23/2/16

Diệu kế ngày lên đường nhập Kho...


Sau Tết Nguyên Đán, mấy anh em dân chủ ngồi nói chuyện phiếm. Không hẹn mà gặp, không a lô a le chi cả mà câu chuyện của cả bọn lại dẫn dắt tới chuyện "Ra giêng anh cưới em". Tức là chuyện chính quyền nhân dân, tùy theo thời tiết mà cho nhập kho hay không mấy thằng nhân dân đen. Để chúng nó đừng có rảnh quá mò lên mạng oánh bàn phím, vừa làm điếc tai hàng xóm lại vừa hỏng hết cả bàn phím nhà chúng nó nữa. Nhưng đó là chuyện đại sự quốc gia, dân đen làm sao biết. Chỉ biết được theo kiểu :"Trời kêu ai nấy dạ" khi nào dạ thì biết liền là Trời...kêu, Đấy là các kế sách 87,88, 258 BLHS mà nhà nước lập ra để chỉ khi nào "Chỉ khi Dân biết chữ thì nhà nước mới cho động phòng"...


Câu chuyện đỉnh điểm của mấy anh em hôm nay lại xoay quanh tiền xế cược tàu xe cho những ai không may bị kho nó nhập. Anh em bàn tán và cho rằng rất vô lý khi hồi nào tới giờ cứ bị bắt là free tất tần tật. Cứ bị CA, AN bắt sống, bắt nguội, bắt khẩn cấp, bắt tà tà....thì coi như khỏe. "Tất cả chẳng phải lo vì có nhà nước lo cả rồi" Từ ăn uống, tắm rửa, tiêu pha, tòa án, luật sư, giam giữ đều nhất nhất có nhà nước lo toan đủ cả.

Thế mà giờ đây có mấy vụ, đặc biệt là mấy trại giam ở miền Bắc, Trung đã chống lại chế độ ấy của cấp trên. Đến hẹn tha tù thì đem quăng quật công dân vừa hết án ra khỏi khuôn nhà tù trước sự chứng kiến của bao nhiêu người đi đón. Chưa kể còn cho bọn côn đồ quốc doanh ra hành hung những người đón. 

Anh em chúng tôi rất phẫn uất trước những hành động của bọn cai tù ấy nhưng biết làm sao được. Nhà nước ta như anh Chúa Chổm bố cõng ông chúa Chổm con, lại bi con vợ Chúa Chổm lằng nhằng bám theo, đi liêu xiêu trên con đường thiên lý của trốn nợ mấy năm nay rồi mà. Nay mai nhà tù cũng không còn thì biết về đâu khi nhà đã bán...

Bỗng trong cuộc trà một anh lên tiếng :

- Ấy chính vì thế nên tớ đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi. Nếu bắt tớ thì cũng phải trả giá tiền chớ không chơi chạy làng trước diệu kế của tớ được...

- Diệu kế à, là sao, là sao ...Bao nhiêu anh chen vào hỏi gấp gáp.

- Là tớ cứ mặc kệ giấy mời phường quận bảng vàng kêu tên. Cứ giấy thứ 1, thứ 2, thứ 3 cho đến tận thế. Cứ thế, cứ thế...

Hi, 5 - 10 - 15 - 20, Em muốn chi thì anh đưa mô. 5 - 10 - 15 - 20, Em muốn cửa trước thì anh rước cửa sau...5 - 10 -15 -20, Em muốn thằng Hồng Hồng thì anh có con Tuyết Tuyết...5 - 10 - 15 -20, Em muốn lão Sắc Sắc thì anh có con mẹ Không Không...

Cứ thế cho đến ngày các anh ấy phải cho xe và lính tráng đến tận nhà rước tớ đi nhập kho. Haha... Thế là tớ đỡ được một khoản tiền phải đổ xăng để lên đường nhập kho. Bu nó nhà tớ và lũ nhỏ cũng còn có được tí tiền còm sắm quà Tết sơ cần hen nữa chứ...

MTA

Không có nhận xét nào: