Nhà văn nổi tiếng Nguyễn Quang Lập bị bắt giữ, bắt quả tang, bắt bất ngờ và
cũng như không có dấu hiệu rằng ông sẽ được tại ngoại hầu tra, một việc đáng ra
phải như thế nếu xét đến việc bắt giữ một văn nhân đấu tranh ôn hòa, và chắc
chắn ông sẽ phải đối diện với một phiên tòa bất công và những án tù bất công
hơn nữa...
Nhưng điều đại bất công hơn cả là với những gì ông đã dấn thân cống hiến,
với những hy sinh nhìn thấy hay không nhìn thấy cho xứ sở này thì vụ việc bị
bắt của ông, mặc dù rúng động dư luận nhưng lại chẳng gợn chút gì đến những
người có danh, có phận sống trên cùng đất nước Việt Nam này với ông...
Than ôi! Những nhà văn, nhà thơ....tên tuổi lẫy lừng bao năm nay tung hoành
trên văn đàn, trong nhà trường hay đầu óc trẻ thơ với những áng văn chương lai
láng cùng những vần thơ đẹp tuyệt vời về lòng yêu thương người với người, yêu
nhân dân, đứng về phía những người bị áp bức bất công...thì giờ đây sao chưa
thấy lên tiếng...
Bao nhiêu những nhà báo, nhà nghiên cứu văn học, xã hội học...mà những luận
thuyết nghe kêu như pháo, ra rả bao năm nay thì giờ sao tịt ngòi chưa lên
tiếng...
Bao nhiêu nhà này nhà nọ, ở Quốc Hội, các diễn đàn thì nói như tép nhảy, trên
sách, báo trên truyền hình thì nói như khuớu như vẹt về Đạo làm Người, về tính
nhân bản, lòng nhân văn, lẽ yêu thương, người thương người sống để thương
nhau...thì giờ đây sao chưa lên tiếng...
Các tiếng nói của các trí thức trí ngủ luôn lớn tiếng kêu gọi chống lại bất
công, chống nạn bạo hành...thì giờ đây sao không thấy lên tiếng khi một vụ việc
rõ ràng là một vụ đại bất công khi chính quyền bắt giữ một nhà phản biện ôn
hòa, sao không thấy lên tiếng khi đây là một vụ đại bạo hành khi chính quyền
tống vào ngục tối một kẻ sĩ bị liệt nửa người, mà không có tại ngoại hầu tra.
Những người kêu gọi công bằng xã hội, nhân quyền, nhân bản, nhân văn... giờ sao
không lên tiếng đòi hỏi công bằng cho một con người, một nhà văn sắp bị đưa ra
một tòa án không công bằng để rồi chắc chắn phải nhận những năm tháng tù đày
bất công, bất nhẫn...
Im lặng trước tội ác là tội ác, và những người biết mình lên tiếng thì có thể
ngăn cản được cái ác mà không lên tiếng tố cáo cái ác thì là kẻ đại ác...
Hãy tự vấn lương tâm mình, nếu còn thấy có nó...
Mai Tú Ân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét