Ngày đó, một nhóm
quân nhân do tướng Dương Văn Minh cầm đầu đã làm một cuộc Cách Mạng lật đổ Tổng
Thống Ngô Đình Diệm, lật nhào luôn nền Đệ Nhất VNCH. Ông Diệm và người bào đệ thân thiết,
ông Ngô Đình Nhu đã bị giết một cách bí ẩn và tàn bạo sau đó một ngày (2/11/1963). Mấy tháng sau thì người em nữa của ông Diệm là ông Ngô Đình Cẩn cũng bị đưa ra Tòa Án Quân Sự của HĐQN CM, bị kết án tử hình và bị xử bắn ở pháp trường Chí Hòa ngày 9/45/1964. Vậy là cùng với người anh cả là Tổng đốc Thanh Hóa . Người ta nói Mỹ là nhân tố chính nhưng thật
ra không hoàn toàn là vậy. Sẽ không thể lật đổ được chế độ NĐD nếu không có
những yếu tố như Phật Giáo, các tướng lãnh quân đội, cả người quyết chí làm CM,
lẫn những người bất mãn, cơ hội...cũng như những sai lầm của chính chế độ đó.
Sẽ không công bằng nếu không nói đó là những ngày vui mừng rất lớn của dân
chúng miền Nam khi lật đổ ông Diệm. Điều bình thường sau một cuộc CM thành
công.
Và ngày lật đổ nền Đệ Nhất Cộng Hòa được lấy làm ngày Quốc Khánh khai sinh ra nền Đệ Nhị VNCH. Và
như một lẽ tự nhiên được làm vua thua làm giặc. Nền Đệ Nhất CH vừa bị khai tử,
mà ông Diệm, gia đình ông, chính quyền của ông, đảng Cần Lao Nhân Vị và bất cứ
cái gì liên quan đến đều bị chà đạp, bị phỉ nhổ, và bị xuyên tạc...của chính
những người vừa khai tử nó.
Và ngư ông hưởng lợi, chế độ CS miền Bắc đã không bỏ lỡ cơ hội trời cho này, khi ông Trời qua những ông tướng trong HĐCM đã tiêu diệt được một đối thủ xứng đáng nhất, dẻo dai và kiên cường nhất của họ. để
mạt sát tất cả. Dĩ nhiên cái gì đã chết thì không thể cãi, hay biện mình được,
kể cả chế độ lẫn người của chế độ ấy. Đó là nguyên tắc Người Thắng Bao Giờ Cũng
Đúng...
Nhưng qua thời gian, khi tiếng hò reo mừng rỡ của ngày Cách Mạng 1/11 nhạt nhòa
dần, khi những người anh hùng của cuộc CM ấy đã không còn là anh hùng nữa trong
mắt người dân thì mọi sự lại được trở về với sự thật, cái gì của Xeda phải trả
lại cho Xeda, của lịch sử trả lại cho lịch sử...Và phải trả lại cái gì của ngày
1/11/1963.
Chính phủ ông Ngô Đình Diệm từ thờ ông còn làm Thủ Tướng của Quốc Gia Việt Nam
của Quốc Trưởng Bảo Đại đã làm những việc đáng ca ngợi như từ chối ký Hiệp Định
Giơnevơ chia đôi đất nước, lo ổn định cuộc sống cho gần 1 triệu đồng bào di cư
cùng chính sách Người cày có ruộng. Xây dựng nền tảng chính trị, quân sự, văn
hóa, pháp luật..v..v..cho các Đệ 1, 2 CH.
Chế độ Ngô Đình Diệm không phải là một chế độ độc tài, gia đình trị...Chế độ ấy
được bầu cử dân chủ tự do mà nên, và dựa trên những nguyên tắc mà thế giới dân
chủ tự do vẫn dựa vào. Và trên cơ sở đó thì đó vẫn là một chính quyền của dân,
phục vụ dân...Do những yếu tố khách quan như đang đối diện với một cuộc đối đầu
một mất một còn với chế độ CS ở miền Bắc, cũng như trình độ dân trí hồi đó nên
dễ bị cho là độc tài, gia đình trị...
Ông Ngô Đình Nhu là em ruột nhưng không giữ bất cứ một chức vụ nào trong chính
quyền. Ông là một cố vấn không ăn lương cho người anh TT...nhưng với một con
người thâm sâu, sắc bén, ông dễ khiến cho người dân có cảm tưỏng ông là ông
thần quyền lực. Ông em nữa là Ngô Đình Luyện làm đại sứ lưu động ở Châu Âu, một
chức vụ tào lao hữu danh vô thực. Ông em út Ngô Đình Cẩn, "Hung Thần Miền
Trung" té ra lại chỉ là một tiểu địa chủ ít học, ăn trầu bỏm bẻm và hút
thuốc rê phì phèo. Ông cũng không có vợ con giống như ông anh TT, hết lòng
phụng dưỡng mẹ già và cũng giống như toàn thể dòng họ Ngô Đình, anh em họ đều
hết lòng kính Chúa...Ông NĐC không phải là một người làm chính trịc tài năng
như những người anh danh tiếng của ông, nhưng ông vẫn có những phẩm chất của
dòng họ ấy khi ông ung dung ra pháp trường Chí Hòa với câu nói đại loại
"Đây là điều mà người làm chính trị phải chấp nhận"
Những câu chuyện sau này đồn thổi quá đáng, thậm chí có những bồi bút viết cả
những thiên truyện bịa đặt về việc ông Diệm , gia đình ông...Như ông với bà
Trần Lệ Xuân, vợ ông Ngô Đình Như có tình ý..bà Xuân lăng loàn, ông Ngô Đình
Nhu để vợ đi quan hệ với cố vấn Mỹ để nhờ vả và chỉ ở nhà hút thuốc
phiện...Toàn những chuyện tào lao vớ vẩn mà cũng lắm kẻ tin. Hãy nhớ rằng một
dòng họ danh giá, kính Chúa yêu nước, cuộc sống đạo đức từ đời ông bố Ngô Đình
Khả cho nên các các anh em ông đều là những người đạo đức, khả kính thì những
điều bịa đặt thuộc loại vô đạo như trên mà gắn vào họ thì có tin được không.
Rồi có ông tướng viết hồi ký kể chuyện ngày đảo chính, ông Ngô Đình Cẩn có gửi
cho ông tướng Đỗ Cao Trí một va li kim cương. Thế rồi va li kim cương ấy đâu,
ông tướng Trí thì chết mất xác rồi biết hỏi ai. Rồi chuyện triển lãm trong dinh
Gia Long, nơi gia đình ông Diệm sống và làm việc, để cho xem cái gọi là những
hàng trăm bộ váy, giầy của bà TLX thì cũng không thấy.
Một chuyện vui. Chỉ có một điều đồn đoán vớ vẩn này mà cũng sống mãi với thời
gian. Đó là hôm 1/11/63 quân đảo chính bao vây để oánh nhau với quân Liên Binh
phòng vệ Phủ TT dữ dội lắm, rồi khi yếu thế ông Diệm Nhu đã theo đường ngầm mà
các ông đã cho xây trước đó để thoát khỏi dinh Gia Long. Thực ra thì oánh nhau
cũng không dữ lắm đâu vì các sĩ quan đơn vi này cũng biết nhau cac sĩ quan đơn
vị đối phương, không cùng võ bị Đà Lạt thì cũng hạ sĩ quan Thủ Đức, không thì
cũng chung chiến trường không nhiều thì ít. Và cũng chẳng có đường hầm nào mà
đơn giản là anh em ông Diệm đã cùng vài cận vệ lên hai xe hơi để ung dụng đi
cửa sau ra đường Lê Thánh Tôn bây giờ để vào Chợ Lớn, đến nhà Mã Tuyên. Hai ông
cũng không còn biết đi đâu nữa, vì bao năm làm TT, tuyệt đỉnh quyền lực nhưng
các ông không có nổi cái nhà riêng nào ở SG để làm chốn đi về...
Một chuyện vui nữa về sự "giàu có" của anh em ông Diệm. Theo hồi ký
Đỗ Thọ thì có lần về Huế làm giỗ bố, ông Cẩn có cự nự với ông Diệm về việc gia
đình ông Nhu kéo cả đại quân gồm hai vợ chồng ông và một đám bốn đứa con về ăn
giỗ như vậy mà không chịu dưa góp thêm vào làm giỗ khiến ông cứ phải è cổ ra
gánh, trong khi ông có đâu, và chỉ có mỗi ông Diệm gửi tiền về làm giỗ không
đủ. Đã vậy mệ Nhu (bà TLX) cứ đòi phải có món này món kia để làm giỗ theo kiểu
miền Bắc thì kiếm đâu ra. TT Diệm phải nói giàn hòa, là chú Nhu đi làm nhà nước
to thế nhưng không có lương, thôi thì anh trích thêm lương của anh để dưa góp
thêm. Ông Cẩn còn làu bàu. Nhưng mà đám con anh Nhu ăn phá hao lắm...
Chính quyền CS cũng không bỏ lỡ dịp. Và những chuyện tuyên truyền tào lao vớ
vẩn giờ vẫn còn như : Luật 10/59 Chế độ NĐD lê máy chém đi khắp miền Nam để
chặt đầu những người yêu nước...Có thấy chém ai đâu ngoài một hai người như ông
Ba Cụt (Lê Quang Vinh) thì phải...Rồi NĐD nói :"Biên giới Hoa Kỳ kéo đến
tận vĩ tuyến 17..." Mà thực ra câu nói nguyên văn của ông là :"Biên
giới tự do kéo đến vĩ tuyến 17..."
Các bạn thân mến. Người viết bài này không có ý định đứng ở đâu, bênh vực bên
nào hay chê bai bên nào...mà chỉ như một người hậu thế nhìn lại những sự kiện
lịch sử, cố gắng tìm hiểu đúng lịch sử và nếu có thể thì đưa những điều ấy cho
bạn bè, cho người người nào muốn tìm hiểu và cũng chẳng mong họ nghe theo những
điều ấy hay không. Tóm lại là bài viết chỉ là những cảm nhận chân thành của một
người lớp sau, của một nhà văn chứ không phải là một nhà sử học. Mặc dù những
điều đã viết trong bài này, hay bất cứ bài nào MTA viết đều tuyệt đối chính xác
theo lịch sử, bởi đơn giản MTA cũng là một "nhà" sử học.
Kính viếng hương hồn ông Ngô Đình Diệm và ông Ngô Đình Nhu nhân ngày giỗ hai
ông. Và xin đốt một nén tâm nhang để tỏ lòng kính phục các Ông.
2/11/2014
Mai Tú Ân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét