Thật buồn cười cho mấy ông thiếu tướng, đại tá, chuyên gia này nọ thượng lên tivi nói chuyện tào lao về Putin và nước Nga để cho con nít nghe. Giờ này mà còn TTg Putin được 85 % người dân Nga ủng hộ, giá dầu và Rúp không thể xuống nữa, rồi tình hình khó khăn nhưng Putin và nhân dân Nga sẽ vượt qua...
Ta hãy nhìn sơ qua tình hình nhé. Chưa bao giờ nước Nga lại có một sự giảm giá tiền nội tệ so sánh với đồng ngoại tệ lại nhanh như thế kể từ khủng hoảng 1998. Mức độ sụt giảm của đồng rup cùng với thời điểm nhạy cảm sụt giảm, khi nước Nga đang bị tứ bề thọ nạn, khi các biện pháp cấm vận của Mỹ và phương Tây áp dụng từ sau vụ sát nhập bất hợp pháp xứ Crimea, đang đem lại hậu quả vô cùng tai hại cho nền kinh tế nước Nga cả ngắn hạn lẫn lâu dài. Và mặc dù Putin đã tung các khoản tiền trữ đôla khổng lồ ra để mua đồng rúp, cũng như tăng lãi suất cho vay 1 lần đến mức không tưởng là 6,5%, và đồng rup có phục hồi chậm chạp, nhưng cái mất đi của giới đầu tư và của người dân Nga là niềm tin thì không thể phục hồi được nữa. Niềm tin vào sự tài giỏi khôn khéo của V.Putin đã không còn nữa, niềm tin vào nước Nga hùng mạnh trước đó cũng không còn nốt...
Và khi cái gốc của vấn đề Crime, Đông Ucraina chưa được giải quyết, cũng như cái kẻ gây ra mọi chuyện chưa được xử lý thì chẳng có lý nào Phương Tây lại dừng áp lực đang đè xuống đầu nước Nga. Tất cả sức mạnh, tất cả biện pháp trừng phạt, tất cả các vũ khí khả dĩ của Mỹ và phương Tây đều được đem ra xung trận và chiến cho tới chiến thắng cuối cùng. Các biện pháp phối hợp nhịp nhàng tấn công giữa các cầu thủ quốc tế thượng thặng như Mỹ đội trưởng kiêm tiền đạo sát thủ, EU tiền vệ hộ công cứ tà tà đưa banh vào vòng cấm địa và thay nhau nhắm vào cái đầu hói của Putin mà nã đạn. Còn em Arap Xe út thì làm thủ thành nhưng không chụp banh mà cứ mặc sức sản xuất vượt mức khối OPEC, và đã được bật đèn xanh để vượt đến vô tận (hiện giờ là vượt 1 triệu thùng/ngày và có thể lên gấp đôi trong những ngày đầu năm mới. Dầu mỏ đi xuống sẽ không còn nhanh mạnh nữa nhưng sẽ đứng ở mức cực thấp rất lâu.
Trở lại chiến trận đồng rúp thì đòn đánh là thẳng vào ngành tiền tệ ngân hàng của Nga, và các chuyên gia đầu tư tiền bạc khét tiếng như Giooc S. Wiliam K.... đều đã ém quân vào ngành tiền tệ Nga và với khả năng tài chính vô hạn, đội quân tài ba này đã phát tác tai họa thêm cho đồng rup Nga. TTg Nga Putin cũng đã phải thề sẽ trừng trị các nhà đầu tư đang đầu cơ tiền. Nga đang đổ tiền ngoại tệ ra để cứu đồng nội tệ, một biện pháp chính trị lấy lòng dân hơn là một biện pháp hữu hiệu thuần tài chính và là một biện pháp chống lạm phát luôn không hay, nhất là trong những trường hợp lao dốc không phanh như đồng rúp Nga lúc này. Bài học nhãn tiền gần đây nhất là Thái Lan trong khủng hoảng kinh tế năm 1998. Chính phủ TL khi đó đã dùng ngoại tệ để mua và cứu đồng bat Thái bằng mọi giá. Chỉ trong một thời gian ngắn đồng bạt vẫn lao xuống có chậm hơn nhưng rồi cũng xuống đáy. Chính phủ Thái mất đứt con mẹ hàng lươn hơn 20 tỉ đô la dự trữ và phải từ chức toàn thể để cầu gói viện trợ kinh tế của thế giới.
Nước Nga muốn cứu kiểu đó thì phải lớn hơn nhiều và chắc chắn như đinh đóng cột rằng hàng trăm tỷ đô sẽ bốc hơi nếu cứ tung ra để cứu đồng rúp. Mà cuối cùng cũng chẳng cứu được đồng tiền, ngoài việc làm chậm lại đà xuống dốc của nó. Và con đường biểu đồ thị của đồng rúp nước Nga cho những ngày đông giá sắp tới là một đường zic zac đi xuống, với chỉ 1nấc lên thì liền kèm 2,3,4,5 nấc xuống... Các giải pháp còn lại như tăng lãi xuất cho vay, in thêm tiền, phát hành trái phiếu... chắc chắn sẽ được chính quyền Putin sử dụng nhưng cũng chẳng giúp ích được bao nhiêu cho một đồng tiền tơi tả và một nền kinh tế què quặt trong quí 1 năm 2015. Ngay cả khi nước Nga hạ mình cầu cứu bên ngoài bằng những gói cứu trợ quốc tế thì cũng không cứu được sớm vì những bàn tay giúp đỡ lại chính là ông Mỹ, EU, Nhật to vật vã...
Còn tệ hơn nữa là nếu chính phủ Nga ném khăn trắng xin thua ở Đông Ucraina thì gần như tất cả cấm vận lẫn áp lực đều chấm dứt, nhưng để được QT chấm dứt cấm vận thì cũng lâu dài và nhiêu khê lắm. Vì QT không tin khi Putin vẫn còn ngự trên ngai, và thế là sẽ rất mất nhiều tháng hay cả năm cho việc đưa các quan sát quốc tế vào để kiểm tra lính Nga và thiết bị quân sự, rồi kiểm tra giải thể lực lượng ly khai..v..v.. Rồi còn Crime nữa...Đến lúc đó thì đồng rúp ốm và nước Nga yếu đã đi về nơi xa lắm nào rồi.
Chỉ có một giải tức thời cứu nước Nga khỏi thảm họa kinh tế đang sờ sờ ra trước mắt. Putin phải lên đường. Kẻ gây ra mọi sự phải ra đi, đi đâu không cần biết, mà có đi sang thế giới bên kia càng tốt...
Vì thế giới tự do đứng đầu là Mỹ không muốn nhìn thấy cái tên đầu hói tâm tính bất định ấy ngự trên đầu một quốc gia có nhiều sức mạnh, nhiều vũ khí và nhiều cả bom nguyên tử nữa.Không bao giờ họ muốn nhìn thấy cái kẻ tham quyền cố vị ấy, cái kẻ người bé loắt choắt nhưng lại tham khủng khiếp, và tự cao tự đại khủng khiếp ấy cầm quyền lực nữa. Hắn ở đâu là có tai họa ở đó. Và thế giới đã quyết định cấm vận không khoan nhượng với V.Putin, chứ không phải với nước Nga cho đến khi Putin phải quì gối, chứ không phải nước Nga quì gối. Nước Nga nếu có phải chịu thảm cảnh này thì cũng bởi vì họ đã chọn lựa sai lầm khi trao duyên cho tên tướng cướp...
Còn quyết tâm của Mỹ và thế giới tự do thì sẽ không bao giờ ngừng khi chưa đạt được mục tiêu đề ra. Đó là điều chắc chắn, tuyệt đối và không thể nghi ngờ. Và ta có ngay hai ví dụ sáng chói để thấy được quyết tâm của họ. Đó là ở nước Việt Nam ra ngõ gặp anh hùng của ta, những năm 1980 thì Mỹ chỉ chấp nhận bình thường hóa, bỏ cấm vận VN khi giải quyết 3 vấn đề tiên quyết. Đó là rút quân ra khỏi Căm pu Chia, giải quyết POP/MIA (người Mỹ mất tích) và rút bỏ yêu cầu Mỹ phải bồi thường chiến tranh 3 tỷ đô la. Nhưng VN anh dũng của ta cũng bày đặt cương không chịu, cương được hơn 20 năm đói khổ vàng hết cả mắt rồi tự động hết cương, xuống xề :"em xin chịu 3 điều trên, mong anh nới tay", Mỹ mới bỏ cấm vận. Nghe nói sau đó cha con Đỉnh Cao Trí Tuệ thở ra sung sướng, cúng heo vì thoát hiểm trong gang tấc. Ví dụ thứ 2 thì mới ngày hôm qua, sau hơn nửa thế kỷ cương chịu cấm vận nghẹt thở thì " tiền đồn XHCN ở châu Mỹ" là em Cu Ba đã phải khoanh tay xin chấp nhận đề bù cho các doanh nghiệp Mỹ bị CuBa quốc hữu hóa tài sản hơn 50 năm trước. Và khi Cu Ba phải kêu lên :"em xin hàng, em chừa rồi, em không dám nữa"... thì Mỹ mới thong giong cởi trói. Và vụ nước Nga của Putin này thì Mỹ và phương Tây cũng sẽ làm như thế 50 năm hoặc lâu hơn nữa, cho tới khi tên hói Putin quì gối trước cổng chùa... Và chỉ có thế mà thôi.
Mai Tú Ân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét