28/4/14

ANH MTA KỂ CHUYỆN VĂN THƠ


Chuyện Nàng Thơ VN

Lại dự tiệc nhậu cóc ổi hoành tráng tại nhà đại ca Thành Đạt. Đại ca hỏi :
- Chú biết câu Đời thay đổi khi Ta thay đổi không ?
- Dạ, MTA em vốn rốt nên không biết. Là cái gì hả anh ?
- Anh cũng không biết. Nhưng chắc chú em biết câu Ta không đổi thì ta đổi Đời ?Tức là ta thay đổi đối tượng ấy mà. Như khi ta đi uống bia gác tay, nếu không thích thì ta kêu má mì thay chỗ gác tay khác ấy mà...tức đổi đào....
- Ôi, giời...Bộ anh tính đổi chị nhà…
- Bậy mày, anh mà tính vậy thì chị mày xé phay anh làm gỏi…Anh nói đây là nói văn thơ kìa. Từ xưa đến giờ giới thơ văn ta cứ mấy em mơ mấy em Nàng Thơ Tàu Phù, mình hạc xương mai, yểu điệu thục nữ, thoát ẩn thoát hiện, vừa giống ma lại giống girl đứng đường ở cõi trên, cứ đêm khuya thanh vắng, gió lặng trăng thanh thì õng ẹo ra trêu giai….sợ bỏ mẹ đi, làm gì mà còn ý thơ với thẩn nữa. Mấy con mẻ đó, đời ông cố ông tổ mình mê thì giờ này cũng già lão, không rụng răng thì cũng sứt rốn rồi, đẹp đẽ gì nữa mà mê. Nên anh mày mới ngộ ra là cho các nàng thơ ấy đi chỗ khác chơi…Thế là anh làm được mấy bài thơ rất hay. Anh sẽ cho đọc cho chú 2 câu thôi, nhưng chú đừng có phổ biến cho nhiều người biết vì vấn đề tác quyền. Nhiều kẻ sẽ đạo thơ của anh. Hai câu nhé :
Mỳ tôm nấu với nước sồi (nước sôi)
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon...
Chà, hay tuyệt vời hay. Chú thấy không ? Còn gì biểu trưng hơn, cao đẹp hơn cho Thời đại XD XHCN bây giờ, và lại Đậm Đà Bản Sắc Dân Tộc VN ta bằng Mì Tôm ? Hai chữ Mì Tôm bằng chữ viết Hoa.....Trở lại chuyện Nàng Thơ, Anh khuyên chú em cũng như anh dùng chổi chà quét mấy ẻm ấy biến khỏi thơ của mình…
- Em không chịu, không chịu, không chịu…đâu
Đại ca bực mình : Thế bộ chú mày tưởng mấy con mẹ Nàng thơ đó chịu chú chăng ? Mấy em Nàng thơ chân dài đó chịu mấy đại gia chớ ứ thèm chơi với mấy thằng thơ văn vườn như anh với chú mày. Nhưng thôi, kệ chú. Phần anh thì anh dẹp mấy con mẻ Nàng Thơ đó đi.
MTA rụt rè hỏi nhỏ : Thế anh định lấy ai làm nàng..Nàng Thơ của anh ?
- Thì chị mày chứ còn ai vào đây nữa. Mụ ấy nhớn tuổi, hoành tráng như một sumô và dữ như sư tử Hà Nội (Hà Đông giờ nhập vô Hà Nội nên….) nhưng nay anh tưởng tượng cho mụ ấy làm Nàng Thơ Việt Nam, cho mụ ấy quốc hồn quốc túy, mặc áo tứ thân, nhưng béo quá nên bốn mảnh bay bốn phía, tóc đuôi gà tung tăng tinh nghịch…Mụ ấy lùn tịt thì anh “nâng cao tầm vóc Việt” bằng cách cho :”em đi đôi guốc cao cao..”Mụ ấy xấu thì anh tô son trét phấn cho nhiều, cho dày vào để mỗi lần cười thì Nàng Thơ Việt Nam của anh mày cũng toe toét, nhoe nhoét như hề Xuân Hinh giả gái ấy…trông xinh đáo để….hehehe…
Nhưng MTA không cười được vì thấy vợ kiêm Nàng Thơ mớicủa đại ca đứng ngay sau lưng của đại ca với hàm răng nghiến kèn kẹt....
Vừa thăng lẹ MTA vừa nghĩ. Thôi rồi, không biết đại ca nhà thơ của mình có qua được tuần trăng này không, đại ca ơi…
MTA
ma-tu-an.blogspot.com

Không có nhận xét nào: