Phiên tòa Ba Sàm này và những kẻ đứng ra tổ chức và dàn dựng cũng lại là một kịch bản nhàm chán của sự giả dối không có giới hạn trong một nền tư pháp chỉ đạo nơi xứ Việt Nam này. Cũng như mọi khi, thì từ CA, VKS cho đến Tòa Án, những kẻ xuất đầu lộ diện cho đến những kẻ cầm rimot điều khiển từ xa đều như những diễn viên giỏi cho một vở diễn dở đang biểu diễn một vở tuồng khiên cưỡng và đầy giả dối.
Những tưởng rằng họ biết đọc chữ nghĩa thì họ sẽ thấy bao nhiêu bài báo, bài viết về sự vô lý của phiên tòa được đăng đầy rẫy trên tất cả các phương tiện thông tin đại chúng. Những tưởng rằng họ biết luật pháp để nhìn thấy bao điều phạm luật lớn nhỏ trong phiên tòa. Những tưởng rằng họ biết có liêm sỉ khi những điều khuất tất, trái đạo Ông Bà Trời Đất được nhồi nhét vào chỉ trong một phiên tòa...
Nhưng than ôi ! Họ biết tất cả. Họ biết đọc để biết rằng những lời văn chương chữ nghĩa đã chỉ ra lỗi phải trái. Họ thông hiểu luật pháp để biết rằng luật pháp họ đang thi hành đã vi phạm với luật pháp hiện hành. Họ biết cả luật Trời Đất Ông Bà để hiểu rằng họ đang chà đạp lên những Đạo phải trái ấy.
Họ chỉ là một đám người chạy đuổi theo cái bóng của chính mình. Cái bóng được tạo nên bởi một hệ thống bóng ma mờ mịt ấy, ngồi trên đầu nhân dân để phán xử suốt bao năm qua và giờ thì lại tiếp tục phán xử tiếp khi vẫn ngồi trên đầu người dân. Ngồi trong các văn phòng hay ghế cao uy nghi, những con người của nền tư pháp thảm hại ấy đọc, nghe, xem tất cả … và biết tất cả chỉ là láo khoét hết. Hồ sơ ở dưới đưa lên, ở trên đưa xuống đều chỉ là đồ giả tạo, diễn giải láo khoét nhưng vẫn lúc thì cung kính, lúc thì oai nghiêm đọc lên sang sảng…
Họ nghiên cứu hồ sơ của cấp đàn em, rồi sửa chữa theo lệnh đàn anh để cuối cùng ra được những sản phẩm luật pháp do những ông luật pháp hiện hành định vị. Để cuối cùng nhau gật gù tán thành khi tạo ra những sản phẩm giả hiệu từ đầu đến cuối.
Thật đáng khinh cho những kẻ mắt sáng mà như mù lòa, tai có mà như điếc, não có mà như không. Đáng khinh cho những kẻ đó dù có tài mà như không, dù có tâm mà như không có, chỉ còn lại giá áo túi cơm, quì mọp theo miếng ăn, miếng uống..
Và không có gì trái được qui luật Trời Đất Ông Bà, những kẻ ngồi ghế tuyên án hôm nay lại không phải là những kẻ bị án thảm hại bởi chính những luật pháp họ tạo ra…
Nhưng sự giả dối của họ trong phiên tòa hôm nay mới là cái đáng bị khinh bỉ nhất…
MTA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét