26/4/16

Cuộc cách mạng mang tên loài hoa.

Đó là cuộc nổi dậy của người dân Việt Nam chống lại chính quyền, đó là sự bùng nổ của một xã hội dân sự đã bị độc tài o ép quá lâu. Tên của loài hoa nào, hoa sen, hoa hồng không quan trọng vì sự ra đi của chính quyền cũ và được  tiếp nối bằng một chính quyền không cộng sản mới là điều quan trọng nhất.


Cuộc cách mạng loài hoa ấy sẽ đến, đến sớm và không thể cưỡng lại được. Mọi sự đã chín mùi và chỉ cần một tia lửa nhỏ sẽ bùng lên một cơn bão lửa của lòng dân sẽ cuốn đi tất cả.

Bởi người dân không thể mãi chấp nhận một xã hội mà như có hai đẳng cấp, với một số nhỏ những người CS đặc quyền đặc lợi,  ăn trên ngồi trốc trong số 90 triệu công dân luôn phải cam chịu thiệt thòi.

Nỗi bất mãn chồng chất, sự căm thù hiển nhiên và càng lúc càng lớn mạnh song song với sự hiểu biết của người dân. Mạng internet bùng nổ, mỗi người dân là một vị quan tòa phán xét, cùng với sự chuyên chở không mệt mỏi Sự Thật đến cho người dân của những người lái đò (lời nhà văn Nguyễn Quang Lập), những chiến sĩ đấu tranh bền bỉ trên mạng sẽ dần cho người dân thấy các quyền của họ. Khi người dân lấy lại các quyền thiêng liêng của mình thì các chính quyền độc tài sẽ không còn đất sống và phải ra đi.

Người đấu tranh dân chủ trong và ngoài nước đều giờ đây cùng chung một quan điểm duy nhất về phương thức đấu tranh. Đó là cuộc đấu tranh hòa bình, bất bạo động. Các đảng phái đối lập cũng đều kêu gọi và thực thi các biện pháp đấu tranh ôn hòa.

Đó là điều hiển nhiên khi các cuộc hoạt động vũ lực nhằm bạo loạn và lật đổ chính quyền đều đã bị triệt phá, các cuộc cách mạng bạo lực đã không diễn ra. Bởi vì thời đại đó đã qua rồi.

Trong một bối cảnh quốc gia an bình như thế này, bất cứ một sự xáo trộn, đảo điên nào cũng đều không được người dân chấp nhận. Một cuộc Cách Mạng long trời lở đất, giống như các cuộc CM của những người CS trước đây đều quá sức chịu đựng của người dân. Hơn nữa thế giới ngày nay không có quốc gia nào ủng hộ cho bất cứ ai cầm súng với cương lĩnh bạo loạn lật đổ chính quyền cả.

Nhưng cuộc cách mạng mang tên các loài hoa, những cuộc cách mạng nhẹ nhàng, êm dịu thì lại rất hợp thời đại, hợp lòng dân vào thời điểm này. Cuộc cách mạng ấy chỉ nhằm vào giai cấp cầm quyền đỉnh cao để thay đổi, chứ không phá vỡ nhiều đến cấu trúc của bộ máy chính quyền các cấp dưới. Đó là sự thay đổi chính trị không có tiếng súng, không có đầu rơi máu chảy. Không ảnh hưởng nhiều đến xã hội hay đảo lộn cuộc sống người dân nói chung.

Thay đổi tầng lớp lãnh đạo đỉnh cao cùng với hệ thống chính trị của họ mới là mục tiêu của cuộc cách mạng mang tên loài hoa. Các hệ thống chính trị, quân sự, CA, AN cũ cũng không phải là đối tượng của CN, và họ sẽ an bình nếu không phạm tội ác chống lại người dân. Chính quyền nhân dân mới sẽ quyết định tội trạng của những người phạm tội thông qua các phiên tòa công bằng, công khai. Nhưng qua các sự kiện sụp đổ của các quốc gia CS ở Đông Âu thì ta thấy hầu như rất ít xảy ra các vụ trả thù, tắm máu.. Và như người ta nói, sau các cuộc cách mạng ấy thì tất cả mọi người vẫn được hưởng lương hưu cùng các chế độ đãi ngộ như trước. Cuộc Cách Mạng mang tên loài hoa này thành công thì sẽ không có kẻ thua, mà tất cả đều chiến thắng trong lòng dân tộc Việt Nam mừng vui khi đã cập bến bờ hạnh phúc.

Chính quyền CS hiện nay cũng đã cảm thấy ngọn lửa của lòng dân đang cháy lên tới đâu rồi. Họ đang tuyệt vọng níu kéo bằng mọi cách để cứu vãn chế độ lỗi thời. Họ trượt dần đến một chế độ mật thám công an trị để đối phó với những người đấu tranh dân chủ. Họ ưu ái và dựa hẳn vào bộ máy công an, an ninh với hơn 300 vị tướng CA. Nhưng tất cả sẽ đều vô ích. Tất cả các quốc gia CS Đông Âu, trừ Rumani, đều đã sụp đổ mau lẹ và các lực lượng CA, AN đều là những người đầu tiên bó giáo qui hàng khi lòng dân đã nổi lửa lên rồi.

Những người dân Việt Nam chúng ta cũng đã dần dần không còn sợ hãi chính quyền nữa. Ta dễ dàng thấy điều đó qua các vụ chống đối cưỡng chế đất đai, các vụ xuống đường vì môi trường sống của họ bị đe dọa đã xảy ra liên tục trên toàn quốc, mà vụ sau lớn hơn vụ trước, năm sau nhiều hơn năm trước. Và đây mới là sự khởi đầu thôi. Khi người dân lấy lại được các quyền cơ bản của họ thì những chính quyền độc tài sẽ phải ra đi. Đó là qui luật của cuộc sống và không thể cưỡng lại được. 

Các hội đoàn, đảng phái dân sự với chủ trương đấu tranh ôn hòa bất bạo động rất cần thiết cho người dân VN lúc này. Bởi sự lãnh đạo, yểm trợ, tập hợp và đoàn kết lực lượng...của họ là vô cùng cần thiết cho người dân, và tránh được tình trạng manh mún, nhỏ lẻ của các cuộc đấu tranh hiện nay.

Còn chúng ta, để tham gia thúc đẩy tiến trình dân chủ nói trên thì hãy mạnh mẽ tham gia các hội đoàn, các tổ chức xã hội, các tổ chức tôn giáo phi quốc doanh hoặc các đảng phái mà ta biết như Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên, Việt Tân, Đảng Dân Chủ..v..v... Ở trong các đoàn thể dù công khai hay bí mật, bạn sẽ thấy mình an toàn hơn,  mạnh mẽ hơn và quyết tâm đóng góp nhiều hơn cho sự nghiệp chung.

Đó là con đường duy nhất để đi đến thắng lợi cuối cùng...

MTA

Không có nhận xét nào: