14/9/17

Thấy gì qua vụ Trịnh Xuân Thanh "đầu thú" ?


Vắng bóng giang hồ trên mạng một thời gian, nay MTA trở lại nên cũng không rõ lắm về vụ Trịnh Xuân Thanh bị bắt hay là đầu thú. Nhưng chuyện anh Trịnh Xuân Thanh mà Việt Nam tuyên bố là đầu thú thì trẻ con nghe cũng không lọt. Anh Thanh là người khôn ngoan chứ có ngu đâu mà tự nguyện chui đầu vào rọ. Hơn nữa không thể có chuyện anh ta đã vừa xin tỵ nạn chính trị ở Đức mấy ngày trước, mấy ngày sau thì lại xin về đầu thú để được ăn cơm tù ở Việt Nam ?


Nhưng qua sự lặng như tờ của sự vụ của chính phủ 2 nước thì ta có thể dự đoán một cách chắc chắn rằng, vụ án này sẽ chìm xuồng theo đúng mô típ của những người CS vẫn dùng từ xưa đến giờ và từ giờ cho mãi tới mai sau, khi họ vẫn còn ngồi đó trên đầu dân tộc Việt. Đó là cái gì ? Rất đơn giản. Chắc chắn đã có những sự liên hệ qua lại liên tục giữa hai bên. Rất đáng tiếc là ông TBT Nguyễn Phú Trọng không báo cáo tình hình vụ việc cho MTA nên chúng ta đành phải dự đoán qua các dữ liệu mà MTA đã thu nạp nhé.
Lãnh đạo CS Việt Nam luôn có hai xu hướng đối nghịch nhau trong đa phần vấn đề quốc tế. Có người bảo thủ, cuồng tín và giáo điều. Có người "tiến bộ" hơn đám bảo thủ. Vụ Trịnh Xuân Thanh này có những ông lãnh đạo ngu lâu nên ra lệnh bắt TXT một cách khờ khạo trong mối quan hệ quốc tế là phải thượng tôn pháp luật của thế giới văn minh. Công việc này thì hẳn hai ông Phạm Bình Minh (Bộ Ngoại Giao) và ông Tô Lâm (Bộ CA) chịu trách nhiệm thi hành. Nhưng có điều bố bảo thì 2 ông Bộ Trưởng và là UVBCT này lại dám thực hiện phi vụ táo tợn trên nếu không có sự đồng ý của BCT, và ông TBT Nguyễn Phú Trọng. Điều đó chứng tỏ các lãnh đạo tối cao của chùng ta qúa tay mơ trong các mối quan hệ quốc tế vì đã liều mạng đánh một canh bạc mạo hiểm khi đem đánh đổi tình hữu nghị bao năm nay với CHLB Đức lấy một kẻ như Trịnh Xuân Thanh.
Nhưng nếu chúng ta là những kẻ ù lỳ và bảo thủ như họ thì chúng ta vẫn có cơ hội để chấp nhận canh bạc này. Vì nếu chuyện có vỡ lở ra thì ta đã có một bộ phận lo dọn dẹp rác rưởi bằng mọi cách. Không thể có chuyện lục đục ngoại giao với ông bạn lâu năm là nước Đức được. Đó là một quốc gia hùng mạnh với biết bao dự án tốt đẹp đã, đang và sẽ còn cho Việt Nam. Nước Đức còn là một quốc gia lãnh đạo trên thực tế của 27 nước châu Âu khác trong EU. Nên thời gian qua hẳn lãnh đạo Việt Nam chúng ta đã phải qua lại bằng mọi cách có thể để xin ông bạn hùng mạnh Đức tha mạng cho vụ việc bắt người dở hơi này, một điều mà tất cả chúng ta đều bất ngờ không thể tưởng tượng nổi. Hắn là giờ đây đã có các lãnh đạo cao cấp của chúng ta đi đêm sang Đức với tư thế của động vật không có xương sống. Nếu chính phủ Đức làm căng không chịu thì chắc hẳn lãnh đạo của chúng ta sẽ lại sang Đức, nhưng sẽ thêm vào bộ đầu gối để bò sang năn nỉ tiếp. Bài ca quen thuộc "Con Cá Sống Vì Nước" lại vang lên veo véo.Nào là vì thằng Trịnh Xuân Thanh này bố láo quá, nếu không bắt nó nhốt vào trong rọ thì có thể nguy hiểm cho chế độ. Nào là chúng em trót dại lần này và sẽ không có lần sau..v..v...
Bài ca này thì các liền anh CS ca hay lắm và trong quá khứ cũng đã xài. Chúng ta hẳn còn nhớ đến chiến dịch chấp nhận đàm phán với Mỹ trong thế thua suốt từ 1969 cho đến năm 1973 của các tiền bối CS., Anh nào đánh cứ đánh, anh nào đàm cứ đàm. Tùy thuộc vào thực tế chiến sựi để lúc thì đưa anh Đánh lên để đánh thật lực, rồi lúc yếu thì đưa anh Đàm lên để hót véo von toàn những điều hay để qua chuông bĩ cực. Chiêu này không mới nhưng đem xài thì vẫn bắt được những con nhạn là đà. Chúng ta hẳn nhớ đến những con nhạn ấy trong cái gọi là thành phần thứ ba của chế độ Sài Gòn đã sập bẫy ngây thơ như thế nào.
Có thể người Đức cũng không nỡ ra tay khi thấy chú em Việt Nam năn nỉ lạy lục quá. Thôi thì đánh người chạy đi chứ không đánh người chạy lại. Nên có thể trả lời cho sự yên ắng vừa qua của chính phủ Đức. Hơn nữa không phải là cú đá hậu này của Việt Nam không có lý. Nước Đức cũng đang ở một thế nhạy cảm vào lúc này. Nước Đức đã bắt đầu bước vào cuộc vận động bầu cử quốc hội quan trọng và chính quyền của bà A. Macken đang bị mất điểm vì vấn đề đã tiếp nhận quá nhiều người tỵ nạn Trung Đông (năm qua nước Đức đã tiếp nhận đến hơn 800 ngàn nguoi). Nên vấn đề thêm một người tỵ nạn là TXT nữa thì cũng chẳng thành vấn đề cho người Đức lúc nhạy cảm này. Làm quá đi lỡ bứt dây động rừng thì bỏ mẹ. Lượng người Việt quốc tịch Đức rất đông đảo mà chính quyền Đức không thể không tính đến trong cuộc bầu cử quan trọng năm 2018 này. Thêm một lý do nữa là ông Trịnh Xuân Thanh chưa chính danh là người xin tỵ nạn chính trị mà vẫn là công dân Việt Nam.
Nhưng Việt Nam chớ vội mừng. Sau cuộc bầu cử 2018 chính phủ Đức của bà A. Macken hay một chính phủ khác thắng cử thì chắc chắn họ sẽ đem vụ việc trời đánh này ra để hành tội Việt Nam. Chúng ta đã ghi được một điểm rất xấu trong quan hệ quốc tế vào thời điểm này.
Nhưng thôi đó là chuyện của các lãnh đạo. Dân đen của chúng ta thì chỉ rung đùi chờ coi phim hay nhiều tập. Nếu có chút tình với Trịnh Xuân Thanh thì ta cũng nên nhân đạo để dặn dò TXT rằng. Đã vào đồn CA rồi thì phải rán giữ mình. Vì nếu anh bất ngờ qua đời vì tự sát chẳng hạn (là CA nói thế) thì vụ án của anh sẽ đi vào ngõ cụt chắc chắn. Riêng MTA thì chân thành khuyên anh thêm là phải dè chừng mấy vụ dao dọc giấy, mấy sợi dây thun và nhất là nhớ đừng rửa bát bẩn nhé.
Khâm Thử
Mai Tú Ân

Không có nhận xét nào: