3/3/16

Có một linh hồn nhỏ bé...


(Vụ đâm xe Camry ở Long Biên Hà Nội)

Chỉ một cái nhấn đạp phanh mà vận rủi đã đến với nhiều người trong một buổi sáng đẹp trời ở thủ đô Hà Nội. Phải chi cái anh chàng bảo vệ đó đừng đạp ga thì 3 mạng người không mất đi oan uổng, thì anh ta không phải vào xà lim...



Phải chi người phụ nữ bị đụng đi nhanh, hay đi chậm hơn. Phải chi 2 ông cháu đi nhanh hay chậm hơn thì đâu có 3 mạng người phải ra đi oan uổng khi gặp phải anh bảo vệ phòng thuế trong giờ khắc lên cơn điên.

Nhưng chẳng còn ích chi nữa. Sự việc đã xảy ra như nó xảy ra. Anh tài xế ẩu tả thì vào tù để trả giá cho lỗi lầm của mình. Còn những linh hồn chết oan uổng thì chỉ còn biết gào thét. Ngày hôm qua họ vẫn an lành vui sướng mà.

Nhưng có một linh hồn nhỏ bé của đứa trẻ thì không nói gì cả. Nó mới có 6 tuổi thì đến những chữ "Tai nạn giao thông" nó còn chưa biết là gì. Đứa bé được Chúa đưa đến trần gian 06 năm và hôm nay nó lại về với Chúa. Nó cũng chẳng biết ai đúng, ai sai, ai oan khốc trong vụ chết người thảm khốc này. Nó cũng không biết vì anh tài xế kia chạy ẩu, nó không biết rằng đường phố Hà Nội nhỏ hẹp ra sao, người dân lấn vỉa hè, với các hàng quán, xe cộ để tràn lan bịt kín hết cả lối đi bộ. Nó không biết rằng tất cả những điều đó đã giết chết nó. 

Nó chỉ biết rằng linh hồn nó đã rời khỏi thể xác nó nhưng không bay về trời mà vẫn ở quanh quẩn nơi hiện trường. Giống như cái mũ len màu hồng của nó văng ra khỏi cơ thể nhỏ bé của nó khi chiếc xe Camry đâm thẳng trực diện vào hai ông cháu nó, và cái mũ ấy vẫn còn quanh quẩn nơi đó...

Nó chỉ biết có thế. 

MTA

Không có nhận xét nào: