Vâng, MTA xin phép lấy câu viết chí lý này của Đạo Diễn Văn Lượng, một người nặng nợ với nước non để làm đề cho bài viết này.
Không Đánh. Hoàn toàn đúng. Nhưng tại sao? So sánh tương quan lực lượng quân sự hai bên một chút cho các bạn nắm rõ nhé.
Quân lực của TQ : Gần 2.3 triệu quân chính qui. 198 triệu quân dự bị, (gấp 2,5 lần dân số VN)...xe tăng có khoảng hơn 15.000 chiếc, máy bay các loại 5000 chiếc... tàu chiến thì nội loại tàu ngầm lớp Kilo, mà VN ta mới chỉ có 1 thì TC cũng có khoảng 20 cái.
Quân lực VN ta : khoảng 450 ngàn quân chính qui. Dân quân tự vệ, động viên : 3 triệu. xe tăng 2000 chiếc. Máy bay chiến đấu đa năng Su 27-30 có khoảng 50 chiếc, cùng với vài trăm Su22-MIG21-29..
Dẹp võ khí nguyên tử đi, vì chúng ta không có nên không chơi. Cứ thế này "oánh nhau" là đủ rồi. Thắng thua thì chưa biết thế lào, thôi thì tùy bạn đọc quyết định ai thắng ai thua nhé. Nhưng có điều này. Đó sẽ là một cuộc chiến khốc liệt, kéo dài bởi lãnh đạo hai nước là những chính thể độc tài, toàn trị nên cuộc chiến sẽ dễ mất kiểm soát đi đến một mất một còn (nhận định của báo chí nước ngoài). Đánh lại khổ dân nữa. Mà đánh thì Một mất thì mất luôn, mà Một còn thì cũng liêu xiêu đi không nổi. Thôi. chơi vậy em ứ chơi. Em nghỉ, Không đánh. Đợi khi nào chúng xâm lược thì hãy đánh. (Đánh bây giờ chúng....thua nhưng chúng không phục). Kết luận lại là Không Đánh theo ý bác Văn Lượng.
Giờ là ý thứ 2 cũng của bác VL : Không Đàm. Hoàn toàn đúng. Chúng ta còn đàm phán gì nữa, nói chuyện gì nữa với những kẻ điếc, đui, cùng với sự ngạo mạn cố hữu, theo truyền thống anh em luôn coi chúng ta như em út, bảo sao nghe vậy. Chúng đánh, chúng giỡn chúng ta ở biển Đông nhiều năm nay như giỡn con nít vậy thì có gì để nói, để Đàm nữa. Chưa kể TC là lươn lẹo nổi tiếng (còn là thầy của VN ta mừ), TC chuyên nói một đàng làm một nẻo, lời nói luôn đi...song song với việc làm, nhưng lại ngược chiều nhau. Khỏi anh em đi. Nói theo kiểu rang hồ thì "Khỏi xưng anh em, mày tao dễ chia cơm", hay nói theo kiểu rân chơi :"Anh em lắm thì chỉ vâng dạ nhiều" chả được cái đếch gì. Vậy thì còn gì để bàn soạn để đàm phán khi mà kẻ thù đã lộ rõ mặt như thế với những hành vi mất dạy như thế. Đâu phải chuyện nhầm lẫn cục bộ nữa đâu. Kết luận lại là Không Đàm, Không Đạo gì hết cũng theo ý kiến chí lý của bác Văn Lượng.
Ý cuối cùng Chỉ Kiện. Tại sao lại Chỉ Kiện, Nên Kiện và Phải Kiện. Mời các bạn rảnh rỗi thì đọc bài :"To be or not to be, Kiện hay không kiện" ở dưới nhé. Chưa kể đi kiện chả mất gì ngoài mấy tờ giấy A4 để viết đơn...(MTA thích em Củng Lợi trong phim Thu Cúc đi...kiện lắm)
Tóm lại giờ ta thay bốn chữ vàng cũ bằng sáu chữ vàng mới :"Không Đánh, Không Đàm, Chỉ Kiện" của đại ca Văn Lượng là hợp thời, hợp nhẽ, hợp đạo nhất...
5/6/2014
Mai Tú Ân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét