9/9/14

Một nửa sự thật không phải là sự thật...

Với những gì ta thấy trong cái gọi là triển lãm ảnh Cuộc cải cách ruộng đất, thì đó chỉ là phần nổi nhỏ bé của tảng băng khổng lồ của tội ác, của đại thất nhân tâm... mà với những gì hé mở trong thế giấu diếm thì ta có thể gọi đây chưa phải là sự thật đúng nghĩa, thậm chí đây chỉ là phần bao biện, che dấu và giả dối...


Đất nước của chúng ta đã trải qua những biến thiên kinh thiên động địa, những thời khắc kinh hoàng thì trong đó có vở bi kịch đau lòng có tên Cải cách ruộng đất...Một vở kịch bi hài mà phần bi kịch rơi vào những con người Việt Nam nhỏ bé, vô tội và biến họ thành những kẻ có số phận tàn nhẫn, những cái chết thảm thương, những số phận khốn cùng nhà tan cửa nát trong một thời điêu linh của dân tộc. Và cả hài kịch với những sửa sai, những giọt nước mắt muộn màng và rồi là sự che dấu, bịt kín sự việc bao năm nay.

Cho tới tận bây giờ thì những tội ác Trời không dung, Đất không tha của một thời ngũ cương luân thường đạo lý của ông bà bị đảo lộn, ngả nghiêng đó vẫn bị một màn sương khói mà những người phạm sai lầm và những kẻ kế thừa vẫn phủ kín phần lớn...Tại sao không đưa hết sự thật như nó vốn có ra để cho nhân dân, để cho lịch sử phán xét? Tại sao không đưa những kẻ thủ ác, những kẻ mà vì ngu xuẩn hay vì sáng suốt mà đem cả cha mẹ ra xét xử, những kẻ đã tàn nhẫn với cả đồng chí, đồng đội, với cả nhân dân và cha mẹ của mình...

Tại sao không công khai hết tất cả những sai lầm, công khai hết cả nhữngkẻ làm sai, và cho nhân dân biết vì sao đã làm sai, làm sai những gì và làm sai với những ai...

Không thể che giấu được nhân dân khi những tội ác đó là những đại tội ác, và những kẻ làm sai là những kẻ đại thủ ác..Và cũng không thể che giấu được lịch sử khi đó đã hiển hiện rõ là một thời điêu linh nhất, một thời khốn khiếp nhất trong lịch sử dân tộc Việt Nam chúng ta.
MTA

Không có nhận xét nào: