Là người đã sống lâu dài dưới chế độ XHCN Việt Nam mà ông Nguyễn Đông B ni đã phạm phải nhiều sai sót trong việc xin đi làm hồ sơ tự ứng cử ĐBQH của mình. Có lẽ cả năm, cả đời, thậm chí cả một đời người ông cũng còn không biết hồ sơ ứng cử nó là cái chi chi, thì việc một ông tiến sĩ như ông B này phạm là điều có thể xảy ra.
Và nó đã xảy ra. Ai đời có hồ sơ ứng cử ĐBQH tự gửi nộp cho phường quan trọng như thế mà ông ấy chỉ phán đánh phụt một cái là độ 10 ngày là xong ngay thì có chết cha người ta không. Ông xin vào ứng cử viên ĐBQH chứ có phải nộp đơn vào xin chân thư ký phường, hay thầu bãi giữ xe của địa phương đâu mà coi cái đơn tự ứng cử rẻ quá rác vậy.
Ông lại còn sai sót hơn khi cho rằng, ông chủ tịch phường chỉ bận rộn từ 5 – 10 phút đến 1, 3 giờ rồi ký nhận thứ rác đó cho ông được. Ngộ nhỡ ông chủ tịch ấy không bận gì, hoặc bận đến 3,4 tiếng thì công cốc hóa công cò, thứ rác nhà ông thành rác thiên hạ thiệt à. Chưa kể nói dại miệng nhỡ ông chủ tịch đó là gián điệp của bọn Iraq hay bọn khủng bố IS có tài Khổng Minh, hay có tài ngoại cảm của lady Bích Liên nên biết được xác cốt của ông 10 -15 năm sau thì chết cả nút. Bọn nó liền kéo dài thời gian chờ đợi xác nhận đơn của ông ra để loại các ứng cử viên khác đi, nhằm cho ông chui sâu trèo cao vào chế độ ta thì sao ? Còn bọn chúng làm gì thì chỉ có bọn chúng với ông Giời biết.
Còn nếu bên chính quyền "Vì Dân, Do Dân" của ta không muốn gặp ông, cái này thì chắc như bắp, thì các đồng chí ấy cũng chơi chiêu bận việc. Ông cứ cần việc nào thì sẽ thấy nhân viên của họ báo lại là bận việc đó. Thái độ thì vô cùng lịch sự và thời gian hẹn thì có đến Tết Công Gô ông cũng không thấy cả hoa mai, hoa đào lẫn bánh chưng, bánh tét...
Vì chính ông hay ai cũng biết xin vào ứng cử, ngộ nhỡ xui xẻo ông thắng cử đậu cái vèo vào Quốc Hội Việt Nam. Ấy thế rồi năm vèo, tháng vọt, không làm gì sai sót ông cứ tà tà leo lên trong nấc thang Quốc Hội, như Thường Vụ, Thường Trực Quốc Hội. Đừng ăn to nói lớn, đừng cười nói rổn rảng, đừng làm vỡ ly, vỡ tách, ngồi thì ngồi sát vào vỉa hè, không khạc nhổ bừa bãi. Mặt thật hớn hở, vỗ tay thật to khi có rì mém bơ ra hiệu. Ấy là dặn hờ thế thôi chớ mấy khi có họp với hành ở trong đó. Vào trong các phòng họp lạnh ngắt của Nhà Vòm Lớn (Quốc Hội) chỉ thì để ngủ, với lại ngủ gật nên cần thủ cho chắc cái chăn bông nhỏ hoặc cái khăn phu la ấm rồi đánh một giấc thật êm dịu, và không làm ảnh hưởng đến hòa bình thế giới là qua truông. Nhớ là đừng vì ở gần quen mặt trời mà phạm thượng, rồi thấy giống nhau nên cứ bá vai bá cổ, ăn nói bỗ bã một tấc lên trời. Còn chuyện với mấy chị thì phải nhớ mình ở đâu, đừng có giả lả làm như nói chuyện với mấy chị má mì vậy.
Là chỉ nói ví dụ đấy thôi là ông leo lên chức Chủ Tịch Quốc Hội Việt Nam. Một trong Tứ Trụ Triều Đình. Bốn chân gánh vác sơn hà. Là nói ví dụ thôi, vì cái gì cũng có thể xảy ra….
Ấy thế là từ một anh tiến sĩ, giáo sư (xin nói vô phép bác chứ ba cái chức vụ giáo sư tiến sĩ nước ta thì giờ này nhiều như lợn con, và còn đông hơn cả quân Nguyên), một bác thường dân nhảy cái đùng lên một cái làm một trong Tứ Trụ Triều Đình. Công sức trách nhiệm nhiều mà trọng trách cũng lắm…Kéo theo bao nhiêu trọng trách như của Phu Nhân Chủ Tịch Quốc Hội VN, các thái tử, công chúa Đảng cũng lắm. Có trách nhiệm thì cũng phải có quyền lợi.
Thôi. Lời khuyên là bác cứ ở nhà thong thả đợi phường kêu. Trát đòi thì ta hầu, có khi mệt hơi, mất sức như thế mà hóa có khi lại Tiền Hung Hậu Kiết đấy bác Chủ Tịch Quốc Hội Việt Nam Mới ạ.
Lúc ấy nhớ em anh B nhé...
MTA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét