một việc cuối cùng mà ông có thể làm với danh dự của một người chỉ huy cao nhất đối với đội quân của ông, trong đó có con em chúng tôi, là long trọng tuyên bố với họ rằng : Tất cả các bạn đều đã hoàn thành nhiệm vụ, chỉ có một người là không mà thôi. Đó là tôi. Tôi sẽ tìm lại danh dự bằng sự ra đi ngẩng cao đầu, và không phải chỉ cho riêng tôi...
Với tất cả sự kính trọng.
Mai Tú Ân

Không có nhận xét nào: